Người Hoa Hạ muốn phát triển việc kinh doanh ở Nga quả thật không dễ dàng. Ở Nga, rất nhiều người tỏ ra căm ghét người ngoại quốc. Căn nguyên của sự kinh thường này là từ cảm giác về sự ưu việt của thời đại Liên Xô, hiện tại bọn họ nhìn thấy nềnkinh tế Hoa Hạ phát triển nhanh như vậy, mà kinh tế Nga lại vẫn đang bị kìm hãm sâu trong vũng bùn, cho nên sinh ra ý thù địch. Hơn nữa rất nhiều người Nga cho rằng, cái họ cho Hoa Hạ chính là rừng rậm, nguồn năng lượng, đều là những thứ tốt; nhưng, hầu hết những thứ người dân Hoa Hạ bán cho Nga đều là sản phẩm kém chất lượng. Ở trong ấn tượng của người Nga thìtrình độ người Hoa Hạ là sản xuất hàng giả, và nạn buôn lậu tràn lan, hàng giá rẻ, công nghệ sản xuất hàng thô, hàng sản xuất đại trà. Cho nên nhắc đến thương nhân người Hoa Hạ chỉ càng thêm chán ghét. Nhưng thật ra nhóm thương nhân ở các quốc gia phát triển phương Tây, thì việc làm ăn ở Nga còn đỡ hơn một chút. Cho nên nói, việc buôn bán ở Nga là phiêu lưu rất lớn, mà sự phiêu lưu này đều đến từ phía cảnh sát, nhân viên quản lý thị trường, nhân viên quản lý hải quan, nhân viên trị an xã hội, vân vân, thậm chí còn đến từ các ngân hàng tín dụng. Cậu còn phải suy nghĩ đến những ảnh hưởng từ tổ chức phi pháp ẩn bên trong vùng đất ngầm của Nga, chúng khống chế các tuyến đường sắt huyết mạch quan trọng trong nội bộ nước Nga, mà bộ phận quan trọng dọc các tuyến đường sắt đều có mối liên hệ chằng chịt đan xéo lẫn nhau. Tuy nhiên ở Nga, lợi nhuận thu được từ việc kinh doanh vẫn ở vị trí cao, thậm chí còn có thể đạt tới 40% trở lên, con số này cũng tương đương với Hoa Hạ trong thời kỳ vừa mới bắt đầu công cuộc cải cách.
Asohon Kagetsu lăn lộn ở Nga mấy năm nay, tuy rằng nói vẫn bước chân trong chốn thượng lưu, nhưng hiểu biết đối với người Nga, cũng có thể xem là sâu sắc. Nói mấy câu đã phân tích rành mạch việc kinh doanh khi người Hoa Hạ tiến vào Nga.
Lợi nhuận thu được lên đến 40%, riêng con số này đã khiến cho giới kinh doanh phải kinh ngạc, khó trách nhóm thương nhân Hoa Hạ dù phải đối mặt tầng tầng khó khăn từ phía hải quan Nga, vượt qua cả sự mạo hiểm của việc hàng hoá có khi mất trắng vẫn cố gắng thông qua "con mắt của hải quan" để tiến vào Nga. Tuy nhiên Phương Minh Viễn không suy xét đến cái gì gọi là "con mắt của hải quan" , lấy sức ảnh hưởng của siêu thị Carrefour, cùng với mối quan hệ của Asohon Kagetsu ở Nga, cứ men theo con đường bình thường đường đường chính chính vượt qua cánh cửa hải quan, không nên vì một chút thuế quan nhỏ nhoi mà đánh mất hình tượng của chính mình.
- Hơn nữa, tôi tin tưởng rất nhiều thương phẩm Hoa Hạ đều có đủ sức cạnh tranh trong thị trường ở Nga, những thương phẩm chất lượng nhất định phải có sự cam đoan đến người tiêu dùng. Phương, cậu đừng nhìn thấy nền kinh tế Nga đình trệ trước mắt, nhưng Nga vẫn còn một nhóm giai cấp tư sản dân tộc với số lượng tương đối lớn, cho nên mặt hàng có chất lượng càng cao thì càng có chỗ đứng ở Nga, những sản phẩm bày bán ở thị trường bách hóa GUM này đều là các sản phẩm xa hoa, lợi nhuận hàng năm cũng không phải nhỏ.
Asohon Kagetsu chỉ vào cửa hàng mặt tiền trung tâm thương mại GUMnày nói. Phương Minh Viễn gật gật đầu, theo cách nói của Asohon Kagetsu này, cũng tương đồng với những gì hắn biết về Nga trong kiếp trước, và theo báo cáo của Tôn Chiếu Luân về Nga cũng trùng khớp.
Về điểm này, hắn và Tôn Chiếu Luân cũng từng tranh luận qua, về siêu thị Carrefour nếu nói đến việc tìm chỗ đứng ở thị trường nước ngoài. Tôn Chiếu Luân tất nhiên là cho rằng phải làm giống ở Hoa Hạ, phương hướng và vị trí cũng giống như hầu hết các chi nhánh khác, giá thuê mặt bằng thấp và cung cấp các loại hàng hoá có chất lượng tốt, lấy số lượng đổi lợi nhuận. Nhưng Phương Minh Viễn lại cho rằng, siêu thị Carrefour ở thị trường nước ngoài phải làm phải căn cứ tình huống cụ thể để đưa ra hướng kinh doanh chiến lược khác, hắn cho rằng siêu thị Carrefour ở nước ngoài chủ yếu phục vụ đúng đối tượng chính là đánh vào lượng khách từ giai cấp tư sản, mà không phải những người dân mua sắm bình thường.
Các quốc gia phát triểnPhương Tây tất nhiên không cần phải nói , nguyên bản ở đó thì giai cấp trung sản chiếm đa số, người giàu có đứng đầu và lớp người nghèo khổ thuộc tầng lớp thấp kém tương đối ít, cho nên cục diện chính trị ở quốc gia phát triển phương Tây luôn luôn khá ổn định, được mọi người trên thế giới công nhận .
Mà thị trường các quốc gia mới nổi, tuy rằng nói giống với Hoa Hạ, lớp nhân dân ở tầng thấp của xã hội chiếm vị trí đa số, nhưng Phương Minh Viễn lại cho rằng, việc chi tiêu của họ có thể xếp vào danh sách khách hàng tiêu thụ chủ yếuthì có vẻkhiếm khuyết lớn.
Đầu tiên, mặc kệ nói như thế nào, siêu thị Carrefour đối với các quốc gia tư sản mà nói, đều là hàng ngoại nhập, cùng với sự gia tăng của xu hướng chủ nghĩa dân tộc ở các quốc gia, việc cọ sát kinh doanh trong tương lai sẽ càng ngày càng nhiều, nếu nói siêu thị Carrefour chiếm quá nhiều thị trường bán lẻ, tất sẽ gây ra tình trạng bất mãn cho dân kinh doanh tại địa phương, tạo ra nhiều phiền toái cho ngày sau. Nhưng nếu chỉ đánh nhỏ đánh lẻ, đối với siêu thị Carrefour mà nói, thì không cần phải cố gắng bước chân vào những thị trường này.
Thứ hai, Phương Minh Viễn chưa từng quên, trong thế kỷ trước, rõ ràng đã trở thành một cường quốc trên thế giới, rõ ràng đã trở thành một cường quốc kinh tế đứng thứ hai trên thế giới, nhưng các mặt hàng sản xuất của Hoa Hạ chỉ được đánh giá là những sản phẩm hạng hai thậm chí là hạng ba, đó là nỗi đau mà người dân Hoa Hạ không thể xoá mờ. Sản phẩm từ Hoa Hạ, hầu như không mang thương hiệu của mình ở nước ngoài, mặc dù là có, cũng không phải thương hiệu nổi danh thế giới. Nhà xưởng của mình, chỉ có thể nổi danh thế giới với thương hiệu gia công, kiếm lấy chút tiền công bé nhỏ không đáng kể, mà thương hiệu ngoại quốc, lại có thể thu lấy 90% lợi nhuận trở lên. Phải đổi mới, phải có thương hiệu của riêng mình, không biết kêu gọi mất bao nhiêu năm nhưng cuối cùng thành quả thu được cũng chẳng là bao. Nếu muốn thương hiệu của riêng mình trở thành thương hiệu hạng nhất trên thị trường quốc tế, như vậy bản thân đầu tiên phải học tập như tập đoàn Wal-Mart, tại nước Mỹ họ cũng là siêu thị của đại chúng, nhưng ở Hoa Hạ, siêu thị Wal-Mart kia chính là siêu thị cao cấp trong các hệ thống cửa hàng bán lẻ.
Thứ ba, Phương Minh Viễn cảm thấy, siêu thị Carrefour hoàn toàn có thể cùng thương nhân tại địa phương góp vốn thành lập công ty con, đăng kí một thương hiệu mới để cạnh tranh với thị trường cấp thấp tại quốc gia đó, tựa như Diya của tập đoàn Carrefour. Như vậy vừa có thể cam đoan siêu thị Carrefour thu được lợi nhuận ở thị trường nước ngoài, cũng tránh được những xung đột trực tiếp với các thương nhân ở địa phương. Như vậy mới là kế sách kiếm tiền về lâu về dài.
Đoàn người đi dạo quanh khu thương mại, Phương Minh Viễn xem xét giá cả của các vật phẩm có thương hiệu ở đây, và tiến hành đối chiếu với trong nước. Trung tâm thương mại GUM chẳng những tập trung đầy đủ các mặt hàng có thương hiệu trên thế giới mà kể cả các mặt hàng có chút thương hiệu, Phương Minh Viễn vốn chưa từng nhìn thấy chúng ở trong nước. Hơn nữa theo giá cả được niêm yết, không ít thương phẩm tốt hơn rất nhiều so với sản phẩm trong nước. Như thế không ngoài dự kiến của Phương Minh Viễn, dù sao khả năng thu thuế chính phủ quốc nội cũng tuyệt đối là phải đứng vị trí số một số hai trên thế giới .
- Thật là, mua cái túi thôi mà phiền phức đến vậy sao?
Zakharov đứng tại hành lang cửa hàng, nhìn những thiếu nữ đang ríu ra ríu rít lật xem hàng, có chút bất đắc dĩ nói.
- Được rồi, cậu đừng có mất kiên nhẫn như vậy. Trong đó còn có em gái của cậu đấy.
Người thanh niên đứng bên cạnh thấp giọng cười nói. Mặt khác vài người bạn cùng lứa tuổi cũng cười khuyên giải Zakharov nên có chút kiên nhẫn. Hiển nhiên Zakharov có địa vị cao nhất trong nhóm người này. Thứ nhất, cha mẹ Zakharov đều thuộc cấp quan lớn trong chính phủ Nga, thứ hai, gia tộc Zakharov ở Moscow cũng là có vài phần ảnh hưởng, thứ ba, cũng là bởi vì Zakharov là trợ giảng chính thức của đại học Moscow.
Đại học Moscow, tên đầy đủ đại học quốc lập Moscow Lomonosov, có quy mô lớn nhất, lịch sử dài lâu với nhiều chuyên ngành đào tạo ở Nga. Rất nhiều nổi danh nhân sĩ thế giới cùng với giới chính trị, giới khoa học Nga đều tốt nghiệp ở đây. Trong số các giáo sư giảng dạy ở đây có năm người từng đạt được giải thưởng Nobel, trong đó bao gồm nhà khoa học nổi tiếng ở Hoa Hạ ---- Pavlov.
Đại học Moscow có 4 đài thiên văn, 3 nhà bảo tàng, một vườn cây có diện tích gần 50 héc-ta, còn có đủ loại cơ cấu nghiên cứu khoa học và phòng thí nghiệm, cùng với quảng trường, sân vận động, rạp hát, đại lễ đường …. Tổng diện tích vào khoảng 320 héc-ta. Toàn bộ bao gồm 16 hệ đào tạo,50 chuyên ngành, tập hợp tất cả viện khoa học viện sĩ hạng nhất trên cả nước, giáo sư và bác sĩ, sinh viên có tới 300 ngàn người, trong đó còn bao gồm lưu học sinh đến từ hơn 100 quốc gia. Đại học Moscow còn được xem là trung tâm đào tạo giáo dục khoa học, luôn kiên trì lấy ngôn ngữ Nga làm ngôn ngữ dạy học, bồi dưỡng ra những nhà khoa học và nhân tài hạng nhất.
Đúng là bởi vì đại học Moscow giảng dạy cho giai cấp thượng lưu ở Nga, các trường học khác trong nước khó có thể so sánh được với nó, khiến cho người dân Nga luôn tỏ ra tôn kính đối với các giáo sư thuộc đại học Moscow. Cái này cũng giống với trường đại học Harvard của người Mỹ.
Zakharov có thể trở thành trợ giảng trongđại học Moscow cũng đã chứng minh được thực lực của y —— giáo sư của đại học Moscow, không phải ai cũng có thể đủ sức đảm đương , cho dù là con cháu của bọn nhà giàu và quan lại, mà không có vài phần thực bản lĩnh, có muốn đứng vững cũng không phải là chuyện dễ. Huống chi, Zakharov lại nổi danh là trợ lý của chuyên gia kinh tế học Alexis, và có mối quan hệ chặt chẽ với các quan chức chính phủ Nga, nghe nói ngay cả Tổng Thống Nga Yeltsin cũng từng mời y tới điện Kremlin, tự mình trưng cầu ý kiến.
Cho nên trong vòng tròn lớp thanh niên Moscow, Zakharov còn có danh tiếng nhất định. Hơn nữa y còn có ba người chị em gái xinh đẹp.
- A? Zakharov, nhìn xem đằng kia kìa, bên kia có hai cô gái xinh đẹp quá.
Có người đột nhiên chỉ về phía đối diện Zakharov thấp giọng nói.
- Đẹp cỡ nào, có ai xinh đẹp hơn em gái của tôi nữa sao?
Zakharov than thở nói, cô em gái của y được nổi danh là đệ nhất mỹ nhân ở Moscow này. Tuy nhiên mặc dù là như vậy, Zakharov vẫn quay đầu nhìn về phía người kia chỉ. Vừa nhìn, Zakharov liền ngây ngẩn cả người.
- §$№¥※◎○◎...
Sửng sốt sau một lúc lâu Zakharov hổn hển mắng một câu, chỉ có điều tốc độc lời nói phát raquá nhanh, ngay cả những người đứng ngay bên cạnh y cũng không nghe rõ.
- Các ngươi cứ đứng im trong này, có chuyện gì thì gọi cho tôi, tôi có chuyện đi trước.
Zakharov vội vã dặn dò mấy người bạn, mọi người đều tròn mắt kinh ngạc chăm chú nhìn theo bóng dáng y rất nhanh chạy đến cầu thang bước lên dãy lầu ở phía đối diện.
-Zakharov bị sao vậy? xảy ra chuyện gì vậy? em gái cậu ta vẫn còn ở trong tiệm mà?
Có người khó hiểu hỏi.
-Không biết, có lẽ là nhìn thấy người quen?
Có người đoán.
Asohon Kagetsu lăn lộn ở Nga mấy năm nay, tuy rằng nói vẫn bước chân trong chốn thượng lưu, nhưng hiểu biết đối với người Nga, cũng có thể xem là sâu sắc. Nói mấy câu đã phân tích rành mạch việc kinh doanh khi người Hoa Hạ tiến vào Nga.
Lợi nhuận thu được lên đến 40%, riêng con số này đã khiến cho giới kinh doanh phải kinh ngạc, khó trách nhóm thương nhân Hoa Hạ dù phải đối mặt tầng tầng khó khăn từ phía hải quan Nga, vượt qua cả sự mạo hiểm của việc hàng hoá có khi mất trắng vẫn cố gắng thông qua "con mắt của hải quan" để tiến vào Nga. Tuy nhiên Phương Minh Viễn không suy xét đến cái gì gọi là "con mắt của hải quan" , lấy sức ảnh hưởng của siêu thị Carrefour, cùng với mối quan hệ của Asohon Kagetsu ở Nga, cứ men theo con đường bình thường đường đường chính chính vượt qua cánh cửa hải quan, không nên vì một chút thuế quan nhỏ nhoi mà đánh mất hình tượng của chính mình.
- Hơn nữa, tôi tin tưởng rất nhiều thương phẩm Hoa Hạ đều có đủ sức cạnh tranh trong thị trường ở Nga, những thương phẩm chất lượng nhất định phải có sự cam đoan đến người tiêu dùng. Phương, cậu đừng nhìn thấy nền kinh tế Nga đình trệ trước mắt, nhưng Nga vẫn còn một nhóm giai cấp tư sản dân tộc với số lượng tương đối lớn, cho nên mặt hàng có chất lượng càng cao thì càng có chỗ đứng ở Nga, những sản phẩm bày bán ở thị trường bách hóa GUM này đều là các sản phẩm xa hoa, lợi nhuận hàng năm cũng không phải nhỏ.
Asohon Kagetsu chỉ vào cửa hàng mặt tiền trung tâm thương mại GUMnày nói. Phương Minh Viễn gật gật đầu, theo cách nói của Asohon Kagetsu này, cũng tương đồng với những gì hắn biết về Nga trong kiếp trước, và theo báo cáo của Tôn Chiếu Luân về Nga cũng trùng khớp.
Về điểm này, hắn và Tôn Chiếu Luân cũng từng tranh luận qua, về siêu thị Carrefour nếu nói đến việc tìm chỗ đứng ở thị trường nước ngoài. Tôn Chiếu Luân tất nhiên là cho rằng phải làm giống ở Hoa Hạ, phương hướng và vị trí cũng giống như hầu hết các chi nhánh khác, giá thuê mặt bằng thấp và cung cấp các loại hàng hoá có chất lượng tốt, lấy số lượng đổi lợi nhuận. Nhưng Phương Minh Viễn lại cho rằng, siêu thị Carrefour ở thị trường nước ngoài phải làm phải căn cứ tình huống cụ thể để đưa ra hướng kinh doanh chiến lược khác, hắn cho rằng siêu thị Carrefour ở nước ngoài chủ yếu phục vụ đúng đối tượng chính là đánh vào lượng khách từ giai cấp tư sản, mà không phải những người dân mua sắm bình thường.
Các quốc gia phát triểnPhương Tây tất nhiên không cần phải nói , nguyên bản ở đó thì giai cấp trung sản chiếm đa số, người giàu có đứng đầu và lớp người nghèo khổ thuộc tầng lớp thấp kém tương đối ít, cho nên cục diện chính trị ở quốc gia phát triển phương Tây luôn luôn khá ổn định, được mọi người trên thế giới công nhận .
Mà thị trường các quốc gia mới nổi, tuy rằng nói giống với Hoa Hạ, lớp nhân dân ở tầng thấp của xã hội chiếm vị trí đa số, nhưng Phương Minh Viễn lại cho rằng, việc chi tiêu của họ có thể xếp vào danh sách khách hàng tiêu thụ chủ yếuthì có vẻkhiếm khuyết lớn.
Đầu tiên, mặc kệ nói như thế nào, siêu thị Carrefour đối với các quốc gia tư sản mà nói, đều là hàng ngoại nhập, cùng với sự gia tăng của xu hướng chủ nghĩa dân tộc ở các quốc gia, việc cọ sát kinh doanh trong tương lai sẽ càng ngày càng nhiều, nếu nói siêu thị Carrefour chiếm quá nhiều thị trường bán lẻ, tất sẽ gây ra tình trạng bất mãn cho dân kinh doanh tại địa phương, tạo ra nhiều phiền toái cho ngày sau. Nhưng nếu chỉ đánh nhỏ đánh lẻ, đối với siêu thị Carrefour mà nói, thì không cần phải cố gắng bước chân vào những thị trường này.
Thứ hai, Phương Minh Viễn chưa từng quên, trong thế kỷ trước, rõ ràng đã trở thành một cường quốc trên thế giới, rõ ràng đã trở thành một cường quốc kinh tế đứng thứ hai trên thế giới, nhưng các mặt hàng sản xuất của Hoa Hạ chỉ được đánh giá là những sản phẩm hạng hai thậm chí là hạng ba, đó là nỗi đau mà người dân Hoa Hạ không thể xoá mờ. Sản phẩm từ Hoa Hạ, hầu như không mang thương hiệu của mình ở nước ngoài, mặc dù là có, cũng không phải thương hiệu nổi danh thế giới. Nhà xưởng của mình, chỉ có thể nổi danh thế giới với thương hiệu gia công, kiếm lấy chút tiền công bé nhỏ không đáng kể, mà thương hiệu ngoại quốc, lại có thể thu lấy 90% lợi nhuận trở lên. Phải đổi mới, phải có thương hiệu của riêng mình, không biết kêu gọi mất bao nhiêu năm nhưng cuối cùng thành quả thu được cũng chẳng là bao. Nếu muốn thương hiệu của riêng mình trở thành thương hiệu hạng nhất trên thị trường quốc tế, như vậy bản thân đầu tiên phải học tập như tập đoàn Wal-Mart, tại nước Mỹ họ cũng là siêu thị của đại chúng, nhưng ở Hoa Hạ, siêu thị Wal-Mart kia chính là siêu thị cao cấp trong các hệ thống cửa hàng bán lẻ.
Thứ ba, Phương Minh Viễn cảm thấy, siêu thị Carrefour hoàn toàn có thể cùng thương nhân tại địa phương góp vốn thành lập công ty con, đăng kí một thương hiệu mới để cạnh tranh với thị trường cấp thấp tại quốc gia đó, tựa như Diya của tập đoàn Carrefour. Như vậy vừa có thể cam đoan siêu thị Carrefour thu được lợi nhuận ở thị trường nước ngoài, cũng tránh được những xung đột trực tiếp với các thương nhân ở địa phương. Như vậy mới là kế sách kiếm tiền về lâu về dài.
Đoàn người đi dạo quanh khu thương mại, Phương Minh Viễn xem xét giá cả của các vật phẩm có thương hiệu ở đây, và tiến hành đối chiếu với trong nước. Trung tâm thương mại GUM chẳng những tập trung đầy đủ các mặt hàng có thương hiệu trên thế giới mà kể cả các mặt hàng có chút thương hiệu, Phương Minh Viễn vốn chưa từng nhìn thấy chúng ở trong nước. Hơn nữa theo giá cả được niêm yết, không ít thương phẩm tốt hơn rất nhiều so với sản phẩm trong nước. Như thế không ngoài dự kiến của Phương Minh Viễn, dù sao khả năng thu thuế chính phủ quốc nội cũng tuyệt đối là phải đứng vị trí số một số hai trên thế giới .
- Thật là, mua cái túi thôi mà phiền phức đến vậy sao?
Zakharov đứng tại hành lang cửa hàng, nhìn những thiếu nữ đang ríu ra ríu rít lật xem hàng, có chút bất đắc dĩ nói.
- Được rồi, cậu đừng có mất kiên nhẫn như vậy. Trong đó còn có em gái của cậu đấy.
Người thanh niên đứng bên cạnh thấp giọng cười nói. Mặt khác vài người bạn cùng lứa tuổi cũng cười khuyên giải Zakharov nên có chút kiên nhẫn. Hiển nhiên Zakharov có địa vị cao nhất trong nhóm người này. Thứ nhất, cha mẹ Zakharov đều thuộc cấp quan lớn trong chính phủ Nga, thứ hai, gia tộc Zakharov ở Moscow cũng là có vài phần ảnh hưởng, thứ ba, cũng là bởi vì Zakharov là trợ giảng chính thức của đại học Moscow.
Đại học Moscow, tên đầy đủ đại học quốc lập Moscow Lomonosov, có quy mô lớn nhất, lịch sử dài lâu với nhiều chuyên ngành đào tạo ở Nga. Rất nhiều nổi danh nhân sĩ thế giới cùng với giới chính trị, giới khoa học Nga đều tốt nghiệp ở đây. Trong số các giáo sư giảng dạy ở đây có năm người từng đạt được giải thưởng Nobel, trong đó bao gồm nhà khoa học nổi tiếng ở Hoa Hạ ---- Pavlov.
Đại học Moscow có 4 đài thiên văn, 3 nhà bảo tàng, một vườn cây có diện tích gần 50 héc-ta, còn có đủ loại cơ cấu nghiên cứu khoa học và phòng thí nghiệm, cùng với quảng trường, sân vận động, rạp hát, đại lễ đường …. Tổng diện tích vào khoảng 320 héc-ta. Toàn bộ bao gồm 16 hệ đào tạo,50 chuyên ngành, tập hợp tất cả viện khoa học viện sĩ hạng nhất trên cả nước, giáo sư và bác sĩ, sinh viên có tới 300 ngàn người, trong đó còn bao gồm lưu học sinh đến từ hơn 100 quốc gia. Đại học Moscow còn được xem là trung tâm đào tạo giáo dục khoa học, luôn kiên trì lấy ngôn ngữ Nga làm ngôn ngữ dạy học, bồi dưỡng ra những nhà khoa học và nhân tài hạng nhất.
Đúng là bởi vì đại học Moscow giảng dạy cho giai cấp thượng lưu ở Nga, các trường học khác trong nước khó có thể so sánh được với nó, khiến cho người dân Nga luôn tỏ ra tôn kính đối với các giáo sư thuộc đại học Moscow. Cái này cũng giống với trường đại học Harvard của người Mỹ.
Zakharov có thể trở thành trợ giảng trongđại học Moscow cũng đã chứng minh được thực lực của y —— giáo sư của đại học Moscow, không phải ai cũng có thể đủ sức đảm đương , cho dù là con cháu của bọn nhà giàu và quan lại, mà không có vài phần thực bản lĩnh, có muốn đứng vững cũng không phải là chuyện dễ. Huống chi, Zakharov lại nổi danh là trợ lý của chuyên gia kinh tế học Alexis, và có mối quan hệ chặt chẽ với các quan chức chính phủ Nga, nghe nói ngay cả Tổng Thống Nga Yeltsin cũng từng mời y tới điện Kremlin, tự mình trưng cầu ý kiến.
Cho nên trong vòng tròn lớp thanh niên Moscow, Zakharov còn có danh tiếng nhất định. Hơn nữa y còn có ba người chị em gái xinh đẹp.
- A? Zakharov, nhìn xem đằng kia kìa, bên kia có hai cô gái xinh đẹp quá.
Có người đột nhiên chỉ về phía đối diện Zakharov thấp giọng nói.
- Đẹp cỡ nào, có ai xinh đẹp hơn em gái của tôi nữa sao?
Zakharov than thở nói, cô em gái của y được nổi danh là đệ nhất mỹ nhân ở Moscow này. Tuy nhiên mặc dù là như vậy, Zakharov vẫn quay đầu nhìn về phía người kia chỉ. Vừa nhìn, Zakharov liền ngây ngẩn cả người.
- §$№¥※◎○◎...
Sửng sốt sau một lúc lâu Zakharov hổn hển mắng một câu, chỉ có điều tốc độc lời nói phát raquá nhanh, ngay cả những người đứng ngay bên cạnh y cũng không nghe rõ.
- Các ngươi cứ đứng im trong này, có chuyện gì thì gọi cho tôi, tôi có chuyện đi trước.
Zakharov vội vã dặn dò mấy người bạn, mọi người đều tròn mắt kinh ngạc chăm chú nhìn theo bóng dáng y rất nhanh chạy đến cầu thang bước lên dãy lầu ở phía đối diện.
-Zakharov bị sao vậy? xảy ra chuyện gì vậy? em gái cậu ta vẫn còn ở trong tiệm mà?
Có người khó hiểu hỏi.
-Không biết, có lẽ là nhìn thấy người quen?
Có người đoán.
/1605
|