Phòng họp hội ý bí thư cũng không phải loại phòng họp được bố trí theo chính quy, có phần giống như cách bố trí của phòng tiếp khách, đều là ghế sofa rộng lớn, thoải mái, làm thành một hình nửa cung tròn, bên trong trải thảm đỏ thẫm, rất là thư thái.
Khi Liễu Tuấn vào, phó bí thư Tỉnh ủy La Tự Lập, bí thư Kỷ ủy Hứa Hồng Cửu và bộ trưởng bộ Tổ chức Tỉnh ủy Hướng Hàm đều đã đến, La Tự Lập và Hứa Hồng Cửu đang hút thuốc, Hướng Hàm thì nhìn vào bản ghi chép, phỏng chừng là làm quen một chút với tư liệu của cán bộ liên quan sẽ phải tuyên đọc.
Thấy Liễu Tuấn đi vào, mấy người đều mỉm cười gật đầu.
Liễu Tuấn ngồi xuống bên cạnh La Tự Lập, La Tự Lập cười đưa tay đẩy bao thuốc đến gần y.
"Cảm ơn."
Liễu Tuấn mỉm cười, rút ra một điếu Đại Trung Hoa từ trong bao thuốc rồi châm hút.
Hướng Hàm cười nói: "Mỗi lần tham gia Hội nghị xử lý thường vụ bí thư, đối với tôi đều là một sự khảo nghiệm. . .Các vị nghiện thuốc cũng không nhẹ nhỉ."
Bầu không khí của Hội nghị xử lý thường vụ bí thư xưa nay tương đối tùy ý, ngoại trừ đích đề tài hết sức nghiêm túc, mọi người nói chuyện cũng không phải quá cẩn thận lưu ý, trên cơ bản là nghĩ gì thì nói đó.
"Kháng nghị" như vậy Hướng Hàm cũng đề xuất qua vài lần, tuy nhiên mỗi lần đều cười nói. Tất cả mọi người cũng chỉ cười mà chẳng ừ hử gì cả.
Rất nhanh, Lưu Phi Bằng và Thai Duy Thanh sóng vai đi vào phòng họp, thư ký Tiểu Trịnh của Thai Duy Thanh nhẹ nhàng đóng lại cửa, sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh Thai Duy Thanh, bày ra tư thế ghi chép.
Mỗi lần họp ngoại trừ Tiểu Trịnh còn có một nhân viên thư ký của văn phòng Tỉnh ủy phụ trách ghi lại. Bí thư trưởng Tỉnh ủy Triệu Đan dự thính hội nghị, trên danh nghĩa hắn cũng là người phụ trách ghi chép. Trên thực tế, bí thư trưởng đại nhân đương nhiên không đích thân động thủ, mặc dù nói là dự thính, thỉnh thoảng cũng sẽ phát biểu ý kiến và cái nhìn của mình, cũng không có người dùng "dự thính" mà nói chuyện.
Chỉ là Triệu Đan tương đối giữ quy củ, tình hình chung vẫn rất ít khi lên tiếng.
"Các đồng chí đều đã đến đông đủ, vậy chúng ta sẽ bắt đầu họp. Hội nghị ngày hôm nay chủ yếu là nghiên cứu một chút về vấn đề điều chỉnh cán bộ ở một số nơi cá biệt. . . Đồng chí Hướng Hàm, xin đồng chí giới thiệu một chút những tình huống điều chỉnh cán bộ này đi."
Thai Duy Thanh ngồi xuống vị trí chủ vị, ánh mắt chậm rãi đảo quanh, thản nhiên nói.
Nghe được tâm tình của Thai bí thư không phải rất tốt, hình như có điều không vui, nhưng không biết là vì nguyên nhân gì. Liễu Tuấn đoán là có quan hệ đến việc điều chỉnh cán bộ lần này.
Nguyên nhân bên trong không chỉ Liễu Tuấn, trong lòng các lãnh đạo Tỉnh ủy khác cũng rõ ràng.
"Vâng, Thai bí thư!"
Hướng Hàm gật đầu trả lời, sau đó mở ra bản ghi chép trước mặt.
Vị trí cán bộ Hướng Hàm đề xuất đầu tiên chính là bí thư Thành ủy của TP Nguyên Nam bắc bộ tỉnh A. TP Nguyên Nam nằm ở phía Tây bắc bộ tỉnh A, giáp giới cùng tỉnh Trung Nguyên, là một thành phố cấp khu có dân cư đông nhất tỉnh A, kinh tế phát triển nói tương đối thì cũng không tẫn như nhân ý. Bài danh GDP cũng luôn xếp vào vị trí cuối ở trong tỉnh.
Điều này tuy có quan hệ đến nguyên nhân lịch sử và vị trí địa lý của TP Nguyên Nam, nhưng cũng có quan hệ rất lớn tới các sắp xếp ban cán bộ của TP Nguyên Nam.
Nói như thể là, một nơi có kinh tế càng lạc hậu, tình hình cán bộ "tự sinh tự tiêu" cũng càng rõ ràng. Không có chiến tích chói mắt, cán bộ đi lên không được, mà cán bộ bên ngoài cũng không phải rất tình nguyện qua. Thời gian tích lũy nhiều năm, những cán bộ khu lạc hậu này phần lớn là cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy người quen cũ, như một cái môi nguấy mãi trong nồi. Phe phái nhỏ thì đầy rẫy.
Cán bộ lãnh đạo chủ chốt của TP Nguyên Nam tuổi tác đều tương đối lớn. Thị trưởng Tiền nhiệm Lương Văn Phong năm ngoái khi lui xuống đi cũng tròn 60t. Hiện tại bí thư Thành ủy Trương Bảo Sinh muốn điều chỉnh cũng đã 59t. Lại nói tiếp, Trương Bảo Sinh và Lương Văn Phong là một đôi oan gia, hai người đều là cán bộ sinh trưởng ở địa phương, lý lịch công tác cũng có rất nhiều điểm tương tự, đều đảm nhiệm qua bí thư Huyện ủy. Hai người tại Nguyên Nam đấu rất kịch liệt, nói là dây dưa vài chục năm cũng không quá đáng. Nhất là khi tranh đoạt vị trí bí thư Thành ủy, càng đấu đến "long trời lở đất", cuối cùng Trương Bảo Sinh lấy "ưu thế tuổi tác" trẻ hơn 2t mới đánh bại được Lương Văn Phong, leo lên bảo tọa bí thư Thành ủy.
Đương nhiên, đối với lãnh đạo trong tỉnh mà nói, hai vị này đều thuộc về đối tượng cần điều chỉnh.
Để thế lực bản thổ lớn mạnh vẫn là việc kiêng kị nhất tại vòng chính trị. Thế lực bản thổ ở mức độ cấp tỉnh tại tỉnh A đều đã bị "thanh lý" sạch sẽ, trong tỉnh đương nhiên cũng không thể bỏ qua cho TP Nguyên Nam tồn tại loại tình hình này. Chỉ là TP Nguyên Nam vẫn không được lãnh đạo trong tỉnh coi trọng, không được xem như là đối tượng trọng điểm để "thanh lý", hơn nữa Trương Bảo Sinh và Lương Văn Phong đều đã đến bên bờ tuổi tác, cũng cho phép họ ở lại thêm một hai năm, thuận thế về hưu, đỡ phải cường lực điều chỉnh, lại còn tự nhiên đâm ngang.
Năm ngoái điều chỉnh Lương Văn Phong, Thai Duy Thanh có ý muốn cho Uông Quốc Chiêu đến TP Nguyên Nam tiếp nhận chức vụ thị trưởng. Lúc đó Cù Hạo Cẩm còn đang nhậm chức, liền đề nghị Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, làm trợ thủ cho tân tỉnh trưởng. Thai Duy Thanh không phải rất thích, muốn phái Uông Quốc Chiêu đi ra ngoài xa một chút. Sự thực chứng minh, sự lo lắng của Thai Duy Thanh không phải là không có đạo lý. Uông Quốc Chiêu quả nhiên rất nhanh đã thành thân tín tâm phúc của Lưu Phi Bằng, không ngừng bày mưu tính kế, được Lưu Phi Bằng rất coi trọng.
Cuối cùng, Thai Duy Thanh đề cử một cán bộ tâm phúc của mình, tiếp nhận thị trưởng Nguyên Nam.
Tình huống TP Nguyên Nam phức tạp, tác phong công tác của Trương Bảo Sinh lại rất bá đạo, dù sao cũng đã gần về hưu nên cũng không cố kỵ nhiều, bình thường ra oai trước mặt tân thị trưởng, rất ương ngạnh. Công tác của tân thị trưởng rất khó khai triển nên vì thế thỉnh thoảng đến trước mặt Thai Duy Thanh kể khổ. Thai Duy Thanh đã sớm có tâm tư thay thế gấp Trương Bảo Sinh.
Bây giờ tuổi tác Trương Bảo Sinh đã đến hạn, Thai bí thư đương nhiên sẽ không cần phải khách khí gì thêm.
Trương Bảo Sinh lui xuống, đây đã thành một kết luận, không có gì phải tranh luận, chân chính làm cho Liễu Tuấn cảm thấy ngoài ý muốn chính là chức bí thư Thành ủy Nguyên Nam mà bộ tổ chức Tỉnh ủy muốn đề xuất chọn người.
Tổng cộng Hướng Hàm đưa ra hai người.
Một người trong đó bất ngờ chính là Uông Quốc Chiêu. Một người khác là bí thư Công ủy cơ quan Tỉnh ủy Mạch Hiền Bân.
Liễu Tuấn vừa nghe thì đã hiểu nguyên nhân Thai Duy Thanh mất hứng. Không hề nghi ngờ, Mạch Hiền Bân mới là người Thai Duy Thanh muốn chọn. Uông Quốc Chiêu chính là người bị Lưu Phi Bằng đẩy ra đấu lôi đài với Mạch Hiền Bân.
Lẽ ra việc tính toán đảm nhiệm bí thư Thành ủy một thành phố cấp khu trong một tỉnh có thể coi là một sự điều chỉnh nhân sự tương đối trọng đại. Thông thường dưới loại tình huống này, bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng sẽ liên hệ với nhau trước, đây là trình tự phải có. Huống chi Thai Duy Thanh không phải là loại bí thư Tỉnh ủy cường thế, Lưu Phi Bằng cũng không phải tỉnh trưởng trên ý nghĩa thông thường. Hiện nay thực lực trong tỉnh của hai người khó phân cao thấp. Thai Duy Thanh giữ vị trí bí thư Tỉnh ủy cũng chỉ hơi chiếm ưu thế mà thôi.
Thai Duy Thanh gắng sức tiến cử Mạch Hiền Bân đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam, Liễu Tuấn cũng có thể lý giải. Thị trưởng đã là tâm phúc của Thai Duy Thanh, lại thêm Mạch Hiền Bân qua đó, TP Nguyên Nam không hề nghi ngờ sẽ được Thai Duy Thanh vững vàng nắm trong tay. Hai phái thế lực Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn cũng đừng nghĩ nhúng tay vào.
Ngoại trừ yêu cầu trên chính trị, Thai Duy Thanh muốn nắm chắc TP Nguyên Nam trong tay còn có một nguyên nhân rất bí ẩn khác, đó chính là Tạ Viện đang tiếp nhận hai công trình lớn tại TP Nguyên Nam, tổng giá trị xây dựng ngoài 1 tỷ. Nếu như thị trưởng bí thư của TP Nguyên Nam đều là cán bộ chi chính của Thai Duy Thanh, vậy thì không còn gì phải đáng lo.
Bí mật này, Thai Duy Thanh tự tin là giấu rất kỹ.
Tạ Viện không phải là loại đàn bà lắm chuyện không có đầu óc, nhất định sẽ không nói với người khác là mình ở TP Nguyên Nam đang có một núi tiền.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là bản thân Thai Duy Thanh cảm giác được hài lòng, trên thực tế, Liễu Tuấn đã biết bí mật này. Tạ Viện bất ngờ leo lên vị trí phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan đã khiến cho Liễu Tuấn cảnh giác. Sau đó lại từ trong miệng Đinh Linh lấy được nghiệm chứng. Đã như vậy, nếu muốn Liễu Tuấn không chú ý đến hướng đi của Tạ Viện thì không không thể nào nói nổi.
Về phần Lưu Phi Bằng có phải cũng chú ý đến Tạ Viện hay không, Liễu Tuấn không biết được. Từ việc hắn đề cử Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam thì có lẽ cũng đã nhằm vào. Đương nhiên, cũng không bài trừ khả năng Lưu Phi Bằng muốn cho Uông Quốc Chiêu thêm trải nghiệm nhậm chức phong phú. Uông Quốc Chiêu trước sau cũng chỉ đảm nhiệm qua thị trưởng Ngô Tây và thị trưởng Ngọc Lan, chỉ thiếu một vị trí bí thư Thành ủy là chưa có, điều này đối với tương lai hắn có thể leo lên vị trí càng cao hơn có chút ảnh hưởng bất lợi. Mượn cơ hội này để chuyển đến TP Nguyên Nam một vòng cũng là một kế hoạch không tệ.
Mặc kệ thế nào, Uông Quốc Chiêu là một người có năng lực, điểm này ngay cả Liễu Tuấn cũng không phủ nhận. Nhất là tại phương diện kiến thiết kinh tế, năng lực của Uông Quốc Chiêu rất mạnh. Một khu lạc hậu như TP Nguyên Nam quả thực cũng cần một người lãnh đạo mạnh mẽ hữu lực qua cầm lái mới có vọng đạt được sự phát triển nhanh hơn.
Có thể Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng đều rất rõ ràng, hiện nay lực chú ý chủ yếu của Liễu Tuấn chỉ đặt ở "sản nghiệp trụ cột", bận việc ứng phó với lời "chỉ trích" đến từ cao tầng, tạm thời chưa có dư lực để tham dự "tranh đấu" nhân sự trong tỉnh, vì vậy trên vấn đề này hai người họ ai cũng không có trưng cầu ý kiến của Liễu Tuấn. Hơn nữa, chiếu theo nguyên tắc thì việc điều chỉnh cán bộ như vậy trước đó cũng không cần phải thông báo với bí thư Thành ủy thành phố.
Cùng là phó bí thư Tỉnh ủy, phân công khác nhau, quyền lực thực tế vẫn có sự khác nhau rất lớn.
Liễu Tuấn cũng không phải rất lưu ý.
Y đối với việc an bài cán bộ của TP Nguyên Nam vốn không có gì hứng thú.
Kế tiếp, Hướng Hàm công bố cương vị thứ hai cần điều chỉnh, là chức vụ thư ký trưởng Chính phủ tỉnh. Nguyên thư ký trưởng Chính phủ tỉnh chuẩn bị điều đến nhậm chức tại tỉnh khác, chức vụ này lập tức bị bỏ trống.
Thú vị chính là, chức vụ này cũng xuất hiện hai dự tính chọn người. Một người vẫn là Uông Quốc Chiêu, một người còn lại là một phó thư ký trưởng khác của Chính phủ tỉnh Ngô Thừa Quân.
Dự tính này vừa nghe đã biết là Ngô Thừa Quân chẳng qua là người đi kèm, lựa chọn chân chính vẫn là Uông Quốc Chiêu.
Uông Quốc Chiêu hiện giữ phó thư ký trưởng Chính phủ tỉnh kiêm chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, bất kể lý lịch hay là danh vọng đều trên Ngô Thừa Quân, hơn nữa hắn có Lưu Phi Bằng làm hậu thuẫn kiên cường, nếu cứng đối cứng, Ngô Thừa Quân có thể nói không có bất cứ hy vọng gì.
Đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy cũng đã hơn một năm thời gian, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại tình hình thú vị thế này. Khóe miệng Liễu Tuấn không khỏi nở một nụ cười ý vị sâu xa.
Khi Liễu Tuấn vào, phó bí thư Tỉnh ủy La Tự Lập, bí thư Kỷ ủy Hứa Hồng Cửu và bộ trưởng bộ Tổ chức Tỉnh ủy Hướng Hàm đều đã đến, La Tự Lập và Hứa Hồng Cửu đang hút thuốc, Hướng Hàm thì nhìn vào bản ghi chép, phỏng chừng là làm quen một chút với tư liệu của cán bộ liên quan sẽ phải tuyên đọc.
Thấy Liễu Tuấn đi vào, mấy người đều mỉm cười gật đầu.
Liễu Tuấn ngồi xuống bên cạnh La Tự Lập, La Tự Lập cười đưa tay đẩy bao thuốc đến gần y.
"Cảm ơn."
Liễu Tuấn mỉm cười, rút ra một điếu Đại Trung Hoa từ trong bao thuốc rồi châm hút.
Hướng Hàm cười nói: "Mỗi lần tham gia Hội nghị xử lý thường vụ bí thư, đối với tôi đều là một sự khảo nghiệm. . .Các vị nghiện thuốc cũng không nhẹ nhỉ."
Bầu không khí của Hội nghị xử lý thường vụ bí thư xưa nay tương đối tùy ý, ngoại trừ đích đề tài hết sức nghiêm túc, mọi người nói chuyện cũng không phải quá cẩn thận lưu ý, trên cơ bản là nghĩ gì thì nói đó.
"Kháng nghị" như vậy Hướng Hàm cũng đề xuất qua vài lần, tuy nhiên mỗi lần đều cười nói. Tất cả mọi người cũng chỉ cười mà chẳng ừ hử gì cả.
Rất nhanh, Lưu Phi Bằng và Thai Duy Thanh sóng vai đi vào phòng họp, thư ký Tiểu Trịnh của Thai Duy Thanh nhẹ nhàng đóng lại cửa, sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh Thai Duy Thanh, bày ra tư thế ghi chép.
Mỗi lần họp ngoại trừ Tiểu Trịnh còn có một nhân viên thư ký của văn phòng Tỉnh ủy phụ trách ghi lại. Bí thư trưởng Tỉnh ủy Triệu Đan dự thính hội nghị, trên danh nghĩa hắn cũng là người phụ trách ghi chép. Trên thực tế, bí thư trưởng đại nhân đương nhiên không đích thân động thủ, mặc dù nói là dự thính, thỉnh thoảng cũng sẽ phát biểu ý kiến và cái nhìn của mình, cũng không có người dùng "dự thính" mà nói chuyện.
Chỉ là Triệu Đan tương đối giữ quy củ, tình hình chung vẫn rất ít khi lên tiếng.
"Các đồng chí đều đã đến đông đủ, vậy chúng ta sẽ bắt đầu họp. Hội nghị ngày hôm nay chủ yếu là nghiên cứu một chút về vấn đề điều chỉnh cán bộ ở một số nơi cá biệt. . . Đồng chí Hướng Hàm, xin đồng chí giới thiệu một chút những tình huống điều chỉnh cán bộ này đi."
Thai Duy Thanh ngồi xuống vị trí chủ vị, ánh mắt chậm rãi đảo quanh, thản nhiên nói.
Nghe được tâm tình của Thai bí thư không phải rất tốt, hình như có điều không vui, nhưng không biết là vì nguyên nhân gì. Liễu Tuấn đoán là có quan hệ đến việc điều chỉnh cán bộ lần này.
Nguyên nhân bên trong không chỉ Liễu Tuấn, trong lòng các lãnh đạo Tỉnh ủy khác cũng rõ ràng.
"Vâng, Thai bí thư!"
Hướng Hàm gật đầu trả lời, sau đó mở ra bản ghi chép trước mặt.
Vị trí cán bộ Hướng Hàm đề xuất đầu tiên chính là bí thư Thành ủy của TP Nguyên Nam bắc bộ tỉnh A. TP Nguyên Nam nằm ở phía Tây bắc bộ tỉnh A, giáp giới cùng tỉnh Trung Nguyên, là một thành phố cấp khu có dân cư đông nhất tỉnh A, kinh tế phát triển nói tương đối thì cũng không tẫn như nhân ý. Bài danh GDP cũng luôn xếp vào vị trí cuối ở trong tỉnh.
Điều này tuy có quan hệ đến nguyên nhân lịch sử và vị trí địa lý của TP Nguyên Nam, nhưng cũng có quan hệ rất lớn tới các sắp xếp ban cán bộ của TP Nguyên Nam.
Nói như thể là, một nơi có kinh tế càng lạc hậu, tình hình cán bộ "tự sinh tự tiêu" cũng càng rõ ràng. Không có chiến tích chói mắt, cán bộ đi lên không được, mà cán bộ bên ngoài cũng không phải rất tình nguyện qua. Thời gian tích lũy nhiều năm, những cán bộ khu lạc hậu này phần lớn là cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy người quen cũ, như một cái môi nguấy mãi trong nồi. Phe phái nhỏ thì đầy rẫy.
Cán bộ lãnh đạo chủ chốt của TP Nguyên Nam tuổi tác đều tương đối lớn. Thị trưởng Tiền nhiệm Lương Văn Phong năm ngoái khi lui xuống đi cũng tròn 60t. Hiện tại bí thư Thành ủy Trương Bảo Sinh muốn điều chỉnh cũng đã 59t. Lại nói tiếp, Trương Bảo Sinh và Lương Văn Phong là một đôi oan gia, hai người đều là cán bộ sinh trưởng ở địa phương, lý lịch công tác cũng có rất nhiều điểm tương tự, đều đảm nhiệm qua bí thư Huyện ủy. Hai người tại Nguyên Nam đấu rất kịch liệt, nói là dây dưa vài chục năm cũng không quá đáng. Nhất là khi tranh đoạt vị trí bí thư Thành ủy, càng đấu đến "long trời lở đất", cuối cùng Trương Bảo Sinh lấy "ưu thế tuổi tác" trẻ hơn 2t mới đánh bại được Lương Văn Phong, leo lên bảo tọa bí thư Thành ủy.
Đương nhiên, đối với lãnh đạo trong tỉnh mà nói, hai vị này đều thuộc về đối tượng cần điều chỉnh.
Để thế lực bản thổ lớn mạnh vẫn là việc kiêng kị nhất tại vòng chính trị. Thế lực bản thổ ở mức độ cấp tỉnh tại tỉnh A đều đã bị "thanh lý" sạch sẽ, trong tỉnh đương nhiên cũng không thể bỏ qua cho TP Nguyên Nam tồn tại loại tình hình này. Chỉ là TP Nguyên Nam vẫn không được lãnh đạo trong tỉnh coi trọng, không được xem như là đối tượng trọng điểm để "thanh lý", hơn nữa Trương Bảo Sinh và Lương Văn Phong đều đã đến bên bờ tuổi tác, cũng cho phép họ ở lại thêm một hai năm, thuận thế về hưu, đỡ phải cường lực điều chỉnh, lại còn tự nhiên đâm ngang.
Năm ngoái điều chỉnh Lương Văn Phong, Thai Duy Thanh có ý muốn cho Uông Quốc Chiêu đến TP Nguyên Nam tiếp nhận chức vụ thị trưởng. Lúc đó Cù Hạo Cẩm còn đang nhậm chức, liền đề nghị Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, làm trợ thủ cho tân tỉnh trưởng. Thai Duy Thanh không phải rất thích, muốn phái Uông Quốc Chiêu đi ra ngoài xa một chút. Sự thực chứng minh, sự lo lắng của Thai Duy Thanh không phải là không có đạo lý. Uông Quốc Chiêu quả nhiên rất nhanh đã thành thân tín tâm phúc của Lưu Phi Bằng, không ngừng bày mưu tính kế, được Lưu Phi Bằng rất coi trọng.
Cuối cùng, Thai Duy Thanh đề cử một cán bộ tâm phúc của mình, tiếp nhận thị trưởng Nguyên Nam.
Tình huống TP Nguyên Nam phức tạp, tác phong công tác của Trương Bảo Sinh lại rất bá đạo, dù sao cũng đã gần về hưu nên cũng không cố kỵ nhiều, bình thường ra oai trước mặt tân thị trưởng, rất ương ngạnh. Công tác của tân thị trưởng rất khó khai triển nên vì thế thỉnh thoảng đến trước mặt Thai Duy Thanh kể khổ. Thai Duy Thanh đã sớm có tâm tư thay thế gấp Trương Bảo Sinh.
Bây giờ tuổi tác Trương Bảo Sinh đã đến hạn, Thai bí thư đương nhiên sẽ không cần phải khách khí gì thêm.
Trương Bảo Sinh lui xuống, đây đã thành một kết luận, không có gì phải tranh luận, chân chính làm cho Liễu Tuấn cảm thấy ngoài ý muốn chính là chức bí thư Thành ủy Nguyên Nam mà bộ tổ chức Tỉnh ủy muốn đề xuất chọn người.
Tổng cộng Hướng Hàm đưa ra hai người.
Một người trong đó bất ngờ chính là Uông Quốc Chiêu. Một người khác là bí thư Công ủy cơ quan Tỉnh ủy Mạch Hiền Bân.
Liễu Tuấn vừa nghe thì đã hiểu nguyên nhân Thai Duy Thanh mất hứng. Không hề nghi ngờ, Mạch Hiền Bân mới là người Thai Duy Thanh muốn chọn. Uông Quốc Chiêu chính là người bị Lưu Phi Bằng đẩy ra đấu lôi đài với Mạch Hiền Bân.
Lẽ ra việc tính toán đảm nhiệm bí thư Thành ủy một thành phố cấp khu trong một tỉnh có thể coi là một sự điều chỉnh nhân sự tương đối trọng đại. Thông thường dưới loại tình huống này, bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng sẽ liên hệ với nhau trước, đây là trình tự phải có. Huống chi Thai Duy Thanh không phải là loại bí thư Tỉnh ủy cường thế, Lưu Phi Bằng cũng không phải tỉnh trưởng trên ý nghĩa thông thường. Hiện nay thực lực trong tỉnh của hai người khó phân cao thấp. Thai Duy Thanh giữ vị trí bí thư Tỉnh ủy cũng chỉ hơi chiếm ưu thế mà thôi.
Thai Duy Thanh gắng sức tiến cử Mạch Hiền Bân đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam, Liễu Tuấn cũng có thể lý giải. Thị trưởng đã là tâm phúc của Thai Duy Thanh, lại thêm Mạch Hiền Bân qua đó, TP Nguyên Nam không hề nghi ngờ sẽ được Thai Duy Thanh vững vàng nắm trong tay. Hai phái thế lực Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn cũng đừng nghĩ nhúng tay vào.
Ngoại trừ yêu cầu trên chính trị, Thai Duy Thanh muốn nắm chắc TP Nguyên Nam trong tay còn có một nguyên nhân rất bí ẩn khác, đó chính là Tạ Viện đang tiếp nhận hai công trình lớn tại TP Nguyên Nam, tổng giá trị xây dựng ngoài 1 tỷ. Nếu như thị trưởng bí thư của TP Nguyên Nam đều là cán bộ chi chính của Thai Duy Thanh, vậy thì không còn gì phải đáng lo.
Bí mật này, Thai Duy Thanh tự tin là giấu rất kỹ.
Tạ Viện không phải là loại đàn bà lắm chuyện không có đầu óc, nhất định sẽ không nói với người khác là mình ở TP Nguyên Nam đang có một núi tiền.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là bản thân Thai Duy Thanh cảm giác được hài lòng, trên thực tế, Liễu Tuấn đã biết bí mật này. Tạ Viện bất ngờ leo lên vị trí phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan đã khiến cho Liễu Tuấn cảnh giác. Sau đó lại từ trong miệng Đinh Linh lấy được nghiệm chứng. Đã như vậy, nếu muốn Liễu Tuấn không chú ý đến hướng đi của Tạ Viện thì không không thể nào nói nổi.
Về phần Lưu Phi Bằng có phải cũng chú ý đến Tạ Viện hay không, Liễu Tuấn không biết được. Từ việc hắn đề cử Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam thì có lẽ cũng đã nhằm vào. Đương nhiên, cũng không bài trừ khả năng Lưu Phi Bằng muốn cho Uông Quốc Chiêu thêm trải nghiệm nhậm chức phong phú. Uông Quốc Chiêu trước sau cũng chỉ đảm nhiệm qua thị trưởng Ngô Tây và thị trưởng Ngọc Lan, chỉ thiếu một vị trí bí thư Thành ủy là chưa có, điều này đối với tương lai hắn có thể leo lên vị trí càng cao hơn có chút ảnh hưởng bất lợi. Mượn cơ hội này để chuyển đến TP Nguyên Nam một vòng cũng là một kế hoạch không tệ.
Mặc kệ thế nào, Uông Quốc Chiêu là một người có năng lực, điểm này ngay cả Liễu Tuấn cũng không phủ nhận. Nhất là tại phương diện kiến thiết kinh tế, năng lực của Uông Quốc Chiêu rất mạnh. Một khu lạc hậu như TP Nguyên Nam quả thực cũng cần một người lãnh đạo mạnh mẽ hữu lực qua cầm lái mới có vọng đạt được sự phát triển nhanh hơn.
Có thể Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng đều rất rõ ràng, hiện nay lực chú ý chủ yếu của Liễu Tuấn chỉ đặt ở "sản nghiệp trụ cột", bận việc ứng phó với lời "chỉ trích" đến từ cao tầng, tạm thời chưa có dư lực để tham dự "tranh đấu" nhân sự trong tỉnh, vì vậy trên vấn đề này hai người họ ai cũng không có trưng cầu ý kiến của Liễu Tuấn. Hơn nữa, chiếu theo nguyên tắc thì việc điều chỉnh cán bộ như vậy trước đó cũng không cần phải thông báo với bí thư Thành ủy thành phố.
Cùng là phó bí thư Tỉnh ủy, phân công khác nhau, quyền lực thực tế vẫn có sự khác nhau rất lớn.
Liễu Tuấn cũng không phải rất lưu ý.
Y đối với việc an bài cán bộ của TP Nguyên Nam vốn không có gì hứng thú.
Kế tiếp, Hướng Hàm công bố cương vị thứ hai cần điều chỉnh, là chức vụ thư ký trưởng Chính phủ tỉnh. Nguyên thư ký trưởng Chính phủ tỉnh chuẩn bị điều đến nhậm chức tại tỉnh khác, chức vụ này lập tức bị bỏ trống.
Thú vị chính là, chức vụ này cũng xuất hiện hai dự tính chọn người. Một người vẫn là Uông Quốc Chiêu, một người còn lại là một phó thư ký trưởng khác của Chính phủ tỉnh Ngô Thừa Quân.
Dự tính này vừa nghe đã biết là Ngô Thừa Quân chẳng qua là người đi kèm, lựa chọn chân chính vẫn là Uông Quốc Chiêu.
Uông Quốc Chiêu hiện giữ phó thư ký trưởng Chính phủ tỉnh kiêm chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, bất kể lý lịch hay là danh vọng đều trên Ngô Thừa Quân, hơn nữa hắn có Lưu Phi Bằng làm hậu thuẫn kiên cường, nếu cứng đối cứng, Ngô Thừa Quân có thể nói không có bất cứ hy vọng gì.
Đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy cũng đã hơn một năm thời gian, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại tình hình thú vị thế này. Khóe miệng Liễu Tuấn không khỏi nở một nụ cười ý vị sâu xa.
/2140
|