Hạ Văn là con trai lớn của Hạ Thiên, lớn hơn Lâm Dung 4 tuổi, hiện đang là nghiên cứu sinh công trình bằng gỗ tại đại học quốc lập Đồng Tế. Hôm nay cậu đưa bạn gái Thượng Hải về thăm nhà.
Trường đại học quốc lập Đồng Tế là trường đại học trọng điểm trực thuộc bộ giáo dục, là một trong những trường đại học về kiến trúc nổi tiếng với lịch sử là trường đại học tổng hợp lâu đời và cũng là trường đưa ra các tiêu chuẩn khắt khe nhất. Trường đại học quốc lập Đồng Tế là trường đại học lâu đời nhất do người Đức thành lập. Từ khi thành lập, trường đại học quốc lập Đồng Tế liên kết chặt chẽ và thường xuyên giao lưu với các học viện ở Đức và Châu Âu, thậm chí 50 năm về trước trường đại học quốc lập Đồng Tế còn sử dụng tiếng Đức trong giảng dạy.
Đại học quốc lập Đồng Tế là một trong những trường đại học có lịch sử sớm nhất và danh tiếng nhất Hoa Hạ. Điều này chủ yếu vì trường này do người Đức thành lập và bị ảnh hưởng sâu sắc nền giáo dục nước Đức. Trường có đủ các khoa, các ngành nghề từ y học đến ngành công nghiệp,phong cách học của trường vô cùng nghiêm túc, cẩn thận. Khi đó, học sinh tốt nghiệp ngành kỹ thuật đại học Đồng Tế và học sinh tốt nghiệp ở Đức được đánh giá ngang nhau. Còn ngành y trường Đồng Tế khi đó đã nổi tiếng cả trong và ngoài nước, đó là thời kỳ y học của Hoa Hạ tốt vào bậc nhất, cho nên mới có câu:”Bắc Hợp Hòa, nam Đồng Tế”
Cho nên khi Hạ Văn thi đỗ trường đại học quốc lập Đồng Tế, khi đó hệ thống giáo dục miền núi vẫn còn bị cách ly, đã gây ra một chấn động nho nhỏ.
Qua bốn năm chăm chỉ học tập tại trường đại học quốc lập Đồng Tế, Hạ Văn đã hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp khoa công trình và tiếp tục làm nghiên cứu sinh tại học viện và người yêu là cô gái thành phố đó. Lần này, quay về Phụng Nguyên, cậu đưa bạn gái về giới thiêu với bố mẹ, cha mẹ cậu cũng đã đồng ý, dự định sang năm hoặc năm sau nữa sẽ tổ chức cưới. Đối với Hạ Văn thì tỉnh Tần Tây có đang ở thời cổ đại thì vẫn là trung tâm kinh tế chính trị Hoa Hạ, nhưng đến khi nhà Tống bị sụp đổ mới bị hạ bệ. Nhưng đến bây giờ, nó cang trở thành khu vực lạc hậu, mình là nghiên cứu sinh của đại học Đồng Tế nếu như quay lại Phụng Nguyên cho dù có vào cơ quan nhà nước hay một doanh nghiệp nhà nước thì cũng chả ra sao, coi như những gì được học ở trường không được phat huy hết, bản thân vất vả học bao nhiêu năm như vậy lại chẳng lãng phí sao?
Ngược lại, ở Thượng Hải giờ đang là thời kỳ hoàng kim, mỗi ngày đều có nhà tầng mới xây, mỗi ngày đều có công trình mới, nơi có thể phát huy được hết tài năng chỉ có thể là Thượng Hải với tốc độ phát triển kinh tế đến chóng mặt, giống như rồng đang ngao du biển rộng, so với Phụng Nguyên có khác nào chỉ là hồ nước cạn mà thôi.
Lần này về nhà, Hạ Văn muốn nói chuyện với cha mẹ, cậu muốn ở lại Thượng Hải làm việc. Cũng may, hiện tại cha mẹ tuổi chưa cao, nhà cũng còn em trai, cũng không cần đến mình. Nếu có sự nghiệp ở Thượng Hải, lúc đó cha mẹ cũng đã về hưu cậu sẽ đưa cha mẹ đến Thượng Hải để chăm sóc lúc tuổi già.
Tuy nhiên lúc này Hạ Văn đang đứng dưới nhà ngẩn người nhìn một chiếc xe hiệu Mercedes Benz đậu bên đường. Là một nghiên cứu sinh đại học quốc lập Đồng Tế, lại ở Thượng Hải, thành phố phồn hoa nhất Hoa Hạ, có mấy ai ở tỉnh Tần Tây này so được với cậu, với cậu chiếc xe Merdedes Benz thương hiệu nổi tiếng ở Đức chẳng có gì là lạ.
Sở dĩ cậu ngẩn người là vì cậu không nghĩ ở Thành phố Phụng Nguyên, là tiểu khu vùng núi Đông Du Lý này lại có chiếc Mercedes-Benz đời mới? Bề ngoài nhìn chiếc Mercedes- Benz cũng không khác gì chiếc xe khác, nhưng giá của nó cho thấy nó cực kỳ sang trọng, tính cả thuế hải quan, nó lên tới 56 triệu nhân dân tệ. Ở Thượng Hải nghe nói cũng chỉ có vài ba cái. Chỉ có những đại gia, tỷ phú nhất mới có khả năng mua được.
Một chiếc xe sang trọng như vậy sao lại có thể xuất hiện ở nhà mình trong một tiểu khu này? Tiểu khu Đông Du Lý dù là một tiểu khu mới, nhưng đa số đều là những gia đình bình thường. Trong số đó nhiều người trước kia là hàng xóm nhà họ Hạ trong khu nhà cấp bốn cũ. Nghe nói có mấy nhà tầng không bán mà để cho thuê và cấp cho họ Phương sử dụng làm ký túc cho cán bộ.
Bố cậu Hạ Thiên có ý từ góc độ tư cách mà nói có thể xin cấp một căn, mỗi tháng chỉ cần trả một chút tiền phí gọi là có là được rồi. Đó cũng là lý do vì sao, gần nửa năm nay vợchồng Hạ Thiên mỗi lần cậu gọi về đều nói đến vấn đề này, hy vọng sau khi tốt nghiệp cậu trở về Phụng Nguyên công tác là một trong những lý do vô cùng quan trọng. Cho nên lần này về cậu không thể không mang bạn gái về coi như một lý do rất chính đáng.
Nhưng sao một tiểu khu bình thường, không có ông quan nào, không có đại gia nào mà lại xuất hiện một chiếc xe đời mới nhất ở Hoa Hạ?
- Anh Văn, đây là chiếc Mercedes Benz mà? Sao anh nhìn chăm chú vâỵ? Bạn gái La Vân Yên đứng cạnh khó hiểu, kéo kéo cậu hỏi.
- Nhà anh ở tầng mấy? Đi nhanh thôi.
Cô là người không hay để ý, tuy nhìn thấy đó là chiếc Mercedes Benz nhưng cũng không rõ là loại nào, chỉ biết Mercedes Benz là loại xe sang, nhưng đã sống nhiều năm ở Thượng Hải, đối với cô chuyện này chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
- Hả?. Hạ Văn lúc này mới như bừng tỉnh, nhìn sang hai bên chỉ tay về phía cửa nói.
- Đi lên cửa chính đi, lên tầng ba.
Hai người xách hai cái túi, bước nhanh lên tầng đến trước cửa mới nhìn thấy ở cửa chính có dán một mảnh giấy.
- Chúng ta đến nhà bác Lâm, để túi xuống đây đi.
La Vân Yên nói thầm:
- Bác Lâm á? Nhà bác ấy ở đâu ạ?
Hạ Văn chỉ tay lên trên nói:
-Tầng bốn
Lâm Khải Đông ra mở cửa đúng lúc Hạ Văn đập cửa, cậu rất ngạc nhiên thấy trong phòng đã đầy ắp. Trong phòng khách chật kín người, mọi người có vẻ đều rất nghiêm túc.
- Biết Tiểu Văn về nên mọi người chờ em nửa ngày rồi đó. Lâm Mai mở cửa lộ rõ vẻ vui mừng.
Hạ Văn giật mình nói:
- Nhưng sao nhiều người thế chị?
Nhiều người thì không cần nói hơn nữa còn có ba người cậu không quen.
- À!
Lâm Mai quay đầu nhìn thoáng một lượt, nói nhỏ:
- Là khách đến chơi thôi, khách quý đấy, em nói chuyện cẩn thận nhé, đừng nói hươu nói vượn. A, em là bạn gái Hạ Văn à? Mời vào, mời vào.
Thấy La Vân Yên đứng sau Hạ Văn, Lâm Mai vui vẻ nói.
Trong phòng mọi người đã thấy rõ tình hình ngoài cửa, đều đứng dậy. Lâm Khải Đông và vợ Hạ Thiên bước vội ra đón hai người vào nhà.
Hạ Văn và La Vân Yên vào nhà, mọi người thi nhau hỏi hai người đi đường thế nào.
Trường đại học quốc lập Đồng Tế là trường đại học trọng điểm trực thuộc bộ giáo dục, là một trong những trường đại học về kiến trúc nổi tiếng với lịch sử là trường đại học tổng hợp lâu đời và cũng là trường đưa ra các tiêu chuẩn khắt khe nhất. Trường đại học quốc lập Đồng Tế là trường đại học lâu đời nhất do người Đức thành lập. Từ khi thành lập, trường đại học quốc lập Đồng Tế liên kết chặt chẽ và thường xuyên giao lưu với các học viện ở Đức và Châu Âu, thậm chí 50 năm về trước trường đại học quốc lập Đồng Tế còn sử dụng tiếng Đức trong giảng dạy.
Đại học quốc lập Đồng Tế là một trong những trường đại học có lịch sử sớm nhất và danh tiếng nhất Hoa Hạ. Điều này chủ yếu vì trường này do người Đức thành lập và bị ảnh hưởng sâu sắc nền giáo dục nước Đức. Trường có đủ các khoa, các ngành nghề từ y học đến ngành công nghiệp,phong cách học của trường vô cùng nghiêm túc, cẩn thận. Khi đó, học sinh tốt nghiệp ngành kỹ thuật đại học Đồng Tế và học sinh tốt nghiệp ở Đức được đánh giá ngang nhau. Còn ngành y trường Đồng Tế khi đó đã nổi tiếng cả trong và ngoài nước, đó là thời kỳ y học của Hoa Hạ tốt vào bậc nhất, cho nên mới có câu:”Bắc Hợp Hòa, nam Đồng Tế”
Cho nên khi Hạ Văn thi đỗ trường đại học quốc lập Đồng Tế, khi đó hệ thống giáo dục miền núi vẫn còn bị cách ly, đã gây ra một chấn động nho nhỏ.
Qua bốn năm chăm chỉ học tập tại trường đại học quốc lập Đồng Tế, Hạ Văn đã hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp khoa công trình và tiếp tục làm nghiên cứu sinh tại học viện và người yêu là cô gái thành phố đó. Lần này, quay về Phụng Nguyên, cậu đưa bạn gái về giới thiêu với bố mẹ, cha mẹ cậu cũng đã đồng ý, dự định sang năm hoặc năm sau nữa sẽ tổ chức cưới. Đối với Hạ Văn thì tỉnh Tần Tây có đang ở thời cổ đại thì vẫn là trung tâm kinh tế chính trị Hoa Hạ, nhưng đến khi nhà Tống bị sụp đổ mới bị hạ bệ. Nhưng đến bây giờ, nó cang trở thành khu vực lạc hậu, mình là nghiên cứu sinh của đại học Đồng Tế nếu như quay lại Phụng Nguyên cho dù có vào cơ quan nhà nước hay một doanh nghiệp nhà nước thì cũng chả ra sao, coi như những gì được học ở trường không được phat huy hết, bản thân vất vả học bao nhiêu năm như vậy lại chẳng lãng phí sao?
Ngược lại, ở Thượng Hải giờ đang là thời kỳ hoàng kim, mỗi ngày đều có nhà tầng mới xây, mỗi ngày đều có công trình mới, nơi có thể phát huy được hết tài năng chỉ có thể là Thượng Hải với tốc độ phát triển kinh tế đến chóng mặt, giống như rồng đang ngao du biển rộng, so với Phụng Nguyên có khác nào chỉ là hồ nước cạn mà thôi.
Lần này về nhà, Hạ Văn muốn nói chuyện với cha mẹ, cậu muốn ở lại Thượng Hải làm việc. Cũng may, hiện tại cha mẹ tuổi chưa cao, nhà cũng còn em trai, cũng không cần đến mình. Nếu có sự nghiệp ở Thượng Hải, lúc đó cha mẹ cũng đã về hưu cậu sẽ đưa cha mẹ đến Thượng Hải để chăm sóc lúc tuổi già.
Tuy nhiên lúc này Hạ Văn đang đứng dưới nhà ngẩn người nhìn một chiếc xe hiệu Mercedes Benz đậu bên đường. Là một nghiên cứu sinh đại học quốc lập Đồng Tế, lại ở Thượng Hải, thành phố phồn hoa nhất Hoa Hạ, có mấy ai ở tỉnh Tần Tây này so được với cậu, với cậu chiếc xe Merdedes Benz thương hiệu nổi tiếng ở Đức chẳng có gì là lạ.
Sở dĩ cậu ngẩn người là vì cậu không nghĩ ở Thành phố Phụng Nguyên, là tiểu khu vùng núi Đông Du Lý này lại có chiếc Mercedes-Benz đời mới? Bề ngoài nhìn chiếc Mercedes- Benz cũng không khác gì chiếc xe khác, nhưng giá của nó cho thấy nó cực kỳ sang trọng, tính cả thuế hải quan, nó lên tới 56 triệu nhân dân tệ. Ở Thượng Hải nghe nói cũng chỉ có vài ba cái. Chỉ có những đại gia, tỷ phú nhất mới có khả năng mua được.
Một chiếc xe sang trọng như vậy sao lại có thể xuất hiện ở nhà mình trong một tiểu khu này? Tiểu khu Đông Du Lý dù là một tiểu khu mới, nhưng đa số đều là những gia đình bình thường. Trong số đó nhiều người trước kia là hàng xóm nhà họ Hạ trong khu nhà cấp bốn cũ. Nghe nói có mấy nhà tầng không bán mà để cho thuê và cấp cho họ Phương sử dụng làm ký túc cho cán bộ.
Bố cậu Hạ Thiên có ý từ góc độ tư cách mà nói có thể xin cấp một căn, mỗi tháng chỉ cần trả một chút tiền phí gọi là có là được rồi. Đó cũng là lý do vì sao, gần nửa năm nay vợchồng Hạ Thiên mỗi lần cậu gọi về đều nói đến vấn đề này, hy vọng sau khi tốt nghiệp cậu trở về Phụng Nguyên công tác là một trong những lý do vô cùng quan trọng. Cho nên lần này về cậu không thể không mang bạn gái về coi như một lý do rất chính đáng.
Nhưng sao một tiểu khu bình thường, không có ông quan nào, không có đại gia nào mà lại xuất hiện một chiếc xe đời mới nhất ở Hoa Hạ?
- Anh Văn, đây là chiếc Mercedes Benz mà? Sao anh nhìn chăm chú vâỵ? Bạn gái La Vân Yên đứng cạnh khó hiểu, kéo kéo cậu hỏi.
- Nhà anh ở tầng mấy? Đi nhanh thôi.
Cô là người không hay để ý, tuy nhìn thấy đó là chiếc Mercedes Benz nhưng cũng không rõ là loại nào, chỉ biết Mercedes Benz là loại xe sang, nhưng đã sống nhiều năm ở Thượng Hải, đối với cô chuyện này chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
- Hả?. Hạ Văn lúc này mới như bừng tỉnh, nhìn sang hai bên chỉ tay về phía cửa nói.
- Đi lên cửa chính đi, lên tầng ba.
Hai người xách hai cái túi, bước nhanh lên tầng đến trước cửa mới nhìn thấy ở cửa chính có dán một mảnh giấy.
- Chúng ta đến nhà bác Lâm, để túi xuống đây đi.
La Vân Yên nói thầm:
- Bác Lâm á? Nhà bác ấy ở đâu ạ?
Hạ Văn chỉ tay lên trên nói:
-Tầng bốn
Lâm Khải Đông ra mở cửa đúng lúc Hạ Văn đập cửa, cậu rất ngạc nhiên thấy trong phòng đã đầy ắp. Trong phòng khách chật kín người, mọi người có vẻ đều rất nghiêm túc.
- Biết Tiểu Văn về nên mọi người chờ em nửa ngày rồi đó. Lâm Mai mở cửa lộ rõ vẻ vui mừng.
Hạ Văn giật mình nói:
- Nhưng sao nhiều người thế chị?
Nhiều người thì không cần nói hơn nữa còn có ba người cậu không quen.
- À!
Lâm Mai quay đầu nhìn thoáng một lượt, nói nhỏ:
- Là khách đến chơi thôi, khách quý đấy, em nói chuyện cẩn thận nhé, đừng nói hươu nói vượn. A, em là bạn gái Hạ Văn à? Mời vào, mời vào.
Thấy La Vân Yên đứng sau Hạ Văn, Lâm Mai vui vẻ nói.
Trong phòng mọi người đã thấy rõ tình hình ngoài cửa, đều đứng dậy. Lâm Khải Đông và vợ Hạ Thiên bước vội ra đón hai người vào nhà.
Hạ Văn và La Vân Yên vào nhà, mọi người thi nhau hỏi hai người đi đường thế nào.
/1605
|