Ngay khi ăn xong cơm tối, trời mới tối, Phương Minh Viễn vẫn chưa trở về phòng riêng, Lâm Dung sắc mặt kinh ngạc nói :
-Minh Viễn, ông Gunpei Yokoi của Nintendo muốn gặp!
Phương Minh Viễn không khỏi mỉm cười, xem ra tình huống hiện giờ của Nintendo không được tốt, không ngờ buổi sáng đưa tin, cùng ngày đó Gunpei Ykoi chạy đến rồi.
Lần này Gunpei Ykoi đến, có thái độ cung kính khách sáo hơn buổi chiều----- có việc cần nhờ tự nhiên thái độ cũng khác.
-Gunpei, không thể ngờ chúng ta lại nhanh được gặp nhau như vậy! Phương Minh Viễn cũng không đứng dậy, cứ ngồi như vậy trên sofa nói :
-Ngồi, ngồi tự nhiên!
-Ông Phương, xin lỗi lúc này còn đến làm phiền ông nghỉ ngơi không! Gunpei Yokoi ngồi xuống bên cạnh nói:
-Lần này tôi đến đây là chịu sự ủy thác của Giám đốc Yamachi, đến thương lượng về đề nghị sang nay của ông. Ông thực sự nắm chắc trong lượng tiêu thụ của Pokemon năm nay sẽ lên tới triệu bộ?
Phương Minh Viễn thản nhiên cười nói:
-Không sai! Nếu nói quý công ty không tin, có thể kí hợp đồng, không đến triệu bộ, bên ông có thể không giao tiền! Nhưng tôi cũng phải nhắc nhở Gunpei Yokoi, một triệu yên là một nấc, sau đó mỗi năm năm trăm bộ lại là một nấc. Mỗi nấc sẽ tương ứng với 5% giá bán trò chơi!
Sắc mặt Gunpei Yokoi có chút thay đổi, buổi sáng Phương Minh Viễn không nhắc đến việc này. Tuy nhiên, lúc này con người làm nên dao thớt, tôi làm thịt cá, Gunpei Yokoi không được lựa chọn đường sống. Trong sự kinh ngạc trong lòng Gunpei Yokoi cũng có vài phần vui sướng. Nếu đúng như lời Phương Minh Viễn thì “Pokemon” có thể đạt được trên một trăm bộ trong năm nay, thậm chí còn có thể hơn một triệu năm trăm bộ, đối với Nintendo và GB mà nói thì không khác gì hạn hán lâu ngày gặp mưa.
-Gunpei Yokoi, thế nào, anh có thích tới chổ chúng tôi làm không?
Phương Minh Viễn đột nhiên nói.
-Gấp bốn lần lương hiện tại của anh, phúc lợi tương ứng, không thua kém gì chức vụ của anh ở Nintendo, cùng với nghiên cứu tài chính không dưới năm mươi triệu USD!
“A!” Gunpei Yokoi giật mình mở to miệng, hắn thật không ngờ Phương Minh Viễn lại nói vậy. Đây không phải là đục khoét sao? Làm thành viên nòng cốt của Nintendo, vì Nintendo mà lập được bao thành tích, Gunpei Yokoi chưa từng nghĩ tới mình có thể nói với Yamachi là đi ăn chỗ khác. Lại không thể là công ty đối đầu nhiều năm của Nintendo. Tuy rằng Phương Minh Viễn đưa ra điều kiện thật hậu đãi.
Một lúc lâu sau Gunpei Yokoi mới nói:
-Phương Minh Viễn, cảm ơn sự khen ngợi của ông dành cho tôi, tuy nhiên tôi sẽ không gia nhập công ty cổ phần Sega…
-Không, không, không! Phương Minh Viễn đưa ngón trỏ bên tay phải ngoe nguẩy ngón tay trước mặt Gunpei Yokoi nói:
-Yokoi ,Anh hiểu lầm rồi, là công ty của tôi, không phải công ty cổ phần Sega! Đây là hai việc khác nhau!” Gunpei Yokoi lại một lần nữa giật mình sửng sốt.
-Ông Phương, chẳng lẽ ông cũng muốn ra nhập thi trường máy chủ…?
Gunpei Yokoi sắc mặt khó có thể tin nói. Nếu thực sự đây là một tin chấn động, người tạo ra phần mềm trò chơi, không ngờ có ý tiến vào ngành công nghiệp phần cứng!
-Ừ? Tại sao Gunpei Yokoi có thể nghĩ như vậy?
Phương Minh Viễn không kìm nổi cười nói. Mời chào Gunpei Yokoi, nói thật cũng là ý muốn nhất thời xuất hiện của hắn.
Tuy rằng không phải là bản thân không thể tiến vào ngành máy chủ, nhưng Phương Minh Viễn cảm thấy vẫn chưa tới lúc. Nếu thật sự làm như vậy, chính mình sẽ trở thành kẻ thù của Nintendo và công ty cổ phần Sega. Ba tên đầu sỏ mà hợp lực là một chuyện vô cùng kinh khủng. Cho nên, nếu không nắm chắc phía trước hắn tuyệt đối không nói gì.
-Cứ cho là như vậy đi, hiện giờ tôi có một công ty sản xuất điện thoại di động, nhưng nói thật tôi không hài lòng với di động hiện tại. Tôi cho rằng di động không chỉ là một công cụ thông tin, còn có tác dụng giải trí. Tôi rất hy vọng anh Gunpei Yokoi có thể thay đổi tình hình này. Tôi có nghe nói qua, lúc đầu Gunpei Yokoi mới vào Nintenđo, từng chủ trì nghiên cứu phát triển như là quái thủ, sản phẩm mới được rất nhều người ưa chuộng, lấy được công trạng không nhỏ trên thị trường.
Gunpei Yokoi lại bị chấn động một lần nữa, hắn không ngờ Phương Minh Viễn không chỉ có xí nghiệp sản xuất di dộng mà còn muốn chính mình khai thác tính nănggiải trí của di động.
Một lúc lâu sau Gunpei Yokoi mới nói :
-Ông Phương, hay là chúng ta nói tới đề nghị khi sáng đi!
-Đề nghị buổi sáng? Ha ha, còn có gì cần bàn bạc sao?
Phương Minh viễn bật cười nói, -Lấy trợ cấp giá cả 30%, sau một triệu bộ, nâng cao lượng tiêu thụ lên năm trăm bộ, phí trợ cấp cao hơn 5%! Nếu đến cuối năm lượng tiêu thụ của “Pokemon” không đạt tới triệu bộ coi như tôi chưa từng nói gì!
Gunpei Yokoi nhìn Phương Minh Viễn nói:
-Ông Phương, anh không cảm thấy 30% giá bán, phí trợ cấp có phải cao lắm không? Ngành đồ chơi chế tác một trò chơi, lợi nhuận bình quân cũng không thể đạt tới mức 20%!
-Đó là vì đa số những trò chơi đó làm không cẩn thận cho nên lợi nhuận bình quân thấp.
Phương Minh Viễn không chút do dự nói:
-Theo tôi, nếu nói đến một trò chơi, lợi nhuận phải đạt tới một nửa, mới được gọi là một trò chơi thành công. Lượng bán ra càng lớn, giá thành trên mỗi bộ trò chơi đương nhiên sẽ càng thấp, lợi nhuận tự nhiên sẽ cao hơn.
Những năm gần đây Phương Minh Viễn tham gia sản xuất trò chơi, không có sản phẩm nào cực kì khả quan, vậy lợi nhuận cũng sẽ không dày!
Gunpei Yokoi còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Phương Minh Viễn khoát tay chặn lại nói:
-Gunpei, tiêu chuẩn này quý công ty không cần phải bàn bạc gì nữa, như vậy là tốt nhất, nếu không nhận cũng không sao, tôi chỉ tổn thất một triệu USD , tổn thất ấy ta vẫn chịu trách nhiệm được!
Sắc mặt Gunpei Yokoi có chút thay đổi, đây là Phương Minh Viễn uy hiếp à, thời điểm công ty gamestation bán “Khủng hoảng sinh hóa” kiếm tiền đếm không hết, đúng là một triệu USD, thực sự sẽ không được Phương Minh Viễn để ý. nhưng mất đi cơ hội này, đối với Nintendo là một tổn thất lớn.
Không đợi Gunpei Yokoi nói thêm gì nữa Phương minh Viễn đã đứng dậy, vẫy tay với Lâm Dung đứng bên cạnh nói:
-Gunpei, đây là Lâm Dung, là trợ lí của tôi, và việc với quý công ty sau này do cô ấy phụ trách! Hiện giờ tôi còn có việc không tiếp được, xin thứ lỗi!
Gunpei Yokoi vội la lên nói:
-Ông Phương, chờ đã!
Phương Minh Viễn xoay người ra cửa, bước đi thong thả vui mừng. Nếu mời chào không đến nơi đến chốn hắn cũng không cần phải tốn nhiều lời với Gunpei Yokoi!
Gunpei Yokoi đứng dậy theo bản năng, muốn đuổi theo Phương Minh Viễn, Lâm Dung đa chặn giữa anh ta và Phương Minh Viễn nói:
-Gunpei, về việc này còn có ý kiến gì sao?
Cuối cùng Gunpei Yokoi chỉ biết bất đắc dĩ ra về tay không.
Ba ngày trôi qua, tới ngày thứ ba, tin tốt về chiến thắng của “Khủng hoảng sinh hóa” vẫn liên tiếp báo về, đã đột phá tới bốn triệu bộ, đang tiến thẳng tới mức năm triệu bộ! Tuy rằng tốc độ đã chậm lại nhưng trong ba ngày, lượng tiêu thụ đạt triệu bộ, cũng làm người ta ngỡ ngàng!
Đến lúc này mọi người đã đoán ra, tổng lượng tiêu thụ cuối cùng của “Khủng hoảng sinh hóa có khả năng đạt tới hàng chục triệu. Nếu bước đột phá kia là thật, chỉ có trong lịch sử, lần thứ nhất là trò chơi lượng tiêu thụ của máy chủ thứ 32 đạt tới triệu bộ. Hơn nữa, cũng là trong lịch sử trò chơi, trong lần bán đầu tiên, đã vượt qua triệu bộ!
Vừa nghĩ tới khả năng vòng nguyệt quế lần hai sẽ rơi xuống “Khủng hoảng sinh hóa”, không biết có bao nhiêu công ty hâm mộ hận không thể nuốt công ty Gamestation và ba công ty lớn vào.
Mà Capcom lúc này hối hận đã không chặt đứt được một thiên tài chế tác, không ngờ lại từ trong túi Cap “nhảy” ra ngoài và tỏa sáng kì lạ, làm bọn họ chịu không nổi.
Phương Minh Viễn và Lâm Dung cùng sánh bước trên đường Tokyo, tuy những cửa hàng chuyên bán trên con phố này vẫn tấp nập người qua lại, nhưng đã không còn thấy hàng người kéo dài cả trăm mét nữa.
-Dung Dung, hai ngày nay không có tin tức gì của Nintendo sao?
Phương Minh Viễn chắp tay sau lưng nhàn nhã nhìn hai bên phố nói.
-Không có bất kì tin tức nào cả, anh nói bọn họ sẽ từ chối không?
Lâm Dung nói có chút lo lắng. Mặc kệ là như thế nào, đó cũng là một triệu USD, cứ để nó trôi như vậy cũng khiến người ta đau lòng.
-Cự tuyệt cũng không sao! Yên tâm, lần này không lỗ được!” Phương Minh Viễn nói với vẻ mặt vô tư. Hắn không tin trong hoàn cảnh khốn đốn này mà Nintendo lại từ chối cơ hội này. Hơn nữa, dù mình không có ý làm gì nhưng Phương Minh Viễn tin tưởng “Pokemon” không thể chỉ đơn giản tiêu thụ mười trăm mấy bộ. Tuy nhiên, trên thương trường, đôi khi không thể nóng vội. Chỉ có bên nắm chắc quyền chủ động, mới có thể thay đổi lớn nhất lợi ích của chính mình.
-Dưới đây là tin tức mới nhất của chúng tôi, mấy ngày trước trên thị trường đang có cơn sốt trò chơi “Khủng hoảng sinh hóa”, chính mười phút trước lượng tiêu thụ đã dột phá mức năm triệu bộ. Dưới đây là bài phỏng vấn người chế tác anh Mikami…” trên màn hình lớn của Tv trên đầu đường truyền đến giọng nói ngọt ngào một dẫn chương trình nữ. Không ít thanh niên dừng chân lại, chú ý xem.
Phương Minh Viễn ngẩng đầu nhìn TV một cái, trong lòng không khỏi cười thầm, tin tức này sẽ càng mang lại áp lực lớn cho Nintendo.
-Két..
Theo tiếng phanh xe chói tai, một chiếc BMW Đức đứng bên kia đường, hai người trên xe nhảy xuống!
-Minh Viễn, ông Gunpei Yokoi của Nintendo muốn gặp!
Phương Minh Viễn không khỏi mỉm cười, xem ra tình huống hiện giờ của Nintendo không được tốt, không ngờ buổi sáng đưa tin, cùng ngày đó Gunpei Ykoi chạy đến rồi.
Lần này Gunpei Ykoi đến, có thái độ cung kính khách sáo hơn buổi chiều----- có việc cần nhờ tự nhiên thái độ cũng khác.
-Gunpei, không thể ngờ chúng ta lại nhanh được gặp nhau như vậy! Phương Minh Viễn cũng không đứng dậy, cứ ngồi như vậy trên sofa nói :
-Ngồi, ngồi tự nhiên!
-Ông Phương, xin lỗi lúc này còn đến làm phiền ông nghỉ ngơi không! Gunpei Yokoi ngồi xuống bên cạnh nói:
-Lần này tôi đến đây là chịu sự ủy thác của Giám đốc Yamachi, đến thương lượng về đề nghị sang nay của ông. Ông thực sự nắm chắc trong lượng tiêu thụ của Pokemon năm nay sẽ lên tới triệu bộ?
Phương Minh Viễn thản nhiên cười nói:
-Không sai! Nếu nói quý công ty không tin, có thể kí hợp đồng, không đến triệu bộ, bên ông có thể không giao tiền! Nhưng tôi cũng phải nhắc nhở Gunpei Yokoi, một triệu yên là một nấc, sau đó mỗi năm năm trăm bộ lại là một nấc. Mỗi nấc sẽ tương ứng với 5% giá bán trò chơi!
Sắc mặt Gunpei Yokoi có chút thay đổi, buổi sáng Phương Minh Viễn không nhắc đến việc này. Tuy nhiên, lúc này con người làm nên dao thớt, tôi làm thịt cá, Gunpei Yokoi không được lựa chọn đường sống. Trong sự kinh ngạc trong lòng Gunpei Yokoi cũng có vài phần vui sướng. Nếu đúng như lời Phương Minh Viễn thì “Pokemon” có thể đạt được trên một trăm bộ trong năm nay, thậm chí còn có thể hơn một triệu năm trăm bộ, đối với Nintendo và GB mà nói thì không khác gì hạn hán lâu ngày gặp mưa.
-Gunpei Yokoi, thế nào, anh có thích tới chổ chúng tôi làm không?
Phương Minh Viễn đột nhiên nói.
-Gấp bốn lần lương hiện tại của anh, phúc lợi tương ứng, không thua kém gì chức vụ của anh ở Nintendo, cùng với nghiên cứu tài chính không dưới năm mươi triệu USD!
“A!” Gunpei Yokoi giật mình mở to miệng, hắn thật không ngờ Phương Minh Viễn lại nói vậy. Đây không phải là đục khoét sao? Làm thành viên nòng cốt của Nintendo, vì Nintendo mà lập được bao thành tích, Gunpei Yokoi chưa từng nghĩ tới mình có thể nói với Yamachi là đi ăn chỗ khác. Lại không thể là công ty đối đầu nhiều năm của Nintendo. Tuy rằng Phương Minh Viễn đưa ra điều kiện thật hậu đãi.
Một lúc lâu sau Gunpei Yokoi mới nói:
-Phương Minh Viễn, cảm ơn sự khen ngợi của ông dành cho tôi, tuy nhiên tôi sẽ không gia nhập công ty cổ phần Sega…
-Không, không, không! Phương Minh Viễn đưa ngón trỏ bên tay phải ngoe nguẩy ngón tay trước mặt Gunpei Yokoi nói:
-Yokoi ,Anh hiểu lầm rồi, là công ty của tôi, không phải công ty cổ phần Sega! Đây là hai việc khác nhau!” Gunpei Yokoi lại một lần nữa giật mình sửng sốt.
-Ông Phương, chẳng lẽ ông cũng muốn ra nhập thi trường máy chủ…?
Gunpei Yokoi sắc mặt khó có thể tin nói. Nếu thực sự đây là một tin chấn động, người tạo ra phần mềm trò chơi, không ngờ có ý tiến vào ngành công nghiệp phần cứng!
-Ừ? Tại sao Gunpei Yokoi có thể nghĩ như vậy?
Phương Minh Viễn không kìm nổi cười nói. Mời chào Gunpei Yokoi, nói thật cũng là ý muốn nhất thời xuất hiện của hắn.
Tuy rằng không phải là bản thân không thể tiến vào ngành máy chủ, nhưng Phương Minh Viễn cảm thấy vẫn chưa tới lúc. Nếu thật sự làm như vậy, chính mình sẽ trở thành kẻ thù của Nintendo và công ty cổ phần Sega. Ba tên đầu sỏ mà hợp lực là một chuyện vô cùng kinh khủng. Cho nên, nếu không nắm chắc phía trước hắn tuyệt đối không nói gì.
-Cứ cho là như vậy đi, hiện giờ tôi có một công ty sản xuất điện thoại di động, nhưng nói thật tôi không hài lòng với di động hiện tại. Tôi cho rằng di động không chỉ là một công cụ thông tin, còn có tác dụng giải trí. Tôi rất hy vọng anh Gunpei Yokoi có thể thay đổi tình hình này. Tôi có nghe nói qua, lúc đầu Gunpei Yokoi mới vào Nintenđo, từng chủ trì nghiên cứu phát triển như là quái thủ, sản phẩm mới được rất nhều người ưa chuộng, lấy được công trạng không nhỏ trên thị trường.
Gunpei Yokoi lại bị chấn động một lần nữa, hắn không ngờ Phương Minh Viễn không chỉ có xí nghiệp sản xuất di dộng mà còn muốn chính mình khai thác tính nănggiải trí của di động.
Một lúc lâu sau Gunpei Yokoi mới nói :
-Ông Phương, hay là chúng ta nói tới đề nghị khi sáng đi!
-Đề nghị buổi sáng? Ha ha, còn có gì cần bàn bạc sao?
Phương Minh viễn bật cười nói, -Lấy trợ cấp giá cả 30%, sau một triệu bộ, nâng cao lượng tiêu thụ lên năm trăm bộ, phí trợ cấp cao hơn 5%! Nếu đến cuối năm lượng tiêu thụ của “Pokemon” không đạt tới triệu bộ coi như tôi chưa từng nói gì!
Gunpei Yokoi nhìn Phương Minh Viễn nói:
-Ông Phương, anh không cảm thấy 30% giá bán, phí trợ cấp có phải cao lắm không? Ngành đồ chơi chế tác một trò chơi, lợi nhuận bình quân cũng không thể đạt tới mức 20%!
-Đó là vì đa số những trò chơi đó làm không cẩn thận cho nên lợi nhuận bình quân thấp.
Phương Minh Viễn không chút do dự nói:
-Theo tôi, nếu nói đến một trò chơi, lợi nhuận phải đạt tới một nửa, mới được gọi là một trò chơi thành công. Lượng bán ra càng lớn, giá thành trên mỗi bộ trò chơi đương nhiên sẽ càng thấp, lợi nhuận tự nhiên sẽ cao hơn.
Những năm gần đây Phương Minh Viễn tham gia sản xuất trò chơi, không có sản phẩm nào cực kì khả quan, vậy lợi nhuận cũng sẽ không dày!
Gunpei Yokoi còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Phương Minh Viễn khoát tay chặn lại nói:
-Gunpei, tiêu chuẩn này quý công ty không cần phải bàn bạc gì nữa, như vậy là tốt nhất, nếu không nhận cũng không sao, tôi chỉ tổn thất một triệu USD , tổn thất ấy ta vẫn chịu trách nhiệm được!
Sắc mặt Gunpei Yokoi có chút thay đổi, đây là Phương Minh Viễn uy hiếp à, thời điểm công ty gamestation bán “Khủng hoảng sinh hóa” kiếm tiền đếm không hết, đúng là một triệu USD, thực sự sẽ không được Phương Minh Viễn để ý. nhưng mất đi cơ hội này, đối với Nintendo là một tổn thất lớn.
Không đợi Gunpei Yokoi nói thêm gì nữa Phương minh Viễn đã đứng dậy, vẫy tay với Lâm Dung đứng bên cạnh nói:
-Gunpei, đây là Lâm Dung, là trợ lí của tôi, và việc với quý công ty sau này do cô ấy phụ trách! Hiện giờ tôi còn có việc không tiếp được, xin thứ lỗi!
Gunpei Yokoi vội la lên nói:
-Ông Phương, chờ đã!
Phương Minh Viễn xoay người ra cửa, bước đi thong thả vui mừng. Nếu mời chào không đến nơi đến chốn hắn cũng không cần phải tốn nhiều lời với Gunpei Yokoi!
Gunpei Yokoi đứng dậy theo bản năng, muốn đuổi theo Phương Minh Viễn, Lâm Dung đa chặn giữa anh ta và Phương Minh Viễn nói:
-Gunpei, về việc này còn có ý kiến gì sao?
Cuối cùng Gunpei Yokoi chỉ biết bất đắc dĩ ra về tay không.
Ba ngày trôi qua, tới ngày thứ ba, tin tốt về chiến thắng của “Khủng hoảng sinh hóa” vẫn liên tiếp báo về, đã đột phá tới bốn triệu bộ, đang tiến thẳng tới mức năm triệu bộ! Tuy rằng tốc độ đã chậm lại nhưng trong ba ngày, lượng tiêu thụ đạt triệu bộ, cũng làm người ta ngỡ ngàng!
Đến lúc này mọi người đã đoán ra, tổng lượng tiêu thụ cuối cùng của “Khủng hoảng sinh hóa có khả năng đạt tới hàng chục triệu. Nếu bước đột phá kia là thật, chỉ có trong lịch sử, lần thứ nhất là trò chơi lượng tiêu thụ của máy chủ thứ 32 đạt tới triệu bộ. Hơn nữa, cũng là trong lịch sử trò chơi, trong lần bán đầu tiên, đã vượt qua triệu bộ!
Vừa nghĩ tới khả năng vòng nguyệt quế lần hai sẽ rơi xuống “Khủng hoảng sinh hóa”, không biết có bao nhiêu công ty hâm mộ hận không thể nuốt công ty Gamestation và ba công ty lớn vào.
Mà Capcom lúc này hối hận đã không chặt đứt được một thiên tài chế tác, không ngờ lại từ trong túi Cap “nhảy” ra ngoài và tỏa sáng kì lạ, làm bọn họ chịu không nổi.
Phương Minh Viễn và Lâm Dung cùng sánh bước trên đường Tokyo, tuy những cửa hàng chuyên bán trên con phố này vẫn tấp nập người qua lại, nhưng đã không còn thấy hàng người kéo dài cả trăm mét nữa.
-Dung Dung, hai ngày nay không có tin tức gì của Nintendo sao?
Phương Minh Viễn chắp tay sau lưng nhàn nhã nhìn hai bên phố nói.
-Không có bất kì tin tức nào cả, anh nói bọn họ sẽ từ chối không?
Lâm Dung nói có chút lo lắng. Mặc kệ là như thế nào, đó cũng là một triệu USD, cứ để nó trôi như vậy cũng khiến người ta đau lòng.
-Cự tuyệt cũng không sao! Yên tâm, lần này không lỗ được!” Phương Minh Viễn nói với vẻ mặt vô tư. Hắn không tin trong hoàn cảnh khốn đốn này mà Nintendo lại từ chối cơ hội này. Hơn nữa, dù mình không có ý làm gì nhưng Phương Minh Viễn tin tưởng “Pokemon” không thể chỉ đơn giản tiêu thụ mười trăm mấy bộ. Tuy nhiên, trên thương trường, đôi khi không thể nóng vội. Chỉ có bên nắm chắc quyền chủ động, mới có thể thay đổi lớn nhất lợi ích của chính mình.
-Dưới đây là tin tức mới nhất của chúng tôi, mấy ngày trước trên thị trường đang có cơn sốt trò chơi “Khủng hoảng sinh hóa”, chính mười phút trước lượng tiêu thụ đã dột phá mức năm triệu bộ. Dưới đây là bài phỏng vấn người chế tác anh Mikami…” trên màn hình lớn của Tv trên đầu đường truyền đến giọng nói ngọt ngào một dẫn chương trình nữ. Không ít thanh niên dừng chân lại, chú ý xem.
Phương Minh Viễn ngẩng đầu nhìn TV một cái, trong lòng không khỏi cười thầm, tin tức này sẽ càng mang lại áp lực lớn cho Nintendo.
-Két..
Theo tiếng phanh xe chói tai, một chiếc BMW Đức đứng bên kia đường, hai người trên xe nhảy xuống!
/1605
|