Hai ngày sau đó, British Petrolium Fotermedia và Công ty xăng dầu Anh quốc BP có thể nói là tung hết các chiêu bài ra, để tranh đoạt sở hữu dầu mỏ trong tay Phương Minh Viễn, họ đã không ngừng nâng mức giá của mình lên.
Đến lúc này, Phương Minh Viễn không cần phải đề ra điều kiện gì cả, khi hai công ty không ngừng nâng giá lên thì lúc này trong lòng Fairbanks hối hận không kịp, sớm biết như vậy, thì ngay từ đầu đã đem kỹ thuật độc quyền đồng bộ giao cho Phương Minh Viễn rồi, ít nhất lúc này những chuyên gia đó có thể phán đoán một cách chính xác, lúc đó sẽ giải quyết dứt khoát điều mà chính mình cứ một mực tin vào đấy, không trả thù được Phương Minh Viễn, mà kết quả là chữa lợn lành thành lợn què, ngược lại làm cho cục diện càng căng thẳng hơn.
Nếu chỉ nói như vậy thì thôi, nhưng tiếp đó, tên Đỗ Đức Lợi Uy này đi đến biệt thự của hoàng tử Abdullah, sau khi ủ rũ đi ra, cũng không biết là uống nhầm thuốc gì, mà giống như kẻ điên vậy, lại nâng giá xăng dầu của British Petrolium Fotermedia, không ngờ cũng tạo ra một sự độc quyền, khiến cho Fairbanks chẳng những được giao kỹ thuật độc quyền đồng bộ ra mà còn phải suy nghĩ một kỹ thuật độc quyền khác nữa —— Con khỉ vàng phương đông kia rất đáng ghét, ngoài kỹ thuật độc quyền ra thì những thứ khác đều không cần.
Lúc này Fairbanks đã muốn rút khỏi cuộc cạnh tranh đó, vì mỏ dầu Rafel ba năm với hai mươi lăm phần trăm (25%) dầu, phải trả giá cao như vậy thật là không đáng nhưng gã hiện tại cũng là đâm lao phải theo lao thôi. Không biết kẻ nào đã cung cấp thông tin về cuộc cạnh tranh giữa British Petrolium Fotermedia và Công ty xăng dầu Anh quốc BP này cho giới truyền thông, hiện giờ nó đã trở thành tiêu điểm của ngành xăng dầu thế giới, nếu công ty xăng dầu Anh quốc BP nhượng bộ trong cuộc cạnh tranh này, thì hậu quả xảy ra thật sự khó lường.
Tổng bộ Công ty xăng dầu Anh quốc BP điện thoại đến và nghiêm khắc phê bình Fairbanks, đồng thời cảnh cáo gã rằng nếu việc này British Petrolium Fotermedia đi trước, thì kế hoạch thâu tóm British Petrolium Fotermedia của công ty xăng dầu Anh quốc BP sẽ bị ảnh hưởng rất xấu.
Cho nên Fairbanks cũng chỉ có thể cắn răng tiếp tục liều mạng với Đỗ Đức Lợi Uy, cũng may Đỗ Đức Lợi Uy cũng chỉ cho ra một phần lớn độc quyền, nếu không Fairbanks thật sự phải hộc máu vì loại độc quyền có giá trị duy nhất không cần nói cũng biết này, tuy rằng Phương Minh Viễn nói là mua, nhưng nếu ra giá cao quá, đối phương sẽ không mua nữa, thì há chẳng phải là lại sinh ra nhiều chuyện không, cho nên chuyện ra giá của Fairbanks đều có thể nói là nửa bán nửa cho, chỉ điều này thôi đã tổn thất không ít tiền rồi.
Đỗ Đức Lợi Uy lại thích thú trong chuyện này, y đã nghiệm chứng qua tin mà Phương Minh Viễn cung cấp, liên hệ với Asohon Kagetsu, có dầu mỏ của Liên Xô mà Asohon Kagetsu cung cấp, trong lòng y đã có thể nắm chắc thành công, nhưng đẩy giá cao lên một chút, khiến cho Fairbanks bỏ cuộc một cách đáng tiếc thì cuộc tranh giành trở nên vô vị.
Nhưng lúc này, sự chú ý của Phương Minh Viễn đã chuyển sang lũ lụt của Hoa Đông ở Hoa Hạ. Được biết từ Trưởng ban thư ký ủy viên hội “ Quốc tế giảm thiên tai mười năm “, sau khi Phó bộ trưởng bộ dân chính Thần Hồng đại diện chính phủ Hoa Hạ chính thức thỉnh cầu xã hội quốc tế trợ giúp, nhà cầm quyền Hongkong lập tức chi năm mươi ngàn nguyên tiền Hồng Kông trợ giúp khu vực bị tai họa của Hoa Đông, toàn bộ Hồng Kông lập tức dậy lên quyên tặng cứu trợ nhiệt tình cho Hoa Đông, giới nghệ sĩ Hongkong cũng tổ chức một loạt chương trình biểu diễn lấy tiền cứu tế giúp nạn nhân của vụ thiên tai này, để kêu gọi người Hongkong tiến hành quyên góp về trong nước, bọn họ còn quay một bộ phim “Bữa tiệc quyền quý”, trong đó quy tụ gần như là tất cả các ngôi sao nổi tiếng của Hongkong, tổng cộng hơn hai trăm người, trong lịch sử điện ảnh Hongkong mười mấy năm khó mà có được một bộ phim quay trong thời gian gấp rút như vậy, cho nên nội dung phim tương đối đơn giản, đại đa số các minh tinh cũng chỉ xuất hiện một chút trong phim mà thôi, nhưng đội hình diễn xuất như vậy ẩn chứa một giá trị rất lớn, và ở Hongkong đã có được một lượng doanh thu không tồi.
Ráo riết trong mấy ngày ngắn ngủi, việc quyên trợ của Hongkong đã đạt đến mức hơn hai trăm triệu nguyên tiền Hồng Kông, hơn nữa đồng thời, Đài Loan đã quyên tặng khu vực thiên tai Hoa Đông trên ba triệu đô la Mỹ, Macao quyên tặng cũng trên hai mươi ngàn đô Úc và có cả sự giúp đỡ của nước Mĩ, Anh quốc, Canada, Australia, Đan Mạch, Hà Lan, nước Đức, New Zealand tổng ngạch cũng đạt tới hơn năm mươi triệu nhân dân tệ.
Phương Minh Viễn biết, đợt quyên góp này vẫn sẽ liên tục trong một thời gian dài, mà cuối cùng chính phủ Hoa Hạ tiếp nhận được tiền và vật dụng quyên góp trong và ngoài nước hơn hai tỷ nguyên nhân dân tệ, trong đó gần bốn phần là của Hoa kiều MaCao và Hong Kong.
Chính phủ Kuwait lúc này cũng quyên tặng hai triệu đô la Mỹ, việc quyên góp trong nước cũng xem là khá nhiều, chỉ ít hơn hai nước Mỹ Anh một chút, Phương Minh Viễn biết, chính phủ Kuwait đã xem xét đến vị trí của mình rồi mới quyên tặng.
Đỗ Đức Lợi Uy cuối cùng bại trận với vẻ mặt “ bất đắc dĩ “, công ty xăng dầu Anh quốc BP vốn lớn, cơ sở vật chất hùng hậu, British Petrolium Fotermedia không đủ khả năng để cho ra năm kỹ thuật độc quyền thành công như Fairbanks và ký kết hợp đồng với Phương Minh Viễn, chính thức mua hai mươi lăm phần trăm (25%) lượng dầu của Fairbanks sản xuất để trở thành người thắng cuộc cuối cùng trong trận đấu này.
Tuy rằng nói, bên ngoài Fairbanks rất hớn hở nhưng trong lòng lại rỉ máu, chuyển nhượng năm kỹ thuật độc quyền khiến cho công ty xăng dầu Anh quốc BP mất mát rất nhiều.
Ngày hôm đó tin tức cổ phiếu của công ty xăng dầu Anh quốc BP tăng lên 2%, mà cổ phiếu của British Petrolium Fotermedia lại hạ 7%, nhưng nhân viên bên thị trường chứng khoán của công ty xăng dầu Anh quốc BP lại phát hiện trong thị trường chứng khoán có người vẫn đang mua cổ phiếu của British Petrolium Fotermedia.
Vào tối ngày hôm đó, đại diện công ty xăng dầu Anh quốc BP ở Kuwait đã tổ chức một bữa tiệc long trọng để chúc mừng thắng lợi mang tính quyết định này của công ty xăng dầu Anh quốc BP.
Mà cùng lúc đó, một chiếc xe hơi bình thường có rèm che lại đúng lúc không có ai chú ý đến thì lén lút chạy khỏi thành phố Kuwait, đi thẳng đến trang viên Manor Purcell.
- Cậu Phương, đây là Giấy chứng nhận quyền sở hữu tài sản của trang viên Manor Purcell. Bắt đầu từ bây giờ, trang viên này, chính thức thuộc quyền sở hữu của cậu.
Đứng trước đống đổ nát của trang viên Manor Purcell, Đỗ Đức Lợi Uy trịnh trọng cầm công văn trong tay đưa cho Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn nhận lấy, rồi lật lật xem, hợp đồng gồm hai bản tiếng Trung và tiếng Anh, và giao kết là khi một trong hai văn bản xuất hiện nghĩa khác, đem lấy tất cả ý nghĩa biểu đạt để xác định kết quả cuối cùng, mấy thứ này đều sớm có các chuyên gia cẩn thận xem xét rồi, lúc này, ý nghĩa tượng trưng lớn hơn giá trị thực tế.
Đại diện British Petrolium Fotermedia đã lẳng lặng ký kết hợp đồng với Asohon Kagetsu ở Liên Xô, nhưng tin tức này, dưới yêu cầu mạnh mẽ của Phương Minh Viễn, sau bốn ngày mới chính thức công bố ra bên ngoài, theo Phương Minh Viễn chính là khiến cho niềm vui của công ty xăng dầu Anh quốc BP kéo dài hơn nữa.
Đỗ Đức Lợi Uy thực hiện hết các thủ tục này thì cáo từ để trở về thành Kuwait, Phương Minh Viễn và hoàng tử Abdullah cùng đoàn tùy tùng của anh ta dọc theo con đường nhỏ của trang viên mà đi vào bên trong.
Phương Minh Viễn không có thời gian ở lại Kuwait, chứng kiến tận mắt dòng suối một giờ khắc nào cả —— để tránh cho hai công ty xăng dầu Anh quốc BP và British Petrolium Fotermedia có những liên tưởng không tốt, Phương Minh Viễn thuyết phục hoàng tử Abdullah, ba tháng sau, cùng tạo ra một chuyện mang tính ngẫu nhiên khiến cho dòng suối hiện ra trước mắt mọi người.
- Hoàng tử điện hạ, anh thấy tình hình ba cái cây đó thế nào? Dòng suối chính là ở dưới đó…độ sâu cụ thể khoảng 40,50 mét tôi cũng chắc chắn, nhưng vị trí thì chắc may mắn như lời anh nói là ở đây, chỉ cần dịch chuyển ba cái cây này, con suối sẽ tự thông lên thôi! Trong tin đồn thú vị kia, lại không nhắc đến cái may mắn là làm sao phát hiện ra con suối, cho nên Phương Minh Viễn cũng chỉ khẳng định là con suối dù sao cũng không sâu lắm là được.
Hoàng tử Abdullah nhìn kỹ vài lần, dường như muốn ghi nhớ hết thảy những cái này, lúc này mới gật gật đầu nói:
- Tôi nhớ rồi, ba tháng sau, tôi sẽ phái người đến nơi này dời ba cái cây này đi, hy vọng sẽ giống như lời anh nói vậy!
Trang viên Manor Purcell đã được đưa tới tay rồi, nhưng anh ta lại có chút lo lắng nó sẽ tuột khỏi tay mình.
Phương Minh Viễn vỗ vỗ vai hoàng tử Abdullah, mỉm cười nói:
- Nếu vẫn chưa phát hiện ra con suối, cũng không có liên quan gì, anh cũng coi như là giúp vương thất thu hồi một nơi có ý nghĩa lịch sử như trang viên này. Tuy rằng hiện tại tôi không thể nào chứng thực cho anh thấy, nhưng tôi cũng muốn nói, anh phải có niềm tin vào tôi nhiều một chút!
Hoàng tử Abdullah hơi lung lay người, xoay đầu qua... nhìn Phương Minh Viễn một lúc, nét mặt không còn hiện lên vẻ nghiêm túc nữa mà lại chân thành tha thiết tươi cười nói:
- Phương thân mến, cậu nói đúng, tôi nên tin cậu nhiều một chút, tôi tin tưởng rằng dưới mặt đất này nhất định sẽ cho tôi một tin vui!
- Đúng rồi!
Phương Minh Viễn tươi cười rạng rỡ nói:
- Đây mới là hoàng tử Abdullah trong lòng tôi chứ!
Hai người cười nói rồi đi ra phía ngoài, hoàng tử Abdullah thở dài nói:
- Thật không ngờ cậu lại đi nhanh như vậy, cậu không thể ở lại đây một chút nữa sao?
Mỗi lần ở cạnh Phương Minh Viễn, anh ta đều cảm thấy rất thoải mái, tự nhiên chẳng muốn Phương Minh Viễn ra đi.
- Không đi không được, tôi phải trở về chuẩn bị cho kỳ thi sắp đến, nếu không, cha tôi nên sẽ hốt xác tôi mất!
Phương Minh Viễn nói với vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn chơi bời cả một học kỳ, ngay cả kỳ thi cuối kỳ cũng không tham gia, nếu không thi cuối kỳ chỉ sợ hai vị Phương Thắng và Tô Hoán Đông sẽ phải đến hỏi tội mất thôi..., chuyện này không đùa được nên phải ngoan ngoãn trở về, đợi thi xong thì hãy nói đến hành trình Kuwait, chiến lợi phẩm cũng khá phong phú, công việc kế tiếp chính là chuyển đổi chiến lợi phẩm đó trở thành cái của mình, chuyện này không phải là điều dễ dàng chỉ bảy hạng kỹ thuật độc quyền muốn triệt để thông qua thì không phải là chuyện một năm hay nửa năm có thể làm đến cùng được, nhân tài trong tay mình quá ít.
- ...
Hoàng tử Abdullah đã không còn lời nào để nói nữa rồi.
Đến lúc này, Phương Minh Viễn không cần phải đề ra điều kiện gì cả, khi hai công ty không ngừng nâng giá lên thì lúc này trong lòng Fairbanks hối hận không kịp, sớm biết như vậy, thì ngay từ đầu đã đem kỹ thuật độc quyền đồng bộ giao cho Phương Minh Viễn rồi, ít nhất lúc này những chuyên gia đó có thể phán đoán một cách chính xác, lúc đó sẽ giải quyết dứt khoát điều mà chính mình cứ một mực tin vào đấy, không trả thù được Phương Minh Viễn, mà kết quả là chữa lợn lành thành lợn què, ngược lại làm cho cục diện càng căng thẳng hơn.
Nếu chỉ nói như vậy thì thôi, nhưng tiếp đó, tên Đỗ Đức Lợi Uy này đi đến biệt thự của hoàng tử Abdullah, sau khi ủ rũ đi ra, cũng không biết là uống nhầm thuốc gì, mà giống như kẻ điên vậy, lại nâng giá xăng dầu của British Petrolium Fotermedia, không ngờ cũng tạo ra một sự độc quyền, khiến cho Fairbanks chẳng những được giao kỹ thuật độc quyền đồng bộ ra mà còn phải suy nghĩ một kỹ thuật độc quyền khác nữa —— Con khỉ vàng phương đông kia rất đáng ghét, ngoài kỹ thuật độc quyền ra thì những thứ khác đều không cần.
Lúc này Fairbanks đã muốn rút khỏi cuộc cạnh tranh đó, vì mỏ dầu Rafel ba năm với hai mươi lăm phần trăm (25%) dầu, phải trả giá cao như vậy thật là không đáng nhưng gã hiện tại cũng là đâm lao phải theo lao thôi. Không biết kẻ nào đã cung cấp thông tin về cuộc cạnh tranh giữa British Petrolium Fotermedia và Công ty xăng dầu Anh quốc BP này cho giới truyền thông, hiện giờ nó đã trở thành tiêu điểm của ngành xăng dầu thế giới, nếu công ty xăng dầu Anh quốc BP nhượng bộ trong cuộc cạnh tranh này, thì hậu quả xảy ra thật sự khó lường.
Tổng bộ Công ty xăng dầu Anh quốc BP điện thoại đến và nghiêm khắc phê bình Fairbanks, đồng thời cảnh cáo gã rằng nếu việc này British Petrolium Fotermedia đi trước, thì kế hoạch thâu tóm British Petrolium Fotermedia của công ty xăng dầu Anh quốc BP sẽ bị ảnh hưởng rất xấu.
Cho nên Fairbanks cũng chỉ có thể cắn răng tiếp tục liều mạng với Đỗ Đức Lợi Uy, cũng may Đỗ Đức Lợi Uy cũng chỉ cho ra một phần lớn độc quyền, nếu không Fairbanks thật sự phải hộc máu vì loại độc quyền có giá trị duy nhất không cần nói cũng biết này, tuy rằng Phương Minh Viễn nói là mua, nhưng nếu ra giá cao quá, đối phương sẽ không mua nữa, thì há chẳng phải là lại sinh ra nhiều chuyện không, cho nên chuyện ra giá của Fairbanks đều có thể nói là nửa bán nửa cho, chỉ điều này thôi đã tổn thất không ít tiền rồi.
Đỗ Đức Lợi Uy lại thích thú trong chuyện này, y đã nghiệm chứng qua tin mà Phương Minh Viễn cung cấp, liên hệ với Asohon Kagetsu, có dầu mỏ của Liên Xô mà Asohon Kagetsu cung cấp, trong lòng y đã có thể nắm chắc thành công, nhưng đẩy giá cao lên một chút, khiến cho Fairbanks bỏ cuộc một cách đáng tiếc thì cuộc tranh giành trở nên vô vị.
Nhưng lúc này, sự chú ý của Phương Minh Viễn đã chuyển sang lũ lụt của Hoa Đông ở Hoa Hạ. Được biết từ Trưởng ban thư ký ủy viên hội “ Quốc tế giảm thiên tai mười năm “, sau khi Phó bộ trưởng bộ dân chính Thần Hồng đại diện chính phủ Hoa Hạ chính thức thỉnh cầu xã hội quốc tế trợ giúp, nhà cầm quyền Hongkong lập tức chi năm mươi ngàn nguyên tiền Hồng Kông trợ giúp khu vực bị tai họa của Hoa Đông, toàn bộ Hồng Kông lập tức dậy lên quyên tặng cứu trợ nhiệt tình cho Hoa Đông, giới nghệ sĩ Hongkong cũng tổ chức một loạt chương trình biểu diễn lấy tiền cứu tế giúp nạn nhân của vụ thiên tai này, để kêu gọi người Hongkong tiến hành quyên góp về trong nước, bọn họ còn quay một bộ phim “Bữa tiệc quyền quý”, trong đó quy tụ gần như là tất cả các ngôi sao nổi tiếng của Hongkong, tổng cộng hơn hai trăm người, trong lịch sử điện ảnh Hongkong mười mấy năm khó mà có được một bộ phim quay trong thời gian gấp rút như vậy, cho nên nội dung phim tương đối đơn giản, đại đa số các minh tinh cũng chỉ xuất hiện một chút trong phim mà thôi, nhưng đội hình diễn xuất như vậy ẩn chứa một giá trị rất lớn, và ở Hongkong đã có được một lượng doanh thu không tồi.
Ráo riết trong mấy ngày ngắn ngủi, việc quyên trợ của Hongkong đã đạt đến mức hơn hai trăm triệu nguyên tiền Hồng Kông, hơn nữa đồng thời, Đài Loan đã quyên tặng khu vực thiên tai Hoa Đông trên ba triệu đô la Mỹ, Macao quyên tặng cũng trên hai mươi ngàn đô Úc và có cả sự giúp đỡ của nước Mĩ, Anh quốc, Canada, Australia, Đan Mạch, Hà Lan, nước Đức, New Zealand tổng ngạch cũng đạt tới hơn năm mươi triệu nhân dân tệ.
Phương Minh Viễn biết, đợt quyên góp này vẫn sẽ liên tục trong một thời gian dài, mà cuối cùng chính phủ Hoa Hạ tiếp nhận được tiền và vật dụng quyên góp trong và ngoài nước hơn hai tỷ nguyên nhân dân tệ, trong đó gần bốn phần là của Hoa kiều MaCao và Hong Kong.
Chính phủ Kuwait lúc này cũng quyên tặng hai triệu đô la Mỹ, việc quyên góp trong nước cũng xem là khá nhiều, chỉ ít hơn hai nước Mỹ Anh một chút, Phương Minh Viễn biết, chính phủ Kuwait đã xem xét đến vị trí của mình rồi mới quyên tặng.
Đỗ Đức Lợi Uy cuối cùng bại trận với vẻ mặt “ bất đắc dĩ “, công ty xăng dầu Anh quốc BP vốn lớn, cơ sở vật chất hùng hậu, British Petrolium Fotermedia không đủ khả năng để cho ra năm kỹ thuật độc quyền thành công như Fairbanks và ký kết hợp đồng với Phương Minh Viễn, chính thức mua hai mươi lăm phần trăm (25%) lượng dầu của Fairbanks sản xuất để trở thành người thắng cuộc cuối cùng trong trận đấu này.
Tuy rằng nói, bên ngoài Fairbanks rất hớn hở nhưng trong lòng lại rỉ máu, chuyển nhượng năm kỹ thuật độc quyền khiến cho công ty xăng dầu Anh quốc BP mất mát rất nhiều.
Ngày hôm đó tin tức cổ phiếu của công ty xăng dầu Anh quốc BP tăng lên 2%, mà cổ phiếu của British Petrolium Fotermedia lại hạ 7%, nhưng nhân viên bên thị trường chứng khoán của công ty xăng dầu Anh quốc BP lại phát hiện trong thị trường chứng khoán có người vẫn đang mua cổ phiếu của British Petrolium Fotermedia.
Vào tối ngày hôm đó, đại diện công ty xăng dầu Anh quốc BP ở Kuwait đã tổ chức một bữa tiệc long trọng để chúc mừng thắng lợi mang tính quyết định này của công ty xăng dầu Anh quốc BP.
Mà cùng lúc đó, một chiếc xe hơi bình thường có rèm che lại đúng lúc không có ai chú ý đến thì lén lút chạy khỏi thành phố Kuwait, đi thẳng đến trang viên Manor Purcell.
- Cậu Phương, đây là Giấy chứng nhận quyền sở hữu tài sản của trang viên Manor Purcell. Bắt đầu từ bây giờ, trang viên này, chính thức thuộc quyền sở hữu của cậu.
Đứng trước đống đổ nát của trang viên Manor Purcell, Đỗ Đức Lợi Uy trịnh trọng cầm công văn trong tay đưa cho Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn nhận lấy, rồi lật lật xem, hợp đồng gồm hai bản tiếng Trung và tiếng Anh, và giao kết là khi một trong hai văn bản xuất hiện nghĩa khác, đem lấy tất cả ý nghĩa biểu đạt để xác định kết quả cuối cùng, mấy thứ này đều sớm có các chuyên gia cẩn thận xem xét rồi, lúc này, ý nghĩa tượng trưng lớn hơn giá trị thực tế.
Đại diện British Petrolium Fotermedia đã lẳng lặng ký kết hợp đồng với Asohon Kagetsu ở Liên Xô, nhưng tin tức này, dưới yêu cầu mạnh mẽ của Phương Minh Viễn, sau bốn ngày mới chính thức công bố ra bên ngoài, theo Phương Minh Viễn chính là khiến cho niềm vui của công ty xăng dầu Anh quốc BP kéo dài hơn nữa.
Đỗ Đức Lợi Uy thực hiện hết các thủ tục này thì cáo từ để trở về thành Kuwait, Phương Minh Viễn và hoàng tử Abdullah cùng đoàn tùy tùng của anh ta dọc theo con đường nhỏ của trang viên mà đi vào bên trong.
Phương Minh Viễn không có thời gian ở lại Kuwait, chứng kiến tận mắt dòng suối một giờ khắc nào cả —— để tránh cho hai công ty xăng dầu Anh quốc BP và British Petrolium Fotermedia có những liên tưởng không tốt, Phương Minh Viễn thuyết phục hoàng tử Abdullah, ba tháng sau, cùng tạo ra một chuyện mang tính ngẫu nhiên khiến cho dòng suối hiện ra trước mắt mọi người.
- Hoàng tử điện hạ, anh thấy tình hình ba cái cây đó thế nào? Dòng suối chính là ở dưới đó…độ sâu cụ thể khoảng 40,50 mét tôi cũng chắc chắn, nhưng vị trí thì chắc may mắn như lời anh nói là ở đây, chỉ cần dịch chuyển ba cái cây này, con suối sẽ tự thông lên thôi! Trong tin đồn thú vị kia, lại không nhắc đến cái may mắn là làm sao phát hiện ra con suối, cho nên Phương Minh Viễn cũng chỉ khẳng định là con suối dù sao cũng không sâu lắm là được.
Hoàng tử Abdullah nhìn kỹ vài lần, dường như muốn ghi nhớ hết thảy những cái này, lúc này mới gật gật đầu nói:
- Tôi nhớ rồi, ba tháng sau, tôi sẽ phái người đến nơi này dời ba cái cây này đi, hy vọng sẽ giống như lời anh nói vậy!
Trang viên Manor Purcell đã được đưa tới tay rồi, nhưng anh ta lại có chút lo lắng nó sẽ tuột khỏi tay mình.
Phương Minh Viễn vỗ vỗ vai hoàng tử Abdullah, mỉm cười nói:
- Nếu vẫn chưa phát hiện ra con suối, cũng không có liên quan gì, anh cũng coi như là giúp vương thất thu hồi một nơi có ý nghĩa lịch sử như trang viên này. Tuy rằng hiện tại tôi không thể nào chứng thực cho anh thấy, nhưng tôi cũng muốn nói, anh phải có niềm tin vào tôi nhiều một chút!
Hoàng tử Abdullah hơi lung lay người, xoay đầu qua... nhìn Phương Minh Viễn một lúc, nét mặt không còn hiện lên vẻ nghiêm túc nữa mà lại chân thành tha thiết tươi cười nói:
- Phương thân mến, cậu nói đúng, tôi nên tin cậu nhiều một chút, tôi tin tưởng rằng dưới mặt đất này nhất định sẽ cho tôi một tin vui!
- Đúng rồi!
Phương Minh Viễn tươi cười rạng rỡ nói:
- Đây mới là hoàng tử Abdullah trong lòng tôi chứ!
Hai người cười nói rồi đi ra phía ngoài, hoàng tử Abdullah thở dài nói:
- Thật không ngờ cậu lại đi nhanh như vậy, cậu không thể ở lại đây một chút nữa sao?
Mỗi lần ở cạnh Phương Minh Viễn, anh ta đều cảm thấy rất thoải mái, tự nhiên chẳng muốn Phương Minh Viễn ra đi.
- Không đi không được, tôi phải trở về chuẩn bị cho kỳ thi sắp đến, nếu không, cha tôi nên sẽ hốt xác tôi mất!
Phương Minh Viễn nói với vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn chơi bời cả một học kỳ, ngay cả kỳ thi cuối kỳ cũng không tham gia, nếu không thi cuối kỳ chỉ sợ hai vị Phương Thắng và Tô Hoán Đông sẽ phải đến hỏi tội mất thôi..., chuyện này không đùa được nên phải ngoan ngoãn trở về, đợi thi xong thì hãy nói đến hành trình Kuwait, chiến lợi phẩm cũng khá phong phú, công việc kế tiếp chính là chuyển đổi chiến lợi phẩm đó trở thành cái của mình, chuyện này không phải là điều dễ dàng chỉ bảy hạng kỹ thuật độc quyền muốn triệt để thông qua thì không phải là chuyện một năm hay nửa năm có thể làm đến cùng được, nhân tài trong tay mình quá ít.
- ...
Hoàng tử Abdullah đã không còn lời nào để nói nữa rồi.
/1605
|