Những vị lãnh đạo ngồi đây đều không phải thắc mắc lâu, vì liền sau đó Giải Trạch Dương cũng tự tiết lộ ra.
- Vừa nhận được tin tức tập đoàn Nokia điều một tổ đến thành phố Thượng Hải đi khảo sát! Mục đích cụ thể còn chưa biết nhưng theo nội bộ trong tập đoàn Nokia nói, thì sự chọn địa điểm làm xí nghiệp hợp tác đầu tư của tập đoàn Nokia có liên quan đến nhà họ Phương!
Giải Trạch Dương sắc mặt nặng trịch giống như bầu trời sắp có trận mưa to gió lớn vậy.
Những người có mặt không khỏi bất ngờ, những tiếng xì xào ầm lên. Sự việc Tập đoàn Nokia và nhà họ Phương hợp tác xây dựng công xưởng sản xuất điện thoại, thân là cấp lãnh đạo của tỉnh Tần Tây họ đương nhiên là biết, hơn nữa năm ngoái tập đoàn Nokia còn đặc biệt phái đoàn khảo sát đến, tiến hành khảo sát đối với môi trường đầu tư Phụng Nguyên một cách tỉ mỉ, lúc đó tin tức từ tổng bộ của tập đoàn Nokia truyền đến nói rằng, đoàn khảo sát rất hài lòng với môi trường đầu tư của Phụng Nguyên.
Hơn nữa họ còn nghe nói hợp tác đầu tư xây dụng công xưởng sản xuất điện thoại của tâp đoàn Nokia và nhà họ Phương đã đạt được sự nhất trí về căn bản. Bước đầu đầu tư đạt 5tỷ USD! 5 tỷ USD lại là hợp tác với xí nghiệp chế tạo sản xuất điện thoại Nokia nổi tiếng ở Châu Âu, hơn nữa phía Hoa Hạ lại chiếm 60% cổ phần! Điều kiện hậu đãi như thế, kể từ khi thực thi chính sách cải cách mở cửa của Hoa Hạ đến nay thật là hiếm thấy.
5 tỷ USD vốn đầu tư vào Phụng Nguyên, lại là xí nghiệp điện thoại đại diện sản phẩm kỹ thuật cao trên thế giới, hoàn toàn có thể tưởng tượng, một khi xí nghiệp hợp tác đầu tư chính thức hoạt động, sản phẩm không những có thể đáp ứng được nhu cầu trong nước, mà còn có thể xuất khẩu một lượng lớn, mỗi năm có thể đem lại biên độ tăng trưởng lớn cho nền kinh tế của Phụng Nguyên. Hơn nữa việc này lại được Trung Ương nói là một chiến tích vô cùng vẻ vang, vì thế không biết có bao nhiêu người mắt đều sáng rực lên.
Những vị lãnh đạo ngồi đây đều ngây người ra, bao gồm Tô Ái Quân, họ chưa bao giờ nghĩ rằng cái hạng mục đầu tư đấy lại có thể rơi vào miệng của người khác.
Giải Trạch Dương thở dài một hơi sâu nói:
-Mục đích đầu tư của tập đoàn Nokia . Đây là thàch tích vẻ vang nhất mà chúng ta lấy được trong công tác thu hút nhà đầu tư trong năm ngoái, bất luận là trên thể diện của chúng ta hay là trên nhu cầu phát triển kinh tế của thành phố Phụng Nguyên, đều không dễ gì để mất! Nếu sự đầu tư của tập đoàn Nokia chuyển sang thành phố Thượng Hải, thì đối với sự phát triển của nền kinh tế Phụng Nguyên mà nói, là một sự đả kích quá lớn, cũng chính là sự làm việc sơ suất của những người chúng ta.
Những lời này của Giải Trạch Dương, đối với những người am hiểu về kinh tế, đương nhiên là hiểu rõ ý của ông ta, đầu tư của tập đoàn Nokia nếu chuyển sang thành phố Thượng Hải, cho thấy rằng không chỉ số tiền đầu tư 5 tỷ USD cũng vì thế mà tan như bọt nước. Tuy là số tiền đầu tư này cũng tương đối lớn, làm cho Giải Trạch Dương thân là bí thư ủy ban tỉnh tỉnh Tần Tây cũng chắc chắn sẽ vì thế mà đau lòng, nhưng điều quan trọng hơn là hậu quả mà nó đem tới nếu như làm như thế.
Từ góc độ nào đó mà nói, đầu tư thật ra cũng chỉ là sự gặp gỡ, giống như lúc trước công ty tập đoàn vận chuyển hàng không Quách Thị quyết định đầu tư ở Phụng Nguyên, ngay sau đó con số đầu tư của tư bản Hồng Kong gia nhập vào tỉnh Tần Tây có tăng lên rõ rệt, hơn nữa còn có thể nhận được sự tán thành của công ty khoa học kỹ thuật nổi tiếng có nhãn hiệu ở Châu Âu đối với môi trường đầu tư bản địa, điều này có ý nghĩa to lớn đối với công tác thu hút đầu tư của tỉnh Tần Tây và thành phố Phụng Nguyên.
Nếu sự đầu tư của tập đoàn Nokia có thể lọt thành công vào Phụng Nguyên, vậy thì sau này tỉnh Tần Tây và thành phố Phụng Nguyên đương nhiên cũng tăng lên được vài phần sức mạnh đối với công tác thu hút đầu tư nước ngoài! Sự đầu tư của tập đoàn Nokia khẳng định cùng lúc sẽ kéo theo sự gia nhập của các tư bản Châu Âu vào tỉnh Phụng Nguyên.
Nhưng nếu tập đoàn Nokia không đầu tư vào Phụng Nguyên, vậy thì những tư bản Châu Âu kia chắc chắn cũng sẽ cho rằng môi trường đầu tư của tỉnh Tần Tây ác liệt, nếu không tại sao tập đoàn Nokia vốn đã có ý đầu tư vào đó giờ lại đổi sang đầu tư vào chỗ khác?
Chỉ một mục này thôi, cũng có thể làm cho mọi nỗ lực của công tác thu hút đầu tư nước ngoài của tỉnh Tần Tây mấy năm sau tan như bọt nước, thành tích thu hút đầu tư mấy năm sau nếu còn có thể đạt được mức như năm ngoái thì đã tạ trời tạ đất lắm rồi.
Không có sự gia nhập đầu tư của tư bản nước ngoài, chỉ dựa vào sự tích lũy của tư bản bản địa tỉnh Tần Tây, còn phải suy nghĩ đến nhà họ Phương có thể sẽ rút đầu tư ở tỉnh Tần Tây đi, tốc độ phát triển kinh tế tương lai của tỉnh Tần Tây thì…..Giải Trạch Dương không còn dám nghĩ thêm nữa.
Không có vầng hào quang này trong sự phát triển kinh tế trái lại lại phải gánh vác cái nỗi oan dồn ép nhà họ Phương đi, bất luận là Giải Trạch Dương hay là Trịnh Uy , muốn dựa trên cái cơ sở trước mắt để tiến lên từng bước, điều này cũng giống như đi lên trời vậy! Tuổi của hai người cũng không còn trẻ, nếu lầm một khóa có lẽ cả đời này cũng cắt luôn cái phần cán bộ cấp tỉnh rồi. Nhiều nhất thì khi gần nghỉ hưu cũng chỉ cho cái đãi ngộ cấp phụ quốc.
Giải Trạch Dương và Trịnh Uy cùng nhìn nhau, từ trong mắt đối phương đều nhìn thấy sự bất lực. Hai người họ đều không nghĩ đến, giải quyết sự việc trong ôn hòa của họ, lại làm cho nhà họ Phương xưa nay làm công việc phối hợp với chính phủ lại phản kích một cách ác liệt như thế, đợt “tấn công” liên tiếp này làm cho hai tướng soái từng trải trên đàn chính trị cũng cảm thấy kinh sợ trong lòng.
Hơn nữa điều làm cho họ càng bất lực là . “sự tấn công” này của nhà họ Phương, toàn bộ đều là âm thầm, bọn họ phải âm thầm chịu đau, còn không nói được cái gì. Nếu họ muốn dùng quyền để áp đảo khống chế, điều đó chỉ làm cho sự việc càng tồi tệ hơn! E rằng khi bầu cử, những người đồng minh của nhà Họ Phương ở trung ương sẽ không khách khí mà quy cho họ cái tội “ chủ nghĩa bảo vệ địa phương” lên đầu mình! Hơn nữa những đối thủ với họ trên đàn chính trị đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cái cơ hội giậu đổ bìm leo tốt như thế này.
Điều luật nào của nhà nước quy định rằng, tài sản cá nhân trong nước không được mua bán, tiền vốn không được đổi đến đầu tư ở tỉnh khác? Sự đầu tư của tập đoàn Nokia vốn là suy nghĩ đến thành phố Phụng Nguyên, nhưng người ta và thành phố Phụng Nguyên các bạn đã ký hợp đồng chưa? đừng nói là còn chưa ký kết hợp đồng chính thức, nếu mà có ký rồi, ai nói có quy định không được phép đổi ý? Mua đồ còn có lúc được trả đồ, huống hồ cái đầu tư tính bằng tiền tỷ USD! Những lời nói như thế, lúc bầu cử chắc chắn là ầm ỹ hết cả lên.
Ruột gan Giải Trạch Dương bây giờ đều muốn đứt đoạn rồi.
Giải Trạch Dương luôn luôn đều không tỏ thái độ rõ ràng đối với sự việc giam giữ phi pháp công dân ở huyện Đường Âm, dĩ nhiên là tính đến là phải chú ý đặc biệt đến tâm trạng của những quan viên từ trên xuống dưới này, mặc dù ông ấy là người nắm quyền của tỉnh Tần Tây, có quyền lực tối cao trong tỉnh Tần Tây, nhưng việc thực hiện mệnh lệnh lại cần đến cấp dưới là những cán bộ và nhân viên làm việc tính đến hàng vạn người, hơn nữa ông ta cũng không muốn làm lớn vụ bê bối này ra, mặt khác lại cũng muốn xem thử phản ứng của nhà họ Phương.
Mặc dù Phương gia đã bám rễ lâu ở trong đất tỉnh Tần Tây, cũng có được xí nghiệp tư lớn nhất trong khu vực tỉnh Tần Tây, nhưng lại không có sự kết giao nhiều với một bí thư tỉnh ủy như ông ta, cũng không có ý tích cực dựa dẫm ông ta, ngược lại lại có quan hệ rất tốt với Dương Quân Nghĩa . Hệ thống cảnh sát tỉnh Tần Tây vì thế mà mấy năm nay nhận được lợi lộc khá lớn.
Trên đàn chính trị Giải Trạch Dương mặc dù không tính là đồng minh với phe của Tô Hoán Đông, nhưng tuyệt đối cũng không phải là đối đầu, vì thế, chỉ là vì nhà họ Phương không dựa dẫm mà kết thù kết oán với Tô Hoán Đông, cũng không đáng .
Nhưng những năm gần đây, tốc độ phát triển kinh tế của tỉnh Tần Tây trong nội địa các tỉnh cũng tính là đứng đầu, ông ta thân là bí thư tỉnh ủy Tần Tây, đương nhiên cũng hy vọng mình cũng có thể giống như người tiền nhiệm trước, thuận lợi gia nhập vào Trung Ương. Mà như vậy thì chắc chắn phải cần sự phối hợp của gia tộc thương nghiệp lớn nhất trong tỉnh Tần Tây của nhà họ Phương! Giải Trạch Dương tin rằng, với năng lực của nhà họ Phương, nếu bằng lòng phối hợp với mình, vậy thì thời gian nắm quyền của mình tất nhiên có thể nhận được thành tích càng huy hoàng hơn cả vị tiền nhiệm trước! Muốn tiến từng bước trên quan trường của mình thì càng phải đặt ra được cơ sở vững chắc.
Đương nhiên là nếu nhà họ Phương phối hợp, ông ta cũng sẽ không keo kiệt mà dành cho lợi ích thích đáng, có mình là bí thư ủy ban tỉnh đứng sau, Phương gia trên đàn kinh tế ở tỉnh Tần Tây chẳng phải là như cá gặp nước sao? Như vậy thì kết quả hai bên đều có lợi, có phải là đại hỷ không chứ?
Vì thế Giải Trạch Dương luôn luôn không tỏ rõ thái độ, chính là đang đợi nhà họ Phương tự dựa dẫm mình! Mà Trịnh Uy cũng giống như ông ta, không phát biểu thiên hướng rõ ràng, xem chừng cũng đang dự định giống như thế.
Nhưng họ đều không nghĩ đến, Phương gia lại sẽ có phương pháp như thế, lại có thể bộc phát ra sự bất mãn của mình đối với chính phủ tỉnh ủy.
Mặc dù bây giờ chỉ có một manh mối, nhưng ai dám đảm bảo, nếu tình hình cứ thế tiếp tục phát triển, nhà họ Phương sẽ thật sự di chuyển trọng tâm sản nghiệp ra khỏi tỉnh Tần Tây, hơn nữa sự đầu tư của tập đoàn Nokia cũng sẽ bỏ qua tỉnh của họ.
- Những điều bí thư Giải nói cũng chính là điều mà tôi muốn nói! Hạng mục đầu tư của tập đoàn Nokia là điểm nhấn lớn nhất trong công tác thu hút đầu tư nước ngoài của tỉnh ta trong năm ngoái, cũng là nền tảng quan trọng trong công tác thu hút đầu tư trong tương lai của tỉnh chúng ta.
Trịnh Uy cũng nói một cách trịnh trọng:
- Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta không chỉ phải xem hạng mục này của tập đoàn Nokia là một công tác kinh tế, mà cũng phải xem là một nhiệm vụ chính trị để nắm bắt! Hạng mục này chúng ta phải lấy toàn bộ tinh thần, nghĩ hết các phương pháp, cố gắng hết nỗ lực của chúng ta, nhất thiết phải đảm bảo được nó giữ nguyên kế hoạch đầu tư vào Phụng Nguyên.
Những lời nói này của hai người, mặc dù nói rất có khí thế, nhưng những người có mặt ở đó đều không kìm được mà hướng ánh nhìn về khuôn mặt xanh lét của Lưu Khởi Hàng, trong lòng tất cả mọi người đều biết, Giải Trạch Dương và Trinh Uy đều có ý nhượng bộ nhà họ Phương rồi! Lấy trừng trị nghiêm khắc với những nhân viên liên quan đến vụ án để đổi lại sự hồi tâm chuyển ý của nhà họ Phương. Hơn nữa thân là một nhân vật lãnh đạo quân sự cương quyết như Lưu Khởi Hàng, lần này có thể nói là bại trận một cách tan tác.
Chỉ có điều Lưu Khởi Hàng có không cam lòng đến đâu, thì dưới sự thống nhất ý kiến của hai vị đứng đầu, lúc đó còn ai dám mạo hiểm đắc tội với hai vị đó để ủng hộ cho ông ta? Ngay cả chính ông ta e rằng cũng chỉ có một con đường là chịu khuất phục mà thôi.
- Uh? Bọn người Ollila đã phái đoàn đi khảo sát rồi à? được, được, được, tốc độ của bọn họ cũng rất nhanh đấy nhỉ?
Phương Minh Viễn đặt điện thoại xuống nói với Lâm Dung:
- Dung Dung, thông báo với trung tâm thiết kế của bên thành phố Thượng Hải, để bọn họ phái người đi đón đoàn khảo sát của tổng bộ tập đoàn Nokia phái đến, nhất định phải dặn dò bọn họ, những bản vẽ thiết kế cốt yếu nhất, nếu không có sự cho phép từ chính miệng tôi, thì bất kỳ người nào cũng đều tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài.
- Vừa nhận được tin tức tập đoàn Nokia điều một tổ đến thành phố Thượng Hải đi khảo sát! Mục đích cụ thể còn chưa biết nhưng theo nội bộ trong tập đoàn Nokia nói, thì sự chọn địa điểm làm xí nghiệp hợp tác đầu tư của tập đoàn Nokia có liên quan đến nhà họ Phương!
Giải Trạch Dương sắc mặt nặng trịch giống như bầu trời sắp có trận mưa to gió lớn vậy.
Những người có mặt không khỏi bất ngờ, những tiếng xì xào ầm lên. Sự việc Tập đoàn Nokia và nhà họ Phương hợp tác xây dựng công xưởng sản xuất điện thoại, thân là cấp lãnh đạo của tỉnh Tần Tây họ đương nhiên là biết, hơn nữa năm ngoái tập đoàn Nokia còn đặc biệt phái đoàn khảo sát đến, tiến hành khảo sát đối với môi trường đầu tư Phụng Nguyên một cách tỉ mỉ, lúc đó tin tức từ tổng bộ của tập đoàn Nokia truyền đến nói rằng, đoàn khảo sát rất hài lòng với môi trường đầu tư của Phụng Nguyên.
Hơn nữa họ còn nghe nói hợp tác đầu tư xây dụng công xưởng sản xuất điện thoại của tâp đoàn Nokia và nhà họ Phương đã đạt được sự nhất trí về căn bản. Bước đầu đầu tư đạt 5tỷ USD! 5 tỷ USD lại là hợp tác với xí nghiệp chế tạo sản xuất điện thoại Nokia nổi tiếng ở Châu Âu, hơn nữa phía Hoa Hạ lại chiếm 60% cổ phần! Điều kiện hậu đãi như thế, kể từ khi thực thi chính sách cải cách mở cửa của Hoa Hạ đến nay thật là hiếm thấy.
5 tỷ USD vốn đầu tư vào Phụng Nguyên, lại là xí nghiệp điện thoại đại diện sản phẩm kỹ thuật cao trên thế giới, hoàn toàn có thể tưởng tượng, một khi xí nghiệp hợp tác đầu tư chính thức hoạt động, sản phẩm không những có thể đáp ứng được nhu cầu trong nước, mà còn có thể xuất khẩu một lượng lớn, mỗi năm có thể đem lại biên độ tăng trưởng lớn cho nền kinh tế của Phụng Nguyên. Hơn nữa việc này lại được Trung Ương nói là một chiến tích vô cùng vẻ vang, vì thế không biết có bao nhiêu người mắt đều sáng rực lên.
Những vị lãnh đạo ngồi đây đều ngây người ra, bao gồm Tô Ái Quân, họ chưa bao giờ nghĩ rằng cái hạng mục đầu tư đấy lại có thể rơi vào miệng của người khác.
Giải Trạch Dương thở dài một hơi sâu nói:
-Mục đích đầu tư của tập đoàn Nokia . Đây là thàch tích vẻ vang nhất mà chúng ta lấy được trong công tác thu hút nhà đầu tư trong năm ngoái, bất luận là trên thể diện của chúng ta hay là trên nhu cầu phát triển kinh tế của thành phố Phụng Nguyên, đều không dễ gì để mất! Nếu sự đầu tư của tập đoàn Nokia chuyển sang thành phố Thượng Hải, thì đối với sự phát triển của nền kinh tế Phụng Nguyên mà nói, là một sự đả kích quá lớn, cũng chính là sự làm việc sơ suất của những người chúng ta.
Những lời này của Giải Trạch Dương, đối với những người am hiểu về kinh tế, đương nhiên là hiểu rõ ý của ông ta, đầu tư của tập đoàn Nokia nếu chuyển sang thành phố Thượng Hải, cho thấy rằng không chỉ số tiền đầu tư 5 tỷ USD cũng vì thế mà tan như bọt nước. Tuy là số tiền đầu tư này cũng tương đối lớn, làm cho Giải Trạch Dương thân là bí thư ủy ban tỉnh tỉnh Tần Tây cũng chắc chắn sẽ vì thế mà đau lòng, nhưng điều quan trọng hơn là hậu quả mà nó đem tới nếu như làm như thế.
Từ góc độ nào đó mà nói, đầu tư thật ra cũng chỉ là sự gặp gỡ, giống như lúc trước công ty tập đoàn vận chuyển hàng không Quách Thị quyết định đầu tư ở Phụng Nguyên, ngay sau đó con số đầu tư của tư bản Hồng Kong gia nhập vào tỉnh Tần Tây có tăng lên rõ rệt, hơn nữa còn có thể nhận được sự tán thành của công ty khoa học kỹ thuật nổi tiếng có nhãn hiệu ở Châu Âu đối với môi trường đầu tư bản địa, điều này có ý nghĩa to lớn đối với công tác thu hút đầu tư của tỉnh Tần Tây và thành phố Phụng Nguyên.
Nếu sự đầu tư của tập đoàn Nokia có thể lọt thành công vào Phụng Nguyên, vậy thì sau này tỉnh Tần Tây và thành phố Phụng Nguyên đương nhiên cũng tăng lên được vài phần sức mạnh đối với công tác thu hút đầu tư nước ngoài! Sự đầu tư của tập đoàn Nokia khẳng định cùng lúc sẽ kéo theo sự gia nhập của các tư bản Châu Âu vào tỉnh Phụng Nguyên.
Nhưng nếu tập đoàn Nokia không đầu tư vào Phụng Nguyên, vậy thì những tư bản Châu Âu kia chắc chắn cũng sẽ cho rằng môi trường đầu tư của tỉnh Tần Tây ác liệt, nếu không tại sao tập đoàn Nokia vốn đã có ý đầu tư vào đó giờ lại đổi sang đầu tư vào chỗ khác?
Chỉ một mục này thôi, cũng có thể làm cho mọi nỗ lực của công tác thu hút đầu tư nước ngoài của tỉnh Tần Tây mấy năm sau tan như bọt nước, thành tích thu hút đầu tư mấy năm sau nếu còn có thể đạt được mức như năm ngoái thì đã tạ trời tạ đất lắm rồi.
Không có sự gia nhập đầu tư của tư bản nước ngoài, chỉ dựa vào sự tích lũy của tư bản bản địa tỉnh Tần Tây, còn phải suy nghĩ đến nhà họ Phương có thể sẽ rút đầu tư ở tỉnh Tần Tây đi, tốc độ phát triển kinh tế tương lai của tỉnh Tần Tây thì…..Giải Trạch Dương không còn dám nghĩ thêm nữa.
Không có vầng hào quang này trong sự phát triển kinh tế trái lại lại phải gánh vác cái nỗi oan dồn ép nhà họ Phương đi, bất luận là Giải Trạch Dương hay là Trịnh Uy , muốn dựa trên cái cơ sở trước mắt để tiến lên từng bước, điều này cũng giống như đi lên trời vậy! Tuổi của hai người cũng không còn trẻ, nếu lầm một khóa có lẽ cả đời này cũng cắt luôn cái phần cán bộ cấp tỉnh rồi. Nhiều nhất thì khi gần nghỉ hưu cũng chỉ cho cái đãi ngộ cấp phụ quốc.
Giải Trạch Dương và Trịnh Uy cùng nhìn nhau, từ trong mắt đối phương đều nhìn thấy sự bất lực. Hai người họ đều không nghĩ đến, giải quyết sự việc trong ôn hòa của họ, lại làm cho nhà họ Phương xưa nay làm công việc phối hợp với chính phủ lại phản kích một cách ác liệt như thế, đợt “tấn công” liên tiếp này làm cho hai tướng soái từng trải trên đàn chính trị cũng cảm thấy kinh sợ trong lòng.
Hơn nữa điều làm cho họ càng bất lực là . “sự tấn công” này của nhà họ Phương, toàn bộ đều là âm thầm, bọn họ phải âm thầm chịu đau, còn không nói được cái gì. Nếu họ muốn dùng quyền để áp đảo khống chế, điều đó chỉ làm cho sự việc càng tồi tệ hơn! E rằng khi bầu cử, những người đồng minh của nhà Họ Phương ở trung ương sẽ không khách khí mà quy cho họ cái tội “ chủ nghĩa bảo vệ địa phương” lên đầu mình! Hơn nữa những đối thủ với họ trên đàn chính trị đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cái cơ hội giậu đổ bìm leo tốt như thế này.
Điều luật nào của nhà nước quy định rằng, tài sản cá nhân trong nước không được mua bán, tiền vốn không được đổi đến đầu tư ở tỉnh khác? Sự đầu tư của tập đoàn Nokia vốn là suy nghĩ đến thành phố Phụng Nguyên, nhưng người ta và thành phố Phụng Nguyên các bạn đã ký hợp đồng chưa? đừng nói là còn chưa ký kết hợp đồng chính thức, nếu mà có ký rồi, ai nói có quy định không được phép đổi ý? Mua đồ còn có lúc được trả đồ, huống hồ cái đầu tư tính bằng tiền tỷ USD! Những lời nói như thế, lúc bầu cử chắc chắn là ầm ỹ hết cả lên.
Ruột gan Giải Trạch Dương bây giờ đều muốn đứt đoạn rồi.
Giải Trạch Dương luôn luôn đều không tỏ thái độ rõ ràng đối với sự việc giam giữ phi pháp công dân ở huyện Đường Âm, dĩ nhiên là tính đến là phải chú ý đặc biệt đến tâm trạng của những quan viên từ trên xuống dưới này, mặc dù ông ấy là người nắm quyền của tỉnh Tần Tây, có quyền lực tối cao trong tỉnh Tần Tây, nhưng việc thực hiện mệnh lệnh lại cần đến cấp dưới là những cán bộ và nhân viên làm việc tính đến hàng vạn người, hơn nữa ông ta cũng không muốn làm lớn vụ bê bối này ra, mặt khác lại cũng muốn xem thử phản ứng của nhà họ Phương.
Mặc dù Phương gia đã bám rễ lâu ở trong đất tỉnh Tần Tây, cũng có được xí nghiệp tư lớn nhất trong khu vực tỉnh Tần Tây, nhưng lại không có sự kết giao nhiều với một bí thư tỉnh ủy như ông ta, cũng không có ý tích cực dựa dẫm ông ta, ngược lại lại có quan hệ rất tốt với Dương Quân Nghĩa . Hệ thống cảnh sát tỉnh Tần Tây vì thế mà mấy năm nay nhận được lợi lộc khá lớn.
Trên đàn chính trị Giải Trạch Dương mặc dù không tính là đồng minh với phe của Tô Hoán Đông, nhưng tuyệt đối cũng không phải là đối đầu, vì thế, chỉ là vì nhà họ Phương không dựa dẫm mà kết thù kết oán với Tô Hoán Đông, cũng không đáng .
Nhưng những năm gần đây, tốc độ phát triển kinh tế của tỉnh Tần Tây trong nội địa các tỉnh cũng tính là đứng đầu, ông ta thân là bí thư tỉnh ủy Tần Tây, đương nhiên cũng hy vọng mình cũng có thể giống như người tiền nhiệm trước, thuận lợi gia nhập vào Trung Ương. Mà như vậy thì chắc chắn phải cần sự phối hợp của gia tộc thương nghiệp lớn nhất trong tỉnh Tần Tây của nhà họ Phương! Giải Trạch Dương tin rằng, với năng lực của nhà họ Phương, nếu bằng lòng phối hợp với mình, vậy thì thời gian nắm quyền của mình tất nhiên có thể nhận được thành tích càng huy hoàng hơn cả vị tiền nhiệm trước! Muốn tiến từng bước trên quan trường của mình thì càng phải đặt ra được cơ sở vững chắc.
Đương nhiên là nếu nhà họ Phương phối hợp, ông ta cũng sẽ không keo kiệt mà dành cho lợi ích thích đáng, có mình là bí thư ủy ban tỉnh đứng sau, Phương gia trên đàn kinh tế ở tỉnh Tần Tây chẳng phải là như cá gặp nước sao? Như vậy thì kết quả hai bên đều có lợi, có phải là đại hỷ không chứ?
Vì thế Giải Trạch Dương luôn luôn không tỏ rõ thái độ, chính là đang đợi nhà họ Phương tự dựa dẫm mình! Mà Trịnh Uy cũng giống như ông ta, không phát biểu thiên hướng rõ ràng, xem chừng cũng đang dự định giống như thế.
Nhưng họ đều không nghĩ đến, Phương gia lại sẽ có phương pháp như thế, lại có thể bộc phát ra sự bất mãn của mình đối với chính phủ tỉnh ủy.
Mặc dù bây giờ chỉ có một manh mối, nhưng ai dám đảm bảo, nếu tình hình cứ thế tiếp tục phát triển, nhà họ Phương sẽ thật sự di chuyển trọng tâm sản nghiệp ra khỏi tỉnh Tần Tây, hơn nữa sự đầu tư của tập đoàn Nokia cũng sẽ bỏ qua tỉnh của họ.
- Những điều bí thư Giải nói cũng chính là điều mà tôi muốn nói! Hạng mục đầu tư của tập đoàn Nokia là điểm nhấn lớn nhất trong công tác thu hút đầu tư nước ngoài của tỉnh ta trong năm ngoái, cũng là nền tảng quan trọng trong công tác thu hút đầu tư trong tương lai của tỉnh chúng ta.
Trịnh Uy cũng nói một cách trịnh trọng:
- Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta không chỉ phải xem hạng mục này của tập đoàn Nokia là một công tác kinh tế, mà cũng phải xem là một nhiệm vụ chính trị để nắm bắt! Hạng mục này chúng ta phải lấy toàn bộ tinh thần, nghĩ hết các phương pháp, cố gắng hết nỗ lực của chúng ta, nhất thiết phải đảm bảo được nó giữ nguyên kế hoạch đầu tư vào Phụng Nguyên.
Những lời nói này của hai người, mặc dù nói rất có khí thế, nhưng những người có mặt ở đó đều không kìm được mà hướng ánh nhìn về khuôn mặt xanh lét của Lưu Khởi Hàng, trong lòng tất cả mọi người đều biết, Giải Trạch Dương và Trinh Uy đều có ý nhượng bộ nhà họ Phương rồi! Lấy trừng trị nghiêm khắc với những nhân viên liên quan đến vụ án để đổi lại sự hồi tâm chuyển ý của nhà họ Phương. Hơn nữa thân là một nhân vật lãnh đạo quân sự cương quyết như Lưu Khởi Hàng, lần này có thể nói là bại trận một cách tan tác.
Chỉ có điều Lưu Khởi Hàng có không cam lòng đến đâu, thì dưới sự thống nhất ý kiến của hai vị đứng đầu, lúc đó còn ai dám mạo hiểm đắc tội với hai vị đó để ủng hộ cho ông ta? Ngay cả chính ông ta e rằng cũng chỉ có một con đường là chịu khuất phục mà thôi.
- Uh? Bọn người Ollila đã phái đoàn đi khảo sát rồi à? được, được, được, tốc độ của bọn họ cũng rất nhanh đấy nhỉ?
Phương Minh Viễn đặt điện thoại xuống nói với Lâm Dung:
- Dung Dung, thông báo với trung tâm thiết kế của bên thành phố Thượng Hải, để bọn họ phái người đi đón đoàn khảo sát của tổng bộ tập đoàn Nokia phái đến, nhất định phải dặn dò bọn họ, những bản vẽ thiết kế cốt yếu nhất, nếu không có sự cho phép từ chính miệng tôi, thì bất kỳ người nào cũng đều tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài.
/1605
|