Phong ba ở tỉnh D âm thầm khơi lên, Liễu Tuấn thì lại quay về Tiềm Châu.
Hội giao dịch mùa xuân đã gần kết thúc Liễu thị trưởng không còn lý do gì tiếp tục ở lại thành phố Nam Phương, hơn nữa hiện giờ tình thế ở Tiềm Châu có chút phức tạp, không về không được.
Khiến y phải trở về Tiềm Châu trước dự định là vì một cú điện thoại của Vu Hòa Tín, hắn không theo Liễu Tuấn mà ở lại Tiềm Châu, mỗi ngày báo cáo đơn giản tình hình cho y.
Vu Hoải Tín nói, Triệu Sư Phạm hôm nay mở cuộc họp văn phòng thị trưởng thảo luận đề tài đưa "công ty liên hợp sắt thép Vĩ Phong" tới Tiềm Châu, về nguyên tắc đã được thông qua, chuẩn bị đưa lên thường ủy thảo luận.
Thực tế, Liễu Tuấn từ chối công ty Vĩ Phong ở Tiềm Châu muốn chơi trò tung vốn nhỏ mò lợi lớn, chỉ có Hàn Húc , Liễu Tuấn, Lạc Vĩ Phong biết, bọn họ nói gì Vu Hoài Tín không hề hay biết.
Loại chuyện như thế này, Hàn Húc tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài, Liễu Tuấn cũng không nói, dù thể nào thì cũng phải giữ chút thể diện cho bí thư thành ủy. Thị trưởng có uy thế ra sao cũng không thể lộ ra ngoài, cho Hàn Húc đi hóng mát và công khai đối đấu với Thai Duy Thanh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Thai Duy Thanh nhắm vào Liễu Tuấn, gần như là bí mật công khai ở quan trưởng tỉnh A, Liễu Tuấn nghênh chiến chẳng ai nói được gì, huống chi chuyện này sớm đã vượt ra khỏi phạm vi tỉnh A, người trên quan trường ai chẳng dè dặt không nhắc tới chuyện này, sợ không cẩn thận dẫn hỏa thiêu thân.
Thế lực lớn đấu tranh, không phải ai cũng có thể xen vào bên trong, lỡ một chút thôi là thành tốt thí, vạn kiếp bất phục.
Nhưng Hàn Húc là người đứng đầu Tiềm Châu danh chính ngôn thuận, Liễu Tuấn có bản lĩnh có thể thoải mái thi triển thủ đoạn lập nên thế lực của mình, nhưng công khai trở mặt với người đứng đầu, là đại kỵ trên quan trường.
Rất nhiều chuyện, làm thỉ làm, không thể nói.
Ví dụ Liễu Tuấn từ chối Cty Vĩ Phong, ngay cả Triệu Sư Phạm cũng không hề biết, Liễu Tuấn tới Tiềm Châu, công tác thường ngày bên chính phủ tất nhiên ủy thác cho Triệu Sư Phạm.
Không ngờ Hàn Húc tranh thủ cơ hội ngày kéo Cty Vĩ Phong vào, được cuộc họp thị trưởng thông qua, đoán chừng sắp đưa lên thường ủy thảo luận rồi, chuyện này không trách Triệu Sư Phạm được.
Một hạng mục đầu tư cực lớn như thế, Triệu Sư Phạm tất nhiên là hết sức vui mừng, dù sao đâu phải ai cũng như Liễu Tuấn, có người cha làm phó thủ tướng mà biết chính sách ổn định vĩ mô của quốc gia rõ như lòng bàn tay được, càng không có tầm nhìn toàn cục, và khả năng tiên tri của y.
Cúp điện thoại của Vu Hoài Tín không lâu, Triệu Sư Phạm gọi điện tới.
- Thị trưởng, tôi có chuyện cần báo cáo cho thị trưởng.
Triệu Sư Phạm nói rất khách khí.
Liễu Tu khi còn là thị trưởng tạm quyền, Triệu Sư Phạm còn tự giác bảo vệ quyền uy của Liễu Tuấn, hiện giờ Liễu Tuấn trúng tuyển tỉ lệ cao, là thị trưởng chính thức, Triệu Sư Phạm càng thêm cẩn thận.
- Thị trưởng Sư Phạm khách khí quá, mời nói.
Triệu Sư Phạm mang theo chút kích động, báo cáo chuyện Cty Vĩ Phong, vẻ phấn chấn rõ ràng trong lời nói của Triệu Sư Phạm, tổng ngạch đầu tư của Cty Vĩ Phong đã lên tới hơn 24 tỷ, con số đầu tư ngày gần tương đương với tổng đầu tư cả năm của khu Nam Than, đám Triệu Sư Phạm phấn chấn cũng đúng.
Liễu Tuấn nghe Vu Hoài Tín báo cáo chuyện này kỳ thực có chút lấy làm lạ, chuyện ngựa gầy kéo xe lớn này nguy hiểm ra sao y đã giải thích với Hàn Húc rồi, Hàn Húc đâu phải là kẻ não rỗng mà không nghĩ ra? Vẫn cứ kiên trì đưa nguy hiểm vào, lại con lợi dụng y không có nhà, chơi thủ đoạn nhỏ này, có thể thấy Hàn Húc cũng chỉ là kẻ vì quyền uy của bản thân mà bất chấp mọi thứ.
Thân là bí thư thành ủy đích thân giới thiệu một hạng mục, lại bị thị trưởng dứt khoát từ chối, đúng là mất mặt.
Nhưng mà Hàn Húc rất có khả năng giống như Triệu Sư Phạm, không thực sự ý thức được nguy hiểm của ổn định vĩ mô. Dù sao mỗi quốc gia ổn định vĩ mô, luôn có một số hạng mục vi phạm quy định may mắn qua ải, một hạng mục khổng lồ tới 24 tỷ, là chưa từng có trên lịch sử tỉnh A, nếu thực thi thật sự, cho dù là nhà nước tiến hành ổn định vĩ mô, cũng phải suy nghĩ tới ảnh hưởng kinh tế tới địa phương.
Loại thao tác này cũng tương tự với người vi phạm luật "sinh sản có kế hoạch", thắng lợi lớn nhất là lén sinh con ra đã, chỉ cần đẻ ra rồi thế nào cũng không thể bóp chết được, nhiều lắm phát tiền là xong. Đợi làn sóng ổn định vĩ mô đi qua có thể lần nữa biến thành chính tích huy hoàng.
Ổn định vĩ mô chỉ là tạm thời, còn tăng trưởng GDP và thu nhập tài chính địa phương là lâu dài.
Đó cũng là vì sao rất nhiều chính phủ địa phương biết mình làm việc trái với chính sách mà vẫn cứ "liều mạng gây án", huống chi ổn định vĩ mô còn chưa bắt đầu, lời nói của Liễu Tuấn chỉ là suy đoán, Hàn Húc tự nhiên không từ bỏ.
Lạc Vĩ Phong chắc là cũng có suy nghĩa tương tự với Hàn Húc.
Phú quý cầu trong nguy hiểm, một khi thành công, thanh danh của Lạc Vĩ Phong sẽ có biến hóa thực chất, nhảy vọt lên thành nhà giàu siêu cấp số một số hai trong nước, tương lai mê người như thế, mạo hiểm một chút có là cái gì.
- Thị trưởng Sư Phạm vất vả rồi, chuyện này đã báo cáo cho Hàn bí thư chưa.
Triệu Sư Phạm tuổi nhiều hơn hẳn y, lại là cấp phó giữ quy củ, nên Liễu Tuấn luôn rất khách khí với hắn.
Triệu Sư Phạm cười nói:
- Giám đốc Lạc vốn do Hàn bí thư giới thiệu tới mà, Ừm, sau khi cuộc họp thị trưởng thông qua, tôi đã báo cáo với Hàn bí thư, Hàn bí thư rất vui, khả năng là ngày mai đưa lên thường ủy thảo luận.
Liễu Tuấn cau mày lại.
Thông qua cuộc họp thị trưởng đã là vấn đề rắc rối, có điều vẫn còn vãn hồi lại được chung quy y mới là thị trưởng, y kiên trì phủ quyết vẫn được. Nhưng một khi lên thường ủy thảo luận thông qua, đó là đã có kết luận của tổ chức, dù Liễu Tuấn y có lý do chính đáng ra sao, cũng không thể lật nhào quyết định của thường ủy, đó là biểu hiện cực độ ngang ngược, rất dễ bị người ta nắm lấy thóp.
Cù Hạo Cẩm thậm chí kiếm cớ này phá vỡ sự im lặng trước đó, lần nữa nhúng tay vào chuyện ở Tiềm Châu.
Kết quả này tất nhiên Liễu Tuấn không muốn.
- Đồng chí Sư Phạm, chuyện này tôi có ý kiến bất đồng.
Trầm tư một lúc, Liễu Tuấn nói thẳng ý kiến của mình.
Triệu Sư Phạm cả kinh, ngàn vạn lần không ngờ Liễu Tuấn có thái độ đó.
- Thị trưởng, chuyện này...
Triệu Sư Phạm hít một hơi khí lạnh, trong chớp mắt đầu óc xoay chuyển mấy lần. Theo lý mà nói chuyện như thế Liễu Tuấn tuyệt đối không có lý do phản đối, chẳng lẽ là trách mình chuyên quyền? Tuy hắn được Liễu Tuấn ủy thác chủ trì công việc, dù sao một hạng mục cực lớn như thế, lại không thông báo trước, đó là sơ sót của mình.
Vốn Triệu Sư Phạm tính cách cần thẩn, không mắc phải sai lầm này, chủ yếu vì tác phong làm việc thích buông quyền của Liễu Tuấn, không can thiệp vào công tác phân quản của các đồng chí. Hơn nữa Triệu Sư Phạm hoàn toàn không nghĩ chuyện tốt như thế Liễu Tuấn có thể phản đối.
- Đồng chí đã làm rõ thông tin về công ty Vĩ Phong chưa?
Giọng Liễu Tuấn vẫn bình tĩnh.
- Vâng, làm rõ rồi, là xí nghiệp dân doanh nổi tiếng tỉnh L, tổng tài sản hơn 2 tỷ.
Đây là tác phong của Triệu Sư Phạm, một vụ đầu tư khổng lồ như thế, dù do Hàn Húc giới thiệu, hắn vẫn tìm hiểu thông tin về công ty Vĩ Phong.
Liễu Tuấn nhắc nhở:
- Đúng thế đó, thị trưởng Sư Phạm, Cty Vĩ Phong đầu tư ở Tiềm Châu tới 24 tỷ, sự chênh lệch trong đó không phải quá lớn sao?
- Chuyện này... Thị trưởng, vấn đề này tôi cũng đã suy nghĩ tới rồi, giám đốc Lạc có nói tới một số thủ pháp gom vốn, tối thấy khá khả thi. Chỉ cần lợi nhuận khả quan, sẽ có rất nhiều đơn vị kiến thiết đồng ý, phương diện ngân hàng cũng sẽ cho vay...
Triệu Sư Phạm cẩn thận trình bày quan điểm.
Liễu Tuấn thở dài:
- Lấy nhỏ dùy trì lớn, phương thức vận hành vốn này quá nguy hiểm. Một khi chuỗi tài chính bị đứt, đồng chí đã nghĩ tới hậu quả do nó tạo thành chưa? Tất nhiên là tai họa với Lạc Vĩ Phong, với thành phố Tiềm Châu chúng ta cũng không thể gánh vác nối.
- Chuyện này...
Triệu Sư Phạm càng thêm cần thận:
- Thị trưởng, chuỗi tài chính chắc không dễ đứt , giám đốc Lạc hình như rất tự tin với cách gom vốn này.
Liễu Tuấn cười nhạt, mang theo chút mỉa mai:
- Ông ta đương nhiên là rất tự tin, đối diện với tương lai hấp dẫn như thế, ông ta quên mất nguy hiểm rồi. Lạc Vĩ Phong và công ty sắt thép sập cũng đành, Tiềm Châu tuyệt đối không chết cùng, cũng không có nghĩa vụ đó.
Nghe lời này Triệu Sư Phạm biết Liễu Tuấn đã quyết tâm, hơn nữa tựa hồ còn phản cảm với Lạc Vĩ Phong, Triệu Sư Phạm càng cả kinh.
- Thị trưởng, mai mở cuộc họp thường ủy rồi...
Triệu Sư Phàm chần chừ nói.
Liễu Tuấn lại cau mày
Hội giao dịch mùa xuân đã gần kết thúc Liễu thị trưởng không còn lý do gì tiếp tục ở lại thành phố Nam Phương, hơn nữa hiện giờ tình thế ở Tiềm Châu có chút phức tạp, không về không được.
Khiến y phải trở về Tiềm Châu trước dự định là vì một cú điện thoại của Vu Hòa Tín, hắn không theo Liễu Tuấn mà ở lại Tiềm Châu, mỗi ngày báo cáo đơn giản tình hình cho y.
Vu Hoải Tín nói, Triệu Sư Phạm hôm nay mở cuộc họp văn phòng thị trưởng thảo luận đề tài đưa "công ty liên hợp sắt thép Vĩ Phong" tới Tiềm Châu, về nguyên tắc đã được thông qua, chuẩn bị đưa lên thường ủy thảo luận.
Thực tế, Liễu Tuấn từ chối công ty Vĩ Phong ở Tiềm Châu muốn chơi trò tung vốn nhỏ mò lợi lớn, chỉ có Hàn Húc , Liễu Tuấn, Lạc Vĩ Phong biết, bọn họ nói gì Vu Hoài Tín không hề hay biết.
Loại chuyện như thế này, Hàn Húc tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài, Liễu Tuấn cũng không nói, dù thể nào thì cũng phải giữ chút thể diện cho bí thư thành ủy. Thị trưởng có uy thế ra sao cũng không thể lộ ra ngoài, cho Hàn Húc đi hóng mát và công khai đối đấu với Thai Duy Thanh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Thai Duy Thanh nhắm vào Liễu Tuấn, gần như là bí mật công khai ở quan trưởng tỉnh A, Liễu Tuấn nghênh chiến chẳng ai nói được gì, huống chi chuyện này sớm đã vượt ra khỏi phạm vi tỉnh A, người trên quan trường ai chẳng dè dặt không nhắc tới chuyện này, sợ không cẩn thận dẫn hỏa thiêu thân.
Thế lực lớn đấu tranh, không phải ai cũng có thể xen vào bên trong, lỡ một chút thôi là thành tốt thí, vạn kiếp bất phục.
Nhưng Hàn Húc là người đứng đầu Tiềm Châu danh chính ngôn thuận, Liễu Tuấn có bản lĩnh có thể thoải mái thi triển thủ đoạn lập nên thế lực của mình, nhưng công khai trở mặt với người đứng đầu, là đại kỵ trên quan trường.
Rất nhiều chuyện, làm thỉ làm, không thể nói.
Ví dụ Liễu Tuấn từ chối Cty Vĩ Phong, ngay cả Triệu Sư Phạm cũng không hề biết, Liễu Tuấn tới Tiềm Châu, công tác thường ngày bên chính phủ tất nhiên ủy thác cho Triệu Sư Phạm.
Không ngờ Hàn Húc tranh thủ cơ hội ngày kéo Cty Vĩ Phong vào, được cuộc họp thị trưởng thông qua, đoán chừng sắp đưa lên thường ủy thảo luận rồi, chuyện này không trách Triệu Sư Phạm được.
Một hạng mục đầu tư cực lớn như thế, Triệu Sư Phạm tất nhiên là hết sức vui mừng, dù sao đâu phải ai cũng như Liễu Tuấn, có người cha làm phó thủ tướng mà biết chính sách ổn định vĩ mô của quốc gia rõ như lòng bàn tay được, càng không có tầm nhìn toàn cục, và khả năng tiên tri của y.
Cúp điện thoại của Vu Hoài Tín không lâu, Triệu Sư Phạm gọi điện tới.
- Thị trưởng, tôi có chuyện cần báo cáo cho thị trưởng.
Triệu Sư Phạm nói rất khách khí.
Liễu Tu khi còn là thị trưởng tạm quyền, Triệu Sư Phạm còn tự giác bảo vệ quyền uy của Liễu Tuấn, hiện giờ Liễu Tuấn trúng tuyển tỉ lệ cao, là thị trưởng chính thức, Triệu Sư Phạm càng thêm cẩn thận.
- Thị trưởng Sư Phạm khách khí quá, mời nói.
Triệu Sư Phạm mang theo chút kích động, báo cáo chuyện Cty Vĩ Phong, vẻ phấn chấn rõ ràng trong lời nói của Triệu Sư Phạm, tổng ngạch đầu tư của Cty Vĩ Phong đã lên tới hơn 24 tỷ, con số đầu tư ngày gần tương đương với tổng đầu tư cả năm của khu Nam Than, đám Triệu Sư Phạm phấn chấn cũng đúng.
Liễu Tuấn nghe Vu Hoài Tín báo cáo chuyện này kỳ thực có chút lấy làm lạ, chuyện ngựa gầy kéo xe lớn này nguy hiểm ra sao y đã giải thích với Hàn Húc rồi, Hàn Húc đâu phải là kẻ não rỗng mà không nghĩ ra? Vẫn cứ kiên trì đưa nguy hiểm vào, lại con lợi dụng y không có nhà, chơi thủ đoạn nhỏ này, có thể thấy Hàn Húc cũng chỉ là kẻ vì quyền uy của bản thân mà bất chấp mọi thứ.
Thân là bí thư thành ủy đích thân giới thiệu một hạng mục, lại bị thị trưởng dứt khoát từ chối, đúng là mất mặt.
Nhưng mà Hàn Húc rất có khả năng giống như Triệu Sư Phạm, không thực sự ý thức được nguy hiểm của ổn định vĩ mô. Dù sao mỗi quốc gia ổn định vĩ mô, luôn có một số hạng mục vi phạm quy định may mắn qua ải, một hạng mục khổng lồ tới 24 tỷ, là chưa từng có trên lịch sử tỉnh A, nếu thực thi thật sự, cho dù là nhà nước tiến hành ổn định vĩ mô, cũng phải suy nghĩ tới ảnh hưởng kinh tế tới địa phương.
Loại thao tác này cũng tương tự với người vi phạm luật "sinh sản có kế hoạch", thắng lợi lớn nhất là lén sinh con ra đã, chỉ cần đẻ ra rồi thế nào cũng không thể bóp chết được, nhiều lắm phát tiền là xong. Đợi làn sóng ổn định vĩ mô đi qua có thể lần nữa biến thành chính tích huy hoàng.
Ổn định vĩ mô chỉ là tạm thời, còn tăng trưởng GDP và thu nhập tài chính địa phương là lâu dài.
Đó cũng là vì sao rất nhiều chính phủ địa phương biết mình làm việc trái với chính sách mà vẫn cứ "liều mạng gây án", huống chi ổn định vĩ mô còn chưa bắt đầu, lời nói của Liễu Tuấn chỉ là suy đoán, Hàn Húc tự nhiên không từ bỏ.
Lạc Vĩ Phong chắc là cũng có suy nghĩa tương tự với Hàn Húc.
Phú quý cầu trong nguy hiểm, một khi thành công, thanh danh của Lạc Vĩ Phong sẽ có biến hóa thực chất, nhảy vọt lên thành nhà giàu siêu cấp số một số hai trong nước, tương lai mê người như thế, mạo hiểm một chút có là cái gì.
- Thị trưởng Sư Phạm vất vả rồi, chuyện này đã báo cáo cho Hàn bí thư chưa.
Triệu Sư Phạm tuổi nhiều hơn hẳn y, lại là cấp phó giữ quy củ, nên Liễu Tuấn luôn rất khách khí với hắn.
Triệu Sư Phạm cười nói:
- Giám đốc Lạc vốn do Hàn bí thư giới thiệu tới mà, Ừm, sau khi cuộc họp thị trưởng thông qua, tôi đã báo cáo với Hàn bí thư, Hàn bí thư rất vui, khả năng là ngày mai đưa lên thường ủy thảo luận.
Liễu Tuấn cau mày lại.
Thông qua cuộc họp thị trưởng đã là vấn đề rắc rối, có điều vẫn còn vãn hồi lại được chung quy y mới là thị trưởng, y kiên trì phủ quyết vẫn được. Nhưng một khi lên thường ủy thảo luận thông qua, đó là đã có kết luận của tổ chức, dù Liễu Tuấn y có lý do chính đáng ra sao, cũng không thể lật nhào quyết định của thường ủy, đó là biểu hiện cực độ ngang ngược, rất dễ bị người ta nắm lấy thóp.
Cù Hạo Cẩm thậm chí kiếm cớ này phá vỡ sự im lặng trước đó, lần nữa nhúng tay vào chuyện ở Tiềm Châu.
Kết quả này tất nhiên Liễu Tuấn không muốn.
- Đồng chí Sư Phạm, chuyện này tôi có ý kiến bất đồng.
Trầm tư một lúc, Liễu Tuấn nói thẳng ý kiến của mình.
Triệu Sư Phạm cả kinh, ngàn vạn lần không ngờ Liễu Tuấn có thái độ đó.
- Thị trưởng, chuyện này...
Triệu Sư Phạm hít một hơi khí lạnh, trong chớp mắt đầu óc xoay chuyển mấy lần. Theo lý mà nói chuyện như thế Liễu Tuấn tuyệt đối không có lý do phản đối, chẳng lẽ là trách mình chuyên quyền? Tuy hắn được Liễu Tuấn ủy thác chủ trì công việc, dù sao một hạng mục cực lớn như thế, lại không thông báo trước, đó là sơ sót của mình.
Vốn Triệu Sư Phạm tính cách cần thẩn, không mắc phải sai lầm này, chủ yếu vì tác phong làm việc thích buông quyền của Liễu Tuấn, không can thiệp vào công tác phân quản của các đồng chí. Hơn nữa Triệu Sư Phạm hoàn toàn không nghĩ chuyện tốt như thế Liễu Tuấn có thể phản đối.
- Đồng chí đã làm rõ thông tin về công ty Vĩ Phong chưa?
Giọng Liễu Tuấn vẫn bình tĩnh.
- Vâng, làm rõ rồi, là xí nghiệp dân doanh nổi tiếng tỉnh L, tổng tài sản hơn 2 tỷ.
Đây là tác phong của Triệu Sư Phạm, một vụ đầu tư khổng lồ như thế, dù do Hàn Húc giới thiệu, hắn vẫn tìm hiểu thông tin về công ty Vĩ Phong.
Liễu Tuấn nhắc nhở:
- Đúng thế đó, thị trưởng Sư Phạm, Cty Vĩ Phong đầu tư ở Tiềm Châu tới 24 tỷ, sự chênh lệch trong đó không phải quá lớn sao?
- Chuyện này... Thị trưởng, vấn đề này tôi cũng đã suy nghĩ tới rồi, giám đốc Lạc có nói tới một số thủ pháp gom vốn, tối thấy khá khả thi. Chỉ cần lợi nhuận khả quan, sẽ có rất nhiều đơn vị kiến thiết đồng ý, phương diện ngân hàng cũng sẽ cho vay...
Triệu Sư Phạm cẩn thận trình bày quan điểm.
Liễu Tuấn thở dài:
- Lấy nhỏ dùy trì lớn, phương thức vận hành vốn này quá nguy hiểm. Một khi chuỗi tài chính bị đứt, đồng chí đã nghĩ tới hậu quả do nó tạo thành chưa? Tất nhiên là tai họa với Lạc Vĩ Phong, với thành phố Tiềm Châu chúng ta cũng không thể gánh vác nối.
- Chuyện này...
Triệu Sư Phạm càng thêm cần thận:
- Thị trưởng, chuỗi tài chính chắc không dễ đứt , giám đốc Lạc hình như rất tự tin với cách gom vốn này.
Liễu Tuấn cười nhạt, mang theo chút mỉa mai:
- Ông ta đương nhiên là rất tự tin, đối diện với tương lai hấp dẫn như thế, ông ta quên mất nguy hiểm rồi. Lạc Vĩ Phong và công ty sắt thép sập cũng đành, Tiềm Châu tuyệt đối không chết cùng, cũng không có nghĩa vụ đó.
Nghe lời này Triệu Sư Phạm biết Liễu Tuấn đã quyết tâm, hơn nữa tựa hồ còn phản cảm với Lạc Vĩ Phong, Triệu Sư Phạm càng cả kinh.
- Thị trưởng, mai mở cuộc họp thường ủy rồi...
Triệu Sư Phàm chần chừ nói.
Liễu Tuấn lại cau mày
/2140
|