Kỳ thực phạm vi điều chỉnh như vậy không phải là nhỏ, một lúc điều chỉnh tới năm sáu cương vị cán bộ cấp chính phó xử mà toàn là vị trí khá trọng yếu.
Sau khi thảo luận ở văn phòng của Liễu Tuấn chính thức đưa lên thường ủy thảo luận, trước đó Liễu bí thư triệu kiến cán bộ sắp điều chỉnh trước, người đầu tiên là Phượng Trí Dũng.
Phượng Trí Dũng trên đường tới văn phòng thành ủy tâm tình khá phức tạp, xuống xe rồi hít sâu một hơi mới chậm rãi bước lên bậc thềm đá hoa cương.
Tâm tình của Phượng Trí Dũng thậm chí lộ ra cả ở trên mặt, Vu Hoài Tín vừa nhìn thấy lòng đã giật thót một cái, nhưng không thể hiện ra, tươi cười dẫn hắn vào trong văn phòng Liễu Tuấn.
Vừa đi qua cửa Phưởng Trí Dũng thu lại tình cảm, vẻ mặt trở nên hết sức nghiêm túc, người ngồi sau bàn làm việc lớn kia là người đứng đầu Tiềm Châu cả danh nghĩa lẫn thực tế.
- Chào bí thư.
Phương Trí Dũng hơi khom mình chào.
- À Trí Dũng tới rồi.
Làm Phượng Trí Dũng bất ngờ là Liễu bí thư lại từ sau bàn làm việc đi ra bắt tay hắn.
Chẳng nhẽ cuộc triệu kiện này không phải vì công việc, mà mang tính nhất tư nhân? Trước kia triệu kiến hắn , Liễu Tuấn chưa bao giờ làm thế, có lẽ là Liễu bí thư thấy mình đáng thương nên an ủi một chút.
- Trí Dũng, ngồi đi.
Liễu Tuấn ngồi xuống ghế sô pha, nói.
Phượng Trí Dũng cám ơn ngồi xuống phía đối diện, thấy cảnh này hắn càng tin vào suy nghĩ vừa rồi của mình, Liễu bí thư muốn tâm sự cùng hắn.
- Sao thế Trí Dũng, trong lòng vẫn mang gánh nặng tư tưởng à?
Liễu Tuấn đưa cho Phượng Trí Dũng một điều thuốc, cười hỏi:
Phượng Trí Dũng vội vàng nhận lấy, nghe Liễu Tuấn hỏi thế thì cười khổ, không che dấu tâm tình của mình nữa, vẻ phiền não lộ ra trên mặt.
Phiền não của Phượng Trí Dũng tới từ em vợ Đổng Hạo Nam của hắn, chuyện Đổng Hạo Nam nhập cổ phần vào Cty Đại Khoáng căn bản là do Vương Hải và Liên Ngũ Thành an bài, Đổng Hạo Nam vốn là một cán bộ phổ thông trong một cục ở Giang Thành, không hề vì anh rể là thị trưởng mà được thơm lây.
Phượng Trí Dũng hiểu rõ làm quan khó khăn, nhất là làm quan ở quê nhà lại càng khó khăn, ai mà chả có thân bằng cố hữu ba cậu bảy mợ chứ? Nếu như bản thân mở tiền lệ chiếu có cho người thân, thì phiền não sau đó kéo đến không biết có tới bao nhiêu.
Mới đầu Đổng Hạo Nam cũng đầy hi vọng được anh rể chiếu có tiền đồ thuận buồm xuôi gió, nói ra tính Đổng Hạo Nam không thích hợp làm quan, làm gì cũng hời hợt không chịu suy nghĩ, chỉ biết tụ tập ăn uống chơi bời với đám bạn bè không ra gì. Phượng Trí Dũng không hài lòng, vì thế có chút coi thường cậu em vợ này, càng đừng nói tới đưa tay giúp đỡ.
Đổng Hạo Nam thăm dò mấy lần, Phượng Trí Dũng chẳng may may động lòng, Đổng Hạo Nam bỏ ý định, hận anh rể nên quan hệ với chị mình cũng trở nên xa cách.
Lần này chủ công ty Đại Khoáng tới tận nơi tìm hắn, nói chia cho hắn 30% cổ phần mà không cần bỏ chút vốn nào, điều kiện là Đổng Hạo Nam phải tới cục khoáng sản móc nối quan hệ làm thủ tục bổ xung.
Chuyện tốt như thế tất nhiên đốt đèn cũng khó tìm được, Đổng Hạo Nam động lòng, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, hắn biết người ta muốn dựa vào chiêu bài của anh rể hắn để vượt qua cuộc chỉnh đốn này, người ngoài không biết quan hệ giữa hắn và Phượng Trí Dũng, chỉ nghĩ em vợ thị trưởng thì ắt phải có cách, nhưng hắn thì rõ sức mình, không dám tùy tiện nhận lời, cũng không vội chối từ, chỉ hàm hồ đưa đẩy nói muốn suy nghĩ.
Đợi ông chủ Cty Đại Khoáng đi rồi, hắn vội vàng chạy tới tìm Mạc Tiểu Bình thăm dò, làm hắn mừng rỡ là Mạc Tiểu Bình gần như không do dự chút nào, đồng ý ngay lập tức.
Đổng Hạo Nam mới nhận ra trước kia mình đã coi thường cái chiêu bài em vợ thị trưởng rồi, làm lãng phí mất bao nhiêu cơ hội, liền lập tức gọi điện thoại cho ông chủ Cty Đại Khoáng đồng ý hợp tác.
Vì thế thiếu chút nữa dồn Phượng Trí Dũng vào tuyệt địa.
Chủ của Cty Đại Khoáng liền đem thời gian ký hợp đồng đẩy lên trước một năm, chia "lợi tức cổ phần" hơn 100.000 đồng cho Đổng Hạo Nam. Cùng với đám Vương Hải, Mạc Tiểu Bình bị song quy, thế lực của Liên Ngũ Thành bị nhổ bật gốc, nội tình của chuyện này mới được phơi bày với mọi người.
Nhưng chuyện này về bản chất chuyện này không giúp ích gì cho Phượng Trí Dũng ngoài mặt pháp luật, kỷ ủy tỉnh kết luận hắn không có vấn đề, nhưng với thế tục mà nói chuyện này làm tổn hại uy vọng của Phượng Trí Dũng hơn cả sự kiện bị đánh vỡ đầu.
Bình thường mà nói người làm quan mưu lợi một chút cho người nhà chẳng phải chuyện mới mẻ gì, quần chúng thấy quen rồi chẳng còn ai để ý nữa, nhưng Đổng Hạo Nam liên quan tới nghề khai khoáng quá mẫn cảm.
Vì Phượng Trí Dũng kiên trì thuyết phục Liễu Tuấn mới xảy ra sự kiện "dùng vũ lực đóng cửa mỏ", làm vô số chủ mỏ ở Giang Thành tổn thất nặng nề trong hành động lớn này, rất nhiều cán bộ có liên quan tới những chủ mỏ này cũng bị tổn thất nặng nề, còn em vợ Phượng Trí Dũng lại nhận 30% cổ phần cùng tiền của người ta làm Cty Đại Khoáng được qua ải thuận lợi, bất kể kết luận tổ chức ra sao, mọi người đều nhận định Phượng Trí Dũng dùng quyền mưu lợi riêng, e rằng quá nửa số tiền Đổng Hạo Nam thu được đút vào túi Phượng Trí Dũng.
Dưới bối cảnh "văn hóa mỏ" của Giang Thành, uy vọng của Phượng Trí Dũng bị đả kích mang tính hủy diệt.
Phượng Trí Dũng công tác ở Giang Thành hơn mười năm, tự hỏi bản thân một lòng vì công việc, nhưng cuối cùng gặp phải kết cục này, lòng sa sút thế nào khỏi nói cũng biết.
Mấy ngày qua hắn cũng nghe thấy tin tức điều chỉnh cán bộ, hơn nữa khẳng định sẽ điều chỉnh hắn, thậm chí nhân tuyển thị trưởng Giang Thành cũng đã lộ diện, đó chính là Tương Hoành Mục, đại tướng tâm phúc của Liễu Tuấn mà mấy năm gần đây danh tiếng rất cao.
Liên tưởng tới thái độ khách khí của Liễu bí thư, Phượng Trí Dũng càng khẳng định suy đoán của mình.
Nỗ lực mười mấy năm qua của mình ở Giang Thành đã trôi theo dòng nước rồi.
Thấy tâm tình của Phượng Trí Dũng hết sức sa sút, Liễu Tuấn cũng thông cảm, rít một hơi thuốc nói:
- Trí Dũng, bất kể là ai, trên đường đời đều sẽ gặp phải khó khăn trắc trở, anh không vì chuyện này mà chìm đắm chứ hả?
Phượng Trí Dũng nghe thế thì chấn động, Liễu bí thư không nói những đạo lý lớn rỗng tuếch kiểu như "anh là anh, Đổng Hạo Nam là Đổng Hạo Nam", lời này làm Phượng Trí Dũng vừa giật mình vừa thấy được an ủi một chút.
Dù thế nào Liễu bí thư cũng không thất vọng về mình.
Trên quan trường không bị lãnh đạo mất tín nhiệm mới là đáng quý nhất.
- Bí thư, tôi nghĩ tôi không còn thích hợp làm việc ở Giang Thành nữa.
Phượng Trí Dũng thăm dò, nhìn Liễu Tuấn với một chút hi vọng, dù hắn biết mình bị điều chỉnh là đại cục đã được xác định, nhưng hắn vẫn muốn tranh thủ chút hi vọng cuối cùng, thực sự hắn không cam tâm mất uy vọng ở Giang Thành, muốn gây dựng lại từ đầu.
Liễu Tuấn chỉ mỉm cười.
Phượng Trí Dũng có chút chột dạ hối hận, mình không nên đi thăm dò Liễu bí thư, Liễu bí thư là người thế nào, chút thủ đoạn nhỏ đó của mình sao dám dùng trên người Liễu bí thư? Thế chẳng phải càng khiến Liễu bí thư thêm phản cảm sao?
- Trí Dũng, tôi có thể hiểu được tâm tình của anh, muốn ngã ở đâu đứng lên ở đó, nhưng Trí Dũng, làm quan không phải để tranh sĩ diện, thành phố sử dụng cán bộ là suy nghĩ có lợi cho công tác. Anh làm việc ở Giang Thành quá lâu, tới lúc phải đi rồi, ý kiến của thành ủy là để anh tới thành phố, làm chủ nhiệm văn phòng đi thuê lấy tiền.
Phượng Trí Dũng thất kinh.
Hắn cũng nghe được tin đồn này rồi nhưng không dám tin lắm, chức vụ này luôn do Cừu Dụng Chi đảm nhiệm, mà Cừu Dụng Chi là người được Liễu bí thư tín nhiệm nghe nói không dưới hai thư ký Phan Tri Nhân và Vu Hoài Tín.
Mình làm sao sánh với Cừu Dụng Chi được.
Không ngờ Liễu bí thư chính miệng nói với hắn.
Phượng Trí Dũng lòng chấn động và cảm kích không nói lên lời, công tác đi thuê lấy tiền của Tiềm Châu là được bốn bộ ủy ban quốc gia liên danh phát văn kiện thí điểm ở tỉnh A, chuyện này trước kia gây nên sóng gió lớn, tới giờ những tiếng chất vấn nghi ngờ vẫn chưa hoàn toàn lắng xuống, có thể nói công tác này liên quan trực tiếp tới tiền đồ của Liễu Tuấn, sơ xẩy một chút thôi là hậu quả không sao tưởng tượng nổi, Liễu bí thư đem công việc quan trọng như thế là sự tin tưởng nhường nào, là lòng dạ khí phách lớn nhường nào.
- Bí thư, tôi...
Giọng Phượng Trí Dũng có chút nghẹn ngào.
- Công tác này rất quan trọng, vừa sinh ra hiệu ích kinh tế vừa phải đề đề phòng tài sản quốc gia thất thoát. Nếu giám sát không cho xảy ra sai lầm, Trí Dũng, trọng trách trên vai anh rất nặng đấy.
Liễu Tuấn nói đầy chân thành.
Phượng Trí Dũng ra sức gật đầu, thậm chí mắt có chút mơ hồ, khi hắn gặp phải khó khăn nhất, Liễu Tuấn đưa tay ra viện trợ, trên sĩ đồ gặp được lãnh đạo như thế, làm Phượng Trí Dũng trong đầu sinh ra ý nghĩ "kẻ sĩ chết vì tri kỷ"
Sau khi thảo luận ở văn phòng của Liễu Tuấn chính thức đưa lên thường ủy thảo luận, trước đó Liễu bí thư triệu kiến cán bộ sắp điều chỉnh trước, người đầu tiên là Phượng Trí Dũng.
Phượng Trí Dũng trên đường tới văn phòng thành ủy tâm tình khá phức tạp, xuống xe rồi hít sâu một hơi mới chậm rãi bước lên bậc thềm đá hoa cương.
Tâm tình của Phượng Trí Dũng thậm chí lộ ra cả ở trên mặt, Vu Hoài Tín vừa nhìn thấy lòng đã giật thót một cái, nhưng không thể hiện ra, tươi cười dẫn hắn vào trong văn phòng Liễu Tuấn.
Vừa đi qua cửa Phưởng Trí Dũng thu lại tình cảm, vẻ mặt trở nên hết sức nghiêm túc, người ngồi sau bàn làm việc lớn kia là người đứng đầu Tiềm Châu cả danh nghĩa lẫn thực tế.
- Chào bí thư.
Phương Trí Dũng hơi khom mình chào.
- À Trí Dũng tới rồi.
Làm Phượng Trí Dũng bất ngờ là Liễu bí thư lại từ sau bàn làm việc đi ra bắt tay hắn.
Chẳng nhẽ cuộc triệu kiện này không phải vì công việc, mà mang tính nhất tư nhân? Trước kia triệu kiến hắn , Liễu Tuấn chưa bao giờ làm thế, có lẽ là Liễu bí thư thấy mình đáng thương nên an ủi một chút.
- Trí Dũng, ngồi đi.
Liễu Tuấn ngồi xuống ghế sô pha, nói.
Phượng Trí Dũng cám ơn ngồi xuống phía đối diện, thấy cảnh này hắn càng tin vào suy nghĩ vừa rồi của mình, Liễu bí thư muốn tâm sự cùng hắn.
- Sao thế Trí Dũng, trong lòng vẫn mang gánh nặng tư tưởng à?
Liễu Tuấn đưa cho Phượng Trí Dũng một điều thuốc, cười hỏi:
Phượng Trí Dũng vội vàng nhận lấy, nghe Liễu Tuấn hỏi thế thì cười khổ, không che dấu tâm tình của mình nữa, vẻ phiền não lộ ra trên mặt.
Phiền não của Phượng Trí Dũng tới từ em vợ Đổng Hạo Nam của hắn, chuyện Đổng Hạo Nam nhập cổ phần vào Cty Đại Khoáng căn bản là do Vương Hải và Liên Ngũ Thành an bài, Đổng Hạo Nam vốn là một cán bộ phổ thông trong một cục ở Giang Thành, không hề vì anh rể là thị trưởng mà được thơm lây.
Phượng Trí Dũng hiểu rõ làm quan khó khăn, nhất là làm quan ở quê nhà lại càng khó khăn, ai mà chả có thân bằng cố hữu ba cậu bảy mợ chứ? Nếu như bản thân mở tiền lệ chiếu có cho người thân, thì phiền não sau đó kéo đến không biết có tới bao nhiêu.
Mới đầu Đổng Hạo Nam cũng đầy hi vọng được anh rể chiếu có tiền đồ thuận buồm xuôi gió, nói ra tính Đổng Hạo Nam không thích hợp làm quan, làm gì cũng hời hợt không chịu suy nghĩ, chỉ biết tụ tập ăn uống chơi bời với đám bạn bè không ra gì. Phượng Trí Dũng không hài lòng, vì thế có chút coi thường cậu em vợ này, càng đừng nói tới đưa tay giúp đỡ.
Đổng Hạo Nam thăm dò mấy lần, Phượng Trí Dũng chẳng may may động lòng, Đổng Hạo Nam bỏ ý định, hận anh rể nên quan hệ với chị mình cũng trở nên xa cách.
Lần này chủ công ty Đại Khoáng tới tận nơi tìm hắn, nói chia cho hắn 30% cổ phần mà không cần bỏ chút vốn nào, điều kiện là Đổng Hạo Nam phải tới cục khoáng sản móc nối quan hệ làm thủ tục bổ xung.
Chuyện tốt như thế tất nhiên đốt đèn cũng khó tìm được, Đổng Hạo Nam động lòng, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, hắn biết người ta muốn dựa vào chiêu bài của anh rể hắn để vượt qua cuộc chỉnh đốn này, người ngoài không biết quan hệ giữa hắn và Phượng Trí Dũng, chỉ nghĩ em vợ thị trưởng thì ắt phải có cách, nhưng hắn thì rõ sức mình, không dám tùy tiện nhận lời, cũng không vội chối từ, chỉ hàm hồ đưa đẩy nói muốn suy nghĩ.
Đợi ông chủ Cty Đại Khoáng đi rồi, hắn vội vàng chạy tới tìm Mạc Tiểu Bình thăm dò, làm hắn mừng rỡ là Mạc Tiểu Bình gần như không do dự chút nào, đồng ý ngay lập tức.
Đổng Hạo Nam mới nhận ra trước kia mình đã coi thường cái chiêu bài em vợ thị trưởng rồi, làm lãng phí mất bao nhiêu cơ hội, liền lập tức gọi điện thoại cho ông chủ Cty Đại Khoáng đồng ý hợp tác.
Vì thế thiếu chút nữa dồn Phượng Trí Dũng vào tuyệt địa.
Chủ của Cty Đại Khoáng liền đem thời gian ký hợp đồng đẩy lên trước một năm, chia "lợi tức cổ phần" hơn 100.000 đồng cho Đổng Hạo Nam. Cùng với đám Vương Hải, Mạc Tiểu Bình bị song quy, thế lực của Liên Ngũ Thành bị nhổ bật gốc, nội tình của chuyện này mới được phơi bày với mọi người.
Nhưng chuyện này về bản chất chuyện này không giúp ích gì cho Phượng Trí Dũng ngoài mặt pháp luật, kỷ ủy tỉnh kết luận hắn không có vấn đề, nhưng với thế tục mà nói chuyện này làm tổn hại uy vọng của Phượng Trí Dũng hơn cả sự kiện bị đánh vỡ đầu.
Bình thường mà nói người làm quan mưu lợi một chút cho người nhà chẳng phải chuyện mới mẻ gì, quần chúng thấy quen rồi chẳng còn ai để ý nữa, nhưng Đổng Hạo Nam liên quan tới nghề khai khoáng quá mẫn cảm.
Vì Phượng Trí Dũng kiên trì thuyết phục Liễu Tuấn mới xảy ra sự kiện "dùng vũ lực đóng cửa mỏ", làm vô số chủ mỏ ở Giang Thành tổn thất nặng nề trong hành động lớn này, rất nhiều cán bộ có liên quan tới những chủ mỏ này cũng bị tổn thất nặng nề, còn em vợ Phượng Trí Dũng lại nhận 30% cổ phần cùng tiền của người ta làm Cty Đại Khoáng được qua ải thuận lợi, bất kể kết luận tổ chức ra sao, mọi người đều nhận định Phượng Trí Dũng dùng quyền mưu lợi riêng, e rằng quá nửa số tiền Đổng Hạo Nam thu được đút vào túi Phượng Trí Dũng.
Dưới bối cảnh "văn hóa mỏ" của Giang Thành, uy vọng của Phượng Trí Dũng bị đả kích mang tính hủy diệt.
Phượng Trí Dũng công tác ở Giang Thành hơn mười năm, tự hỏi bản thân một lòng vì công việc, nhưng cuối cùng gặp phải kết cục này, lòng sa sút thế nào khỏi nói cũng biết.
Mấy ngày qua hắn cũng nghe thấy tin tức điều chỉnh cán bộ, hơn nữa khẳng định sẽ điều chỉnh hắn, thậm chí nhân tuyển thị trưởng Giang Thành cũng đã lộ diện, đó chính là Tương Hoành Mục, đại tướng tâm phúc của Liễu Tuấn mà mấy năm gần đây danh tiếng rất cao.
Liên tưởng tới thái độ khách khí của Liễu bí thư, Phượng Trí Dũng càng khẳng định suy đoán của mình.
Nỗ lực mười mấy năm qua của mình ở Giang Thành đã trôi theo dòng nước rồi.
Thấy tâm tình của Phượng Trí Dũng hết sức sa sút, Liễu Tuấn cũng thông cảm, rít một hơi thuốc nói:
- Trí Dũng, bất kể là ai, trên đường đời đều sẽ gặp phải khó khăn trắc trở, anh không vì chuyện này mà chìm đắm chứ hả?
Phượng Trí Dũng nghe thế thì chấn động, Liễu bí thư không nói những đạo lý lớn rỗng tuếch kiểu như "anh là anh, Đổng Hạo Nam là Đổng Hạo Nam", lời này làm Phượng Trí Dũng vừa giật mình vừa thấy được an ủi một chút.
Dù thế nào Liễu bí thư cũng không thất vọng về mình.
Trên quan trường không bị lãnh đạo mất tín nhiệm mới là đáng quý nhất.
- Bí thư, tôi nghĩ tôi không còn thích hợp làm việc ở Giang Thành nữa.
Phượng Trí Dũng thăm dò, nhìn Liễu Tuấn với một chút hi vọng, dù hắn biết mình bị điều chỉnh là đại cục đã được xác định, nhưng hắn vẫn muốn tranh thủ chút hi vọng cuối cùng, thực sự hắn không cam tâm mất uy vọng ở Giang Thành, muốn gây dựng lại từ đầu.
Liễu Tuấn chỉ mỉm cười.
Phượng Trí Dũng có chút chột dạ hối hận, mình không nên đi thăm dò Liễu bí thư, Liễu bí thư là người thế nào, chút thủ đoạn nhỏ đó của mình sao dám dùng trên người Liễu bí thư? Thế chẳng phải càng khiến Liễu bí thư thêm phản cảm sao?
- Trí Dũng, tôi có thể hiểu được tâm tình của anh, muốn ngã ở đâu đứng lên ở đó, nhưng Trí Dũng, làm quan không phải để tranh sĩ diện, thành phố sử dụng cán bộ là suy nghĩ có lợi cho công tác. Anh làm việc ở Giang Thành quá lâu, tới lúc phải đi rồi, ý kiến của thành ủy là để anh tới thành phố, làm chủ nhiệm văn phòng đi thuê lấy tiền.
Phượng Trí Dũng thất kinh.
Hắn cũng nghe được tin đồn này rồi nhưng không dám tin lắm, chức vụ này luôn do Cừu Dụng Chi đảm nhiệm, mà Cừu Dụng Chi là người được Liễu bí thư tín nhiệm nghe nói không dưới hai thư ký Phan Tri Nhân và Vu Hoài Tín.
Mình làm sao sánh với Cừu Dụng Chi được.
Không ngờ Liễu bí thư chính miệng nói với hắn.
Phượng Trí Dũng lòng chấn động và cảm kích không nói lên lời, công tác đi thuê lấy tiền của Tiềm Châu là được bốn bộ ủy ban quốc gia liên danh phát văn kiện thí điểm ở tỉnh A, chuyện này trước kia gây nên sóng gió lớn, tới giờ những tiếng chất vấn nghi ngờ vẫn chưa hoàn toàn lắng xuống, có thể nói công tác này liên quan trực tiếp tới tiền đồ của Liễu Tuấn, sơ xẩy một chút thôi là hậu quả không sao tưởng tượng nổi, Liễu bí thư đem công việc quan trọng như thế là sự tin tưởng nhường nào, là lòng dạ khí phách lớn nhường nào.
- Bí thư, tôi...
Giọng Phượng Trí Dũng có chút nghẹn ngào.
- Công tác này rất quan trọng, vừa sinh ra hiệu ích kinh tế vừa phải đề đề phòng tài sản quốc gia thất thoát. Nếu giám sát không cho xảy ra sai lầm, Trí Dũng, trọng trách trên vai anh rất nặng đấy.
Liễu Tuấn nói đầy chân thành.
Phượng Trí Dũng ra sức gật đầu, thậm chí mắt có chút mơ hồ, khi hắn gặp phải khó khăn nhất, Liễu Tuấn đưa tay ra viện trợ, trên sĩ đồ gặp được lãnh đạo như thế, làm Phượng Trí Dũng trong đầu sinh ra ý nghĩ "kẻ sĩ chết vì tri kỷ"
/2140
|