Vương Đức Dụ đích thân đưa Hà Húc tới Tiềm Châu nhậm chức.
Là thành thị kinh tế đứng thứ ba toàn tỉnh, bí thư mới xứng đáng với đãi ngộ này. Nhưng Lưu Huy không tổ chức thành viên trong ban đi tới giao giới nghênh tiếp, tổ chức lễ hoan nghênh ở cổng thành ủy.
Vương Đức Dụ cười ha hả, nhưng trong lòng thực sự không vui.
Vì khi Liễu Tuấn nhậm chức, phó trưởng phòng tổ chức tới cùng, Lưu Huy suất lĩnh toàn bộ thành viên hai ban ra tới giao giới thành phố nghênh đón, hôm nay một thường ủy tỉnh, một bí thư chính thức mà lại không không bằng một thị trưởng tạm quyền.
Lưu Huy cũng quá hẹp hòi, ông trên 50, Tiềm Châu xảy ra chuyện, cho ông cái chức phó chủ nhiệm hội đồng nhân dân tỉnh, coi như Cù bí thư nhân nghĩa lắm rồi, còn có gì mà không hài lòng? Coi Tiềm Châu là nhà ai vậy hả?
Có điều Vương Đức Dụ cũng không lộ ra, bề ngoài, tỉnh không cho phép hoạt động tiếp đón hình thức chủ nghĩa đó.
Trừ không đón tiếp từ xa thì tất cả những thứ khác đều trong quy củ, Lưu Huy cười như không có chuyện gì, có điều các thành viên khác trong ban ai nấy mặt mày nghiêm trang, chỉ có Liễu Tuấn là không nhìn thấy cảm xúc gì, như giếng cổ ngàn năm.
Lưu Huy trên lễ hoan nghênh, chủ động phê bình, chủ động nhận trách nhiệm vụ về án huyện Bạch Hồ, điều này làm cho Vương Đức Dụ cả kinh, theo lý Lưu Huy nhậm chức phó chủ tịch hội đồng nhân dân là có kết luận tổ chức rồi, không cần làm thêm việc này.
Tiếp theo đó Lưu Huy đổi giọng, khẳng định thái độ kiên cường của đồng chí Liễu Tuấn trong công tác phản hủ xướng liêm, hi vọng các đồng chí khác sau này phối hộp nhiều hơn với công tác chính phủ, mau chóng để kinh tế Tiềm Châu đi lên.
Sắc mặt Vương Đức Dụ hơi sầm xuống.
Hôm nay là lễ bàn giao cho bí thư mới, về lễ tiết, Lưu Huy phải trọng điểm nói về Hàn Húc, nhưng lại tốn nhiều công sức như thế để hiệu triệu mọi người "phối hợp với chính phủ", có thể nói là lẫn lộn đầu đuôi rồi.
Khuôn mặt Hàn Húc luôn mang theo nụ cười, không tỏ ra có chút phật ý nào, mỗi khi có người nhìn lại, Hàn Húc đều gật đầu chào, người từ cơ quan quốc gia đi ra, công phu dưỡng khí rất giỏi. Tiếp theo đó khi Hàn Húc phát ngôn, đánh giá giá cao cống hiến của Lưu Huy với Tiềm Châu, thái độ khiêm tốn ôn hòa.
Lễ hoan nghênh kết thức, Lưu Huy mở tiệc chiêu đãi ở nhà khách Tiềm Châu, không khí khá sôi nổi, mọi người thay nhau chúc rượu Lưu Huy, thực tế đây là tiệc chia tay Lưu Huy.
Lưu Huy và Hàn Húc bàn giao công việc không mất quá nhiều thời gian, ngày hôm sau Lưu Huy rời khỏi Tiềm Châu, đến Ngọc Lan nhậm chức, Lưu Huy lặng lẽ rời đi không kinh động nhiều người, chỉ có đồng chí phụ trách trong bốn ban thành ủy, mở lễ chia tay đơn giản, các cán bộ khu huyện không ai tới, khi bọn họ biết được tin tức thì Lưu Huy đã đi xa rồi.
Phải nói Lưu Huy là một cán bộ có nguyên tắc tổ chức rất cao, cho dù phải rời khỏi Tiềm Châu trong tình huống không hề muốn, vẫn làm rất nhiều công tác để ổn định cục diện Tiềm Châu, không để chuyện mình rời đi tạo thành quá nhiều hỗn loạn, ít nhất bề ngoài quan trường Tiềm Châu rất yên bình.
Nhưng dòng chảy ngầm đã cuồn cuộn rồi.
Liễu Tuấn nhận được điện thoại của Yêu Hải Anh trong văn phòng của Liễu Tuấn.
- Thị trưởng có rảnh không?
Yêu Hải Anh hỏi thẳng thắn.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Bí thư Hải Anh có chuyện sao?
- Ừm, có chuyện muốn thương lượng với thị trường một chút.
Yêu Hải Anh là phó bí thư đảng ủy chuyên chức, về công tác không có quá nhiều chỗ đan xen với thị trưởng, nhưng cùng dưới tổ chức chung, chả ai quy định phó bí thư gặp gỡ thị trưởng cả.
Liễu Tuấn cười:
- Mời bí thư Hải Anh qua đây.
Dù y có bận thế nào cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của Yêu Hải Anh.
Yêu Hải Anh mau chóng tới văn phòng thị trưởng, cô ta năm nay trên bốn mươi, mặc đồ tây màu đen, ở vị trí lãnh đạo lâu năm, khí độ uy nghiêm không hề giảm chút nào cho dù là cô ta là nữ đồng chí.
Vu Hoài Tín đưa trà lên, Yêu Hải Anh mỉm cười gật đầu, trên mặt mang theo chút thân thiết. Trước kia ở Ngọc Lan, thái độ của Yêu Hải Anh không như thế, hiện giờ tới Tiềm Châu, mọi chuyện trong quá khư đã tan biến. Nói ra hiện giờ cô ta và Liễu Tuấn là chiến hữu cùng phe, là nhân mã của Đinh hệ, sau khi Tiềm Châu bị "công chiếm", trừ bắt tay hợp tác với Liễu Tuấn ra thì không còn lựa chọn nào khác.
Lãnh đạo nữ ở phương diện kết thân tình có ưu thế tự nhiên.
- Bí thư Hải Anh đại giá thân lâm, không biết có chỉ thị gì?
Liễu Tuấn đùa, tựa hồ tâm tình không tệ.
Yêu Hải Anh thì lại chẳng có vẻ thoải mái như y, khóe môi hơi nhếch lên một chút coi như đáp lại sự "hài hước " của Liễu Tuấn, rồi nghiêm mặt nói:
- Thị trưởng, chuyện của Úc Chí Đạt phải có kết luận rồi.
Úc Chí Đạt làm bí thư huyện ủy tạm quyền tới nay đã được mấy tháng rồi, hiện giờ đám Phương Nhữ Thành bị cơ quan kiểm sát chính thức bắt giữ, vụ án Bạch Hồ đã có kết luận của tổ chức, nhưng Úc Chí Đạt vẫn là bí thư tạm quyền.
- Huyện Bạch Hồ sắp mở đại hội đảng rồi.
Yêu Hải Anh lại nhắc một câu.
Vốn chuyện này Lưu Huy cũng định xử lý trong thời gian ngắn, không ngờ lại bị tỉnh uy điều đi trước, hai ngày trước đó Yêu Hải Anh đã tới bái phỏng Lưu Huy, tỏ thái độ rõ ràng, hi vọng Lưu Huy trước khi rời chức, đưa Úc Chí Đạt lên chính thức, Lưu Huy suy nghĩ kỹ càng rồi từ chối, nhưng không giải thích nhiều.
Trong suy nghĩ của Yêu Hải Anh đó là do tính cách cẩn thận của Lưu Huy, nếu đã đi rồi không muốn để lại cái gì khiến người ta lên án.
Liễu Tuấn hỏi ngược lại:
- Bí thư Hải Anh có ý kiến gì?
- Vụ án Bạch Hồ đã có kết luận của tổ chức, Úc Chí Đạt không có vấn đề gì, vì thuận lợi cho công tác huyện Bạch Hồ mau chóng đi vào quỹ đạo, thành ủy nên có quyết định rõ ràng, cứ trì hoãn mãi không tốt. Cuộc họp văn phòng bí thư chiều nay nên thảo luận vấn đề này.
Liễu Tuấn trầm ngâm:
- Hay là trao đổi với Hàn bí thư trước.
Liễu Tuấn không muốn phá hỏng quy tắc, Hàn Húc tuy vùa tới nhậm chức, nhưng qua mặt hắn đề xuất bổ nhiệm bí thư huyện ủy một cách trực tiếp không tốt, dù thông qua nhưng truyền ra ngoài khó tránh khỏi tội danh "ngang ngược".
Yêu Hải Anh nhìn y rồi gật đầu:
- Được, thị trưởng đi hay tôi đi?
Thái độ này của Yêu Hải Anh đã hoàn toàn coi Liễu Tuấn là người bên mình rồi, không cần nói nữa câu khách khí.
Liễu Tuấn nói:
- Để tôi đi.
Mắt Yêu Hải Anh ánh lên, chậm rãi gật đầu.
Đáng lẽ việc điều chỉnh cán bộ phải do phó bí thư đảng ủy ra mặt trao đổi với bí thư mới đúng, nếu Lưu Huy tại chứng, Liễu Tuấn chẳng vơ việc này vào mình, Yêu Hải Anh cũng chẳng tới thương lượng với y, có điều tình hình đã thay đổi, Liễu Tuấn chủ động đi trao đổi với Hàn Húc là tỏ rõ thái độ với Yêu Hải Anh: Tôi đã hiểu ý cô rồi.
Ngoài ra trong mắt Yêu Hải Anh còn mang một hàm nghĩa khác, Liễu Tuấn đã bày ra thế xuất kích mạnh mẽ, chuẩn bị phát ra tiếng nói trong phương diện điều chỉnh cán bộ rồi.
Thị trưởng và phó bí thư đảng ủy lại thêm vào trưởng phòng tổ chức Phùng Huyền Huy là thân tín của Lưu Huy, tiếng nói trên mặt nhân sự là cực lớn.
- Ngoài ra nếu như Úc Chí Đạt chính thức lên làm bí thư, thì nhân tuyển huyện trưởng huyện Bạch Hồ cũng nên có quyết định.
Yêu Hải Anh tiếp tục nói.
- Bí thư Hải Anh có nhân tuyển thích hợp rồi?
- Thị trưởng thấy Cừu Dụng Chi thế nào?
Liễu Tuấn suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.
Yêu Hải Anh không hỏi vì sao, nếu như Liễu Tuấn không đồng ý thì thế nào cũng có ý do, mình đã quyết định ủng hộ y thì tất cả để y quyết định là được. Phải nói Yêu Hải Anh tỏ một thái độ trợ thủ cực kỳ nghiêm túc.
- Bí thư Hải Anh, công tác chuẩn bị đại hội nhân dân thế nào rồi.
Liễu Tuấn thay đổi đề tài.
Trước kia Lưu Huy kiêm nhiệm chủ nhiệm hội đồng nhân dân, công tác tổ chức đại hội đều do hội thường ủy hội đồng nhân dân làm, nhưng Lưu Huy chỉ rõ công tác này phải báo cáo với Yêu Hải Anh, cho nên việc bổ nhiệm, miễn nhiệm cán bộ tuyển cử do Yêu Hải Anh đích thân nắm giữ là rất cần thiết.
Hiện giờ là đầu tháng ba, đại hội nhân dân Tiềm Châu quyết định mở vào ngày 28 tháng 3.
- Danh sách đại biểu các khu huyện cơ bản đã xác định rồi...
Yêu Hải Anh nhíu mày, tựa hồ có chút lo lắng.
Liễu Tuấn mỉm cười nhìn cô ta.
Yêu Hải Anh trầm ngâm một lúc mới nói:
- Thị trưởng, tôi nghe được một số tin đồn không hay.
- Tin đồn?
- Phải, tin đồn nói.. Nói có người muốn gây chuyện ở đại hội lần này.
Yêu Hải Anh khéo léo nói.
Liễu Tuấn thầm cả kinh.
Cái gọi là có người muốn gây chuyện ở đại hội lần này tất nhiêm là nhắm vào tuyển cử thị trưởng.
Liễu Tuấn hỏi:
- Là ai?
Yêu Hải Anh trầm ngâm:
- Cụ thể thì chưa rõ là ai, có điều nghe nói cán bộ phụ trách khu huyện khác đều có chút kích động về vụ án huyện Bạch Hồ.
Ý tứ là đồng chí Liễu Tuấn "bất nhân", vừa nhậm chức đã lấy c bộ bản địa ra khai đao, mọi người không hoan nghênh đồng chí Liễu Tuấn tiếp tục làm thị trưởng Tiềm Châu.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Tin đồn vô căn cứ không đáng lo
Là thành thị kinh tế đứng thứ ba toàn tỉnh, bí thư mới xứng đáng với đãi ngộ này. Nhưng Lưu Huy không tổ chức thành viên trong ban đi tới giao giới nghênh tiếp, tổ chức lễ hoan nghênh ở cổng thành ủy.
Vương Đức Dụ cười ha hả, nhưng trong lòng thực sự không vui.
Vì khi Liễu Tuấn nhậm chức, phó trưởng phòng tổ chức tới cùng, Lưu Huy suất lĩnh toàn bộ thành viên hai ban ra tới giao giới thành phố nghênh đón, hôm nay một thường ủy tỉnh, một bí thư chính thức mà lại không không bằng một thị trưởng tạm quyền.
Lưu Huy cũng quá hẹp hòi, ông trên 50, Tiềm Châu xảy ra chuyện, cho ông cái chức phó chủ nhiệm hội đồng nhân dân tỉnh, coi như Cù bí thư nhân nghĩa lắm rồi, còn có gì mà không hài lòng? Coi Tiềm Châu là nhà ai vậy hả?
Có điều Vương Đức Dụ cũng không lộ ra, bề ngoài, tỉnh không cho phép hoạt động tiếp đón hình thức chủ nghĩa đó.
Trừ không đón tiếp từ xa thì tất cả những thứ khác đều trong quy củ, Lưu Huy cười như không có chuyện gì, có điều các thành viên khác trong ban ai nấy mặt mày nghiêm trang, chỉ có Liễu Tuấn là không nhìn thấy cảm xúc gì, như giếng cổ ngàn năm.
Lưu Huy trên lễ hoan nghênh, chủ động phê bình, chủ động nhận trách nhiệm vụ về án huyện Bạch Hồ, điều này làm cho Vương Đức Dụ cả kinh, theo lý Lưu Huy nhậm chức phó chủ tịch hội đồng nhân dân là có kết luận tổ chức rồi, không cần làm thêm việc này.
Tiếp theo đó Lưu Huy đổi giọng, khẳng định thái độ kiên cường của đồng chí Liễu Tuấn trong công tác phản hủ xướng liêm, hi vọng các đồng chí khác sau này phối hộp nhiều hơn với công tác chính phủ, mau chóng để kinh tế Tiềm Châu đi lên.
Sắc mặt Vương Đức Dụ hơi sầm xuống.
Hôm nay là lễ bàn giao cho bí thư mới, về lễ tiết, Lưu Huy phải trọng điểm nói về Hàn Húc, nhưng lại tốn nhiều công sức như thế để hiệu triệu mọi người "phối hợp với chính phủ", có thể nói là lẫn lộn đầu đuôi rồi.
Khuôn mặt Hàn Húc luôn mang theo nụ cười, không tỏ ra có chút phật ý nào, mỗi khi có người nhìn lại, Hàn Húc đều gật đầu chào, người từ cơ quan quốc gia đi ra, công phu dưỡng khí rất giỏi. Tiếp theo đó khi Hàn Húc phát ngôn, đánh giá giá cao cống hiến của Lưu Huy với Tiềm Châu, thái độ khiêm tốn ôn hòa.
Lễ hoan nghênh kết thức, Lưu Huy mở tiệc chiêu đãi ở nhà khách Tiềm Châu, không khí khá sôi nổi, mọi người thay nhau chúc rượu Lưu Huy, thực tế đây là tiệc chia tay Lưu Huy.
Lưu Huy và Hàn Húc bàn giao công việc không mất quá nhiều thời gian, ngày hôm sau Lưu Huy rời khỏi Tiềm Châu, đến Ngọc Lan nhậm chức, Lưu Huy lặng lẽ rời đi không kinh động nhiều người, chỉ có đồng chí phụ trách trong bốn ban thành ủy, mở lễ chia tay đơn giản, các cán bộ khu huyện không ai tới, khi bọn họ biết được tin tức thì Lưu Huy đã đi xa rồi.
Phải nói Lưu Huy là một cán bộ có nguyên tắc tổ chức rất cao, cho dù phải rời khỏi Tiềm Châu trong tình huống không hề muốn, vẫn làm rất nhiều công tác để ổn định cục diện Tiềm Châu, không để chuyện mình rời đi tạo thành quá nhiều hỗn loạn, ít nhất bề ngoài quan trường Tiềm Châu rất yên bình.
Nhưng dòng chảy ngầm đã cuồn cuộn rồi.
Liễu Tuấn nhận được điện thoại của Yêu Hải Anh trong văn phòng của Liễu Tuấn.
- Thị trưởng có rảnh không?
Yêu Hải Anh hỏi thẳng thắn.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Bí thư Hải Anh có chuyện sao?
- Ừm, có chuyện muốn thương lượng với thị trường một chút.
Yêu Hải Anh là phó bí thư đảng ủy chuyên chức, về công tác không có quá nhiều chỗ đan xen với thị trưởng, nhưng cùng dưới tổ chức chung, chả ai quy định phó bí thư gặp gỡ thị trưởng cả.
Liễu Tuấn cười:
- Mời bí thư Hải Anh qua đây.
Dù y có bận thế nào cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của Yêu Hải Anh.
Yêu Hải Anh mau chóng tới văn phòng thị trưởng, cô ta năm nay trên bốn mươi, mặc đồ tây màu đen, ở vị trí lãnh đạo lâu năm, khí độ uy nghiêm không hề giảm chút nào cho dù là cô ta là nữ đồng chí.
Vu Hoài Tín đưa trà lên, Yêu Hải Anh mỉm cười gật đầu, trên mặt mang theo chút thân thiết. Trước kia ở Ngọc Lan, thái độ của Yêu Hải Anh không như thế, hiện giờ tới Tiềm Châu, mọi chuyện trong quá khư đã tan biến. Nói ra hiện giờ cô ta và Liễu Tuấn là chiến hữu cùng phe, là nhân mã của Đinh hệ, sau khi Tiềm Châu bị "công chiếm", trừ bắt tay hợp tác với Liễu Tuấn ra thì không còn lựa chọn nào khác.
Lãnh đạo nữ ở phương diện kết thân tình có ưu thế tự nhiên.
- Bí thư Hải Anh đại giá thân lâm, không biết có chỉ thị gì?
Liễu Tuấn đùa, tựa hồ tâm tình không tệ.
Yêu Hải Anh thì lại chẳng có vẻ thoải mái như y, khóe môi hơi nhếch lên một chút coi như đáp lại sự "hài hước " của Liễu Tuấn, rồi nghiêm mặt nói:
- Thị trưởng, chuyện của Úc Chí Đạt phải có kết luận rồi.
Úc Chí Đạt làm bí thư huyện ủy tạm quyền tới nay đã được mấy tháng rồi, hiện giờ đám Phương Nhữ Thành bị cơ quan kiểm sát chính thức bắt giữ, vụ án Bạch Hồ đã có kết luận của tổ chức, nhưng Úc Chí Đạt vẫn là bí thư tạm quyền.
- Huyện Bạch Hồ sắp mở đại hội đảng rồi.
Yêu Hải Anh lại nhắc một câu.
Vốn chuyện này Lưu Huy cũng định xử lý trong thời gian ngắn, không ngờ lại bị tỉnh uy điều đi trước, hai ngày trước đó Yêu Hải Anh đã tới bái phỏng Lưu Huy, tỏ thái độ rõ ràng, hi vọng Lưu Huy trước khi rời chức, đưa Úc Chí Đạt lên chính thức, Lưu Huy suy nghĩ kỹ càng rồi từ chối, nhưng không giải thích nhiều.
Trong suy nghĩ của Yêu Hải Anh đó là do tính cách cẩn thận của Lưu Huy, nếu đã đi rồi không muốn để lại cái gì khiến người ta lên án.
Liễu Tuấn hỏi ngược lại:
- Bí thư Hải Anh có ý kiến gì?
- Vụ án Bạch Hồ đã có kết luận của tổ chức, Úc Chí Đạt không có vấn đề gì, vì thuận lợi cho công tác huyện Bạch Hồ mau chóng đi vào quỹ đạo, thành ủy nên có quyết định rõ ràng, cứ trì hoãn mãi không tốt. Cuộc họp văn phòng bí thư chiều nay nên thảo luận vấn đề này.
Liễu Tuấn trầm ngâm:
- Hay là trao đổi với Hàn bí thư trước.
Liễu Tuấn không muốn phá hỏng quy tắc, Hàn Húc tuy vùa tới nhậm chức, nhưng qua mặt hắn đề xuất bổ nhiệm bí thư huyện ủy một cách trực tiếp không tốt, dù thông qua nhưng truyền ra ngoài khó tránh khỏi tội danh "ngang ngược".
Yêu Hải Anh nhìn y rồi gật đầu:
- Được, thị trưởng đi hay tôi đi?
Thái độ này của Yêu Hải Anh đã hoàn toàn coi Liễu Tuấn là người bên mình rồi, không cần nói nữa câu khách khí.
Liễu Tuấn nói:
- Để tôi đi.
Mắt Yêu Hải Anh ánh lên, chậm rãi gật đầu.
Đáng lẽ việc điều chỉnh cán bộ phải do phó bí thư đảng ủy ra mặt trao đổi với bí thư mới đúng, nếu Lưu Huy tại chứng, Liễu Tuấn chẳng vơ việc này vào mình, Yêu Hải Anh cũng chẳng tới thương lượng với y, có điều tình hình đã thay đổi, Liễu Tuấn chủ động đi trao đổi với Hàn Húc là tỏ rõ thái độ với Yêu Hải Anh: Tôi đã hiểu ý cô rồi.
Ngoài ra trong mắt Yêu Hải Anh còn mang một hàm nghĩa khác, Liễu Tuấn đã bày ra thế xuất kích mạnh mẽ, chuẩn bị phát ra tiếng nói trong phương diện điều chỉnh cán bộ rồi.
Thị trưởng và phó bí thư đảng ủy lại thêm vào trưởng phòng tổ chức Phùng Huyền Huy là thân tín của Lưu Huy, tiếng nói trên mặt nhân sự là cực lớn.
- Ngoài ra nếu như Úc Chí Đạt chính thức lên làm bí thư, thì nhân tuyển huyện trưởng huyện Bạch Hồ cũng nên có quyết định.
Yêu Hải Anh tiếp tục nói.
- Bí thư Hải Anh có nhân tuyển thích hợp rồi?
- Thị trưởng thấy Cừu Dụng Chi thế nào?
Liễu Tuấn suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.
Yêu Hải Anh không hỏi vì sao, nếu như Liễu Tuấn không đồng ý thì thế nào cũng có ý do, mình đã quyết định ủng hộ y thì tất cả để y quyết định là được. Phải nói Yêu Hải Anh tỏ một thái độ trợ thủ cực kỳ nghiêm túc.
- Bí thư Hải Anh, công tác chuẩn bị đại hội nhân dân thế nào rồi.
Liễu Tuấn thay đổi đề tài.
Trước kia Lưu Huy kiêm nhiệm chủ nhiệm hội đồng nhân dân, công tác tổ chức đại hội đều do hội thường ủy hội đồng nhân dân làm, nhưng Lưu Huy chỉ rõ công tác này phải báo cáo với Yêu Hải Anh, cho nên việc bổ nhiệm, miễn nhiệm cán bộ tuyển cử do Yêu Hải Anh đích thân nắm giữ là rất cần thiết.
Hiện giờ là đầu tháng ba, đại hội nhân dân Tiềm Châu quyết định mở vào ngày 28 tháng 3.
- Danh sách đại biểu các khu huyện cơ bản đã xác định rồi...
Yêu Hải Anh nhíu mày, tựa hồ có chút lo lắng.
Liễu Tuấn mỉm cười nhìn cô ta.
Yêu Hải Anh trầm ngâm một lúc mới nói:
- Thị trưởng, tôi nghe được một số tin đồn không hay.
- Tin đồn?
- Phải, tin đồn nói.. Nói có người muốn gây chuyện ở đại hội lần này.
Yêu Hải Anh khéo léo nói.
Liễu Tuấn thầm cả kinh.
Cái gọi là có người muốn gây chuyện ở đại hội lần này tất nhiêm là nhắm vào tuyển cử thị trưởng.
Liễu Tuấn hỏi:
- Là ai?
Yêu Hải Anh trầm ngâm:
- Cụ thể thì chưa rõ là ai, có điều nghe nói cán bộ phụ trách khu huyện khác đều có chút kích động về vụ án huyện Bạch Hồ.
Ý tứ là đồng chí Liễu Tuấn "bất nhân", vừa nhậm chức đã lấy c bộ bản địa ra khai đao, mọi người không hoan nghênh đồng chí Liễu Tuấn tiếp tục làm thị trưởng Tiềm Châu.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Tin đồn vô căn cứ không đáng lo
/2140
|