Người trên thế giới đều thất kinh với những gì đang xảy ra ở Liên Xô, tuy rất khiếp sợ, nhưng thường dân thì không thể can thiệp vào những chuyện như thế này , cho nên có thể nói đây là việc để mọi người bàn luận giết thời gian mà thôi. Có quan tâm cũng chỉ có thế, ai nấy cũng phải quay vòng trong việc mưu sinh của mình.
“Kẻ hủy diệt 2” ở Nhật Bản tiếp tục đứng đầu cơn sốt ở phòng bán vé, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, đã thu về hơn một tỉ yên từ các phòng vé ở Nhật, khiến giới điện ảnh Nhật Bản không khỏi thán phục.
Vũ Điền Quang Ly trở thành ngôi sao điện ảnh hạng A được săn đón nhiều nhất trong giới điện ảnh Nhật Bản, lời mời đóng phim được gửi đến như tuyết rơi mùa đông. Kết thân, khen nịnh, thậm chí còn muốn được cả người lẫn danh, chẳng khác gì nhắm mắt mà hùa theo hoàn toàn không có chủ ý riêng. May mà Vũ Điền Quang Ly cũng sớm có tâm lý chuẩn bị, trước tình hình rối loạn trước mắt vẫn điềm nhiên như không, còn tỏ ra thích thú với những bữa tiệc lớn nhỏ liên tục được tổ chức.
Asohon Kagetsu vốn dĩ dự tính nhanh chóng quay trở về Nga, trực tiếp đứng ra chỉ đạo công việc. Nhưng Phương Minh Viễn lại khuyên cô, nếu đã về tới Nhật Bản, cứ nghỉ ngơi vài ngày. Lấy lại sức để còn tiếp tục công việc, vụ việc ở bên Nga, cứ tạm thời dẹp sang một bên. Ông chủ lớn đã đánh tiếng, Asohon Kagetsu đương nhiên không dám làm trái lệnh. Vũ Điền Quang Ly vốn định đưa cô đến tham dự một loại mấy buổi tiệc, nhưng tất cả đều bị cô từ chối . Mấy ngày ở Liên Xô, đã phải tham dự biết bao nhiêu buổi tiệc rồi, nên giờ chẳng còn chút hứng thú nào nữa.
Tuy nhiên cô cũng không có được một ngày nghỉ ngơi, làm một phen chủ nhà tiếp đãi khách chu đáo, vì Phương Minh Viễn, đứng ra làm người hướng dẫn cho nhóm người của Cameron.
Hôm nay, cô dẫn nhóm người của Phương Minh Viễn, đi tới Hakone Nhật Bản, thưởng thức cảm giác được đắm mình trong suối nước nóng.
Cameron không xa lạ gì với suối nước nóng Nhật Bản, dù sao cũng đến nhiều lần Nhật Bản, những điều đặc sắc của Nhật Bản tất nhiên đều đã từng thưởng thức qua.
Mọi người ai cũng biết, Nhật Bản là đất nước có nhiều núi lửa và thường xuyên xảy ra động đất, và lượng núi lửa đang còn hoạt động cũng không phải ít, chính nhờ vậy đã tạo nên mạng lưới suối nước nóng chi chít ở Nhật Bản, từ những đảo chơ vơ giữa biển đến cả những bí cảnh ở trong núi, đâu đâu cũng có thể nuôi dưỡng dung nhan, mọi người cùng ngâm mình trong dòng nước, tận hưởng cảm giác âm ấm từ nó.
Theo thống kê từ các bộ ngành có liên quan của Nhật Bản, thì Nhật Bản có tổng 2600 nhà nghỉ suối nước nóng rải khắp từ bắc xuống nam, có 75 ngàn khách sạn suối nước nóng. Theo thống kê, ước tính hàng năm có khoảng 100 triệu lượt người đến thư giãn tại các suối nước nóng của Nhật Bản này, tương đương với tổng dân số Nhật Bản. Cho nên, có thể xem Nhật Bản là “vương quốc suối nước nóng”. Suối nước nóng Nhật Bản không chỉ nhiều, đa chủng loại, hơn nữa chất lượng rất cao. Tất cả các nơi đều có suối nước nóng nổi tiếng, đối với người Nhật Bản mà nói ngâm mình trong suối nước nóng là một cảm giác hưởng thụ, là một bộ phận không thể thiếu được trong cuộc sống.
Trong kiếp trước Phương Minh Viễn cũng từng có cơ hội đến Nhật Bản, tuy nhiên chỉ là đến Hokkaido, đối với suối nước nóng, cũng chỉ có nghe thấy, chưa được tận mắt chứng kiến. Về phần Lâm Liên, càng không cần phải nói. Cho nên mới đưa ra chủ ý này với asohon Kagetsu, đi du ngoạn, khi ngâm mình trong suối nước nóng, Phương Minh Viễn cảm thấy rất thích thú.
Sau khi Vũ Điền Quang Ly hay tin, cho huỷ vài buổi tiệc, cũng vội đi theo sau. Về phần Schwarzenegger và Lynda, đang ở ngày thứ hai công chiếu “Kẻ hủy diệt 2” tại Nhật Bản, liền bay trở về nước Mĩ. Kỳ thật Cameron vốn cũng đã có kế hoạch cùng nhóm của Schwarzenegger cùngquay về Mĩ, nhưng bởi vì tin tức từ Lithuania truyền đến, dẫn đến hiện tại Phương Minh Viễn phải quay về nước, cho nên không có thời gian gặp gỡ với Cameron, cho nên ông ta không thể không nán lại chờ đợi Phương Minh Viễn quay lại Nhật Bản.
Cứ như vậy, lần này đến Hakone, chỉ có Phương Minh Viễn, Cameron, Lâm Liên, Asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly, hơn nữa Trần Trung và năm tên bảo an vệ cùng đi, đi trên ba chiếc xe, xuất phát từ Tokyo, đi tới Hakone.
Tuy rằng, đi từ Tokyo đến Hakone, chỉ có 10km, nhưng có vẻ vì Phương Minh Viễn và Cameron quá mong mỏi, và cũng vì đường đi thuận lợi, Vũ Điền Quang Ly dựa vào cổ phần công ty đã lấy chiếc Lincoln.
Chiếc xe buồng mở rộng cửa, đủ chỗ cho cả 8 người trong xe còn được trang bị chiếc TV nhỏ, một tủ lạnh loại trung, và có vách ngăn giữa người lái với người ngồi sau, theo cách nói của Vũ Điền Quang Ly, ván này còn có tác dụng cách âm.
Phương Minh Viễn và Cameron nhìn phong ảnh ngoài cửa sổ, thấp giọng trò chuyện.
Ba người Asohon Kagetsu lại tụ nhau vào một góc khác thì thầm to nhỏ.
- Lát nữa đi đến khách sạn, sau đó lái xe đi du ngoạn bờ hồ... sau buổi cơm chiều, có thể đi tắm suối nước nóng.
Sau đó Vũ Điền Quang Ly và Asohon Kagetsu lại hạ giọng thảo luận xem chuyến này đi chơj những gì. Hakone đối với hai người mà nói, quá quen thuộc rồi, tuy rằng nói ngày hôm qua cũng đã thảo luận xong chuyến đi chơi này, nhưng muốn mọi thứ thật chu toàn, hai người vẫn cứ thảo luận tới thảo luận lui.
- Tắm suối nước nóng.
Tiếng Lâm Liên bất ngờ vang lên:
- Asohon, Quang Ly, hai người vừa nói là đi tắm suối nước nóng sao?
- A, đúng vậy
Vũ Điền Quang Ly lấy làm khó hiểu trả lời, tắm suối nước nóng thì có gì mà Lâm Liên lại phản ứng như vậy.
Lâm liên sắc mặt ửng đỏ, hai tay mân mê tà áo, một lúc lâu sau mới mới thì thầm:
- Tôi nghe nói mấy người nói chuyện tắm suối nước nóng... Tắm suối nước nóng phải.. tắm chung?
Những từ cuối cùng cũng được thốt ra, nếu không phải asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly cực kỳ chăm chú lắng nghe, e là khó mà nghe được rõ ràng cô ta muốn nói gì.
Theo Phương Minh Viễn tới Nhật Bản mấy lần, Lâm Liên cũng xem qua một ít tư liệu về Nhật Bản, rất nhiều người thích tắm suối nước nóng Nhật Bản, hơn nữa khi tắm suối nước nóng, là không thể mặc quần áo , xung quanh lại không có gì che chắn, hơn nữa nam nữ lại cùng tắm chung, đó cũng là điều khiến Lâm Liên sửng sốt, khó mà chấp nhận được.
Cô ngắm liếc mắt nhìn Phương Minh Viễn, nếu như nói chỉ có mình Phương Minh Viễn, tuy rằng cảm thấy ngượng ngùng, nhưng còn có thể chấp nhận được,có điều còn có Cameron...
Cô cũng biết, tại nước Mỹ, chuyện nam nữ trần truồng trên bãi biển trong khi xung quanh biết bao người qua lại, cũngkhông hiếm thấy, nhưng đó là người Mỹ , người Hoa Hạ như cô thì ngay cả mặc bikini, cũng cảm thấy ngại ngùng.
- Tắm chung?
Asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly thoáng nhìn nhau, lại nhìn nhìn vẻ mặt đỏ ửng lâm liên,
- Xì
Hai người cùng bật cười.
Phương Minh Viễn kỳ quái nhìn lướt qua bên này, rồi lại quay đầu sang nói chuyện với Cameron. Lâm Liên chỉ cảm thấy Phương Minh Viễn đưa mắt nhìn qua, nhưng nhanh chóng lại quay đi, khiến cho cô giật bắn mình.
- Chị Liên, chẳng nhẽ chị muốn tắm như vậy sao?
Vũ Điền Quang Ly ôm bả vai Lâm Liên, thấp giọng cười nói.
- Tôi có xem qua một chút về phong tục tập quán Nhật Bản.
Lâm Liên hạ thấp giọng xuống nói:
- Quang Ly, có đúng là vậy không?
Kỳ thật, ở Nhật Bản, chuyện nam nữ tắm chung đã tồn tại tự rất lâu rồi. Nghe nói, bởi vì Nhật Bản có nhiều suối nước nóng, mà khi nền kinh tế Nhật Bản vẫn chưa được phát triển, ở những nơi hẻo lánh, mọi người vẫn giữ thói quen tắm cùng nhau. Những năm cuối triều Thanh, những ngườiNhật Bản đến Hoa Hạ vẫn còn lưu giữ các văn tự về tập tục tắm chung này ——tắm ở suối nước nóng, nước hồtrong như gương, một phòng ở giữa còn hồ tắm ở hai bên rông khoảng 2 trượng, nam nữ đi ra từ cửa vào một cái hồ mà cùng ngâm mình trong đó, thì chẳng có gì có thể che chắn được.
Mà những tướng quân của nước Mỹ khi dẫn hạm đội hải quân Mỹ tiến vào Nhật cũng thấy qua một loạt mấy chục nhà tắm công cộng, mà người Nhật Bản không hề quan trọng đến chuyện nam nữ tắmchung với nhau, nhà tắm công cộng hỗn tạp, những quang cảnh kia tạo nên ấn tượng không mấy tốt cho người Mỹ đối với đạo đức văn hoá của người Nhật Bản. Ông ta không chỉ có đem những nét văn hoá Đông Dương này biên tập thành cuốn “Ký sự cuộc dạo chơi Nhật Bản”, hơn nữa còn có tấm hình ghi nhận sự việc này làm chứng cứ.
sau Thế chiến II, quân Mỹ tiến công đánh chiếm Nhật Bản, MacArthur cũng từng chính thức hạ lệnh, yêu cầu nam nữ người dân Nhật Bản không được cùng tắm chung ở nhà tắm công cộng.
Người Nhật Bản đối với những sắc lệnh cấm như thế này , cho rằng việc tắm hỗn tạp chính là : "tập tục văn hoá", nên dù có lệnh cấm, lời nói của họ đều không được xem trọng, có lệnh vô phạt. Ví như nói, Tokyo có quy định, những nam nữ thanh niên từ mười tuổi trở lên thì không được tắm cùng nhau, đối với những người có hành vi trái với sắc lệnh, thì phải xử phạt, nhưng cũng không chẳng làm được. Cho nên này dù là có lệnh cấm, người Nhật Bản cũng không coi nó là quan trọng, việc họ tắm thế nào thì cứ tắm.
- Có gì không được?
Vũ Điền Quang Ly khẽ cười nói.
- Không ai dám làm bậy ở trong suối nước nóng đâu.
- Nhưng đó cũng không phải là tuyệt đối.
Lâm Liên mặt đỏ nói. Cái gì mà đi du lịch chứ, nếu để người nhà biết, bản thân cô khoả thân trước mặt của Cameron trong suối nước nóng, cha cô có thể đánh đuổi cô ra khỏi nhà, hơn nữa Phương Minh Viễn cũng sẽ không thích .
- Quang ly.
Asohon Kagetsu nặng nề vỗ tay của Vũ Điền Quang Ly, trừng mắt nhìn cô ta, cô hiểu rõ phong tục dân Hoa Hạ hơn so với Vũ Điền Quang Ly. Việc tắm chung đối với người Nhật Bản mà nói, chẳng qua cũng là chuyện bình thường, thậm chí còn có thể coi là một phương thức xã giao, nhưng ở Hoa Hạ, thì nó được xem là đồi phong bại tục,, cho dù đó là những người đàn ông trong gia đình thì người phụ nữ Hoa Hạ cũng không dễ dàng để họ nhìn thấy cơ thể mình.
- Chị Liên
Kỳ thật Lâm Liên và Asohon Kagetsu rốt cuộc ai lớn hơn ai, bản thân các cô chính mình cũng không biết, nhưng Lâm Liên là trợ lý bên cạnh Phương Minh Viễn, tuy rằng nói không giống Asohon Kagetsu một mình đảm đương một phía, nhưng địa vị, so với Asohon Kagetsu xem ra, còn cao hơn.
- Đừng nghe Quang Ly nói hươu nói vượn, Nhật Bản quả thật là có phong tục tắm chung, nhưng hiện tại việc tắm suối nước nóng cũng được phân chia nam nữ, trừ phi người khách yêu cầu, vì trong suối nước nóng có khu riêng cho việc tắm chung này. Cho nên chị không cần phải lo lắng.
Lâm Liên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nỗi lo cuối cùng cũng được gỡ bỏ.
Asohon Kagetsu kéo Vũ Điền Quang Ly ra nói nhỏ bằng tiếng Nhật thì thầm thật nhỏ với cô ta:
-Cậu bị điên chắc. Có phải muốn để cho cậu Phương ghét cậu không hả? đừng quên, người ta là dân Hoa Hạ, không dễ dàng chấp nhận chuyện người con gái của mình khoả thân trước mặt nam nhân khác như ngừơi Nhật Bản chúng ta.
Vũ Điền Quang Ly lúc này mới chợt hiểu ra mấu chốt vấn đề, thè lưỡi rụt người, liếc trộm Phương Minh Viễn và Cameron, mới thấy nãy giờ hai người họ hoàn toàn không thèm để ý đến sự tình bên này, thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng mang trong mình dòng máy Mỹ Nhật, Mặc dù vẫn giữ thân trong sạch, cũng chưa từng tắm chung hay khoả thân trước thiên nhiên. Nhưng đối với cô chuyện này cũng không có gì là to tác, lại quên người Hoa Hạ đúng là rất coi trọng chuyện này. Nếu cuộc thảo luận vừa rồi bị Phương Minh Viễn nghe được, chẳng phải bản thân mình tạo ra ấn tượng không tốt?
Sau một hồi tranh luận chuyện tắm chung, ngay khi bọn Phương Minh Viễn không có chú ý đến, cứ thế chìm vào im lặng.
“Kẻ hủy diệt 2” ở Nhật Bản tiếp tục đứng đầu cơn sốt ở phòng bán vé, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, đã thu về hơn một tỉ yên từ các phòng vé ở Nhật, khiến giới điện ảnh Nhật Bản không khỏi thán phục.
Vũ Điền Quang Ly trở thành ngôi sao điện ảnh hạng A được săn đón nhiều nhất trong giới điện ảnh Nhật Bản, lời mời đóng phim được gửi đến như tuyết rơi mùa đông. Kết thân, khen nịnh, thậm chí còn muốn được cả người lẫn danh, chẳng khác gì nhắm mắt mà hùa theo hoàn toàn không có chủ ý riêng. May mà Vũ Điền Quang Ly cũng sớm có tâm lý chuẩn bị, trước tình hình rối loạn trước mắt vẫn điềm nhiên như không, còn tỏ ra thích thú với những bữa tiệc lớn nhỏ liên tục được tổ chức.
Asohon Kagetsu vốn dĩ dự tính nhanh chóng quay trở về Nga, trực tiếp đứng ra chỉ đạo công việc. Nhưng Phương Minh Viễn lại khuyên cô, nếu đã về tới Nhật Bản, cứ nghỉ ngơi vài ngày. Lấy lại sức để còn tiếp tục công việc, vụ việc ở bên Nga, cứ tạm thời dẹp sang một bên. Ông chủ lớn đã đánh tiếng, Asohon Kagetsu đương nhiên không dám làm trái lệnh. Vũ Điền Quang Ly vốn định đưa cô đến tham dự một loại mấy buổi tiệc, nhưng tất cả đều bị cô từ chối . Mấy ngày ở Liên Xô, đã phải tham dự biết bao nhiêu buổi tiệc rồi, nên giờ chẳng còn chút hứng thú nào nữa.
Tuy nhiên cô cũng không có được một ngày nghỉ ngơi, làm một phen chủ nhà tiếp đãi khách chu đáo, vì Phương Minh Viễn, đứng ra làm người hướng dẫn cho nhóm người của Cameron.
Hôm nay, cô dẫn nhóm người của Phương Minh Viễn, đi tới Hakone Nhật Bản, thưởng thức cảm giác được đắm mình trong suối nước nóng.
Cameron không xa lạ gì với suối nước nóng Nhật Bản, dù sao cũng đến nhiều lần Nhật Bản, những điều đặc sắc của Nhật Bản tất nhiên đều đã từng thưởng thức qua.
Mọi người ai cũng biết, Nhật Bản là đất nước có nhiều núi lửa và thường xuyên xảy ra động đất, và lượng núi lửa đang còn hoạt động cũng không phải ít, chính nhờ vậy đã tạo nên mạng lưới suối nước nóng chi chít ở Nhật Bản, từ những đảo chơ vơ giữa biển đến cả những bí cảnh ở trong núi, đâu đâu cũng có thể nuôi dưỡng dung nhan, mọi người cùng ngâm mình trong dòng nước, tận hưởng cảm giác âm ấm từ nó.
Theo thống kê từ các bộ ngành có liên quan của Nhật Bản, thì Nhật Bản có tổng 2600 nhà nghỉ suối nước nóng rải khắp từ bắc xuống nam, có 75 ngàn khách sạn suối nước nóng. Theo thống kê, ước tính hàng năm có khoảng 100 triệu lượt người đến thư giãn tại các suối nước nóng của Nhật Bản này, tương đương với tổng dân số Nhật Bản. Cho nên, có thể xem Nhật Bản là “vương quốc suối nước nóng”. Suối nước nóng Nhật Bản không chỉ nhiều, đa chủng loại, hơn nữa chất lượng rất cao. Tất cả các nơi đều có suối nước nóng nổi tiếng, đối với người Nhật Bản mà nói ngâm mình trong suối nước nóng là một cảm giác hưởng thụ, là một bộ phận không thể thiếu được trong cuộc sống.
Trong kiếp trước Phương Minh Viễn cũng từng có cơ hội đến Nhật Bản, tuy nhiên chỉ là đến Hokkaido, đối với suối nước nóng, cũng chỉ có nghe thấy, chưa được tận mắt chứng kiến. Về phần Lâm Liên, càng không cần phải nói. Cho nên mới đưa ra chủ ý này với asohon Kagetsu, đi du ngoạn, khi ngâm mình trong suối nước nóng, Phương Minh Viễn cảm thấy rất thích thú.
Sau khi Vũ Điền Quang Ly hay tin, cho huỷ vài buổi tiệc, cũng vội đi theo sau. Về phần Schwarzenegger và Lynda, đang ở ngày thứ hai công chiếu “Kẻ hủy diệt 2” tại Nhật Bản, liền bay trở về nước Mĩ. Kỳ thật Cameron vốn cũng đã có kế hoạch cùng nhóm của Schwarzenegger cùngquay về Mĩ, nhưng bởi vì tin tức từ Lithuania truyền đến, dẫn đến hiện tại Phương Minh Viễn phải quay về nước, cho nên không có thời gian gặp gỡ với Cameron, cho nên ông ta không thể không nán lại chờ đợi Phương Minh Viễn quay lại Nhật Bản.
Cứ như vậy, lần này đến Hakone, chỉ có Phương Minh Viễn, Cameron, Lâm Liên, Asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly, hơn nữa Trần Trung và năm tên bảo an vệ cùng đi, đi trên ba chiếc xe, xuất phát từ Tokyo, đi tới Hakone.
Tuy rằng, đi từ Tokyo đến Hakone, chỉ có 10km, nhưng có vẻ vì Phương Minh Viễn và Cameron quá mong mỏi, và cũng vì đường đi thuận lợi, Vũ Điền Quang Ly dựa vào cổ phần công ty đã lấy chiếc Lincoln.
Chiếc xe buồng mở rộng cửa, đủ chỗ cho cả 8 người trong xe còn được trang bị chiếc TV nhỏ, một tủ lạnh loại trung, và có vách ngăn giữa người lái với người ngồi sau, theo cách nói của Vũ Điền Quang Ly, ván này còn có tác dụng cách âm.
Phương Minh Viễn và Cameron nhìn phong ảnh ngoài cửa sổ, thấp giọng trò chuyện.
Ba người Asohon Kagetsu lại tụ nhau vào một góc khác thì thầm to nhỏ.
- Lát nữa đi đến khách sạn, sau đó lái xe đi du ngoạn bờ hồ... sau buổi cơm chiều, có thể đi tắm suối nước nóng.
Sau đó Vũ Điền Quang Ly và Asohon Kagetsu lại hạ giọng thảo luận xem chuyến này đi chơj những gì. Hakone đối với hai người mà nói, quá quen thuộc rồi, tuy rằng nói ngày hôm qua cũng đã thảo luận xong chuyến đi chơi này, nhưng muốn mọi thứ thật chu toàn, hai người vẫn cứ thảo luận tới thảo luận lui.
- Tắm suối nước nóng.
Tiếng Lâm Liên bất ngờ vang lên:
- Asohon, Quang Ly, hai người vừa nói là đi tắm suối nước nóng sao?
- A, đúng vậy
Vũ Điền Quang Ly lấy làm khó hiểu trả lời, tắm suối nước nóng thì có gì mà Lâm Liên lại phản ứng như vậy.
Lâm liên sắc mặt ửng đỏ, hai tay mân mê tà áo, một lúc lâu sau mới mới thì thầm:
- Tôi nghe nói mấy người nói chuyện tắm suối nước nóng... Tắm suối nước nóng phải.. tắm chung?
Những từ cuối cùng cũng được thốt ra, nếu không phải asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly cực kỳ chăm chú lắng nghe, e là khó mà nghe được rõ ràng cô ta muốn nói gì.
Theo Phương Minh Viễn tới Nhật Bản mấy lần, Lâm Liên cũng xem qua một ít tư liệu về Nhật Bản, rất nhiều người thích tắm suối nước nóng Nhật Bản, hơn nữa khi tắm suối nước nóng, là không thể mặc quần áo , xung quanh lại không có gì che chắn, hơn nữa nam nữ lại cùng tắm chung, đó cũng là điều khiến Lâm Liên sửng sốt, khó mà chấp nhận được.
Cô ngắm liếc mắt nhìn Phương Minh Viễn, nếu như nói chỉ có mình Phương Minh Viễn, tuy rằng cảm thấy ngượng ngùng, nhưng còn có thể chấp nhận được,có điều còn có Cameron...
Cô cũng biết, tại nước Mỹ, chuyện nam nữ trần truồng trên bãi biển trong khi xung quanh biết bao người qua lại, cũngkhông hiếm thấy, nhưng đó là người Mỹ , người Hoa Hạ như cô thì ngay cả mặc bikini, cũng cảm thấy ngại ngùng.
- Tắm chung?
Asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly thoáng nhìn nhau, lại nhìn nhìn vẻ mặt đỏ ửng lâm liên,
- Xì
Hai người cùng bật cười.
Phương Minh Viễn kỳ quái nhìn lướt qua bên này, rồi lại quay đầu sang nói chuyện với Cameron. Lâm Liên chỉ cảm thấy Phương Minh Viễn đưa mắt nhìn qua, nhưng nhanh chóng lại quay đi, khiến cho cô giật bắn mình.
- Chị Liên, chẳng nhẽ chị muốn tắm như vậy sao?
Vũ Điền Quang Ly ôm bả vai Lâm Liên, thấp giọng cười nói.
- Tôi có xem qua một chút về phong tục tập quán Nhật Bản.
Lâm Liên hạ thấp giọng xuống nói:
- Quang Ly, có đúng là vậy không?
Kỳ thật, ở Nhật Bản, chuyện nam nữ tắm chung đã tồn tại tự rất lâu rồi. Nghe nói, bởi vì Nhật Bản có nhiều suối nước nóng, mà khi nền kinh tế Nhật Bản vẫn chưa được phát triển, ở những nơi hẻo lánh, mọi người vẫn giữ thói quen tắm cùng nhau. Những năm cuối triều Thanh, những ngườiNhật Bản đến Hoa Hạ vẫn còn lưu giữ các văn tự về tập tục tắm chung này ——tắm ở suối nước nóng, nước hồtrong như gương, một phòng ở giữa còn hồ tắm ở hai bên rông khoảng 2 trượng, nam nữ đi ra từ cửa vào một cái hồ mà cùng ngâm mình trong đó, thì chẳng có gì có thể che chắn được.
Mà những tướng quân của nước Mỹ khi dẫn hạm đội hải quân Mỹ tiến vào Nhật cũng thấy qua một loạt mấy chục nhà tắm công cộng, mà người Nhật Bản không hề quan trọng đến chuyện nam nữ tắmchung với nhau, nhà tắm công cộng hỗn tạp, những quang cảnh kia tạo nên ấn tượng không mấy tốt cho người Mỹ đối với đạo đức văn hoá của người Nhật Bản. Ông ta không chỉ có đem những nét văn hoá Đông Dương này biên tập thành cuốn “Ký sự cuộc dạo chơi Nhật Bản”, hơn nữa còn có tấm hình ghi nhận sự việc này làm chứng cứ.
sau Thế chiến II, quân Mỹ tiến công đánh chiếm Nhật Bản, MacArthur cũng từng chính thức hạ lệnh, yêu cầu nam nữ người dân Nhật Bản không được cùng tắm chung ở nhà tắm công cộng.
Người Nhật Bản đối với những sắc lệnh cấm như thế này , cho rằng việc tắm hỗn tạp chính là : "tập tục văn hoá", nên dù có lệnh cấm, lời nói của họ đều không được xem trọng, có lệnh vô phạt. Ví như nói, Tokyo có quy định, những nam nữ thanh niên từ mười tuổi trở lên thì không được tắm cùng nhau, đối với những người có hành vi trái với sắc lệnh, thì phải xử phạt, nhưng cũng không chẳng làm được. Cho nên này dù là có lệnh cấm, người Nhật Bản cũng không coi nó là quan trọng, việc họ tắm thế nào thì cứ tắm.
- Có gì không được?
Vũ Điền Quang Ly khẽ cười nói.
- Không ai dám làm bậy ở trong suối nước nóng đâu.
- Nhưng đó cũng không phải là tuyệt đối.
Lâm Liên mặt đỏ nói. Cái gì mà đi du lịch chứ, nếu để người nhà biết, bản thân cô khoả thân trước mặt của Cameron trong suối nước nóng, cha cô có thể đánh đuổi cô ra khỏi nhà, hơn nữa Phương Minh Viễn cũng sẽ không thích .
- Quang ly.
Asohon Kagetsu nặng nề vỗ tay của Vũ Điền Quang Ly, trừng mắt nhìn cô ta, cô hiểu rõ phong tục dân Hoa Hạ hơn so với Vũ Điền Quang Ly. Việc tắm chung đối với người Nhật Bản mà nói, chẳng qua cũng là chuyện bình thường, thậm chí còn có thể coi là một phương thức xã giao, nhưng ở Hoa Hạ, thì nó được xem là đồi phong bại tục,, cho dù đó là những người đàn ông trong gia đình thì người phụ nữ Hoa Hạ cũng không dễ dàng để họ nhìn thấy cơ thể mình.
- Chị Liên
Kỳ thật Lâm Liên và Asohon Kagetsu rốt cuộc ai lớn hơn ai, bản thân các cô chính mình cũng không biết, nhưng Lâm Liên là trợ lý bên cạnh Phương Minh Viễn, tuy rằng nói không giống Asohon Kagetsu một mình đảm đương một phía, nhưng địa vị, so với Asohon Kagetsu xem ra, còn cao hơn.
- Đừng nghe Quang Ly nói hươu nói vượn, Nhật Bản quả thật là có phong tục tắm chung, nhưng hiện tại việc tắm suối nước nóng cũng được phân chia nam nữ, trừ phi người khách yêu cầu, vì trong suối nước nóng có khu riêng cho việc tắm chung này. Cho nên chị không cần phải lo lắng.
Lâm Liên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nỗi lo cuối cùng cũng được gỡ bỏ.
Asohon Kagetsu kéo Vũ Điền Quang Ly ra nói nhỏ bằng tiếng Nhật thì thầm thật nhỏ với cô ta:
-Cậu bị điên chắc. Có phải muốn để cho cậu Phương ghét cậu không hả? đừng quên, người ta là dân Hoa Hạ, không dễ dàng chấp nhận chuyện người con gái của mình khoả thân trước mặt nam nhân khác như ngừơi Nhật Bản chúng ta.
Vũ Điền Quang Ly lúc này mới chợt hiểu ra mấu chốt vấn đề, thè lưỡi rụt người, liếc trộm Phương Minh Viễn và Cameron, mới thấy nãy giờ hai người họ hoàn toàn không thèm để ý đến sự tình bên này, thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng mang trong mình dòng máy Mỹ Nhật, Mặc dù vẫn giữ thân trong sạch, cũng chưa từng tắm chung hay khoả thân trước thiên nhiên. Nhưng đối với cô chuyện này cũng không có gì là to tác, lại quên người Hoa Hạ đúng là rất coi trọng chuyện này. Nếu cuộc thảo luận vừa rồi bị Phương Minh Viễn nghe được, chẳng phải bản thân mình tạo ra ấn tượng không tốt?
Sau một hồi tranh luận chuyện tắm chung, ngay khi bọn Phương Minh Viễn không có chú ý đến, cứ thế chìm vào im lặng.
/1605
|