Liễu Tuấn dập tắt nửa điếu xì gà trong làn khói mịt mù. Dù sao trong trường hợp thế này vừa hút thuốc vừa nói chuyện với bí thư Tỉnh ủy là hành vi rất không lễ phép, nếu như ở chung trong căn phòng bí mật, hai người tương đối thì cũng không sao.
"Thai bí thư, tôi không có ý kiến gì đối với phương án điều chỉnh nhân sự ngày hôm nay. Tôi tôn trọng kiến nghị của bộ Tổ chức Tỉnh ủy!"
Liễu Tuấn chậm rãi nói.
Lời này lại khiến Lưu Phi Bằng và La Tự Lập đều sầm mặt.
Tại sao Liễu Tuấn lại thay đổi vào lúc này? Một bí thư Thành ủy Đại Hồ cộng thêm Tạ Viện bì điều đi thì đã khiến Liễu nha nội thỏa mãn? Hoặc là, tập đoàn chính trị phía sau Liễu Tuấn có chỉ thị mới?
Đây mới là điều Lưu Phi Bằng quan tâm nhất. Hành động mà hắn áp dụng hiện tại không thể là hoạt động của một người. Trực tiếp nhằm vào bí thư Tỉnh ủy xuất thủ, trên chính trị phải mạo hiểm phiêu lưu cực lớn. Thai Duy Thanh không phải là dạng bí thư Tỉnh ủy sắp sửa hết tuổi công tác mà là mới vừa đảm nhiệm người đứng đầu tỉnh A hơn một năm nay, tuổi tác cũng không tính lớn, Cao hệ vẫn còn rất coi trọng hắn.
Trước khi Lưu Phi Bằng quyết định xuất thủ đã trong phạm vi nhỏ trưng cầu qua ý kiến của mấy vị đại lão cao tầng của phe phái mình, đại lão cho rằng dưới tình huống chứng cứ vô cùng xác thực có thể hỗ trợ Lưu Phi Bằng. Tiền đề là tại tỉnh A Lưu Phi Bằng phải làm việc gọn gàng, cuối cùng các đại lão mới có lý do để mà xuất thủ tương trợ.
Liên hệ cả hai, Lưu Phi Bằng tin tưởng Liễu Tuấn cũng khẳng định đã tiến hành qua sự liên hệ nào đó với thế lực lớn phía sau y. Bản thân hai lão tử của Liễu Tuấn chính là đầu sỏ, giữa cha con liên hệ với nhau thì càng thuận tiện hơn nhiều so với Lưu Phi Bằng hắn.
Liễu Tuấn đột nhiên giở quẻ, khả năng lớn nhất chính là cao tầng Nghiêm Liễu hệ có ý kiến bất đồng, lẽ nào Nghiêm Liễu hệ lại cùng Cao hệ đạt thành nhất trí nào đó, tựa như lúc trước ủng hộ Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy?
Vẻ mặt La Tự Lập cũng âm tình bất định.
Ý cười trên mặt Thai Duy Thanh càng đậm, xem ra Liễu Tuấn vẫn là loại người biết nói nhân nghĩa, không phải cứ đuổi tận giết tuyệt người khác.
Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm cũng khẽ thở dài một hơi.
Nhưng mấy người này chắc chắn đã vui hơi sớm, vị họ nhận thức đối với tính cách của Liễu Tuấn cũng không phải rất sâu sắc. Liễu Tuấn là người rất ít khi thay đổi chủ ý ngay lúc hành sự. Nhìn chung tại "lịch sử" đấu tranh chính trị của Liễu Tuấn không khó để phát hiện ra quy luật thế này: không động thì thôi, nếu đã động sẽ như sư tử vồ thỏ, nhất định xuất hết toàn lực!
Không triệt để đánh bại đối thủ tuyệt không ngừng nghỉ.
Đương nhiên, cái gọi là triệt để đánh bại cũng là có hàm nghĩa, cũng không nhất định phải đánh ngã người ta đến suốt đời không trở mình được. Chỉ cần không trở ngại việc của Liễu bí thư đã coi như đạt được mục đích rồi. Trên quan trường nếu thật sự muốn triệt để dẫm đạp một đối thủ quan trọng xuống dưới cũng không phải chuyện dễ, nếu đạt được thì bản thân mình cũng chịu tổn thất không nhỏ.
Liễu Tuấn rất ít làm buôn bán lỗ vốn.
"Thai bí thư, các vị đồng chí, tôi muốn đề xuất một đề tài thảo luận mới trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư lần này."
Liễu Tuấn ưỡn thẳng người, nói rất trịnh trọng.
Từ đáy lòng Thai Duy Thanh dâng lên một tia dự cảm bất tường. Nhịn không được khẽ rùng mình, tuy nhiên trong lúc này hắn không thể ngăn cản Liễu Tuấn lên tiếng, bầu không khí của Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư xưa nay đều tương đối thoải mái, bất cứ một vị bí thư nào cũng có thể đề xuất đề tài thảo luận.
"Mời đồng chí Liễu Tuấn nói!"
Thai Duy Thanh bình tĩnh mà nói, ánh mắt sáng ngời nhìn Liễu Tuấn, hy vọng có thể tạo thành áp lực nhất định với Liễu Tuấn.
Nhưng cái gọi là "áp lực" xưa nay được thành lập trên uy vọng cao thượng. Thai Duy Thanh ở trong cảm nhận của Liễu Tuấn cũng không có bao nhiêu uy vọng để đáng nói, cao thượng thì càng không liên can đến chút nào. Vì vậy ánh mắt lấp lánh của Thai bí thư hầu như không tạo ra bất cứ tác dụng gì đối với Liễu bí thư.
"Thai bí thư, các vị đồng chí, Kỷ ủy TP. Ngọc Lan đang điều tra án kiện trái với kỷ luật của mấy người Hám Chí Bưu, căn cứ vào tình huống hiện nay thì ba cán bộ này đều tồn tại vấn đề vô cùng nghiêm trọng. Thí dụ như Hám Chí Bưu, trong thời gian đảm nhiệm phó cục trưởng đã có hành vi nhận hối lộ đút lót rất nghiêm trọng. Hám Chí Bưu còn tồn tại những vấn đề khác nữa. Mấy người họ đều cung khai rằng, đã từng đút lót cho đồng chí Tạ Viện phó bí thư Thành ủy TP. Ngọc Lan. Dựa vào những vật hối lô tra được, bao gồm cả 50 vạn tiền mặt và các chứng khoán có giá trị, sơ bộ xác định, tổng giá trị không dưới 100 vạn. Theo những lời họ cung khai, đồng chí Tạ Viện và các cán bộ của bộ phận khác cũng tồn tại vấn đề tương tự!"
Thanh âm Liễu Tuấn trầm thấp, nói chậm rãi.
Thanh âm này hiện tại giống như sấm sét không ngừng xẹt qua đầu Thai Duy Thanh, mọi người rõ ràng nhìn thấy thân thể Thai Duy Thanh đang run lên, sắc mặt đột nhiên tái mét.
"Có những chi tiết này, tôi kiến nghị Kỷ ủy tỉnh chính thức lập án sát hạch vấn đề của đồng chí Tạ Viện, ban Kỷ ủy TP.Ngọc Lan phối hợp điều tra."
Liễu Tuấn không để ý tới vẻ mặt của Thai Duy Thanh, rất bình tĩnh đưa ra kiến nghị của mình.
Lưu Phi Bằng và La Tự Lập liếc nhau, cả hai đều lộ vẻ vui mừng. Xem ra Liễu Tuấn chính là Liễu Tuấn, một khi đã nắm lấy cơ hội thì sẽ không bỏ qua. Liễu Tuấn chủ động xuất kích, khả năng thành công đã trở nên rất lớn.
"Thai bí thư, các vị đồng chí, tôi hoàn toàn tán thành ý kiến của đồng chí Liễu Tuấn. Theo phản ánh của Thành ủy Nguyên Nam, công trình cải tạo tuyến quốc lộ của TP.Nguyên Nam đã tồn tại vấn đề chất lượng rất nghiêm trọng. Tôi đã phái sở Giao thông tỉnh và cục Công lộ hợp thành tổ điều tra, đi đến TP.Nguyên Nam điều tra tìm hiểu tình huống chân thực. Căn cứ vào tin tức của tổ điều tra phản hồi, tình huống phản ánh của Thành ủy Nguyên Nam cơ bản là thật."
Thai Duy Thanh chưa mở miệng thì Lưu Phi Bằng đã tặng thêm một quả boom nặng ký ngay sau đó.
Liễu Tuấn đã dẫn đầu "nổ súng". Lưu Phi Bằng cũng sẽ không giấu diếm hàng, lập tức "hỏa lực trợ giúp". Trận chiến này nếu đã triển khai thì nhất định phải toàn lực ứng phó, không được phép chần chờ do dự, bằng không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
"TP.Nguyên Nam đã áp dụng cách xử trí và đã khống chế được chủ nhận thầu Chu Thái Nguyên. Chu Thái Nguyên này là ông chủ của 'Cty cầu đường Kim Lộ' trong công trình tu sửa tuyến quốc lộ đã ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, sử dụng xi-măng thấp kém không đạt tiêu chuẩn, giảm thiểu hàm lượng thép, phần lớn những mặt đường đã tu sửa xong đều không đạt yêu cầu, cần phải tiến hành gia cố một lần nữa mới có thể đưa vào sử dụng, chỉ vấn đề này đã tạo thành tổn thất hơn 200tr của quốc gia."
Lưu Phi Bằng nói tiếp.
La Tự Lập nặng nề "hừ" một tiếng: "Gian thương hám lợi đen lòng, cả gan làm loạn!"
Lưu Phi Bằng hướng về La Tự Lập gật đầu: "Bí thư Tự Lập nói rất đúng, Chu Thái Nguyên chính là một gian thương vô sỉ, chỉ lo kiếm tài của bất nghĩa, hoàn toàn mặc kệ an toàn sinh mệnh của quần chúng nhân dân và lợi ích của quốc gia. Theo lời khai của hắn, 'Cty Kim Lộ' đó không chỉ một mình hắn có cổ phần mà còn có vài cổ đông khác, trong đó cổ đông lớn nhất chính là đồng chí Tạ Viện, chiếm 30% cổ phần công ty. Hám Chí Bưu mà Liễu bí thư vừa nhắc tới cũng đã chiếm 2% cổ phần. Mà họ chiếm được đều là cổ phần danh nghĩa, trước kia không có đưa vào bất cứ một vật dụng tài chính nào, nói trắng ra thì bọn chính là lấy quyền lực nhập cổ, là hành vi hủ bại điển hình. Có người nói, Chu Thái Nguyên này chính là người Hám Chí Bưu giới thiệu cho Tạ Viện. Trước sau Chu Thái Nguyên đã ba lần trả tiền lãi cổ phần cho Tạ Viện, tổng cộng là 15tr!"
Lưu Phi Bằng công bố những lời này khiến các thành viên tham dự hội nghị đều khiếp sợ.
15tr, có thể coi là một con số thiên văn.
Sắc mặt Thai Duy Thanh đã từ tái mét trở nên trắng bệch, trên trán thẫm đẫm mồ hôi. Hắn rất rõ những lợi ích mà Tạ Viện thu được từ trong hạng mục này, vốn đây chính là "thù lao" hắn giao cho Tạ Viện. Nhưng không ngờ con số lại lớn như vậy, thủ đoạn quá tồi tệ của Chu Thái Nguyên đã tạo thành tổn thất cho quốc gia quá lớn.
Cộng thêm sự thật Liễu Tuấn vừa rồi công bố, "hình tượng hủ bại" của Tạ Viện đã rất rõ ràng như ban ngày.
Lợi dụng chức quyền nhận hối lộ, tham dự hoạt động thương nghiệp không hợp pháp để kiếm tiền với số lượng quá lớn. Hành vi của Tạ Viện hoàn toàn vượt qua phạm trù trái với kỷ luật, nếu như tất cả đều sự thật, vậy thì điều đang chờ đợi Tạ Viện sẽ là sự trừng phạt nghiêm khắc của quốc pháp.
"Có những dẫn chứng này, tôi trịnh trọng kiến nghị Kỷ ủy tỉnh, Chính pháp ủy tỉnh và Kỷ ủy TP.Ngọc Lan cấu thành tổ điều tra liên hợp chính thức lập án điều tra vấn đề của Tạ Viện."
Lưu Phi Bằng lẫm liệt nói tiếp.
Những lời này Lưu Phi Bằng đã sớm thuộc làu, lúc này nói ra vẫn như mây bay nước chảy, không một chút ngắc ngứ. Hơn nữa, kiến nghị do Kỷ ủy tỉnh, Chính pháp ủy tỉnh và Kỷ ủy TP.Ngọc Lan cấu thành tổ điều tra liên hợp, Lưu Phi Bằng có thể nói đã chuẩn bị đầy đủ. Như vậy, Hứa Hồng Cửu không thể lấy thúng úp voi, thao túng điều tra và giải quyết cái án này."
Bởi vì số tiền án này quá lớn, tình tiết nghiêm trọng, Lưu Phi Bằng đề nghị cơ quan tư pháp sớm tham gia là điều hoàn toàn hợp lý, mà Tạ Viện là cán bộ của TP.Ngọc Lan, án kiện mà Kỷ ủy thành phố đang điều tra có liên quan đến nên gia nhập vào tổ điều tra liên hợp cũng là đương nhiên.
Ván cờ giữa ba thế lực tập đoàn lớn của Tỉnh A, dù cho trong lúc điều tra và giải quyết vụ án cũng biểu lộ rất rõ.
Hướng Hàm liếc trộm nhìn Thai Duy Thanh đang thất thố, thầm thở dài, sau đó ưỡn thẳng người nói: "Lưu tỉnh trưởng, Liễu bí thư, đồng chí Tạ Viện là cán bộ lãnh đạo cao cấp của Đảng ta, lại là cán bộ đội hậu bị mà Tỉnh ủy gắng sức bồi dưỡng, chúng ta áp dụng bất cứ biện pháp gì đối với một nữ cán bộ trẻ tuổi như vậy đều nên thận trọng, không được làm qua loa!"
Hiển nhiên thế liên thủ của Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đã thành, Hướng Hàm đành phải dốc nỗ lực cuối cùng.
Chính trị chính là phức tạp như vậy. Đoạn thời gian trước Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đấu đến như nước với lửa, đã bày ra tư thế "khai chiến", Thai Duy Thanh ở giữa điều hòa nên chiếm quyền chủ động hoàn toàn. Ai ngờ trong nháy mắt, Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn lại đứng chung một chiến hào, phát động trùng kích chính diện hướng về Thai Duy Thanh.
Chính trị, không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng!
Tin chưa!
Lưu Phi Bằng thản nhiên cười: "Đồng chí Hướng Hàm, chúng ta không phải là đang nghiên cứu đó sao? Trên Hội nghị xử lý thường vụ bí thư Tỉnh ủy đã chính thức đề xuất thảo luận, chẳng lẽ còn không phải thận trọng? Nếu như hội nghị không thể đưa ra quyết định, tôi kiến nghị đệ trình việc này lên hội Thường ủy để thảo luận!"
Lấy lực liên thủ của Lưu phái và Liễu phái, đệ trình lên hội Thường ủy thảo luận, thông qua nghị quyết cũng không cần phải lo.
Hướng Hàm cũng không nhắc lại.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên mặt Thai Duy Thanh.
Thai Duy Thanh đã từ từ khôi phục bình tĩnh, thản nhiên nói: "Tan họp!"
"Thai bí thư, tôi không có ý kiến gì đối với phương án điều chỉnh nhân sự ngày hôm nay. Tôi tôn trọng kiến nghị của bộ Tổ chức Tỉnh ủy!"
Liễu Tuấn chậm rãi nói.
Lời này lại khiến Lưu Phi Bằng và La Tự Lập đều sầm mặt.
Tại sao Liễu Tuấn lại thay đổi vào lúc này? Một bí thư Thành ủy Đại Hồ cộng thêm Tạ Viện bì điều đi thì đã khiến Liễu nha nội thỏa mãn? Hoặc là, tập đoàn chính trị phía sau Liễu Tuấn có chỉ thị mới?
Đây mới là điều Lưu Phi Bằng quan tâm nhất. Hành động mà hắn áp dụng hiện tại không thể là hoạt động của một người. Trực tiếp nhằm vào bí thư Tỉnh ủy xuất thủ, trên chính trị phải mạo hiểm phiêu lưu cực lớn. Thai Duy Thanh không phải là dạng bí thư Tỉnh ủy sắp sửa hết tuổi công tác mà là mới vừa đảm nhiệm người đứng đầu tỉnh A hơn một năm nay, tuổi tác cũng không tính lớn, Cao hệ vẫn còn rất coi trọng hắn.
Trước khi Lưu Phi Bằng quyết định xuất thủ đã trong phạm vi nhỏ trưng cầu qua ý kiến của mấy vị đại lão cao tầng của phe phái mình, đại lão cho rằng dưới tình huống chứng cứ vô cùng xác thực có thể hỗ trợ Lưu Phi Bằng. Tiền đề là tại tỉnh A Lưu Phi Bằng phải làm việc gọn gàng, cuối cùng các đại lão mới có lý do để mà xuất thủ tương trợ.
Liên hệ cả hai, Lưu Phi Bằng tin tưởng Liễu Tuấn cũng khẳng định đã tiến hành qua sự liên hệ nào đó với thế lực lớn phía sau y. Bản thân hai lão tử của Liễu Tuấn chính là đầu sỏ, giữa cha con liên hệ với nhau thì càng thuận tiện hơn nhiều so với Lưu Phi Bằng hắn.
Liễu Tuấn đột nhiên giở quẻ, khả năng lớn nhất chính là cao tầng Nghiêm Liễu hệ có ý kiến bất đồng, lẽ nào Nghiêm Liễu hệ lại cùng Cao hệ đạt thành nhất trí nào đó, tựa như lúc trước ủng hộ Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy?
Vẻ mặt La Tự Lập cũng âm tình bất định.
Ý cười trên mặt Thai Duy Thanh càng đậm, xem ra Liễu Tuấn vẫn là loại người biết nói nhân nghĩa, không phải cứ đuổi tận giết tuyệt người khác.
Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm cũng khẽ thở dài một hơi.
Nhưng mấy người này chắc chắn đã vui hơi sớm, vị họ nhận thức đối với tính cách của Liễu Tuấn cũng không phải rất sâu sắc. Liễu Tuấn là người rất ít khi thay đổi chủ ý ngay lúc hành sự. Nhìn chung tại "lịch sử" đấu tranh chính trị của Liễu Tuấn không khó để phát hiện ra quy luật thế này: không động thì thôi, nếu đã động sẽ như sư tử vồ thỏ, nhất định xuất hết toàn lực!
Không triệt để đánh bại đối thủ tuyệt không ngừng nghỉ.
Đương nhiên, cái gọi là triệt để đánh bại cũng là có hàm nghĩa, cũng không nhất định phải đánh ngã người ta đến suốt đời không trở mình được. Chỉ cần không trở ngại việc của Liễu bí thư đã coi như đạt được mục đích rồi. Trên quan trường nếu thật sự muốn triệt để dẫm đạp một đối thủ quan trọng xuống dưới cũng không phải chuyện dễ, nếu đạt được thì bản thân mình cũng chịu tổn thất không nhỏ.
Liễu Tuấn rất ít làm buôn bán lỗ vốn.
"Thai bí thư, các vị đồng chí, tôi muốn đề xuất một đề tài thảo luận mới trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư lần này."
Liễu Tuấn ưỡn thẳng người, nói rất trịnh trọng.
Từ đáy lòng Thai Duy Thanh dâng lên một tia dự cảm bất tường. Nhịn không được khẽ rùng mình, tuy nhiên trong lúc này hắn không thể ngăn cản Liễu Tuấn lên tiếng, bầu không khí của Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư xưa nay đều tương đối thoải mái, bất cứ một vị bí thư nào cũng có thể đề xuất đề tài thảo luận.
"Mời đồng chí Liễu Tuấn nói!"
Thai Duy Thanh bình tĩnh mà nói, ánh mắt sáng ngời nhìn Liễu Tuấn, hy vọng có thể tạo thành áp lực nhất định với Liễu Tuấn.
Nhưng cái gọi là "áp lực" xưa nay được thành lập trên uy vọng cao thượng. Thai Duy Thanh ở trong cảm nhận của Liễu Tuấn cũng không có bao nhiêu uy vọng để đáng nói, cao thượng thì càng không liên can đến chút nào. Vì vậy ánh mắt lấp lánh của Thai bí thư hầu như không tạo ra bất cứ tác dụng gì đối với Liễu bí thư.
"Thai bí thư, các vị đồng chí, Kỷ ủy TP. Ngọc Lan đang điều tra án kiện trái với kỷ luật của mấy người Hám Chí Bưu, căn cứ vào tình huống hiện nay thì ba cán bộ này đều tồn tại vấn đề vô cùng nghiêm trọng. Thí dụ như Hám Chí Bưu, trong thời gian đảm nhiệm phó cục trưởng đã có hành vi nhận hối lộ đút lót rất nghiêm trọng. Hám Chí Bưu còn tồn tại những vấn đề khác nữa. Mấy người họ đều cung khai rằng, đã từng đút lót cho đồng chí Tạ Viện phó bí thư Thành ủy TP. Ngọc Lan. Dựa vào những vật hối lô tra được, bao gồm cả 50 vạn tiền mặt và các chứng khoán có giá trị, sơ bộ xác định, tổng giá trị không dưới 100 vạn. Theo những lời họ cung khai, đồng chí Tạ Viện và các cán bộ của bộ phận khác cũng tồn tại vấn đề tương tự!"
Thanh âm Liễu Tuấn trầm thấp, nói chậm rãi.
Thanh âm này hiện tại giống như sấm sét không ngừng xẹt qua đầu Thai Duy Thanh, mọi người rõ ràng nhìn thấy thân thể Thai Duy Thanh đang run lên, sắc mặt đột nhiên tái mét.
"Có những chi tiết này, tôi kiến nghị Kỷ ủy tỉnh chính thức lập án sát hạch vấn đề của đồng chí Tạ Viện, ban Kỷ ủy TP.Ngọc Lan phối hợp điều tra."
Liễu Tuấn không để ý tới vẻ mặt của Thai Duy Thanh, rất bình tĩnh đưa ra kiến nghị của mình.
Lưu Phi Bằng và La Tự Lập liếc nhau, cả hai đều lộ vẻ vui mừng. Xem ra Liễu Tuấn chính là Liễu Tuấn, một khi đã nắm lấy cơ hội thì sẽ không bỏ qua. Liễu Tuấn chủ động xuất kích, khả năng thành công đã trở nên rất lớn.
"Thai bí thư, các vị đồng chí, tôi hoàn toàn tán thành ý kiến của đồng chí Liễu Tuấn. Theo phản ánh của Thành ủy Nguyên Nam, công trình cải tạo tuyến quốc lộ của TP.Nguyên Nam đã tồn tại vấn đề chất lượng rất nghiêm trọng. Tôi đã phái sở Giao thông tỉnh và cục Công lộ hợp thành tổ điều tra, đi đến TP.Nguyên Nam điều tra tìm hiểu tình huống chân thực. Căn cứ vào tin tức của tổ điều tra phản hồi, tình huống phản ánh của Thành ủy Nguyên Nam cơ bản là thật."
Thai Duy Thanh chưa mở miệng thì Lưu Phi Bằng đã tặng thêm một quả boom nặng ký ngay sau đó.
Liễu Tuấn đã dẫn đầu "nổ súng". Lưu Phi Bằng cũng sẽ không giấu diếm hàng, lập tức "hỏa lực trợ giúp". Trận chiến này nếu đã triển khai thì nhất định phải toàn lực ứng phó, không được phép chần chờ do dự, bằng không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
"TP.Nguyên Nam đã áp dụng cách xử trí và đã khống chế được chủ nhận thầu Chu Thái Nguyên. Chu Thái Nguyên này là ông chủ của 'Cty cầu đường Kim Lộ' trong công trình tu sửa tuyến quốc lộ đã ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, sử dụng xi-măng thấp kém không đạt tiêu chuẩn, giảm thiểu hàm lượng thép, phần lớn những mặt đường đã tu sửa xong đều không đạt yêu cầu, cần phải tiến hành gia cố một lần nữa mới có thể đưa vào sử dụng, chỉ vấn đề này đã tạo thành tổn thất hơn 200tr của quốc gia."
Lưu Phi Bằng nói tiếp.
La Tự Lập nặng nề "hừ" một tiếng: "Gian thương hám lợi đen lòng, cả gan làm loạn!"
Lưu Phi Bằng hướng về La Tự Lập gật đầu: "Bí thư Tự Lập nói rất đúng, Chu Thái Nguyên chính là một gian thương vô sỉ, chỉ lo kiếm tài của bất nghĩa, hoàn toàn mặc kệ an toàn sinh mệnh của quần chúng nhân dân và lợi ích của quốc gia. Theo lời khai của hắn, 'Cty Kim Lộ' đó không chỉ một mình hắn có cổ phần mà còn có vài cổ đông khác, trong đó cổ đông lớn nhất chính là đồng chí Tạ Viện, chiếm 30% cổ phần công ty. Hám Chí Bưu mà Liễu bí thư vừa nhắc tới cũng đã chiếm 2% cổ phần. Mà họ chiếm được đều là cổ phần danh nghĩa, trước kia không có đưa vào bất cứ một vật dụng tài chính nào, nói trắng ra thì bọn chính là lấy quyền lực nhập cổ, là hành vi hủ bại điển hình. Có người nói, Chu Thái Nguyên này chính là người Hám Chí Bưu giới thiệu cho Tạ Viện. Trước sau Chu Thái Nguyên đã ba lần trả tiền lãi cổ phần cho Tạ Viện, tổng cộng là 15tr!"
Lưu Phi Bằng công bố những lời này khiến các thành viên tham dự hội nghị đều khiếp sợ.
15tr, có thể coi là một con số thiên văn.
Sắc mặt Thai Duy Thanh đã từ tái mét trở nên trắng bệch, trên trán thẫm đẫm mồ hôi. Hắn rất rõ những lợi ích mà Tạ Viện thu được từ trong hạng mục này, vốn đây chính là "thù lao" hắn giao cho Tạ Viện. Nhưng không ngờ con số lại lớn như vậy, thủ đoạn quá tồi tệ của Chu Thái Nguyên đã tạo thành tổn thất cho quốc gia quá lớn.
Cộng thêm sự thật Liễu Tuấn vừa rồi công bố, "hình tượng hủ bại" của Tạ Viện đã rất rõ ràng như ban ngày.
Lợi dụng chức quyền nhận hối lộ, tham dự hoạt động thương nghiệp không hợp pháp để kiếm tiền với số lượng quá lớn. Hành vi của Tạ Viện hoàn toàn vượt qua phạm trù trái với kỷ luật, nếu như tất cả đều sự thật, vậy thì điều đang chờ đợi Tạ Viện sẽ là sự trừng phạt nghiêm khắc của quốc pháp.
"Có những dẫn chứng này, tôi trịnh trọng kiến nghị Kỷ ủy tỉnh, Chính pháp ủy tỉnh và Kỷ ủy TP.Ngọc Lan cấu thành tổ điều tra liên hợp chính thức lập án điều tra vấn đề của Tạ Viện."
Lưu Phi Bằng lẫm liệt nói tiếp.
Những lời này Lưu Phi Bằng đã sớm thuộc làu, lúc này nói ra vẫn như mây bay nước chảy, không một chút ngắc ngứ. Hơn nữa, kiến nghị do Kỷ ủy tỉnh, Chính pháp ủy tỉnh và Kỷ ủy TP.Ngọc Lan cấu thành tổ điều tra liên hợp, Lưu Phi Bằng có thể nói đã chuẩn bị đầy đủ. Như vậy, Hứa Hồng Cửu không thể lấy thúng úp voi, thao túng điều tra và giải quyết cái án này."
Bởi vì số tiền án này quá lớn, tình tiết nghiêm trọng, Lưu Phi Bằng đề nghị cơ quan tư pháp sớm tham gia là điều hoàn toàn hợp lý, mà Tạ Viện là cán bộ của TP.Ngọc Lan, án kiện mà Kỷ ủy thành phố đang điều tra có liên quan đến nên gia nhập vào tổ điều tra liên hợp cũng là đương nhiên.
Ván cờ giữa ba thế lực tập đoàn lớn của Tỉnh A, dù cho trong lúc điều tra và giải quyết vụ án cũng biểu lộ rất rõ.
Hướng Hàm liếc trộm nhìn Thai Duy Thanh đang thất thố, thầm thở dài, sau đó ưỡn thẳng người nói: "Lưu tỉnh trưởng, Liễu bí thư, đồng chí Tạ Viện là cán bộ lãnh đạo cao cấp của Đảng ta, lại là cán bộ đội hậu bị mà Tỉnh ủy gắng sức bồi dưỡng, chúng ta áp dụng bất cứ biện pháp gì đối với một nữ cán bộ trẻ tuổi như vậy đều nên thận trọng, không được làm qua loa!"
Hiển nhiên thế liên thủ của Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đã thành, Hướng Hàm đành phải dốc nỗ lực cuối cùng.
Chính trị chính là phức tạp như vậy. Đoạn thời gian trước Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đấu đến như nước với lửa, đã bày ra tư thế "khai chiến", Thai Duy Thanh ở giữa điều hòa nên chiếm quyền chủ động hoàn toàn. Ai ngờ trong nháy mắt, Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn lại đứng chung một chiến hào, phát động trùng kích chính diện hướng về Thai Duy Thanh.
Chính trị, không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng!
Tin chưa!
Lưu Phi Bằng thản nhiên cười: "Đồng chí Hướng Hàm, chúng ta không phải là đang nghiên cứu đó sao? Trên Hội nghị xử lý thường vụ bí thư Tỉnh ủy đã chính thức đề xuất thảo luận, chẳng lẽ còn không phải thận trọng? Nếu như hội nghị không thể đưa ra quyết định, tôi kiến nghị đệ trình việc này lên hội Thường ủy để thảo luận!"
Lấy lực liên thủ của Lưu phái và Liễu phái, đệ trình lên hội Thường ủy thảo luận, thông qua nghị quyết cũng không cần phải lo.
Hướng Hàm cũng không nhắc lại.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên mặt Thai Duy Thanh.
Thai Duy Thanh đã từ từ khôi phục bình tĩnh, thản nhiên nói: "Tan họp!"
/2140
|