- Hi hi, Liễu tỉnh trưởng, văn phòng của ngài thiếu chút gì đó...
Đinh Linh đứng trong văn phòng Liễu Tuấn, không chịu ngồi xuống ngó ngang ngó dọc nói, nhìn dáng vẻ như rất vô tâm, làm Kha Khải Phàm đang rót nước cho cô ta phải sửng sốt.
Hắn biết đây là con gái của Đinh Ngọc Chu, có điều đây là lần đầu tiên gặp mặt, theo suy nghĩ của hắn, một thiên kim tiểu thư như thế phải dịu dàng nhã nhặn, ít nhất bề ngoài phải thế.
Kha Khải Phàm còn biết Đinh Linh là chủ đằng sau của địa ốc Quảng Hạ, theo lời đồn địa ốc Quảng Hạ có tài sản tới một tỉ, Đinh Linh có thể coi là bà chủ lớn rồi, ai ngờ lại giống như một cô gái nhỏ tinh quái như vậy.
Đinh Linh tuổi cũng không nhỏ, đoàn chừng chưa tới 30, nhưng cũng không kém bao nhiêu, nhưng ăn mặc bốc lửa, chỗ nên mát mẻ thì mát mẻ toàn bộ, chỗ không nên mát mẻ cũng chẳng che đậy nhiều. Dưới chiếc váy siêu cũn cỡn là cặp đùi nõn nà, làm người ta nhìn hoa cả mắt, ăn mặc chẳng khác gì cô vũ nữ múa bụng, khe vú sâu thẳm nhìn thấy rõ ràng.
Đinh bí thư không ngờ sinh ra cô con gái xinh đẹp gợi tình đến thế, làm người ta trố mắt, Đinh Linh ăn mặc như thế lại đường hoàng xuất hiện ở văn phòng thị trưởng, làm người ta choáng váng.
Cuộc hội kiến này không được hẹn trước, mà Đinh Linh bất ngờ tới.
Đinh Linh gọi điện thoại cho Liễu Tuấn, nói mình tới thăm cha, hỏi Liễu tỉnh trưởng có thời gian không, lâu rồi không gặp, cô ta rất "nhớ" Liễu tỉnh trưởng.
Chuyện cầu kiến như thế Liễu Tuấn không tiện cự tuyệt.
Đinh Linh cao minh ở chỗ lấy thân phận tư nhân cầu kiến, vừa mới gặp cha xong, do hứng chí muốn gặp "chú Liễu", lẽ nào chú Liễu lại không nể mặt.
Nếu nhiệm kỳ của Đinh Ngọc Chu còn dài, Liễu Tuấn có thể không để ý tới sự thỉnh cầu này của Đinh Linh, đoán chừng Đinh Linh cũng chẳng "nhớ" Liễu tỉnh trưởng. Nhưng tháng 10 đại hội Đảng của tỉnh A sẽ diễn ra, dưới tình huống bình thường, Đinh Ngọc Chu sẽ giao lại chức vụ của mình lui về tuyến hai. Liễu Tuấn không thể chối từ Đinh Linh cầu kiến nữa.
Thường có câu người đi trà lạnh, giờ Đinh bí thư còn chưa đi, Liễu tỉnh trưởng đã lạnh rồi, chẳng phải bị người ta chỉ trích sao?
Nhưng vừa nhìn thấy trang phục của Đinh Linh, Liễu Tuấn hiểu ra ngay, mục đích Đinh Linh dứt khoát tới tìm y, trước đó không hề tới văn phòng của Đinh Ngọc Chu.
Ăn mặc thế thế này đi gặp Đinh Ngọc Chu không phải để nghe mắng à?
Nhìn qua Đinh Linh không phải là người thích bị ngược đãi.
Liễu Tuấn rất khách khí với Đinh Linh, từ sau bàn làm việc đi ra, nghiêm túc bắt tay mời ngồi xuống ghế sô pha, nhưng Đinh Linh cổ quái lại không chịu ngồi, đứng nhìn ngó văn phòng Liễu tỉnh trưởng.
Liễu Tuấn cũng không phật lòng, cứ ngồi ở ghế sô pha ung dung hút thuốc, nếu Đinh Linh bày ra vẻ "cô gái nhỏ", Liễu tỉnh trưởng chẳng ngại làm ra vẻ chú Liễu, trưởng bối gặp vãn bối có gì phải câu nệ?
- Liễu tỉnh trưởng, ngài không hỏi xem cái văn phòng này thiếu gì à?
Thấy Liễu Tuấn không lên tiếng, Đinh Linh chạy tới trước mặt y hỏi, người hơi cúi xuống, bầu vú trắng như tuyết lộ ra quá nửa, may Liễu tỉnh trưởng coi như kinh nghiệm phong phú, chinh chiến lâu ngày, nếu không chưa chắc kháng cự nổi.
- Thiếu gì thế?
Liễu Tuấn thuận miệng hỏi, ánh mắt không né tránh , nên nhìn vào đầu cứ nhìn vào đó, cứ như Đinh Linh là không khí vậy.
Ánh mắt này của Liễu Tuấn làm Đinh Linh chớp mắt có một cảm giác thất bại.
Đinh Linh biết mình rất xinh đẹp, vóc dáng rất gợi cảm, nữ nhân luôn có nhận thức rõ ràng về vốn liếng trời sinh của mình. Cái gọi là thông minh hay không, là có biết lợi dụng vốn liếng này hay không, Đinh Linh cho rằng hôm nay mình đã tận dụng triệt đề vốn liếng này rồi.
Đương nhiên nữ nhân xinh đẹp hơn cô ta không ít, gợi cảm hơn cô ta càng nhiều, có lẽ càng trẻ trung xinh đẹp hơn, nhưng những cô gái đó không mấy ai có thân phận như cô ta.
Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Đinh Linh đưa địa ốc Quảng Hạ lên thành quy mô như hiện nay không phải chỉ dựa vào chiêu bài Đinh Ngọc Chu, đa phần cái danh con gái Đinh Ngọc Chu chỉ là gạch gõ cửa, đưa Đinh Linh qua cửa thôi. Tiếp theo đó còn có rất nhiều khó khăn phải dựa vào thủ đoạn của Đinh Linh để giải quyết. Trước kia trong qua trình đó, một số cán bộ phụ trách ban ngành chính phủ nhìn thấy trang phục gợi cảm này của Đinh Linh lộ ra vẻ thèm khát, có người cố kìm chế, bối rối quay đầu đi.
Giả sử đây là con dâu của Đinh Ngọc Chu thì mọi người phải ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh, nhưng Đinh Linh lại là con gái Đinh Ngọc Chu, vậy thì khác hẳn rồi, rất nhiều vị cục trưởng chủ nhiệm tơ tưởng vẩn vơ, vì thế không cần biết Đinh Linh lên tiếng xin cái gì, thứ cô ta muốn luôn có người đưa hay tay dâng lên.
Nhưng ánh mắt của Liễu Tuấn hết sức tự nhiên, không có chút xao động nào, làm Đinh Linh bị "tổn thương", người này nhìn chằm chằm vào ngực mình lại cứ như nhìn vào ngực y, chẳng mảy may động lòng, thực quá hoang đường.
- Ừm, thiếu một chút sức sống.
Đinh Linh đành đứng thẳng dậy, nói với chút rầu rĩ.
- Ha ha ha, tôi không để ý tới mấy cái đó lắm.. Ừm, cô nói thế cũng có lý, để tôi bảo đồng chí văn phòng kiếm một ít cây xanh qua cái thiện không khí văn phòng cũng tốt.
- Thế này nhé, lát nữa tôi bảo người tặng cho tỉnh trưởng hai cây Thiết Mộc Lan, hai chậu Vạn Tuế tới.
Đinh Linh nhân cơ hội nói:
- Cây cối trong văn phòng ba tôi cũng do tôi chọn đấy.
- Được.
Liễu Tuấn cũng không chối từ, nhiều chuyện người khác để ý dè chừng thì y không cần quá bận tâm, Đinh Linh tặng mấy cái cây không vẫn đề gì, Liễu Tuấn đem quan hệ của y và Đinh Linh định trong phạm vi "chú cháu".
Cô là con gái Đinh bí thư, tôi là công sự của Đinh bí thư, giữa chúng ta là quan hệ trưởng bối vãn bỗi, chỉ thế mà thôi.
Đinh Linh rất thông minh, thấy Liễu Tuấn tỏ ra tự nhiên, liền đều chỉnh sách lược của mình, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, cặp đùi trắng khép chặt, thuận tay đặt ví trên bụng, ngồi thẳng người, bầu vú không quá lộ liễu ra ngoài nữa.
- Đinh Linh ăn mặc như thế này mà dám đi gặp Đinh bí thư sao?
Liễu Tuấn nhìn Đinh Linh từ trên xuống dưới mỉm cười nói:
Gò má trắng mịn của Đinh Linh ửng hồng, trừng mắt nhìn y trách móc, cong môi lên:
- Tỉnh trưởng biết tôi không dám còn trêu tôi! Không phải sợ tỉnh trưởng chê tôi già sao? Nếu ngài không thích, lần sau tôi thay bộ khác là được?
Liễu Tuấn chỉ cười không bình luận gì, hỏi lại:
- Nói đi, hôm nay tìm tôi có việc gì?
- Không có việc gì thì không được tìm ngài sao? Ngài đã tới nhà tôi hai lần thăm ba tôi, tôi đại biểu cho ba tôi tới thăm đáp lễ, hay là lần sau tôi tới nhà tỉnh trưởng nhé!
Đinh Linh mặc dù ngồi rất đứng dắn, nhưng vẻ mặt vẫn làm bộ ngây thơ.
- Được , hoan nghênh.
Liễu Tuấn cười nói:
- Sao, có phải là nhìn chúng mảnh đất dưới chân tôi rồi.
Mảnh đất dưới chân là cơ quan chính quyền, Liễu Tuấn đề xuất kế hoạch di dời trụ sở làm việc đã được cuộc họp thường ủy thông qua, vốn tưởng rằng sẽ có rất nhiều người phản đối, không ngờ được tán thành nhiệt liệt, tựa hồ mọi người đều "ghét cay ghét đắng" cái tòa nh 20 năm này, hận không thể chuyển ngay tới "nhà mới", hiện giờ khu trụ sở chính quyền mới đang được khẩn trương xây dựng.
Đây không phải là xây dựng một công trình kiến trúc thôi, mà nó liên quan tới quy hoạch cả khu vực lớn, theo ý tưởng của Liễu Tuấn, toàn bộ văn phòng cơ quan chức năng của thành phố đều chuyển tới , thành khu làm việc lớn, cho nên quy hoạch thiết kế yêu cầu rất nghiêm ngặt, ít nhất phải thỏa mãn nhu cầu phát triển 20 tới 30 năm sau, không thể làm việc cẩu thả.
Thế là một làn sóng tranh giành văn phòng chính quyền nổi lên trong công ty địa ốc. Vì khu văn phòng hiện giờ chiếm cứ giải hoàng kim, đoạn náo nhiệt nhất, nếu như mua được với giá hợp lý, sau này bất kể đem biến thành khu thương nghiệp hay khu văn phòng, đều kiếm lớn.
Cơ hội phát tài lớn như thế, tất nhiên là ai cũng thèm thuồng tranh giành rồi.
Thế là các công ty địa ốc trổ tài thân thông, bắt đầu chạy vạy khắp nơi để chiếm lấy mảnh đất này.
Phương pháp của Đinh Linh là trực tiếp nhất, mò tới tận nơi, trước khi tới cô ta tự tin vào vốn liếng của mình đủ để hạ được "Liễu đẹp trai", Liễu Tuấn dù là liêm chính đến đâu cũng là thanh niên trẻ, đang tuổi khí huyết phương cương, làm sư khổ hạnh sao nổi.
Trước đó với những cán bộ nhìn cô ta nhỏ nước miếng, Đinh Linh miệng cười hì hì nhưng lòng lại khinh bỉ, không biết nhìn lại mình xem, tướng Đinh đại tiểu thư là gái nhà hàng hay sao.
Có điều nếu như Liễu Tuấn có ý đó, Đinh Linh chẳng chút do dự.
Có một số nam nhân không đáng liếc mắt lấy một cái, có một số nam nhân đáng bỏ ra tất cả.
Liễu Tuấn chính là loại nam nhân thứ hai đó.
Nhưng toan tính cả Đinh tiểu thư tựa hồ hỏng rồi
Đinh Linh đứng trong văn phòng Liễu Tuấn, không chịu ngồi xuống ngó ngang ngó dọc nói, nhìn dáng vẻ như rất vô tâm, làm Kha Khải Phàm đang rót nước cho cô ta phải sửng sốt.
Hắn biết đây là con gái của Đinh Ngọc Chu, có điều đây là lần đầu tiên gặp mặt, theo suy nghĩ của hắn, một thiên kim tiểu thư như thế phải dịu dàng nhã nhặn, ít nhất bề ngoài phải thế.
Kha Khải Phàm còn biết Đinh Linh là chủ đằng sau của địa ốc Quảng Hạ, theo lời đồn địa ốc Quảng Hạ có tài sản tới một tỉ, Đinh Linh có thể coi là bà chủ lớn rồi, ai ngờ lại giống như một cô gái nhỏ tinh quái như vậy.
Đinh Linh tuổi cũng không nhỏ, đoàn chừng chưa tới 30, nhưng cũng không kém bao nhiêu, nhưng ăn mặc bốc lửa, chỗ nên mát mẻ thì mát mẻ toàn bộ, chỗ không nên mát mẻ cũng chẳng che đậy nhiều. Dưới chiếc váy siêu cũn cỡn là cặp đùi nõn nà, làm người ta nhìn hoa cả mắt, ăn mặc chẳng khác gì cô vũ nữ múa bụng, khe vú sâu thẳm nhìn thấy rõ ràng.
Đinh bí thư không ngờ sinh ra cô con gái xinh đẹp gợi tình đến thế, làm người ta trố mắt, Đinh Linh ăn mặc như thế lại đường hoàng xuất hiện ở văn phòng thị trưởng, làm người ta choáng váng.
Cuộc hội kiến này không được hẹn trước, mà Đinh Linh bất ngờ tới.
Đinh Linh gọi điện thoại cho Liễu Tuấn, nói mình tới thăm cha, hỏi Liễu tỉnh trưởng có thời gian không, lâu rồi không gặp, cô ta rất "nhớ" Liễu tỉnh trưởng.
Chuyện cầu kiến như thế Liễu Tuấn không tiện cự tuyệt.
Đinh Linh cao minh ở chỗ lấy thân phận tư nhân cầu kiến, vừa mới gặp cha xong, do hứng chí muốn gặp "chú Liễu", lẽ nào chú Liễu lại không nể mặt.
Nếu nhiệm kỳ của Đinh Ngọc Chu còn dài, Liễu Tuấn có thể không để ý tới sự thỉnh cầu này của Đinh Linh, đoán chừng Đinh Linh cũng chẳng "nhớ" Liễu tỉnh trưởng. Nhưng tháng 10 đại hội Đảng của tỉnh A sẽ diễn ra, dưới tình huống bình thường, Đinh Ngọc Chu sẽ giao lại chức vụ của mình lui về tuyến hai. Liễu Tuấn không thể chối từ Đinh Linh cầu kiến nữa.
Thường có câu người đi trà lạnh, giờ Đinh bí thư còn chưa đi, Liễu tỉnh trưởng đã lạnh rồi, chẳng phải bị người ta chỉ trích sao?
Nhưng vừa nhìn thấy trang phục của Đinh Linh, Liễu Tuấn hiểu ra ngay, mục đích Đinh Linh dứt khoát tới tìm y, trước đó không hề tới văn phòng của Đinh Ngọc Chu.
Ăn mặc thế thế này đi gặp Đinh Ngọc Chu không phải để nghe mắng à?
Nhìn qua Đinh Linh không phải là người thích bị ngược đãi.
Liễu Tuấn rất khách khí với Đinh Linh, từ sau bàn làm việc đi ra, nghiêm túc bắt tay mời ngồi xuống ghế sô pha, nhưng Đinh Linh cổ quái lại không chịu ngồi, đứng nhìn ngó văn phòng Liễu tỉnh trưởng.
Liễu Tuấn cũng không phật lòng, cứ ngồi ở ghế sô pha ung dung hút thuốc, nếu Đinh Linh bày ra vẻ "cô gái nhỏ", Liễu tỉnh trưởng chẳng ngại làm ra vẻ chú Liễu, trưởng bối gặp vãn bối có gì phải câu nệ?
- Liễu tỉnh trưởng, ngài không hỏi xem cái văn phòng này thiếu gì à?
Thấy Liễu Tuấn không lên tiếng, Đinh Linh chạy tới trước mặt y hỏi, người hơi cúi xuống, bầu vú trắng như tuyết lộ ra quá nửa, may Liễu tỉnh trưởng coi như kinh nghiệm phong phú, chinh chiến lâu ngày, nếu không chưa chắc kháng cự nổi.
- Thiếu gì thế?
Liễu Tuấn thuận miệng hỏi, ánh mắt không né tránh , nên nhìn vào đầu cứ nhìn vào đó, cứ như Đinh Linh là không khí vậy.
Ánh mắt này của Liễu Tuấn làm Đinh Linh chớp mắt có một cảm giác thất bại.
Đinh Linh biết mình rất xinh đẹp, vóc dáng rất gợi cảm, nữ nhân luôn có nhận thức rõ ràng về vốn liếng trời sinh của mình. Cái gọi là thông minh hay không, là có biết lợi dụng vốn liếng này hay không, Đinh Linh cho rằng hôm nay mình đã tận dụng triệt đề vốn liếng này rồi.
Đương nhiên nữ nhân xinh đẹp hơn cô ta không ít, gợi cảm hơn cô ta càng nhiều, có lẽ càng trẻ trung xinh đẹp hơn, nhưng những cô gái đó không mấy ai có thân phận như cô ta.
Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Đinh Linh đưa địa ốc Quảng Hạ lên thành quy mô như hiện nay không phải chỉ dựa vào chiêu bài Đinh Ngọc Chu, đa phần cái danh con gái Đinh Ngọc Chu chỉ là gạch gõ cửa, đưa Đinh Linh qua cửa thôi. Tiếp theo đó còn có rất nhiều khó khăn phải dựa vào thủ đoạn của Đinh Linh để giải quyết. Trước kia trong qua trình đó, một số cán bộ phụ trách ban ngành chính phủ nhìn thấy trang phục gợi cảm này của Đinh Linh lộ ra vẻ thèm khát, có người cố kìm chế, bối rối quay đầu đi.
Giả sử đây là con dâu của Đinh Ngọc Chu thì mọi người phải ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh, nhưng Đinh Linh lại là con gái Đinh Ngọc Chu, vậy thì khác hẳn rồi, rất nhiều vị cục trưởng chủ nhiệm tơ tưởng vẩn vơ, vì thế không cần biết Đinh Linh lên tiếng xin cái gì, thứ cô ta muốn luôn có người đưa hay tay dâng lên.
Nhưng ánh mắt của Liễu Tuấn hết sức tự nhiên, không có chút xao động nào, làm Đinh Linh bị "tổn thương", người này nhìn chằm chằm vào ngực mình lại cứ như nhìn vào ngực y, chẳng mảy may động lòng, thực quá hoang đường.
- Ừm, thiếu một chút sức sống.
Đinh Linh đành đứng thẳng dậy, nói với chút rầu rĩ.
- Ha ha ha, tôi không để ý tới mấy cái đó lắm.. Ừm, cô nói thế cũng có lý, để tôi bảo đồng chí văn phòng kiếm một ít cây xanh qua cái thiện không khí văn phòng cũng tốt.
- Thế này nhé, lát nữa tôi bảo người tặng cho tỉnh trưởng hai cây Thiết Mộc Lan, hai chậu Vạn Tuế tới.
Đinh Linh nhân cơ hội nói:
- Cây cối trong văn phòng ba tôi cũng do tôi chọn đấy.
- Được.
Liễu Tuấn cũng không chối từ, nhiều chuyện người khác để ý dè chừng thì y không cần quá bận tâm, Đinh Linh tặng mấy cái cây không vẫn đề gì, Liễu Tuấn đem quan hệ của y và Đinh Linh định trong phạm vi "chú cháu".
Cô là con gái Đinh bí thư, tôi là công sự của Đinh bí thư, giữa chúng ta là quan hệ trưởng bối vãn bỗi, chỉ thế mà thôi.
Đinh Linh rất thông minh, thấy Liễu Tuấn tỏ ra tự nhiên, liền đều chỉnh sách lược của mình, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, cặp đùi trắng khép chặt, thuận tay đặt ví trên bụng, ngồi thẳng người, bầu vú không quá lộ liễu ra ngoài nữa.
- Đinh Linh ăn mặc như thế này mà dám đi gặp Đinh bí thư sao?
Liễu Tuấn nhìn Đinh Linh từ trên xuống dưới mỉm cười nói:
Gò má trắng mịn của Đinh Linh ửng hồng, trừng mắt nhìn y trách móc, cong môi lên:
- Tỉnh trưởng biết tôi không dám còn trêu tôi! Không phải sợ tỉnh trưởng chê tôi già sao? Nếu ngài không thích, lần sau tôi thay bộ khác là được?
Liễu Tuấn chỉ cười không bình luận gì, hỏi lại:
- Nói đi, hôm nay tìm tôi có việc gì?
- Không có việc gì thì không được tìm ngài sao? Ngài đã tới nhà tôi hai lần thăm ba tôi, tôi đại biểu cho ba tôi tới thăm đáp lễ, hay là lần sau tôi tới nhà tỉnh trưởng nhé!
Đinh Linh mặc dù ngồi rất đứng dắn, nhưng vẻ mặt vẫn làm bộ ngây thơ.
- Được , hoan nghênh.
Liễu Tuấn cười nói:
- Sao, có phải là nhìn chúng mảnh đất dưới chân tôi rồi.
Mảnh đất dưới chân là cơ quan chính quyền, Liễu Tuấn đề xuất kế hoạch di dời trụ sở làm việc đã được cuộc họp thường ủy thông qua, vốn tưởng rằng sẽ có rất nhiều người phản đối, không ngờ được tán thành nhiệt liệt, tựa hồ mọi người đều "ghét cay ghét đắng" cái tòa nh 20 năm này, hận không thể chuyển ngay tới "nhà mới", hiện giờ khu trụ sở chính quyền mới đang được khẩn trương xây dựng.
Đây không phải là xây dựng một công trình kiến trúc thôi, mà nó liên quan tới quy hoạch cả khu vực lớn, theo ý tưởng của Liễu Tuấn, toàn bộ văn phòng cơ quan chức năng của thành phố đều chuyển tới , thành khu làm việc lớn, cho nên quy hoạch thiết kế yêu cầu rất nghiêm ngặt, ít nhất phải thỏa mãn nhu cầu phát triển 20 tới 30 năm sau, không thể làm việc cẩu thả.
Thế là một làn sóng tranh giành văn phòng chính quyền nổi lên trong công ty địa ốc. Vì khu văn phòng hiện giờ chiếm cứ giải hoàng kim, đoạn náo nhiệt nhất, nếu như mua được với giá hợp lý, sau này bất kể đem biến thành khu thương nghiệp hay khu văn phòng, đều kiếm lớn.
Cơ hội phát tài lớn như thế, tất nhiên là ai cũng thèm thuồng tranh giành rồi.
Thế là các công ty địa ốc trổ tài thân thông, bắt đầu chạy vạy khắp nơi để chiếm lấy mảnh đất này.
Phương pháp của Đinh Linh là trực tiếp nhất, mò tới tận nơi, trước khi tới cô ta tự tin vào vốn liếng của mình đủ để hạ được "Liễu đẹp trai", Liễu Tuấn dù là liêm chính đến đâu cũng là thanh niên trẻ, đang tuổi khí huyết phương cương, làm sư khổ hạnh sao nổi.
Trước đó với những cán bộ nhìn cô ta nhỏ nước miếng, Đinh Linh miệng cười hì hì nhưng lòng lại khinh bỉ, không biết nhìn lại mình xem, tướng Đinh đại tiểu thư là gái nhà hàng hay sao.
Có điều nếu như Liễu Tuấn có ý đó, Đinh Linh chẳng chút do dự.
Có một số nam nhân không đáng liếc mắt lấy một cái, có một số nam nhân đáng bỏ ra tất cả.
Liễu Tuấn chính là loại nam nhân thứ hai đó.
Nhưng toan tính cả Đinh tiểu thư tựa hồ hỏng rồi
/2140
|