Phương Minh Viễn cũng thật không ngờ, Tô Hoán Đông hành động lại có thể gọn gàng mà linh hoạt như thế, dưới sự chỉ đạo trong Hội đồng nhà nước, các cơ quan ban ngành lien quan có quyền quản lý đất hiếm đã tụ họp lại, mở một cuộc họp về thực trạng ngành sản xuất đất hiếm của quốc nội!
Ở trong cuộc họp, các vị lãnh đạo cũng không phải tốn nhiều thời gian, đã được ý kiến thống nhất! Tiến hành chỉnh đốn loạn cục hiện nay, đối với các cá nhân khai thác bừa bãi, sẽ nghiêm khắc trừng trị! Kỳ thật quyết định này đối với họ mà nói sớm cũng đã là lẽ thường, gần như mỗi năm đều đã đề xuất tới, chỉ có điều là họ đều hiểu rõ, lúc này đây, trung ương quyết làm thật rồi! Muốn động mồm không động thủ, là tuyệt đối không được phép.
Phương gia tham gia vào ngành sản xuất đất hiếm, tin này kỳ thật đã không còn gì là bí mật, mà Phương gia đối với sự phát triển kinh tế trong nước cũng có vai trò quan trọng, cùng với đối ngoại trong nền công nghiệp văn hóa, trước mắt quốc nội không thể nào có người thay thế, họ biết rõ điều này. Đương nhiên, quan trọng nhất là, sau lưng Phương gia còn có mấy vị đại lão gia khác trong quốc nội, chỉ có thằng ngốc và kẻ không thức thời, mới đối nghịch với Phương gia vào lúc này!
Huống chi, Phương gia lúc này đây, lại là vì nước vì dân, rõ ràng dứt khoát đứng trên lập trường của chính phủ, yêu cầu thiết thực thực hiện tinh thần của những văn kiện mà các ban ngành đã phát tán trong nhiều năm gần đây! Hơn nữa, Phương gia lúc này đây cũng đem lại đầy đủ lợi ích cho các doanh nghiệp đất hiếm!
Thu mua toàn bộ đất hiếm với giá cả gấp đôi giá thị trường quốc tế, những doanh nghiệp này có thể đạt được hơn một trăm phần trăm lợi nhuận, lợi ích như vậy, mọi người còn có điều gì dị nghị hay sao? Mặc dù tất cả mọi người đều biết, Phương gia cũng không phải nhà từ thiện, làm như vậy, tất nhiên là có suy xét đến lợi ích của chính mình! Có lẽ, số đất hiếm này, bọn họ sẽ bán ra với giá cao hơn, thu được càng nhiều lợi nhuận hơn!
Nhưng mọi người cũng hiểu được, những việc mà Phương gia có thể làm, không có nghĩa là những người khác cũng có thể làm được! Phương gia có thể bức công ty xuất nhập khẩu Farari thu mua đất hiếm với giá gấp mười hai lần giá cả thị trường, mà các doanh nghiệp xuất khẩu đất hiếm khác, mới chỉ thoáng tiết lộ một chút là sẽ nâng giá lên, liền bị các quốc gia Nhật Bản, Hàn Quốc và Âu Mĩ liên hợp chống lại!
Nếu không phải Phương gia lúc này đứng ra, nguyện ý thu mua toàn bộ, ai có thể nghĩ đến, các doanh nghiệp đất hiếm quốc nội kế tiếp sẽ phải đối mặt với sự xấu hổ như thế nào!
Không ít các doanh nghiệp đã tiếp xúc qua với bên Nhật Bản, đều biết rằng, người Nhật Bản chẳng những không muốn phát triển giá cả, mà còn có ý đồ mượn cơ hội này, khiến cho đất hiếm quốc nội rớt giá! Giữa tăng giá và rớt giá, tiền lời mà các doanh nghiệp này thu được quả là một trời một vực!
Nếu điều kiện hậu đãi như vậy, còn có người nói này nói kia. Đừng nói là các doanh nghiệp còn không qua được, ngay cả các bộ và uỷ ban trung ương cũng không qua được! Dù sao trong số những doanh nghiệp này, các doanh nghiệp nhà nước và xí nghiệp tập thể còn chiếm đại đa số, có thể giống công ty khai thác mỏ Hoa Tân làm mạnh tư nhân hóa doanh nghiệp, vẫn chỉ là số ít —— không phải bất kỳ địa phương nào, đều có lượng đất hiếm cất trữ phong phú như Chương Châu! Cũng không phải bất kỳ cán bộ địa phương nào, đều có thể giống quan viên Chương Châu, bị tiền làm váng đầu!
Cho nên, Phương gia thu trữ đất hiếm, là tương đối thuận lợi. Mặc dù có mấy doanh nghiệp cự tuyệt đem sản lượng đất hiếm của mình năm nay và năm sau bán cho công ty khai thác mỏ Hoa Tân!
Đem 75% sản lượng đất hiếm của Trung Quốc trong hai năm bỏ vào trong túi, tin tức này khiến Phương Minh Viễn tâm trạng rất tốt! Không ai so với hắn càng hiểu được, ý vị này là như thế nào! Mặc dù nói Phương gia hàng năm sẽ phải chi hơn một tỷ đô la Mỹ, nhưng Phương Minh Viễn tin rằng, trong tương lai, ưu thế của chỗ đất hiếm này tất sẽ thuộc về mình, đem đến cho Phương gia, cho đất nước một khoản không nhỏ. Mà sẽ không còn giống như bây giờ, bán ra cho người ngoại quốc với giá rẻ bèo! Trái lại còn kiếm được tiền từ người trong nước!
Tuy nhiên, cứ như vậy, Phương Minh Viễn lại cảm thấy tài chính trong tay mình, lại bắt đầu có chút căng thẳng! Chính mình thật đúng là kiếm được nhiều, mà tiêu cũng nhiều!
Suy nghĩ một chút về tương lai, còn có nhiều sản nghiệp cần đầu tư, cần đoạt trước một bước! Còn có nhiều kỹ thuật cần quốc nội tiêu thụ, và đầu nhập càng nhiều tài chính tiến hành tiếp tục nghiên cứu phát triển, còn có nhiều nhiều ngành nghê chưa được khai thông, Phương Minh Viễn cảm thấy trên vai của mình, trách nhiệm kiếm tiền vẫn rất nặng nề!
-Minh Viễn, chị Thu Hạ bọn họ đến rồi!
Lâm Dung giật nhẹ áo hắn, nhẹ giọng nói.
Phương Minh Viễn thoát ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn loạn của mình, nhìn theo hướng chỉ của Lâm Dung, chỉ thấy cách đó không xa, khuôn mặt xinh đẹp của Vu Thu Hạ.
Phương Minh Viễn bước nhanh tới nói:
-Chị Thu Hạ, sao chị lại tới đây? Tôi không phải nói rồi sao, không cần đến đón!
Vu Thu Hạ ôm lấy hắn, lúc này mới nhìn ngắm hắn rồi cười nói:
-Dù sao tạm thời cũng không có chuyện gì khẩn cấp, tôi ở công ty mãi cũng chán, ra đây đón cậu coi như là giải sầu! Này, sao tôi thấy cậu hình như cao lên một chút? Có phải là vì đang đeo giày không?
-Người ta không phải nói rồi sao, hai mươi ba tuổi thì vẫn còn lớn được, tôi còn chưa tới hai mươi ba, cao thêm một chút, cũng không có gì kỳ lạ!
Phương Minh Viễn cười nói. Hiện giờ hắn cũng phải cao đến 1m81, 1m82 rồi, ở phía nam, quả thật cũng được coi là một người cao to!
-Như vậy là đủ rồi, cao nữa thì sẽ không hợp với Tiểu Nhã và Phùng Thiến đâu!
Vu Thu Hạ che miệng khẽ cười nói:
-Nửa năm qua chạy ngược chạy xuôi, mọi người đều có vẻ đen đi một chút rồi! Tên tiểu tử này, không ngờ cậu lại lặng lẽ thu mua đến phân nửa cổ phần của tập đoàn Samsung! Lý Giản Hi lúc này đây bị cậu lừa đến chết hận mất!
Tập đoàn vận tải biển Quách Thị cũng có nghiệp vụ Hàn Quốc, ông cụ Quách và Lý Giản Hi, phụ thân của Lý Giản Hi, cũng coi là đã có vài lần gặp mặt!
Trước khi cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á bùng nổ, Vu Thu Hạ nói gì cũng không ngờ rằng, tập đoàn tài chính Samsung nổi danh ở Hàn Quốc, tổng tư sản cũng không dưới tập đoàn vận tải biển Quách Thị, không ngờ chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã biến thành sản nghiệp dưới danh nghĩa Phương gia! Chuyện này nghe quả thực giống như là truyện nghìn lẻ một đêm vậy!
Đồng thời trong lòng cũng không khỏi có chút lo sợ! Hongkong và Hàn Quốc đều là những con rồng Á Châu. Ở trận khủng hoảng tài chính này, Hàn Quốc lại có thể rơi vào tình trạng như bây giờ, có thể nói là nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người. Mà Vu Thu Hạ vừa nghĩ tới, nếu như lúc trước không phải là bởi vì Phương Minh Viễn đã sớm cảnh cáo, ba doanh nghiệp nhà nước liên kết chèn ép thị trường chứng khoán Hongkong, khiến cổ phiếu Hongkong chậm chạp lên sàn; cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á bùng nổ, lại tích cực ứng đối những kẻ kẻ đầu cơ tài chính quốc tế bắn tỉa đối với thị trường chứng khoán Hongkong và đô la Hồng Kông, có lẽ hiện giờ Hàn Quốc, cũng sẽ giống như Hongkong mà thôi!
Mặc dù được quỹ tiền tệ cho vay, hơn nữa vài ngày trước, Chính phủ Hàn quốc và chủ nợ nước ngoài đã một lần nữa đạt thành hiệp nghị điều chỉnh nợ ngắn hạn, khiến cho tình hình tài chính Hàn Quốc xem như ổn định lại. Nhưng kinh tế Hàn Quốc vẫn khiến người ta không thể cảm thấy lạc quan! Các tập đoàn tài chính nổi danh ở Hàn Quốc, thậm chí là Đông Á và quốc tế, đều gặp phải tình cảnh bất đắc dĩ mà phá sản! Mà ngay cả hai tập đoàn ô tô lớn của Hàn Quốc không ngờ cũng không thể trốn thoát kiếp nạn này!
Nếu như lúc trước những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế thực hiện trót lọt ở Hongkong, Vu Thu Hạ quả thực không thể tưởng tượng nổi, hiện giờ Hongkong sẽ ra sao nữa! Các tập đoàn doanh nghiệp của Hongkong, có bao nhiêu có thể còn tiếp tục tồn tại!
Phương Minh Viễn nhún vai nói:
-Hắn cũng là không có lựa chọn nào khác, hoặc là nhận đầu tư của tôi, hoặc là chuẩn bị để mà phá sản, hai cái này nên chọn cái nào đây!
Vu Thu Hạ quay lại nói mấy câu với Lâm Dung, rồi bọn họ cùng nhau đi ra khỏi sân bay.
-Chị Thu Hạ, tình hình tài chính Hongkong gần đây như thế nào? Ông cụ đột nhiên mời tôi lại, đã xảy ra chuyện gì?
Phương Minh Viễn vừa đi vừa nói. Kỳ thi cuối kỳ mãi mới kết thúc, hắn vốn định cùng bọn người Triệu Nhã trở về tỉnh Tần Tây, nửa năm qua, hắn rất ít khi về Tần Tây, mặc dù là trở về, cũng không ở lại được bao lâu!
Trong kế hoạch ban đầu của hắn, khoảng đến tháng hai tháng ba, những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế đã từng khiến thị trường tài chính Hàn Quốc phải một phen long trời lở đất sẽ một lần nữa di chuyển quân đội đến Đông Nam Á, bốn con rồng Á Châu sẽ một lần nữa gặp phải trận song thần của cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á! Indonesia, Malaysia trong cuộc khủng hoảng tài chính này bị thương càng nghiêm trọng! Đây cũng là nguyên nhân gây ra cuộc bạo loạn khiếp sợ toàn bộ thế giới ở Indonesia!
Cho nên vốn hắn định ở nhà qua hết tết âm, sau đó đến Hongkong, tiến hành thương thảo với hai ông cụ, nếu chẳng may phát sinh thảm hoạ giống kiếp trước, thì sẽ khiến tối thiểu hóa tổn thất cho người Hoa. Nhưng hắn thật không ngờ, vừa mới chấm dứt cuộc thi, ông cụ Quách liền gọi điện thoại bảo hắn đến Hongkong!
-Có một số việc. Tuy nhiên không có quan hệ gì với chúng ta hết!
Vu Thu Hạ hai hàng lông mày nhíu lại, thấp giọng nói.
-Hongkong tuy rằng đứng vững trong cuộc khủng hoảng tài chính lần này, nhưng các tác dụng phụ mà cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á và Đông Á mang đến đang từng bước hiện ra. Gần đây, trên thị trường tài chính Hongkong, liên tiếp xảy ra việc các công ty đầu tư tài chính lâm vào phá sản! Ông cụ lúc này đây gọi cậu về, là có một việc, đối diện trực tiếp nghe suy nghĩ của cậu!
Phương Minh Viễn hơi hơi gật đầu, Hongkong tuy rằng chặn đứng được đợt công kích của các kẻ đầu cơ tài chính quốc tế, nhưng từ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á lần này, đến bây giờ, tổn thất cũng không nghiêm trọng, ít nhất cũng không có đả thương nguyên khí. Nhưng, xem xét tổng thể kinh tế có xu hướng chuyển biến xấu, nền kinh tế Hongkong muốn chỉ lo thân mình, cũng là điều không thể!
Nền kinh tế Hongkong phát triển nhanh, nhưng cũng tích lũy rất nhiều vấn đề. Mấy vấn đề này, khi nền kinh tế Hongkong tích cực đi lên thì cũng chẳng thấy rõ, nhưng khi nền kinh tế bị hạ gục như hiện tại, mấy vấn đề này lại hiển hiện ra rất rõ ràng! Nếu như không thể mau chóng giải quyết, mấy vấn đề này sẽ biến thành nhát dao trí mạng!
-Chuyện gì vậy? Chị Thu Hạ có thể tiết lộ ra một chút được không, để tôi đến gặp ông còn có sự chuẩn bị trước!
Phương Minh Viễn trầm ngâm chốc lát nói. Ông cụ Quách ở trong điện thoại nói không tỉ mỉ, ngoại trừ bảo hắn thi xong thì mau mau đến Hongkong, những thứ khác đều không hề nhắc tới.
-Công ty đầu tư Bách Phú Thắng, cậu biết chứ?
Vu Thu Hạ nói.
-Công ty đầu tư Bách Phú Thắng?
Phương Minh Viễn hơi hơi nhíu mày, sau một lúc lâu nói:
-Đó là công ty quốc hữu phụ trách phụ trách vận hành trên thị trường Hongkong? Tập đoàn Carrefour ở thị trường Hongkong cũng do bọn họ phụ trách?
Đừng nói là Phương gia hiện giờ cũng có mấy doanh nghiệp ở Hongkong và Thượng Hải, qua mấy đợt khủng hoảng tài chính này, cũng kiếm được không ít lợi nhuận từ thị trường chứng khoán, nhưng Phương Minh Viễn chính mình cũng không thích chú ý đến thị trường chứng khoán! Tất cả tiền lời, cũng đều do Đông Phong phụ trách vận hành cụ thể, hắn chỉ để ý đến phương hướng và kế hoạch lớn.
Đó là bởi vì, ở kiếp trước của Phương Minh Viễn, đầu tư vào thị trường chứng khoán vĩnh viễn là nỗi đau được hắn khắc sâu trong lòng! Lúc đó, hắn đã bị tổn thất hơn một trăm ngàn tệ trên thị trường cổ phiếu! Mà ở thời điểm đó, đồng nhân dân tệ vẫn tương đối đáng giá, một trăm ngàn tệ có thể so với thu nhập mấy năm của hắn! Lúc ấy gần như là toàn dân đầu cơ cổ phiếu, Phương Minh Viễn đương nhiên cũng không ngoại lệ. Kết quả là toàn bộ tiền mồ hôi nước mắt của hắn đều tan thành bọt biển ở thị trường cổ phiếu Hoa Hạ! Sau đó, Phương Minh Viễn liền rời xa thị trường chứng khoán!
Vu Thu Hạ gật đầu nói:
-Chính là nó!
Phương Minh Viễn sắc mặt không khỏi có chút biến đổi. Công ty đầu tư Bách Phú Thắng ở Hongkong rất nổi danh trong các công ty chứng khoán, ngoài Nhật Bản, nó còn là ngân hàng đầu tư lớn nhất khu vực, từ cuối những năm 80, bởi vì nắm chắc được các cơ hội đầu tư, thực hiện "Lấy tiểu khống đại", thông qua các phương thức như "Mua khái niệm", "Phân hủy khái niệm", "khái niệm Hoa Hạ" và "khái niệm đầu tư", đã khiến rất nhiều xí nghiệp nội địa đẩy lên sàn chứng khoán Hongkong! Các doanh nghiệp nhà nước đã thành công đổ bộ lên thị trường chứng khoán Hongkong như Đại Phê Hồng, chẳng những đưa công ty đầu tư Bách Phú Thắng lên đỉnh cao của sự nghiệp, mà còn khiến người sáng lập ra nó trở thành "Hồng trù chi phụ"!
Từ năm 1988 thành lập tới nay, tuy chỉ không đến mười năm, công ty đầu tư Bách Phú Thắng đã phát triển hơn hai mươi lần, có thể nói là một ngôi sao lớn trong ngành chứng khoán Hongkong!
-Công ty đầu tư Bách Phú Thắng xảy ra chuyện gì sao?
Phương Minh Viễn thoáng chút suy nghĩ hỏi, nhưng hắn nhớ rõ, công ty đầu tư Bách Phú Thắng ở kiếp trước, sau khi bị một ngân hàng nước Pháp thu mua, vẫn tiếp tục hưng thịnh! Ở trong nước, còn tiếp nhận không ít nghiệp vụ!
-Nếu như nói mới đầu tháng hai trước, vẫn đang không có người nào nguyện ý đầu tư cho nó, thì công ty đầu tư Bách Phú Thắng chắc đã sắp sửa phá sản!
Ở trong cuộc họp, các vị lãnh đạo cũng không phải tốn nhiều thời gian, đã được ý kiến thống nhất! Tiến hành chỉnh đốn loạn cục hiện nay, đối với các cá nhân khai thác bừa bãi, sẽ nghiêm khắc trừng trị! Kỳ thật quyết định này đối với họ mà nói sớm cũng đã là lẽ thường, gần như mỗi năm đều đã đề xuất tới, chỉ có điều là họ đều hiểu rõ, lúc này đây, trung ương quyết làm thật rồi! Muốn động mồm không động thủ, là tuyệt đối không được phép.
Phương gia tham gia vào ngành sản xuất đất hiếm, tin này kỳ thật đã không còn gì là bí mật, mà Phương gia đối với sự phát triển kinh tế trong nước cũng có vai trò quan trọng, cùng với đối ngoại trong nền công nghiệp văn hóa, trước mắt quốc nội không thể nào có người thay thế, họ biết rõ điều này. Đương nhiên, quan trọng nhất là, sau lưng Phương gia còn có mấy vị đại lão gia khác trong quốc nội, chỉ có thằng ngốc và kẻ không thức thời, mới đối nghịch với Phương gia vào lúc này!
Huống chi, Phương gia lúc này đây, lại là vì nước vì dân, rõ ràng dứt khoát đứng trên lập trường của chính phủ, yêu cầu thiết thực thực hiện tinh thần của những văn kiện mà các ban ngành đã phát tán trong nhiều năm gần đây! Hơn nữa, Phương gia lúc này đây cũng đem lại đầy đủ lợi ích cho các doanh nghiệp đất hiếm!
Thu mua toàn bộ đất hiếm với giá cả gấp đôi giá thị trường quốc tế, những doanh nghiệp này có thể đạt được hơn một trăm phần trăm lợi nhuận, lợi ích như vậy, mọi người còn có điều gì dị nghị hay sao? Mặc dù tất cả mọi người đều biết, Phương gia cũng không phải nhà từ thiện, làm như vậy, tất nhiên là có suy xét đến lợi ích của chính mình! Có lẽ, số đất hiếm này, bọn họ sẽ bán ra với giá cao hơn, thu được càng nhiều lợi nhuận hơn!
Nhưng mọi người cũng hiểu được, những việc mà Phương gia có thể làm, không có nghĩa là những người khác cũng có thể làm được! Phương gia có thể bức công ty xuất nhập khẩu Farari thu mua đất hiếm với giá gấp mười hai lần giá cả thị trường, mà các doanh nghiệp xuất khẩu đất hiếm khác, mới chỉ thoáng tiết lộ một chút là sẽ nâng giá lên, liền bị các quốc gia Nhật Bản, Hàn Quốc và Âu Mĩ liên hợp chống lại!
Nếu không phải Phương gia lúc này đứng ra, nguyện ý thu mua toàn bộ, ai có thể nghĩ đến, các doanh nghiệp đất hiếm quốc nội kế tiếp sẽ phải đối mặt với sự xấu hổ như thế nào!
Không ít các doanh nghiệp đã tiếp xúc qua với bên Nhật Bản, đều biết rằng, người Nhật Bản chẳng những không muốn phát triển giá cả, mà còn có ý đồ mượn cơ hội này, khiến cho đất hiếm quốc nội rớt giá! Giữa tăng giá và rớt giá, tiền lời mà các doanh nghiệp này thu được quả là một trời một vực!
Nếu điều kiện hậu đãi như vậy, còn có người nói này nói kia. Đừng nói là các doanh nghiệp còn không qua được, ngay cả các bộ và uỷ ban trung ương cũng không qua được! Dù sao trong số những doanh nghiệp này, các doanh nghiệp nhà nước và xí nghiệp tập thể còn chiếm đại đa số, có thể giống công ty khai thác mỏ Hoa Tân làm mạnh tư nhân hóa doanh nghiệp, vẫn chỉ là số ít —— không phải bất kỳ địa phương nào, đều có lượng đất hiếm cất trữ phong phú như Chương Châu! Cũng không phải bất kỳ cán bộ địa phương nào, đều có thể giống quan viên Chương Châu, bị tiền làm váng đầu!
Cho nên, Phương gia thu trữ đất hiếm, là tương đối thuận lợi. Mặc dù có mấy doanh nghiệp cự tuyệt đem sản lượng đất hiếm của mình năm nay và năm sau bán cho công ty khai thác mỏ Hoa Tân!
Đem 75% sản lượng đất hiếm của Trung Quốc trong hai năm bỏ vào trong túi, tin tức này khiến Phương Minh Viễn tâm trạng rất tốt! Không ai so với hắn càng hiểu được, ý vị này là như thế nào! Mặc dù nói Phương gia hàng năm sẽ phải chi hơn một tỷ đô la Mỹ, nhưng Phương Minh Viễn tin rằng, trong tương lai, ưu thế của chỗ đất hiếm này tất sẽ thuộc về mình, đem đến cho Phương gia, cho đất nước một khoản không nhỏ. Mà sẽ không còn giống như bây giờ, bán ra cho người ngoại quốc với giá rẻ bèo! Trái lại còn kiếm được tiền từ người trong nước!
Tuy nhiên, cứ như vậy, Phương Minh Viễn lại cảm thấy tài chính trong tay mình, lại bắt đầu có chút căng thẳng! Chính mình thật đúng là kiếm được nhiều, mà tiêu cũng nhiều!
Suy nghĩ một chút về tương lai, còn có nhiều sản nghiệp cần đầu tư, cần đoạt trước một bước! Còn có nhiều kỹ thuật cần quốc nội tiêu thụ, và đầu nhập càng nhiều tài chính tiến hành tiếp tục nghiên cứu phát triển, còn có nhiều nhiều ngành nghê chưa được khai thông, Phương Minh Viễn cảm thấy trên vai của mình, trách nhiệm kiếm tiền vẫn rất nặng nề!
-Minh Viễn, chị Thu Hạ bọn họ đến rồi!
Lâm Dung giật nhẹ áo hắn, nhẹ giọng nói.
Phương Minh Viễn thoát ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn loạn của mình, nhìn theo hướng chỉ của Lâm Dung, chỉ thấy cách đó không xa, khuôn mặt xinh đẹp của Vu Thu Hạ.
Phương Minh Viễn bước nhanh tới nói:
-Chị Thu Hạ, sao chị lại tới đây? Tôi không phải nói rồi sao, không cần đến đón!
Vu Thu Hạ ôm lấy hắn, lúc này mới nhìn ngắm hắn rồi cười nói:
-Dù sao tạm thời cũng không có chuyện gì khẩn cấp, tôi ở công ty mãi cũng chán, ra đây đón cậu coi như là giải sầu! Này, sao tôi thấy cậu hình như cao lên một chút? Có phải là vì đang đeo giày không?
-Người ta không phải nói rồi sao, hai mươi ba tuổi thì vẫn còn lớn được, tôi còn chưa tới hai mươi ba, cao thêm một chút, cũng không có gì kỳ lạ!
Phương Minh Viễn cười nói. Hiện giờ hắn cũng phải cao đến 1m81, 1m82 rồi, ở phía nam, quả thật cũng được coi là một người cao to!
-Như vậy là đủ rồi, cao nữa thì sẽ không hợp với Tiểu Nhã và Phùng Thiến đâu!
Vu Thu Hạ che miệng khẽ cười nói:
-Nửa năm qua chạy ngược chạy xuôi, mọi người đều có vẻ đen đi một chút rồi! Tên tiểu tử này, không ngờ cậu lại lặng lẽ thu mua đến phân nửa cổ phần của tập đoàn Samsung! Lý Giản Hi lúc này đây bị cậu lừa đến chết hận mất!
Tập đoàn vận tải biển Quách Thị cũng có nghiệp vụ Hàn Quốc, ông cụ Quách và Lý Giản Hi, phụ thân của Lý Giản Hi, cũng coi là đã có vài lần gặp mặt!
Trước khi cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á bùng nổ, Vu Thu Hạ nói gì cũng không ngờ rằng, tập đoàn tài chính Samsung nổi danh ở Hàn Quốc, tổng tư sản cũng không dưới tập đoàn vận tải biển Quách Thị, không ngờ chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã biến thành sản nghiệp dưới danh nghĩa Phương gia! Chuyện này nghe quả thực giống như là truyện nghìn lẻ một đêm vậy!
Đồng thời trong lòng cũng không khỏi có chút lo sợ! Hongkong và Hàn Quốc đều là những con rồng Á Châu. Ở trận khủng hoảng tài chính này, Hàn Quốc lại có thể rơi vào tình trạng như bây giờ, có thể nói là nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người. Mà Vu Thu Hạ vừa nghĩ tới, nếu như lúc trước không phải là bởi vì Phương Minh Viễn đã sớm cảnh cáo, ba doanh nghiệp nhà nước liên kết chèn ép thị trường chứng khoán Hongkong, khiến cổ phiếu Hongkong chậm chạp lên sàn; cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á bùng nổ, lại tích cực ứng đối những kẻ kẻ đầu cơ tài chính quốc tế bắn tỉa đối với thị trường chứng khoán Hongkong và đô la Hồng Kông, có lẽ hiện giờ Hàn Quốc, cũng sẽ giống như Hongkong mà thôi!
Mặc dù được quỹ tiền tệ cho vay, hơn nữa vài ngày trước, Chính phủ Hàn quốc và chủ nợ nước ngoài đã một lần nữa đạt thành hiệp nghị điều chỉnh nợ ngắn hạn, khiến cho tình hình tài chính Hàn Quốc xem như ổn định lại. Nhưng kinh tế Hàn Quốc vẫn khiến người ta không thể cảm thấy lạc quan! Các tập đoàn tài chính nổi danh ở Hàn Quốc, thậm chí là Đông Á và quốc tế, đều gặp phải tình cảnh bất đắc dĩ mà phá sản! Mà ngay cả hai tập đoàn ô tô lớn của Hàn Quốc không ngờ cũng không thể trốn thoát kiếp nạn này!
Nếu như lúc trước những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế thực hiện trót lọt ở Hongkong, Vu Thu Hạ quả thực không thể tưởng tượng nổi, hiện giờ Hongkong sẽ ra sao nữa! Các tập đoàn doanh nghiệp của Hongkong, có bao nhiêu có thể còn tiếp tục tồn tại!
Phương Minh Viễn nhún vai nói:
-Hắn cũng là không có lựa chọn nào khác, hoặc là nhận đầu tư của tôi, hoặc là chuẩn bị để mà phá sản, hai cái này nên chọn cái nào đây!
Vu Thu Hạ quay lại nói mấy câu với Lâm Dung, rồi bọn họ cùng nhau đi ra khỏi sân bay.
-Chị Thu Hạ, tình hình tài chính Hongkong gần đây như thế nào? Ông cụ đột nhiên mời tôi lại, đã xảy ra chuyện gì?
Phương Minh Viễn vừa đi vừa nói. Kỳ thi cuối kỳ mãi mới kết thúc, hắn vốn định cùng bọn người Triệu Nhã trở về tỉnh Tần Tây, nửa năm qua, hắn rất ít khi về Tần Tây, mặc dù là trở về, cũng không ở lại được bao lâu!
Trong kế hoạch ban đầu của hắn, khoảng đến tháng hai tháng ba, những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế đã từng khiến thị trường tài chính Hàn Quốc phải một phen long trời lở đất sẽ một lần nữa di chuyển quân đội đến Đông Nam Á, bốn con rồng Á Châu sẽ một lần nữa gặp phải trận song thần của cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á! Indonesia, Malaysia trong cuộc khủng hoảng tài chính này bị thương càng nghiêm trọng! Đây cũng là nguyên nhân gây ra cuộc bạo loạn khiếp sợ toàn bộ thế giới ở Indonesia!
Cho nên vốn hắn định ở nhà qua hết tết âm, sau đó đến Hongkong, tiến hành thương thảo với hai ông cụ, nếu chẳng may phát sinh thảm hoạ giống kiếp trước, thì sẽ khiến tối thiểu hóa tổn thất cho người Hoa. Nhưng hắn thật không ngờ, vừa mới chấm dứt cuộc thi, ông cụ Quách liền gọi điện thoại bảo hắn đến Hongkong!
-Có một số việc. Tuy nhiên không có quan hệ gì với chúng ta hết!
Vu Thu Hạ hai hàng lông mày nhíu lại, thấp giọng nói.
-Hongkong tuy rằng đứng vững trong cuộc khủng hoảng tài chính lần này, nhưng các tác dụng phụ mà cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á và Đông Á mang đến đang từng bước hiện ra. Gần đây, trên thị trường tài chính Hongkong, liên tiếp xảy ra việc các công ty đầu tư tài chính lâm vào phá sản! Ông cụ lúc này đây gọi cậu về, là có một việc, đối diện trực tiếp nghe suy nghĩ của cậu!
Phương Minh Viễn hơi hơi gật đầu, Hongkong tuy rằng chặn đứng được đợt công kích của các kẻ đầu cơ tài chính quốc tế, nhưng từ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á lần này, đến bây giờ, tổn thất cũng không nghiêm trọng, ít nhất cũng không có đả thương nguyên khí. Nhưng, xem xét tổng thể kinh tế có xu hướng chuyển biến xấu, nền kinh tế Hongkong muốn chỉ lo thân mình, cũng là điều không thể!
Nền kinh tế Hongkong phát triển nhanh, nhưng cũng tích lũy rất nhiều vấn đề. Mấy vấn đề này, khi nền kinh tế Hongkong tích cực đi lên thì cũng chẳng thấy rõ, nhưng khi nền kinh tế bị hạ gục như hiện tại, mấy vấn đề này lại hiển hiện ra rất rõ ràng! Nếu như không thể mau chóng giải quyết, mấy vấn đề này sẽ biến thành nhát dao trí mạng!
-Chuyện gì vậy? Chị Thu Hạ có thể tiết lộ ra một chút được không, để tôi đến gặp ông còn có sự chuẩn bị trước!
Phương Minh Viễn trầm ngâm chốc lát nói. Ông cụ Quách ở trong điện thoại nói không tỉ mỉ, ngoại trừ bảo hắn thi xong thì mau mau đến Hongkong, những thứ khác đều không hề nhắc tới.
-Công ty đầu tư Bách Phú Thắng, cậu biết chứ?
Vu Thu Hạ nói.
-Công ty đầu tư Bách Phú Thắng?
Phương Minh Viễn hơi hơi nhíu mày, sau một lúc lâu nói:
-Đó là công ty quốc hữu phụ trách phụ trách vận hành trên thị trường Hongkong? Tập đoàn Carrefour ở thị trường Hongkong cũng do bọn họ phụ trách?
Đừng nói là Phương gia hiện giờ cũng có mấy doanh nghiệp ở Hongkong và Thượng Hải, qua mấy đợt khủng hoảng tài chính này, cũng kiếm được không ít lợi nhuận từ thị trường chứng khoán, nhưng Phương Minh Viễn chính mình cũng không thích chú ý đến thị trường chứng khoán! Tất cả tiền lời, cũng đều do Đông Phong phụ trách vận hành cụ thể, hắn chỉ để ý đến phương hướng và kế hoạch lớn.
Đó là bởi vì, ở kiếp trước của Phương Minh Viễn, đầu tư vào thị trường chứng khoán vĩnh viễn là nỗi đau được hắn khắc sâu trong lòng! Lúc đó, hắn đã bị tổn thất hơn một trăm ngàn tệ trên thị trường cổ phiếu! Mà ở thời điểm đó, đồng nhân dân tệ vẫn tương đối đáng giá, một trăm ngàn tệ có thể so với thu nhập mấy năm của hắn! Lúc ấy gần như là toàn dân đầu cơ cổ phiếu, Phương Minh Viễn đương nhiên cũng không ngoại lệ. Kết quả là toàn bộ tiền mồ hôi nước mắt của hắn đều tan thành bọt biển ở thị trường cổ phiếu Hoa Hạ! Sau đó, Phương Minh Viễn liền rời xa thị trường chứng khoán!
Vu Thu Hạ gật đầu nói:
-Chính là nó!
Phương Minh Viễn sắc mặt không khỏi có chút biến đổi. Công ty đầu tư Bách Phú Thắng ở Hongkong rất nổi danh trong các công ty chứng khoán, ngoài Nhật Bản, nó còn là ngân hàng đầu tư lớn nhất khu vực, từ cuối những năm 80, bởi vì nắm chắc được các cơ hội đầu tư, thực hiện "Lấy tiểu khống đại", thông qua các phương thức như "Mua khái niệm", "Phân hủy khái niệm", "khái niệm Hoa Hạ" và "khái niệm đầu tư", đã khiến rất nhiều xí nghiệp nội địa đẩy lên sàn chứng khoán Hongkong! Các doanh nghiệp nhà nước đã thành công đổ bộ lên thị trường chứng khoán Hongkong như Đại Phê Hồng, chẳng những đưa công ty đầu tư Bách Phú Thắng lên đỉnh cao của sự nghiệp, mà còn khiến người sáng lập ra nó trở thành "Hồng trù chi phụ"!
Từ năm 1988 thành lập tới nay, tuy chỉ không đến mười năm, công ty đầu tư Bách Phú Thắng đã phát triển hơn hai mươi lần, có thể nói là một ngôi sao lớn trong ngành chứng khoán Hongkong!
-Công ty đầu tư Bách Phú Thắng xảy ra chuyện gì sao?
Phương Minh Viễn thoáng chút suy nghĩ hỏi, nhưng hắn nhớ rõ, công ty đầu tư Bách Phú Thắng ở kiếp trước, sau khi bị một ngân hàng nước Pháp thu mua, vẫn tiếp tục hưng thịnh! Ở trong nước, còn tiếp nhận không ít nghiệp vụ!
-Nếu như nói mới đầu tháng hai trước, vẫn đang không có người nào nguyện ý đầu tư cho nó, thì công ty đầu tư Bách Phú Thắng chắc đã sắp sửa phá sản!
/1605
|