10 h sáng Liễu Tuấn phê duyệt xong công văn liền gọi Vu Hoài Tín chuẩn bị tới Giang Thành một chuyến. Cùng lúc với việc công xưởng của tập đoàn họ Liêu được xây dựng, thì một cuộc triển khai hành động chính trị do cục khoảng sản, cục an toàn, và các đơn vị chính phủ có liên quan tới Giang Thành cùng với khu huyện có tài nguyên khoáng sản xung quanh, chỉnh đốn mỏ nhỏ, thanh trừ mỏ cũ, trừ bỏ họa ngầm. Liễu Tuấn vô cùng coi trọng công tác này, vì thế thường xuyên đi xe gần 100km tới Giang Thành tìm hiểu tình hình.
Không ngờ lúc này điện thoại vang lên.
- A lô, tôi là Liễu Tuấn đây.
- Thị trưởng, tôi có chuyện muốn báo cáo, thật quá vô lý rồi.
Trong điện thoai truyền tới tiếng nói tức tối của Yêu Hải Anh.
- Được, đồng chí tới đi.
Liễu Tuấn chỉ đành tạm thời bỏ qua chuyến đi tới Giang Thành.
Yêu Hải Anh tới rất nhanh, tuy không thể nói là chạy thì cũng nói là sải bước như bay rồi, khi vào văn phòng Liễu Tuấn không khỏi có chút thở dốc. Bất ngờ là đi cùng với Yêu Hải Anh còn có trưởng phòng tổ chức Phùng Huyền Huy, Phùng trưởng phòng cũng chẳng khá hơn Yêu bí thư, thở hồng hộc.
Hai vị thường ủy đầy trọng lượng vội vàng như thế khiến cho nhân viên trong tòa nhà ngạc nhiên và xì xào bán tán.
Liễu Tuấn từ sau bàn làm việc đi ra, bắt tay hai người rồi mời ngồi xuống ghế sô pha.
Phó bi thư chủ quản công tác tổ chức và trưởng phòng tổ chức cùng xuất hiện ở văn phòng thị trưởng, đoán chừng cả tỉnh chỉ có Tiềm Châu là có thể nhìn thấy cảnh "đặc sắc" này.
- Thị trưởng, Hàn Húc đột nhiên tập kích.
Yêu Hải Anh đúng là tức tím ruột lại rồi, gọi thẳng tên Hàn Húc chẳng kiêng kỵ gì.
Phối hợp với cô, Phùng Huyền Huy lấy một tờ giấy từ túi hồ sơ ra khẽ đặt tới trước mặt Liễu Tuấn.
Nghe Yêu Hải Anh nói thế, Liễu Tuấn hơi giật mình, nếu như nói cả Tiềm Châu hiện nay còn có ai khiến Liễu thị trưởng phải chủ ý sát sao, tất nhiên phải là Hàn Húc rồi, hắn có yếu thế tới đâu rốt cuộc vẫn là bí thư thành ủy, dựa lưng vào Cù Hạo Cẩm.
Thân tín của bí thư tỉnh ủy nhậm chức trong tỉnh mình lại lép vế thành thế yếu, đoán chừng chỉ có ở Tiềm Châu.
Điều đó không có nghĩa rằng Liễu Tuấn có thể xem nhẹ Hàn Húc.
Liễu Tuấn không vội hỏi xem Hàn Húc "tập kích bất ngờ" như thế nào, mà cầm lấy tờ giấy Phùng Huyền Huy đưa tới, đập vào mắt là chữ viết của Hàn Húc.
Hàn Húc viết chữ rất đẹp, đúng quy củ thậm chí đe hơn cả thạc sĩ văn học cổ chuyên nghiệp, rất hợp với thân phận trước kia của Hàn Húc, trước đó hắn là chủ nhiệm văn phòng trong ủy ban quốc gia, quy củ là kỹ năng phải có.
Có điều Liễu Tuấn lập tức nhìn ra sự khác biệt trong tờ giấy này, những chữ viết kia đúng là của Hàn Húc nhưng được viết nhanh đậm nét tựa hồ toát ra khí thế ngạo nghễ.
Xem ra Hàn bí thư muốn xả những uất ức trong lòng rồi.
Tờ giấy này chỉ có tên mấy người, đại bộ phận Liễu Tuấn đều biết, có cả cán bộ chính phủ lẫn đảng ủy, trong đó có một hai cái tên lạ.
Tổng cộng chưa tới ba mươi chữ, Liễu Tuấn xem kỹ hai lần mới ngẩng đầu lên nhìn Phùng Huyền Huy.
Phùng Huyền Huy cười khổ:
- Hom nay vừa tới văn phòng, Hàn bí thư đã gọi tôi đến đưa cho danh sách này, nói phải điều chỉnh vị trí mấy cán bộ này, muốn phòng tổ chức chỉnh lý hồ sở khởi động quá trình khảo sát.
Nghe những lời này Yêu Hải Anh tính khí nóng nảy lại không kìm được chỉ trích Hàn Húc, Liễu Tuấn đưa tay lên ngăn lại nói:
- Bí thư Hải Anh, cứ bình tình thương lượng với Phùng trưởng phòng trước đã, Hàn bí thư định điều chỉnh công tác những người này thế nào?
Mấy người đó thường này Liễu Tuấn không có tiếp x nhiều, có điều có hai ba người Liễu Tuấn cũng nghe nói là thân tín của Hàn Húc, đa phần là những cán bộ bất đắc chí trước đó, sau khi Hàn Húc tới nhậm chức, họ thấy một tia hi vọng lên ngả theo. Hàn Húc vừa mới tới nơi, lại có ý nhắm vào cán bộ bản địa, tất nhiên là những cán bộ ở vị trí quan trọng phải cẩn thận.
Rất đơn giản những người có thể lên được vị trí quan trọng không phải Lưu hệ thì cũng là Trần hệ.
Thân là bí thư thành ủy, Hàn Húc muốn thành lập ban bệ của mình dưới tình huống bình thường là vô cùng đơn giản. Bất kể những cán bộ kia là người của ai, hiện giờ Tiềm Châu do tôi làm chủ, muốn thăng tiến thì thì phải chủ động ngả theo. Vấn đề là tình hình không bình thường, đại bộ phận người ta chạy theo Liễu Tuấn hết, coi đồng chí Hàn Húc như không tồn tại.
Thế là Hàn Húc chỉ có thể dùng những cán bộ bất đắc chí trước kia thôi, những người này cuối cùng cũng đã tìm được "chủ", cơ hội đã tới.
Theo phân tích của bọn họ thì bí thư mới sẽ phải làm "vua nào triều thần đó", nhất là Hàn Húc mang theo sứ mệnh thanh trừng mà tới, thì càng làm phải làm thế.
- Chu Vân Sơn là một bí thư đảng ủy xã ở huyện Thiên Nhạc, ý của Hàn bí thư là muốn hắn lên chức phó huyện trưởng huyện Thiên Nhạc.
Phùng Huyền Huy nói từ cuối danh sách lên, còn giải thích thêm, đoán chừng Liễu thị trưởng chẳng có ấn tượng gì với Chu Vân Sơn. Liễu thị trưởng có chăm chỉ tới đây cũng không thể nhớ hết bí thư xã thị trấn của toàn bộ mười một khu huyện của Tiềm Châu được.
Liễu Tuấn hỏi:
- Phó huyện trưởng? Có vào thường ủy không?
- Không vào thường ủy.
Liễu Tuấn gật đầu ý bảo Phùng Huyền Huy nói tiếp, bổ nhiệm một phó huyện trưởng không thuộc thường ủy tạm thời Liễu Tuấn không để vào trong lòng, dù sao cũng chẳng ảnh hưởng tới cơ cấu chinh trị huyện Thiên Nhạc.
Tiếp theo Phùng Huyền Huy giải thích tên tuổi chức vụ từng người trong danh sách, Liễu Tuấn chẳng có biểu hiện gì mấy.
Thấy Liễu Tuấn thản nhiên như không, Yêu Hải Anh không kiên nhẫn được, mặc kệ phép lịch sự, tranh lời của Phùng Huyền Huy:
- Mấy chức đó thì chẳng sao cả, nhưng thị trưởng biết Vương Hải và Hoàng Thu Lan được Hàn bí thư định an bài cho vị trí gì không
Phùng Huyền Huy làm việc với Yêu Hải Anh hơn một năm, rất hiểu tính nóng như lửa của cô, mà trước mặt đều là người của mình cả nên cũng chẳng giận vì Yêu Hải Anh cướp lời, chỉ mỉm cười không nói nữa.
Liễu Tuấn hỏi:
- Định an bài vị trí nào?
- Hàn bí thư định đưa Vương Hải lên làm phó thị trưởng thường vụ Giang Thành.
Yêu Hải Anh lạnh lùng nói.
Vương Hải là cán bộ cục khiếu nại, cấp bậc là phó xử, quan hệ đặc biệt thân cận với Lang Khả Cúc, trước kia cùng Lang Khả Cúc ngồi hóng mát ở phòng khiếu nại, sau khi phòng khiếu nại được thăng cấp lên làm cục khiếu nại, Lang Khả Cúc thăng lên phó sở, Vương Hải cũng nước lên theo thuyền, trở thành phó xử.
Khuôn mặt bình tĩnh của Liễu Tuấn có chút xao động, trầm ngâm nói:
- Phó thị trưởng thường vụ?
- Đúng.
Yêu Hải Anh gật mạnh động, phẫn nộ nói:
- Thị trưởng, cái tên Vương Hải này là hạng người gì chắc thị trưởng cũng đã nghe nói rồi? Trước kia theo Lang Khả Cúc cả ngày chẳng chịu làm gì lại cùng một đám mèo mả gà đồng uống rượu bài bạc chơi bời, chẳng có chút tài cán gì mà có thể lên vị trí trọng yếu như phó thị trưởng Giang Thành.
Thị xã Giang Thành có địa vị khá đặc thù ở Tiềm Châu, luôn được coi trọng hơn các huyện khác, địa vị không kém ba khu trong nội thành. Phó thị trưởng thường vụ Giang Thành tất nhiên quan trọng hơn phó huyện trưởng nhiều.
- Thị trưởng, tập đoàn họ Liêu đang xây dựng xí nghiệp ở Giang Thành, tiền đồ rộng mờ...
Phùng Huyền Huy đột nhiên lên tiếng.
Câu nói này bao hàm hai ý, một là Giang Thành tương lai tươi sáng, Hàn Húc muốn đem Vương Hải tới chiếm cứ "cao điểm" trước, ý đồ cùng với kinh tế Giang Thành đi lên, Vương Hải có thể kiếm được thành tích lớn tạo nên cở sở tốt cho sau này.
Thứ hai Tô Duyên Quang là người cùng phe với Hàn Húc, Phượng Trí Dũng lại ngả về phía Liễu Tuấn, Vương Hải tới đó rõ ràng là để kiềm Phượng Trí Dũng, xác lập quyền chủ đạo của Tô Duyên Quang. Như Thế Giang Thành cơ bản không chế trong tay Hàn Húc rồi.
Đây là vấn đề liên quan tới hàng tỷ thậm chí hàng chục tỷ lợi thuế có thể sinh ra trong vài năm tới.
Liễu Tuấn dốc toàn lực thúc đẩy kinh tế Tiềm Châu, để rồi hoàn toàn rơi vào tay Hàn Húc, Liễu thị trưởng liệu có chấp nhận được không?
Liễu Tuấn nghiêm mặt lại, ngón cái theo thói quen gõ lên mặt bàn.
Yêu Hải Anh và Phùng Huyền Huy nín thở không dám nói nữa.
Một lúc sau Liễu Tuấn mới khẽ Hỏi:
- Bí thư Hải Anh, Hàn bí thư định an bài Hoàng Thu Lan thế nào.
Hoàng Thu Lan là phó trưởng phòng tuyên truyền, một nữ cán bộ trung niên. Hàn Húc viết tên cô ta ở vị trí đầu tiên, có thể thấy muốn an bài vị trí quan trọng nhất.
Quả nhiên Yêu Hải Anh nói làm cho sắc mặt Liễu Tuấn lập tức sầm lại
Không ngờ lúc này điện thoại vang lên.
- A lô, tôi là Liễu Tuấn đây.
- Thị trưởng, tôi có chuyện muốn báo cáo, thật quá vô lý rồi.
Trong điện thoai truyền tới tiếng nói tức tối của Yêu Hải Anh.
- Được, đồng chí tới đi.
Liễu Tuấn chỉ đành tạm thời bỏ qua chuyến đi tới Giang Thành.
Yêu Hải Anh tới rất nhanh, tuy không thể nói là chạy thì cũng nói là sải bước như bay rồi, khi vào văn phòng Liễu Tuấn không khỏi có chút thở dốc. Bất ngờ là đi cùng với Yêu Hải Anh còn có trưởng phòng tổ chức Phùng Huyền Huy, Phùng trưởng phòng cũng chẳng khá hơn Yêu bí thư, thở hồng hộc.
Hai vị thường ủy đầy trọng lượng vội vàng như thế khiến cho nhân viên trong tòa nhà ngạc nhiên và xì xào bán tán.
Liễu Tuấn từ sau bàn làm việc đi ra, bắt tay hai người rồi mời ngồi xuống ghế sô pha.
Phó bi thư chủ quản công tác tổ chức và trưởng phòng tổ chức cùng xuất hiện ở văn phòng thị trưởng, đoán chừng cả tỉnh chỉ có Tiềm Châu là có thể nhìn thấy cảnh "đặc sắc" này.
- Thị trưởng, Hàn Húc đột nhiên tập kích.
Yêu Hải Anh đúng là tức tím ruột lại rồi, gọi thẳng tên Hàn Húc chẳng kiêng kỵ gì.
Phối hợp với cô, Phùng Huyền Huy lấy một tờ giấy từ túi hồ sơ ra khẽ đặt tới trước mặt Liễu Tuấn.
Nghe Yêu Hải Anh nói thế, Liễu Tuấn hơi giật mình, nếu như nói cả Tiềm Châu hiện nay còn có ai khiến Liễu thị trưởng phải chủ ý sát sao, tất nhiên phải là Hàn Húc rồi, hắn có yếu thế tới đâu rốt cuộc vẫn là bí thư thành ủy, dựa lưng vào Cù Hạo Cẩm.
Thân tín của bí thư tỉnh ủy nhậm chức trong tỉnh mình lại lép vế thành thế yếu, đoán chừng chỉ có ở Tiềm Châu.
Điều đó không có nghĩa rằng Liễu Tuấn có thể xem nhẹ Hàn Húc.
Liễu Tuấn không vội hỏi xem Hàn Húc "tập kích bất ngờ" như thế nào, mà cầm lấy tờ giấy Phùng Huyền Huy đưa tới, đập vào mắt là chữ viết của Hàn Húc.
Hàn Húc viết chữ rất đẹp, đúng quy củ thậm chí đe hơn cả thạc sĩ văn học cổ chuyên nghiệp, rất hợp với thân phận trước kia của Hàn Húc, trước đó hắn là chủ nhiệm văn phòng trong ủy ban quốc gia, quy củ là kỹ năng phải có.
Có điều Liễu Tuấn lập tức nhìn ra sự khác biệt trong tờ giấy này, những chữ viết kia đúng là của Hàn Húc nhưng được viết nhanh đậm nét tựa hồ toát ra khí thế ngạo nghễ.
Xem ra Hàn bí thư muốn xả những uất ức trong lòng rồi.
Tờ giấy này chỉ có tên mấy người, đại bộ phận Liễu Tuấn đều biết, có cả cán bộ chính phủ lẫn đảng ủy, trong đó có một hai cái tên lạ.
Tổng cộng chưa tới ba mươi chữ, Liễu Tuấn xem kỹ hai lần mới ngẩng đầu lên nhìn Phùng Huyền Huy.
Phùng Huyền Huy cười khổ:
- Hom nay vừa tới văn phòng, Hàn bí thư đã gọi tôi đến đưa cho danh sách này, nói phải điều chỉnh vị trí mấy cán bộ này, muốn phòng tổ chức chỉnh lý hồ sở khởi động quá trình khảo sát.
Nghe những lời này Yêu Hải Anh tính khí nóng nảy lại không kìm được chỉ trích Hàn Húc, Liễu Tuấn đưa tay lên ngăn lại nói:
- Bí thư Hải Anh, cứ bình tình thương lượng với Phùng trưởng phòng trước đã, Hàn bí thư định điều chỉnh công tác những người này thế nào?
Mấy người đó thường này Liễu Tuấn không có tiếp x nhiều, có điều có hai ba người Liễu Tuấn cũng nghe nói là thân tín của Hàn Húc, đa phần là những cán bộ bất đắc chí trước đó, sau khi Hàn Húc tới nhậm chức, họ thấy một tia hi vọng lên ngả theo. Hàn Húc vừa mới tới nơi, lại có ý nhắm vào cán bộ bản địa, tất nhiên là những cán bộ ở vị trí quan trọng phải cẩn thận.
Rất đơn giản những người có thể lên được vị trí quan trọng không phải Lưu hệ thì cũng là Trần hệ.
Thân là bí thư thành ủy, Hàn Húc muốn thành lập ban bệ của mình dưới tình huống bình thường là vô cùng đơn giản. Bất kể những cán bộ kia là người của ai, hiện giờ Tiềm Châu do tôi làm chủ, muốn thăng tiến thì thì phải chủ động ngả theo. Vấn đề là tình hình không bình thường, đại bộ phận người ta chạy theo Liễu Tuấn hết, coi đồng chí Hàn Húc như không tồn tại.
Thế là Hàn Húc chỉ có thể dùng những cán bộ bất đắc chí trước kia thôi, những người này cuối cùng cũng đã tìm được "chủ", cơ hội đã tới.
Theo phân tích của bọn họ thì bí thư mới sẽ phải làm "vua nào triều thần đó", nhất là Hàn Húc mang theo sứ mệnh thanh trừng mà tới, thì càng làm phải làm thế.
- Chu Vân Sơn là một bí thư đảng ủy xã ở huyện Thiên Nhạc, ý của Hàn bí thư là muốn hắn lên chức phó huyện trưởng huyện Thiên Nhạc.
Phùng Huyền Huy nói từ cuối danh sách lên, còn giải thích thêm, đoán chừng Liễu thị trưởng chẳng có ấn tượng gì với Chu Vân Sơn. Liễu thị trưởng có chăm chỉ tới đây cũng không thể nhớ hết bí thư xã thị trấn của toàn bộ mười một khu huyện của Tiềm Châu được.
Liễu Tuấn hỏi:
- Phó huyện trưởng? Có vào thường ủy không?
- Không vào thường ủy.
Liễu Tuấn gật đầu ý bảo Phùng Huyền Huy nói tiếp, bổ nhiệm một phó huyện trưởng không thuộc thường ủy tạm thời Liễu Tuấn không để vào trong lòng, dù sao cũng chẳng ảnh hưởng tới cơ cấu chinh trị huyện Thiên Nhạc.
Tiếp theo Phùng Huyền Huy giải thích tên tuổi chức vụ từng người trong danh sách, Liễu Tuấn chẳng có biểu hiện gì mấy.
Thấy Liễu Tuấn thản nhiên như không, Yêu Hải Anh không kiên nhẫn được, mặc kệ phép lịch sự, tranh lời của Phùng Huyền Huy:
- Mấy chức đó thì chẳng sao cả, nhưng thị trưởng biết Vương Hải và Hoàng Thu Lan được Hàn bí thư định an bài cho vị trí gì không
Phùng Huyền Huy làm việc với Yêu Hải Anh hơn một năm, rất hiểu tính nóng như lửa của cô, mà trước mặt đều là người của mình cả nên cũng chẳng giận vì Yêu Hải Anh cướp lời, chỉ mỉm cười không nói nữa.
Liễu Tuấn hỏi:
- Định an bài vị trí nào?
- Hàn bí thư định đưa Vương Hải lên làm phó thị trưởng thường vụ Giang Thành.
Yêu Hải Anh lạnh lùng nói.
Vương Hải là cán bộ cục khiếu nại, cấp bậc là phó xử, quan hệ đặc biệt thân cận với Lang Khả Cúc, trước kia cùng Lang Khả Cúc ngồi hóng mát ở phòng khiếu nại, sau khi phòng khiếu nại được thăng cấp lên làm cục khiếu nại, Lang Khả Cúc thăng lên phó sở, Vương Hải cũng nước lên theo thuyền, trở thành phó xử.
Khuôn mặt bình tĩnh của Liễu Tuấn có chút xao động, trầm ngâm nói:
- Phó thị trưởng thường vụ?
- Đúng.
Yêu Hải Anh gật mạnh động, phẫn nộ nói:
- Thị trưởng, cái tên Vương Hải này là hạng người gì chắc thị trưởng cũng đã nghe nói rồi? Trước kia theo Lang Khả Cúc cả ngày chẳng chịu làm gì lại cùng một đám mèo mả gà đồng uống rượu bài bạc chơi bời, chẳng có chút tài cán gì mà có thể lên vị trí trọng yếu như phó thị trưởng Giang Thành.
Thị xã Giang Thành có địa vị khá đặc thù ở Tiềm Châu, luôn được coi trọng hơn các huyện khác, địa vị không kém ba khu trong nội thành. Phó thị trưởng thường vụ Giang Thành tất nhiên quan trọng hơn phó huyện trưởng nhiều.
- Thị trưởng, tập đoàn họ Liêu đang xây dựng xí nghiệp ở Giang Thành, tiền đồ rộng mờ...
Phùng Huyền Huy đột nhiên lên tiếng.
Câu nói này bao hàm hai ý, một là Giang Thành tương lai tươi sáng, Hàn Húc muốn đem Vương Hải tới chiếm cứ "cao điểm" trước, ý đồ cùng với kinh tế Giang Thành đi lên, Vương Hải có thể kiếm được thành tích lớn tạo nên cở sở tốt cho sau này.
Thứ hai Tô Duyên Quang là người cùng phe với Hàn Húc, Phượng Trí Dũng lại ngả về phía Liễu Tuấn, Vương Hải tới đó rõ ràng là để kiềm Phượng Trí Dũng, xác lập quyền chủ đạo của Tô Duyên Quang. Như Thế Giang Thành cơ bản không chế trong tay Hàn Húc rồi.
Đây là vấn đề liên quan tới hàng tỷ thậm chí hàng chục tỷ lợi thuế có thể sinh ra trong vài năm tới.
Liễu Tuấn dốc toàn lực thúc đẩy kinh tế Tiềm Châu, để rồi hoàn toàn rơi vào tay Hàn Húc, Liễu thị trưởng liệu có chấp nhận được không?
Liễu Tuấn nghiêm mặt lại, ngón cái theo thói quen gõ lên mặt bàn.
Yêu Hải Anh và Phùng Huyền Huy nín thở không dám nói nữa.
Một lúc sau Liễu Tuấn mới khẽ Hỏi:
- Bí thư Hải Anh, Hàn bí thư định an bài Hoàng Thu Lan thế nào.
Hoàng Thu Lan là phó trưởng phòng tuyên truyền, một nữ cán bộ trung niên. Hàn Húc viết tên cô ta ở vị trí đầu tiên, có thể thấy muốn an bài vị trí quan trọng nhất.
Quả nhiên Yêu Hải Anh nói làm cho sắc mặt Liễu Tuấn lập tức sầm lại
/2140
|