Phương Minh Viễn và Tôn Chiếu Luân đều thật không ngờ chính quyền thành phố Thượng Hải lại có thể đưa việc đưa siêu thị Carrefour lên sàn xếp vào nhiệm vụ quan trọng của sáu tháng cuối năm nay, cho nên sau khi Tôn Chiếu Luân thông qua con đường tin tức truyền đạt tới chính phủ thành phố Thượng Hải rằng tạm thời không có ý định đưa lên sàn, mấy vị lãnh đạo của thành phố Thượng Hải đúng là thấy vô cùng sốc! Bọn họ ai cũng thật không ngờ chiếc bánh có nhân từ trên trời rơi xuống mà nhiều người mong đợi như thế này mà siêu thị Carrefour lại có thể không nhận!
Thế nhưng thông tin siêu thị Carrefour và tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị cùng trao đổi cổ phần rất nhanh lại được truyền ra ngoài, làm những người này lập tức không nói thêm được gì, hoàn toàn im lặng. Tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị này mấy năm qua tuy rằng công trạng cũng không có gì đáng nổi bật nhưng đó dù sao cũng là doanh nghiệp vận tải đường thủy loại hình lớn ở Hồng Kông với uy tín lâu năm, tài chính trong tay rất nhiều, lại đứng nhất nhì trong mạng lưới quan hệ ở giới tài chính Hồng Kông. Hơn nữa hai năm nay công ty này còn nhập cổ đông vào ngân hàng HSBC Hồng Kông (1), tầm ảnh hưởng lại càng tăng cao rõ rệt. Có thông tin tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị nhập cổ phần vào siêu thị Carrefour, điều này chắc chắn cũng đã chứng thực nhà họ Quách rất xem trọng triển vọng trong tương lai của siêu thị Carrefour.
Mà ngân hàng trong nước, từ trước đến nay chưa thiếu tiền bao giờ, họ càng thích cho vay. Huống chi, cho dù những ngân hàng trong nước này không muốn cho siêu thị Carrefour vay, thông qua tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị, siêu thị Carrefour cũng hoàn toàn có thể vay được tiền của ngân hàng Hồng Kông. Cho nên siêu thị Carrefour bây giờ có tài chính dư dả, cũng không cần đầu tư lên sàn, đây là điều rất hiển nhiên.
Tất nhiên, các lãnh đạo này sẽ tuyệt đối sẽ không cho rằng siêu thị Carrefour từ chối lên sàn ở trong nước, vì thị trường chứng khoán trong nước không chính quy.
Siêu thị Carrefour không cần chuyển tiền vòng lên sàn, thế nhưng không lên sàn thì chẳng phải là không nể mặt các vị lãnh đạo sao? Không biết giữ thể diện, rượu mời không chịu uống, tất cả những điều đó đều làm mất lòng các vị lãnh đạo. Tuy nói họ không biểu hiện rõ thái độ về việc này, nhưng mà những người cấp dưới hiển nhiên phải nắm rõ suy nghĩ của các lãnh đạo cấp trên. Vì vậy việc làm thế nào để có thể thuyết phục siêu thị Carrefour thay đổi chủ ý liền trở thành công việc quan trọng của những người trong chính quyền thành phố này.
Nếu là doanh nghiệp bình thường, nước cờ đó xem như là hơn rồi, thẻ cho vay của ngân hàng, tra ghi chép thu nhập, tiến hành kiểm tra thêm vài lần, tiến hành nhiều hơn mấy lần kiểm tra vệ sinh, kiểm tra việc phòng cháy nhiều hơn vài lần, thậm chí còn diễn tập phòng cháy chữa cháy. Trên thẻ của người vận chuyển có chuyện chuyển đến cửa hàng mấy lần hay không, dù cho là cửa hàng tốt cũng vẫn phải chịu sức ép từ phía chính phủ.
Thế nhưng những nước cờ này đối với siêu thị Carrefour mà nói, bọn họ lại không dám làm. Bất luận là nói như thế nào, những ông chủ lớn các xí nghiệp của chuỗi các doanh nghiệp Nhà nước, văn phòng chính lại là vừa mới chuyển đến thành phố Thượng Hải, thuộc sở hữu của Hồng Kông, lại có quan hệ tốt với bên cảnh sát và bên quân đội, tầng quản lý có thể thăm dò được tin tức nhanh chóng, những mánh khóe này nhẹ thì người ta không cần quan tâm, nặng thì liền có khả năng dẫn đến nhiều phiền phức lớn. Chính là không bị đưa lên các mặt báo, mà trực tiếp chuyển thẳng đến văn phòng chính, dù sao Nhà nước cũng hoan nghênh người ta đến thành phố, các lãnh đạo thành phố Thượng Hải liền có thể đem những người này đi ngâm muối ăn!
Nghĩ đi nghĩ lại, những người này cũng chỉ có thể lựa chọn áp dụng phương pháp dụ dỗ lôi kéo, chính là không ngừng cử người đến khuyên bảo, hy vọng siêu thị Carrefour có thể thay đổi chủ ý.
Phương Minh Viễn chạy ra nước ngoài, đa số những người khác trong nhà họ Phương đều bỏ mặc siêu thị Carrefour, kết quả là hai người Phương Nhai và Tôn Chiếu Luân trở thành trung tâm. Người tới khuyên bảo lần lượt đến không ngừng, hơn nữa cấp bậc cũng ngày càng cao, điều kiện cũng ngày càng nhiều. Tôn Chiếu Luân lúc này mới biết, việc đưa siêu thị Carrefour lên sàn không ngờ là do các lãnh đạo quan trọng của thành phố Thượng Hải đề xuất, đồng thời liệt vào công tác trọng điểm của sáu tháng cuối năm của chính quyền thành phố! Người đã làm việc nhiều năm như ông ta hiển nhiên hiểu thông tin này có ẩn ý, liền đem sự việc báo cáo lại với Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn cũng mãi đến lúc này mới hiểu được ngọn nguồn bên trong. Tuy kiếp trước hắn chỉ là người lập dị, mặc dù nói là vào thể chế, cũng là nhân viên cơ sở, nhưng đạo lý này hắn vẫn hiểu rất rõ. Chuyện tới nước này, tiếp tục từ chối, vậy sợ rằng sẽ gây thù kết oán – tuy nói trong mắt hắn, siêu thị Carrefour ở sàn chứng khoán thành phố Thượng Hải cũng dễ đưa lên sàn, giống như đưa vào thùng nhuộm, có thể có được bao nhiêu tài chính trước không cần nói, những chuyện rắc rối ở bên trong cũng đủ phiền rồi. Nhưng mà theo như các lãnh đạo trong nước thấy thì tạo ra cơ hội này cho siêu thị Carrefour, cũng là đã tạo ân huệ quá lớn! Hơn nữa tình cảm này không nhận không được!
Ở kiếp trước, Phương Minh Viễn tuy không chú ý nhiều đến thị trường chứng khoán lắm, nhưng hắn cũng biết, thị trường chứng khoán Hoa Hạ là như thế nào! Thao túng công ty cổ phiếu lên sàn, thu lợi phi pháp hơn trăm triệu tệ, nếu là ở các nước Âu Mĩ, chẳng những phải nhổ ra những đồng tiền phạm pháp, mà còn phải bị phạt khoản tiền vô cùng lớn, cá nhân thì có nhiều khả năng sẽ bị cấm cả đời không được tham gia vào thị trường chứng khoán. Mà hội giám sát chứng khoán Hoa Hạ xử lý thế nào? Phạt hơn trăm nghìn tệ, cấm tham gia vào thị trường chứng khoán năm năm!
Tuyên án như vậy, làm sao là giết một người để làm gương cho những người khác được? Rõ ràng là khuyến khích những người này!
Người bình dân từ cây rút tiền tự động lấy đi mấy nghìn tệ liền có thể đủ để bị phán tội chết, trên thị trường chứng khoán đoạt hơn trăm triệu tệ phi pháp, lại chỉ giao ra một phần nghìn tiền thu trái pháp luật và năm năm không được tham gia vào thị trường chứng khoán là chuyện có thể làm qua loa cho xong, “việc tốt” như thế này, làm sao có thể ngăn chặn chuyện tương tự không tiếp tục xảy ra trên thị trường chứng khoán! Vì thế, thị trường chứng khoán Hoa Hạ sau gần hai mươi năm kinh doanh thương mại, vẫn đang là thành phố chính sách, là thành phố tiền vòng, là thị trường chứng khoán vật lộn triền miên! Chính phủ, xí nghiệp, những người nắm bắt tin tức nhanh, ai cũng kiếm được những món hời béo bở, nhóm dân chứng khoán cũng phải rối tinh rối mù.
Đúng là bởi vì như thế nên Phương Minh Viễn cho tới nay căn bản vẫn chưa nghĩ đến kế hoạch sẽ đem tài sản của nhà họ Phương ở trong nước lên sàn. Vừa nhìn không thuận mắt nguồn tài chính lên sàn, lại không muốn chịu sự bóc lột của những quan chức đó, càng không muốn dối lòng đi làm những chuyện lừa gạt nhóm dân chứng khoán lương thiện kia.
Nhưng mà, bây giờ xem ra không còn lý do nào để từ chối việc lên sàn, đó chắc chắn là việc không sáng suốt, nếu như vậy thì sẽ làm mất lòng nhóm các lãnh đạo thành phố. Nên biết rằng thành phố Thượng Hải không chỉ vì thực lực kinh tế mà ở bản đồ kinh tế của Hoa Hạ cũng có một vị trí vô cùng quan trọng, tầm ảnh hưởng trên trường chính trị cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ, Đảng ủy trung ương và Quốc vụ viện đều có rất nhiều lãnh đạo đã từng nhậm chức qua ở thành phố này, sức ảnh hưởng của những cán bộ này vô cùng lớn, thậm chí còn có thể tác động ít nhiều đến chính sách của nhà nước Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn thở dài một hơi, nếu không thể thay đổi kết quả này, vậy cần phải nghĩ cách giảm sức ảnh hưởng của việc này đối với siêu thị Carrefour đến mức thấp nhất.
- Cậu Phương, nghĩ cái gì mà thở ngắn than dài vậy?
Hai cánh tay từ phía sau vòng lên ôm lấy cổ hắn, Vũ Điền Quang Ly ghé sát mặt vào mặt hắn, dịu dàng nói. Bình thường Phương Minh Viễn thường ở trong nước, còn cô thì thường lưu diễn ở Mỹ, ngày có thể gặp mặt trong năm tuy không đến mức phải đếm trên đầu ngón tay nhưng cũng thật là không được nhiều lắm. Cho nên lần này khó có thể cùng nhau đến Nhật Bản, Vũ Điền Quang Ly hiển nhiên là cực kỳ quý trọng. Vì vậy, vừa nhìn thấy dáng vẻ buồn rầu, mặt ủ mày chau của Phương Minh Viễn, cô liền không kìm nổi nên hỏi thăm mấy câu.
Phương Minh Viễn cười cười, nói tóm tắt những ý chính về chuyện xảy ra ở thành phố Thượng Hải một lượt, đương nhiên, về những băn khoăn lo lắng của bản thân, hắn cũng không hề giấu diếm.
Vũ Điền Quang Ly trầm lặng một lúc lâu, sau đó bỗng nhoẻn miệng cười nói:
- Cậu Phương, nếu là như thế, vậy cậu đưa siêu thị Carrefour lên sàn là được rồi. Hiện nay các tập đoàn bán lẻ của hai siêu thị lớn bên Âu Mĩ đều có ý sắp tới muốn tiến vào thị trường Hoa Hạ, với đầu rồng của chuỗi các xí nghiệp bán lẻ như Hoa Hạ, siêu thị Carrefour nhất định là làm được, tài chính đầy đủ trong tay, cũng không phải chuyện xấu gì. Còn về những khiếm khuyết đó của thị trường chứng khoán ở trong nước, quyết tâm là một xí nghiệp “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, bọn họ còn có thể làm gì được chứ?
- Nhưng mà như vậy sẽ đắc tội với một số lớn nhóm các xí nghiệp.
Phương Minh Viễn cười khổ nói, làm sao hắn lại không nghĩ qua về vấn đề này chứ. Chỉ có điều nếu như vậy thì siêu thị Carrefour chắc chắn sẽ trở thành kẻ khác loại trên thị trường chứng khoán Hoa Hạ, trở thành cái đinh trong mắt của những xí nghiệp vòng tiền kia, bị châm chích vào da thịt! Hơn nữa trong đây nhất định là có đủ các doanh nghiệp Nhà nước loại hình lớn. Có thể tưởng tượng sau này trên trường chính trị, siêu thị Carrefour sẽ có nhiều kẻ thù hơn. Mọi người đều nói nợ nhiều không lo, nhiều rận hơn không ngứa, thế nhưng ai cũng không tự dưng lại đi rước thêm phiền toái đến cho mình.
- Cậu Phương, cậu còn sợ phiền phức sao?
Vũ Điền Quang Ly trừng mắt, thản nhiên cười nói.
- Cậu không biết sao, cho dù là tửu lầu của nhà họ Phương, hay là siêu thị Carrefour, còn có thành cổ Bình Xuyên, cùng với nhà máy gang thép tỉnh Liêu Ninh trong tương lai, người nào dám đưa sản nghiệp tuần hoàn ra quy tắc ngầm ở quý quốc với các cậu? Với lại, tôi cảm thấy chuyện đưa siêu thị Carrefour lên sàn, như vậy sau này chính phủ quý quốc muốn dùng thủ đoạn bất chính để đối phó với cậu sẽ càng khó khăn hơn. Hơn nữa gặp khó mà lên, đó mới là người đàn ông chân chính thật sự!
Phương Minh Viễn đưa tay ôm lấy chân của cô, vuốt ve làn da trơn mịn trong tất. Thực ra Vũ Điền Quang Ly nói cũng đúng, bản thân hắn không có lòng dạ thâm hiểm độc địa như những nhà kinh doanh kia, chỉ quan tâm đến tài sản của mình, không cần biết đến lương tâm và pháp luật là gì. Siêu thị Carrefour cũng thế, thành cổ Bình Xuyên và tửu lầu của nhà họ Phương cũng vậy, tuy nhiên hắn có lợi thế vì là người sớm biết trước được những việc mà người khác chưa biết, dựa vào ưu thế này mới có thể thuận lợi có được sự phát triển như ngày hôm nay. Nếu nói tất cả mọi người đều đứng trên cùng một vạch xuất phát, không trộm cướp, không trốn thuế, cũng không kiếm những đồng tiền trái lương tâm, bụng dạ không thâm hiểm độc địa, vậy những tài sản khủng kia e rằng sớm đã hết sạch rồi.
Thôi được, nếu đã như thế, vậy thì sẽ trồng thêm một cây lớn không giống bình thường trên thị trường chứng khoán, lại có sợ gì!
Nhà họ Phương bây giờ, tài sản ở nước ngoài đã vượt xa tài sản ở trong nước, nhất là những cổ phần ở mấy công ty lớn nổi tiếng, sau này còn có triển vọng vô cùng lớn. Cho dù toàn bộ sản nghiệp trong nước đều hết sạch, đối với nhà họ Phương mà nói, cũng hoàn toàn không bị làm lung lay. Hơn nữa tương lai vẫn còn có nhiều cơ hội lớn, nếu khống chế được tốt, tài sản của nhà họ Phương sẽ lại tăng gấp hai đến ba lần, cũng không phải là không có nhả năng. Chính bản thân còn lo lắng do dự cái gì?
(1)
1. Tập đoàn HSBC:
Tập đoàn HSBC là một trong những tổ chức dịch vụ tài chính và ngân hàng lớn nhất trên thế giới với các chi nhánh tại châu Âu, châu Á Thái Bình Dương, châu Mỹ, Trung Đông và châu Phi. HSBC định vị thương hiệu của mình thông qua thông điệp "Ngân hàng toàn cầu am hiểu địa phương".
Với trụ sở chính tại Luân Đôn, Tập đoàn HSBC có 7.200 văn phòng tại 85 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tổng giá trị tài sản của Tập đoàn là 2.556 tỉ đô la Mỹ tính đến ngày 31 tháng 12 năm 2011.
Hiện nay cổ phiếu của tập đoàn đang được niêm yết và giao dịch tại các sở giao dịch chứng khoán London, Hong Kong, Paris, New York và Bermuda.
2. Ngân hàng TNHH một thành viên HSBC Việt Nam:
Với số vốn đăng ký 3000 tỷ đồng, Ngân hàng TNHH một thành viên HSBC (Việt Nam) thuộc 100% sở hữu của Ngân hàng Hồng Kông và Thượng Hải.
Năm 2008, HSBC đã được FinanceAsia - tập đoàn xuất bản tài chính châu Á trong lĩnh vực tài chính ngân hàng bình chọn HSBC là ngân hàng nước ngoài tốt nhất tại Việt Nam trong công bố về Giải thưởng thành tựu quốc gia, là hạng mục Ngân hàng nước ngoài tốt nhất theo tiêu chí về tiềm lực tài chính, kết quả hoạt động kinh doanh, mạng lưới, các hoạt động mua lại nhằm tăng cường mạng lưới, số lượng nhân viên và khách hàng, các giao dịch lớn thực hiện trong năm và những đánh giá từ phía khách hàng.
Hiện tại, HSBC là ngân hàng nước ngoài lớn nhất tại Việt Nam xét về mạng lưới, chủng loại sản phẩm, số lượng nhân viên và khách hàng. Với lịch sử phát triển của HSBC cũng như sự am hiểu về thị trường Việt Nam, Ngân hàng khẳng định cam kết mang đến những dịch vụ tốt nhất và sự hài lòng tuyệt đối cho khách hàng.
Phát triển bền vững là một trong những chiến lược kinh doanh chủ chốt của Ngân hàng. Sự phát triển bền vững với Ngân hàng HSBC bao hàm tính trách nhiệm, sự nhạy cảm trong phương thức quản lý kinh doanh theo chiến lược lâu dài mà trong đó lợi ích về người, xã hội và môi trường được đặt lên hàng đầu.
Với hơn 130 năm hoạt động tại Việt Nam, HSBC cung cấp đầy đủ các dịch vụ tài chính bao gồm:
- Dịch vụ Tài chính Doanh nghiệp.
- Dịch vụ Ngân hàng cho các Tập đoàn Đa quốc gia và Định chế Tài chính.
- Dịch vụ Tiền tệ và Thị trường vốn.
- Dịch vụ Thanh toán và Quản lý Tiền tệ.
- Dịch vụ Thanh toán Quốc tế.
- Dịch vụ Chứng Khoán.
- Dịch vụ Tài chính Cá nhân và Quản lý tài sản.
Thế nhưng thông tin siêu thị Carrefour và tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị cùng trao đổi cổ phần rất nhanh lại được truyền ra ngoài, làm những người này lập tức không nói thêm được gì, hoàn toàn im lặng. Tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị này mấy năm qua tuy rằng công trạng cũng không có gì đáng nổi bật nhưng đó dù sao cũng là doanh nghiệp vận tải đường thủy loại hình lớn ở Hồng Kông với uy tín lâu năm, tài chính trong tay rất nhiều, lại đứng nhất nhì trong mạng lưới quan hệ ở giới tài chính Hồng Kông. Hơn nữa hai năm nay công ty này còn nhập cổ đông vào ngân hàng HSBC Hồng Kông (1), tầm ảnh hưởng lại càng tăng cao rõ rệt. Có thông tin tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị nhập cổ phần vào siêu thị Carrefour, điều này chắc chắn cũng đã chứng thực nhà họ Quách rất xem trọng triển vọng trong tương lai của siêu thị Carrefour.
Mà ngân hàng trong nước, từ trước đến nay chưa thiếu tiền bao giờ, họ càng thích cho vay. Huống chi, cho dù những ngân hàng trong nước này không muốn cho siêu thị Carrefour vay, thông qua tập đoàn vận chuyển hàng hóa Quách Thị, siêu thị Carrefour cũng hoàn toàn có thể vay được tiền của ngân hàng Hồng Kông. Cho nên siêu thị Carrefour bây giờ có tài chính dư dả, cũng không cần đầu tư lên sàn, đây là điều rất hiển nhiên.
Tất nhiên, các lãnh đạo này sẽ tuyệt đối sẽ không cho rằng siêu thị Carrefour từ chối lên sàn ở trong nước, vì thị trường chứng khoán trong nước không chính quy.
Siêu thị Carrefour không cần chuyển tiền vòng lên sàn, thế nhưng không lên sàn thì chẳng phải là không nể mặt các vị lãnh đạo sao? Không biết giữ thể diện, rượu mời không chịu uống, tất cả những điều đó đều làm mất lòng các vị lãnh đạo. Tuy nói họ không biểu hiện rõ thái độ về việc này, nhưng mà những người cấp dưới hiển nhiên phải nắm rõ suy nghĩ của các lãnh đạo cấp trên. Vì vậy việc làm thế nào để có thể thuyết phục siêu thị Carrefour thay đổi chủ ý liền trở thành công việc quan trọng của những người trong chính quyền thành phố này.
Nếu là doanh nghiệp bình thường, nước cờ đó xem như là hơn rồi, thẻ cho vay của ngân hàng, tra ghi chép thu nhập, tiến hành kiểm tra thêm vài lần, tiến hành nhiều hơn mấy lần kiểm tra vệ sinh, kiểm tra việc phòng cháy nhiều hơn vài lần, thậm chí còn diễn tập phòng cháy chữa cháy. Trên thẻ của người vận chuyển có chuyện chuyển đến cửa hàng mấy lần hay không, dù cho là cửa hàng tốt cũng vẫn phải chịu sức ép từ phía chính phủ.
Thế nhưng những nước cờ này đối với siêu thị Carrefour mà nói, bọn họ lại không dám làm. Bất luận là nói như thế nào, những ông chủ lớn các xí nghiệp của chuỗi các doanh nghiệp Nhà nước, văn phòng chính lại là vừa mới chuyển đến thành phố Thượng Hải, thuộc sở hữu của Hồng Kông, lại có quan hệ tốt với bên cảnh sát và bên quân đội, tầng quản lý có thể thăm dò được tin tức nhanh chóng, những mánh khóe này nhẹ thì người ta không cần quan tâm, nặng thì liền có khả năng dẫn đến nhiều phiền phức lớn. Chính là không bị đưa lên các mặt báo, mà trực tiếp chuyển thẳng đến văn phòng chính, dù sao Nhà nước cũng hoan nghênh người ta đến thành phố, các lãnh đạo thành phố Thượng Hải liền có thể đem những người này đi ngâm muối ăn!
Nghĩ đi nghĩ lại, những người này cũng chỉ có thể lựa chọn áp dụng phương pháp dụ dỗ lôi kéo, chính là không ngừng cử người đến khuyên bảo, hy vọng siêu thị Carrefour có thể thay đổi chủ ý.
Phương Minh Viễn chạy ra nước ngoài, đa số những người khác trong nhà họ Phương đều bỏ mặc siêu thị Carrefour, kết quả là hai người Phương Nhai và Tôn Chiếu Luân trở thành trung tâm. Người tới khuyên bảo lần lượt đến không ngừng, hơn nữa cấp bậc cũng ngày càng cao, điều kiện cũng ngày càng nhiều. Tôn Chiếu Luân lúc này mới biết, việc đưa siêu thị Carrefour lên sàn không ngờ là do các lãnh đạo quan trọng của thành phố Thượng Hải đề xuất, đồng thời liệt vào công tác trọng điểm của sáu tháng cuối năm của chính quyền thành phố! Người đã làm việc nhiều năm như ông ta hiển nhiên hiểu thông tin này có ẩn ý, liền đem sự việc báo cáo lại với Phương Minh Viễn.
Phương Minh Viễn cũng mãi đến lúc này mới hiểu được ngọn nguồn bên trong. Tuy kiếp trước hắn chỉ là người lập dị, mặc dù nói là vào thể chế, cũng là nhân viên cơ sở, nhưng đạo lý này hắn vẫn hiểu rất rõ. Chuyện tới nước này, tiếp tục từ chối, vậy sợ rằng sẽ gây thù kết oán – tuy nói trong mắt hắn, siêu thị Carrefour ở sàn chứng khoán thành phố Thượng Hải cũng dễ đưa lên sàn, giống như đưa vào thùng nhuộm, có thể có được bao nhiêu tài chính trước không cần nói, những chuyện rắc rối ở bên trong cũng đủ phiền rồi. Nhưng mà theo như các lãnh đạo trong nước thấy thì tạo ra cơ hội này cho siêu thị Carrefour, cũng là đã tạo ân huệ quá lớn! Hơn nữa tình cảm này không nhận không được!
Ở kiếp trước, Phương Minh Viễn tuy không chú ý nhiều đến thị trường chứng khoán lắm, nhưng hắn cũng biết, thị trường chứng khoán Hoa Hạ là như thế nào! Thao túng công ty cổ phiếu lên sàn, thu lợi phi pháp hơn trăm triệu tệ, nếu là ở các nước Âu Mĩ, chẳng những phải nhổ ra những đồng tiền phạm pháp, mà còn phải bị phạt khoản tiền vô cùng lớn, cá nhân thì có nhiều khả năng sẽ bị cấm cả đời không được tham gia vào thị trường chứng khoán. Mà hội giám sát chứng khoán Hoa Hạ xử lý thế nào? Phạt hơn trăm nghìn tệ, cấm tham gia vào thị trường chứng khoán năm năm!
Tuyên án như vậy, làm sao là giết một người để làm gương cho những người khác được? Rõ ràng là khuyến khích những người này!
Người bình dân từ cây rút tiền tự động lấy đi mấy nghìn tệ liền có thể đủ để bị phán tội chết, trên thị trường chứng khoán đoạt hơn trăm triệu tệ phi pháp, lại chỉ giao ra một phần nghìn tiền thu trái pháp luật và năm năm không được tham gia vào thị trường chứng khoán là chuyện có thể làm qua loa cho xong, “việc tốt” như thế này, làm sao có thể ngăn chặn chuyện tương tự không tiếp tục xảy ra trên thị trường chứng khoán! Vì thế, thị trường chứng khoán Hoa Hạ sau gần hai mươi năm kinh doanh thương mại, vẫn đang là thành phố chính sách, là thành phố tiền vòng, là thị trường chứng khoán vật lộn triền miên! Chính phủ, xí nghiệp, những người nắm bắt tin tức nhanh, ai cũng kiếm được những món hời béo bở, nhóm dân chứng khoán cũng phải rối tinh rối mù.
Đúng là bởi vì như thế nên Phương Minh Viễn cho tới nay căn bản vẫn chưa nghĩ đến kế hoạch sẽ đem tài sản của nhà họ Phương ở trong nước lên sàn. Vừa nhìn không thuận mắt nguồn tài chính lên sàn, lại không muốn chịu sự bóc lột của những quan chức đó, càng không muốn dối lòng đi làm những chuyện lừa gạt nhóm dân chứng khoán lương thiện kia.
Nhưng mà, bây giờ xem ra không còn lý do nào để từ chối việc lên sàn, đó chắc chắn là việc không sáng suốt, nếu như vậy thì sẽ làm mất lòng nhóm các lãnh đạo thành phố. Nên biết rằng thành phố Thượng Hải không chỉ vì thực lực kinh tế mà ở bản đồ kinh tế của Hoa Hạ cũng có một vị trí vô cùng quan trọng, tầm ảnh hưởng trên trường chính trị cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ, Đảng ủy trung ương và Quốc vụ viện đều có rất nhiều lãnh đạo đã từng nhậm chức qua ở thành phố này, sức ảnh hưởng của những cán bộ này vô cùng lớn, thậm chí còn có thể tác động ít nhiều đến chính sách của nhà nước Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn thở dài một hơi, nếu không thể thay đổi kết quả này, vậy cần phải nghĩ cách giảm sức ảnh hưởng của việc này đối với siêu thị Carrefour đến mức thấp nhất.
- Cậu Phương, nghĩ cái gì mà thở ngắn than dài vậy?
Hai cánh tay từ phía sau vòng lên ôm lấy cổ hắn, Vũ Điền Quang Ly ghé sát mặt vào mặt hắn, dịu dàng nói. Bình thường Phương Minh Viễn thường ở trong nước, còn cô thì thường lưu diễn ở Mỹ, ngày có thể gặp mặt trong năm tuy không đến mức phải đếm trên đầu ngón tay nhưng cũng thật là không được nhiều lắm. Cho nên lần này khó có thể cùng nhau đến Nhật Bản, Vũ Điền Quang Ly hiển nhiên là cực kỳ quý trọng. Vì vậy, vừa nhìn thấy dáng vẻ buồn rầu, mặt ủ mày chau của Phương Minh Viễn, cô liền không kìm nổi nên hỏi thăm mấy câu.
Phương Minh Viễn cười cười, nói tóm tắt những ý chính về chuyện xảy ra ở thành phố Thượng Hải một lượt, đương nhiên, về những băn khoăn lo lắng của bản thân, hắn cũng không hề giấu diếm.
Vũ Điền Quang Ly trầm lặng một lúc lâu, sau đó bỗng nhoẻn miệng cười nói:
- Cậu Phương, nếu là như thế, vậy cậu đưa siêu thị Carrefour lên sàn là được rồi. Hiện nay các tập đoàn bán lẻ của hai siêu thị lớn bên Âu Mĩ đều có ý sắp tới muốn tiến vào thị trường Hoa Hạ, với đầu rồng của chuỗi các xí nghiệp bán lẻ như Hoa Hạ, siêu thị Carrefour nhất định là làm được, tài chính đầy đủ trong tay, cũng không phải chuyện xấu gì. Còn về những khiếm khuyết đó của thị trường chứng khoán ở trong nước, quyết tâm là một xí nghiệp “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, bọn họ còn có thể làm gì được chứ?
- Nhưng mà như vậy sẽ đắc tội với một số lớn nhóm các xí nghiệp.
Phương Minh Viễn cười khổ nói, làm sao hắn lại không nghĩ qua về vấn đề này chứ. Chỉ có điều nếu như vậy thì siêu thị Carrefour chắc chắn sẽ trở thành kẻ khác loại trên thị trường chứng khoán Hoa Hạ, trở thành cái đinh trong mắt của những xí nghiệp vòng tiền kia, bị châm chích vào da thịt! Hơn nữa trong đây nhất định là có đủ các doanh nghiệp Nhà nước loại hình lớn. Có thể tưởng tượng sau này trên trường chính trị, siêu thị Carrefour sẽ có nhiều kẻ thù hơn. Mọi người đều nói nợ nhiều không lo, nhiều rận hơn không ngứa, thế nhưng ai cũng không tự dưng lại đi rước thêm phiền toái đến cho mình.
- Cậu Phương, cậu còn sợ phiền phức sao?
Vũ Điền Quang Ly trừng mắt, thản nhiên cười nói.
- Cậu không biết sao, cho dù là tửu lầu của nhà họ Phương, hay là siêu thị Carrefour, còn có thành cổ Bình Xuyên, cùng với nhà máy gang thép tỉnh Liêu Ninh trong tương lai, người nào dám đưa sản nghiệp tuần hoàn ra quy tắc ngầm ở quý quốc với các cậu? Với lại, tôi cảm thấy chuyện đưa siêu thị Carrefour lên sàn, như vậy sau này chính phủ quý quốc muốn dùng thủ đoạn bất chính để đối phó với cậu sẽ càng khó khăn hơn. Hơn nữa gặp khó mà lên, đó mới là người đàn ông chân chính thật sự!
Phương Minh Viễn đưa tay ôm lấy chân của cô, vuốt ve làn da trơn mịn trong tất. Thực ra Vũ Điền Quang Ly nói cũng đúng, bản thân hắn không có lòng dạ thâm hiểm độc địa như những nhà kinh doanh kia, chỉ quan tâm đến tài sản của mình, không cần biết đến lương tâm và pháp luật là gì. Siêu thị Carrefour cũng thế, thành cổ Bình Xuyên và tửu lầu của nhà họ Phương cũng vậy, tuy nhiên hắn có lợi thế vì là người sớm biết trước được những việc mà người khác chưa biết, dựa vào ưu thế này mới có thể thuận lợi có được sự phát triển như ngày hôm nay. Nếu nói tất cả mọi người đều đứng trên cùng một vạch xuất phát, không trộm cướp, không trốn thuế, cũng không kiếm những đồng tiền trái lương tâm, bụng dạ không thâm hiểm độc địa, vậy những tài sản khủng kia e rằng sớm đã hết sạch rồi.
Thôi được, nếu đã như thế, vậy thì sẽ trồng thêm một cây lớn không giống bình thường trên thị trường chứng khoán, lại có sợ gì!
Nhà họ Phương bây giờ, tài sản ở nước ngoài đã vượt xa tài sản ở trong nước, nhất là những cổ phần ở mấy công ty lớn nổi tiếng, sau này còn có triển vọng vô cùng lớn. Cho dù toàn bộ sản nghiệp trong nước đều hết sạch, đối với nhà họ Phương mà nói, cũng hoàn toàn không bị làm lung lay. Hơn nữa tương lai vẫn còn có nhiều cơ hội lớn, nếu khống chế được tốt, tài sản của nhà họ Phương sẽ lại tăng gấp hai đến ba lần, cũng không phải là không có nhả năng. Chính bản thân còn lo lắng do dự cái gì?
(1)
1. Tập đoàn HSBC:
Tập đoàn HSBC là một trong những tổ chức dịch vụ tài chính và ngân hàng lớn nhất trên thế giới với các chi nhánh tại châu Âu, châu Á Thái Bình Dương, châu Mỹ, Trung Đông và châu Phi. HSBC định vị thương hiệu của mình thông qua thông điệp "Ngân hàng toàn cầu am hiểu địa phương".
Với trụ sở chính tại Luân Đôn, Tập đoàn HSBC có 7.200 văn phòng tại 85 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tổng giá trị tài sản của Tập đoàn là 2.556 tỉ đô la Mỹ tính đến ngày 31 tháng 12 năm 2011.
Hiện nay cổ phiếu của tập đoàn đang được niêm yết và giao dịch tại các sở giao dịch chứng khoán London, Hong Kong, Paris, New York và Bermuda.
2. Ngân hàng TNHH một thành viên HSBC Việt Nam:
Với số vốn đăng ký 3000 tỷ đồng, Ngân hàng TNHH một thành viên HSBC (Việt Nam) thuộc 100% sở hữu của Ngân hàng Hồng Kông và Thượng Hải.
Năm 2008, HSBC đã được FinanceAsia - tập đoàn xuất bản tài chính châu Á trong lĩnh vực tài chính ngân hàng bình chọn HSBC là ngân hàng nước ngoài tốt nhất tại Việt Nam trong công bố về Giải thưởng thành tựu quốc gia, là hạng mục Ngân hàng nước ngoài tốt nhất theo tiêu chí về tiềm lực tài chính, kết quả hoạt động kinh doanh, mạng lưới, các hoạt động mua lại nhằm tăng cường mạng lưới, số lượng nhân viên và khách hàng, các giao dịch lớn thực hiện trong năm và những đánh giá từ phía khách hàng.
Hiện tại, HSBC là ngân hàng nước ngoài lớn nhất tại Việt Nam xét về mạng lưới, chủng loại sản phẩm, số lượng nhân viên và khách hàng. Với lịch sử phát triển của HSBC cũng như sự am hiểu về thị trường Việt Nam, Ngân hàng khẳng định cam kết mang đến những dịch vụ tốt nhất và sự hài lòng tuyệt đối cho khách hàng.
Phát triển bền vững là một trong những chiến lược kinh doanh chủ chốt của Ngân hàng. Sự phát triển bền vững với Ngân hàng HSBC bao hàm tính trách nhiệm, sự nhạy cảm trong phương thức quản lý kinh doanh theo chiến lược lâu dài mà trong đó lợi ích về người, xã hội và môi trường được đặt lên hàng đầu.
Với hơn 130 năm hoạt động tại Việt Nam, HSBC cung cấp đầy đủ các dịch vụ tài chính bao gồm:
- Dịch vụ Tài chính Doanh nghiệp.
- Dịch vụ Ngân hàng cho các Tập đoàn Đa quốc gia và Định chế Tài chính.
- Dịch vụ Tiền tệ và Thị trường vốn.
- Dịch vụ Thanh toán và Quản lý Tiền tệ.
- Dịch vụ Thanh toán Quốc tế.
- Dịch vụ Chứng Khoán.
- Dịch vụ Tài chính Cá nhân và Quản lý tài sản.
/1605
|