Tháng 9 năm 1998, Liễu Tuấn lại trở về thành phố Tiềm Châu sau khi mới rời khỏi không lâu.
Hầu phó trưởng phòng của Bộ phận tổ chức tỉnh ủy tỉnh A đi cùng với y đến thành phố Tiềm Châu để nhậm chức. Trước đó, Bộ phận tổ chức của Tỉnh ủy đã truyền xuống văn kiện bổ nhiệm, bổ nhiệm đồng chí Liễu Tuấn làm phó bí thư thành ủy thành phố Tiềm Châu.
Thường ủy hội Hội đồng nhân dân thành phố Tiềm Châu bổ nhiệm Liễu Tuấn làm phó thị trưởng Chính phủ nhân dân thành phố Tiềm Châu, thị trưởng tạm thời.
Tỉnh ủy rất đột nhiên đối với lần bổ nhiệm này của Liễu Tuấn, Trần Hướng Dương nằm viện không bao lâu, phần lớn mọi người còn chưa làm cho rõ ràng tình hình, Tỉnh ủy đột nhiên miễn đi chức vụ phó bí thư thành ủy Tiềm Châu của ông ta, sau đó Thường ủy hội Hội đồng nhân dân thành phố Tiềm Châu lại tiếp nhận đơn từ chức thị trưởng Chính phủ Nhân dân của Trần Hướng Dương. Đợi sau khi thân thể Trần Hướng Dương khang phục thì mới an bài công tác mới.
Vị trí thị trưởng đột nhiên bị bỏ trống, một số ít cán bộ mưu cầu danh lợi còn chưa kịp làm ra phản ứng gì thì Tỉnh ủy đã phái Liễu Tuấn qua đây.
Bí thư Thành ủy Lưu Huy rất có thể là người duy nhất có chút lý giải đối với các cán bộ thành phố Tiềm Châu phía sau mọi chuyện, Lưu Huy là bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm do một tay Cận Tú Thực đề bạt lên, ở trong số các bí thư Thành ủy của toàn tỉnh có tư lịch rất già dặn, chỉ đứng sau bí thư Thành ủy Ngọc Lan Đinh Ngọc Chu.
Đối với tình hình sức khỏe của Trần Hướng Dương, Lưu Huy cũng tương đối hiểu rõ, cũng rất rõ ràng lần này Trần Hướng Dương bị bệnh trên cơ bản khả năng trở lại đảm nhiệm chức thị trưởng là rất nhỏ. Ở trong cơn đại hồng thủy lần này, thành phố Tiềm Châu tổn thất tương đối nghiêm trọng, công tác trùng kiến sau thiên tai là một nhiệm vụ rất nặng nề, sức khỏe của Trần Hướng Dương chắc chắn khó có thể đảm đương được khoản trọng trách này.
Trước tiên Lưu Huy tiếp kiến Cận Tú Thực.
Cận Tú Thực đã lui đến tuyến hai, đối với vấn đề của Lưu Huy không có trả lời chính diện mà chỉ là như thể có chút suy nghĩ nói một câu "Phải phái qua một cán bộ hiểu kiến thiết kinh tế mới được" .
Rất hiển nhiên, Cận Tú Thực cũng đã chấp nhận sự thực Trần Hướng Dương tạm rời cương vị công tác, đang suy nghĩ để chỉ định chọn người.
Thành phố Tiềm Châu là pháo đài kiên cố nhất của Cận Tú Thực, trình độ kiên cố của nó còn trên cả thành phố Ngọc Lan. Bản thân Cận Tú Thực chính là từ thành phố Tiềm Châu mà đi lên địa vị cao là bí thư Tỉnh ủy. Nhiều năm trước tới nay, thành phố Tiềm Châu đã thấp thoáng trở thành đại bản doanh để Cận Tú Thực bồi dưỡng cán bộ hậu bị, toàn tỉnh có rất nhiều cán bộ cấp phòng đều đi ra từ thành phố Tiềm Châu.
Thậm chí có một độ, tỉnh A bị người nói đùa xưng là tỉnh Tiềm Châu. Sau đó Cận Tú Thực cũng ý thức được làm như vậy không phải là rất thỏa đáng, dễ bị người nắm lấy chuôi, ở trên tầng cao sẽ để lại ấn tượng không tốt, lúc này mới từ từ cải biến sách lược, hơn nữa từ sau khi hắn trở thành bí thư Tỉnh ủy, quyền lực tăng nhiều, bồi dưỡng cán bộ cũng không chỉ có hạn tại thành phố Tiềm Châu.
Nhưng thành phố Tiềm Châu vẫn là đại bản doanh của Cận hệ. Cán bộ Tiềm Châu nào cũng vênh váo hò hét, đi họp trong tỉnh, nói một câu "tôi tới từ Tiềm Châu", trong câu chữ đã có ý cao hơn người khác một bậc rồi, bởi vì việc này đại biểu cho anh ta là người trên tuyến của Cận Tú Thực.
Sau khi Cù Hạo Cẩm tiếp nhận chức vụ bí thư Tỉnh ủy, việc đầu tiên chính là tập trung đến thành phố Ngọc Lan, thứ hai là tập trung vào thành phố Tiềm Châu. Lâu Hải Anh được điều nhiệm đến phó bí thư Thành ủy Tiềm Châu chính là một điềm báo, mặc dù Lâu Hải Anh là dòng chính của Đinh Ngọc Chu, cũng chính là người có khả năng trên tuyến Cận Tú Thực, nhưng vẫn có chút khác biệt so với cán bộ Tiềm Châu. Điều đi một người vốn đang đảm nhận phó bí thư Thành ủy đảng là Lâu Hải Anh qua đó, thì ý nghĩa Cù Hạo Cẩm muốn làm điều chỉnh đối với các cán bộ của thành phố Tiềm Châu.
Lưu Huy cùng Trần Hướng Dương cũng biểu hiện ra rất lo lắng đối với việc này, nhưng Cù Hạo Cẩm nắm quyền, dù cho trong lòng có bất mãn cũng vô kế khả thi, chỉ có thể bị động phòng ngự, lần này bị khuyết chức thị trưởng, Lưu Huy càng lo lắng hơn, rất hiển nhiên, đây lại là cơ hội để cho Cù Hạo Cẩm "Sảm sa tử"(*).
(*)Một sách lược quản lý phe phái, đưa cán bộ bên mình vào một hàng ngũ nhằm tạo thêm sự vững chắc.
Nhưng cuối cùng người đến lại là Liễu Tuấn, Lưu Huy hơi có chút ngoài ý muốn.
Việc Liễu Tuấn tại thành phố Ngọc Lan kết minh với Đinh Ngọc Chu rất là bí ẩn, mặc dù Lưu Huy cũng là tâm phúc của Cận Tú Thực nhưng đối với việc này cũng không hiểu rõ. Nghiêm khắc mà nói, trước khi Liễu Tuấn đến tiếp nhận chức vụ thị trưởng, Lưu Huy đầu tiên chính là sợ hãi.
Liễu nha nội thực sự quá cường thế, không phải là người hợp tác tốt. Biểu hiện tại thành phố Ngọc Lan phỏng chừng sẽ khiến cho toàn bộ người đứng đầu phải buồn bực. Đinh Ngọc Chu đó là một tay già đời trên quan trường lợi hại cỡ nào, đường đường là tôn sư của phó bí thư Tỉnh ủy, cứ thế mà bị tiểu Liễu dồn ép đến mức ngay cả thở cũng không nổi, khi đó, Liễu Tuấn chẳng qua là một Thường ủy Thành ủy đứng thứ hai từ dưới đếm lên mà thôi, theo ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, cũng không có khác quá lớn so với bí thư Huyện ủy của một khu thuộc thành phố Ngọc Lan. Quyền lực địa vị khi so với Đinh Ngọc Chu thì thật sự kém khá xa.
Chỉ một thằng cùng cấp với bí thư khu Huyện ủy, cũng chỉ dùng một hai năm thời gian liền trực tiếp trở thành nhân vật số 2 phía sau màn của thành phố Ngọc Lan, như thể ngang nhiên cướp đi một chiếc bánh ngọt ở trong tay Đinh Ngọc Chu, thủ đoạn như thế sao không khiến Lưu Huy lo sợ trong lòng được?
Hiểu ra lần này, Liễu Tuấn đã thật sự là thị trưởng thành phố Tiềm Châu, cùng một bí thư Thành ủy như hắn đây, cấp bậc đã hoàn toàn như nhau, đã không thể so sánh với địa vị khi còn tại thành phố Ngọc Lan.
Hợp tác cùng với một nha nội hết sức cường thế như vậy, chưa chắc là một việc vừa lòng đẹp ý.
Thế nhưng, ngoại trừ sợ hãi, Lưu Huy càng thêm kinh ngạc, theo suy nghĩ của hắn, chức thị trưởng này thế nào cũng không thể tới phiên Liễu Tuấn được, có vẻ như Cù Hạo Cẩm cùng Thai Duy Thanh cũng không hề muốn thấy Liễu nha nội mà. Nếu như đây quả là ý của họ thì sao lại phải phái Liễu Tuấn qua đây chứ? Như vậy chính là ý của Hà Duyên An rồi, mặc dù Hà tỉnh trưởng rời khỏi tỉnh A, đối với tình huống ở trong tỉnh vẫn còn rất quan tâm, Thôi Phúc Thành có thể đi vào ban Thường ủy Tỉnh ủy chính là một minh chứng.
Liễu Tuấn là người có khả năng do chính miệng Hà Duyên An điều đến tỉnh A, Hà Duyên An quan tâm đến y chính là điều đương nhiên.
Nếu nói như vậy, lão lãnh đạo mất chỗ dựa là thật, đối với sự vụ trong tỉnh nhanh như vậy đã bị mất đi quyền ngôn ngữ. Lưu Huy vốn tưởng rằng tân thị trưởng vẫn có thể sản sinh từ thành phố Tiềm Châu, điều này đã nói rõ, Cận Tú Thực vẫn còn có thể phát huy lực ảnh hưởng nhất định.
Giữa lúc Lưu Huy đang sầu não không ngớt, Cận Tú Thực đã đích thân gọi điện thoại qua cho hắn.
Cận Tú Thực tại trong điện thoại đã nói thẳng không sai lầm khi nói cho hắn, muốn hắn tận lực phối hợp với công tác của Liễu Tuấn, đồng thời mơ hồ còn nhắc nhở với Lưu Huy, đối với Liễu Tuấn ông ta rất là tán thưởng.
Cơ trí của Lưu Huy như thế nào, đối với ám chỉ của Cận Tú Thực đã hiểu ngay, không khỏi thầm ngạc nhiên, nhanh như vậy Cận Tú Thực đã kết minh cùng Liễu Tuấn rồi?
Bất kể như thế nào, trong lòng Lưu Huy cuối cùng cũng yên bình hơn.
Khi tới cái độ tuổi như hắn đây, hơn nữa Cận Tú Thực đã lui đến tuyến 2, Lưu Huy cũng đã tuyệt hy vọng xa vời muốn tiến thêm một bước trên con đường làm quan, điểm khác biệt duy nhất chẳng qua chính là trước khi về hưu có thể qua cấp phó bộ để dưỡng lão mà thôi. Vì cái chức cấp phó bộ này nên mới cùng chơi vật tay với một nha nội có bối cảnh thâm hậu như Liễu Tuấn, chứ không phải là điều mà trong lòng Lưu Huy mong muốn.
Hiện nay khi Cận Tú Thực chỉ ra Liễu Tuấn là "người một nhà", Lưu Huy liền thở dài một hơi.
Thuần túy từ trên năng lực chấp chính mà nói, Lưu Huy cũng như Cận Tú Thực, đối với Liễu Tuấn gởi gắm kỳ vọng rất cao. Khu tân thành Trường Hà vẫn còn đang đặt ở đó, vị Liễu nha nội này làm cho kinh tế được kiến thiết, thủ đoạn không phải cao mức thông thường.
Liễu Tuấn vẫn một mình đến thành phố Tiềm Châu nhậm chức, cũng giống như 3 năm trước khi đến thành phố Ngọc Lan.
Biết được Liễu Tuấn sắp đảm nhiệm thị trưởng thành phố Tiềm Châu, Nguyễn Bích Tú và Giải Anh hai vị nhất phẩm phu nhân khẩn cấp phải thương lượng một chút. Theo lý, Liễu Tuấn mới đến nhậm chức thị trưởng, Nghiêm Phỉ cũng nên đi cùng mới đúng, để mà chăm sóc cuộc sống thường ngày của Liễu Tuấn. Tuy nhiên Liễu Dương còn quá nhỏ chưa đến 2 tuổi, nhất định không thể rời xa mẹ, nếu như mang cả Liễu Dương cùng đến Tiềm Châu, nhưng Nguyễn Bích Tú và Giải Anh cũng không chịu, cũng không phải là họ không nỡ xa Liễu Dương mà là Tiềm Châu mới bị lũ lụt, sau khi thiên tai rất dễ xảy ra dịch bệnh, Dương Dương còn nhỏ thân thể còn yếu, cũng không thể mạo hiểm như vậy được.
Cuối cùng vẫn là chiếu theo thương nghị ban đầu. Phỉ Phỉ mang theo Dương Dương tiếp tục ở lại kinh thành, chờ thêm một đoạn thời gian, đợi thời kỳ dịch bệnh dễ phát nhất trôi qua mới đến Tiềm Châu.
Đối với chuyến đi của Liễu thị trưởng, Lưu Huy cùng Thành ủy Tiềm Châu dành cho đãi ngộ rất cao. Giống như là đang nghênh tiếp lãnh đạo Tỉnh ủy đến thị sát vậy, toàn thể thành viên của ban cùng phó thị trưởng Chính phủ đều đồng loạt được phái đi, đến biên giới thành phố Tiềm Châu để nghênh tiếp.
Bí thư Thành ủy Lưu Huy đích thân dẫn theo đội ngũ.
Nếu như quả là Trưởng phòng tổ chức Tỉnh ủy Vương Đức Dụ đích thân đi cùng với Liễu Tuấn tới nhậm chức, Thành ủy Tiềm Châu bày ra cái "Nghi thức toàn bộ" thế này cũng miễn cưỡng nói cho qua, dù sao Vương Đức Dụ là Thường ủy Tỉnh ủy, hiện tại đi cùng với Liễu Tuấn chẳng qua là Hầu phó trưởng phòng của bộ tổ chức Tỉnh ủy, bất kể như thế nào cũng không đảm đương nổi lễ tiết thế này. Về phần Liễu Tuấn, tuổi còn trẻ đã thay được quyền thị trưởng, phó thị trưởng Phủ thị chính tới biên giới nghênh tiếp, cũng đã là đặc cách rồi, huống chi còn là bí thư Thành ủy hơn 50 tuổi như Lưu Huy đây đích thân ra đón?
Đối với quyết định này của Lưu bí thư trong lòng phần lớn các thành viên của ban Thành ủy đều không đồng ý.
Quá khác người, không tốt chứ sao.
Đối với bản thân Liễu Tuấn cũng chưa hẳn là một chuyện tốt. Để cho lãnh đạo trong tỉnh biết được, không biết trong lòng sẽ nghĩ sao đây.
Chẳng qua là mọi người mặc dù oán thầm, ngoài miệng tuyệt sẽ không nói ra, một đám có vẻ rất phấn khởi, vui mừng nhảy nhót.
Có thể không vui sao? Các đại lão của thành phố Tiềm Châu cũng đã nghe nói qua tên tuổi "ngang ngược" của Liễu nha nội, ai cũng không muốn chỉ vì ở trên việc này mà rước lấy Liễu Tuấn "chiếu cố đặc biệt" được.
Một thị trưởng cấp thành phố mới chỉ 29 tuổi, phóng nhãn toàn quốc, sợ rằng cũng là có một không hai.
Vô duyên vô cớ đi đắc tội với mấy ngôi sao thế này để làm gì?
Liễu Tuấn ngồi cùng xe đến cùng với Hầu trưởng phòng, ngồi chính là xe Audi của bộ tổ chức Tỉnh ủy. Trên xe, Liễu Tuấn ngồi sóng đôi với Hầu trưởng phòng, dọc theo đường đi hai người vẫn chưa nói gì với nhau.
Hầu trưởng phòng không phải là cán bộ tổ chức lão thành, trước đó không lâu từ một bí thư địa ủy của khu một khu khác đảm nhiệm điều tới thôi. Chưa nói tới lên chức, cũng chưa nói đến bị giáng chức, chỉ bình điều mà thôi, cấp bậc vẫn là chính sở. Những người đã quen làm người đứng đầu, cũng tương đối là thận trọng từ lời nói đến việc làm.
Khi tới gần biên giới thành phố Tiềm Châu, rất xa đã thấy được một mảnh đầu người đông nghịt ở ven đường, cùng một loạt xe con sáng loáng, Hầu trưởng phòng cùng Liễu Tuấn đều giật mình, ai cũng chưa từng ngờ tới, thành phố Tiềm Châu sẽ bày ra cách hoan nghênh long trọng như thế.
Khi xe Audi chậm rãi dừng lại, khi Hầu trưởng phòng và Liễu Tuấn thấy được Lưu Huy thì càng kinh hãi hơn.
Hầu trưởng phòng vội vàng bước nhanh tới, cầm chặt tay Lưu Huy, vẻ mặt tươi cười, luôn miệng nói: "Lưu bí thư, cái này thật là không dám đảm đương. . ."
Lưu Huy mỉm cười nói: "Hầu trưởng phòng đại giá quang lâm, điều phải làm mà."
Khi đến phiên Liễu Tuấn, Lưu Huy càng lộ ra dáng tươi cười rực rỡ hơn, vui vẻ nói: "Hoan nghênh anh hùng chống lụt cứu nguy! Liễu thị trưởng tại thời khắc then chốt nhất, trượng nghĩa viện thủ, tôi đại biểu toàn thể đồng chí Thành ủy Tiềm Châu cùng 6 triệu nhân dân thành phố Tiềm Châu biểu thị nhiệt liệt hoan nghênh đối với Liễu thị trưởng!"
Không ngờ lại lấy lý do này, cũng có thể miễn cưỡng cho qua!
Hầu phó trưởng phòng của Bộ phận tổ chức tỉnh ủy tỉnh A đi cùng với y đến thành phố Tiềm Châu để nhậm chức. Trước đó, Bộ phận tổ chức của Tỉnh ủy đã truyền xuống văn kiện bổ nhiệm, bổ nhiệm đồng chí Liễu Tuấn làm phó bí thư thành ủy thành phố Tiềm Châu.
Thường ủy hội Hội đồng nhân dân thành phố Tiềm Châu bổ nhiệm Liễu Tuấn làm phó thị trưởng Chính phủ nhân dân thành phố Tiềm Châu, thị trưởng tạm thời.
Tỉnh ủy rất đột nhiên đối với lần bổ nhiệm này của Liễu Tuấn, Trần Hướng Dương nằm viện không bao lâu, phần lớn mọi người còn chưa làm cho rõ ràng tình hình, Tỉnh ủy đột nhiên miễn đi chức vụ phó bí thư thành ủy Tiềm Châu của ông ta, sau đó Thường ủy hội Hội đồng nhân dân thành phố Tiềm Châu lại tiếp nhận đơn từ chức thị trưởng Chính phủ Nhân dân của Trần Hướng Dương. Đợi sau khi thân thể Trần Hướng Dương khang phục thì mới an bài công tác mới.
Vị trí thị trưởng đột nhiên bị bỏ trống, một số ít cán bộ mưu cầu danh lợi còn chưa kịp làm ra phản ứng gì thì Tỉnh ủy đã phái Liễu Tuấn qua đây.
Bí thư Thành ủy Lưu Huy rất có thể là người duy nhất có chút lý giải đối với các cán bộ thành phố Tiềm Châu phía sau mọi chuyện, Lưu Huy là bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm do một tay Cận Tú Thực đề bạt lên, ở trong số các bí thư Thành ủy của toàn tỉnh có tư lịch rất già dặn, chỉ đứng sau bí thư Thành ủy Ngọc Lan Đinh Ngọc Chu.
Đối với tình hình sức khỏe của Trần Hướng Dương, Lưu Huy cũng tương đối hiểu rõ, cũng rất rõ ràng lần này Trần Hướng Dương bị bệnh trên cơ bản khả năng trở lại đảm nhiệm chức thị trưởng là rất nhỏ. Ở trong cơn đại hồng thủy lần này, thành phố Tiềm Châu tổn thất tương đối nghiêm trọng, công tác trùng kiến sau thiên tai là một nhiệm vụ rất nặng nề, sức khỏe của Trần Hướng Dương chắc chắn khó có thể đảm đương được khoản trọng trách này.
Trước tiên Lưu Huy tiếp kiến Cận Tú Thực.
Cận Tú Thực đã lui đến tuyến hai, đối với vấn đề của Lưu Huy không có trả lời chính diện mà chỉ là như thể có chút suy nghĩ nói một câu "Phải phái qua một cán bộ hiểu kiến thiết kinh tế mới được" .
Rất hiển nhiên, Cận Tú Thực cũng đã chấp nhận sự thực Trần Hướng Dương tạm rời cương vị công tác, đang suy nghĩ để chỉ định chọn người.
Thành phố Tiềm Châu là pháo đài kiên cố nhất của Cận Tú Thực, trình độ kiên cố của nó còn trên cả thành phố Ngọc Lan. Bản thân Cận Tú Thực chính là từ thành phố Tiềm Châu mà đi lên địa vị cao là bí thư Tỉnh ủy. Nhiều năm trước tới nay, thành phố Tiềm Châu đã thấp thoáng trở thành đại bản doanh để Cận Tú Thực bồi dưỡng cán bộ hậu bị, toàn tỉnh có rất nhiều cán bộ cấp phòng đều đi ra từ thành phố Tiềm Châu.
Thậm chí có một độ, tỉnh A bị người nói đùa xưng là tỉnh Tiềm Châu. Sau đó Cận Tú Thực cũng ý thức được làm như vậy không phải là rất thỏa đáng, dễ bị người nắm lấy chuôi, ở trên tầng cao sẽ để lại ấn tượng không tốt, lúc này mới từ từ cải biến sách lược, hơn nữa từ sau khi hắn trở thành bí thư Tỉnh ủy, quyền lực tăng nhiều, bồi dưỡng cán bộ cũng không chỉ có hạn tại thành phố Tiềm Châu.
Nhưng thành phố Tiềm Châu vẫn là đại bản doanh của Cận hệ. Cán bộ Tiềm Châu nào cũng vênh váo hò hét, đi họp trong tỉnh, nói một câu "tôi tới từ Tiềm Châu", trong câu chữ đã có ý cao hơn người khác một bậc rồi, bởi vì việc này đại biểu cho anh ta là người trên tuyến của Cận Tú Thực.
Sau khi Cù Hạo Cẩm tiếp nhận chức vụ bí thư Tỉnh ủy, việc đầu tiên chính là tập trung đến thành phố Ngọc Lan, thứ hai là tập trung vào thành phố Tiềm Châu. Lâu Hải Anh được điều nhiệm đến phó bí thư Thành ủy Tiềm Châu chính là một điềm báo, mặc dù Lâu Hải Anh là dòng chính của Đinh Ngọc Chu, cũng chính là người có khả năng trên tuyến Cận Tú Thực, nhưng vẫn có chút khác biệt so với cán bộ Tiềm Châu. Điều đi một người vốn đang đảm nhận phó bí thư Thành ủy đảng là Lâu Hải Anh qua đó, thì ý nghĩa Cù Hạo Cẩm muốn làm điều chỉnh đối với các cán bộ của thành phố Tiềm Châu.
Lưu Huy cùng Trần Hướng Dương cũng biểu hiện ra rất lo lắng đối với việc này, nhưng Cù Hạo Cẩm nắm quyền, dù cho trong lòng có bất mãn cũng vô kế khả thi, chỉ có thể bị động phòng ngự, lần này bị khuyết chức thị trưởng, Lưu Huy càng lo lắng hơn, rất hiển nhiên, đây lại là cơ hội để cho Cù Hạo Cẩm "Sảm sa tử"(*).
(*)Một sách lược quản lý phe phái, đưa cán bộ bên mình vào một hàng ngũ nhằm tạo thêm sự vững chắc.
Nhưng cuối cùng người đến lại là Liễu Tuấn, Lưu Huy hơi có chút ngoài ý muốn.
Việc Liễu Tuấn tại thành phố Ngọc Lan kết minh với Đinh Ngọc Chu rất là bí ẩn, mặc dù Lưu Huy cũng là tâm phúc của Cận Tú Thực nhưng đối với việc này cũng không hiểu rõ. Nghiêm khắc mà nói, trước khi Liễu Tuấn đến tiếp nhận chức vụ thị trưởng, Lưu Huy đầu tiên chính là sợ hãi.
Liễu nha nội thực sự quá cường thế, không phải là người hợp tác tốt. Biểu hiện tại thành phố Ngọc Lan phỏng chừng sẽ khiến cho toàn bộ người đứng đầu phải buồn bực. Đinh Ngọc Chu đó là một tay già đời trên quan trường lợi hại cỡ nào, đường đường là tôn sư của phó bí thư Tỉnh ủy, cứ thế mà bị tiểu Liễu dồn ép đến mức ngay cả thở cũng không nổi, khi đó, Liễu Tuấn chẳng qua là một Thường ủy Thành ủy đứng thứ hai từ dưới đếm lên mà thôi, theo ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, cũng không có khác quá lớn so với bí thư Huyện ủy của một khu thuộc thành phố Ngọc Lan. Quyền lực địa vị khi so với Đinh Ngọc Chu thì thật sự kém khá xa.
Chỉ một thằng cùng cấp với bí thư khu Huyện ủy, cũng chỉ dùng một hai năm thời gian liền trực tiếp trở thành nhân vật số 2 phía sau màn của thành phố Ngọc Lan, như thể ngang nhiên cướp đi một chiếc bánh ngọt ở trong tay Đinh Ngọc Chu, thủ đoạn như thế sao không khiến Lưu Huy lo sợ trong lòng được?
Hiểu ra lần này, Liễu Tuấn đã thật sự là thị trưởng thành phố Tiềm Châu, cùng một bí thư Thành ủy như hắn đây, cấp bậc đã hoàn toàn như nhau, đã không thể so sánh với địa vị khi còn tại thành phố Ngọc Lan.
Hợp tác cùng với một nha nội hết sức cường thế như vậy, chưa chắc là một việc vừa lòng đẹp ý.
Thế nhưng, ngoại trừ sợ hãi, Lưu Huy càng thêm kinh ngạc, theo suy nghĩ của hắn, chức thị trưởng này thế nào cũng không thể tới phiên Liễu Tuấn được, có vẻ như Cù Hạo Cẩm cùng Thai Duy Thanh cũng không hề muốn thấy Liễu nha nội mà. Nếu như đây quả là ý của họ thì sao lại phải phái Liễu Tuấn qua đây chứ? Như vậy chính là ý của Hà Duyên An rồi, mặc dù Hà tỉnh trưởng rời khỏi tỉnh A, đối với tình huống ở trong tỉnh vẫn còn rất quan tâm, Thôi Phúc Thành có thể đi vào ban Thường ủy Tỉnh ủy chính là một minh chứng.
Liễu Tuấn là người có khả năng do chính miệng Hà Duyên An điều đến tỉnh A, Hà Duyên An quan tâm đến y chính là điều đương nhiên.
Nếu nói như vậy, lão lãnh đạo mất chỗ dựa là thật, đối với sự vụ trong tỉnh nhanh như vậy đã bị mất đi quyền ngôn ngữ. Lưu Huy vốn tưởng rằng tân thị trưởng vẫn có thể sản sinh từ thành phố Tiềm Châu, điều này đã nói rõ, Cận Tú Thực vẫn còn có thể phát huy lực ảnh hưởng nhất định.
Giữa lúc Lưu Huy đang sầu não không ngớt, Cận Tú Thực đã đích thân gọi điện thoại qua cho hắn.
Cận Tú Thực tại trong điện thoại đã nói thẳng không sai lầm khi nói cho hắn, muốn hắn tận lực phối hợp với công tác của Liễu Tuấn, đồng thời mơ hồ còn nhắc nhở với Lưu Huy, đối với Liễu Tuấn ông ta rất là tán thưởng.
Cơ trí của Lưu Huy như thế nào, đối với ám chỉ của Cận Tú Thực đã hiểu ngay, không khỏi thầm ngạc nhiên, nhanh như vậy Cận Tú Thực đã kết minh cùng Liễu Tuấn rồi?
Bất kể như thế nào, trong lòng Lưu Huy cuối cùng cũng yên bình hơn.
Khi tới cái độ tuổi như hắn đây, hơn nữa Cận Tú Thực đã lui đến tuyến 2, Lưu Huy cũng đã tuyệt hy vọng xa vời muốn tiến thêm một bước trên con đường làm quan, điểm khác biệt duy nhất chẳng qua chính là trước khi về hưu có thể qua cấp phó bộ để dưỡng lão mà thôi. Vì cái chức cấp phó bộ này nên mới cùng chơi vật tay với một nha nội có bối cảnh thâm hậu như Liễu Tuấn, chứ không phải là điều mà trong lòng Lưu Huy mong muốn.
Hiện nay khi Cận Tú Thực chỉ ra Liễu Tuấn là "người một nhà", Lưu Huy liền thở dài một hơi.
Thuần túy từ trên năng lực chấp chính mà nói, Lưu Huy cũng như Cận Tú Thực, đối với Liễu Tuấn gởi gắm kỳ vọng rất cao. Khu tân thành Trường Hà vẫn còn đang đặt ở đó, vị Liễu nha nội này làm cho kinh tế được kiến thiết, thủ đoạn không phải cao mức thông thường.
Liễu Tuấn vẫn một mình đến thành phố Tiềm Châu nhậm chức, cũng giống như 3 năm trước khi đến thành phố Ngọc Lan.
Biết được Liễu Tuấn sắp đảm nhiệm thị trưởng thành phố Tiềm Châu, Nguyễn Bích Tú và Giải Anh hai vị nhất phẩm phu nhân khẩn cấp phải thương lượng một chút. Theo lý, Liễu Tuấn mới đến nhậm chức thị trưởng, Nghiêm Phỉ cũng nên đi cùng mới đúng, để mà chăm sóc cuộc sống thường ngày của Liễu Tuấn. Tuy nhiên Liễu Dương còn quá nhỏ chưa đến 2 tuổi, nhất định không thể rời xa mẹ, nếu như mang cả Liễu Dương cùng đến Tiềm Châu, nhưng Nguyễn Bích Tú và Giải Anh cũng không chịu, cũng không phải là họ không nỡ xa Liễu Dương mà là Tiềm Châu mới bị lũ lụt, sau khi thiên tai rất dễ xảy ra dịch bệnh, Dương Dương còn nhỏ thân thể còn yếu, cũng không thể mạo hiểm như vậy được.
Cuối cùng vẫn là chiếu theo thương nghị ban đầu. Phỉ Phỉ mang theo Dương Dương tiếp tục ở lại kinh thành, chờ thêm một đoạn thời gian, đợi thời kỳ dịch bệnh dễ phát nhất trôi qua mới đến Tiềm Châu.
Đối với chuyến đi của Liễu thị trưởng, Lưu Huy cùng Thành ủy Tiềm Châu dành cho đãi ngộ rất cao. Giống như là đang nghênh tiếp lãnh đạo Tỉnh ủy đến thị sát vậy, toàn thể thành viên của ban cùng phó thị trưởng Chính phủ đều đồng loạt được phái đi, đến biên giới thành phố Tiềm Châu để nghênh tiếp.
Bí thư Thành ủy Lưu Huy đích thân dẫn theo đội ngũ.
Nếu như quả là Trưởng phòng tổ chức Tỉnh ủy Vương Đức Dụ đích thân đi cùng với Liễu Tuấn tới nhậm chức, Thành ủy Tiềm Châu bày ra cái "Nghi thức toàn bộ" thế này cũng miễn cưỡng nói cho qua, dù sao Vương Đức Dụ là Thường ủy Tỉnh ủy, hiện tại đi cùng với Liễu Tuấn chẳng qua là Hầu phó trưởng phòng của bộ tổ chức Tỉnh ủy, bất kể như thế nào cũng không đảm đương nổi lễ tiết thế này. Về phần Liễu Tuấn, tuổi còn trẻ đã thay được quyền thị trưởng, phó thị trưởng Phủ thị chính tới biên giới nghênh tiếp, cũng đã là đặc cách rồi, huống chi còn là bí thư Thành ủy hơn 50 tuổi như Lưu Huy đây đích thân ra đón?
Đối với quyết định này của Lưu bí thư trong lòng phần lớn các thành viên của ban Thành ủy đều không đồng ý.
Quá khác người, không tốt chứ sao.
Đối với bản thân Liễu Tuấn cũng chưa hẳn là một chuyện tốt. Để cho lãnh đạo trong tỉnh biết được, không biết trong lòng sẽ nghĩ sao đây.
Chẳng qua là mọi người mặc dù oán thầm, ngoài miệng tuyệt sẽ không nói ra, một đám có vẻ rất phấn khởi, vui mừng nhảy nhót.
Có thể không vui sao? Các đại lão của thành phố Tiềm Châu cũng đã nghe nói qua tên tuổi "ngang ngược" của Liễu nha nội, ai cũng không muốn chỉ vì ở trên việc này mà rước lấy Liễu Tuấn "chiếu cố đặc biệt" được.
Một thị trưởng cấp thành phố mới chỉ 29 tuổi, phóng nhãn toàn quốc, sợ rằng cũng là có một không hai.
Vô duyên vô cớ đi đắc tội với mấy ngôi sao thế này để làm gì?
Liễu Tuấn ngồi cùng xe đến cùng với Hầu trưởng phòng, ngồi chính là xe Audi của bộ tổ chức Tỉnh ủy. Trên xe, Liễu Tuấn ngồi sóng đôi với Hầu trưởng phòng, dọc theo đường đi hai người vẫn chưa nói gì với nhau.
Hầu trưởng phòng không phải là cán bộ tổ chức lão thành, trước đó không lâu từ một bí thư địa ủy của khu một khu khác đảm nhiệm điều tới thôi. Chưa nói tới lên chức, cũng chưa nói đến bị giáng chức, chỉ bình điều mà thôi, cấp bậc vẫn là chính sở. Những người đã quen làm người đứng đầu, cũng tương đối là thận trọng từ lời nói đến việc làm.
Khi tới gần biên giới thành phố Tiềm Châu, rất xa đã thấy được một mảnh đầu người đông nghịt ở ven đường, cùng một loạt xe con sáng loáng, Hầu trưởng phòng cùng Liễu Tuấn đều giật mình, ai cũng chưa từng ngờ tới, thành phố Tiềm Châu sẽ bày ra cách hoan nghênh long trọng như thế.
Khi xe Audi chậm rãi dừng lại, khi Hầu trưởng phòng và Liễu Tuấn thấy được Lưu Huy thì càng kinh hãi hơn.
Hầu trưởng phòng vội vàng bước nhanh tới, cầm chặt tay Lưu Huy, vẻ mặt tươi cười, luôn miệng nói: "Lưu bí thư, cái này thật là không dám đảm đương. . ."
Lưu Huy mỉm cười nói: "Hầu trưởng phòng đại giá quang lâm, điều phải làm mà."
Khi đến phiên Liễu Tuấn, Lưu Huy càng lộ ra dáng tươi cười rực rỡ hơn, vui vẻ nói: "Hoan nghênh anh hùng chống lụt cứu nguy! Liễu thị trưởng tại thời khắc then chốt nhất, trượng nghĩa viện thủ, tôi đại biểu toàn thể đồng chí Thành ủy Tiềm Châu cùng 6 triệu nhân dân thành phố Tiềm Châu biểu thị nhiệt liệt hoan nghênh đối với Liễu thị trưởng!"
Không ngờ lại lấy lý do này, cũng có thể miễn cưỡng cho qua!
/2140
|