Sáng sớm ngày hôm sau, công ty Vĩ Phong vốn vắng lặng bao lâu, đột nhiên trở nên náo nhiệt, một loạt hai mươi mấy chiếc xe đi vào, trong đó có 8 xe khách cỡ lớn 40 chỗ, còn lại đủ các thư xe hơi, còn có cả mấy xe cảnh sát.
Đám đông từ trên xe đi xuống, đứng đó xôn xao bàn tán, chắc chắn là đại biểu quần chúng góp vốn rồi, phải tới ba bốn trăm người, đa phần là nam nhân trung niên trầm ổn, cũng có một số nữ giới và người già, rất ít thanh niên nam nữ trẻ tuổi.
- Này nghe nói thị trưởng mới tới muốn tọa đàm với chúng ta...
- Phải, tôi cũng nghe nói như thế...
Có đại biểu hỏi:
- Vị thị trưởng mới này lai lịch ra sao?
- Nghe đâu họ Liễu, vốn là bí thư TW đoàn.
- Tw đoàn? Có ổn không vậy? Bí thư TW đoàn quản nổi chuyện phiền toái ở địa phương à?
Lập tức có đại biểu đưa ra lời chất vấn, mặt đầy vẻ hồ nghi, cũng phải thôi, quần chúng thường sao hiểu nổi tình hình điều động cán bộ, trong mắt họ, TW đoàn quản lý thanh thiếu niên, lần này xử lý chuyện liên quan tới 2 tỷ tiền mồ hôi nước mắt của vạn hộ dân.
- Hầy, tôi nói các vị là dân ngoài nghề mà, có biêt lai lịch của Liễu thị trưởng không? Trước kia là bí thư Tiềm Châu, trước nữa là phó bí thư Ngọc Lan, mọi người có biết khu Trường Hà không...
Lập tức có người hiểu chuyện đứng ra, tuyên truyền cho Liễu thị trưởng.
- Biết chứ! Người Ngọc Lan chúng ta, có ai không biết khu Trường Hà.
- Biết thì tốt! Liễu thị trưởng trước kia là bí thư khu Trường Hà, người ta dùng chưa tới 3 năm biến một khu rách nạt thành thế nào? Khu đứng đầu tỉnh, một tòa thành thị mới! Lợi hại không?
Vị đại biểu kia dương dương đắc ý nói, cứ như hắn cũng có mộ phần công lao quản lý khu Trường Hà.
- A, thị trưởng mới là Liễu bí thư của khu Trường Hà à? Người này lợi hại lắm.
Lập tức có người tấm tắc khen.
Quần chúng phổ thông đối với quan cao như Liễu Tuấn hiểu biết hữu hạn, có điều Liễu Tuấn khi ở khu Trường Hà, thanh danh hiển hách, nên quân chúng cũng nghe đồn đại về người sáng tạo ra kỳ tích này. Nhưng thế là đủ rồi, bọn họ bị chuyện góp vốn cho Cty Vĩ Phong mà sức cùng lực kiệt, giờ xuất hiện một vị thị trưởng "lợi hại" như thế, mọi người ai nấy đều trở nên hưng phấn vì nhìn thấy hi vọng.
- Thật sao? Thị trưởng mới lợi hại thế à? Vậy thì tốt quá, chúng ta lấy được tiền rồi.
Một bộ phật quần chúng đồng loạt "hoan hô"
- Này tôi bảo đừng có cao hứng quá sớm, mọi người tưởng đây là số tiền nhỏ à? Hơn 2 tỷ đấy, có phả là thân tiên đâu, nói cho là cho được. Thị trưởng mới có giỏi đến đâu, trong túi không có tiền chẳng phải là vô dụng? Giống như Uông thị trưởng gì đó trước kia miệng nói bao nhiêu lời dễ nghe, hiện giờ đâu? Vỗ mông một cái cuốn xéo rồi, sao? Cắn được hắn à?
Mọi người đang hân hoan cổ vũ thì có người đứng ra hất cho bát nước lạnh.
- Đúng, đúng... Tôi nghe nói vị thị trưởng mới này rất trẻ, mới có ba mấy.. Ba mươi tuổi, còn là chàng trai trẻ, có tài trách nhiệm lớn vậy sao? Mọi người chớ vui mừng quá sớm.
Mỗi một "nhà lý luận" đều có một đoàn "fan hâm mộ".
- Thế sao? Thị trưởng mới trẻ như vậy à? Thị trưởng ba mươi tuổi, tôi chưa nghe thấy bao giờ... Hay là các vị nhầm? Tôi ở Ngọc Lan bốn năm chục năm rồi, còn chưa nghe thấy chuyện mới mẻ như thế...
Tức thì thiếng nghị luận xôn xao không ngớt.
- Các đồng chí, các chí, yên lặng một chú, xin mời mọi người yên lặng một chút...
Lúc này Vương Lương Húc cầm loa điện, đứng trên bậc thềm Cty Vĩ Phong, nói lớn.
Mọi người liền ngừng bàn luận, đồng loạt nhìn qua.
- Các đồng chí, hôm nay Liễu thị trưởng mời mọi người tới tọa đàm, Liễu thị trưởng là thị trưởng mới của Ngọc Lan chúng ta, đồng thời còn là phó tỉnh trưởng tỉnh A...
Vương Lương Húc lớn tiếng nói.
Phía dưới vang lên những tiếng lao xao.
Trong mắt quần chúng thị trưởng là cao lắm rồi, càng không nói tới tỉnh trưởng nữa,cho dù bọn họ sống ở thành phố, thường ngày cũng chỉ nhìn thấy các vị quan lớn đó trên TV, còn không biết gì cả.
- Các đồng chí, Liễu tỉnh trưởng rất quan tâm tới việc xử lý hậu quả hạng mục sắt thép này, ngày hôm qua trên cuộc họp thường vụ chính phủ, đã thành lập tiểu tổ lãnh đạo chuyên môn giải quyết vấn đề này. Liễu tỉnh trưởng có nói giải quyết vấn đề cả Cty Vĩ Phong, trước tiên là giải quyết vấn đề tiền góp vốn của quần chúng, cho nên mong mọi người yên tâm, Liễu tỉnh trưởng sắp tới rồi, sẽ không làm mọi người thất vọng đâu ... Đương nhiên cuộc tọa đàm hôm nay người tham gia khá nhiều, hơn bốn trăm người, vì thế lát nữa khi mở cuộc tọa đàm, hi vọng mọi người tự giác tuân thủ kỷ luật, có gì muốn hỏi, xin giơ tay, phát biểu theo trật tự, không được làm loạn. Làm thế là tốt cho mọi người, nếu loạn lên, Liễu tỉnh trưởng không thể trả lời câu hỏi của mọi người, phải không nào?
Vương Lương Húc thong thả nói.
- Chỉ cần chính phủ thực lòng giải quyết vấn đề cho chúng tôi, chúng tôi sẽ quy củ không gây chuyện.
Trong đám đông có người lớn tiếng hô.
- Đúng, chỉ cần thực lòng giải quyết vấn đề, chúng tôi sẽ không gây chuyện.
Lập tức có rất nhiều người phụ họa.
- Được, cám ơn mọi người, tôi biết mọi người đều hiểu lý lẽ..
Ai ngờ câu này của Vương Lương Húc chọc vào tổ ong, lời còn chưa dứt, có người lớn tiếng nói:
- Vương bí thư, đừng có lấy những lời nói dó ra lừa bịp chúng tôi, chúng tôi có hiểu lý lẽ, thì nhẫn nại cũng có giới hạn, hôm nay không giải quyết vấn đề, đừng trách ngày mai chúng tôi lên thành phố, lên tỉnh gây chuyện.
- Đúng là như thế.
Đối diện với khung cảnh quần chúng hò hét, Vương Lương Húc cũng chỉ đành lắc đầu cười khổ, liên quan tới hơn 2 tỷ của một vạn hộ dân, đúng là không dễ làm, Uông thị trưởng cũng ăn quả đắng mấy lần.
Xem Liễu Tuấn có tuyệt chiêu gì.
Thành thật mà nói, mấy ngày trước Vương Lương Húc nhận được điện thoại của Ngưu Tiền Tiến, bảo Đinh bí thư sai hắn chuẩn bị buổi tọa đàm này, trong lòng cũng có suy nghĩ trên. Hắn đoán đây không phải là ý kiến của Đinh Ngọc Chu mà là của Liễu Tuấn, dù khi ấy Liễu Tuấn chưa chính thức nhậm chức thị trưởng, nhưng người trong quan trường ai tin tức linh thông đều biết rồi. Người còn chưa đến đã tính toán tọa đàm với quân chúng, làm Vương Lương Húc tăng thêm vài phần thiện cảm.
Dù thế nào Liễu Tuấn cũng là cán bộ lãnh đạo có trách nhiệm, dám nhìn thẳng vào sự thực. Căn cứ vào kinh nghiệm của Vương Lương Húc, làm việc dưới sự lãnh đạo của người như thế, thoải mái hơn.
Cho dù hắn không phải là đích hệ của Liễu Tuấn, thậm chí có thể nói là đối tượng bị thanh trừng.
Hôm qua họp chính phủ và cuộc triệu kiến riêng sau đó, Liễu Tuấn không hề tiết lộ biện pháp xử lý cụ thể, trong lòng Vương Lương Húc luôn tò mò, đây không phải là vấn đề múa mép có thể dẹp yên được.
Chẳng lẽ Liễu Tuấn là nhà ảo thuật biến ra được 2 tỷ?
Những quần chúng đang ồn ào chuẩn bị tiến vào phòng hội nghị lớn của Cty Vĩ Phong, thì có tiếng còi ô tô, một chiếc Audi đen nhánh mang biển số hai của thành ủy chạy tới.
Đây là chiếc xe Uông Quốc Chiêu từng ngồi, Liễu Tuấn hoàn toàn nhận bàn giao của Uông Quốc Chiêu.
Chỉ mỗi một chiếc Audi, không có tháp tùng, Vương Lương Húc trước kia nghe nói, Liễu Tuấn thích xuống cơ sở, lần nào chỉ hành trang gọn nhẹ, ít khi bày vẽ, xem ra lời đồn không sai.
Chiếc Audi dừng trước đám đông chừng 10 mét, các cán bộ khu Hoa Lâm dưới sự dẫn đầu của Vương Lương Húc, tới hai ba chục người vội vã tới đón.
Cửa xe mở ra, thân hình cao lớn Liễu tỉnh trưởng , đứng sừng sững nơi đó.
- Xin chào Liễu tỉnh trưởng.
Vương Lương Húc đi tới bắt tay Liễu Tuấn rồi giới thiệu người cộng sự của mình, chủ nhiệm ủy ban quản lý, Ô Sĩ Giang. Còn những cán bộ khác thì thôi, tránh làm chậm trễ thời gian của Liễu tỉnh trưởng.
Ô Sĩ Giang là cán bộ trẻ chưa tới 40, người cao hơn Vương Lương Húc một chút, cũng gầy hơn, ăn mặc quy củ, trông nghiêm túc khô cứng giống cán bộ Đảng vụ hơn Vương Lương Húc.
Các cán bộ lãnh đạo khu cao tân thường trẻ tuổi, đoán chừng Đinh Ngọc Chu, Uông Quốc Chiêu dùng người cũng nghĩ tới việc cán bộ trẻ dễ diếp nhận tư tưởng mới hơn.
- Cháo tỉnh trưởng.
Ô Sĩ Giang tươi tười, đưa cả hai tay ra nắm chặt lấy tay Liễu Tuấn, lưng hơi cong xuống, lời nói tỏ ra thân cận hơn Vương Lương Húc.
Theo "quy tắc hiện hành", bí thư khu Hoa Lâm đã là người của Uông Quốc Chiêu, thì chủ nhiệm ban quản lý thuộc Đinh hệ, từ ý nghĩa mà nói Ô Sĩ Giang là cán bộ thuộc phe Liễu Tuấn.
Hôm qua trên cuộc họp chính phủ, chỉ có Vương Lương Húc tham dự, Ô Sĩ Giang lần đầu tiên gặp mặt Liễu Tuấn, đương nhiên là cán bộ lâu năm ở Ngọc Lan, Ô Sĩ Giang được nghe danh đồng chí Liễu Tuấn từ lâu rồi.
Cán bộ Đinh hệ biết rõ, hơn một năm nữa Đinh Ngọc Chu chắn chắn phải lui về, khi đó cho dù Liễu Tuấn có thuận lợi tiếp nhận chức vụ bí thư thành ủy hay không, chỉ cần y ở lại Ngọc Lan sẽ là "ông chủ" mới của bọn họ.
Hiện giờ tranh thủ ngả theo, tuyệt đối không sai
Đám đông từ trên xe đi xuống, đứng đó xôn xao bàn tán, chắc chắn là đại biểu quần chúng góp vốn rồi, phải tới ba bốn trăm người, đa phần là nam nhân trung niên trầm ổn, cũng có một số nữ giới và người già, rất ít thanh niên nam nữ trẻ tuổi.
- Này nghe nói thị trưởng mới tới muốn tọa đàm với chúng ta...
- Phải, tôi cũng nghe nói như thế...
Có đại biểu hỏi:
- Vị thị trưởng mới này lai lịch ra sao?
- Nghe đâu họ Liễu, vốn là bí thư TW đoàn.
- Tw đoàn? Có ổn không vậy? Bí thư TW đoàn quản nổi chuyện phiền toái ở địa phương à?
Lập tức có đại biểu đưa ra lời chất vấn, mặt đầy vẻ hồ nghi, cũng phải thôi, quần chúng thường sao hiểu nổi tình hình điều động cán bộ, trong mắt họ, TW đoàn quản lý thanh thiếu niên, lần này xử lý chuyện liên quan tới 2 tỷ tiền mồ hôi nước mắt của vạn hộ dân.
- Hầy, tôi nói các vị là dân ngoài nghề mà, có biêt lai lịch của Liễu thị trưởng không? Trước kia là bí thư Tiềm Châu, trước nữa là phó bí thư Ngọc Lan, mọi người có biết khu Trường Hà không...
Lập tức có người hiểu chuyện đứng ra, tuyên truyền cho Liễu thị trưởng.
- Biết chứ! Người Ngọc Lan chúng ta, có ai không biết khu Trường Hà.
- Biết thì tốt! Liễu thị trưởng trước kia là bí thư khu Trường Hà, người ta dùng chưa tới 3 năm biến một khu rách nạt thành thế nào? Khu đứng đầu tỉnh, một tòa thành thị mới! Lợi hại không?
Vị đại biểu kia dương dương đắc ý nói, cứ như hắn cũng có mộ phần công lao quản lý khu Trường Hà.
- A, thị trưởng mới là Liễu bí thư của khu Trường Hà à? Người này lợi hại lắm.
Lập tức có người tấm tắc khen.
Quần chúng phổ thông đối với quan cao như Liễu Tuấn hiểu biết hữu hạn, có điều Liễu Tuấn khi ở khu Trường Hà, thanh danh hiển hách, nên quân chúng cũng nghe đồn đại về người sáng tạo ra kỳ tích này. Nhưng thế là đủ rồi, bọn họ bị chuyện góp vốn cho Cty Vĩ Phong mà sức cùng lực kiệt, giờ xuất hiện một vị thị trưởng "lợi hại" như thế, mọi người ai nấy đều trở nên hưng phấn vì nhìn thấy hi vọng.
- Thật sao? Thị trưởng mới lợi hại thế à? Vậy thì tốt quá, chúng ta lấy được tiền rồi.
Một bộ phật quần chúng đồng loạt "hoan hô"
- Này tôi bảo đừng có cao hứng quá sớm, mọi người tưởng đây là số tiền nhỏ à? Hơn 2 tỷ đấy, có phả là thân tiên đâu, nói cho là cho được. Thị trưởng mới có giỏi đến đâu, trong túi không có tiền chẳng phải là vô dụng? Giống như Uông thị trưởng gì đó trước kia miệng nói bao nhiêu lời dễ nghe, hiện giờ đâu? Vỗ mông một cái cuốn xéo rồi, sao? Cắn được hắn à?
Mọi người đang hân hoan cổ vũ thì có người đứng ra hất cho bát nước lạnh.
- Đúng, đúng... Tôi nghe nói vị thị trưởng mới này rất trẻ, mới có ba mấy.. Ba mươi tuổi, còn là chàng trai trẻ, có tài trách nhiệm lớn vậy sao? Mọi người chớ vui mừng quá sớm.
Mỗi một "nhà lý luận" đều có một đoàn "fan hâm mộ".
- Thế sao? Thị trưởng mới trẻ như vậy à? Thị trưởng ba mươi tuổi, tôi chưa nghe thấy bao giờ... Hay là các vị nhầm? Tôi ở Ngọc Lan bốn năm chục năm rồi, còn chưa nghe thấy chuyện mới mẻ như thế...
Tức thì thiếng nghị luận xôn xao không ngớt.
- Các đồng chí, các chí, yên lặng một chú, xin mời mọi người yên lặng một chút...
Lúc này Vương Lương Húc cầm loa điện, đứng trên bậc thềm Cty Vĩ Phong, nói lớn.
Mọi người liền ngừng bàn luận, đồng loạt nhìn qua.
- Các đồng chí, hôm nay Liễu thị trưởng mời mọi người tới tọa đàm, Liễu thị trưởng là thị trưởng mới của Ngọc Lan chúng ta, đồng thời còn là phó tỉnh trưởng tỉnh A...
Vương Lương Húc lớn tiếng nói.
Phía dưới vang lên những tiếng lao xao.
Trong mắt quần chúng thị trưởng là cao lắm rồi, càng không nói tới tỉnh trưởng nữa,cho dù bọn họ sống ở thành phố, thường ngày cũng chỉ nhìn thấy các vị quan lớn đó trên TV, còn không biết gì cả.
- Các đồng chí, Liễu tỉnh trưởng rất quan tâm tới việc xử lý hậu quả hạng mục sắt thép này, ngày hôm qua trên cuộc họp thường vụ chính phủ, đã thành lập tiểu tổ lãnh đạo chuyên môn giải quyết vấn đề này. Liễu tỉnh trưởng có nói giải quyết vấn đề cả Cty Vĩ Phong, trước tiên là giải quyết vấn đề tiền góp vốn của quần chúng, cho nên mong mọi người yên tâm, Liễu tỉnh trưởng sắp tới rồi, sẽ không làm mọi người thất vọng đâu ... Đương nhiên cuộc tọa đàm hôm nay người tham gia khá nhiều, hơn bốn trăm người, vì thế lát nữa khi mở cuộc tọa đàm, hi vọng mọi người tự giác tuân thủ kỷ luật, có gì muốn hỏi, xin giơ tay, phát biểu theo trật tự, không được làm loạn. Làm thế là tốt cho mọi người, nếu loạn lên, Liễu tỉnh trưởng không thể trả lời câu hỏi của mọi người, phải không nào?
Vương Lương Húc thong thả nói.
- Chỉ cần chính phủ thực lòng giải quyết vấn đề cho chúng tôi, chúng tôi sẽ quy củ không gây chuyện.
Trong đám đông có người lớn tiếng hô.
- Đúng, chỉ cần thực lòng giải quyết vấn đề, chúng tôi sẽ không gây chuyện.
Lập tức có rất nhiều người phụ họa.
- Được, cám ơn mọi người, tôi biết mọi người đều hiểu lý lẽ..
Ai ngờ câu này của Vương Lương Húc chọc vào tổ ong, lời còn chưa dứt, có người lớn tiếng nói:
- Vương bí thư, đừng có lấy những lời nói dó ra lừa bịp chúng tôi, chúng tôi có hiểu lý lẽ, thì nhẫn nại cũng có giới hạn, hôm nay không giải quyết vấn đề, đừng trách ngày mai chúng tôi lên thành phố, lên tỉnh gây chuyện.
- Đúng là như thế.
Đối diện với khung cảnh quần chúng hò hét, Vương Lương Húc cũng chỉ đành lắc đầu cười khổ, liên quan tới hơn 2 tỷ của một vạn hộ dân, đúng là không dễ làm, Uông thị trưởng cũng ăn quả đắng mấy lần.
Xem Liễu Tuấn có tuyệt chiêu gì.
Thành thật mà nói, mấy ngày trước Vương Lương Húc nhận được điện thoại của Ngưu Tiền Tiến, bảo Đinh bí thư sai hắn chuẩn bị buổi tọa đàm này, trong lòng cũng có suy nghĩ trên. Hắn đoán đây không phải là ý kiến của Đinh Ngọc Chu mà là của Liễu Tuấn, dù khi ấy Liễu Tuấn chưa chính thức nhậm chức thị trưởng, nhưng người trong quan trường ai tin tức linh thông đều biết rồi. Người còn chưa đến đã tính toán tọa đàm với quân chúng, làm Vương Lương Húc tăng thêm vài phần thiện cảm.
Dù thế nào Liễu Tuấn cũng là cán bộ lãnh đạo có trách nhiệm, dám nhìn thẳng vào sự thực. Căn cứ vào kinh nghiệm của Vương Lương Húc, làm việc dưới sự lãnh đạo của người như thế, thoải mái hơn.
Cho dù hắn không phải là đích hệ của Liễu Tuấn, thậm chí có thể nói là đối tượng bị thanh trừng.
Hôm qua họp chính phủ và cuộc triệu kiến riêng sau đó, Liễu Tuấn không hề tiết lộ biện pháp xử lý cụ thể, trong lòng Vương Lương Húc luôn tò mò, đây không phải là vấn đề múa mép có thể dẹp yên được.
Chẳng lẽ Liễu Tuấn là nhà ảo thuật biến ra được 2 tỷ?
Những quần chúng đang ồn ào chuẩn bị tiến vào phòng hội nghị lớn của Cty Vĩ Phong, thì có tiếng còi ô tô, một chiếc Audi đen nhánh mang biển số hai của thành ủy chạy tới.
Đây là chiếc xe Uông Quốc Chiêu từng ngồi, Liễu Tuấn hoàn toàn nhận bàn giao của Uông Quốc Chiêu.
Chỉ mỗi một chiếc Audi, không có tháp tùng, Vương Lương Húc trước kia nghe nói, Liễu Tuấn thích xuống cơ sở, lần nào chỉ hành trang gọn nhẹ, ít khi bày vẽ, xem ra lời đồn không sai.
Chiếc Audi dừng trước đám đông chừng 10 mét, các cán bộ khu Hoa Lâm dưới sự dẫn đầu của Vương Lương Húc, tới hai ba chục người vội vã tới đón.
Cửa xe mở ra, thân hình cao lớn Liễu tỉnh trưởng , đứng sừng sững nơi đó.
- Xin chào Liễu tỉnh trưởng.
Vương Lương Húc đi tới bắt tay Liễu Tuấn rồi giới thiệu người cộng sự của mình, chủ nhiệm ủy ban quản lý, Ô Sĩ Giang. Còn những cán bộ khác thì thôi, tránh làm chậm trễ thời gian của Liễu tỉnh trưởng.
Ô Sĩ Giang là cán bộ trẻ chưa tới 40, người cao hơn Vương Lương Húc một chút, cũng gầy hơn, ăn mặc quy củ, trông nghiêm túc khô cứng giống cán bộ Đảng vụ hơn Vương Lương Húc.
Các cán bộ lãnh đạo khu cao tân thường trẻ tuổi, đoán chừng Đinh Ngọc Chu, Uông Quốc Chiêu dùng người cũng nghĩ tới việc cán bộ trẻ dễ diếp nhận tư tưởng mới hơn.
- Cháo tỉnh trưởng.
Ô Sĩ Giang tươi tười, đưa cả hai tay ra nắm chặt lấy tay Liễu Tuấn, lưng hơi cong xuống, lời nói tỏ ra thân cận hơn Vương Lương Húc.
Theo "quy tắc hiện hành", bí thư khu Hoa Lâm đã là người của Uông Quốc Chiêu, thì chủ nhiệm ban quản lý thuộc Đinh hệ, từ ý nghĩa mà nói Ô Sĩ Giang là cán bộ thuộc phe Liễu Tuấn.
Hôm qua trên cuộc họp chính phủ, chỉ có Vương Lương Húc tham dự, Ô Sĩ Giang lần đầu tiên gặp mặt Liễu Tuấn, đương nhiên là cán bộ lâu năm ở Ngọc Lan, Ô Sĩ Giang được nghe danh đồng chí Liễu Tuấn từ lâu rồi.
Cán bộ Đinh hệ biết rõ, hơn một năm nữa Đinh Ngọc Chu chắn chắn phải lui về, khi đó cho dù Liễu Tuấn có thuận lợi tiếp nhận chức vụ bí thư thành ủy hay không, chỉ cần y ở lại Ngọc Lan sẽ là "ông chủ" mới của bọn họ.
Hiện giờ tranh thủ ngả theo, tuyệt đối không sai
/2140
|