"Chủ thầu an trí nhà cho khu mới không phải là Cận Hữu Vi sao? Sao hắn lại vô liêm sỉ như thế?"
Liễu bí thư rất bất mãn.
Liễu Tuấn và Cận Hữu Vi là bạn bè, hơn nữa còn là bạn rất thân, nhưng Liễu Tuấn tuyệt không cho phép có người ở có chủ ý gì trên việc an trí nhà. Mặc kệ người đó là ai! Nhưng Liễu Tuấn vẫn còn chưa tin, Cận Hữu Vi tuyệt đối không đến mức làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, tên này tuy có lăng nhăng nhưng trên đại sự lại rất nghiêm túc.
Kha Khải Phàm vội vàng giải thích: "Không phải là điền sản Tinh Vũ, cũng không phải điền sản Hào Uyển hay là điền sản Quảng Hạ. Hiện nay tổng cộng khu mới có ba nhà thầu, ý của thị trưởng bên kia là muốn tiến cử thêm mấy nhà nữa như vậy mới có cạnh tranh."
Liễu Tuấn gật đầu: "Có cạnh tranh mới có động lực, cách nghĩ này cũng đúng."
Điền sản Hào Uyển Liễu Tuấn có nghe nói qua, là một công ty điền sản rất có thực lực tại TP Ngọc Lan, quy mô rất lớn, chỉ là so với Tinh Vũ và Quảng Hạ thì thua vài phần.
"Lão tổng của điền sản Hào Uyển tên là Miêu Chính Cường, dạ, nghe nói có quan hệ khá mật thiết với bí thư Tạ Viện. . ."
Kha Khải Phàm nói tiếp, giọng vẫn rất bình thản, không mang theo chút tâm tình nào.
Liễu Tuấn chậm rãi gật đầu: "Ừ, tôi biết rồi."
Kha Khải Phàm liền im lặng, nhẹ nhàng lui ra ngoài. Tuy nhiên trong lòng Kha Khải Phàm cũng có chút buồn bực, nghe nói an trí nhà xảy ra vấn đề, không ngờ Liễu bí thư vẫn bình tĩnh như vậy, đây không hề giống với tác phong xưa nay của Liễu bí thư. Trước kia khi đụng tới vấn đề như vậy dù cho sự việc có nhỏ thì Liễu bí thư cũng truy ra manh mối. Liễu Tuấn chính là dùng loại phương thức giám sát cẩn thận tỉ mỉ này để giám sát cơ cấu chấp chính khổng lồ của TP Ngọc Lan vận hành tốt. Thân là bí thư Thành ủy, Liễu Tuấn không thể việc nào cũng nhìn rõ, điều y có thể làm chính là phát hiện một vấn đề, lập tức không chút do dự truy cứu tới cùng, khi chất vấn người thì dùng một loại phương pháp cùng loại với "phán lệ", để cho các cán bộ của Ngọc Lan cũng biết, anh chị không thể phạm tội, bằng không thì, một khi bị Liễu bí thư biết thì sẽ không có kết quả tốt.
Tạo ra một loại tác dụng chấn nhiếp.
Nhưng hiện tại, hình như Liễu bí thư không định truy cứu chuyện này, hoặc là cho dù truy cứu, thủ pháp cũng sẽ không quá mạnh mẽ.
Kha Khải Phàm nghĩ tới nghĩ lui, phỏng chừng vẫn là bởi vì quan hệ của Tạ Viện. Một đoạn thời gian tới nay, Liễu bí thư đối với Lý thị trưởng và Tạ phó bí thư hình như đều rất rộng rãi. Nhất là Tạ phó bí thư, đề bạt một số cán bộ cũng không phải rất hợp cách, trên cơ bản Liễu bí thư cũng nhất nhất phê chuẩn, rất ít khi bác bỏ. Bởi vậy bình thường uy vọng của Tạ phó bí thư trong cảm nhận của các cán bộ tăng nhiều, không chỉ trở thành đối tượng để các cán bộ tranh nhau nịnh bợ, cũng thành đại quan để rất nhiều thương nhân tranh nhau nịnh hót lấy lòng.
Căn cứ theo tin tức Kha Khải Phàm nhận được, Miêu Chính Cường này trước kia có chút quan hệ với Tạ Viện. Đương nhiên, không phải là mật thiết, thời gian đó Tạ Viện còn là trưởng phòng tuyên truyền Thành ủy, mặc dù coi là lãnh đạo Thành ủy nhưng thường không thể can thiệp vào lĩnh vực kinh tế, không thấy được quyền lực. Miêu Chính Cường tận lực tiếp cận các lãnh đạo trong thành phố cũng không có qua Tạ Viện. Mặc kệ nói như thế nào, có một người bạn là trưởng phòng tuyên truyền Thành ủy chung quy không phải là chuyện gì xấu. Hiện tại thực quyền của Tạ Viện tăng nhiều, có người nói còn leo lên nhánh cao của bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh, lập tức giá trị tăng gấp trăm lần. Miêu Chính Cường âm thầm may mắn lúc trước kết giao với Tạ Viện là một lựa chọn cực kỳ sáng suốt.
Tình hình trên quan trường vốn chính là thay đổi trong nháy mắt. Không có cây xanh mãi, cũng không có người đứng mãi ở một bên, chỉ cần còn đang ở trong thể chế, dù cho hiện tại ngồi ghế lạnh, đến thời cơ thích hợp thì sẽ trỗi dậy.
Thí dụ như Phàn Chí Vĩ chính là điển hình, Tạ Viện cũng có ý tứ này.
Tạ Viện tay cầm đại quyền, Miêu Chính Cường lập tức bám sát cũng là bình thường.
Chỉ là Kha Khải Phàm không rõ, vì sao Liễu Tuấn lại dễ dàng tha cho Tạ Viện như vậy, lẽ nào Liễu bí thư đang kiêng kỵ Tạ Viện và Thai Duy Thanh? Nói như vậy cũng không đúng, dù sao Thai Duy Thanh là bí thư Tỉnh ủy, chấp chưởng quyền to, cường thế như Liễu nha nội cũng không thể không có điều cố kỵ.
Tuy nhiên Kha Khải Phàm thủy chung không phải là người rất tin tưởng vào phán đoán của mình. Hắn mặc dù đi theo Liễu Tuấn đã một đoạn thời gian, Liễu Tuấn đã tận lực bồi dưỡng hắn, cũng không ở trước mặt hắn làm ra vẻ cao thâm, thế nhưng đối với ý nghĩ ở sâu trong nội tâm của Liễu Tuấn Kha Khải Phàm vẫn nắm bắt không được. Hình như Liễu bí thư luôn có thể tại thời khắc không tưởng, thậm chí là ở thời gian tất cả mọi người cho rằng đại cục đã định, vô lực xoay chuyển trời đất thì kì binh xông ra, chuyển bại thành thắng.
Thế thì lần này có phải Liễu bí thư cũng có dụng ý càng sâu hơn không?
Thật khó đoán!
nhưng Kha Khải Phàm biết, việc này khẳng định phải giải quyết, về phần giải quyết thế nào thì phải nhìn thủ pháp của Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn vẫn ngồi ở trên ghế sofa, yên lặng hút thuốc suy tư. Hiện giờ mấy vấn đề an trí nhà không phải là điều Liễu bí thư quan tâm nhất, điều y quan tâm nhất chính là cấp trên. Lập tức sẽ đến cuối năm, thời gian cách hội nghị Hội đồng nhân dân lần thứ hai khóa 10 còn chưa tới 5 tháng. Cha y lần đầu tiên ở trên đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đại biểu Chính phủ Trung ương làm báo cáo công tác Chính phủ.
Điền sản nhà đất có thể xem như "sản nghiệp trụ cột" xuất hiện tại trong báo cáo công tác Chính phủ hay không là tiêu điểm hiện nay khắp nơi quan tâm.
Liễu Tuấn đặc biệt quan tâm.
Việc này không chỉ có quan hệ đến dân sinh càng có quan hệ đến danh vọng thậm chí địa vị của cha y, có thể sẽ ảnh hưởng đến bình phán của hậu thế đối với Liễu Tấn Tài, thậm chí còn có thể dẫn phát ra một cơn lốc chính trị khôn lường, kết quả thế nào, hiện tại Liễu Tuấn không cách nào biết trước được.
Tuy nhiên thân là bí thư Thành ủy muốn an tĩnh cũng không dễ dàng.
Liễu bí thư lại hút thêm một điếu thuốc, chưa hít được hai hơi thì đtdđ vang lên. Liễu Tuấn cầm lấy đtdđ lên xem thì thấy là Nghiêm Minh gọi tới.
"Liễu Tuấn, có một chuyện, ba bảo anh thông báo cho cậu một tiếng, tổ tuần sát Trung ương muốn đến TP Ngọc Lan, nguyên phó bí thư Trung kỷ ủy Tưởng lão dẫn đội."
Nghiêm Minh chậm rãi nói ở trong điện thoại. Nghiêm Minh hiện giờ đã không còn cái bệnh trẻ tuổi nông nổi, càng thêm trầm ổn lão luyện, rất có khí tượng quan lớn.
Liễu Tuấn hơi giật mình.
Đơn vị tuần sát Trung ương là tổ chức dưới chỉ thị của đảng Trung ương do Trung kỷ ủy, Trung tổ bộ thiết lập. Tổ trưởng tổ tuần sát Trung ương do cán bộ cấp lãnh đạo Bộ chính tỉnh chưa về hưu đã rời khỏi cương vị công tác đảm nhiệm. Tổ viên của tổ dò xét đa phần là cán bộ cấp bộ phó tỉnh, cũng có cán bộ cấp cục chính phòng.
Tổ tuần sát này có thể nói tay cầm đại quyền, có phần như "khâm sai đại thần".
"Liễu Tuấn, tổ tuần sát lần này có lẽ chính là chĩa vào TP Ngọc Lan. Đương nhiên, trên danh nghĩa là tuần sát bình thường."
Nghiêm Minh hơi trầm mặc rồi lại chậm rãi nói tiếp.
Liễu Tuấn "ừ" một tiếng, chức trách chính yếu của tổ tuần sát Trung ương chính là giám sát cán bộ lãnh đạo chủ chốt của địa phương, đổi lại một câu khác chính là chuyên môn nhắm vào những "người đứng đầu". Đương nhiên, tổ tuần sát Trung ương đến cả tỉnh A, người khẩn trương không chỉ một mình y. Có vẻ như người đứng đầu tỉnh A chính là Thai Duy Thanh. Tuy nhiên, người ta muốn nhằm vào Ngọc Lan cũng chỉ có thể do y đi đỡ.
Quyền chủ động nằm ở trong tay tổ tuần sát.
Nghiêm Minh nói tổ trường tuần sát dẫn đội là Tưởng lão, chính là phó bí thư Trung kỷ ủy, tại Trung kỷ ủy rất có quyền uy, hưởng thụ đãi ngộ của cấp Phó quốc. Nói như vậy, tổ trưởng của tổ tuần sát Trung ương do lãnh đạo cấp bộ Chính tỉnh đảm nhiệm, lãnh đạo cấp quốc gia như Tưởng lão nếu như đảm nhiệm tổ trưởng tổ tuần sát Trung ương thông thường đều sẽ đến tỉnh thành phố của bí thư đảng uỷ đảm nhiệm uỷ viên Cục chính trị, tỷ như các tỉnh thành phố tại lĩnh vực kinh tế, lĩnh vực chính trị chiếm địa vị hết sức quan trọng ở quốc nội như tỉnh D, TP Minh Châu.
Do Tưởng lão dẫn đội mà lại đến tỉnh A, quy cách này có phần hơi cao.
Có thể thấy được đây cũng không phải là lần tuần sát bình thường, nói nói từ ý nghĩa nào đó, lần này tổ tuần sát Trung ương đến đây rõ ràng có chứa ý đồ "dò xét vấn đề", ý nghĩa giám sát đặc biệt rõ ràng.
Lập trường chính trị của Tưởng lão cũng không nhất trí với Nghiêm Liễu hệ, có người nói tương đối gần Minh Châu hệ.
Hai cơ cấu Trung kỷ ủy và Trung tổ bộ xưa nay là đơn vị nhân viên cấu thành phức tạp nhất trong cơ cấu Trung ương, cho tới bây giờ cũng không có phe phái nào, có thể hoàn toàn nắm trong tay hai cơ cấu này. Thí dụ như bí thư Trung kỷ ủy hiện tại là Nghiêm Ngọc Thành, nhưng không có nghĩa là phó bí thư như Tưởng lão, lý niệm chính trị nhất định sẽ nhất trí cùng Nghiêm Ngọc Thành.
Nghiêm Minh hiểu đã không có lầm khi nói cho Liễu Tuấn, lần này tổ tuần sát của Trung ương có lẽ chính là nhằm vào TP Ngọc Lan, điều này càng khiến Liễu Tuấn thêm cảnh giác.
Bàn cờ đã thăng cấp!
Có người kiềm chế không được muốn trực tiếp nổ súng về Liễu Tuấn.
Vì ngăn cản "sản nghiệp trụ cột" ra sân khấu, Liễu Tuấn đã áp dụng một loạt biện pháp. Trước khi sang St. Petersburg, đêm khuya đến thăm Tiền Kiến Quân, đạt được hiệu quả hài lòng, Tiền Kiến Quân rất lưu tâm đối với việc điều chỉnh cán bộ tại Giang Khẩu. Lấy địa vị hiện tại và uy vọng cao thượng tại tỉnh D của Tiền Kiến Quân, bổ nhiệm cho hai cán bộ cấp chính phòng, lãnh đạo Tỉnh ủy của tỉnh D rất khó mà không nể mặt ông ta. Hai thành viên của Giang Khẩu bị điều nhậm chức tại bộ uỷ quốc gia, hai Thường ủy Thành ủy mới được bổ sung đều là cán bộ trẻ tuổi tiếp cận lý niệm chính trị với Khâu Tình Xuyên. Kể từ đó, hoàn cảnh của Khâu Tình Xuyên tại trong ban Thành ủy Giang Khẩu đã xoay chuyển, rốt cuộc có đủ quyền ngôn ngữ cùng Lê bí thư.
Lần này điều chỉnh nhân sự tiến hành cực kỳ nhanh, như sét đánh không kịp bưng tai. Lê bí thư chưa kịp phát giác thì điều chỉnh đã hoàn thành, muốn ngăn cản cũng không còn kịp rồi.
Khâu Tình Xuyên không phụ nhờ vã, sau khi trong tay nắm quyền ngôn ngữ không chút khách khí chặn lại "sản nghiệp trụ cột" thông qua tại TP Giang Khẩu. Lúc này, bàn cờ tại Giang Khẩu cũng đã tiến vào trạng thái gay cấn, nhưng theo Liễu Tuấn biết, Khâu Tình Xuyên đã đạt được ưu thế, từ phòng ngự toàn diện chuyển thành tiến công toàn diện. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Khâu Tình Xuyên chính vị bí thư Thành ủy Giang Khẩu hoặc là càng tiến thêm một bước trở thành cán bộ lãnh đạo cấp Chính bộ, đã ở trong tầm tay.
TP Giang Khẩu mặc dù chỉ là thành phố cấp Phó tỉnh, trên nguyên tắc còn tiếp thu lãnh đạo của Chính phủ tỉnh Tỉnh ủy tỉnh D, thế nhưng xét thấy địa vị đặc biệt của TP Giang Khẩu tại lĩnh vực kinh tế quốc nội, TP Giang Khẩu phủ quyết đề nghị coi sản nghiệp nhà đất là "sản nghiệp trụ cột" của kinh tế quốc dân, tại phạm vi toàn quốc đã có tiếng vọng mạnh mẽ, lực ảnh hưởng của nó không dưới lực ảnh hưởng khi bình ổn giá nhà tại TP Ngọc Lan.
Chính là bởi vì Lê bí thư "thất thủ" tại TP Giang Khẩu nên khiến mấy tỉnh thành phố khác đang nóng lòng muốn thử đành phải tạm thời dừng lại, áp dụng thái độ trông ngóng đứng xem.
Xem ra Liễu Tấn Tài cũng không phải ngồi không!
Liễu bí thư rất bất mãn.
Liễu Tuấn và Cận Hữu Vi là bạn bè, hơn nữa còn là bạn rất thân, nhưng Liễu Tuấn tuyệt không cho phép có người ở có chủ ý gì trên việc an trí nhà. Mặc kệ người đó là ai! Nhưng Liễu Tuấn vẫn còn chưa tin, Cận Hữu Vi tuyệt đối không đến mức làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, tên này tuy có lăng nhăng nhưng trên đại sự lại rất nghiêm túc.
Kha Khải Phàm vội vàng giải thích: "Không phải là điền sản Tinh Vũ, cũng không phải điền sản Hào Uyển hay là điền sản Quảng Hạ. Hiện nay tổng cộng khu mới có ba nhà thầu, ý của thị trưởng bên kia là muốn tiến cử thêm mấy nhà nữa như vậy mới có cạnh tranh."
Liễu Tuấn gật đầu: "Có cạnh tranh mới có động lực, cách nghĩ này cũng đúng."
Điền sản Hào Uyển Liễu Tuấn có nghe nói qua, là một công ty điền sản rất có thực lực tại TP Ngọc Lan, quy mô rất lớn, chỉ là so với Tinh Vũ và Quảng Hạ thì thua vài phần.
"Lão tổng của điền sản Hào Uyển tên là Miêu Chính Cường, dạ, nghe nói có quan hệ khá mật thiết với bí thư Tạ Viện. . ."
Kha Khải Phàm nói tiếp, giọng vẫn rất bình thản, không mang theo chút tâm tình nào.
Liễu Tuấn chậm rãi gật đầu: "Ừ, tôi biết rồi."
Kha Khải Phàm liền im lặng, nhẹ nhàng lui ra ngoài. Tuy nhiên trong lòng Kha Khải Phàm cũng có chút buồn bực, nghe nói an trí nhà xảy ra vấn đề, không ngờ Liễu bí thư vẫn bình tĩnh như vậy, đây không hề giống với tác phong xưa nay của Liễu bí thư. Trước kia khi đụng tới vấn đề như vậy dù cho sự việc có nhỏ thì Liễu bí thư cũng truy ra manh mối. Liễu Tuấn chính là dùng loại phương thức giám sát cẩn thận tỉ mỉ này để giám sát cơ cấu chấp chính khổng lồ của TP Ngọc Lan vận hành tốt. Thân là bí thư Thành ủy, Liễu Tuấn không thể việc nào cũng nhìn rõ, điều y có thể làm chính là phát hiện một vấn đề, lập tức không chút do dự truy cứu tới cùng, khi chất vấn người thì dùng một loại phương pháp cùng loại với "phán lệ", để cho các cán bộ của Ngọc Lan cũng biết, anh chị không thể phạm tội, bằng không thì, một khi bị Liễu bí thư biết thì sẽ không có kết quả tốt.
Tạo ra một loại tác dụng chấn nhiếp.
Nhưng hiện tại, hình như Liễu bí thư không định truy cứu chuyện này, hoặc là cho dù truy cứu, thủ pháp cũng sẽ không quá mạnh mẽ.
Kha Khải Phàm nghĩ tới nghĩ lui, phỏng chừng vẫn là bởi vì quan hệ của Tạ Viện. Một đoạn thời gian tới nay, Liễu bí thư đối với Lý thị trưởng và Tạ phó bí thư hình như đều rất rộng rãi. Nhất là Tạ phó bí thư, đề bạt một số cán bộ cũng không phải rất hợp cách, trên cơ bản Liễu bí thư cũng nhất nhất phê chuẩn, rất ít khi bác bỏ. Bởi vậy bình thường uy vọng của Tạ phó bí thư trong cảm nhận của các cán bộ tăng nhiều, không chỉ trở thành đối tượng để các cán bộ tranh nhau nịnh bợ, cũng thành đại quan để rất nhiều thương nhân tranh nhau nịnh hót lấy lòng.
Căn cứ theo tin tức Kha Khải Phàm nhận được, Miêu Chính Cường này trước kia có chút quan hệ với Tạ Viện. Đương nhiên, không phải là mật thiết, thời gian đó Tạ Viện còn là trưởng phòng tuyên truyền Thành ủy, mặc dù coi là lãnh đạo Thành ủy nhưng thường không thể can thiệp vào lĩnh vực kinh tế, không thấy được quyền lực. Miêu Chính Cường tận lực tiếp cận các lãnh đạo trong thành phố cũng không có qua Tạ Viện. Mặc kệ nói như thế nào, có một người bạn là trưởng phòng tuyên truyền Thành ủy chung quy không phải là chuyện gì xấu. Hiện tại thực quyền của Tạ Viện tăng nhiều, có người nói còn leo lên nhánh cao của bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh, lập tức giá trị tăng gấp trăm lần. Miêu Chính Cường âm thầm may mắn lúc trước kết giao với Tạ Viện là một lựa chọn cực kỳ sáng suốt.
Tình hình trên quan trường vốn chính là thay đổi trong nháy mắt. Không có cây xanh mãi, cũng không có người đứng mãi ở một bên, chỉ cần còn đang ở trong thể chế, dù cho hiện tại ngồi ghế lạnh, đến thời cơ thích hợp thì sẽ trỗi dậy.
Thí dụ như Phàn Chí Vĩ chính là điển hình, Tạ Viện cũng có ý tứ này.
Tạ Viện tay cầm đại quyền, Miêu Chính Cường lập tức bám sát cũng là bình thường.
Chỉ là Kha Khải Phàm không rõ, vì sao Liễu Tuấn lại dễ dàng tha cho Tạ Viện như vậy, lẽ nào Liễu bí thư đang kiêng kỵ Tạ Viện và Thai Duy Thanh? Nói như vậy cũng không đúng, dù sao Thai Duy Thanh là bí thư Tỉnh ủy, chấp chưởng quyền to, cường thế như Liễu nha nội cũng không thể không có điều cố kỵ.
Tuy nhiên Kha Khải Phàm thủy chung không phải là người rất tin tưởng vào phán đoán của mình. Hắn mặc dù đi theo Liễu Tuấn đã một đoạn thời gian, Liễu Tuấn đã tận lực bồi dưỡng hắn, cũng không ở trước mặt hắn làm ra vẻ cao thâm, thế nhưng đối với ý nghĩ ở sâu trong nội tâm của Liễu Tuấn Kha Khải Phàm vẫn nắm bắt không được. Hình như Liễu bí thư luôn có thể tại thời khắc không tưởng, thậm chí là ở thời gian tất cả mọi người cho rằng đại cục đã định, vô lực xoay chuyển trời đất thì kì binh xông ra, chuyển bại thành thắng.
Thế thì lần này có phải Liễu bí thư cũng có dụng ý càng sâu hơn không?
Thật khó đoán!
nhưng Kha Khải Phàm biết, việc này khẳng định phải giải quyết, về phần giải quyết thế nào thì phải nhìn thủ pháp của Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn vẫn ngồi ở trên ghế sofa, yên lặng hút thuốc suy tư. Hiện giờ mấy vấn đề an trí nhà không phải là điều Liễu bí thư quan tâm nhất, điều y quan tâm nhất chính là cấp trên. Lập tức sẽ đến cuối năm, thời gian cách hội nghị Hội đồng nhân dân lần thứ hai khóa 10 còn chưa tới 5 tháng. Cha y lần đầu tiên ở trên đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đại biểu Chính phủ Trung ương làm báo cáo công tác Chính phủ.
Điền sản nhà đất có thể xem như "sản nghiệp trụ cột" xuất hiện tại trong báo cáo công tác Chính phủ hay không là tiêu điểm hiện nay khắp nơi quan tâm.
Liễu Tuấn đặc biệt quan tâm.
Việc này không chỉ có quan hệ đến dân sinh càng có quan hệ đến danh vọng thậm chí địa vị của cha y, có thể sẽ ảnh hưởng đến bình phán của hậu thế đối với Liễu Tấn Tài, thậm chí còn có thể dẫn phát ra một cơn lốc chính trị khôn lường, kết quả thế nào, hiện tại Liễu Tuấn không cách nào biết trước được.
Tuy nhiên thân là bí thư Thành ủy muốn an tĩnh cũng không dễ dàng.
Liễu bí thư lại hút thêm một điếu thuốc, chưa hít được hai hơi thì đtdđ vang lên. Liễu Tuấn cầm lấy đtdđ lên xem thì thấy là Nghiêm Minh gọi tới.
"Liễu Tuấn, có một chuyện, ba bảo anh thông báo cho cậu một tiếng, tổ tuần sát Trung ương muốn đến TP Ngọc Lan, nguyên phó bí thư Trung kỷ ủy Tưởng lão dẫn đội."
Nghiêm Minh chậm rãi nói ở trong điện thoại. Nghiêm Minh hiện giờ đã không còn cái bệnh trẻ tuổi nông nổi, càng thêm trầm ổn lão luyện, rất có khí tượng quan lớn.
Liễu Tuấn hơi giật mình.
Đơn vị tuần sát Trung ương là tổ chức dưới chỉ thị của đảng Trung ương do Trung kỷ ủy, Trung tổ bộ thiết lập. Tổ trưởng tổ tuần sát Trung ương do cán bộ cấp lãnh đạo Bộ chính tỉnh chưa về hưu đã rời khỏi cương vị công tác đảm nhiệm. Tổ viên của tổ dò xét đa phần là cán bộ cấp bộ phó tỉnh, cũng có cán bộ cấp cục chính phòng.
Tổ tuần sát này có thể nói tay cầm đại quyền, có phần như "khâm sai đại thần".
"Liễu Tuấn, tổ tuần sát lần này có lẽ chính là chĩa vào TP Ngọc Lan. Đương nhiên, trên danh nghĩa là tuần sát bình thường."
Nghiêm Minh hơi trầm mặc rồi lại chậm rãi nói tiếp.
Liễu Tuấn "ừ" một tiếng, chức trách chính yếu của tổ tuần sát Trung ương chính là giám sát cán bộ lãnh đạo chủ chốt của địa phương, đổi lại một câu khác chính là chuyên môn nhắm vào những "người đứng đầu". Đương nhiên, tổ tuần sát Trung ương đến cả tỉnh A, người khẩn trương không chỉ một mình y. Có vẻ như người đứng đầu tỉnh A chính là Thai Duy Thanh. Tuy nhiên, người ta muốn nhằm vào Ngọc Lan cũng chỉ có thể do y đi đỡ.
Quyền chủ động nằm ở trong tay tổ tuần sát.
Nghiêm Minh nói tổ trường tuần sát dẫn đội là Tưởng lão, chính là phó bí thư Trung kỷ ủy, tại Trung kỷ ủy rất có quyền uy, hưởng thụ đãi ngộ của cấp Phó quốc. Nói như vậy, tổ trưởng của tổ tuần sát Trung ương do lãnh đạo cấp bộ Chính tỉnh đảm nhiệm, lãnh đạo cấp quốc gia như Tưởng lão nếu như đảm nhiệm tổ trưởng tổ tuần sát Trung ương thông thường đều sẽ đến tỉnh thành phố của bí thư đảng uỷ đảm nhiệm uỷ viên Cục chính trị, tỷ như các tỉnh thành phố tại lĩnh vực kinh tế, lĩnh vực chính trị chiếm địa vị hết sức quan trọng ở quốc nội như tỉnh D, TP Minh Châu.
Do Tưởng lão dẫn đội mà lại đến tỉnh A, quy cách này có phần hơi cao.
Có thể thấy được đây cũng không phải là lần tuần sát bình thường, nói nói từ ý nghĩa nào đó, lần này tổ tuần sát Trung ương đến đây rõ ràng có chứa ý đồ "dò xét vấn đề", ý nghĩa giám sát đặc biệt rõ ràng.
Lập trường chính trị của Tưởng lão cũng không nhất trí với Nghiêm Liễu hệ, có người nói tương đối gần Minh Châu hệ.
Hai cơ cấu Trung kỷ ủy và Trung tổ bộ xưa nay là đơn vị nhân viên cấu thành phức tạp nhất trong cơ cấu Trung ương, cho tới bây giờ cũng không có phe phái nào, có thể hoàn toàn nắm trong tay hai cơ cấu này. Thí dụ như bí thư Trung kỷ ủy hiện tại là Nghiêm Ngọc Thành, nhưng không có nghĩa là phó bí thư như Tưởng lão, lý niệm chính trị nhất định sẽ nhất trí cùng Nghiêm Ngọc Thành.
Nghiêm Minh hiểu đã không có lầm khi nói cho Liễu Tuấn, lần này tổ tuần sát của Trung ương có lẽ chính là nhằm vào TP Ngọc Lan, điều này càng khiến Liễu Tuấn thêm cảnh giác.
Bàn cờ đã thăng cấp!
Có người kiềm chế không được muốn trực tiếp nổ súng về Liễu Tuấn.
Vì ngăn cản "sản nghiệp trụ cột" ra sân khấu, Liễu Tuấn đã áp dụng một loạt biện pháp. Trước khi sang St. Petersburg, đêm khuya đến thăm Tiền Kiến Quân, đạt được hiệu quả hài lòng, Tiền Kiến Quân rất lưu tâm đối với việc điều chỉnh cán bộ tại Giang Khẩu. Lấy địa vị hiện tại và uy vọng cao thượng tại tỉnh D của Tiền Kiến Quân, bổ nhiệm cho hai cán bộ cấp chính phòng, lãnh đạo Tỉnh ủy của tỉnh D rất khó mà không nể mặt ông ta. Hai thành viên của Giang Khẩu bị điều nhậm chức tại bộ uỷ quốc gia, hai Thường ủy Thành ủy mới được bổ sung đều là cán bộ trẻ tuổi tiếp cận lý niệm chính trị với Khâu Tình Xuyên. Kể từ đó, hoàn cảnh của Khâu Tình Xuyên tại trong ban Thành ủy Giang Khẩu đã xoay chuyển, rốt cuộc có đủ quyền ngôn ngữ cùng Lê bí thư.
Lần này điều chỉnh nhân sự tiến hành cực kỳ nhanh, như sét đánh không kịp bưng tai. Lê bí thư chưa kịp phát giác thì điều chỉnh đã hoàn thành, muốn ngăn cản cũng không còn kịp rồi.
Khâu Tình Xuyên không phụ nhờ vã, sau khi trong tay nắm quyền ngôn ngữ không chút khách khí chặn lại "sản nghiệp trụ cột" thông qua tại TP Giang Khẩu. Lúc này, bàn cờ tại Giang Khẩu cũng đã tiến vào trạng thái gay cấn, nhưng theo Liễu Tuấn biết, Khâu Tình Xuyên đã đạt được ưu thế, từ phòng ngự toàn diện chuyển thành tiến công toàn diện. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Khâu Tình Xuyên chính vị bí thư Thành ủy Giang Khẩu hoặc là càng tiến thêm một bước trở thành cán bộ lãnh đạo cấp Chính bộ, đã ở trong tầm tay.
TP Giang Khẩu mặc dù chỉ là thành phố cấp Phó tỉnh, trên nguyên tắc còn tiếp thu lãnh đạo của Chính phủ tỉnh Tỉnh ủy tỉnh D, thế nhưng xét thấy địa vị đặc biệt của TP Giang Khẩu tại lĩnh vực kinh tế quốc nội, TP Giang Khẩu phủ quyết đề nghị coi sản nghiệp nhà đất là "sản nghiệp trụ cột" của kinh tế quốc dân, tại phạm vi toàn quốc đã có tiếng vọng mạnh mẽ, lực ảnh hưởng của nó không dưới lực ảnh hưởng khi bình ổn giá nhà tại TP Ngọc Lan.
Chính là bởi vì Lê bí thư "thất thủ" tại TP Giang Khẩu nên khiến mấy tỉnh thành phố khác đang nóng lòng muốn thử đành phải tạm thời dừng lại, áp dụng thái độ trông ngóng đứng xem.
Xem ra Liễu Tấn Tài cũng không phải ngồi không!
/2140
|