- Cha nuôi, cao hơn một chút.
Tiểu Tiểu được Liễu Tuấn giơ lên thật cao, đang đưa bàn tay mũm mĩm ra nỗ lực với lấy một trái quả không biết tên ở trên đầu, thiếu chút nữa mới được, liền nói lớn.
Liễu tỉnh trưởng cố gẳng ưỡn thẳng lưng, kiễng chân lên đẩy Tiểu Tiểu lên cao thêm một chút.
Làm động tác như múa ba lê này rất khó, Liễu tỉnh trưởng cho dù thân thể cường tráng, Tiểu Tiểu nhẹ như bông, nhưng y vẫn toát hết mồ hôi.
Lúc này Tiểu Tiểu đã hái được trái quả kia, cười khanh khách rất là vui vẻ.
Liễu Tuấn thu tay lại, ôm con gái ở trong lòng.
Cách đó không xa ở trên bãi có, mọt cô gái xinh đẹp mặc quần jean, áo sơ mi xanh nhạt bằng lụa, đeo kính râm lớn, đang lười biếng nằm nghiên người trong bãi cây cỏ xanh um, mỉm cười nhìn hai cha con nô đùa, mặt đầy hạnh phúc.
Chắc chắn cô gái xinh đẹp xuất chúng này là Bạch Dương rồi.
Lúc này là ngày thứ tư trong kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5, Liễu tỉnh trưởng về kinh thành mấy ngày rồi, những ngày qua gần như y du ngoạn khắp nơi, chẳng làm mấy chuyện nghiêm túc.
Y là tín đồ của Nghiêm Ngọc Thành, khi không có chuyện gì khẩn cấp, nên nghỉ ngơi thì nhất định sẽ nghỉ. Còn cha y Liễu phó thủ tướng, trừ ngày mừng 2 tháng 5 ngủ dậy hơi muộn một chút, còn lại vẫn làm việc y như bình thường.
Liễu Tuấn có kế hoạch hai ngày nữa nhất định phải kéo cha y đi ra ngoài đổi không khí, lên Trường Thành một chút cũng tốt, còn về phần kế hoạch này có thể được thực thi thuận lợi hay không thì phải xem trình độ làm công tác tư tưởng của Liễu tỉnh trưởng ra sao.
- Mẹ ơi, mẹ xem hoa này..
Tiểu Tiểu từ trong lòng cha hạ xuống, cất đôi chân nhỏ chập chững chạy tới bên cạnh mẹ, đưa cái quả không rõ tên cho mẹ xem. Tiểu Tiểu sắp được hai tuổi rưỡi rồi, mặc váy liền màu hồng phấn, đi tấn trắng, dép xăng đan, hai bím tóc mỗi bên có một đóa hoa hồng nhỏ, đáng yêu như thiên sứ.
Bạch Dương giang tay ra ôm lấy con gái, thơm lên há má cô bé, gật đầu nói:
- Đẹp lắm.
Không lâu trước đó, Bạch Dương cuối cùng không nhịn được tới nhà từ thiện làm thủ tục nhận nuôi, đưa Tiểu Tiểu về nhà, chỉ Bạch Kiến Minh ngồi trên ghế sô pha bảo Tiểu Tiểu gọi "ông ngoại".
Thành thực mà nói lúc đó Bạch Dương lòng thấp thỏm vô cùng, ngay cả Bạch phu nhân ở bên cạnh cũng rất khẩn trương.
Tiểu Tiểu rất ngoan, mặc dù lần đầu tiên gặp Bạch Kiến Minh, vẫn gọi một tiếng "ông ngoại" rất ngọt.
Bạch Kiến Minh đặt báo xuống, nhìn chăm chú cháu gái như ngọc tạc, trong mắt thoáng qua vẻ phức tạp rồi mỉm cười ôn hòa đáp lời.
Bạch Dương thở phào, đột nhiên cảm thấy sức lực toàn thân như bị rút sạch.
Tiểu Tiểu về nhà mấy ngày đầu, Bạch Kiến Minh rất "quy củ", rất ôn hòa với Tiểu Tiểu, mỗi lần cô bé gọi ông ngoại đều mỉm cười gật đầu, nhưng giữ khoảng cách nhất định, rất ít bế Tiểu Tiểu.
Có điều mấy ngày sau, Bạch phó chủ tịch uy nghiêm cuối cùng không nhẫn nại được, hoàn toàn vứt bỏ kiềm chế, giống như ông già bình thường, yêu thích cô cháu gái vô cùng.
- Tiểu Tuấn, cậu biết không? Ba thích Tiểu Tiểu lắm.
Bạch Dương lấy một hộp sữa cho Tiểu Tiểu uống, mỉm cười nói với Liễu Tuấn.
- Đương nhiên, con gái chúng ta ai mà chả thích chứ.
Liễu tỉnh trưởng dương dương đắc ý, rất kiêu ngạo về "công trạng" của mình.
Bạch Dương bĩu môi:
- Thôi đi, toàn là công lao của chị, cậu có bỏ sức ra đâu.
- Bỏ sức lớn ấy chứ.
Liễu tỉnh trưởng cười đầy vẻ xấu xa.
Bạch Dương không khỏi đỏ mặt, đưa tay lên gõ đầu y một cái, mắng:
- Chẳng biết nghĩ lấy một chút chuyện tốt.
Liễu tỉnh trưởng cười ha hả:
- Đó là chuyện tốt, trên đời này còn chuyện gì mỹ diệu hơn nó nữa, chị dám chối không? Đêm qua là ai...
- Lại nói bậy bạ.
Giám đốc Bạch nổi giận, trừng mắt lên nhìn Liễu tỉnh trưởng.
- Mẹ, sao mẹ lại đánh cha nuôi, cha nuôi không ngoan sao?
Tiểu Tuổi mở mắt tròn, hỏi rất hồn nhiên.
- Đúng, cha nuôi của con rất xấu, không ngoan chút nào.
Bạch Dương nghiêm nghị gật đầu.
Tiểu Tiểu cũng gật theo, nói:
- Mẹ, ông ngoại cũng nói như thế đấy.
Lần này tới lượt giám đốc Bạch và Liễu tỉnh trưởng cả kinh, Bạch Dương vội hỏi:
- Tiểu Tiểu ông ngoại nói gì với con?
Tiểu Tiểu nỗ lực suy nghĩ, nói:
- Ông ngoại bảo, ba con là đồ đại xấu xa, chúng ta sau này không để ý tới y...
- Bạch chủ tịch phỉ báng tôi, tôi phải kháng nghị.
Liễu tỉnh trưởng tức thì phẫn nộ nói lớn.
Bạch Dương thì không nhịn được phì cười, trong có vẻ như rất vui.
Vốn cũng biết rằng chuyện này hoàn toàn không thể che dấu được Bạch Kiến Minh, ông cụ chỉ không nói ra mà thôi, tránh cho trong lòng mọi người đều day dứt. Ai ngờ khi ở riêng với cháu gái, Bạch phó chủ tịch chính hiệp lại lộ ra tâm tình trẻ con, nói xấu Liễu tỉnh trưởng.
Tiểu Tiểu nhìn cha nuôi phì phò tức giận, lại nhìn mẹ cười thoải mái, liền nhào vào lòng mẹ, nhìn Liễu Tuấn nói:
- Ba là đại xấu xa, không ngoan.
Trong lòng Tiểu Tiểu thì cha nuôi và ba là một khái niệm như nhau, không khác gì cả.
- Tiểu Tiểu mới là đại xấu xa.
Liễu tỉnh trưởng trợn mắt lên vờ giận, Tiểu Tiểu vội nấp vào lòng mẹ, cười nắc nẻ.
Đây là một công viên nhỏ ở ngoại thành thủ đô, không có gì đặc sắc, loại công viên này ở thủ đô không tới một trăm thì cũng phải có mấy chục. Thường ngày chẳng có nhân vật nào tới nơi này chơi, Liễu tỉnh trưởng và giám đốc Bạch không lo bị người ra nhận ra.
Bạch Dương làm tổng giám đốc Cty Cửu Châu, được phân cho một tòa biệt thự rất đẹp, Bạch Dương mang theo con gái và cô Thái ở cùng, cô Thái kiêm luôn giúp việc trong nhà.
Tất nhiên tiến lương của người giúp việc này là con số người thường khó có thể tưởng tượng được.
Có điều Bạch Kiến Minh và Bạch phu nhân tuổi già cô đơn, Tiểu Tiểu quá nửa thời gian là ở trong tứ hợp viện, thời gian ở cùng mẹ không bằng thời gian ở cùng ông bà ngoại.
Cùng con gái nô đùa một hổi, Tiểu Tiểu tuổi còn nhỏ, dưới ánh nắng mặt trời mùa hè, mau chóng mệt mỏi, cuộn vào trong lòng mẹ ngủ say sưa, Bạch Dương đặt Tiểu Tiểu lên cỏ, lấy áo ngoài của Liễu Tuấn làm chăn, sau đó cùng Liễu Tuấn một trái một phải nằm bên cạnh Liễu Tuấn nói chuyện phiếm.
- Công ty Cửu Châu thu hoạch ở thị trường tài chính toàn cầu thế nào.
Nói chuyện thường ngày một lúc, Liễu tỉnh trưởng quan tâm tới chuyện công.
Trước đó Hồng thủ tướng bất chấp ý kiến phản đối của mọi người, kiên quyết đưa Bạch Dương lên làm tổng giám đốc Cty Cửu Châu, nguyên nhân người khác không rõ, chứ Liễu Tuấn rất biết. Hồng thủ tướng "tính kế" y, Liễu phó tỉnh trưởng đành ra sức vì quốc gia, giới thiệu Bạch Dương cho Liễu Thanh.
Chuyện của Bạch Dương và Liễu Tuấn, tiểu thanh biết rất rõ.
Không biết vì sao Tiểu Thanh mặc dù trước đó không hề tiếp xúc với Bạch Dương, nhưng lại rất có thiện cảm với cô, hoặc có lẽ là mang tâm lý đồng cảm, nên toàn tâm toàn ý để Bạch Dương bình an sinh Tiểu Tiểu ở Chicago.
Cuối năm ngoái Liễu Tuấn giới thiệu Bạch Dương cho cô, Liễu Thanh rất vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ đôi bên cùng có lợi này.
Còn nhận thức của Bạch Dương với Liễu Thanh thị lại hoàn toàn theo con mắt chính quyền, sau khi cố nhậm chức tổng giám đốc Cty Cửu Châu, liền tiến hành tìm hiểu phân tích chuyên sâu về công ty quỹ đầu tư nổi tiếng thế giới. Trong đó Liễu Thanh và quỹ Thịnh Nghiệp càng là trọng điểm chú ý của cô. Dù sao tuyệt đại bộ phận quỹ tài chính cỡ lớn đều nằm trong những nam nhân "giảo hoạt" ở Âu Mỹ, đột nhiên có một cô gái trẻ đông phương ngoại lệ, leo lên đỉnh quỹ đầu tư hàng đầu thế giới.
Ba chữ Liễu Gia Sơn làm Bạch Dương chấn động.
Gần như không cần suy nghĩ chút nào, Bạch Dương liên hệ Liễu Thanh với Liễu Tuấn, từ cái thôn nhỏ nghèo khó, xuất hiện một vị phó thủ tưởng, một phó tỉnh trưởng, một phụ nữ giàu nhất thế giới, một tập đoàn dân doanh lớn nhất cả nước, có thể nói là nơi sinh ra kỳ tích.
Với quan hệ thân mật của Bạch Dương và Liễu Tuấn, muốn cô không liên hệ Liễu Thanh và Liễu Tuấn là hoàn toàn không thể.
Mà lần đầu tiên gặp mặt, Liễu Thanh đã rất tự nhiên nói với Bạch Dương, quỹ Thịnh Nghiệp lập nên dưới sự giúp đỡ của Liễu Tuấn, thậm chí tiền khởi nghiệp ban đầu cũng tới từ Liễu Tuấn, hơn nữa trong những năm đầu Liễu Tuấn đích thân tham gia quản lý quỹ Thịnh Nghiệp.
Những lời này vừa trong dự liệu cũng nằm ngoài dựa liệu của Bạch Dương.
Trong dự liệu là với khả năng của Liễu Tuấn, thì chuyện này rất bình thường. Còn bất ngờ là Liễu Tuấn không ngờ có "dính líu" với quỹ Thịnh Nghiệp sâu như thế.
Phải biết Liễu Tuấn là quan lớn trong thể chế.
- Cậu thành thật khai báo ra, cậu và quỹ Thịnh Nghiệp cùng Liễu Thanh có quan hệ gì?
Bạch Dương không trả lời Liễu Tuấn, mà "hung dữ" hỏi
Tiểu Tiểu được Liễu Tuấn giơ lên thật cao, đang đưa bàn tay mũm mĩm ra nỗ lực với lấy một trái quả không biết tên ở trên đầu, thiếu chút nữa mới được, liền nói lớn.
Liễu tỉnh trưởng cố gẳng ưỡn thẳng lưng, kiễng chân lên đẩy Tiểu Tiểu lên cao thêm một chút.
Làm động tác như múa ba lê này rất khó, Liễu tỉnh trưởng cho dù thân thể cường tráng, Tiểu Tiểu nhẹ như bông, nhưng y vẫn toát hết mồ hôi.
Lúc này Tiểu Tiểu đã hái được trái quả kia, cười khanh khách rất là vui vẻ.
Liễu Tuấn thu tay lại, ôm con gái ở trong lòng.
Cách đó không xa ở trên bãi có, mọt cô gái xinh đẹp mặc quần jean, áo sơ mi xanh nhạt bằng lụa, đeo kính râm lớn, đang lười biếng nằm nghiên người trong bãi cây cỏ xanh um, mỉm cười nhìn hai cha con nô đùa, mặt đầy hạnh phúc.
Chắc chắn cô gái xinh đẹp xuất chúng này là Bạch Dương rồi.
Lúc này là ngày thứ tư trong kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5, Liễu tỉnh trưởng về kinh thành mấy ngày rồi, những ngày qua gần như y du ngoạn khắp nơi, chẳng làm mấy chuyện nghiêm túc.
Y là tín đồ của Nghiêm Ngọc Thành, khi không có chuyện gì khẩn cấp, nên nghỉ ngơi thì nhất định sẽ nghỉ. Còn cha y Liễu phó thủ tướng, trừ ngày mừng 2 tháng 5 ngủ dậy hơi muộn một chút, còn lại vẫn làm việc y như bình thường.
Liễu Tuấn có kế hoạch hai ngày nữa nhất định phải kéo cha y đi ra ngoài đổi không khí, lên Trường Thành một chút cũng tốt, còn về phần kế hoạch này có thể được thực thi thuận lợi hay không thì phải xem trình độ làm công tác tư tưởng của Liễu tỉnh trưởng ra sao.
- Mẹ ơi, mẹ xem hoa này..
Tiểu Tiểu từ trong lòng cha hạ xuống, cất đôi chân nhỏ chập chững chạy tới bên cạnh mẹ, đưa cái quả không rõ tên cho mẹ xem. Tiểu Tiểu sắp được hai tuổi rưỡi rồi, mặc váy liền màu hồng phấn, đi tấn trắng, dép xăng đan, hai bím tóc mỗi bên có một đóa hoa hồng nhỏ, đáng yêu như thiên sứ.
Bạch Dương giang tay ra ôm lấy con gái, thơm lên há má cô bé, gật đầu nói:
- Đẹp lắm.
Không lâu trước đó, Bạch Dương cuối cùng không nhịn được tới nhà từ thiện làm thủ tục nhận nuôi, đưa Tiểu Tiểu về nhà, chỉ Bạch Kiến Minh ngồi trên ghế sô pha bảo Tiểu Tiểu gọi "ông ngoại".
Thành thực mà nói lúc đó Bạch Dương lòng thấp thỏm vô cùng, ngay cả Bạch phu nhân ở bên cạnh cũng rất khẩn trương.
Tiểu Tiểu rất ngoan, mặc dù lần đầu tiên gặp Bạch Kiến Minh, vẫn gọi một tiếng "ông ngoại" rất ngọt.
Bạch Kiến Minh đặt báo xuống, nhìn chăm chú cháu gái như ngọc tạc, trong mắt thoáng qua vẻ phức tạp rồi mỉm cười ôn hòa đáp lời.
Bạch Dương thở phào, đột nhiên cảm thấy sức lực toàn thân như bị rút sạch.
Tiểu Tiểu về nhà mấy ngày đầu, Bạch Kiến Minh rất "quy củ", rất ôn hòa với Tiểu Tiểu, mỗi lần cô bé gọi ông ngoại đều mỉm cười gật đầu, nhưng giữ khoảng cách nhất định, rất ít bế Tiểu Tiểu.
Có điều mấy ngày sau, Bạch phó chủ tịch uy nghiêm cuối cùng không nhẫn nại được, hoàn toàn vứt bỏ kiềm chế, giống như ông già bình thường, yêu thích cô cháu gái vô cùng.
- Tiểu Tuấn, cậu biết không? Ba thích Tiểu Tiểu lắm.
Bạch Dương lấy một hộp sữa cho Tiểu Tiểu uống, mỉm cười nói với Liễu Tuấn.
- Đương nhiên, con gái chúng ta ai mà chả thích chứ.
Liễu tỉnh trưởng dương dương đắc ý, rất kiêu ngạo về "công trạng" của mình.
Bạch Dương bĩu môi:
- Thôi đi, toàn là công lao của chị, cậu có bỏ sức ra đâu.
- Bỏ sức lớn ấy chứ.
Liễu tỉnh trưởng cười đầy vẻ xấu xa.
Bạch Dương không khỏi đỏ mặt, đưa tay lên gõ đầu y một cái, mắng:
- Chẳng biết nghĩ lấy một chút chuyện tốt.
Liễu tỉnh trưởng cười ha hả:
- Đó là chuyện tốt, trên đời này còn chuyện gì mỹ diệu hơn nó nữa, chị dám chối không? Đêm qua là ai...
- Lại nói bậy bạ.
Giám đốc Bạch nổi giận, trừng mắt lên nhìn Liễu tỉnh trưởng.
- Mẹ, sao mẹ lại đánh cha nuôi, cha nuôi không ngoan sao?
Tiểu Tuổi mở mắt tròn, hỏi rất hồn nhiên.
- Đúng, cha nuôi của con rất xấu, không ngoan chút nào.
Bạch Dương nghiêm nghị gật đầu.
Tiểu Tiểu cũng gật theo, nói:
- Mẹ, ông ngoại cũng nói như thế đấy.
Lần này tới lượt giám đốc Bạch và Liễu tỉnh trưởng cả kinh, Bạch Dương vội hỏi:
- Tiểu Tiểu ông ngoại nói gì với con?
Tiểu Tiểu nỗ lực suy nghĩ, nói:
- Ông ngoại bảo, ba con là đồ đại xấu xa, chúng ta sau này không để ý tới y...
- Bạch chủ tịch phỉ báng tôi, tôi phải kháng nghị.
Liễu tỉnh trưởng tức thì phẫn nộ nói lớn.
Bạch Dương thì không nhịn được phì cười, trong có vẻ như rất vui.
Vốn cũng biết rằng chuyện này hoàn toàn không thể che dấu được Bạch Kiến Minh, ông cụ chỉ không nói ra mà thôi, tránh cho trong lòng mọi người đều day dứt. Ai ngờ khi ở riêng với cháu gái, Bạch phó chủ tịch chính hiệp lại lộ ra tâm tình trẻ con, nói xấu Liễu tỉnh trưởng.
Tiểu Tiểu nhìn cha nuôi phì phò tức giận, lại nhìn mẹ cười thoải mái, liền nhào vào lòng mẹ, nhìn Liễu Tuấn nói:
- Ba là đại xấu xa, không ngoan.
Trong lòng Tiểu Tiểu thì cha nuôi và ba là một khái niệm như nhau, không khác gì cả.
- Tiểu Tiểu mới là đại xấu xa.
Liễu tỉnh trưởng trợn mắt lên vờ giận, Tiểu Tiểu vội nấp vào lòng mẹ, cười nắc nẻ.
Đây là một công viên nhỏ ở ngoại thành thủ đô, không có gì đặc sắc, loại công viên này ở thủ đô không tới một trăm thì cũng phải có mấy chục. Thường ngày chẳng có nhân vật nào tới nơi này chơi, Liễu tỉnh trưởng và giám đốc Bạch không lo bị người ra nhận ra.
Bạch Dương làm tổng giám đốc Cty Cửu Châu, được phân cho một tòa biệt thự rất đẹp, Bạch Dương mang theo con gái và cô Thái ở cùng, cô Thái kiêm luôn giúp việc trong nhà.
Tất nhiên tiến lương của người giúp việc này là con số người thường khó có thể tưởng tượng được.
Có điều Bạch Kiến Minh và Bạch phu nhân tuổi già cô đơn, Tiểu Tiểu quá nửa thời gian là ở trong tứ hợp viện, thời gian ở cùng mẹ không bằng thời gian ở cùng ông bà ngoại.
Cùng con gái nô đùa một hổi, Tiểu Tiểu tuổi còn nhỏ, dưới ánh nắng mặt trời mùa hè, mau chóng mệt mỏi, cuộn vào trong lòng mẹ ngủ say sưa, Bạch Dương đặt Tiểu Tiểu lên cỏ, lấy áo ngoài của Liễu Tuấn làm chăn, sau đó cùng Liễu Tuấn một trái một phải nằm bên cạnh Liễu Tuấn nói chuyện phiếm.
- Công ty Cửu Châu thu hoạch ở thị trường tài chính toàn cầu thế nào.
Nói chuyện thường ngày một lúc, Liễu tỉnh trưởng quan tâm tới chuyện công.
Trước đó Hồng thủ tướng bất chấp ý kiến phản đối của mọi người, kiên quyết đưa Bạch Dương lên làm tổng giám đốc Cty Cửu Châu, nguyên nhân người khác không rõ, chứ Liễu Tuấn rất biết. Hồng thủ tướng "tính kế" y, Liễu phó tỉnh trưởng đành ra sức vì quốc gia, giới thiệu Bạch Dương cho Liễu Thanh.
Chuyện của Bạch Dương và Liễu Tuấn, tiểu thanh biết rất rõ.
Không biết vì sao Tiểu Thanh mặc dù trước đó không hề tiếp xúc với Bạch Dương, nhưng lại rất có thiện cảm với cô, hoặc có lẽ là mang tâm lý đồng cảm, nên toàn tâm toàn ý để Bạch Dương bình an sinh Tiểu Tiểu ở Chicago.
Cuối năm ngoái Liễu Tuấn giới thiệu Bạch Dương cho cô, Liễu Thanh rất vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ đôi bên cùng có lợi này.
Còn nhận thức của Bạch Dương với Liễu Thanh thị lại hoàn toàn theo con mắt chính quyền, sau khi cố nhậm chức tổng giám đốc Cty Cửu Châu, liền tiến hành tìm hiểu phân tích chuyên sâu về công ty quỹ đầu tư nổi tiếng thế giới. Trong đó Liễu Thanh và quỹ Thịnh Nghiệp càng là trọng điểm chú ý của cô. Dù sao tuyệt đại bộ phận quỹ tài chính cỡ lớn đều nằm trong những nam nhân "giảo hoạt" ở Âu Mỹ, đột nhiên có một cô gái trẻ đông phương ngoại lệ, leo lên đỉnh quỹ đầu tư hàng đầu thế giới.
Ba chữ Liễu Gia Sơn làm Bạch Dương chấn động.
Gần như không cần suy nghĩ chút nào, Bạch Dương liên hệ Liễu Thanh với Liễu Tuấn, từ cái thôn nhỏ nghèo khó, xuất hiện một vị phó thủ tưởng, một phó tỉnh trưởng, một phụ nữ giàu nhất thế giới, một tập đoàn dân doanh lớn nhất cả nước, có thể nói là nơi sinh ra kỳ tích.
Với quan hệ thân mật của Bạch Dương và Liễu Tuấn, muốn cô không liên hệ Liễu Thanh và Liễu Tuấn là hoàn toàn không thể.
Mà lần đầu tiên gặp mặt, Liễu Thanh đã rất tự nhiên nói với Bạch Dương, quỹ Thịnh Nghiệp lập nên dưới sự giúp đỡ của Liễu Tuấn, thậm chí tiền khởi nghiệp ban đầu cũng tới từ Liễu Tuấn, hơn nữa trong những năm đầu Liễu Tuấn đích thân tham gia quản lý quỹ Thịnh Nghiệp.
Những lời này vừa trong dự liệu cũng nằm ngoài dựa liệu của Bạch Dương.
Trong dự liệu là với khả năng của Liễu Tuấn, thì chuyện này rất bình thường. Còn bất ngờ là Liễu Tuấn không ngờ có "dính líu" với quỹ Thịnh Nghiệp sâu như thế.
Phải biết Liễu Tuấn là quan lớn trong thể chế.
- Cậu thành thật khai báo ra, cậu và quỹ Thịnh Nghiệp cùng Liễu Thanh có quan hệ gì?
Bạch Dương không trả lời Liễu Tuấn, mà "hung dữ" hỏi
/2140
|