Philip nở một nụ cười trên gương mặt, trong lòng cũng thầm mắng. Anh ta vẫn còn ấn tượng về việc mà Phương Minh Viễn đã nói.
Lúc ấy công ty khai thác mỏ Hoa Tân quả thật là có một lượng khoáng sản quý chưa kịp gửi ra cảng theo thời gian đã định trên hợp đồng. Nhưng, trách nhiệm này cũng không phải thuộc về phía Hoa Tân, mà là do công ty xuất nhập khẩu Safari của Anh, thời gian mà nhân viên của họ thông báo cho Hoa Tân bị sai sót, nên mới có kết quả như thế này.
Nhưng sau khi việc xảy ra, công ty xuất nhập khẩu Safari của Anh lại vô cùng kiên quyết yêu cầu xử lý theo hợp đồng, mà hoàn toàn không để ý đến hiện thực, tình huống này xuất hiện là vì sai lầm của công ty họ, vậy mà lại cưỡng ép khấu trừ vào khoản tiền một triệu bảng Anh của Hoa Tân. Hoa Tân tuy rằng bất mãn, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng cam chịu! Phương Minh Viễn lúc này đây nhắc lại chuyện này nhấc lên, rõ ràng là muốn bảo với Philip rằng chuyện này hắn đừng dễ dàng cho qua như vậy!
Philip không hề biết, kỳ thật Phương Minh Viễn căn bản cũng không muốn lại xuất khẩu tài nguyên, chiếu theo giá cả thị trường quốc tế hiện giờ, thì đúng là đem nhân sâm bán làm củ cải, hơn nữa những doanh nghiệp này phần lớn là Tể Mại Gia Điền không thương tiếc mà khai thác, căn bản coi thường vấn nạn ô nhiễm môi trường, nếu phát triển chính thức, thì tuyệt đối là càng bán càng mất! Cho nên Phương Minh Viễn căn bản cũng không định cho Hoa Tân tiếp tục xuất khẩu tài nguyên, những gì khai thác được, toàn bộ sẽ được trữ lại để dùng về sau! Của cải mà hắn kiếm được từ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á, mua lại toàn bộ số tài nguyên xuất khẩu của Trung Quốc, cũng có thể chống đỡ được 4 - 5 năm!
Mà đối với Hoa Tân, công ty xuất nhập khẩu Safari ở Anh không nghi ngờ gì là một khách hàng lớn, cắt giảm hợp đồng của công ty này, thì ít nhất có thể giữ lại hơn một phần ba số lượng khai thác của Hoa Tân!
Cho nên, Phương Minh Viễn cố ý làm khó Philip, làm cho đối phương tìm không ra cớ gì để bới móc. Mặc dù Phương Minh Viễn nắm được yếu điểm trong tay, nhưng công ty xuất nhập khẩu Safari nếu như cùng đường muốn bứt ra, thì Hoa Tân cũng sẽ có chút phiền toái!
Cho nên, Phương Minh Viễn hy vọng công ty xuất nhập khẩu Safari có thể biết khó mà lui, dù sao trên thị trường quốc tế, lượng cung khoáng sản vẫn tương đối đầy đủ! Mà nếu công ty xuất nhẩp khẩu Safari đối với hợp đồng này cứ gắt gao không chịu buông, thì chắc chắn trong chuyện này rất có thể vẫn còn có cái gì đó mà mọi người không chú ý tới. Trong chuyện này, thái độ của công ty xuất nhập khẩu Safari có chút làm người ta cảm thấy kỳ quái.
Kỳ thật khi làm ra quyết định này, Phương Minh Viễn đã chuẩn bị trước tâm lý rằng công ty xuất nhập Safari ở Anh quốc sẽ đề xuất yêu cầu bồi thường với Ủy ban Trọng tài, hắn chẳng qua là muốn mượn cơ quan này, giángtiếp một đòn xuống công ty này! Về phần công ty xuất nhập khẩu Safari có thể ngáng đường mình ở Australia hay không, Phương Minh Viễn vốn không quan tâm. Cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á rất nhanh sẽ lan ra khắp châu Á, rồi ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới, tới lúc đó, đừng nói là công ty xuất nhập khẩu Safari không quyết định được sự vụ ở Australia, kể cả có thể đủ quyết định, đến lúc đó, người Australia cũng sẽ không nghe theo.
Nhưng sau đó, sự tình chuyển biến cũng có chút khiến Phương Minh Viễn nhìn không thấu, công ty xuất nhập khẩu Safari đầu tiên là đưa ra kháng nghị với các ban ngành có liên quan ở Trung Quốc, sau khi không có được kết quả mong muốn, cũng không giống những gì Phương Minh Viễn nghĩ, lại đề xuất với Ủy ban Trọng tài, phái Philip đến! Nếu đối phương đã có hành động như vậy, Phương Minh Viễn tự nhiên cũng không muốn tìm hiểu, chỉ thuận theo tự nhiên mà thôi!
Philip sợ run một lúc lâu, sau đó cắn răng một cái hơi hơi khom người nói:
-Ông Phương, điểm này đúng là tôi suy xét không chu toàn, không biết Phương tiên sinh phải như thế nào mới nguyện ý tiếp tục thực hiện hợp đồng giữa chúng ta?
Nói ra những lời này, Philip cảm thấy trên mặt mình phát sốt, thân là Phó tổng giám đốc một công ty lớn như hắn, không phải là chưa từng có lúc gặp qua những việc như thế này, nhưng bình thường đều là đối mặt với các đại nhân vật ở các nước Âu Mĩ, còn với một thanh niên Trung Quốc, mặc dù biết thân phận của hắn phi phàm, nhưng Philip vẫn cảm thấy trong lòng có một mối nhục không tả xiết!
Phương Minh Viễn vẻ mặt kinh ngạc nói:
-Ngài Rodman, tôi rất tò mò, trên thị trường quốc tế, đây cũng không phải là thương phẩm khan hiếm, quý công ty vì sao nhất định phải thực hiện hợp đồng này? Tôi nói chẳng lẽ còn chưa rõ hay sao? Hợp đồng chấm dứt, giữa chúng ta cũng không còn gì!
-Ông Phương, quý công ty làm như vậy, sẽ gây cho công ty chúng tôi phiền toái rất lớn, những hàng hóa này, ở đất nước chúng tôi đều đã có người mua, nếu như chúng tôi không thể kịp thời cung ứng, sẽ phải đền bù rất lớn!
Philip vẻ mặt khó xử nói:
-Mà khách hàng của chúng tôi, cũng đã sử dụng quen thương phẩm của quý công ty, nếu như đổi thành thương phẩm của những công ty khác, rất có thể sẽ khiến cho khách hàng của chúng tôi bất mãn. Cho nên, hy vọng Phương tiên sinh có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, tiếp tục thực hiện hợp đồng!
Phương Minh Viễn lạnh lùng nhìn Philip, nhìn Philip mồ hôi ướt đẫm, mới thản nhiên nói:
-Ngàu Rodman, đối với việc quý công ty phải đền bù tổn thất, tôi hết sức thông cảm. Nhưng! Chuyện của quý công ty, thì có can hệ gì với tôi?
-Thì có can hệ gì với tôi?
-Thì có can hệ gì với tôi?
Philip toàn thân choáng váng, hai tai ù đặc lại, hắn thật không ngờ, Phương Minh Viễn lại có thể không nể mặt như vậy, không chút do dự mà cự tuyệt yêu cầu của mình. Và so với những người Trung Quốc mà Philip từng gặp, Phương Minh Viễn tuyệt đối là khác hẳn họ!
Philip một lúc lâu sau mới khó khăn nói:
-Anh Phương, như trước đây tôi đã từng nói với anh, có mối liên hệ với công ty của chúng tôi, sẽ khiến anh trong thế giới phương Tây càng thêm...
Phương Minh Viễn không chút khách sáo khoát tay áo, ngắt lời hắn nói:
-Ngài Rodman, ban đầu ở Edinburgh, ngài đã nói, có mối liên hệ với công ty xuất nhập khẩu Safari, sẽ khiến tôi khi thông hành ở các quốc gia phương tây không bị ngăn trở. Nhưng, xin thứ lỗi cho tôi, nói thế này thì đúng là có chút không lễ phép, nhưng quý công ty cho tới bây giờ, còn chưa giúp tôi làm xong một việc!
Philip sắc mặt lập tức đỏ bừng, hắn hít sâu một hơi nói:
-Anh Phương, tôi lúc này đến đây, là muốn cùng quý công ty đạt thành hợp đồng, giữ gìn tốt lợi ích song phương, nếu như anh Phương đâycố ý như thế, sẽ tổn hại rất lớn đến danh dự của quý công ty ở phương Tây, thậm chí là toàn bộ quốc tế! Mà với một công ty, đã không có danh dự, không có tín dụng, như vậy theo thuyết pháp của người Hoa các vị, chính là gây khó khăn cho chính mình! Hơn nữa, theo tôi được biết, dưới danh nghĩa của anh Phương, dường như còn có nhiều công ty khác!
Philip không kìm nổi đưa ra lời uy hiếp!
Phương Minh Viễn nhún vai, hai tay khoanh lại nói với Lâm Dung:
-Bị công ty Safari uy hiếp như, tôi có phải rất nên lấy đó mà cảm thấy tự hào không? Đúng rồi, cô nhớ kỹ điều này, xem xem công ty của chúng ta, mấy năm gần đây có phải rất phát triển ở Anh quốc và Khối thịnh vượng chung Vương quốc Anh sao?
-Ngoại trừ tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ và anh Hạ Văn, đến nay, tôi cho rằng trong vòng ba đến năm năm nay, công ty của chúng ta cũng sẽ không tiến vào Anh quốc và Khối thịnh vượng chung, trừ phi là các nước đó khi nhập khẩu thương phẩm, cố ý bài trừ các sản phẩm của chúng ta như điện thoại di động, đồ gia dụng, máy chơi game các loại!
Lâm dung hiểu ý nói.
-Sản phẩm di động hiện giờ cũng không thỏa mãn đủ lượng cầu của quốc nội, tôi nghĩ trong một thời gian rất dài, chúng ta cũng không dư sức mà sản xuất xuất khẩu ra bên ngoài để cung ứng sản phẩm cho họ!
Phương Minh Viễn khoát tay nói:
-Về phần máy chơi game? Ngài Rodman, tôi rất muốn biết, quý quốc có loại máy chơi game này nổi danh thế giới không?
Philip da mặt đỏ bừng, toàn bộ những người thích chơi game trên thế giới đều biết rằng, những công ty sản xuất máy chơi game nổi tiếng chỉ có bốn, trong đó có Nintendo, công ty cổ phần Sega, Sonny ở Nhật Bản, Microsoft ỏ Mỹ, Anh quốc thật ra lại không có một công ty nào sản xuất máy chơi game. Công ty xuất nhập khẩu Safari bản lĩnh có lớn đến đâu, cũng không có khả năng yêu cầu người chơi game trong quốc nội vứt bỏ sản phẩm của công ty cổ phần Sega!
Về phần sản phẩm cung cấp bởi công ty đồ chơi dưới danh Phương Minh Viễn, bởi vì chất lượng tốt của nó, luôn được cả thế giới hoan nghênh, Phương Minh Viễn căn bản không nhắc tới, thì Philip đương nhiên cũng sẽ không tự làm mất mặt mình!
-Xem ra, ngài Rodman, quý công ty dường như chỉ có thể chống lại tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ ở Australia và Khối thịnh vượng chung mà thôi! Đây cũng không phải là một tin tức tốt! Ngài hãy nhớ mà nhắc tôi, tôi phải nói chuyện lại với Vu Thu Hạ, vấn đề này nhất định phải coi trọng mới được! Bằng không mà nói, ngày sau sẽ tạo thành đại phiền toái đấy!
Phương Minh Viễn cau mày, vẻ mặt buồn rầu mà nói:
-Tôi thật sự là phải cảm thấy may mắn, Bắc Mĩ không phải là Khối thịnh vượng chung! Nếu cả nước Mĩ đều chống lại điện ảnh của chúng tôi, thì thật là quá tệ!
Lâm Dung cố nén cười nói:
-Anh thật là mau quên, Canada cũng thuộc Khối thịnh vượng chung đấy!
-Âu, đây cũng không phải là một tin tức tốt!
Phương Minh Viễn vỗ trán, thống khổ mà nói:
-Tôi sao có thể quên được nhỉ, tuy nhiên Canada nhân khẩu ít hơn, thị trường hữu hạn! Ừ, căn cứ vào thống kê trước đây của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, Trung Quốc, nước Mĩ, Nhật Bản, Hàn Quốc, nước Đức, nước Pháp, vé xem phim bán được ở các quốc gia này, cũng đủ để cam đoan tài chính cho công ty về sau, có lợi nhuận hợp lý rồi, tôi nghĩ, Anh quốc chắc là không có năng lực yêu cầu các quốc gia Tây Âu chống lại tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ đâu nhỉ?
Lúc ấy công ty khai thác mỏ Hoa Tân quả thật là có một lượng khoáng sản quý chưa kịp gửi ra cảng theo thời gian đã định trên hợp đồng. Nhưng, trách nhiệm này cũng không phải thuộc về phía Hoa Tân, mà là do công ty xuất nhập khẩu Safari của Anh, thời gian mà nhân viên của họ thông báo cho Hoa Tân bị sai sót, nên mới có kết quả như thế này.
Nhưng sau khi việc xảy ra, công ty xuất nhập khẩu Safari của Anh lại vô cùng kiên quyết yêu cầu xử lý theo hợp đồng, mà hoàn toàn không để ý đến hiện thực, tình huống này xuất hiện là vì sai lầm của công ty họ, vậy mà lại cưỡng ép khấu trừ vào khoản tiền một triệu bảng Anh của Hoa Tân. Hoa Tân tuy rằng bất mãn, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể cắn răng cam chịu! Phương Minh Viễn lúc này đây nhắc lại chuyện này nhấc lên, rõ ràng là muốn bảo với Philip rằng chuyện này hắn đừng dễ dàng cho qua như vậy!
Philip không hề biết, kỳ thật Phương Minh Viễn căn bản cũng không muốn lại xuất khẩu tài nguyên, chiếu theo giá cả thị trường quốc tế hiện giờ, thì đúng là đem nhân sâm bán làm củ cải, hơn nữa những doanh nghiệp này phần lớn là Tể Mại Gia Điền không thương tiếc mà khai thác, căn bản coi thường vấn nạn ô nhiễm môi trường, nếu phát triển chính thức, thì tuyệt đối là càng bán càng mất! Cho nên Phương Minh Viễn căn bản cũng không định cho Hoa Tân tiếp tục xuất khẩu tài nguyên, những gì khai thác được, toàn bộ sẽ được trữ lại để dùng về sau! Của cải mà hắn kiếm được từ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á, mua lại toàn bộ số tài nguyên xuất khẩu của Trung Quốc, cũng có thể chống đỡ được 4 - 5 năm!
Mà đối với Hoa Tân, công ty xuất nhập khẩu Safari ở Anh không nghi ngờ gì là một khách hàng lớn, cắt giảm hợp đồng của công ty này, thì ít nhất có thể giữ lại hơn một phần ba số lượng khai thác của Hoa Tân!
Cho nên, Phương Minh Viễn cố ý làm khó Philip, làm cho đối phương tìm không ra cớ gì để bới móc. Mặc dù Phương Minh Viễn nắm được yếu điểm trong tay, nhưng công ty xuất nhập khẩu Safari nếu như cùng đường muốn bứt ra, thì Hoa Tân cũng sẽ có chút phiền toái!
Cho nên, Phương Minh Viễn hy vọng công ty xuất nhập khẩu Safari có thể biết khó mà lui, dù sao trên thị trường quốc tế, lượng cung khoáng sản vẫn tương đối đầy đủ! Mà nếu công ty xuất nhẩp khẩu Safari đối với hợp đồng này cứ gắt gao không chịu buông, thì chắc chắn trong chuyện này rất có thể vẫn còn có cái gì đó mà mọi người không chú ý tới. Trong chuyện này, thái độ của công ty xuất nhập khẩu Safari có chút làm người ta cảm thấy kỳ quái.
Kỳ thật khi làm ra quyết định này, Phương Minh Viễn đã chuẩn bị trước tâm lý rằng công ty xuất nhập Safari ở Anh quốc sẽ đề xuất yêu cầu bồi thường với Ủy ban Trọng tài, hắn chẳng qua là muốn mượn cơ quan này, giángtiếp một đòn xuống công ty này! Về phần công ty xuất nhập khẩu Safari có thể ngáng đường mình ở Australia hay không, Phương Minh Viễn vốn không quan tâm. Cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á rất nhanh sẽ lan ra khắp châu Á, rồi ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới, tới lúc đó, đừng nói là công ty xuất nhập khẩu Safari không quyết định được sự vụ ở Australia, kể cả có thể đủ quyết định, đến lúc đó, người Australia cũng sẽ không nghe theo.
Nhưng sau đó, sự tình chuyển biến cũng có chút khiến Phương Minh Viễn nhìn không thấu, công ty xuất nhập khẩu Safari đầu tiên là đưa ra kháng nghị với các ban ngành có liên quan ở Trung Quốc, sau khi không có được kết quả mong muốn, cũng không giống những gì Phương Minh Viễn nghĩ, lại đề xuất với Ủy ban Trọng tài, phái Philip đến! Nếu đối phương đã có hành động như vậy, Phương Minh Viễn tự nhiên cũng không muốn tìm hiểu, chỉ thuận theo tự nhiên mà thôi!
Philip sợ run một lúc lâu, sau đó cắn răng một cái hơi hơi khom người nói:
-Ông Phương, điểm này đúng là tôi suy xét không chu toàn, không biết Phương tiên sinh phải như thế nào mới nguyện ý tiếp tục thực hiện hợp đồng giữa chúng ta?
Nói ra những lời này, Philip cảm thấy trên mặt mình phát sốt, thân là Phó tổng giám đốc một công ty lớn như hắn, không phải là chưa từng có lúc gặp qua những việc như thế này, nhưng bình thường đều là đối mặt với các đại nhân vật ở các nước Âu Mĩ, còn với một thanh niên Trung Quốc, mặc dù biết thân phận của hắn phi phàm, nhưng Philip vẫn cảm thấy trong lòng có một mối nhục không tả xiết!
Phương Minh Viễn vẻ mặt kinh ngạc nói:
-Ngài Rodman, tôi rất tò mò, trên thị trường quốc tế, đây cũng không phải là thương phẩm khan hiếm, quý công ty vì sao nhất định phải thực hiện hợp đồng này? Tôi nói chẳng lẽ còn chưa rõ hay sao? Hợp đồng chấm dứt, giữa chúng ta cũng không còn gì!
-Ông Phương, quý công ty làm như vậy, sẽ gây cho công ty chúng tôi phiền toái rất lớn, những hàng hóa này, ở đất nước chúng tôi đều đã có người mua, nếu như chúng tôi không thể kịp thời cung ứng, sẽ phải đền bù rất lớn!
Philip vẻ mặt khó xử nói:
-Mà khách hàng của chúng tôi, cũng đã sử dụng quen thương phẩm của quý công ty, nếu như đổi thành thương phẩm của những công ty khác, rất có thể sẽ khiến cho khách hàng của chúng tôi bất mãn. Cho nên, hy vọng Phương tiên sinh có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, tiếp tục thực hiện hợp đồng!
Phương Minh Viễn lạnh lùng nhìn Philip, nhìn Philip mồ hôi ướt đẫm, mới thản nhiên nói:
-Ngàu Rodman, đối với việc quý công ty phải đền bù tổn thất, tôi hết sức thông cảm. Nhưng! Chuyện của quý công ty, thì có can hệ gì với tôi?
-Thì có can hệ gì với tôi?
-Thì có can hệ gì với tôi?
Philip toàn thân choáng váng, hai tai ù đặc lại, hắn thật không ngờ, Phương Minh Viễn lại có thể không nể mặt như vậy, không chút do dự mà cự tuyệt yêu cầu của mình. Và so với những người Trung Quốc mà Philip từng gặp, Phương Minh Viễn tuyệt đối là khác hẳn họ!
Philip một lúc lâu sau mới khó khăn nói:
-Anh Phương, như trước đây tôi đã từng nói với anh, có mối liên hệ với công ty của chúng tôi, sẽ khiến anh trong thế giới phương Tây càng thêm...
Phương Minh Viễn không chút khách sáo khoát tay áo, ngắt lời hắn nói:
-Ngài Rodman, ban đầu ở Edinburgh, ngài đã nói, có mối liên hệ với công ty xuất nhập khẩu Safari, sẽ khiến tôi khi thông hành ở các quốc gia phương tây không bị ngăn trở. Nhưng, xin thứ lỗi cho tôi, nói thế này thì đúng là có chút không lễ phép, nhưng quý công ty cho tới bây giờ, còn chưa giúp tôi làm xong một việc!
Philip sắc mặt lập tức đỏ bừng, hắn hít sâu một hơi nói:
-Anh Phương, tôi lúc này đến đây, là muốn cùng quý công ty đạt thành hợp đồng, giữ gìn tốt lợi ích song phương, nếu như anh Phương đâycố ý như thế, sẽ tổn hại rất lớn đến danh dự của quý công ty ở phương Tây, thậm chí là toàn bộ quốc tế! Mà với một công ty, đã không có danh dự, không có tín dụng, như vậy theo thuyết pháp của người Hoa các vị, chính là gây khó khăn cho chính mình! Hơn nữa, theo tôi được biết, dưới danh nghĩa của anh Phương, dường như còn có nhiều công ty khác!
Philip không kìm nổi đưa ra lời uy hiếp!
Phương Minh Viễn nhún vai, hai tay khoanh lại nói với Lâm Dung:
-Bị công ty Safari uy hiếp như, tôi có phải rất nên lấy đó mà cảm thấy tự hào không? Đúng rồi, cô nhớ kỹ điều này, xem xem công ty của chúng ta, mấy năm gần đây có phải rất phát triển ở Anh quốc và Khối thịnh vượng chung Vương quốc Anh sao?
-Ngoại trừ tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ và anh Hạ Văn, đến nay, tôi cho rằng trong vòng ba đến năm năm nay, công ty của chúng ta cũng sẽ không tiến vào Anh quốc và Khối thịnh vượng chung, trừ phi là các nước đó khi nhập khẩu thương phẩm, cố ý bài trừ các sản phẩm của chúng ta như điện thoại di động, đồ gia dụng, máy chơi game các loại!
Lâm dung hiểu ý nói.
-Sản phẩm di động hiện giờ cũng không thỏa mãn đủ lượng cầu của quốc nội, tôi nghĩ trong một thời gian rất dài, chúng ta cũng không dư sức mà sản xuất xuất khẩu ra bên ngoài để cung ứng sản phẩm cho họ!
Phương Minh Viễn khoát tay nói:
-Về phần máy chơi game? Ngài Rodman, tôi rất muốn biết, quý quốc có loại máy chơi game này nổi danh thế giới không?
Philip da mặt đỏ bừng, toàn bộ những người thích chơi game trên thế giới đều biết rằng, những công ty sản xuất máy chơi game nổi tiếng chỉ có bốn, trong đó có Nintendo, công ty cổ phần Sega, Sonny ở Nhật Bản, Microsoft ỏ Mỹ, Anh quốc thật ra lại không có một công ty nào sản xuất máy chơi game. Công ty xuất nhập khẩu Safari bản lĩnh có lớn đến đâu, cũng không có khả năng yêu cầu người chơi game trong quốc nội vứt bỏ sản phẩm của công ty cổ phần Sega!
Về phần sản phẩm cung cấp bởi công ty đồ chơi dưới danh Phương Minh Viễn, bởi vì chất lượng tốt của nó, luôn được cả thế giới hoan nghênh, Phương Minh Viễn căn bản không nhắc tới, thì Philip đương nhiên cũng sẽ không tự làm mất mặt mình!
-Xem ra, ngài Rodman, quý công ty dường như chỉ có thể chống lại tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ ở Australia và Khối thịnh vượng chung mà thôi! Đây cũng không phải là một tin tức tốt! Ngài hãy nhớ mà nhắc tôi, tôi phải nói chuyện lại với Vu Thu Hạ, vấn đề này nhất định phải coi trọng mới được! Bằng không mà nói, ngày sau sẽ tạo thành đại phiền toái đấy!
Phương Minh Viễn cau mày, vẻ mặt buồn rầu mà nói:
-Tôi thật sự là phải cảm thấy may mắn, Bắc Mĩ không phải là Khối thịnh vượng chung! Nếu cả nước Mĩ đều chống lại điện ảnh của chúng tôi, thì thật là quá tệ!
Lâm Dung cố nén cười nói:
-Anh thật là mau quên, Canada cũng thuộc Khối thịnh vượng chung đấy!
-Âu, đây cũng không phải là một tin tức tốt!
Phương Minh Viễn vỗ trán, thống khổ mà nói:
-Tôi sao có thể quên được nhỉ, tuy nhiên Canada nhân khẩu ít hơn, thị trường hữu hạn! Ừ, căn cứ vào thống kê trước đây của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, Trung Quốc, nước Mĩ, Nhật Bản, Hàn Quốc, nước Đức, nước Pháp, vé xem phim bán được ở các quốc gia này, cũng đủ để cam đoan tài chính cho công ty về sau, có lợi nhuận hợp lý rồi, tôi nghĩ, Anh quốc chắc là không có năng lực yêu cầu các quốc gia Tây Âu chống lại tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ đâu nhỉ?
/1605
|