Trần Vân Lộ khẩn trương đứng ngồi không yên, những cấp dưới đứng bên cạnh hắn đều nhìn ra, có điều mọi người đều có thể cảm thông cho hắn, cấp trên mới nhậm chức lần đầu tiên đi thị sát, không hiểu tính cách thế nào, khẩn trưởng là điều hợp lý.
Mọi người sớm đã được nghe thanh danh của vị Liễu nha nội này rồi, khi Liễu Tuấn được bổ nhiệm làm bí thư ban bí thư, các cán bộ cấp dưới trong đơn vị trực thuộc TW đoàn đều nghiên cứu về vị Liễu nha nội này.
Một cán bộ cấp phó bộ 32 tuổi, đúng là đáng nghiên cứu một chút.
Liễu Tuấn chấp chính địa phương thành tích chói lọi nhất là kiến thiết kinh tế, nhưng đó không phải là chủ đề mà mọi người quan tâm, cán bộ cơ quan thực sự muốn biết là đạo dùng người của Liễu bí thư.
Khi cuộc họp ban bí thư phân công rõ ràng đồng chí Liễu Tuấn phụ trách quỹ thanh thiếu niên, Trần Vân Lộ và đám trợ thủ ai cũng thấp thỏm.
Vị Liễu nha nội này nổi danh lợi hại.
Nghe nói cả hai lãnh đạo hàng đầu tỉnh A chẳng ưa gì y, nhưng y vẫn thăng quan vòn vọt, bản lĩnh này làm sao chẳng khiến người ta vừa kính vừa sợ?
Nhận được điện thoại của Kha Khải Phàm nói lãnh đạo muốn tới thị sát, Trần Vân Lộ liền vội vàng an bài nhân viên công tác quét dọn nhà cửa, thật ra bọn họ vừa mới qua một cuộc tổng vệ sinh cơ quan, gần như đã không còn chút bụi nào nữa rồi.
Nhưng quan mới tới thị sát, đơn vị phân quản không chuẩn bị tốt nhất không được.
Không lâu sau, một chiếc Audi đen xì dừng ở trước cửa quỹ thanh thiếu niên.
Trần Vân Lộ vội dẫn đoàn cán bộ đi ra nghênh tiếp.
Liễu Tuấn từ trên xe xuống, mặt mang nụ cười thân thiết, giống như các lãnh đạo lớn đi thị sát cơ sở. Khí độ này làm cho đám Trần Vân Lộ có chút ảo giác, mọi người đều nói Liễu nha nội trẻ lắm, cũng đâu hẳn thế.
Mọi người hàn huyên qua loa, Trần Vân Lộ liền dẫn Liễu Tuấn vào văn phòng.
- Liễu bí thư, hay là nghe các đồng chí gặp mặt báo cáo một chút?
Trần Vân Lộ dò hỏi.
- Được.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, đó là trình tự cấn thiết, Liễu Tuấn biết các cán bộ ở đây đầy hiếu kỳ với y.
Mọi người xúm quanh Liễu Tuấn đi tới phòng hội nghị, bên trong đã chuẩn bị sẵn sàng trà nước hoa quả tươi đợi lãnh đạo đại giá quang lâm.
Trần Vân Lộ mời Liễu Tuấn ngồi ở vị trí chính, các cán bộ phụ trách quỹ thanh thiếu niên nhất tề nhìn về phía bí thư mới nhậm chức.
Báo cáo thông lệ này không kéo dài quá lâu, Trần Vân Lộ giới thiệu qua các cán bộ cấp phó xử trở lên với Liễu bí thư, rồi báo cáo công tác liên quan gần đây, Trần Vân Lộ không hiểu tính cách của Liễu Tuấn mấy, chỉ đọc đúng theo bản bản dựng sẵn, vừa đọc vừa nhìn sắc mặt Liễu Tuấn.
Từ đầu tới cuối, Liễu Tuấn luôn cười ôn hòa, tâm tình không có chút lay động nào.
Như thế làm trong lòng Trần Vân Lộ nổi lên sự bất an, vị này quá trầm ổn, thực sự chỉ mới trên ba mươi sao?
Thực ra Liễu Tuấn đã nể mặt hắn lắm rồi, Liễu bí thư ghét nhất là những báo cáo sáo rỗng vô tác dụng, khi y mở cuộc họp đều trình bày đơn giản rồi đi thẳng vào chủ đề, nếu ai mà lên giọng quan liêu trước mặt Liễu bí thư là kết cục rất tồi tệ. Hôm nay y mới lần đầu tới đây khảo sát, Liễu bí thư cố nhẫn nợi, nguyên nhân khác là tính chất của cơ quan quốc gia và cơ quan địa phương khác nhau.
Trần Vân Lộ ý thức được Liễu Tuấn có khả năng không thích loại báo cáo tẻ nhạt này, liền điều chỉnh ngôn từ, bỏ hết những lời hoa mĩ khách sao, chỉ báo cáo những con số đơn giản.
Hắn phát hiện ra nụ cười trên khóe môi Liễu Tuấn tựa hồ có chút khác biệt với nụ cười lễ tiết bình thường, chớp mắt hắn có chút nhận thức về Liễu Tuấn.
Lãnh đạo địa phương quả nhiên là không giống lãnh đạo cơ quan quốc gia, Liễu bí thư nổi danh làm kinh tế, xem ra chú trọng thực tế, không hứng thú với thứ giáo điều sáo rỗng.
Hiểu ra điều này Trần Vân Lộ rút ngắn báo cáo, nhanh chóng kết thúc, rồi xin chỉ thị Liễu bí thư.
Liễu Tuấn khoát tay cười nói:
- Đồng chí Vân lộ khách khí rồi, hôm nay tôi tới đây là để gặp mặt các đồng chí, làm quan tình huống, tôi tới là để học tập các đồng chí đấy.
Trần Vân Lộ vội nói:
- Liễu bí thư khiêm tốn quá, lòng dạ của bí thư là tấm gương cho các đồng chí.
- Đồng chí Vân Lộ, tôi không làm phiền thời gian quý báu của các đồng chí nữa, ai nấy về vị trí công tác của mình đi.
Trần Vân Lộ và các đồng chí dự họp ngẩn ra: Xong hết rồi à? Không có chỉ thị nào thật ư?
Thế này thì lạ quá, lãnh đạo thế nào cũng phải nói vài câu cho phù hợp với quy tắc chứ.
Vị Liễu nha nội này đúng là khác người.
Trần Vân Lộ nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, tiễn Liễu Tuấn rời khỏi phòng hội nghị, mọi người nhất tề vỗ tay tiễn lãnh đạo rời đi.
Ra khỏi phòng hội nghị, Liễu Tuấn nói:
- Đồng chí Vân Lộ, tới văn phòng của đồng chí một chút.
- Vâng, mời Liễu bí thư.
Tim Trần Vân Lộ nảy tưng một phát, Liễu Tuấn có lờn muốn nói riêng với hắn đây mà, không biết Liễu nha nội cực kỳ khó "hầu hạ" trong lời đồn có gì muốn trao đổi với hắn.
Văn phòng của Trần Vân Lộ rất đơn giản, cũng không rộng lắm, là văn phòng nhỏ nhất đơn giản nhất trong những văn phòng cán bộ chính sở mà Liễu Tuấn thấy. Liễu Tuấn khẽ gật đầu, tuyên truyền với bên ngoài quỹ thanh niên là do đoàn thể dân gian quyên hiến, được xã hội cùng nhau giám sát, văn phòng người phụ trách quá xa hoa không phải chuyện tốt.
Thấy động tác nhỏ này của Liễu Tuấn, Trần Vân Lộ yên lòng, mời Liễu Tuấn ngồi xuống ghế sô pha rồi ngồi đối diện với y, hơi ngiêng về phía trái.
Thư ký của hắn đưa trà lên rồi cận thận lui ra ngoài.
- Đồng chí Vân Lộ, hãy nói về tình hình công trình Hi Vọng đi.
Liễu Tuấn không hàn huyên nửa lời, đi thẳng vào chủ đề.
Công trình Hi Vọng là hạng mục hỗ trợ người nghèo thành công nhất của quỹ thanh thiếu niên, được các tầng lớp trong xã hội ủng hộ. Liễu Tuấn vừa mới nhậm chức quan tâm tới công trình Hi Vọng là rất hợp lý.
Trầnn Vân Lộ thở phào, chỉ cần là nói chuyện công thì dễ rồi, hạng mục này đúng là không có gì để bắt bẻ.
- Liễu bí thư, công trình Hi Vọng từ khi đi vào hoạt động và phổ biến ra toàn quốc tới nay, trong ngoài nước đã quyên góp được 1 tỷ 9 trăm 39 nghìn 2 trăm 70 nghìn đồng, chi ra 6 trăm 87 triệu 665 ngàn, cấp cho 350 công trình hi vọng trên toàn quốc, hỗ trợ cho 2 triệu 2 trăm 96 ngàn 400 nhi đồng thất học , những học sinh nghèo ưu tú, sinh viên đại học tới từ khu vực khó khăn .v..v tổng công có 4344 em...
Trần Vân Lộ đọc ra một loạt các số liệu có thể thấy thường ngày cực kỳ quen thuộc với các con số này.
Liễu Tuấn gật đầu trong lòng tăng thêm vài phần thiện cảm với Trần Vân Lộ.
Được khuyến thích, Trần Vân Lộ tiếp tục:
- Liễu bí thư, công trình hi vọng luôn triển khai minh bạch rõ ràng, vận hành dưới sự giám sát nhiều phương diện. Các hoạt động cứu trợ của công trình hi vọng được quán triệt tương đối tốt, kiên trì nguyên tắc tặng than trong tuyết, tài chính ngả về các khu vực nghèo khó. Công trình Hi Vọng đã thúc đầy các hình thức quyên góp ủng hộ hoạt động khác trong khu vực nghèo khó, thông qua điều tra rất nhiều các quỹ khuyến học tư nhân, sinh ra sau khi được công trình Hi Vọng hiệu triệu. Công trình hi vọng được các lãnh đạo đảng và chính phủ địa phương coi trọng hơn, vì nói cải thiệt rõ ràng hoàn cảnh giáo dục ở các khu vực nghèo khó. Nguyên nhân chủ yếu nhất 70% số người được nhận tiền hỗ trợ kiên trì cho con em mình đi học là vì nghĩ rằng người khác ủng hộ tiền cho con mình thì phải cố gắng.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Vậy là thay đổi tư tưởng của rất nhiều người.
- Vâng! Cá nhân tôi cho rằng đây mới là thành quả đáng được trân trọng nhất.
Trần Vân Lộ cảm khái nói
Mọi người sớm đã được nghe thanh danh của vị Liễu nha nội này rồi, khi Liễu Tuấn được bổ nhiệm làm bí thư ban bí thư, các cán bộ cấp dưới trong đơn vị trực thuộc TW đoàn đều nghiên cứu về vị Liễu nha nội này.
Một cán bộ cấp phó bộ 32 tuổi, đúng là đáng nghiên cứu một chút.
Liễu Tuấn chấp chính địa phương thành tích chói lọi nhất là kiến thiết kinh tế, nhưng đó không phải là chủ đề mà mọi người quan tâm, cán bộ cơ quan thực sự muốn biết là đạo dùng người của Liễu bí thư.
Khi cuộc họp ban bí thư phân công rõ ràng đồng chí Liễu Tuấn phụ trách quỹ thanh thiếu niên, Trần Vân Lộ và đám trợ thủ ai cũng thấp thỏm.
Vị Liễu nha nội này nổi danh lợi hại.
Nghe nói cả hai lãnh đạo hàng đầu tỉnh A chẳng ưa gì y, nhưng y vẫn thăng quan vòn vọt, bản lĩnh này làm sao chẳng khiến người ta vừa kính vừa sợ?
Nhận được điện thoại của Kha Khải Phàm nói lãnh đạo muốn tới thị sát, Trần Vân Lộ liền vội vàng an bài nhân viên công tác quét dọn nhà cửa, thật ra bọn họ vừa mới qua một cuộc tổng vệ sinh cơ quan, gần như đã không còn chút bụi nào nữa rồi.
Nhưng quan mới tới thị sát, đơn vị phân quản không chuẩn bị tốt nhất không được.
Không lâu sau, một chiếc Audi đen xì dừng ở trước cửa quỹ thanh thiếu niên.
Trần Vân Lộ vội dẫn đoàn cán bộ đi ra nghênh tiếp.
Liễu Tuấn từ trên xe xuống, mặt mang nụ cười thân thiết, giống như các lãnh đạo lớn đi thị sát cơ sở. Khí độ này làm cho đám Trần Vân Lộ có chút ảo giác, mọi người đều nói Liễu nha nội trẻ lắm, cũng đâu hẳn thế.
Mọi người hàn huyên qua loa, Trần Vân Lộ liền dẫn Liễu Tuấn vào văn phòng.
- Liễu bí thư, hay là nghe các đồng chí gặp mặt báo cáo một chút?
Trần Vân Lộ dò hỏi.
- Được.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, đó là trình tự cấn thiết, Liễu Tuấn biết các cán bộ ở đây đầy hiếu kỳ với y.
Mọi người xúm quanh Liễu Tuấn đi tới phòng hội nghị, bên trong đã chuẩn bị sẵn sàng trà nước hoa quả tươi đợi lãnh đạo đại giá quang lâm.
Trần Vân Lộ mời Liễu Tuấn ngồi ở vị trí chính, các cán bộ phụ trách quỹ thanh thiếu niên nhất tề nhìn về phía bí thư mới nhậm chức.
Báo cáo thông lệ này không kéo dài quá lâu, Trần Vân Lộ giới thiệu qua các cán bộ cấp phó xử trở lên với Liễu bí thư, rồi báo cáo công tác liên quan gần đây, Trần Vân Lộ không hiểu tính cách của Liễu Tuấn mấy, chỉ đọc đúng theo bản bản dựng sẵn, vừa đọc vừa nhìn sắc mặt Liễu Tuấn.
Từ đầu tới cuối, Liễu Tuấn luôn cười ôn hòa, tâm tình không có chút lay động nào.
Như thế làm trong lòng Trần Vân Lộ nổi lên sự bất an, vị này quá trầm ổn, thực sự chỉ mới trên ba mươi sao?
Thực ra Liễu Tuấn đã nể mặt hắn lắm rồi, Liễu bí thư ghét nhất là những báo cáo sáo rỗng vô tác dụng, khi y mở cuộc họp đều trình bày đơn giản rồi đi thẳng vào chủ đề, nếu ai mà lên giọng quan liêu trước mặt Liễu bí thư là kết cục rất tồi tệ. Hôm nay y mới lần đầu tới đây khảo sát, Liễu bí thư cố nhẫn nợi, nguyên nhân khác là tính chất của cơ quan quốc gia và cơ quan địa phương khác nhau.
Trần Vân Lộ ý thức được Liễu Tuấn có khả năng không thích loại báo cáo tẻ nhạt này, liền điều chỉnh ngôn từ, bỏ hết những lời hoa mĩ khách sao, chỉ báo cáo những con số đơn giản.
Hắn phát hiện ra nụ cười trên khóe môi Liễu Tuấn tựa hồ có chút khác biệt với nụ cười lễ tiết bình thường, chớp mắt hắn có chút nhận thức về Liễu Tuấn.
Lãnh đạo địa phương quả nhiên là không giống lãnh đạo cơ quan quốc gia, Liễu bí thư nổi danh làm kinh tế, xem ra chú trọng thực tế, không hứng thú với thứ giáo điều sáo rỗng.
Hiểu ra điều này Trần Vân Lộ rút ngắn báo cáo, nhanh chóng kết thúc, rồi xin chỉ thị Liễu bí thư.
Liễu Tuấn khoát tay cười nói:
- Đồng chí Vân lộ khách khí rồi, hôm nay tôi tới đây là để gặp mặt các đồng chí, làm quan tình huống, tôi tới là để học tập các đồng chí đấy.
Trần Vân Lộ vội nói:
- Liễu bí thư khiêm tốn quá, lòng dạ của bí thư là tấm gương cho các đồng chí.
- Đồng chí Vân Lộ, tôi không làm phiền thời gian quý báu của các đồng chí nữa, ai nấy về vị trí công tác của mình đi.
Trần Vân Lộ và các đồng chí dự họp ngẩn ra: Xong hết rồi à? Không có chỉ thị nào thật ư?
Thế này thì lạ quá, lãnh đạo thế nào cũng phải nói vài câu cho phù hợp với quy tắc chứ.
Vị Liễu nha nội này đúng là khác người.
Trần Vân Lộ nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, tiễn Liễu Tuấn rời khỏi phòng hội nghị, mọi người nhất tề vỗ tay tiễn lãnh đạo rời đi.
Ra khỏi phòng hội nghị, Liễu Tuấn nói:
- Đồng chí Vân Lộ, tới văn phòng của đồng chí một chút.
- Vâng, mời Liễu bí thư.
Tim Trần Vân Lộ nảy tưng một phát, Liễu Tuấn có lờn muốn nói riêng với hắn đây mà, không biết Liễu nha nội cực kỳ khó "hầu hạ" trong lời đồn có gì muốn trao đổi với hắn.
Văn phòng của Trần Vân Lộ rất đơn giản, cũng không rộng lắm, là văn phòng nhỏ nhất đơn giản nhất trong những văn phòng cán bộ chính sở mà Liễu Tuấn thấy. Liễu Tuấn khẽ gật đầu, tuyên truyền với bên ngoài quỹ thanh niên là do đoàn thể dân gian quyên hiến, được xã hội cùng nhau giám sát, văn phòng người phụ trách quá xa hoa không phải chuyện tốt.
Thấy động tác nhỏ này của Liễu Tuấn, Trần Vân Lộ yên lòng, mời Liễu Tuấn ngồi xuống ghế sô pha rồi ngồi đối diện với y, hơi ngiêng về phía trái.
Thư ký của hắn đưa trà lên rồi cận thận lui ra ngoài.
- Đồng chí Vân Lộ, hãy nói về tình hình công trình Hi Vọng đi.
Liễu Tuấn không hàn huyên nửa lời, đi thẳng vào chủ đề.
Công trình Hi Vọng là hạng mục hỗ trợ người nghèo thành công nhất của quỹ thanh thiếu niên, được các tầng lớp trong xã hội ủng hộ. Liễu Tuấn vừa mới nhậm chức quan tâm tới công trình Hi Vọng là rất hợp lý.
Trầnn Vân Lộ thở phào, chỉ cần là nói chuyện công thì dễ rồi, hạng mục này đúng là không có gì để bắt bẻ.
- Liễu bí thư, công trình Hi Vọng từ khi đi vào hoạt động và phổ biến ra toàn quốc tới nay, trong ngoài nước đã quyên góp được 1 tỷ 9 trăm 39 nghìn 2 trăm 70 nghìn đồng, chi ra 6 trăm 87 triệu 665 ngàn, cấp cho 350 công trình hi vọng trên toàn quốc, hỗ trợ cho 2 triệu 2 trăm 96 ngàn 400 nhi đồng thất học , những học sinh nghèo ưu tú, sinh viên đại học tới từ khu vực khó khăn .v..v tổng công có 4344 em...
Trần Vân Lộ đọc ra một loạt các số liệu có thể thấy thường ngày cực kỳ quen thuộc với các con số này.
Liễu Tuấn gật đầu trong lòng tăng thêm vài phần thiện cảm với Trần Vân Lộ.
Được khuyến thích, Trần Vân Lộ tiếp tục:
- Liễu bí thư, công trình hi vọng luôn triển khai minh bạch rõ ràng, vận hành dưới sự giám sát nhiều phương diện. Các hoạt động cứu trợ của công trình hi vọng được quán triệt tương đối tốt, kiên trì nguyên tắc tặng than trong tuyết, tài chính ngả về các khu vực nghèo khó. Công trình Hi Vọng đã thúc đầy các hình thức quyên góp ủng hộ hoạt động khác trong khu vực nghèo khó, thông qua điều tra rất nhiều các quỹ khuyến học tư nhân, sinh ra sau khi được công trình Hi Vọng hiệu triệu. Công trình hi vọng được các lãnh đạo đảng và chính phủ địa phương coi trọng hơn, vì nói cải thiệt rõ ràng hoàn cảnh giáo dục ở các khu vực nghèo khó. Nguyên nhân chủ yếu nhất 70% số người được nhận tiền hỗ trợ kiên trì cho con em mình đi học là vì nghĩ rằng người khác ủng hộ tiền cho con mình thì phải cố gắng.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Vậy là thay đổi tư tưởng của rất nhiều người.
- Vâng! Cá nhân tôi cho rằng đây mới là thành quả đáng được trân trọng nhất.
Trần Vân Lộ cảm khái nói
/2140
|