Phương Minh Viễn còn một số việc chưa hiểu rõ, tại sao công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia lại có hứng thú như thế đối với chỗ dầu mỏ trong tay cậu, thứ mà khu vực Trung Đông không thiếu nhất, thì không có gì nhiều hơn dầu mỏ, 25% cổ phần của một mỏ dầu cỡ vừa, nói nhiều thì là nhiều, nói ít cũng là ít, công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia là một công ty xăng dầu có nhãn hiệu lâu đời, cũng đã thâm nhập khu vực Trung Đông rất nhiều năm, theo lí mà nói, số cổ phần dầu mỏ này, nó không thể bổ sung từ đâu?
Mang theo sự mê hoặc trong lòng, Phương Minh Viễn tiếp đãi Robert, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Phương Minh Viễn, nói chuyện chưa được 10 phút, Robert liền chuyển hướng sang phần dầu của mỏ dầu Rafel.
- Ngài Robert, tôi thật không hiểu, quý công ty vì sao lại hứng thú với số dầu mỏ trong tay tôi như vậy?
Phương Minh Viễn cũng không che giấu sự khó hiểu trong lòng, nói.
- Ngài Robert, ở đây là Trung Đông, là kho chứa dầu mỏ của thế giới, số lượng dầu mỏ xuất khẩu mỗi năm đạt 10 triệu thùng, nói khoa trương một chút đào một cái giếng ở sân sau không biết chừng còn đào được một nơi có dầu, tại sao quý công ty lại muốn mua mỏ dầu tôi đứng tên chứ?
Sắc mặt Robert có phần tím lại, lời của Phương Minh Viễn có thể nói là đã đánh trúng tim đen, quả thực, nếu như là thay đổi vị trí, thì y còn có thể tìm ra lí do cho hành động của mình, nhưng ở Trung Đông, kho dầu mỏ của thế giới, không mua được dầu của mỏ dầu này,có thể mua dầu ở mỏ dầu khác, không mua được nguồn dầu của quốc gia này, có thể mua dầu của quốc gia khác, ở đây dầu mỏ xuất khẩu vô cùng nhiều, công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia hoàn toàn nắm giữ sự lựa chọn đường sống. Hoàn toàn chưa cần phải treo cổ tự tử trên cái cây này của Phương Minh Viễn.
- Chuyện này.... cậu Phương, công ty tôi thực sự là đang gặp phải một số phiền toái nhỏ, nếu như lúc này cậu Phương có thể giúp đỡ công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia chúng tôi, thì sau này công ty tôi chắc chắn có báo đáp hậu hĩnh.
Robert vẫn nói một cách không rõ ràng.
Phương Minh Viễn cau mày, trầm tư. Cậu vẫn không hiểu nổi tại sao công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia lại nhiệt tình như thế đối với lượng dầu ở mỏ dầu Rafel. Trong trí nhớ của cậu, dầu ở mỏ Rafel tuy chất lượng không tồi, nhưng cũng không phải là độc nhất vô nhị ở Trung Đông, có rất nhiều mỏ dầu ở Trung Đông có thể thay thế nó. Nhưng tại sao công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia muốn nắm chặt không tha chứ? Không những thế tuy cậu không quan tâm giá dầu mỏ sắp tới như thế nào, cũng biết giá dầu mỏ thế giới đang giảm xuống .
Robert than khổ trong bụng, thực ra sở dĩ công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia một mực muốn lấy phần dầu ở mỏ Rafel của Phương Minh Viễn ,cũng không có nguyên nhân quan trọng nào khác, chỉ là ở đây công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia trước mắt có khả năng có được nguồn cung cấp dầu mỏ ổn định nhất. Công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia đang đối mặt với việc thu mua của công ty British Petrolium thuộc tập đoàn xăng dầu lâu đời trong nước, để đạt được mục đích, công ty British Petrolium cũng đang chèn ép nguồn dầu mỏ của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia.
Hợp đồng mua bán phần dầu mỏ của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia ở Kuwait và các nước trong khu vực Trung Đông đều đã gần hết hạn rồi, vì sự chèn ép của công ty British Petrolium, đàm phán gia hạn hợp đồng của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia và một số công ty xăng dầu nhà nước diễn ra không thuận lợi. Không những giá mua bán dầu có sự tăng lên, mà họ còn đưa ra không ít điều kiện khá ngặt nghèo. Nếu như công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia không đạt được thỏa thuận một cách thuận lợi với các công ty xăng dầu nhà nước, thì lượng dầu mua vào của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia sẽ bị thiếu hụt trầm trọng, thế thì không tránh khỏi việc phải mua dầu trên thị trường để bù vào lượng dầu còn thiếu.
Sau khi chiến tranh vùng vịnh kết thúc, Iraq vẫn chịu lệnh cấm vận của Liên Hợp Quốc, không những việc xuất khẩu dầu mỏ phải dừng lại, mà còn trở thành nước dự trữ dầu mỏ lớn thứ hai thế giới nữa, dầu mỏ của Iraq vốn là để cung cấp cho vùng Trung Đông, có vị trí tương đối quan trọng, hiện nay dầu mỏ ở đây đang bị cấm xuất khẩu, một số công ty xăng dầu trước kia nhập khẩu dầu từ Iraq, cũng đành phải chuyển sang nhập dầu của các công ty xăng dầu khác trong khu vực Trung Đông, điều này vô tình càng tăng thêm sự khó khăn cho việc thu mua dầu từ khu vực Trung Đông của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia.
Cho nên công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia để ý đến 25% dầu mỏ ở mỏ dầu Rafel trong tay Phương Minh Viễn như thế, vì 25% dầu của mỏ dầu Rafel, nếu như có thể nắm giữ được, tuy là chưa thể bù vào lượng dầu còn thiếu của ông ty cổ phần British Petrolium Fortermedia, cũng không có tác dụng lớn lắm, nhưng lại có thể khiến công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia có thể thở phào nhẹ nhõm. Đương nhiên điều quan trọng nhất là sự chống lưng đằng sau Phương Minh Viễn, cậu sẽ không quá để ý đến sự chèn ép của công ty British Petrolium. British Petrolium cũng không có cách nào nắm được cậu ta. Nhưng Robert lại không dám nói những lời này với Phương Minh Viễn, nếu Phương Minh Viễn mượn việc này để tăng giá dầu lên đối với công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia, hoặc là sẽ đưa ra điều kiện khó chấp nhận nào đó, nếu thế thì phiền phức rồi.
Nhưng nhìn dáng điệu hiện nay của Phương Minh Viễn, hình như cậu muốn hỏi đến tận cùng vấn đề, không hỏi rõ ngọn ngành, thì sẽ không đồng ý bán phần dầu của mình. Như thế sau ba tháng, lượng dầu cung cấp của mỏ Rafel còn nhiều hay ít, thì rất khó nói.
Robert cắn răng một cái, hạ thấp giọng xuống nói:
- Cậu Phương , là thế này....
Đúng lúc này, quản gia biệt thự của Hoàng tử Abdullah xuất hiện ở cửa phòng khách, thông báo về sự xuất hiện của đại diện của công ty British Petrolium ngài Burris Fairbanks . Phương Minh Viễn tuy rất ngạc nhiên, tại sao đại diện của công ty British Petrolium lại đến thăm cậu, nhưng người đã đến rồi, thì cũng không nên để đứng ở ngoài cửa như thế.
Fairbanks chừng năm mười tuổi, có mái tóc hoa râm.Thoạt nhìn Fairbanks ăn mặc như một thân sĩ Anh điển hình, cho dù ở khu vực Trung Đông , vẫn là comple giày da, thậm chí còn cầm ba toong, Phương Minh Viễn khi mới nhìn thấy ông ta, liền có cảm giác được quay ngược thời gian,sắc mặt Robert lại trở nên u ám, rất hiển nhiên, việc Burris đến là nhằm vào ông ta.
Fairbanks theo kiểu thân sĩ uống một ngụm hồng trà mà quản gia mang lên, rồi mới nói theo giọng London:
- Thưa khách quý đến từ phương Đông, cậu Phương Minh Viễn , hôm nay tôi đến đây để thay mặt công ty British Petrolium, Anh có một việc rất quan trọng muốn thương lượng với cậu. Nhưng mà, cậu Phương dự định thương lượng ở đây sao?
Phương Minh Viễn nhướng mày một cái, câu nói này của Fairbanks khiến cậu cảm thấy không vui. Câu nói này cho thấy đó là một kẻ tài trí hơn người, khiến người ta cảm thấy ác cảm. Mà đến lúc này,cậu vẫn không hiểu rõ ý đồ đến đây của người này.
- Thưa khách quý đến từ phương Tây, ngài Fairbanks , tôi không rõ sở dĩ công ty British Petrolium phái ngài đại diện đến tìm tôi để thương lượng việc gì, nhưng ở đây tôi đang có khách, dù sao cũng phải nói rõ người đến trước đến sau chứ?
Phương Minh Viễn không cứng không mềm nói với Fairbanks khiến ánh mắt của Fairbanks chợt ánh lên vẻ tức giận, Robert liền cười trước sự đau khổ của Fairbanks . Vị Fairbanks này là đối thủ cũ của Robert ở khu vực Trung Đông , sau này, Robert không ít lần đối đầu với Fairbanks .
Fairbanks là một người Anh điển hình,nói một cách chính xác hơn, ông ta là một người Anh vẫn đang đắm chìm trong vinh quang của đế quốc Anh mà đến ngày hôm nay vẫn chưa tỉnh dậy, ngoài người Mỹ ra, họ coi thường tất cả những người ở các quốc gia khác. Đương nhiên, trong một số việc, họ cũng coi thường người Mỹ, cho rằng người Mỹ là một đám bạo hộ, không có lịch sử. Vị trí của công ty British Petrolium ở châu Âu và thế giới cũng cho ông ta đủ sức mạnh, nên khi giao tiếp với quan chức của Trung Đông còn đỡ một chút, còn khi đối đãi với người bình thường thì rất ít khi che giấu vẻ ngạo mạn. Có thể người này phải biết tất cả thông tin về Phương Minh Viễn trước khi đến, cũng chạy đến phá rối, giống như trước kia ông ta vẫn như vậy.
Nhưng thái độ này của ông ta đương nhiên khiến Phương Minh Viễn không dễ chịu, đó có thể là một việc tốt.
Fairbanks tiếp tục nói:
- Cậu Phương , cậu nói không sai, thực chất ngài Robert đây đến trước tôi . Nhưng tôi chỉ muốn hỏi một vấn đề, nếu như thời khắc này, cùng đến nước Anh, ngài cũng sẽ kiên quyết có người đến trước đến sau sao?
Đối với Fairbanks , hoàn toàn không thể đánh đồng công ty British Petrolium Fortermedia với công ty British Petrolium, do đó đại diện của công ty British Petrolium đương nhiên có thân phận hơn công ty British Petrolium Fortermedia rồi.
- Tôi kiên quyết.
Phương Minh Viễn trả lời không chút do dự.
Fairbanks nhìn trân trối không biết nói gì nữa. Robert lại cười lớn không chút khách khí.
- Cậu Phương , cậu làm như vậy là không tôn trọng đế quốc Anh chúng tôi.
Fairbanks trầm giọng nói
- Dù sao ngài Robert cũng không phải đến tìm tôi nên tôi không cần thay Hoàng tử Abdullah tiếp khách.
Phương Minh Viễn nhún vai nói:
- Còn theo lôgic của ngài Fairbanks, nếu các ngài đang ở nơi nào đó trên nước Anh, thì e rằng là người lao công lau dọn toilet cũng phải đi ra để đón tiếp ông ấy sao? Như thế là tôn trọng quý quốc và thể diện của quý quốc sao? Lôgic của ngài Fairbanks thật sự khiến tôi không thể lý giải được. Nếu nói như thế, thì ngài đại sứ của quý quốc phải đến Hoa Hạ rồi...không, không không , tôi nghĩ chính phủ nước tôi nhất định từ chối cho ngài đại sứ vào thủ đô. Thủ đô nước tôi có hơn mười triệu dân, chi phí tôn trọng như thế thì thật sự quá cao rồi.
- Ha ha ha ha ...
Robert ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Phương Minh Viễn đã giải thích sai ý của Fairbanks . Nhưng cậu nói cũng không sai, đây là nhà của Hoàng tử Abdullah , Phương Minh Viễn cũng không phải nhân vật chính trị, thế nên đại sứ Anh đến chơi đương nhiên không phải tìm cậu, cậu tất nhiên không cần phải lộ diện để tiếp khách - ở đây còn có quản gia của Hoàng tử Abdullah mà. Đương nhiên rồi, sự việc này không thể xảy ra, cho dù đại sứ Anh muốn đến thăm Hoàng tử Abdullah thì cũng không thể tạm thời nảy sinh ý nghĩ, lại càng không thể tình huống chủ nhà đi vắng này được.
Fairbanks tức giận trợn trừng mắt nói:
- Cậu Phương , yêu cầu cậu không được xuyên tạc bừa bãi ý nghĩa lời nói của tôi.
- Hả? Ngài Fairbanks , nếu ngài kiên quyết như vậy thì tôi lại có một vấn đề, tôi nghe nói, giới luật pháp phương Tây có một câu danh ngôn - ngôi nhà lá của người nghèo, gió mưa cũng có thể vào, nhưng Quốc vương không thể vào. Ngài đã cho rằng tôi là chủ nhân ở đây, thế thì tôi có quyền hợp pháp từ chối tiếp bất kì ai phải không ?
Phương Minh Viễn ung dung nói
- Thưa Đại sứ của quý quốc,đó là bề ngoài người Anh các ngài đã chọn ra, chứ không phải bề ngoài của tôi, ở đây cũng không phải là London, lại càng không phải cung điện Buckingham, tôi không hiểu nổi tại sao tôi nhất định phải ở trong căn phòng này để chú ý đến ý kiến của ông ta? Ngài Robert, lẽ nào tự do và dân chủ mà quý quốc rêu rao không phải như thế sao?
- Bộp bộp bộp...
Robert vỗ tay nói:
- Cậu Phương , cậu nói rất đúng, cho dù ở đây là London, thì người Anh chúng tôi cũng có quyền từ hợp pháp từ chối gặp bất kỳ ai cho dù người đó là Quốc vương.
Fairbanks tức anh ách, người thiếu niên da vàng này thật quá xảo quyệt
Fairbanks quyết định tạm thời để vấn đề đó lại, lần này ông ta đến đây không phải để đấu khẩu cùng cậu thiếu niên này
- Cậu Phương, cậu đã kiên quyết, thế thì tôi sẽ ở lại đây nói chuyện trước mặt ngài Robert nhé. Nghe nói, cậu Phương được chính phủ Kuwait tặng 25% cổ phần ở mỏ dầu Rafel , công ty British Petrolium chúng tôi muốn kí một hợp đồng mua bán dầu dài hạn với cậu. Không biết cậu có đồng ý bàn bạc không ?
- Hả?
Phương Minh Viễn nhìn sắc mặt có phần tái đi của Robert
- Thì ra ngài Fairbanks cũng chỉ vì dầu mỏ mà đến đây và có cùng mục đích với ngài Robert . Nhưng ngài Fairbanks biết được thông tin này từ đâu?
Fairbanks cười đắc ý và nói:
- Lịch sử mua bán dầu của công ty British Petrolium của tôi ở khu vực Trung Đông có thể đã diễn ra trước năm 1930, ở vùng đất này, các thông tin liên quan đến dầu mỏ , là rất khó tránh khỏi tai mắt của chúng tôi. Cậu Phương thật may mắn, có thể có được 25% cổ phần ở mỏ dầu Rafel . Nhưng theo như tôi được biết, hiện nay quý quốc lại không nhập khẩu dầu mỏ , mà quý quốc cũng cấm xí nghiệp tư nhân đầu tư vào ngành lọc dầu. Chỗ dầu này của cậu chỉ có thể bán ở ngoài thôi. Công ty British Petrolium chúng tôi đồng ý giả quyết vấn đề khó khăn này cho cậu.
- Vấn đề khó khăn? Đó được coi là vấn đề khó khăn gì? Lẽ nào trên thị trường dầu mỏ thế giới hiện nay, dầu mỏ đã nhiều đến mức không bán được nữa hay sao? Thật là kì lạ, tại sao tôi chưa nghe thấy Hoàng tử Abdullah nói gì, OPEC phải giảm sản lượng à? Ngài Robert, ngài đã từng nghe qua thông tin này chưa?
Phương Minh Viễn rất ghét giọng điệu của Fairbanks , rõ ràng là muốn mua số dầu trong tay cậu, thế mà lại tỏ ra là đang ban ơn cho cậu, khiến cho Phương Minh Viễn nhìn mà nổi cáu. Trong câu nói này, đương nhiên vẻ không khách sáo càng tăng thêm. Cho dù kế hoạch buôn bán lớn của cậu với nước Anh còn rất xa vời,nhưng lão già này không khách sáo với cậu thì cậu cũng không cần khách sáo với lão.
Niềm vinh quang của đế quốc Anh đã sớm suy tàn rồi.
Mang theo sự mê hoặc trong lòng, Phương Minh Viễn tiếp đãi Robert, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Phương Minh Viễn, nói chuyện chưa được 10 phút, Robert liền chuyển hướng sang phần dầu của mỏ dầu Rafel.
- Ngài Robert, tôi thật không hiểu, quý công ty vì sao lại hứng thú với số dầu mỏ trong tay tôi như vậy?
Phương Minh Viễn cũng không che giấu sự khó hiểu trong lòng, nói.
- Ngài Robert, ở đây là Trung Đông, là kho chứa dầu mỏ của thế giới, số lượng dầu mỏ xuất khẩu mỗi năm đạt 10 triệu thùng, nói khoa trương một chút đào một cái giếng ở sân sau không biết chừng còn đào được một nơi có dầu, tại sao quý công ty lại muốn mua mỏ dầu tôi đứng tên chứ?
Sắc mặt Robert có phần tím lại, lời của Phương Minh Viễn có thể nói là đã đánh trúng tim đen, quả thực, nếu như là thay đổi vị trí, thì y còn có thể tìm ra lí do cho hành động của mình, nhưng ở Trung Đông, kho dầu mỏ của thế giới, không mua được dầu của mỏ dầu này,có thể mua dầu ở mỏ dầu khác, không mua được nguồn dầu của quốc gia này, có thể mua dầu của quốc gia khác, ở đây dầu mỏ xuất khẩu vô cùng nhiều, công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia hoàn toàn nắm giữ sự lựa chọn đường sống. Hoàn toàn chưa cần phải treo cổ tự tử trên cái cây này của Phương Minh Viễn.
- Chuyện này.... cậu Phương, công ty tôi thực sự là đang gặp phải một số phiền toái nhỏ, nếu như lúc này cậu Phương có thể giúp đỡ công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia chúng tôi, thì sau này công ty tôi chắc chắn có báo đáp hậu hĩnh.
Robert vẫn nói một cách không rõ ràng.
Phương Minh Viễn cau mày, trầm tư. Cậu vẫn không hiểu nổi tại sao công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia lại nhiệt tình như thế đối với lượng dầu ở mỏ dầu Rafel. Trong trí nhớ của cậu, dầu ở mỏ Rafel tuy chất lượng không tồi, nhưng cũng không phải là độc nhất vô nhị ở Trung Đông, có rất nhiều mỏ dầu ở Trung Đông có thể thay thế nó. Nhưng tại sao công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia muốn nắm chặt không tha chứ? Không những thế tuy cậu không quan tâm giá dầu mỏ sắp tới như thế nào, cũng biết giá dầu mỏ thế giới đang giảm xuống .
Robert than khổ trong bụng, thực ra sở dĩ công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia một mực muốn lấy phần dầu ở mỏ Rafel của Phương Minh Viễn ,cũng không có nguyên nhân quan trọng nào khác, chỉ là ở đây công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia trước mắt có khả năng có được nguồn cung cấp dầu mỏ ổn định nhất. Công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia đang đối mặt với việc thu mua của công ty British Petrolium thuộc tập đoàn xăng dầu lâu đời trong nước, để đạt được mục đích, công ty British Petrolium cũng đang chèn ép nguồn dầu mỏ của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia.
Hợp đồng mua bán phần dầu mỏ của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia ở Kuwait và các nước trong khu vực Trung Đông đều đã gần hết hạn rồi, vì sự chèn ép của công ty British Petrolium, đàm phán gia hạn hợp đồng của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia và một số công ty xăng dầu nhà nước diễn ra không thuận lợi. Không những giá mua bán dầu có sự tăng lên, mà họ còn đưa ra không ít điều kiện khá ngặt nghèo. Nếu như công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia không đạt được thỏa thuận một cách thuận lợi với các công ty xăng dầu nhà nước, thì lượng dầu mua vào của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia sẽ bị thiếu hụt trầm trọng, thế thì không tránh khỏi việc phải mua dầu trên thị trường để bù vào lượng dầu còn thiếu.
Sau khi chiến tranh vùng vịnh kết thúc, Iraq vẫn chịu lệnh cấm vận của Liên Hợp Quốc, không những việc xuất khẩu dầu mỏ phải dừng lại, mà còn trở thành nước dự trữ dầu mỏ lớn thứ hai thế giới nữa, dầu mỏ của Iraq vốn là để cung cấp cho vùng Trung Đông, có vị trí tương đối quan trọng, hiện nay dầu mỏ ở đây đang bị cấm xuất khẩu, một số công ty xăng dầu trước kia nhập khẩu dầu từ Iraq, cũng đành phải chuyển sang nhập dầu của các công ty xăng dầu khác trong khu vực Trung Đông, điều này vô tình càng tăng thêm sự khó khăn cho việc thu mua dầu từ khu vực Trung Đông của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia.
Cho nên công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia để ý đến 25% dầu mỏ ở mỏ dầu Rafel trong tay Phương Minh Viễn như thế, vì 25% dầu của mỏ dầu Rafel, nếu như có thể nắm giữ được, tuy là chưa thể bù vào lượng dầu còn thiếu của ông ty cổ phần British Petrolium Fortermedia, cũng không có tác dụng lớn lắm, nhưng lại có thể khiến công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia có thể thở phào nhẹ nhõm. Đương nhiên điều quan trọng nhất là sự chống lưng đằng sau Phương Minh Viễn, cậu sẽ không quá để ý đến sự chèn ép của công ty British Petrolium. British Petrolium cũng không có cách nào nắm được cậu ta. Nhưng Robert lại không dám nói những lời này với Phương Minh Viễn, nếu Phương Minh Viễn mượn việc này để tăng giá dầu lên đối với công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia, hoặc là sẽ đưa ra điều kiện khó chấp nhận nào đó, nếu thế thì phiền phức rồi.
Nhưng nhìn dáng điệu hiện nay của Phương Minh Viễn, hình như cậu muốn hỏi đến tận cùng vấn đề, không hỏi rõ ngọn ngành, thì sẽ không đồng ý bán phần dầu của mình. Như thế sau ba tháng, lượng dầu cung cấp của mỏ Rafel còn nhiều hay ít, thì rất khó nói.
Robert cắn răng một cái, hạ thấp giọng xuống nói:
- Cậu Phương , là thế này....
Đúng lúc này, quản gia biệt thự của Hoàng tử Abdullah xuất hiện ở cửa phòng khách, thông báo về sự xuất hiện của đại diện của công ty British Petrolium ngài Burris Fairbanks . Phương Minh Viễn tuy rất ngạc nhiên, tại sao đại diện của công ty British Petrolium lại đến thăm cậu, nhưng người đã đến rồi, thì cũng không nên để đứng ở ngoài cửa như thế.
Fairbanks chừng năm mười tuổi, có mái tóc hoa râm.Thoạt nhìn Fairbanks ăn mặc như một thân sĩ Anh điển hình, cho dù ở khu vực Trung Đông , vẫn là comple giày da, thậm chí còn cầm ba toong, Phương Minh Viễn khi mới nhìn thấy ông ta, liền có cảm giác được quay ngược thời gian,sắc mặt Robert lại trở nên u ám, rất hiển nhiên, việc Burris đến là nhằm vào ông ta.
Fairbanks theo kiểu thân sĩ uống một ngụm hồng trà mà quản gia mang lên, rồi mới nói theo giọng London:
- Thưa khách quý đến từ phương Đông, cậu Phương Minh Viễn , hôm nay tôi đến đây để thay mặt công ty British Petrolium, Anh có một việc rất quan trọng muốn thương lượng với cậu. Nhưng mà, cậu Phương dự định thương lượng ở đây sao?
Phương Minh Viễn nhướng mày một cái, câu nói này của Fairbanks khiến cậu cảm thấy không vui. Câu nói này cho thấy đó là một kẻ tài trí hơn người, khiến người ta cảm thấy ác cảm. Mà đến lúc này,cậu vẫn không hiểu rõ ý đồ đến đây của người này.
- Thưa khách quý đến từ phương Tây, ngài Fairbanks , tôi không rõ sở dĩ công ty British Petrolium phái ngài đại diện đến tìm tôi để thương lượng việc gì, nhưng ở đây tôi đang có khách, dù sao cũng phải nói rõ người đến trước đến sau chứ?
Phương Minh Viễn không cứng không mềm nói với Fairbanks khiến ánh mắt của Fairbanks chợt ánh lên vẻ tức giận, Robert liền cười trước sự đau khổ của Fairbanks . Vị Fairbanks này là đối thủ cũ của Robert ở khu vực Trung Đông , sau này, Robert không ít lần đối đầu với Fairbanks .
Fairbanks là một người Anh điển hình,nói một cách chính xác hơn, ông ta là một người Anh vẫn đang đắm chìm trong vinh quang của đế quốc Anh mà đến ngày hôm nay vẫn chưa tỉnh dậy, ngoài người Mỹ ra, họ coi thường tất cả những người ở các quốc gia khác. Đương nhiên, trong một số việc, họ cũng coi thường người Mỹ, cho rằng người Mỹ là một đám bạo hộ, không có lịch sử. Vị trí của công ty British Petrolium ở châu Âu và thế giới cũng cho ông ta đủ sức mạnh, nên khi giao tiếp với quan chức của Trung Đông còn đỡ một chút, còn khi đối đãi với người bình thường thì rất ít khi che giấu vẻ ngạo mạn. Có thể người này phải biết tất cả thông tin về Phương Minh Viễn trước khi đến, cũng chạy đến phá rối, giống như trước kia ông ta vẫn như vậy.
Nhưng thái độ này của ông ta đương nhiên khiến Phương Minh Viễn không dễ chịu, đó có thể là một việc tốt.
Fairbanks tiếp tục nói:
- Cậu Phương , cậu nói không sai, thực chất ngài Robert đây đến trước tôi . Nhưng tôi chỉ muốn hỏi một vấn đề, nếu như thời khắc này, cùng đến nước Anh, ngài cũng sẽ kiên quyết có người đến trước đến sau sao?
Đối với Fairbanks , hoàn toàn không thể đánh đồng công ty British Petrolium Fortermedia với công ty British Petrolium, do đó đại diện của công ty British Petrolium đương nhiên có thân phận hơn công ty British Petrolium Fortermedia rồi.
- Tôi kiên quyết.
Phương Minh Viễn trả lời không chút do dự.
Fairbanks nhìn trân trối không biết nói gì nữa. Robert lại cười lớn không chút khách khí.
- Cậu Phương , cậu làm như vậy là không tôn trọng đế quốc Anh chúng tôi.
Fairbanks trầm giọng nói
- Dù sao ngài Robert cũng không phải đến tìm tôi nên tôi không cần thay Hoàng tử Abdullah tiếp khách.
Phương Minh Viễn nhún vai nói:
- Còn theo lôgic của ngài Fairbanks, nếu các ngài đang ở nơi nào đó trên nước Anh, thì e rằng là người lao công lau dọn toilet cũng phải đi ra để đón tiếp ông ấy sao? Như thế là tôn trọng quý quốc và thể diện của quý quốc sao? Lôgic của ngài Fairbanks thật sự khiến tôi không thể lý giải được. Nếu nói như thế, thì ngài đại sứ của quý quốc phải đến Hoa Hạ rồi...không, không không , tôi nghĩ chính phủ nước tôi nhất định từ chối cho ngài đại sứ vào thủ đô. Thủ đô nước tôi có hơn mười triệu dân, chi phí tôn trọng như thế thì thật sự quá cao rồi.
- Ha ha ha ha ...
Robert ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Phương Minh Viễn đã giải thích sai ý của Fairbanks . Nhưng cậu nói cũng không sai, đây là nhà của Hoàng tử Abdullah , Phương Minh Viễn cũng không phải nhân vật chính trị, thế nên đại sứ Anh đến chơi đương nhiên không phải tìm cậu, cậu tất nhiên không cần phải lộ diện để tiếp khách - ở đây còn có quản gia của Hoàng tử Abdullah mà. Đương nhiên rồi, sự việc này không thể xảy ra, cho dù đại sứ Anh muốn đến thăm Hoàng tử Abdullah thì cũng không thể tạm thời nảy sinh ý nghĩ, lại càng không thể tình huống chủ nhà đi vắng này được.
Fairbanks tức giận trợn trừng mắt nói:
- Cậu Phương , yêu cầu cậu không được xuyên tạc bừa bãi ý nghĩa lời nói của tôi.
- Hả? Ngài Fairbanks , nếu ngài kiên quyết như vậy thì tôi lại có một vấn đề, tôi nghe nói, giới luật pháp phương Tây có một câu danh ngôn - ngôi nhà lá của người nghèo, gió mưa cũng có thể vào, nhưng Quốc vương không thể vào. Ngài đã cho rằng tôi là chủ nhân ở đây, thế thì tôi có quyền hợp pháp từ chối tiếp bất kì ai phải không ?
Phương Minh Viễn ung dung nói
- Thưa Đại sứ của quý quốc,đó là bề ngoài người Anh các ngài đã chọn ra, chứ không phải bề ngoài của tôi, ở đây cũng không phải là London, lại càng không phải cung điện Buckingham, tôi không hiểu nổi tại sao tôi nhất định phải ở trong căn phòng này để chú ý đến ý kiến của ông ta? Ngài Robert, lẽ nào tự do và dân chủ mà quý quốc rêu rao không phải như thế sao?
- Bộp bộp bộp...
Robert vỗ tay nói:
- Cậu Phương , cậu nói rất đúng, cho dù ở đây là London, thì người Anh chúng tôi cũng có quyền từ hợp pháp từ chối gặp bất kỳ ai cho dù người đó là Quốc vương.
Fairbanks tức anh ách, người thiếu niên da vàng này thật quá xảo quyệt
Fairbanks quyết định tạm thời để vấn đề đó lại, lần này ông ta đến đây không phải để đấu khẩu cùng cậu thiếu niên này
- Cậu Phương, cậu đã kiên quyết, thế thì tôi sẽ ở lại đây nói chuyện trước mặt ngài Robert nhé. Nghe nói, cậu Phương được chính phủ Kuwait tặng 25% cổ phần ở mỏ dầu Rafel , công ty British Petrolium chúng tôi muốn kí một hợp đồng mua bán dầu dài hạn với cậu. Không biết cậu có đồng ý bàn bạc không ?
- Hả?
Phương Minh Viễn nhìn sắc mặt có phần tái đi của Robert
- Thì ra ngài Fairbanks cũng chỉ vì dầu mỏ mà đến đây và có cùng mục đích với ngài Robert . Nhưng ngài Fairbanks biết được thông tin này từ đâu?
Fairbanks cười đắc ý và nói:
- Lịch sử mua bán dầu của công ty British Petrolium của tôi ở khu vực Trung Đông có thể đã diễn ra trước năm 1930, ở vùng đất này, các thông tin liên quan đến dầu mỏ , là rất khó tránh khỏi tai mắt của chúng tôi. Cậu Phương thật may mắn, có thể có được 25% cổ phần ở mỏ dầu Rafel . Nhưng theo như tôi được biết, hiện nay quý quốc lại không nhập khẩu dầu mỏ , mà quý quốc cũng cấm xí nghiệp tư nhân đầu tư vào ngành lọc dầu. Chỗ dầu này của cậu chỉ có thể bán ở ngoài thôi. Công ty British Petrolium chúng tôi đồng ý giả quyết vấn đề khó khăn này cho cậu.
- Vấn đề khó khăn? Đó được coi là vấn đề khó khăn gì? Lẽ nào trên thị trường dầu mỏ thế giới hiện nay, dầu mỏ đã nhiều đến mức không bán được nữa hay sao? Thật là kì lạ, tại sao tôi chưa nghe thấy Hoàng tử Abdullah nói gì, OPEC phải giảm sản lượng à? Ngài Robert, ngài đã từng nghe qua thông tin này chưa?
Phương Minh Viễn rất ghét giọng điệu của Fairbanks , rõ ràng là muốn mua số dầu trong tay cậu, thế mà lại tỏ ra là đang ban ơn cho cậu, khiến cho Phương Minh Viễn nhìn mà nổi cáu. Trong câu nói này, đương nhiên vẻ không khách sáo càng tăng thêm. Cho dù kế hoạch buôn bán lớn của cậu với nước Anh còn rất xa vời,nhưng lão già này không khách sáo với cậu thì cậu cũng không cần khách sáo với lão.
Niềm vinh quang của đế quốc Anh đã sớm suy tàn rồi.
/1605
|