Tin tức Liễu Tuấn đột nhiên dự họp hội nghị Thường vụ Chính phủ tỉnh, đồng thời tại hội nghị công khai đả lôi đài với Lưu Phi Bằng giống như gió truyền khắp giới quan trường tỉnh A. Trong mắt những dân chúng bình thường thì giữa những đại quan như tỉnh trưởng, phó bí thư Tỉnh ủy phát sinh mâu thuẫn xung đột cũng hoàn toàn không có quan hệ gì tới họ, ai cũng sẽ không tận lực đi hỏi thăm những tin tức như vậy. Cũng không ai sẽ nói cho họ chuyện như vậy, họ có biết cũng vô dụng, có cũng chỉ tăng thêm đề tài vào lúc rỗi rãi mà thôi.
Nhưng đối với những nhân sĩ quan trường tỉnh A, nhất là các người lãnh đạo cơ quan trực thuộc tỉnh và lãnh đạo chủ chốt Đảng của thành phố mà nói, đây chính là nhất đẳng đại sự. Tỉnh trưởng và phó bí thư Tỉnh ủy ngang nhiên "khai chiến", tất phải dẫn ra sóng to gió lớn. Xem như là hai trong ba thế chân vạc ở tỉnh A, bước tiến của Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn thế nào cũng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của rất nhiều cán bộ.
Giống như thể chiến tranh, hai quân giao chiến, mặc dù thống soái là đấu trí đấu dũng, nhưng cuối cùng sẽ khiến một nhóm lớn binh sĩ và quan quân hạ cấp chết trận sa trường.
Có thể sau khi ván cờ này được triển khai, song phương cuối cùng sẽ nắm tay giảng hòa, nhưng trong ván cờ, những lính hầu bất hạnh bị "ngã xuống" lại rất khó có cơ hội Đông Sơn tái khởi.
Nhưng mà căn cứ theo tình huống để phân tích, điều này là không thể tránh khỏi.
Tính tình của Lưu Phi Bằng cũng không hoà nhã, xuất thân từ bí thư Kỷ ủy, cũng giống như bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm Cù Hạo Cẩm là một người quen cường thế, tại sĩ đồ tung hoành cả đời còn chưa từng bị người nào tại trước mặt mọi người tước mặt mũi qua. Hôm nay Liễu Tuấn lại ngang nhiên "bắt nạt tới cửa", lấy tính tình của Lưu Phi Bằng sao có thể nén giận, chịu thua ngay lúc đó?
Về phần Liễu Tuấn càng vênh váo tận trời. Mỗi lần người ta chọc tới anh ta cuối cùng đều là mắt mũi đầy bụi đất, huống chi lần này là anh ta chủ động xuất kích? Vậy nên sẽ càng chuẩn bị đầy đủ, sẽ không đơn giản chịu thua lui bước.
"Đại chiến" giữa hai bên đã không thể tránh né.
Toàn bộ tâm phúc và tướng tài của Lưu hệ và Liễu hệ đều âm thầm làm tốt chuẩn bị "đánh một trận", đều tự xắn tay áo lên.
Nghe được tin tức này, Tạ Viện quả thực là vui vẻ quá đỗi, vài lần thiếu chút nữa đã tự sướng cười một mình. Thấy Tạ Viện vui vẻ như vậy Hám Chí Bưu và Chu Thái Nguyên cũng cười theo, ở bên cạnh giúp vui.
Đây là tại sân Golf ở khu Cao tân Trường Hà.
Gần đây Tạ Viện thích trò thể thao này, bình thường hay đến sân bóng ở khu Trường Hà.
Sân Golf này được thi công khi Liễu Tuấn còn chủ chính, gồm 18 lỗ thiết kế dựa theo tiêu chuẩn cao nhất. Chủ yếu là suy nghĩ đến đoạn thời gian này khu Trường Hà có số lượng thương nhân nước ngoài đến đây đầu tư nên các loại phương tiện giải trí phải chạy theo. Sự thực chứng minh, sân Golf này đã phát huy hiệu quả rất tốt. Dưới tình huống phần lớn sân Golf trên toàn quốc đều thua lỗ, nhưng sân bóng này vẫn duy trì trạng thái lợi nhuận rất tốt, đương nhiên điều này cũng là nhờ vào sự phát triển nhanh chóng duy trì liên tục trong nhiều năm của khu Trường Hà. Các xí nghiệp bên trong Khu Trường Hà càng ngày càng nhiều, không chỉ thương nhân nước ngoài mà rất nhiều lão tổng của xí nghiệp quốc nội cũng thích môn thể thao này.
Trong đó cũng không bài trừ ngay từ đầu chỉ là "học đòi văn vẻ" và "tư tưởng đua đòi", mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, môn thể thao golf đã và đang trở thành một sở thích chung của giới thượng lưu TP. Ngọc Lan.
Nếu Tạ bí thư đã thích môn thể thao này, bọn thân tín đương nhiên phải cống hiến sức lực. Chu Thái Nguyên không nói hai lời, vội làm ngay một thẻ hội viên Vip, hai tay dâng tặng Tạ Viện, nói cho Tạ bí thư đã trả phí trước 3 năm, Tạ bí thư cứ việc thoải mái, tất cả phí tổn đã do cái thẻ này trả, khi nào thiếu thì Chu Thái Nguyên sẽ lập tức bổ sung.
Đối với sự xu nịnh của Chu Thái Nguyên, Tạ Viện vui vẻ tiếp nhận.
Chu Thái Nguyên chính là chủ tịch "Cty cầu đường Kim Lộ" Tạ Viện phái đến TP. Nguyên Nam nhận thầu công trình cầu đường, do Hám Chí Bưu làm môi giới. Hám Chí Bưu nhìn qua bề ngoài vô cùng hào phóng, là một loại người kiến thức nông cạn điển hình, nhưng bên trong kỳ thực rất có tâm cơ, hắn dựa vào nhà vợ và một ít quan hệ thân thích dây mơ dễ má với Tạ Viện, thông qua bản thân nỗ lực luồn cúi đã thành công ôm lấy bắp chân của Tạ Viện.
Vốn cục gạch thô như Hám Chí Bưu, một cán bộ cấp khoa nho nhỏ hoàn toàn không đáng lọt vào mắt của Tạ Viện, nhưng nể cái bản lĩnh nịnh hót của hắn Tạ Viện cũng thử phân công một số việc nhỏ cho hắn, không ngờ Hám Chí Bưu thật đúng là người cơ trí, hoàn thành tất cả nhiệm vụ của Tạ bí thư phân công vừa nhanh vừa gọn, một số chi tiết Tạ Viện chưa suy nghĩ đến Hám Chí Bưu cũng đều suy nghĩ thay cho bà.
Biểu hiện như thế khiến Tạ Viện vừa mừng vừa kinh, không ngờ khi lơ đãng lại khai quật được một nhân tài.
Mà cũng cần phải nói tới vận khí của Hám Chí Bưu, Tạ bí thư mới nắm đại quyền, đang muốn chiêu binh mãi mã mở rộng "Đội ngũ", nếu Hám Chí Bưu là một nhân tài khả dụng, Tạ bí thư cũng vui lòng dìu dắt, rất nhanh đã đưa Hám Chí Bưu tới vị trí phó cục trưởng Cục Quản lý thành phố, thậm chí còn tự mình can thiệp vào việc phân công nội bộ của cục, khiến Hám Chí Bưu nắm giữ thực quyền rất lớn.
Hám Chí Bưu mang ơn Tạ bí thư, phát thệ sẽ hiệu khuyển mã chi lao, vì Tạ bí thư làm trâu làm ngựa, xông pha khói lửa cũng không chối từ.
Vừa lúc Thai Duy Thanh giao hai công trình tổng giá trị gần 2 tỷ ở Tp. Nguyên Nam cho Tạ Viện, trong khoảng thời gian ngắn Tạ Viện chưa tìm được nhân tuyển thích hợp, Hám Chí Bưu lại đề cử bạn nhậu của mình là Chu Thái Nguyên. Trên thương trường Chu Thái Nguyên từng trải đã lâu, lại là một nhân vật khôn khéo, kết giao với Hám Chí Bưu ban đầu là vì nhìn trúng công tác lo liệu việc di dời thành phố của Hám Chí Bưu, đảm nhiệm chức vị đại đội trưởng chấp pháp. Hắn hiểu việc di dời này trong tay cũng nắm không ít công trình, tùy tiện vớ một cái cũng không phải con số nhỏ.
Mặc dù Hám Chí Bưu không phải là phó chủ nhiệm chủ nhiệm việc di dời, nhưng đại đội trưởng chấp pháp cũng rất có tiếng nói.
Không ngờ Hám Chí Bưu thoáng cái từ súng bắn chim đổi lại đại pháo, trực tiếp leo lên cành cao phó bí thư Thành ủy, Chu Thái Nguyên càng ra sức tiếp cận Hám Chí Bưu, từ đấy vui như lên trời, nhận được hai đại công trình với con số như thiên văn.
Chu Thái Nguyên quả thực là sướng đến muốn ngất luôn.
Đương nhiên, thiên hạ không có bữa cơm trưa miễn phí, hai công trình mà Tạ Viện giao cho hắn chào giá cũng rất cao, vượt xa phí cảm tạ ở mức độ thông thường, hoàn toàn chính là đang chia chác. Tạ Viện muốn chiếm 3 phần, hơn nữa muốn một bộ phận dự chi rất lớn.
Chu Thái Nguyên cũng là một nhân vật, không chút do dự liền đáp ứng.
Hai công trình này vốn chính là bánh nướng từ trên trời rơi xuống, không có Tạ Viện, hắn ngay cả nằm mơ cũng đừng nghĩ đến chuyện tốt như vậy, hiện tại Tạ Viện muốn 3 phần cũng hoàn toàn hợp lý.
Dã tâm của Chu Thái Nguyên cũng lớn!
Có lần Hám Chí Bưu quá chén, đắc ý nói mình và Tạ Viện là thân cỡ nào, Tạ Viện coi trọng hắn ra sao, đến cuối cùng còn ghé tai Chu Thái Nguyên nói cho hắn một bí mật -- Tạ bí thư là người của Thai bí thư Tỉnh ủy!
Chính những lời này đã kích thích dã tâm của Chu Thái Nguyên bành trướng hết mức.
Cục cưng của anh!
Bí thư Tỉnh ủy!
Đó chính là sự tồn tại cao nhất của toàn tỉnh A đó!
Nếu như có thể thông qua Tạ Viện để đáp lên tuyến của Thai Duy Thanh, vậy. . . Chu Thái Nguyên quả thực cũng không dám nghĩ tiếp, rất sợ mình vừa sơ ý sẽ lộ ra dáng cười.
Nói chung, chỉ cần thật sự đáp lên được tuyến này, Chu Thái Nguyên hắn sẽ lấy tốc độ nhanh nhất leo lên xã hội thượng lưu của tỉnh A. Khi đó sẽ vượt xa không chỉ đơn thuần là kiếm bao nhiêu tiền, điều này đại biểu cho một loại thân phận địa vị và vinh quang. Từ nay về sau, không chỉ bạn bè từ các mối làm ăn, còn thêm cả các quan viên trong tỉnh, thành phố. Những đại quan cấp sở cục mà thường ngày chỉ nhìn mà không thể tiếp cận, Chu Thái Nguyên cũng có thể ngang vai ngang vế với họ, nói không chừng còn muốn xum xoe Chu Thái Nguyên hắn nữa chứ!
Chu Thái Nguyên nghĩ như vậy kỳ thực cũng không thể nói là sai. Hắn nhận định Tạ Viện là một ngươi đàn bà tâm cơ thủ đoạn đều rất khó lường, bằng không thì có thể nào mới ngoài 40t thì đã ngồi tới cái địa vị cao phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan như vậy. Chỉ cần Thai Duy Thanh còn trên đài, sau này tiền đồ của Tạ Viện bất khả hạn lượng.
Phải nói, sự phân tích của Chu Thái Nguyên cũng tương đối dựa vào bài bản. Tạ Viện quả thật đã nắm đúng mạch của Thai Duy Thanh, đã nắm chặt Thai bí thư ở trong tay mình. Kỳ thực Tạ Viện đối với dục vọng theo đuổi tiền tài không kém chút nào dục vọng quyền lực của bà. Nhưng Tạ Viện rất có thể nắm giữ tâm lý đàn ông, cố ý làm ra vẻ hiền lành, ôn nhu đến tận nội tâm, Thai bí thư ngoài thần hồn điên đảo còn cảm thấy áy náy, tự động tự giác nhét qua tiền tài và quyền lực Tạ Viện muốn.
Tạ bí thư đương nhiên từ chối thì bất kính, nhận thì thấy hổ thẹn!
Trong khoảng thời gian này, tâm tình Tạ bí thư càng ngày càng hài lòng. Quyền ngôn ngữ của mình tại Thành ủy càng ngày càng nặng, bên Chu Thái Nguyên cũng ùn ùn không ngừng chuyển vận lợi nhuận qua cho bà ta, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, không vui mới lạ.
Nếu như nhất định phải nói việc không hài lòng chính là vấn đề trước đó không lâu Kỷ ủy điều tra Hám Chí Bưu, tựa hồ là hướng về chuyện của tổ tuần sát Trung ương. Lần đó đã khiến Tạ Viện rất khẩn trương, quả thật là chọc giận Liễu Tuấn cũng không phải dễ chơi.
Trước sau Tạ Viện đối với Liễu Tuấn vẫn tồn tại cái tâm đề phòng rất sâu.
Cũng may sự việc hữu kinh vô hiểm trôi qua, lần điều tra của Kỷ ủy đối với Hám Chí Bưu cũng không bệnh mà chết. Nguyên nhân đương nhiên chủ yếu là bởi vì tổ tuần sát Trung ương đã sớm trở về kinh sư, cao tầng Nghiêm Liễu hệ nhúng tay ủng hộ Liễu Tuấn nên thuận lợi quá quan. Nếu đã không có uy hiếp này, Liễu Tuấn cũng không cần phải tóm Hám Chí Bưu không tha.
Bởi vậy có thể thấy được, Liễu Tuấn vẫn tương đối lưu ý đến cái loại này giữa Tạ Viện và Thai Duy Thanh, có thể không trở mặt thì cố gắng đừng trở mặt.
Liễu Tuấn có cường thế cũng không thể không cho bí thư Tỉnh ủy vài phần thể diện.
Mỗi khi Tạ Viện nghĩ tới đây liền nhịn không được đắc ý. Lúc trước Tạ Viện đã trăm phương ngàn kế muốn dựa vào Liễu Tuấn, Tạ Viện cũng biết bằng vào tư sắc của mình muốn mê đổ Liễu Tuấn chắc cũng không thành vấn đề, chủ yếu là tuổi tác. Bà ta lớn tuổi hơn Liễu Tuấn không phải ít, cho nên kế hoạch của Tạ Viện chính là muốn thông qua Đinh Linh gián tiếp "trói chặt" Liễu Tuấn. Nhưng Liễu Tuấn hoàn toàn không động tâm đã khiến Tạ Viện rất chán nản. Ai biết quanh co thế nào lại trực tiếp bắt được Thai Duy Thanh, quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Bây giờ quay đầu nhìn lại, vớ được Thai Duy Thanh có lợi ích thực tế hơn nhiều so với vớ được Liễu Tuấn.
Tối thiểu, Liễu Tuấn tuyệt đối không thể cho bà ta công trình 2 tỷ. Cho dù Đinh Linh có lên giường với Liễu Tuấn, chỗ tốt Liễu Tuấn cấp cho cũng là cho Đinh Linh.
Ha ha, quả nhiên là vận khí quá tốt!
Chẳng qua là Tạ bí thư chỉ xuân phong đắc ý nhưng không nghĩ đến, mọi việc có lợi cũng có hại, bà vớ được Thai Duy Thanh cũng chưa hẳn thấy rõ tất cả đều là điều may mắn.
Nhưng đối với những nhân sĩ quan trường tỉnh A, nhất là các người lãnh đạo cơ quan trực thuộc tỉnh và lãnh đạo chủ chốt Đảng của thành phố mà nói, đây chính là nhất đẳng đại sự. Tỉnh trưởng và phó bí thư Tỉnh ủy ngang nhiên "khai chiến", tất phải dẫn ra sóng to gió lớn. Xem như là hai trong ba thế chân vạc ở tỉnh A, bước tiến của Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn thế nào cũng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của rất nhiều cán bộ.
Giống như thể chiến tranh, hai quân giao chiến, mặc dù thống soái là đấu trí đấu dũng, nhưng cuối cùng sẽ khiến một nhóm lớn binh sĩ và quan quân hạ cấp chết trận sa trường.
Có thể sau khi ván cờ này được triển khai, song phương cuối cùng sẽ nắm tay giảng hòa, nhưng trong ván cờ, những lính hầu bất hạnh bị "ngã xuống" lại rất khó có cơ hội Đông Sơn tái khởi.
Nhưng mà căn cứ theo tình huống để phân tích, điều này là không thể tránh khỏi.
Tính tình của Lưu Phi Bằng cũng không hoà nhã, xuất thân từ bí thư Kỷ ủy, cũng giống như bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm Cù Hạo Cẩm là một người quen cường thế, tại sĩ đồ tung hoành cả đời còn chưa từng bị người nào tại trước mặt mọi người tước mặt mũi qua. Hôm nay Liễu Tuấn lại ngang nhiên "bắt nạt tới cửa", lấy tính tình của Lưu Phi Bằng sao có thể nén giận, chịu thua ngay lúc đó?
Về phần Liễu Tuấn càng vênh váo tận trời. Mỗi lần người ta chọc tới anh ta cuối cùng đều là mắt mũi đầy bụi đất, huống chi lần này là anh ta chủ động xuất kích? Vậy nên sẽ càng chuẩn bị đầy đủ, sẽ không đơn giản chịu thua lui bước.
"Đại chiến" giữa hai bên đã không thể tránh né.
Toàn bộ tâm phúc và tướng tài của Lưu hệ và Liễu hệ đều âm thầm làm tốt chuẩn bị "đánh một trận", đều tự xắn tay áo lên.
Nghe được tin tức này, Tạ Viện quả thực là vui vẻ quá đỗi, vài lần thiếu chút nữa đã tự sướng cười một mình. Thấy Tạ Viện vui vẻ như vậy Hám Chí Bưu và Chu Thái Nguyên cũng cười theo, ở bên cạnh giúp vui.
Đây là tại sân Golf ở khu Cao tân Trường Hà.
Gần đây Tạ Viện thích trò thể thao này, bình thường hay đến sân bóng ở khu Trường Hà.
Sân Golf này được thi công khi Liễu Tuấn còn chủ chính, gồm 18 lỗ thiết kế dựa theo tiêu chuẩn cao nhất. Chủ yếu là suy nghĩ đến đoạn thời gian này khu Trường Hà có số lượng thương nhân nước ngoài đến đây đầu tư nên các loại phương tiện giải trí phải chạy theo. Sự thực chứng minh, sân Golf này đã phát huy hiệu quả rất tốt. Dưới tình huống phần lớn sân Golf trên toàn quốc đều thua lỗ, nhưng sân bóng này vẫn duy trì trạng thái lợi nhuận rất tốt, đương nhiên điều này cũng là nhờ vào sự phát triển nhanh chóng duy trì liên tục trong nhiều năm của khu Trường Hà. Các xí nghiệp bên trong Khu Trường Hà càng ngày càng nhiều, không chỉ thương nhân nước ngoài mà rất nhiều lão tổng của xí nghiệp quốc nội cũng thích môn thể thao này.
Trong đó cũng không bài trừ ngay từ đầu chỉ là "học đòi văn vẻ" và "tư tưởng đua đòi", mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, môn thể thao golf đã và đang trở thành một sở thích chung của giới thượng lưu TP. Ngọc Lan.
Nếu Tạ bí thư đã thích môn thể thao này, bọn thân tín đương nhiên phải cống hiến sức lực. Chu Thái Nguyên không nói hai lời, vội làm ngay một thẻ hội viên Vip, hai tay dâng tặng Tạ Viện, nói cho Tạ bí thư đã trả phí trước 3 năm, Tạ bí thư cứ việc thoải mái, tất cả phí tổn đã do cái thẻ này trả, khi nào thiếu thì Chu Thái Nguyên sẽ lập tức bổ sung.
Đối với sự xu nịnh của Chu Thái Nguyên, Tạ Viện vui vẻ tiếp nhận.
Chu Thái Nguyên chính là chủ tịch "Cty cầu đường Kim Lộ" Tạ Viện phái đến TP. Nguyên Nam nhận thầu công trình cầu đường, do Hám Chí Bưu làm môi giới. Hám Chí Bưu nhìn qua bề ngoài vô cùng hào phóng, là một loại người kiến thức nông cạn điển hình, nhưng bên trong kỳ thực rất có tâm cơ, hắn dựa vào nhà vợ và một ít quan hệ thân thích dây mơ dễ má với Tạ Viện, thông qua bản thân nỗ lực luồn cúi đã thành công ôm lấy bắp chân của Tạ Viện.
Vốn cục gạch thô như Hám Chí Bưu, một cán bộ cấp khoa nho nhỏ hoàn toàn không đáng lọt vào mắt của Tạ Viện, nhưng nể cái bản lĩnh nịnh hót của hắn Tạ Viện cũng thử phân công một số việc nhỏ cho hắn, không ngờ Hám Chí Bưu thật đúng là người cơ trí, hoàn thành tất cả nhiệm vụ của Tạ bí thư phân công vừa nhanh vừa gọn, một số chi tiết Tạ Viện chưa suy nghĩ đến Hám Chí Bưu cũng đều suy nghĩ thay cho bà.
Biểu hiện như thế khiến Tạ Viện vừa mừng vừa kinh, không ngờ khi lơ đãng lại khai quật được một nhân tài.
Mà cũng cần phải nói tới vận khí của Hám Chí Bưu, Tạ bí thư mới nắm đại quyền, đang muốn chiêu binh mãi mã mở rộng "Đội ngũ", nếu Hám Chí Bưu là một nhân tài khả dụng, Tạ bí thư cũng vui lòng dìu dắt, rất nhanh đã đưa Hám Chí Bưu tới vị trí phó cục trưởng Cục Quản lý thành phố, thậm chí còn tự mình can thiệp vào việc phân công nội bộ của cục, khiến Hám Chí Bưu nắm giữ thực quyền rất lớn.
Hám Chí Bưu mang ơn Tạ bí thư, phát thệ sẽ hiệu khuyển mã chi lao, vì Tạ bí thư làm trâu làm ngựa, xông pha khói lửa cũng không chối từ.
Vừa lúc Thai Duy Thanh giao hai công trình tổng giá trị gần 2 tỷ ở Tp. Nguyên Nam cho Tạ Viện, trong khoảng thời gian ngắn Tạ Viện chưa tìm được nhân tuyển thích hợp, Hám Chí Bưu lại đề cử bạn nhậu của mình là Chu Thái Nguyên. Trên thương trường Chu Thái Nguyên từng trải đã lâu, lại là một nhân vật khôn khéo, kết giao với Hám Chí Bưu ban đầu là vì nhìn trúng công tác lo liệu việc di dời thành phố của Hám Chí Bưu, đảm nhiệm chức vị đại đội trưởng chấp pháp. Hắn hiểu việc di dời này trong tay cũng nắm không ít công trình, tùy tiện vớ một cái cũng không phải con số nhỏ.
Mặc dù Hám Chí Bưu không phải là phó chủ nhiệm chủ nhiệm việc di dời, nhưng đại đội trưởng chấp pháp cũng rất có tiếng nói.
Không ngờ Hám Chí Bưu thoáng cái từ súng bắn chim đổi lại đại pháo, trực tiếp leo lên cành cao phó bí thư Thành ủy, Chu Thái Nguyên càng ra sức tiếp cận Hám Chí Bưu, từ đấy vui như lên trời, nhận được hai đại công trình với con số như thiên văn.
Chu Thái Nguyên quả thực là sướng đến muốn ngất luôn.
Đương nhiên, thiên hạ không có bữa cơm trưa miễn phí, hai công trình mà Tạ Viện giao cho hắn chào giá cũng rất cao, vượt xa phí cảm tạ ở mức độ thông thường, hoàn toàn chính là đang chia chác. Tạ Viện muốn chiếm 3 phần, hơn nữa muốn một bộ phận dự chi rất lớn.
Chu Thái Nguyên cũng là một nhân vật, không chút do dự liền đáp ứng.
Hai công trình này vốn chính là bánh nướng từ trên trời rơi xuống, không có Tạ Viện, hắn ngay cả nằm mơ cũng đừng nghĩ đến chuyện tốt như vậy, hiện tại Tạ Viện muốn 3 phần cũng hoàn toàn hợp lý.
Dã tâm của Chu Thái Nguyên cũng lớn!
Có lần Hám Chí Bưu quá chén, đắc ý nói mình và Tạ Viện là thân cỡ nào, Tạ Viện coi trọng hắn ra sao, đến cuối cùng còn ghé tai Chu Thái Nguyên nói cho hắn một bí mật -- Tạ bí thư là người của Thai bí thư Tỉnh ủy!
Chính những lời này đã kích thích dã tâm của Chu Thái Nguyên bành trướng hết mức.
Cục cưng của anh!
Bí thư Tỉnh ủy!
Đó chính là sự tồn tại cao nhất của toàn tỉnh A đó!
Nếu như có thể thông qua Tạ Viện để đáp lên tuyến của Thai Duy Thanh, vậy. . . Chu Thái Nguyên quả thực cũng không dám nghĩ tiếp, rất sợ mình vừa sơ ý sẽ lộ ra dáng cười.
Nói chung, chỉ cần thật sự đáp lên được tuyến này, Chu Thái Nguyên hắn sẽ lấy tốc độ nhanh nhất leo lên xã hội thượng lưu của tỉnh A. Khi đó sẽ vượt xa không chỉ đơn thuần là kiếm bao nhiêu tiền, điều này đại biểu cho một loại thân phận địa vị và vinh quang. Từ nay về sau, không chỉ bạn bè từ các mối làm ăn, còn thêm cả các quan viên trong tỉnh, thành phố. Những đại quan cấp sở cục mà thường ngày chỉ nhìn mà không thể tiếp cận, Chu Thái Nguyên cũng có thể ngang vai ngang vế với họ, nói không chừng còn muốn xum xoe Chu Thái Nguyên hắn nữa chứ!
Chu Thái Nguyên nghĩ như vậy kỳ thực cũng không thể nói là sai. Hắn nhận định Tạ Viện là một ngươi đàn bà tâm cơ thủ đoạn đều rất khó lường, bằng không thì có thể nào mới ngoài 40t thì đã ngồi tới cái địa vị cao phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan như vậy. Chỉ cần Thai Duy Thanh còn trên đài, sau này tiền đồ của Tạ Viện bất khả hạn lượng.
Phải nói, sự phân tích của Chu Thái Nguyên cũng tương đối dựa vào bài bản. Tạ Viện quả thật đã nắm đúng mạch của Thai Duy Thanh, đã nắm chặt Thai bí thư ở trong tay mình. Kỳ thực Tạ Viện đối với dục vọng theo đuổi tiền tài không kém chút nào dục vọng quyền lực của bà. Nhưng Tạ Viện rất có thể nắm giữ tâm lý đàn ông, cố ý làm ra vẻ hiền lành, ôn nhu đến tận nội tâm, Thai bí thư ngoài thần hồn điên đảo còn cảm thấy áy náy, tự động tự giác nhét qua tiền tài và quyền lực Tạ Viện muốn.
Tạ bí thư đương nhiên từ chối thì bất kính, nhận thì thấy hổ thẹn!
Trong khoảng thời gian này, tâm tình Tạ bí thư càng ngày càng hài lòng. Quyền ngôn ngữ của mình tại Thành ủy càng ngày càng nặng, bên Chu Thái Nguyên cũng ùn ùn không ngừng chuyển vận lợi nhuận qua cho bà ta, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, không vui mới lạ.
Nếu như nhất định phải nói việc không hài lòng chính là vấn đề trước đó không lâu Kỷ ủy điều tra Hám Chí Bưu, tựa hồ là hướng về chuyện của tổ tuần sát Trung ương. Lần đó đã khiến Tạ Viện rất khẩn trương, quả thật là chọc giận Liễu Tuấn cũng không phải dễ chơi.
Trước sau Tạ Viện đối với Liễu Tuấn vẫn tồn tại cái tâm đề phòng rất sâu.
Cũng may sự việc hữu kinh vô hiểm trôi qua, lần điều tra của Kỷ ủy đối với Hám Chí Bưu cũng không bệnh mà chết. Nguyên nhân đương nhiên chủ yếu là bởi vì tổ tuần sát Trung ương đã sớm trở về kinh sư, cao tầng Nghiêm Liễu hệ nhúng tay ủng hộ Liễu Tuấn nên thuận lợi quá quan. Nếu đã không có uy hiếp này, Liễu Tuấn cũng không cần phải tóm Hám Chí Bưu không tha.
Bởi vậy có thể thấy được, Liễu Tuấn vẫn tương đối lưu ý đến cái loại này giữa Tạ Viện và Thai Duy Thanh, có thể không trở mặt thì cố gắng đừng trở mặt.
Liễu Tuấn có cường thế cũng không thể không cho bí thư Tỉnh ủy vài phần thể diện.
Mỗi khi Tạ Viện nghĩ tới đây liền nhịn không được đắc ý. Lúc trước Tạ Viện đã trăm phương ngàn kế muốn dựa vào Liễu Tuấn, Tạ Viện cũng biết bằng vào tư sắc của mình muốn mê đổ Liễu Tuấn chắc cũng không thành vấn đề, chủ yếu là tuổi tác. Bà ta lớn tuổi hơn Liễu Tuấn không phải ít, cho nên kế hoạch của Tạ Viện chính là muốn thông qua Đinh Linh gián tiếp "trói chặt" Liễu Tuấn. Nhưng Liễu Tuấn hoàn toàn không động tâm đã khiến Tạ Viện rất chán nản. Ai biết quanh co thế nào lại trực tiếp bắt được Thai Duy Thanh, quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Bây giờ quay đầu nhìn lại, vớ được Thai Duy Thanh có lợi ích thực tế hơn nhiều so với vớ được Liễu Tuấn.
Tối thiểu, Liễu Tuấn tuyệt đối không thể cho bà ta công trình 2 tỷ. Cho dù Đinh Linh có lên giường với Liễu Tuấn, chỗ tốt Liễu Tuấn cấp cho cũng là cho Đinh Linh.
Ha ha, quả nhiên là vận khí quá tốt!
Chẳng qua là Tạ bí thư chỉ xuân phong đắc ý nhưng không nghĩ đến, mọi việc có lợi cũng có hại, bà vớ được Thai Duy Thanh cũng chưa hẳn thấy rõ tất cả đều là điều may mắn.
/2140
|