Liễu bí thư vốn muốn được yên lặng một chút, tỉ mỉ suy nghĩ làm sao nắm chặt toàn bộ tiến trình mọi việc, nhưng hình như người bên ngoài không rõ tâm tư lúc này của Liễu bí thư, không ngừng đến "quấy rầy" y.
Sau Hàn Kình Vũ lại một người đến "quấy rầy" Liễu bí thư, chính là ông anh vợ Nghiêm Minh.
"Là anh đây Liễu Tuấn, ngày hôm qua tổ chức hội nghị nòng cốt, ba đã chính diện khiêu chiến."
Giọng điệu của Nghiêm Minh rất trầm thấp, thậm chí còn mang theo một tia phẫn nộ khó có thể ức chế.
Liễu Tuấn giật thót, lạnh lùng nói: "Chuyện gì xảy ra vậy? Là Vu Hướng Hoành hả?"
Nghiêm Minh hơi kinh ngạc, hỏi: "Cậu cũng biết rồi hả?"
Liễu Tuấn không nói gì.
Quả thực là y đã biêt từ lâu, tuy nhiên là "biết" từ cách đây thật lâu. Tại một thế giới song song khác, mặc dù Liễu Tuấn thân là một người dân nhỏ bé, cũng nghe nói qua tin đồn có liên quan. Chuyện này, Liễu Tuấn đã từng để ý tới rất lâu, cho rằng tại thế giới sau khi sống lại bởi vì hiệu ứng hồ điệp, quỹ tích lịch sử biết đâu sẽ thay đổi, nhưng không ngờ vẫn đã xảy ra.
"Chính là Vu Hướng Hoành. Tháng trước ba triệu tập những người lãnh đạo chủ chốt của Đông Nam mở hội tọa đàm, những người đó kỳ thực đều tới cho có lệ, sau khi trở lại đều mạnh ai nấy làm, hoàn toàn không đặt yêu cầu của ba và chỉ thị của phía trên ở trong lòng."
Giọng Nghiêm Minh nói rất căm tức.
Liễu Tuấn cũng rất rõ chuyện Nghiêm Minh nói. Thậm chí còn có một tiểu nhân vật phó thị trưởng một thành phố cấp khu một tỉnh ở Đông Nam không ngờ cũng lộ mặt, khi tiếp nhận phỏng vấn của một chuyên mục tin tức của CCTV, ngang nhiên đi ngược lại với chính sách Liễu Tấn Tài đang phổ biến, nói điều tiết vĩ mô đã ảnh hưởng đến phát triển của thành phố, làm cho rất nhiều hạng mục phải đình chỉ, dẫn đến rất nhiều công nhân thất nghiệp, dẫn đến xã hội rung chuyển.
Theo Liễu Tuấn biết, thành phố cấp khu đó là một trong những thành phố có đầu tư chồng chéo nghiêm trọng nhất, toàn bộ thành phố có thể thấy được rất nhiều công trình chiến tích, tòa lâu không cần thiết cũng mọc lên mặt đất. Trong thành phố cấp khu như ở đây, các loại khu Khai phá, khu kinh tế, khu hợp tác và khu Cao tân không ngờ có tới 11, 12 khu, khu Khai phá cơ cấu cấp Phó sở có hai, ngoài ra khu Khai phá cấp bậc thấp nhất cũng là cấp Phó xử, không có một khu Khai phá của huyện nào là cấp Chính khoa.
Chỉ là một thành phố cấp tiến như thế, phó thị trưởng dám ngang nhiên làm trái lại Chính phủ Trung ương.
Loại hiện tượng kỳ quái này gần đây thỉnh thoảng đã phát sinh.
Mà hiện tại, Vu Hướng Hoành lấy Ủy viên chi tôn, mình trần ra trận, trên hội nghị nòng cốt, đích thân đấu lôi đài với Liễu Tấn Tài.
"Vu Hướng Hoành nói, biện pháp điều tiết vĩ mô đã tổn hại đến một vài tỉnh thành phố phía Đông của tỉnh S, tỉnh Z, cũng sẽ trở ngại đến sự phát triển kinh tế toàn quốc trong tương lai mấy năm tới. Vu Hướng Hoành còn nói, nếu như ba kiên trì phổ biến điều tiết thì sẽ phải gánh chịu 'trách nhiệm chính trị' gây nên từ tổn hại kinh tế.
Nghiêm Minh còn đơn giản nói qua tiêu điểm tranh luận trên hội nghị nòng cốt ngày hôm qua.
Liễu Tuấn lạnh lùng nói: "Trách nhiệm chính trị? Em thấy trách nhiệm chính trị lớn nhất sẽ phải do ông ta tới gánh chịu đầu tiên."
Nghiêm Minh nói: "Ông ta định xung phong đi đầu, cho rằng khắp thiên hạ không có thể nhưng ông ta có thể!"
"Hừ hừ, chỉ sợ chưa hẳn!"
"Vì chuyện này ba đã rất bị động, đã lập quân lệnh trạng. Nếu như điều tiết thất bại sẽ gánh chịu toàn bộ trách nhiệm."
Liễu Tuấn kinh hãi: "Điều này chính miệng ba nói?"
"Đúng!"
Nghiêm Minh trầm giọng đáp.
Liễu Tuấn nhíu mày.
Xem ra áp lực to lớn mà Liễu Tấn Tài tiếp nhận đã vượt xa ngoài dự liệu của Liễu Tuấn.
Trên hội nghị nòng cốt nói ra "gánh chịu toàn bộ trách nhiệm", như vậy tuyệt đối không phải là nói chơi. Đến lúc cần thiết, khẳng định có người sẽ lợi dụng lời này để mà gây khó dễ. Liễu Tuấn có thể dự kiến, bởi vậy bên kia còn có thể dấy lên thêm một vòng "cao trào kiến thiết" mới.
"Liễu Tuấn, phương án kiến thiết kinh tế của tỉnh A bên cậu cũng rất cấp tiến đấy! Đó là Lưu Phi Bằng đang diêu tương hô ứng với Vu Hướng Hoành."
Nghiêm Minh còn nói thêm.
Liễu Tuấn cười lạnh: "Hắn hô ứng không được, không có cơ hội đâu!"
Nghiêm Minh hơi cả kinh, hắn hiểu rất rõ tính cách của cậu em rể này, biết nếu như Liễu Tuấn đã nói như vậy thì nhất định có thủ đoạn phía sau, không chỉ có đơn giản là "đại náo" hội nghị Thường vụ chính phủ tỉnh. Chỉ là trong nhất thời Nghiêm Minh còn chưa ngờ được Liễu Tuấn có phương thức gì tốt có thể ngăn cản được Lưu Phi Bằng mà thôi.
Lưu Phi Bằng cũng không phải là loại người đồng ý đơn giản chịu thất bại, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh, cơ hồ còn trên cả Liễu Tuấn.
Như vậy "thao tác nghịch thế" có độ khó rất lớn.
"Yên tâm, việc của tỉnh A không cần anh phải lo, trong lòng em có nắm chắc."
Liễu Tuấn phỏng chừng tạm thời Nghiêm Minh còn chưa hiểu rõ thủ đoạn tiếp sau của y, liền đơn giản nói một câu.
"Được, anh biết rồi." Nghiêm Minh cũng không hỏi nhiều, nói tiếp: "Có chuyện gì cần bên này xuất lực thì cậu cứ nói. Thế cục hiện tại cũng đừng nói khách khí gì."
"Vâng, em hiểu mà, người ta đã gây sự thì chúng ta cũng không thể lùi bước."
"Đúng! Binh pháp có nói, tấn công mới là cách phòng ngự tốt nhất."
Liễu Tuấn mỉm cười, đối với thuyết pháp này của Nghiêm Minh y rất tán thành. Hiện tại Liễu Tuấn chính đang chủ động tiến công, hơn nữa thành quả hy vọng sẽ không nhỏ.
***
Ván cờ giữa Tp. Ngọc Lan và Nguyên Nam rất nhanh đã tăng lên tầng cấp tỉnh.
Ngày hôm nay tổ chức Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư này, nhìn qua không khác các hội nghị như mọi khi, tham dự hội nghị có các phó bí thư chính của Tỉnh ủy và bộ trưởng tổ chức Tỉnh ủy Hướng Hàm, mọi người sắc mặt đều rất bình tĩnh, đương nhiên cũng không tươi cười được bao nhiêu.
Dù sao Hội nghị là một nơi tương đối nghiêm túc, quan lớn đã đến tằng cấp này cũng không cần thiết thời khắc nào cũng đùa cợt, phải ở thái độ dĩ thế vô tranh. Không đến mức nông cạn như vậy.
Nhưng mọi người rõ ràng đều cảm nhận được một bầu không khí khác thường đang từ từ lan tỏa.
Hình như trên hội nghị này sắp sửa có truyện quan trọng sẽ phát sinh.
Ánh mắt của bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh thản nhiên đảo qua trên mặt các trợ thủ, trầm giọng nói: "Các đồng chí đều đã đến, vậy chúng ta họp đi. Đề tài chủ yếu ngày hôm nay vẫn là thảo luận đến vấn đề điều chỉnh cán bộ, mời đồng chí Hướng Hàm nói một chút đi!"
Cùng loại hội nghị như vậy, từ sau khi Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy đã hơn một năm vẫn chưa bao giờ đình chỉ qua. Điều chỉnh cán bộ trong phạm vi nhỏ vẫn không ngừng tiến hành.
Trước kia ở hội nghị thế này người mất hứng nhất chính là Lưu Phi Bằng và La Tự Lập. Thai Duy Thanh lợi dụng ưu thế của bí thư Tỉnh ủy, cùng Liễu Tuấn liên thủ không ngừng đè ép không gian của các cán bộ Lưu hệ, mỗi lần mở hội nghị thì bên Lưu Phi Bằng đều phải bị bắt một hai vị trí quan trọng. Mỗi lần còn đều là đường hoàng khiến người khác không lời nào để nói.
Nói cũng không có tác dụng.
Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn liên thủ, bất kể tại Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư hay là hội Thường ủy Tỉnh ủy đều chiếm ưu thế tuyệt đối.
Trước khi Hướng Hàm phát biểu, theo thường lệ làm một "chiêu bài động tác"-khẽ vuốt tóc, ưỡn thẳng người, mở ra cuốn sổ ghi chép, dùng thanh âm ưu nhã bắt đầu lên tiếng.
"Về việc điều chỉnh cán bộ lần này chủ yếu là thuộc ban lãnh đạo chủ chốt của TP.Đại Hồ muốn tiến hành điều chỉnh cần thiết. Đồng chí Tào Tiến của TP.Đại Hồ do sức khỏe không tốt, sau tết âm lịch năm nay trên cơ bản đều tĩnh dưỡng tại bệnh viện Nhân Dân tỉnh. Tình huống này đã nghiêm trọng ảnh hưởng đến hoạt động bình thường các ban của TP.Đại Hồ. Vì để cho đồng chí Tào Tiến an tâm dưỡng bệnh cũng vì đoàn kết các ban của TP.Đại Hồ, Thai bí thư kiến nghị, chọn ra một đồng chí khác có năng lực công tác mạnh, phẩm đức cá nhân tốt, kinh nghiệm công tác phong phú đi chủ trì công tác ở TP.Đại Hồ. Đồng chí Tào Tiến thì tạm thời triệu hồi Tỉnh ủy, an tâm tĩnh dưỡng. . ."
Hướng Hàm thong thả nói.
Đề nghị này thật ra không ngoài ý liệu của mọi người. Bí thư Thành ủy Đại Hồ Tào Tiến đã 57 tuổi, là một lão đồng chí, tình hình sức khỏe mấy năm nay không phải rất tốt, nhất là sau tết âm lịch năm nay bệnh cũ tái phát, trực tiếp đến ở bệnh viện Nhân Dân tỉnh, trong 5,6 tháng nay đã có hơn nửa thời gian là phải sống trên giường bệnh.
Đương nhiên, Tào Tiến vẫn có thể thủ vững cương vị, ngay cả thân thể không tốt cũng kiên trì mỗi tháng đều có một đoạn thời gian làm việc trong thành phố, hội nghị Thành ủy cũng kiên trì tự mình chủ trì.
Tào Tiến làm như thế kỳ thực cũng là ngăn ngừa mình mang tiếng chỉ có hư danh. Tỉnh ủy đã từng hai lần trưng cầu ý kiến của bản thân hắn, hy vọng hắn an tâm dưỡng bệnh, công tác của Thành ủy Đại Hồ tạm thời giao cho thị trưởng chủ trì, chờ sau khi bệnh tình của hắn chuyển biến tốt đẹp mới nhậm chức lại, nhưng Tào Tiến kiên trì không đồng ý. Đang làm quan to tại quan trường ai chẳng biết thâm ý ẩn chứa bên trong của từ "tạm thời chủ trì".
Thị trưởng một khi tiến nhập trạng thái, TP. Đại Hồ vận hành tốt đẹp, đến lúc đó dù cho bệnh tình của Tào Tiến có chuyển biến tốt đẹp, muốn trở lại chỉ sợ cũng không dễ dàng. Cũng may Tào Tiến cũng có nơi dựa vào. Hắn là cán bộ chi chính của bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh, trước đây đảm nhiệm người đứng đầu của một bộ môn chức năng trực thuộc tỉnh, sau khi Thai Duy Thanh đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh A, Tào Tiến là người phụ trách bộ môn trực thuộc tỉnh nhóm đầu tiên chủ động dựa vào Thai Duy Thanh. Thai Duy Thanh rất coi trọng hắn, sau khi đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy liền không chút do dự đưa Tào Tiến tuổi già nhiều bệnh lên tới cương vị quan trọng bí thư Thành ủy Đại Hồ.
Lẽ ra, Tào Tiến cũng không phải là nhân tuyển bí thư Thành ủy thích hợp nhất. Động thái này của Thai Duy Thanh có dụng ý rất rõ, chính là muốn tạo ra một "tấm gương" cho toàn bộ các cán bộ đi theo hắn. Chỉ cần anh thật tình "ủng hộ" Thai bí thư, mặc kệ tuổi tác của anh lớn thế nào, thân thể có khỏe mạnh hay không, Thai bí thư cũng vẫn giao cho trọng trách.
Bởi vì có tầng quan hệ này, thị trưởng Đại Hồ vẫn chưa có cơ hội "tạm thời chủ trì" công tác của TP.Đại Hồ.
Tuy nhiên tiếp mấy tháng, bệnh tình của Tào Tiến không có chuyển biến tốt chút nào, chỉ có càng lúc càng nghiêm trọng, mọi người liền biết rõ, cái ghế bí thư Thành ủy Đại Hồ này sớm muộn cũng phải thay đổi người.
Lúc này đề xuất điều chỉnh của Thai Duy Thanh vẫn nằm trong tình lý.
Lưu Phi Bằng và La Tự Lập liếc mắt nhìn nhau liếc mắt khóe miệng La Tự Lập nở một nụ cười mỉm đầy ẩn ý.
Rất hiển nhiên, động thái lần này của Thai Duy Thanh đã nằm trong dự liệu của Lưu Phi Bằng và La Tự Lập.
Chiếu theo phân tích thông thường, Tào Tiến là chi chính của Thai Duy Thanh, hiện tại nếu điều chỉnh hắn thì Thai Duy Thanh đương nhiên cũng vẫn thay bằng cán bộ chi chính tín nhiệm của mình để mà tiếp tục nắm trong tay TP.Đại Hồ.
Nhưng mà, lần này đã có chút ngoài ý muốn.
Nhân tuyển dự tính được báo ra trong miệng bộ trưởng Tổ chức Hướng Hàm không ngờ là Hàn Kình Vũ.
"Căn cứ theo đề nghị của Thai bí thư, bộ Tổ chức Tỉnh ủy đề cử phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan kiêm bí thư Kỷ ủy thành phố đồng chí Hàn Kình Vũ đảm nhiệm bí thư Thành ủy Đại Hồ.
Sau Hàn Kình Vũ lại một người đến "quấy rầy" Liễu bí thư, chính là ông anh vợ Nghiêm Minh.
"Là anh đây Liễu Tuấn, ngày hôm qua tổ chức hội nghị nòng cốt, ba đã chính diện khiêu chiến."
Giọng điệu của Nghiêm Minh rất trầm thấp, thậm chí còn mang theo một tia phẫn nộ khó có thể ức chế.
Liễu Tuấn giật thót, lạnh lùng nói: "Chuyện gì xảy ra vậy? Là Vu Hướng Hoành hả?"
Nghiêm Minh hơi kinh ngạc, hỏi: "Cậu cũng biết rồi hả?"
Liễu Tuấn không nói gì.
Quả thực là y đã biêt từ lâu, tuy nhiên là "biết" từ cách đây thật lâu. Tại một thế giới song song khác, mặc dù Liễu Tuấn thân là một người dân nhỏ bé, cũng nghe nói qua tin đồn có liên quan. Chuyện này, Liễu Tuấn đã từng để ý tới rất lâu, cho rằng tại thế giới sau khi sống lại bởi vì hiệu ứng hồ điệp, quỹ tích lịch sử biết đâu sẽ thay đổi, nhưng không ngờ vẫn đã xảy ra.
"Chính là Vu Hướng Hoành. Tháng trước ba triệu tập những người lãnh đạo chủ chốt của Đông Nam mở hội tọa đàm, những người đó kỳ thực đều tới cho có lệ, sau khi trở lại đều mạnh ai nấy làm, hoàn toàn không đặt yêu cầu của ba và chỉ thị của phía trên ở trong lòng."
Giọng Nghiêm Minh nói rất căm tức.
Liễu Tuấn cũng rất rõ chuyện Nghiêm Minh nói. Thậm chí còn có một tiểu nhân vật phó thị trưởng một thành phố cấp khu một tỉnh ở Đông Nam không ngờ cũng lộ mặt, khi tiếp nhận phỏng vấn của một chuyên mục tin tức của CCTV, ngang nhiên đi ngược lại với chính sách Liễu Tấn Tài đang phổ biến, nói điều tiết vĩ mô đã ảnh hưởng đến phát triển của thành phố, làm cho rất nhiều hạng mục phải đình chỉ, dẫn đến rất nhiều công nhân thất nghiệp, dẫn đến xã hội rung chuyển.
Theo Liễu Tuấn biết, thành phố cấp khu đó là một trong những thành phố có đầu tư chồng chéo nghiêm trọng nhất, toàn bộ thành phố có thể thấy được rất nhiều công trình chiến tích, tòa lâu không cần thiết cũng mọc lên mặt đất. Trong thành phố cấp khu như ở đây, các loại khu Khai phá, khu kinh tế, khu hợp tác và khu Cao tân không ngờ có tới 11, 12 khu, khu Khai phá cơ cấu cấp Phó sở có hai, ngoài ra khu Khai phá cấp bậc thấp nhất cũng là cấp Phó xử, không có một khu Khai phá của huyện nào là cấp Chính khoa.
Chỉ là một thành phố cấp tiến như thế, phó thị trưởng dám ngang nhiên làm trái lại Chính phủ Trung ương.
Loại hiện tượng kỳ quái này gần đây thỉnh thoảng đã phát sinh.
Mà hiện tại, Vu Hướng Hoành lấy Ủy viên chi tôn, mình trần ra trận, trên hội nghị nòng cốt, đích thân đấu lôi đài với Liễu Tấn Tài.
"Vu Hướng Hoành nói, biện pháp điều tiết vĩ mô đã tổn hại đến một vài tỉnh thành phố phía Đông của tỉnh S, tỉnh Z, cũng sẽ trở ngại đến sự phát triển kinh tế toàn quốc trong tương lai mấy năm tới. Vu Hướng Hoành còn nói, nếu như ba kiên trì phổ biến điều tiết thì sẽ phải gánh chịu 'trách nhiệm chính trị' gây nên từ tổn hại kinh tế.
Nghiêm Minh còn đơn giản nói qua tiêu điểm tranh luận trên hội nghị nòng cốt ngày hôm qua.
Liễu Tuấn lạnh lùng nói: "Trách nhiệm chính trị? Em thấy trách nhiệm chính trị lớn nhất sẽ phải do ông ta tới gánh chịu đầu tiên."
Nghiêm Minh nói: "Ông ta định xung phong đi đầu, cho rằng khắp thiên hạ không có thể nhưng ông ta có thể!"
"Hừ hừ, chỉ sợ chưa hẳn!"
"Vì chuyện này ba đã rất bị động, đã lập quân lệnh trạng. Nếu như điều tiết thất bại sẽ gánh chịu toàn bộ trách nhiệm."
Liễu Tuấn kinh hãi: "Điều này chính miệng ba nói?"
"Đúng!"
Nghiêm Minh trầm giọng đáp.
Liễu Tuấn nhíu mày.
Xem ra áp lực to lớn mà Liễu Tấn Tài tiếp nhận đã vượt xa ngoài dự liệu của Liễu Tuấn.
Trên hội nghị nòng cốt nói ra "gánh chịu toàn bộ trách nhiệm", như vậy tuyệt đối không phải là nói chơi. Đến lúc cần thiết, khẳng định có người sẽ lợi dụng lời này để mà gây khó dễ. Liễu Tuấn có thể dự kiến, bởi vậy bên kia còn có thể dấy lên thêm một vòng "cao trào kiến thiết" mới.
"Liễu Tuấn, phương án kiến thiết kinh tế của tỉnh A bên cậu cũng rất cấp tiến đấy! Đó là Lưu Phi Bằng đang diêu tương hô ứng với Vu Hướng Hoành."
Nghiêm Minh còn nói thêm.
Liễu Tuấn cười lạnh: "Hắn hô ứng không được, không có cơ hội đâu!"
Nghiêm Minh hơi cả kinh, hắn hiểu rất rõ tính cách của cậu em rể này, biết nếu như Liễu Tuấn đã nói như vậy thì nhất định có thủ đoạn phía sau, không chỉ có đơn giản là "đại náo" hội nghị Thường vụ chính phủ tỉnh. Chỉ là trong nhất thời Nghiêm Minh còn chưa ngờ được Liễu Tuấn có phương thức gì tốt có thể ngăn cản được Lưu Phi Bằng mà thôi.
Lưu Phi Bằng cũng không phải là loại người đồng ý đơn giản chịu thất bại, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh, cơ hồ còn trên cả Liễu Tuấn.
Như vậy "thao tác nghịch thế" có độ khó rất lớn.
"Yên tâm, việc của tỉnh A không cần anh phải lo, trong lòng em có nắm chắc."
Liễu Tuấn phỏng chừng tạm thời Nghiêm Minh còn chưa hiểu rõ thủ đoạn tiếp sau của y, liền đơn giản nói một câu.
"Được, anh biết rồi." Nghiêm Minh cũng không hỏi nhiều, nói tiếp: "Có chuyện gì cần bên này xuất lực thì cậu cứ nói. Thế cục hiện tại cũng đừng nói khách khí gì."
"Vâng, em hiểu mà, người ta đã gây sự thì chúng ta cũng không thể lùi bước."
"Đúng! Binh pháp có nói, tấn công mới là cách phòng ngự tốt nhất."
Liễu Tuấn mỉm cười, đối với thuyết pháp này của Nghiêm Minh y rất tán thành. Hiện tại Liễu Tuấn chính đang chủ động tiến công, hơn nữa thành quả hy vọng sẽ không nhỏ.
***
Ván cờ giữa Tp. Ngọc Lan và Nguyên Nam rất nhanh đã tăng lên tầng cấp tỉnh.
Ngày hôm nay tổ chức Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư này, nhìn qua không khác các hội nghị như mọi khi, tham dự hội nghị có các phó bí thư chính của Tỉnh ủy và bộ trưởng tổ chức Tỉnh ủy Hướng Hàm, mọi người sắc mặt đều rất bình tĩnh, đương nhiên cũng không tươi cười được bao nhiêu.
Dù sao Hội nghị là một nơi tương đối nghiêm túc, quan lớn đã đến tằng cấp này cũng không cần thiết thời khắc nào cũng đùa cợt, phải ở thái độ dĩ thế vô tranh. Không đến mức nông cạn như vậy.
Nhưng mọi người rõ ràng đều cảm nhận được một bầu không khí khác thường đang từ từ lan tỏa.
Hình như trên hội nghị này sắp sửa có truyện quan trọng sẽ phát sinh.
Ánh mắt của bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh thản nhiên đảo qua trên mặt các trợ thủ, trầm giọng nói: "Các đồng chí đều đã đến, vậy chúng ta họp đi. Đề tài chủ yếu ngày hôm nay vẫn là thảo luận đến vấn đề điều chỉnh cán bộ, mời đồng chí Hướng Hàm nói một chút đi!"
Cùng loại hội nghị như vậy, từ sau khi Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy đã hơn một năm vẫn chưa bao giờ đình chỉ qua. Điều chỉnh cán bộ trong phạm vi nhỏ vẫn không ngừng tiến hành.
Trước kia ở hội nghị thế này người mất hứng nhất chính là Lưu Phi Bằng và La Tự Lập. Thai Duy Thanh lợi dụng ưu thế của bí thư Tỉnh ủy, cùng Liễu Tuấn liên thủ không ngừng đè ép không gian của các cán bộ Lưu hệ, mỗi lần mở hội nghị thì bên Lưu Phi Bằng đều phải bị bắt một hai vị trí quan trọng. Mỗi lần còn đều là đường hoàng khiến người khác không lời nào để nói.
Nói cũng không có tác dụng.
Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn liên thủ, bất kể tại Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư hay là hội Thường ủy Tỉnh ủy đều chiếm ưu thế tuyệt đối.
Trước khi Hướng Hàm phát biểu, theo thường lệ làm một "chiêu bài động tác"-khẽ vuốt tóc, ưỡn thẳng người, mở ra cuốn sổ ghi chép, dùng thanh âm ưu nhã bắt đầu lên tiếng.
"Về việc điều chỉnh cán bộ lần này chủ yếu là thuộc ban lãnh đạo chủ chốt của TP.Đại Hồ muốn tiến hành điều chỉnh cần thiết. Đồng chí Tào Tiến của TP.Đại Hồ do sức khỏe không tốt, sau tết âm lịch năm nay trên cơ bản đều tĩnh dưỡng tại bệnh viện Nhân Dân tỉnh. Tình huống này đã nghiêm trọng ảnh hưởng đến hoạt động bình thường các ban của TP.Đại Hồ. Vì để cho đồng chí Tào Tiến an tâm dưỡng bệnh cũng vì đoàn kết các ban của TP.Đại Hồ, Thai bí thư kiến nghị, chọn ra một đồng chí khác có năng lực công tác mạnh, phẩm đức cá nhân tốt, kinh nghiệm công tác phong phú đi chủ trì công tác ở TP.Đại Hồ. Đồng chí Tào Tiến thì tạm thời triệu hồi Tỉnh ủy, an tâm tĩnh dưỡng. . ."
Hướng Hàm thong thả nói.
Đề nghị này thật ra không ngoài ý liệu của mọi người. Bí thư Thành ủy Đại Hồ Tào Tiến đã 57 tuổi, là một lão đồng chí, tình hình sức khỏe mấy năm nay không phải rất tốt, nhất là sau tết âm lịch năm nay bệnh cũ tái phát, trực tiếp đến ở bệnh viện Nhân Dân tỉnh, trong 5,6 tháng nay đã có hơn nửa thời gian là phải sống trên giường bệnh.
Đương nhiên, Tào Tiến vẫn có thể thủ vững cương vị, ngay cả thân thể không tốt cũng kiên trì mỗi tháng đều có một đoạn thời gian làm việc trong thành phố, hội nghị Thành ủy cũng kiên trì tự mình chủ trì.
Tào Tiến làm như thế kỳ thực cũng là ngăn ngừa mình mang tiếng chỉ có hư danh. Tỉnh ủy đã từng hai lần trưng cầu ý kiến của bản thân hắn, hy vọng hắn an tâm dưỡng bệnh, công tác của Thành ủy Đại Hồ tạm thời giao cho thị trưởng chủ trì, chờ sau khi bệnh tình của hắn chuyển biến tốt đẹp mới nhậm chức lại, nhưng Tào Tiến kiên trì không đồng ý. Đang làm quan to tại quan trường ai chẳng biết thâm ý ẩn chứa bên trong của từ "tạm thời chủ trì".
Thị trưởng một khi tiến nhập trạng thái, TP. Đại Hồ vận hành tốt đẹp, đến lúc đó dù cho bệnh tình của Tào Tiến có chuyển biến tốt đẹp, muốn trở lại chỉ sợ cũng không dễ dàng. Cũng may Tào Tiến cũng có nơi dựa vào. Hắn là cán bộ chi chính của bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh, trước đây đảm nhiệm người đứng đầu của một bộ môn chức năng trực thuộc tỉnh, sau khi Thai Duy Thanh đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh A, Tào Tiến là người phụ trách bộ môn trực thuộc tỉnh nhóm đầu tiên chủ động dựa vào Thai Duy Thanh. Thai Duy Thanh rất coi trọng hắn, sau khi đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy liền không chút do dự đưa Tào Tiến tuổi già nhiều bệnh lên tới cương vị quan trọng bí thư Thành ủy Đại Hồ.
Lẽ ra, Tào Tiến cũng không phải là nhân tuyển bí thư Thành ủy thích hợp nhất. Động thái này của Thai Duy Thanh có dụng ý rất rõ, chính là muốn tạo ra một "tấm gương" cho toàn bộ các cán bộ đi theo hắn. Chỉ cần anh thật tình "ủng hộ" Thai bí thư, mặc kệ tuổi tác của anh lớn thế nào, thân thể có khỏe mạnh hay không, Thai bí thư cũng vẫn giao cho trọng trách.
Bởi vì có tầng quan hệ này, thị trưởng Đại Hồ vẫn chưa có cơ hội "tạm thời chủ trì" công tác của TP.Đại Hồ.
Tuy nhiên tiếp mấy tháng, bệnh tình của Tào Tiến không có chuyển biến tốt chút nào, chỉ có càng lúc càng nghiêm trọng, mọi người liền biết rõ, cái ghế bí thư Thành ủy Đại Hồ này sớm muộn cũng phải thay đổi người.
Lúc này đề xuất điều chỉnh của Thai Duy Thanh vẫn nằm trong tình lý.
Lưu Phi Bằng và La Tự Lập liếc mắt nhìn nhau liếc mắt khóe miệng La Tự Lập nở một nụ cười mỉm đầy ẩn ý.
Rất hiển nhiên, động thái lần này của Thai Duy Thanh đã nằm trong dự liệu của Lưu Phi Bằng và La Tự Lập.
Chiếu theo phân tích thông thường, Tào Tiến là chi chính của Thai Duy Thanh, hiện tại nếu điều chỉnh hắn thì Thai Duy Thanh đương nhiên cũng vẫn thay bằng cán bộ chi chính tín nhiệm của mình để mà tiếp tục nắm trong tay TP.Đại Hồ.
Nhưng mà, lần này đã có chút ngoài ý muốn.
Nhân tuyển dự tính được báo ra trong miệng bộ trưởng Tổ chức Hướng Hàm không ngờ là Hàn Kình Vũ.
"Căn cứ theo đề nghị của Thai bí thư, bộ Tổ chức Tỉnh ủy đề cử phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan kiêm bí thư Kỷ ủy thành phố đồng chí Hàn Kình Vũ đảm nhiệm bí thư Thành ủy Đại Hồ.
/2140
|