Trên một sân Golf ở khu Hoa Lâm, Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn đi sóng vai với nhau.
Hai người đều mặc đồ thể thao trắng, đội mũ lưỡi trai, tay cầm gậy Golf, trông vô cùng có tinh thần, nhân viên sân Golf lái xe điện thận trọng theo đằng sau.
Cái sân Golf là do Uông Quốc Chiêu phê chuẩn xâydựng, năm gần đây Ngọc Lan có xu thế phổ biến xây sân Golf này. Liễu Tuấn sau khi nhậm chức không chút do dự gạt bỏ phê duyện thủ tục này, chỉ thị rõ ràng, về sau không cho phép xây dựng bất kỳ sân Golf mới nữa.
Sân Golf quá lãng phí đất, hơn nữa chẳng có lợi gì với môi trường.
Hơn nữa tình hình kinh doanh các sân Golf trong cả nước đều không lý tưởng, đại đa số là lỗ vốn, rất nhiều thương nhân sở dĩ không nhìn vào thực tế lỗ vốn, tranh nhau làm hạng mục này, trừ mù quáng theo phong trào, còn có một nguyên nhân lớn nhất là chiếm đất, từ đó thúc đẩy giá nhà đất.
Ngọc Lan tủy là thành phố đứng đầu tỉnh, nhưng tốc độ phát triển kinh tế so các thành phố khác ở vùng đông nam không nhanh, tổng lượng kinh tế cũng khá tụt hậu, thương nhân đầu tư tập trung ở khu Trường Hà, nơi đó xây dựng một sân Golf hoàn toàn thỏa mãn được nhu cầu, không xây sân Golf ồ ạt như nấm sau mưa ở các khu khác.
Bản thân Liễu Tuấn cũng không thích trò này lắm, trình độ chỉ bình thường.
Thai Duy Thanh thì lại rất ưa thích, thường xuyên đi hoạt động gân cốt lúc rảnh rỗi, hành động này của Thai Duy Thanh giúp tăng thu nhập của sân Golf, không phải là một mình Thai tỉnh trưởng tiêu pha nhiều, mà vì hắn thích môn này, đã khơi lên phong trào, rất nhiều giám đốc xí nghiệp và quan viên ào ào gia nhập đội ngũ đó, một số quan viên thân cận với Thai Duy Thành khi giao lưu với hắn thêm một đề tài, thêm một danh mục mời Thai tỉnh trưởng.
Còn những người không lôi kéo được quan hệ với Thai tỉnh trưởng cũng muốn nhân cơ hội tiếp cận Thai tỉnh trưởng, nếu như ngày nào đó gặp may có thể cùng Thai tỉnh trưởng chơi cùng một trần, há chẳng phải là một bước lên trời rồi sao?
Sở vương thích eo nhỏ, trong cung thêm người chết đói.
*** Chắc mọi người đoán được ý, còn điển cố này mình không hiểu.
Xưa nay luôn là thế.
Lần này lại là Thai Duy Thanh chủ động mời Liễu Tuấn, không thông qua thư ký mà Thai Duy Thanh trực tiếp gọi điện vào di động của Liễu Tuấn cười khà khà mời đồng chí Liễu Tuấn đi thả lỏng.
Liễu Tuấn hiểu được lời mời này của Thai Duy Thanh.
Gần đây Thai Duy Thanh tăng cường hoạt đồng xã giao, liên tục xuống cơ sở thị sát, triệu kiến các cán bộ phụ trách cơ quan trực thuộc tỉnh ủy, trò truyện thân thiết khích lệ bọn họ.
Đối với thành viên trong ban thường ủy tỉnh thì Thai Duy Thanh khá cẩn thận, những cán bộ đó có ai không lão luyện thành thục, quyết không thể một hai lần trò chuyện "thân thiết" có thể thay đổi được gì, dù Thai Duy Thanh rất muốn tiến bộ nhưng không thể quá gấp, nếu không hiệu quả sẽ đi ngược lại.
Với thành viên ban thường ủy chính phủ thì Thai Duy Thanh ít cố kỵ hơn, dù sao hắn là người đứng đầu ban, giao lưu tăng cường tình cảm với các thành viên trong ban là chuyện trong phận sự, không ai có thể dị nghị được gì.
Trước khi mời Liễu Tuấn, Thai Duy Thanh đã có những cuộc trao đổi tương tự với các phó tỉnh trưởng tương tự rồi, bao gồm và Trần Kỳ Mưu phó tỉnh trưởng thường vụ và Thôi Phúc Thành phó tỉnh trưởng thường ủy, đều là khách của Thai tỉnh trưởng.
Có thể thấy Thai Duy Thanh sốt ruột, nhưng làm việc có phương pháp, không rối loạn.
Liễu Tuấn bình phẩm Thai Duy Thành luôn không cao, cho rằng hắn không đủ khí độ, năng lực khống chế có thiếu sót nhất định, nhưng đó chỉ là so với cán bộ đồng cấp hắn mà thôi.
Làm được tới tỉnh trưởng, ắt có chỗ hơn người, đây là điều chắc chắn.
Có thể nhìn ra tâm tình Thai tỉnh trưởng rất tốt, cứ cười suốt.
- Liễu tỉnh trưởng, phương án quy hoạch thành thị của Ngọc Lan tôi đã đọc rồi, làm rất tốt, cứ theo phương án đó mà thực thi, không tới ba năm Ngọc Lan sẽ thành viên minh châu rực rỡ của các tỉnh đông nam, quả nhiên là mạnh tay, rất đáng nể.
Liễu Tuấn khẽ mỉm cười.
Quy hoạch thành phố xanh đã bắt đầu thực thi, Thai Duy Thanh đã ký tán đồng, giờ lại nhắc tới trước mặt y, có hiềm nghi "vuốt đuôi".
Liễu Tuấn cũng hiểu đây chỉ là thủ pháp lấy lòng y của Thai Duy Thanh mà thôi.
- Cám ơn tỉnh trưởng khích lệ, tôi cũng hi vọng có thể đạt được hiệu quả đó.
Câu cám ơn này là cần thiết, vì có Thai Duy Thanh phản đối, phòng tổ chức tỉnh ủy đã phải sửa danh sách, đưa Liễu Tuấn vào nhân tuyển đại bỉểu Đảng toàn quốc, dù Thai Duy Thanh xuất phát từ động cơ gì, coi như Liễu Tuấn nợ hắn một ân tình.
- Tỉnh trưởng, quy hoạch này dự toán khá lớn, chừng 3,7 tỷ, áp lực tài chính với Ngọc Lan tương đối cao, khả năng sẽ thiếu nợ lớn, tôi rất hi vọng có thể được tỉnh trưởng ủng hộ nhiều hơn.
Liễu Tuấn lập tức thuận thế than "nghèo".
Thai Duy Thanh mười cười hả hả, nhưng trong lòng cú lắm, ai cũng nói Tiểu Liễu chẳng những lợi hại mà còn khôn khéo hơn người, quả nhiên không phải đồn ngoa, có cơ hội một cái là đòi hỏi ngay.
- Đương nhiên phải ủng hộ rồi, thế này đi, tôi bảo sở tài chính gửi cho các đồng chí một trăm triệu, Liễu tỉnh trưởng thấy sao?
Thai Duy Thanh cười nói.
Hắn vốn định gửi 50 triệu thôi, nhưng lời đến miệng lại đổi thành 1 trăm triệu, nếu đã tặng ân tình chẳng bằng rộng rãi một chút, nhỏ nhen quá thành không mặn không nhạt, vừa mất mặt tỉnh trưởng, cũng chẳng lấy lòng được Tiểu Liễu.
- A, qua tốt, cám ơn tỉnh trưởng ủng hộ công tác của Ngọc Lan.
Đột nhiên thêm một trăm triệu, thực sự nằm ngoài dự liệu của Liễu Tuấn, câu cám ơn này rất là chân thành.
Thai Duy Thanh gật đầu:
- Nói ra tôi cũng là người Ngọc Lan mà, Liễu tỉnh trưởng là quan phụ mẫu của tôi. .. Tôi cũng hi vọng nơi mình ở thành non xanh nước biếc, phong cảnh như vẽ.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.
- Liễu Tuấn này, việc đám phán với công ty Thông Dụng ra sao rồi?
Bất tri bất giác Thai Duy Thanh thay đổi các xưng hô, trong lời nói mang theo vẻ thân thiết, cùng sự quan tâm của trưởng bối:
- Chuyện này tôi luôn rất chú ý.
Liếu Tuấn không nghi ngờ lời này của Thai Duy Thanh.
Cty Trường Phong mấy năm qua nộp lợi thế lên trên thậm chí còn hơn rất nhiều quốc xĩ cỡ lớn khác, trở thành hộ thuế lớn đứng đầu toàn tỉnh, Thai Duy Thanh quan tâm tới cuộc đàm phán này là chuyện đương nhiên, hơn nữa Liễu Tuấn đoán chừng trong lòng hắn không tán đồng cách làm của mình.
Quá mạo hiểm mà.
Mọi người đều biết, kỹ thuật động cơ là hạch tâm của công nghiệp xe hơi, công ty Thông Dụng nhất định sẽ phải ra sức đảm bảo ưu thế kỹ thuật của mình, một khi dựng dây chuyền sản xuất cho bên liên doanh, ưu thế kỹ thuật này dần mất đi, ảnh hưởng tới lợi ích lâu dài của công ty, không thể không kiên trì, cuộc đám này gian nan ra sao có thể nghĩ ra được.
Thai Duy Thanh rất lo nếu như chọc giận Cty Thông Dụng, liền vì thế mà cắt đứt với Cty Trường Phong thì tình thế tốt đẹp sẽ thành khốn cảnh, thậm chí thua lỗ lớn, tỉnh không những mất đi nguồn thu quan trọng, mà còn phải đối diện với khó khăn cả nghìn công nhân thất nghiệp.
Khả năng xuất hiện tình huống này rất cao.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Cty Thông Dụng nhượng bộ, chấp nhận giảm bớt giá thành cung ứng xuống 6%, đồng thời chấp nhận lắp đặt một số dây chuyền sản xuất linh kiện ở công ty Trường Phong, đương nhiên dây chuyền sản xuất động cơ là ngoại lệ.
- Giảm bớt 6%? Nhượng bộ này không nhỏ đâu.
Thai Duy Thanh kinh ngạc.
Thêm vào dây chuyền sản xuất một số linh kiện, có thể nói công ty Thông Dụng đã nhượng bộ rất lớn, nếu đồng y Cty Trường Phong có thể nói là giành được chiến thắng vang dội, mở ra tiền lệ cho các xí nghiệp liên doanh trong nước.
Liễu Tuấn khẽ gật đầu:
- Đúng là không nhỏ, nhưng còn xa mới chạm tới giới hạn của chúng ta, bọn họ còn có không gian lợi nhuận rất lớn ở việc cung cấp động cơ và phụ kiện.
Thai Duy Thanh trầm ngâm một chút hỏi:
- Nói thế mục đích của Cty Trường Phong là thu hẹp phạm vi lợi ích của họ, tranh thủ hiệu quả lớn nhất?
Thai Duy Thanh nói rất có trình độ, nhắc tới Cty Trường Phong nhẹ nhàng bỏ qua Liễu Tuấn, tránh cho y không vui.
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Không phải, tôi và Triệu Ngạn đã nói rất rõ ràng, mục đích chỉ có một, dây truyền sản xuất động cơ phải thành lập trong nước! Các nhượng bộ khác có lớn tới đâu cũng không chấp nhận, cho dù giảm bớt thu nhập trong thời gian ngắn không tiếc, nói lớn lên điều này liên quan tới tương lai nền công nghiệp xe hơi nước ta.
Liễu Tuấn nói rất rõ ràng.
Đây là chủ ý của tôi , không phải của Triệu Ngạn và Cty Trường Phong.
Liễu Tuấn biết Lehman đụng đầu vào tường ở chỗ y, Cty Thông Dụng ắt nghĩ đối sách mới, tiến thêm một bước nhượng bộ ở dây chuyền sản xuất linh kiện khác, nhưng đó chỉ là đối sách. Ngoài ra con đường ngoại giao không thể thiếu được, đoán chừng chuyện này chẳng những Thai Duy Thanh quan tâm, cao tầng quốc gia khẳng định có người chú ý mật thiết.
Thông qua con đường ngoại giao gây áp lực với trong nước là thủ pháp thường dùng của các công ty lớn nước ngoài, hơn nữa thường mang lại các dụng lớn, rất nhiều cuộc đám phán thường bị yêu cầu phục tùng đại cục ngoại giao.
Quả nhiên nụ cười trên môi Thai Duy Thanh biến mất, dừng chân lại, trầm ngâm tựa hồ đang cân nhắc từ ngữ
Hai người đều mặc đồ thể thao trắng, đội mũ lưỡi trai, tay cầm gậy Golf, trông vô cùng có tinh thần, nhân viên sân Golf lái xe điện thận trọng theo đằng sau.
Cái sân Golf là do Uông Quốc Chiêu phê chuẩn xâydựng, năm gần đây Ngọc Lan có xu thế phổ biến xây sân Golf này. Liễu Tuấn sau khi nhậm chức không chút do dự gạt bỏ phê duyện thủ tục này, chỉ thị rõ ràng, về sau không cho phép xây dựng bất kỳ sân Golf mới nữa.
Sân Golf quá lãng phí đất, hơn nữa chẳng có lợi gì với môi trường.
Hơn nữa tình hình kinh doanh các sân Golf trong cả nước đều không lý tưởng, đại đa số là lỗ vốn, rất nhiều thương nhân sở dĩ không nhìn vào thực tế lỗ vốn, tranh nhau làm hạng mục này, trừ mù quáng theo phong trào, còn có một nguyên nhân lớn nhất là chiếm đất, từ đó thúc đẩy giá nhà đất.
Ngọc Lan tủy là thành phố đứng đầu tỉnh, nhưng tốc độ phát triển kinh tế so các thành phố khác ở vùng đông nam không nhanh, tổng lượng kinh tế cũng khá tụt hậu, thương nhân đầu tư tập trung ở khu Trường Hà, nơi đó xây dựng một sân Golf hoàn toàn thỏa mãn được nhu cầu, không xây sân Golf ồ ạt như nấm sau mưa ở các khu khác.
Bản thân Liễu Tuấn cũng không thích trò này lắm, trình độ chỉ bình thường.
Thai Duy Thanh thì lại rất ưa thích, thường xuyên đi hoạt động gân cốt lúc rảnh rỗi, hành động này của Thai Duy Thanh giúp tăng thu nhập của sân Golf, không phải là một mình Thai tỉnh trưởng tiêu pha nhiều, mà vì hắn thích môn này, đã khơi lên phong trào, rất nhiều giám đốc xí nghiệp và quan viên ào ào gia nhập đội ngũ đó, một số quan viên thân cận với Thai Duy Thành khi giao lưu với hắn thêm một đề tài, thêm một danh mục mời Thai tỉnh trưởng.
Còn những người không lôi kéo được quan hệ với Thai tỉnh trưởng cũng muốn nhân cơ hội tiếp cận Thai tỉnh trưởng, nếu như ngày nào đó gặp may có thể cùng Thai tỉnh trưởng chơi cùng một trần, há chẳng phải là một bước lên trời rồi sao?
Sở vương thích eo nhỏ, trong cung thêm người chết đói.
*** Chắc mọi người đoán được ý, còn điển cố này mình không hiểu.
Xưa nay luôn là thế.
Lần này lại là Thai Duy Thanh chủ động mời Liễu Tuấn, không thông qua thư ký mà Thai Duy Thanh trực tiếp gọi điện vào di động của Liễu Tuấn cười khà khà mời đồng chí Liễu Tuấn đi thả lỏng.
Liễu Tuấn hiểu được lời mời này của Thai Duy Thanh.
Gần đây Thai Duy Thanh tăng cường hoạt đồng xã giao, liên tục xuống cơ sở thị sát, triệu kiến các cán bộ phụ trách cơ quan trực thuộc tỉnh ủy, trò truyện thân thiết khích lệ bọn họ.
Đối với thành viên trong ban thường ủy tỉnh thì Thai Duy Thanh khá cẩn thận, những cán bộ đó có ai không lão luyện thành thục, quyết không thể một hai lần trò chuyện "thân thiết" có thể thay đổi được gì, dù Thai Duy Thanh rất muốn tiến bộ nhưng không thể quá gấp, nếu không hiệu quả sẽ đi ngược lại.
Với thành viên ban thường ủy chính phủ thì Thai Duy Thanh ít cố kỵ hơn, dù sao hắn là người đứng đầu ban, giao lưu tăng cường tình cảm với các thành viên trong ban là chuyện trong phận sự, không ai có thể dị nghị được gì.
Trước khi mời Liễu Tuấn, Thai Duy Thanh đã có những cuộc trao đổi tương tự với các phó tỉnh trưởng tương tự rồi, bao gồm và Trần Kỳ Mưu phó tỉnh trưởng thường vụ và Thôi Phúc Thành phó tỉnh trưởng thường ủy, đều là khách của Thai tỉnh trưởng.
Có thể thấy Thai Duy Thanh sốt ruột, nhưng làm việc có phương pháp, không rối loạn.
Liễu Tuấn bình phẩm Thai Duy Thành luôn không cao, cho rằng hắn không đủ khí độ, năng lực khống chế có thiếu sót nhất định, nhưng đó chỉ là so với cán bộ đồng cấp hắn mà thôi.
Làm được tới tỉnh trưởng, ắt có chỗ hơn người, đây là điều chắc chắn.
Có thể nhìn ra tâm tình Thai tỉnh trưởng rất tốt, cứ cười suốt.
- Liễu tỉnh trưởng, phương án quy hoạch thành thị của Ngọc Lan tôi đã đọc rồi, làm rất tốt, cứ theo phương án đó mà thực thi, không tới ba năm Ngọc Lan sẽ thành viên minh châu rực rỡ của các tỉnh đông nam, quả nhiên là mạnh tay, rất đáng nể.
Liễu Tuấn khẽ mỉm cười.
Quy hoạch thành phố xanh đã bắt đầu thực thi, Thai Duy Thanh đã ký tán đồng, giờ lại nhắc tới trước mặt y, có hiềm nghi "vuốt đuôi".
Liễu Tuấn cũng hiểu đây chỉ là thủ pháp lấy lòng y của Thai Duy Thanh mà thôi.
- Cám ơn tỉnh trưởng khích lệ, tôi cũng hi vọng có thể đạt được hiệu quả đó.
Câu cám ơn này là cần thiết, vì có Thai Duy Thanh phản đối, phòng tổ chức tỉnh ủy đã phải sửa danh sách, đưa Liễu Tuấn vào nhân tuyển đại bỉểu Đảng toàn quốc, dù Thai Duy Thanh xuất phát từ động cơ gì, coi như Liễu Tuấn nợ hắn một ân tình.
- Tỉnh trưởng, quy hoạch này dự toán khá lớn, chừng 3,7 tỷ, áp lực tài chính với Ngọc Lan tương đối cao, khả năng sẽ thiếu nợ lớn, tôi rất hi vọng có thể được tỉnh trưởng ủng hộ nhiều hơn.
Liễu Tuấn lập tức thuận thế than "nghèo".
Thai Duy Thanh mười cười hả hả, nhưng trong lòng cú lắm, ai cũng nói Tiểu Liễu chẳng những lợi hại mà còn khôn khéo hơn người, quả nhiên không phải đồn ngoa, có cơ hội một cái là đòi hỏi ngay.
- Đương nhiên phải ủng hộ rồi, thế này đi, tôi bảo sở tài chính gửi cho các đồng chí một trăm triệu, Liễu tỉnh trưởng thấy sao?
Thai Duy Thanh cười nói.
Hắn vốn định gửi 50 triệu thôi, nhưng lời đến miệng lại đổi thành 1 trăm triệu, nếu đã tặng ân tình chẳng bằng rộng rãi một chút, nhỏ nhen quá thành không mặn không nhạt, vừa mất mặt tỉnh trưởng, cũng chẳng lấy lòng được Tiểu Liễu.
- A, qua tốt, cám ơn tỉnh trưởng ủng hộ công tác của Ngọc Lan.
Đột nhiên thêm một trăm triệu, thực sự nằm ngoài dự liệu của Liễu Tuấn, câu cám ơn này rất là chân thành.
Thai Duy Thanh gật đầu:
- Nói ra tôi cũng là người Ngọc Lan mà, Liễu tỉnh trưởng là quan phụ mẫu của tôi. .. Tôi cũng hi vọng nơi mình ở thành non xanh nước biếc, phong cảnh như vẽ.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.
- Liễu Tuấn này, việc đám phán với công ty Thông Dụng ra sao rồi?
Bất tri bất giác Thai Duy Thanh thay đổi các xưng hô, trong lời nói mang theo vẻ thân thiết, cùng sự quan tâm của trưởng bối:
- Chuyện này tôi luôn rất chú ý.
Liếu Tuấn không nghi ngờ lời này của Thai Duy Thanh.
Cty Trường Phong mấy năm qua nộp lợi thế lên trên thậm chí còn hơn rất nhiều quốc xĩ cỡ lớn khác, trở thành hộ thuế lớn đứng đầu toàn tỉnh, Thai Duy Thanh quan tâm tới cuộc đàm phán này là chuyện đương nhiên, hơn nữa Liễu Tuấn đoán chừng trong lòng hắn không tán đồng cách làm của mình.
Quá mạo hiểm mà.
Mọi người đều biết, kỹ thuật động cơ là hạch tâm của công nghiệp xe hơi, công ty Thông Dụng nhất định sẽ phải ra sức đảm bảo ưu thế kỹ thuật của mình, một khi dựng dây chuyền sản xuất cho bên liên doanh, ưu thế kỹ thuật này dần mất đi, ảnh hưởng tới lợi ích lâu dài của công ty, không thể không kiên trì, cuộc đám này gian nan ra sao có thể nghĩ ra được.
Thai Duy Thanh rất lo nếu như chọc giận Cty Thông Dụng, liền vì thế mà cắt đứt với Cty Trường Phong thì tình thế tốt đẹp sẽ thành khốn cảnh, thậm chí thua lỗ lớn, tỉnh không những mất đi nguồn thu quan trọng, mà còn phải đối diện với khó khăn cả nghìn công nhân thất nghiệp.
Khả năng xuất hiện tình huống này rất cao.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Cty Thông Dụng nhượng bộ, chấp nhận giảm bớt giá thành cung ứng xuống 6%, đồng thời chấp nhận lắp đặt một số dây chuyền sản xuất linh kiện ở công ty Trường Phong, đương nhiên dây chuyền sản xuất động cơ là ngoại lệ.
- Giảm bớt 6%? Nhượng bộ này không nhỏ đâu.
Thai Duy Thanh kinh ngạc.
Thêm vào dây chuyền sản xuất một số linh kiện, có thể nói công ty Thông Dụng đã nhượng bộ rất lớn, nếu đồng y Cty Trường Phong có thể nói là giành được chiến thắng vang dội, mở ra tiền lệ cho các xí nghiệp liên doanh trong nước.
Liễu Tuấn khẽ gật đầu:
- Đúng là không nhỏ, nhưng còn xa mới chạm tới giới hạn của chúng ta, bọn họ còn có không gian lợi nhuận rất lớn ở việc cung cấp động cơ và phụ kiện.
Thai Duy Thanh trầm ngâm một chút hỏi:
- Nói thế mục đích của Cty Trường Phong là thu hẹp phạm vi lợi ích của họ, tranh thủ hiệu quả lớn nhất?
Thai Duy Thanh nói rất có trình độ, nhắc tới Cty Trường Phong nhẹ nhàng bỏ qua Liễu Tuấn, tránh cho y không vui.
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Không phải, tôi và Triệu Ngạn đã nói rất rõ ràng, mục đích chỉ có một, dây truyền sản xuất động cơ phải thành lập trong nước! Các nhượng bộ khác có lớn tới đâu cũng không chấp nhận, cho dù giảm bớt thu nhập trong thời gian ngắn không tiếc, nói lớn lên điều này liên quan tới tương lai nền công nghiệp xe hơi nước ta.
Liễu Tuấn nói rất rõ ràng.
Đây là chủ ý của tôi , không phải của Triệu Ngạn và Cty Trường Phong.
Liễu Tuấn biết Lehman đụng đầu vào tường ở chỗ y, Cty Thông Dụng ắt nghĩ đối sách mới, tiến thêm một bước nhượng bộ ở dây chuyền sản xuất linh kiện khác, nhưng đó chỉ là đối sách. Ngoài ra con đường ngoại giao không thể thiếu được, đoán chừng chuyện này chẳng những Thai Duy Thanh quan tâm, cao tầng quốc gia khẳng định có người chú ý mật thiết.
Thông qua con đường ngoại giao gây áp lực với trong nước là thủ pháp thường dùng của các công ty lớn nước ngoài, hơn nữa thường mang lại các dụng lớn, rất nhiều cuộc đám phán thường bị yêu cầu phục tùng đại cục ngoại giao.
Quả nhiên nụ cười trên môi Thai Duy Thanh biến mất, dừng chân lại, trầm ngâm tựa hồ đang cân nhắc từ ngữ
/2140
|