- Liễu bí thư càng ngày càng có khí phách đấy nhỉ, ngay cả chuyện điều tra dân ý cũng làm ra được, lại đi đầu rồi.
Nằm trên chiếc ghế tựa ở một khu câu cá, hưởng thụ ánh nắng ấm áp đầu mùa hè, Khâu Tình Xuyên uể oải nói với đồng chí Liễu Tuấn cũng đang lười biếng nằm ở bên cạnh, ngữ khí có chút không tán đồng lắm.
Khâu Tình Xuyên và Liễu Tuấn đều đến thủ đô họp, có điều hai bên tham gia cuộc họp khác nhau, Liễu Tuấn tham dự cuộc họp trung tổ bộ mở, chủ đề là làm sao kiến thiết đảng tốt hơn ở thành thị quan trọng, Khâu Tình Xuyên thì tham gia diễn đàn thị trưởng.
Cai hai tới thủ đô tất nhiên phải bỏ thời gian ra gặp nhau.
Vương Manh Manh liền góp vui, cố mời bọn họ tới đây câu cá.
Nơi câu cá này không phải là chuyên môn, câu cá chỉ là một hoạt động giải trí trong đó, còn có rất nhiều hoạt động giải trí khác, gần như là một chốn ăn chơi ở thủ đô, có điều cấp độ không cao. Không phải vì nơi này trang thiết bị không tốt, mà người tới đây chơi đủ mọi thể loại, tam giáo cửu lưu gì cũng có.
Theo Vương Manh Manh nói nơi này là do thân thích một người bạn cô ta mở, rảnh rỗi tới vổ vũ.
Khâu thị trưởng và Liễu bí thư tới những chốn xa hoa quen rồi, thi thoảng đổi khẩu vị một chút cũng tốt nên không ai phản đối.
Câu cá rồi tán gẫu, không nhất định là phải tới chỗ xa hoa.
Thường mà nói, cá ở những nơi chuyên cho câu cá thường dễ bị câu, bọn chúng quen được cho ăn rồi, người chủ biết rõ thói quen của bọn chúng, dùng thức ăn quen thuộc làm mồi, cho dù là người mới cũng thi thoảng được hưởng thụ thú vui cá đớp mồi.
Vương Manh Manh tiến cứ chỗ câu cá này là một đoạn sống lập hàng rào và lưới ngăn cá chạy ra, có cái thú thiên nhiên, cá câu lên cũng rất tươi, nướng ăn tại chỗ có vị không tệ.
Liễu bí thư rất hứng thú câu cá, Khâu thị trưởng thì sao cũng được, hắn tới đây chủ yếu là để tán gẫu, cá cắn câu một lúc vẫn không hay biết gì, còn phải để Liễu bí thư nhắc nhở.
Điều tra dân ý tất nhiên là nói tới cái điều tra giới hạn giá nhà đất mà Liễu Tuấn làm ở Ngọc Lan.
Khỏi cần phải nói người dân có thái độ gì với loại điều tra kiểu này, có điều tổ tra rất khéo léo, không đơn thuẩn đưa chủ đề ra, mà con giải thích rõ giá nhà đất cao lên thành phố thu lợi gì, người dân cũng có những lợi ích gì, điều tra tới giờ còn chưa xong, đại bộ phận người tham dự điều tra đều nghiêm túc suy nghĩ vấn đề, đều khá ủng hộ chính phủ khống chế giá nhà so với thu nhập là 8 phàn, giá nhà đất quá cao tất nhiên là là tổn hại tới lợi ích người dân, nhưng quá thấp lại không phù hợp tình hình đất nước, làm kinh tế thành phố phát triển chậm, gián tiếp ảnh hưởng tới lợi ích người dân.
Cuộc điều tra này gây ra oanh động ở bên ngoài Ngọc Lan không thua kém gì ở bên trong Ngọc Lan, vừa điều tra một lượt, ở trên mạng có người ưa chuyện đưa ra bỏ phiếu, dân cư mạng tham gia bỏ phiếu nhiều hơn người dân rất nhiều, đồng thời trên mạng rất nhiều lời tán thưởng, cho rằng chính phủ Ngọc Lan thực sự thể hiện tôn chỉ "chấp chính vì dân".
Bí thư Liễu Tuấn và thị trưởng Lý Đào là đổi tượng được cư dân mạng khen ngợi chủ yếu.
Một số cư dân mạng ở Ngọc Lan còn nói Liễu Tuấn là "Liễu Thanh Thiên", là vị quan tốt một lòng vì dân, đem lý lích đơn giản cùng sự tích của y đăng trên mạng.
Hiệu ứng oanh động rất rõ ràng.
Trái ngược với những lời tan dương trên mạng, rất nhiều quan viên khi bàn luận chốn riếng tư nói, Liễu nha nội lại "làm bộ làm tịch" rồi.
Từ sau khi Liễu Tấn Tài và Nghiêm Ngọc Thành trúng tuyển thường ủy cục chính trị, nhất là khi Liễu Tấn Tài chính thức làm thủ tướng, mức độ bị chú ý của Liễu nha nội lại tăng lên. Một nha nội đỉnh cấp như thế không chịu an phận, thi thoảng lại gây ra "scandal" làm rất nhiều người lâu năm trong thể chế khịt mũi coi thường, bọn họ cho rằng Liễu Tuấn phải khiêm tốn một chút, chỉ nên làm tốt công việc ở Ngọc Lan, có thành tích nhất định , thời gian đủ rồi, tất nhiên có người đứng ra tổng kết thành tích, thời cơ thích hợp đưa lên vị trí chính bộ.
Thế cũng đành đi, Liễu nha nội muốn chơi trội là việc của y, quan trọng là một khi làm ra chuyện bình ổn giá nhà đất này, áp lực với những người nắm quyền ở thành phố khác lớn thế nào khỏi nói cũng biết.
Người dân sớm có lời ca thán về giá nhà đân cứ lên mãi, nhưng các thành phố chủ yếu trong cả nước đều như thế, mọi người trong lòng bất mãn cũng chẳng thể làm được gì. Hiện giờ đột nhiên có một thành phố đầu tình, lấy danh nghĩa chính phủ điều tra bình ổn giá nhà đất, dù không phải là người dân Ngọc Lan, đều nhìn thấy khả năng con quái thú nhà đất bị hàng phục.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Không khí phách thì đã không điều tra dân ý rồi!
Khâu Tình Xuyên cau mày:
- Sao, Lý Đào khó đối phó lắm à?
Vốn Khâu Tình Xuyên không tin Lý Đào có thể gây ra cho y quá nhiều bị động, nhưng từ cuộc điều tra này mà xét, sự việc tựa hồ có chút bất thường.
Với địa vị của Liễu Tuấn có thể cưỡng ép thông qua quyết định này.
Liễu Tuấn lắc đầu:
- Hắn rất kiêu ngạo, cũng rất cố chấp, tôi chưa hiểu hắn lắm.
Khâu Tình Xuyên hiểu, có thể không dùng thủ đoạn cưỡng chế tốt nhất không dùng, thân là người đứng đầu phải cố gắng đoàn kết thành viên trong ban, nhất là cộng sự chủ yếu. Đưa ra cuộc điều tra này cũng là chuẩn bị cho "cưỡng ép thông qua" sau này, tránh Lý Đào quá mất mặt, cũng tranh Liễu nha nội mang tiếng ngang ngược.
- Cậu làm như thế là đẩy chúng ta lên giàn thiêu hết rồi..
Khâu Tình Xuyên nói.
Liễu Tuấn cười:
- Tôi biết chỗ anh mà không có giá nhà đất cao chống đỡ cho là toi hết.
Khâu Tình Xuyên tức thì sầm mặt xuống, có vẻ không vui.
Giang Khẩu là thành phố cấp phó tỉnh có GDP cao nhất cả nước, giá phòng tăng lên liên tục, mấy năm trước địa ốc Hồng Kông sụp đổ không giảm nhiệt hữu hiệu cho giá nhà đất Giang Khẩu. Già nhà đất cao làm chi tiêu tăng cao, từ đó làm thành phố phát triển cao tốc, nếu Giang Khẩu bình ổn giá nhà đất, thu nhập chính phủ giảm, GDP cũng sụt giảm manhj.
Vị trí đứng đầu toàn quốc bao năm nói không chừng phải "thoái vị".
Bình ổn giá nhà đất ở Ngọc Lan nguy hiểm hơn thực thi ở Ngọc Lan rất nhiều.
Liễu Tuấn nói thật nhưng nói quá thẳng, Khâu Tình Xuyên tất nhiên là không vui.
- Bản lĩnh cậu cao, không cần bán đất cũng kéo kinh tế lên được, có điều cậu cũng phải chú ý, Ngọc Lan năm nào cũng đứng đầu tỉnh A, nếu như bị mất vị trí trong tay cậu, e rằng thanh danh Liễu bí thư, chưa chắc toàn là tốt cả đâu.
Khâu thị trưởng thong tha rnói, vẻ mặt khôi phục lại tự nhiên.
- Dù có mất vị trí đứng đầu cũng nhất định phải bình ổn giá nhà đất, đây là mục tiêu đã định, tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Liễu Tuấn tựa hồ như đáp lời Khâu Tình Xuyên, lại tựa hồ biểu thị quyết tâm của mình.
Khâu Tình Xuyên quay sang nhìn y, hai mắt Liễu Tuấn bị kính râm lớn che đi, không nhìn rõ. Có điều Khâu Tình Xuyên biết rất rõ tính cách của Liễu Tuấn, phàm là chuyện y kiên định làm, thế nào cũng có lý do đầy đủ.
Vậy Liễu Tuấn chọc vào tổ ong lớn như thế chỉ vì "một lòng vì dân", hay còn có nguyên nhân sâu sa hơn? Tầng cấp bọn họ hiện nay, mỗi một hành động lớn đều liên quan tới đấu tranh chính trị, nhiều chuyện hiện giờ nhìn như không có liên quan gì, tới lúc nói không chừng thành sự chuẩn bị khéo léo.
Đầu óc Khâu Tình Xuyên tăng tốc vận hành.
Vậy tức là có liên quan tới đấu tranh cao tầng.
Đại hội đảng và đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc kết thúc thắng lợi, dấu tranh cao tầng nhìn như đã chấm dứt, thực tế chưa hoàn toàn yên ổn, theo Khâu Tình Xuyên biết, hệ phái hùng mạnh kia bất mãn với lần phân phối quyền lực lần này, cho rằng nó cách mục tiêu bọn họ định trước quá xa, nhất là thất bại trong tranh đấu với Liễu Tấn Tài là chuyện hệ phái đó khó chấp nhận nhất.
Liễu Tấn Tài chủ quản kiến thiết kinh tế toàn quốc, nói thật, vấn đề ẩn chứa dưới nền kinh tế phát triển cao tốc không ít, phải đối diện với thách thức nghiêm trọng, nếu như không muốn kinh tế quốc dân qua hỗn loạn, các chính sách ổn định vĩ mô là cần thiết.
Ổn định vĩ mô toàn nhắm vào các nghành nghề mẫn cảm, sẽ gây ra làn sóng lớn để kẻ khác thừa cơ.
Liễu Tuấn đang chuẩn bị sao?
Lấy chuyện ở Ngọc Lan để xoay chuyển đại cục cả nước?
Nghĩ tới đây Khâu Tình Xuyên hít một hơi hỏi:
- Liễu Tuấn chống nổi không?
- Không chống nổi cũng phải chống, anh cho rằng tôi còn đường lui sao? Tôi và anh giống nhau đều không có nhiều đường lui nữa.
Sắc mặt Khâu Tình Xuyên biến đổi.
Liễu Tuấn nói không sai, hiện giờ hoàn cảnh của hắn ở Giang Khảu không lạc quan, đối kháng với thế lực kia đang tiến vào thời kỳ quan trọng, cơ bản không có đường lui, nếu không chống nổi, khả năng tạo thành ảnh hưởng khá nghiêm trọng cho sĩ đồ của hắn.
- Xem ra đồng bệnh tương lân rồi.
Khâu Tình Xuyên khẽ thở dài.
Nằm trên chiếc ghế tựa ở một khu câu cá, hưởng thụ ánh nắng ấm áp đầu mùa hè, Khâu Tình Xuyên uể oải nói với đồng chí Liễu Tuấn cũng đang lười biếng nằm ở bên cạnh, ngữ khí có chút không tán đồng lắm.
Khâu Tình Xuyên và Liễu Tuấn đều đến thủ đô họp, có điều hai bên tham gia cuộc họp khác nhau, Liễu Tuấn tham dự cuộc họp trung tổ bộ mở, chủ đề là làm sao kiến thiết đảng tốt hơn ở thành thị quan trọng, Khâu Tình Xuyên thì tham gia diễn đàn thị trưởng.
Cai hai tới thủ đô tất nhiên phải bỏ thời gian ra gặp nhau.
Vương Manh Manh liền góp vui, cố mời bọn họ tới đây câu cá.
Nơi câu cá này không phải là chuyên môn, câu cá chỉ là một hoạt động giải trí trong đó, còn có rất nhiều hoạt động giải trí khác, gần như là một chốn ăn chơi ở thủ đô, có điều cấp độ không cao. Không phải vì nơi này trang thiết bị không tốt, mà người tới đây chơi đủ mọi thể loại, tam giáo cửu lưu gì cũng có.
Theo Vương Manh Manh nói nơi này là do thân thích một người bạn cô ta mở, rảnh rỗi tới vổ vũ.
Khâu thị trưởng và Liễu bí thư tới những chốn xa hoa quen rồi, thi thoảng đổi khẩu vị một chút cũng tốt nên không ai phản đối.
Câu cá rồi tán gẫu, không nhất định là phải tới chỗ xa hoa.
Thường mà nói, cá ở những nơi chuyên cho câu cá thường dễ bị câu, bọn chúng quen được cho ăn rồi, người chủ biết rõ thói quen của bọn chúng, dùng thức ăn quen thuộc làm mồi, cho dù là người mới cũng thi thoảng được hưởng thụ thú vui cá đớp mồi.
Vương Manh Manh tiến cứ chỗ câu cá này là một đoạn sống lập hàng rào và lưới ngăn cá chạy ra, có cái thú thiên nhiên, cá câu lên cũng rất tươi, nướng ăn tại chỗ có vị không tệ.
Liễu bí thư rất hứng thú câu cá, Khâu thị trưởng thì sao cũng được, hắn tới đây chủ yếu là để tán gẫu, cá cắn câu một lúc vẫn không hay biết gì, còn phải để Liễu bí thư nhắc nhở.
Điều tra dân ý tất nhiên là nói tới cái điều tra giới hạn giá nhà đất mà Liễu Tuấn làm ở Ngọc Lan.
Khỏi cần phải nói người dân có thái độ gì với loại điều tra kiểu này, có điều tổ tra rất khéo léo, không đơn thuẩn đưa chủ đề ra, mà con giải thích rõ giá nhà đất cao lên thành phố thu lợi gì, người dân cũng có những lợi ích gì, điều tra tới giờ còn chưa xong, đại bộ phận người tham dự điều tra đều nghiêm túc suy nghĩ vấn đề, đều khá ủng hộ chính phủ khống chế giá nhà so với thu nhập là 8 phàn, giá nhà đất quá cao tất nhiên là là tổn hại tới lợi ích người dân, nhưng quá thấp lại không phù hợp tình hình đất nước, làm kinh tế thành phố phát triển chậm, gián tiếp ảnh hưởng tới lợi ích người dân.
Cuộc điều tra này gây ra oanh động ở bên ngoài Ngọc Lan không thua kém gì ở bên trong Ngọc Lan, vừa điều tra một lượt, ở trên mạng có người ưa chuyện đưa ra bỏ phiếu, dân cư mạng tham gia bỏ phiếu nhiều hơn người dân rất nhiều, đồng thời trên mạng rất nhiều lời tán thưởng, cho rằng chính phủ Ngọc Lan thực sự thể hiện tôn chỉ "chấp chính vì dân".
Bí thư Liễu Tuấn và thị trưởng Lý Đào là đổi tượng được cư dân mạng khen ngợi chủ yếu.
Một số cư dân mạng ở Ngọc Lan còn nói Liễu Tuấn là "Liễu Thanh Thiên", là vị quan tốt một lòng vì dân, đem lý lích đơn giản cùng sự tích của y đăng trên mạng.
Hiệu ứng oanh động rất rõ ràng.
Trái ngược với những lời tan dương trên mạng, rất nhiều quan viên khi bàn luận chốn riếng tư nói, Liễu nha nội lại "làm bộ làm tịch" rồi.
Từ sau khi Liễu Tấn Tài và Nghiêm Ngọc Thành trúng tuyển thường ủy cục chính trị, nhất là khi Liễu Tấn Tài chính thức làm thủ tướng, mức độ bị chú ý của Liễu nha nội lại tăng lên. Một nha nội đỉnh cấp như thế không chịu an phận, thi thoảng lại gây ra "scandal" làm rất nhiều người lâu năm trong thể chế khịt mũi coi thường, bọn họ cho rằng Liễu Tuấn phải khiêm tốn một chút, chỉ nên làm tốt công việc ở Ngọc Lan, có thành tích nhất định , thời gian đủ rồi, tất nhiên có người đứng ra tổng kết thành tích, thời cơ thích hợp đưa lên vị trí chính bộ.
Thế cũng đành đi, Liễu nha nội muốn chơi trội là việc của y, quan trọng là một khi làm ra chuyện bình ổn giá nhà đất này, áp lực với những người nắm quyền ở thành phố khác lớn thế nào khỏi nói cũng biết.
Người dân sớm có lời ca thán về giá nhà đân cứ lên mãi, nhưng các thành phố chủ yếu trong cả nước đều như thế, mọi người trong lòng bất mãn cũng chẳng thể làm được gì. Hiện giờ đột nhiên có một thành phố đầu tình, lấy danh nghĩa chính phủ điều tra bình ổn giá nhà đất, dù không phải là người dân Ngọc Lan, đều nhìn thấy khả năng con quái thú nhà đất bị hàng phục.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Không khí phách thì đã không điều tra dân ý rồi!
Khâu Tình Xuyên cau mày:
- Sao, Lý Đào khó đối phó lắm à?
Vốn Khâu Tình Xuyên không tin Lý Đào có thể gây ra cho y quá nhiều bị động, nhưng từ cuộc điều tra này mà xét, sự việc tựa hồ có chút bất thường.
Với địa vị của Liễu Tuấn có thể cưỡng ép thông qua quyết định này.
Liễu Tuấn lắc đầu:
- Hắn rất kiêu ngạo, cũng rất cố chấp, tôi chưa hiểu hắn lắm.
Khâu Tình Xuyên hiểu, có thể không dùng thủ đoạn cưỡng chế tốt nhất không dùng, thân là người đứng đầu phải cố gắng đoàn kết thành viên trong ban, nhất là cộng sự chủ yếu. Đưa ra cuộc điều tra này cũng là chuẩn bị cho "cưỡng ép thông qua" sau này, tránh Lý Đào quá mất mặt, cũng tranh Liễu nha nội mang tiếng ngang ngược.
- Cậu làm như thế là đẩy chúng ta lên giàn thiêu hết rồi..
Khâu Tình Xuyên nói.
Liễu Tuấn cười:
- Tôi biết chỗ anh mà không có giá nhà đất cao chống đỡ cho là toi hết.
Khâu Tình Xuyên tức thì sầm mặt xuống, có vẻ không vui.
Giang Khẩu là thành phố cấp phó tỉnh có GDP cao nhất cả nước, giá phòng tăng lên liên tục, mấy năm trước địa ốc Hồng Kông sụp đổ không giảm nhiệt hữu hiệu cho giá nhà đất Giang Khẩu. Già nhà đất cao làm chi tiêu tăng cao, từ đó làm thành phố phát triển cao tốc, nếu Giang Khẩu bình ổn giá nhà đất, thu nhập chính phủ giảm, GDP cũng sụt giảm manhj.
Vị trí đứng đầu toàn quốc bao năm nói không chừng phải "thoái vị".
Bình ổn giá nhà đất ở Ngọc Lan nguy hiểm hơn thực thi ở Ngọc Lan rất nhiều.
Liễu Tuấn nói thật nhưng nói quá thẳng, Khâu Tình Xuyên tất nhiên là không vui.
- Bản lĩnh cậu cao, không cần bán đất cũng kéo kinh tế lên được, có điều cậu cũng phải chú ý, Ngọc Lan năm nào cũng đứng đầu tỉnh A, nếu như bị mất vị trí trong tay cậu, e rằng thanh danh Liễu bí thư, chưa chắc toàn là tốt cả đâu.
Khâu thị trưởng thong tha rnói, vẻ mặt khôi phục lại tự nhiên.
- Dù có mất vị trí đứng đầu cũng nhất định phải bình ổn giá nhà đất, đây là mục tiêu đã định, tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Liễu Tuấn tựa hồ như đáp lời Khâu Tình Xuyên, lại tựa hồ biểu thị quyết tâm của mình.
Khâu Tình Xuyên quay sang nhìn y, hai mắt Liễu Tuấn bị kính râm lớn che đi, không nhìn rõ. Có điều Khâu Tình Xuyên biết rất rõ tính cách của Liễu Tuấn, phàm là chuyện y kiên định làm, thế nào cũng có lý do đầy đủ.
Vậy Liễu Tuấn chọc vào tổ ong lớn như thế chỉ vì "một lòng vì dân", hay còn có nguyên nhân sâu sa hơn? Tầng cấp bọn họ hiện nay, mỗi một hành động lớn đều liên quan tới đấu tranh chính trị, nhiều chuyện hiện giờ nhìn như không có liên quan gì, tới lúc nói không chừng thành sự chuẩn bị khéo léo.
Đầu óc Khâu Tình Xuyên tăng tốc vận hành.
Vậy tức là có liên quan tới đấu tranh cao tầng.
Đại hội đảng và đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc kết thúc thắng lợi, dấu tranh cao tầng nhìn như đã chấm dứt, thực tế chưa hoàn toàn yên ổn, theo Khâu Tình Xuyên biết, hệ phái hùng mạnh kia bất mãn với lần phân phối quyền lực lần này, cho rằng nó cách mục tiêu bọn họ định trước quá xa, nhất là thất bại trong tranh đấu với Liễu Tấn Tài là chuyện hệ phái đó khó chấp nhận nhất.
Liễu Tấn Tài chủ quản kiến thiết kinh tế toàn quốc, nói thật, vấn đề ẩn chứa dưới nền kinh tế phát triển cao tốc không ít, phải đối diện với thách thức nghiêm trọng, nếu như không muốn kinh tế quốc dân qua hỗn loạn, các chính sách ổn định vĩ mô là cần thiết.
Ổn định vĩ mô toàn nhắm vào các nghành nghề mẫn cảm, sẽ gây ra làn sóng lớn để kẻ khác thừa cơ.
Liễu Tuấn đang chuẩn bị sao?
Lấy chuyện ở Ngọc Lan để xoay chuyển đại cục cả nước?
Nghĩ tới đây Khâu Tình Xuyên hít một hơi hỏi:
- Liễu Tuấn chống nổi không?
- Không chống nổi cũng phải chống, anh cho rằng tôi còn đường lui sao? Tôi và anh giống nhau đều không có nhiều đường lui nữa.
Sắc mặt Khâu Tình Xuyên biến đổi.
Liễu Tuấn nói không sai, hiện giờ hoàn cảnh của hắn ở Giang Khảu không lạc quan, đối kháng với thế lực kia đang tiến vào thời kỳ quan trọng, cơ bản không có đường lui, nếu không chống nổi, khả năng tạo thành ảnh hưởng khá nghiêm trọng cho sĩ đồ của hắn.
- Xem ra đồng bệnh tương lân rồi.
Khâu Tình Xuyên khẽ thở dài.
/2140
|