Sau lễ nghĩ 1/10 đã tổ chức Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư Tỉnh ủy lần đầu tiên. Trên hội nghị này xuất hiện một gương mặt mới, chính là Lưu Quang Hưng.
Lưu Quang Hưng là tân nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh A, bí thư Thành ủy Ngọc Lan!
Thành thật mà nói, đối với sự xuất hiện của Lưu Quang Hưng rồi đoạt đi vị trí bí thư Thành ủy Ngọc Lan, Lưu Phi Bằng rất không hài lòng. Vị trí này, Lưu Phi Bằng là muốn "giữ lại" cho Uông Quốc Chiêu.
Liễu Tuấn vừa đảm nhiệm đại tỉnh trưởng, cái ghế bí thư Thành ủy Ngọc Lan lập tức trở thành tiêu điểm để khắp nơi quan tâm. Lưu Phi Bằng cực lực muốn tranh được vị trí này. Kể từ đó, cơ cấu thực thi quyết sách của tỉnh A, trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư Tỉnh ủy, Lưu Phi Bằng nhất hệ sẽ có thể độc cư tam tịch, vững vàng chiếm thượng phong. Cho dù Liễu Tuấn có tranh thủ được sự ủng hộ của Hứa Hồng Cửu cũng không thay đổi được gì.
Lưu Phi Bằng cũng tỉ mỉ phân tích qua mấy tướng mạnh đắc lực nhất của Liễu Tuấn trong tỉnh, bất kể Sài Thiệu Cơ, Lý Huệ hay là Hàn Kình Vũ thì tư lịch đều không thể đánh đồng với Uông Quốc Chiêu. Hơn nữa Uông Quốc Chiêu đã từng là thị trưởng Ngọc Lan, do hắn đảm nhiệm bí thư Thành ủy Ngọc Lan thì quá hợp lẽ. Lưu Phi Bằng lo lắng chính là Liễu Tuấn sẽ hướng cấp trên cầu viện để đưa xuống một quan to cấp Phó bộ, khi đó so sánh thì Uông Quốc Chiêu không khỏi thấy kém hơn.
Tuy nhiên theo tin tức truyền đến từ kinh thành thì Nghiêm Liễu hệ vẫn chưa dự định đưa tỉnh A tới tỉnh A. Chức quan béo bở phó bí thư Tỉnh ủy này sẽ để lại cho tỉnh A mình "Hưởng dụng".
Kể từ đó Lưu Phi Bằng cũng yên lòng hơn. Nhất là sau khi nhóm cán bộ khảo sát của Trung tổ bộ xuống chỉ khảo sát Uông Quốc Chiêu và Sài Thiệu Cơ, Lưu Phi Bằng càng yên tâm hơn. Uông Quốc Chiêu so sánh với Sài Thiệu Cơ thì vẫn phải có ưu thế. Tuy nhiên nếu Trung tổ bộ đã khảo sát Sài Thiệu Cơ thì Lưu Phi Bằng cũng không lơ là, lập tức thông qua mạng lưới quan hệ của mình tìm hiểu một chút "tin tức". Có người nói Trung tổ bộ là đang chọn phó tỉnh trưởng cho tỉnh Ích Đông, tin tức này cực kỳ đáng tin. Tháng 9, con rể Giang Hữu Tín của Liễu Tấn Tài từ Thường ủy Tỉnh ủy tỉnh J đang đảm nhiệm bộ trưởng bộ Tổ chức được điều đến Ích Đông đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy, phó tỉnh trưởng, thay quyền tỉnh trưởng. Liễu Tấn Tài phân phối thêm một trợ thủ cho con rể cũng là điều rất cần.
Nếu không nói đến trận doanh chính trị, Lưu Phi Bằng cũng thừa nhận Sài Thiệu Cơ quả thực là một cán bộ rất có khả năng mà lại tận trung với cương vị. Làm người đứng đầu có lẽ cần yêu cầu thêm kinh nghiệm hơn, nhưng làm trợ thủ thì không hề nghi ngờ chính là nhân tuyển tốt nhất.
Khi Lưu Phi Bằng tĩnh tâm suy nghĩ, nhìn một cách khách quan đối với các cán bộ mà Liễu Tuấn coi trọng, Lưu Phi Bằng phát hiện, những cán bộ tụ tập bên người Liễu Tuấn vừa liêm khiết mà có năng lực rất mạnh, bất kể là do một tay Liễu Tuấn đề bạt lên hay là "thay đổi giữa chừng" để dựa vào Liễu Tuấn, tất cả đều trung thành và tận tâm với Liễu Tuấn. Điểm này, ở trên quan trường vốn là ngươi lừa ta gạt, đấm đá nhau là điều rất hiếm thấy. Lưu Phi Bằng đành phải bội phục ánh mắt nhìn người của Liễu Tuấn. Đương nhiên, ở bên trong cũng không bài trừ tồn tại nguyên nhân "lựa chọn nghiêm ngặt", nếu như Liễu Tuấn cảm thấy cán bộ này không đáng tin, hoặc là năng lực không đủ thì sẽ không tuỳ tiện mà thu nạp hắn gia nhập vào "đội ngũ" của mình, chí ít là sẽ không tuyển vào "tập thể nòng cốt" của Liễu Tuấn, tối đa cũng chỉ ở bên ngoài "đánh linh tinh". Phàm là cán bộ được tuyển vào tập thể nòng cốt của Liễu Tuấn thì đều là người có năng lực xuất chúng.
Điểm này, Lưu Phi Bằng cảm thấy tự ti.
Dù cho có là Uông Quốc Chiêu Lưu Phi Bằng cực kỳ coi trọng, trên tâm lý kỳ thực vẫn có chút ngăn cách với Lưu Phi Bằng, vẫn duy trì cự ly nhất định.
Tuy nhiên trên chính trị hoặc là nói quan trường, coi trọng vốn chính là lợi dụng lẫn nhau, tình hình 108 cái ghế sắp ở Trung Nghĩa đường ở trong quan trường rất ít xuất hiện. Lưu Phi Bằng cảm thấy mình đi chính là "chính đạo", Liễu Tuấn là thuộc về trường hợp đặc biệt, không phải một ví dụ để theo.
Không ngờ vốn tưởng rằng việc đã chắc như đinh đóng cột, khi chính thức tuyên bố không ngờ lại thay đổi hoàn thoàn.
Không phải là Uông Quốc Chiêu mà là Lưu Quang Hưng đảm nhiệm bí thư Thành ủy Ngọc Lan, đảm đương thêm phó bí thư Tỉnh ủy còn khuyết. Mà vị trí an bài cho Uông Quốc Chiêu chính là phó tỉnh trưởng Thường vụ, Thường ủy Tỉnh ủy. Nguyên phó tỉnh trưởng Thường vụ Trần Kỳ Mưu, bởi vì tuổi tác đã đến tuyến nên được điều tới kinh thành, an bài một chức vụ nhàn tản để dưỡng lão. Sài Thiệu Cơ cũng không đi tỉnh Ích Đông mà là thế chỗ Lưu Quang Hưng, đảm nhiệm phó tỉnh trưởng, Thường ủy Tỉnh ủy tỉnh A, tạm thời vẫn kiêm nhiệm chức vụ bí thư Thành ủy Tống Đô.
Cứ như vậy, bản thân Lưu Phi Bằng ngoại trừ tiếp nhận chức bí thư Tỉnh ủy, thu hoạch trong ván cờ này thua xa Liễu Tuấn. Liễu Tuấn đã đưa được Lưu Quang Hưng vào Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư, đưa Sài Thiệu Cơ vào hội Thường ủy Tỉnh ủy. Nếu xem từ tình hình hiện nay, Lưu Phi Bằng nhất hệ tại Tỉnh ủy vẫn có bốn danh ngạch, Liễu Tuấn nhất hệ, cũng có bốn danh ngạch, nguyên Thai Duy Thanh nhất hệ thì tiếp tục chiếm ba danh ngạch. Bố cục chính trị của Tỉnh A vẫn là thế chân vạc, bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng địa vị ngang nhau. Điểm biến hóa duy nhất chính là Thai Duy Thanh nhất hệ đã mất đi nhân vật long đầu, tạm thời vẫn chưa thể hợp lực. Hứa Hồng Cửu, Hướng Hàm và thư ký trưởng Tỉnh ủy Triệu Đan đã trở thành đối tượng Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đều muốn tranh thủ.
Tuy nhiên, Lưu Phi Bằng là bí thư Tỉnh ủy nên vẫn chiếm ưu thế nhất định. Vết tích Cao hệ trên người Triệu Đan cũng không phải rất rõ. Người này tuân thủ quy tắc nghiêm ngặt, Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy, hắn làm thư ký trưởng Tỉnh ủy nên đương nhiên chọn dựa vào Thai Duy Thanh. Bây giờ bí thư Tỉnh ủy đã thay người, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Triệu Đan hẳn là sẽ tiếp tục lựa chọn dựa vào Lưu Phi Bằng. Thư ký trưởng Tỉnh ủy mặc dù cũng là lãnh đạo Tỉnh ủy, nhưng trên thực tế là đại quản gia của Tỉnh ủy, nơi phát ra quyền uy chủ yếu là sự ủng hộ của bí thư Tỉnh ủy. Triệu Đan không dựa vào Lưu Phi Bằng, uy vọng của bản thân thậm chí sinh tồn đều đã thành vấn đề.
Về phần Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm, bản thân chính là cán bộ mà Cao hệ gắng sức bồi dưỡng, nhất là Hướng Hàm, chưa tới 40t lại là cán bộ, tiền đồ rộng lớn, bà ta tuyệt sẽ không thay đổi dựa vào Minh Châu hệ hoặc là Nghiêm Liễu hệ. Nhưng không bài trừ Hướng Hàm trong lúc nhậm chức tại tỉnh A sẽ có lựa chọn tạm thời kết minh cùng Lưu Phi Bằng hoặc là Liễu Tuấn.
Lúc trước Lưu Phi Bằng vì lợi ích của bản thân nên mới tạm thời bỏ qua "mâu thuẫn" với Liễu Tuấn để nắm tay nhau khởi xướng tấn công Thai Duy Thanh, vốn là kỳ vọng sau khi "thắng lợi" thu được lợi ích đầy đủ, không ngờ người thắng lớn nhất lại là Liễu Tuấn.
Lưu Phi Bằng ngoài tức giận cũng có chút ảo não.
Mình vẫn quá coi thường trí tuệ chính trị của Liễu Tuấn. Trong khoảng thời gian này Liễu Tuấn liên tiếp ra chiêu, tại kinh sư niêm phong Cẩm Quan Thành, "bức bách" Niên gia bảo trì trung lập, không chỉ nghiêng về bên kia nữa, sau đó tại lúc Lưu Phi Bằng cho rằng đại cục đã định, thả lỏng cảnh giác đột nhiên tới một "ly miêu hoán thái tử", đưa ra Lưu Quang Hưng thế chỗ Sài Thiệu Cơ đánh võ đài với Uông Quốc Chiêu.
Tư lịch của Uông Quốc Chiêu trên Sài Thiệu Cơ nhưng lại không bằng Lưu Quang Hưng. Lưu Quang Hưng vốn chính là Thường ủy Tỉnh ủy, cán bộ cấp Phó bộ, đảm nhiệm bí thư Thành ủy Ngọc Lan chính là bình điều, tối đa cũng chỉ ở trên chức vụ tại Đảng nội điều động rất nhỏ. Lưu Phi Bằng một mực nhấn mạnh "ưu thế tư lịch" của Uông Quốc Chiêu, thoáng cái lại biến thành tình thế bất lợi. Nghiêm Liễu hệ không cần hao công, "gậy ông đập lưng ông", dùng một Lưu Quang Hưng có tư lịch càng già hơn nhẹ nhàng đẩy Uông Quốc Chiêu ra khỏi cạnh tranh phó bí thư Tỉnh ủy.
Vì vậy mấy ngày nay Lưu Phi Bằng đều vác một khuôn mặt như tấm sắt, cho dù khi lên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư cũng là như vậy.
Đề tài thảo luận lần này trên Hội nghị chủ yếu là tăng mạnh kiến thiết đội ngũ cán bộ, hơn nữa là Hứa Hồng Cửu chủ động đề nghị với Lưu Phi Bằng. Hứa Hồng Cửu đề xuất trên hội nghị muốn hưởng ứng an bài của Trung kỷ ủy, trong phạm vi toàn tỉnh dấy lên một phong trào phản hủ bại.
"Các đồng chí, trước đó không lâu Trung kỷ ủy tổ chức hội nghị toàn thể lần thứ 4, tổng bí thư Lý Trị Quốc và bí thư Nghiêm Ngọc Thành trên toàn hội đã đưa ra phát biểu quan trọng. Đồng chí Nghiêm Ngọc Thành vạch ra, cơ quan giám sát của các cấp Kỷ ủy phải tăng cường kiểm tra giám sát đối với việc chấp hành xây dựng tác phong đảng và liêm chính. Điều tra các loại án kiện vi quy, vi kỷ, vi pháp là nhiệm vụ quan trọng phản hủ xướng liêm, cũng là trừng trị hủ bại, chấn chỉnh tác phong đảng, tác phong chính trị. Phải tiến thêm một bước tăng cường hợp tác giữa các bộ môn chức năng như giám sát, kiểm tra, phản ánh, qua đó đề cao năng lực phát hiện vấn đề vi kỷ vi pháp, chú trọng từ quần chúng tố giác, hình thành sự hợp lực điều tra, phát huy đầy đủ công năng trị tận gốc điều tra vụ án."
Hứa Hồng Cửu chậm rãi đọc theo bản ghi chép.
Mọi người phát giác, Lưu Phi Bằng khẽ nhíu mày.
Nguyên nhân chỉ có Hứa Hồng Cửu trong bài phát biểu nhấn mạnh "chỉ thị của đồng chí Nghiêm Ngọc Thành". Đại quan đã đến tầng cấp như Lưu Phi Bằng, đương nhiên rất rõ bài phát biểu của Nghiêm Ngọc Thành ở trên toàn hội Trung kỷ ủy đại biểu cho ý gì.
Tập đoàn chính trị sở tại của Lưu Phi Bằng thì làm "nông thôn vây quanh thành phố", từ dưới lên trên hình thành uy hiếp với Liễu Tấn Tài, Nghiêm Ngọc Thành lập tức xuất ra thủ đoạn phản kích -- dốc sức phản hủ xướng liêm.
"Các đồng chí, đoạn thời gian sau này hệ thống giám sát của Kỷ ủy chúng ta phải trọng điểm điều tra mấy loại án kiện như sau: nghiêm túc xét xử cán bộ lãnh đạo lạm dụng chức quyền, tham ô hối lộ, biến chất đọa lạc, thất trách trong xử án; nghiêm túc xét xử các loại án kiện lợi dụng quyền phê duyệt, quyền nhân sự, quyền tư pháp và quyền mưu chấp pháp hành chính mưu cầu tư lợi; nghiêm túc xét xử các án kiện làm 'ô dù' cho thế lực hắc ác; nghiêm túc xét xử các án kiện hối lộ thương nghiệp về mặt khai phá và bán ra tài nguyên, chuyển nhượng đất đai, kiến thiết công trình, giao dịch quyền tài sản, mua bán vật tư thực phẩm, mua bán y dược; nghiêm túc xét xử án kiện làm xói mòn nghiêm trọng tài sản quốc hữu; nghiêm túc xét xử án kiện xâm hại nghiêm trọng lợi ích của quần chúng; đặc biệt là phải nhằm vào tỉnh ta, nghiêm túc xét xử sự cố phát sinh tại lĩnh vực than cốc và an toàn sản xuất, phá hư hoàn cảnh tài nguyên nghiêm trọng và các án kiện hủ bại quan thương cấu kết."
Hứa Hồng Cửu tiếp tục thong thả đọc.
Văn kiện hội nghị này mọi người đang ngồi đương nhiên đều đã được đọc qua. Hôm nay Hứa Hồng Cửu tuyên đọc ra lần thứ hai vẫn tạo cho mọi người một loại cảm giác khác thường.
Cái gọi là án kiện trọng điểm điều tra kỳ thực trên cơ bản bao trùm toàn bộ các lĩnh vực mẫn cảm. Nói cách khác, cơn lốc phản hủ lần này là toàn phương vị. Bất kể một loại án trái với kỷ luật nào đều có thể nhận được "sự quan tâm đặc biệt" của Trung kỷ ủy.
Lưu Quang Hưng là tân nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh A, bí thư Thành ủy Ngọc Lan!
Thành thật mà nói, đối với sự xuất hiện của Lưu Quang Hưng rồi đoạt đi vị trí bí thư Thành ủy Ngọc Lan, Lưu Phi Bằng rất không hài lòng. Vị trí này, Lưu Phi Bằng là muốn "giữ lại" cho Uông Quốc Chiêu.
Liễu Tuấn vừa đảm nhiệm đại tỉnh trưởng, cái ghế bí thư Thành ủy Ngọc Lan lập tức trở thành tiêu điểm để khắp nơi quan tâm. Lưu Phi Bằng cực lực muốn tranh được vị trí này. Kể từ đó, cơ cấu thực thi quyết sách của tỉnh A, trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư Tỉnh ủy, Lưu Phi Bằng nhất hệ sẽ có thể độc cư tam tịch, vững vàng chiếm thượng phong. Cho dù Liễu Tuấn có tranh thủ được sự ủng hộ của Hứa Hồng Cửu cũng không thay đổi được gì.
Lưu Phi Bằng cũng tỉ mỉ phân tích qua mấy tướng mạnh đắc lực nhất của Liễu Tuấn trong tỉnh, bất kể Sài Thiệu Cơ, Lý Huệ hay là Hàn Kình Vũ thì tư lịch đều không thể đánh đồng với Uông Quốc Chiêu. Hơn nữa Uông Quốc Chiêu đã từng là thị trưởng Ngọc Lan, do hắn đảm nhiệm bí thư Thành ủy Ngọc Lan thì quá hợp lẽ. Lưu Phi Bằng lo lắng chính là Liễu Tuấn sẽ hướng cấp trên cầu viện để đưa xuống một quan to cấp Phó bộ, khi đó so sánh thì Uông Quốc Chiêu không khỏi thấy kém hơn.
Tuy nhiên theo tin tức truyền đến từ kinh thành thì Nghiêm Liễu hệ vẫn chưa dự định đưa tỉnh A tới tỉnh A. Chức quan béo bở phó bí thư Tỉnh ủy này sẽ để lại cho tỉnh A mình "Hưởng dụng".
Kể từ đó Lưu Phi Bằng cũng yên lòng hơn. Nhất là sau khi nhóm cán bộ khảo sát của Trung tổ bộ xuống chỉ khảo sát Uông Quốc Chiêu và Sài Thiệu Cơ, Lưu Phi Bằng càng yên tâm hơn. Uông Quốc Chiêu so sánh với Sài Thiệu Cơ thì vẫn phải có ưu thế. Tuy nhiên nếu Trung tổ bộ đã khảo sát Sài Thiệu Cơ thì Lưu Phi Bằng cũng không lơ là, lập tức thông qua mạng lưới quan hệ của mình tìm hiểu một chút "tin tức". Có người nói Trung tổ bộ là đang chọn phó tỉnh trưởng cho tỉnh Ích Đông, tin tức này cực kỳ đáng tin. Tháng 9, con rể Giang Hữu Tín của Liễu Tấn Tài từ Thường ủy Tỉnh ủy tỉnh J đang đảm nhiệm bộ trưởng bộ Tổ chức được điều đến Ích Đông đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy, phó tỉnh trưởng, thay quyền tỉnh trưởng. Liễu Tấn Tài phân phối thêm một trợ thủ cho con rể cũng là điều rất cần.
Nếu không nói đến trận doanh chính trị, Lưu Phi Bằng cũng thừa nhận Sài Thiệu Cơ quả thực là một cán bộ rất có khả năng mà lại tận trung với cương vị. Làm người đứng đầu có lẽ cần yêu cầu thêm kinh nghiệm hơn, nhưng làm trợ thủ thì không hề nghi ngờ chính là nhân tuyển tốt nhất.
Khi Lưu Phi Bằng tĩnh tâm suy nghĩ, nhìn một cách khách quan đối với các cán bộ mà Liễu Tuấn coi trọng, Lưu Phi Bằng phát hiện, những cán bộ tụ tập bên người Liễu Tuấn vừa liêm khiết mà có năng lực rất mạnh, bất kể là do một tay Liễu Tuấn đề bạt lên hay là "thay đổi giữa chừng" để dựa vào Liễu Tuấn, tất cả đều trung thành và tận tâm với Liễu Tuấn. Điểm này, ở trên quan trường vốn là ngươi lừa ta gạt, đấm đá nhau là điều rất hiếm thấy. Lưu Phi Bằng đành phải bội phục ánh mắt nhìn người của Liễu Tuấn. Đương nhiên, ở bên trong cũng không bài trừ tồn tại nguyên nhân "lựa chọn nghiêm ngặt", nếu như Liễu Tuấn cảm thấy cán bộ này không đáng tin, hoặc là năng lực không đủ thì sẽ không tuỳ tiện mà thu nạp hắn gia nhập vào "đội ngũ" của mình, chí ít là sẽ không tuyển vào "tập thể nòng cốt" của Liễu Tuấn, tối đa cũng chỉ ở bên ngoài "đánh linh tinh". Phàm là cán bộ được tuyển vào tập thể nòng cốt của Liễu Tuấn thì đều là người có năng lực xuất chúng.
Điểm này, Lưu Phi Bằng cảm thấy tự ti.
Dù cho có là Uông Quốc Chiêu Lưu Phi Bằng cực kỳ coi trọng, trên tâm lý kỳ thực vẫn có chút ngăn cách với Lưu Phi Bằng, vẫn duy trì cự ly nhất định.
Tuy nhiên trên chính trị hoặc là nói quan trường, coi trọng vốn chính là lợi dụng lẫn nhau, tình hình 108 cái ghế sắp ở Trung Nghĩa đường ở trong quan trường rất ít xuất hiện. Lưu Phi Bằng cảm thấy mình đi chính là "chính đạo", Liễu Tuấn là thuộc về trường hợp đặc biệt, không phải một ví dụ để theo.
Không ngờ vốn tưởng rằng việc đã chắc như đinh đóng cột, khi chính thức tuyên bố không ngờ lại thay đổi hoàn thoàn.
Không phải là Uông Quốc Chiêu mà là Lưu Quang Hưng đảm nhiệm bí thư Thành ủy Ngọc Lan, đảm đương thêm phó bí thư Tỉnh ủy còn khuyết. Mà vị trí an bài cho Uông Quốc Chiêu chính là phó tỉnh trưởng Thường vụ, Thường ủy Tỉnh ủy. Nguyên phó tỉnh trưởng Thường vụ Trần Kỳ Mưu, bởi vì tuổi tác đã đến tuyến nên được điều tới kinh thành, an bài một chức vụ nhàn tản để dưỡng lão. Sài Thiệu Cơ cũng không đi tỉnh Ích Đông mà là thế chỗ Lưu Quang Hưng, đảm nhiệm phó tỉnh trưởng, Thường ủy Tỉnh ủy tỉnh A, tạm thời vẫn kiêm nhiệm chức vụ bí thư Thành ủy Tống Đô.
Cứ như vậy, bản thân Lưu Phi Bằng ngoại trừ tiếp nhận chức bí thư Tỉnh ủy, thu hoạch trong ván cờ này thua xa Liễu Tuấn. Liễu Tuấn đã đưa được Lưu Quang Hưng vào Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư, đưa Sài Thiệu Cơ vào hội Thường ủy Tỉnh ủy. Nếu xem từ tình hình hiện nay, Lưu Phi Bằng nhất hệ tại Tỉnh ủy vẫn có bốn danh ngạch, Liễu Tuấn nhất hệ, cũng có bốn danh ngạch, nguyên Thai Duy Thanh nhất hệ thì tiếp tục chiếm ba danh ngạch. Bố cục chính trị của Tỉnh A vẫn là thế chân vạc, bí thư Tỉnh ủy và tỉnh trưởng địa vị ngang nhau. Điểm biến hóa duy nhất chính là Thai Duy Thanh nhất hệ đã mất đi nhân vật long đầu, tạm thời vẫn chưa thể hợp lực. Hứa Hồng Cửu, Hướng Hàm và thư ký trưởng Tỉnh ủy Triệu Đan đã trở thành đối tượng Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đều muốn tranh thủ.
Tuy nhiên, Lưu Phi Bằng là bí thư Tỉnh ủy nên vẫn chiếm ưu thế nhất định. Vết tích Cao hệ trên người Triệu Đan cũng không phải rất rõ. Người này tuân thủ quy tắc nghiêm ngặt, Thai Duy Thanh đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy, hắn làm thư ký trưởng Tỉnh ủy nên đương nhiên chọn dựa vào Thai Duy Thanh. Bây giờ bí thư Tỉnh ủy đã thay người, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Triệu Đan hẳn là sẽ tiếp tục lựa chọn dựa vào Lưu Phi Bằng. Thư ký trưởng Tỉnh ủy mặc dù cũng là lãnh đạo Tỉnh ủy, nhưng trên thực tế là đại quản gia của Tỉnh ủy, nơi phát ra quyền uy chủ yếu là sự ủng hộ của bí thư Tỉnh ủy. Triệu Đan không dựa vào Lưu Phi Bằng, uy vọng của bản thân thậm chí sinh tồn đều đã thành vấn đề.
Về phần Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm, bản thân chính là cán bộ mà Cao hệ gắng sức bồi dưỡng, nhất là Hướng Hàm, chưa tới 40t lại là cán bộ, tiền đồ rộng lớn, bà ta tuyệt sẽ không thay đổi dựa vào Minh Châu hệ hoặc là Nghiêm Liễu hệ. Nhưng không bài trừ Hướng Hàm trong lúc nhậm chức tại tỉnh A sẽ có lựa chọn tạm thời kết minh cùng Lưu Phi Bằng hoặc là Liễu Tuấn.
Lúc trước Lưu Phi Bằng vì lợi ích của bản thân nên mới tạm thời bỏ qua "mâu thuẫn" với Liễu Tuấn để nắm tay nhau khởi xướng tấn công Thai Duy Thanh, vốn là kỳ vọng sau khi "thắng lợi" thu được lợi ích đầy đủ, không ngờ người thắng lớn nhất lại là Liễu Tuấn.
Lưu Phi Bằng ngoài tức giận cũng có chút ảo não.
Mình vẫn quá coi thường trí tuệ chính trị của Liễu Tuấn. Trong khoảng thời gian này Liễu Tuấn liên tiếp ra chiêu, tại kinh sư niêm phong Cẩm Quan Thành, "bức bách" Niên gia bảo trì trung lập, không chỉ nghiêng về bên kia nữa, sau đó tại lúc Lưu Phi Bằng cho rằng đại cục đã định, thả lỏng cảnh giác đột nhiên tới một "ly miêu hoán thái tử", đưa ra Lưu Quang Hưng thế chỗ Sài Thiệu Cơ đánh võ đài với Uông Quốc Chiêu.
Tư lịch của Uông Quốc Chiêu trên Sài Thiệu Cơ nhưng lại không bằng Lưu Quang Hưng. Lưu Quang Hưng vốn chính là Thường ủy Tỉnh ủy, cán bộ cấp Phó bộ, đảm nhiệm bí thư Thành ủy Ngọc Lan chính là bình điều, tối đa cũng chỉ ở trên chức vụ tại Đảng nội điều động rất nhỏ. Lưu Phi Bằng một mực nhấn mạnh "ưu thế tư lịch" của Uông Quốc Chiêu, thoáng cái lại biến thành tình thế bất lợi. Nghiêm Liễu hệ không cần hao công, "gậy ông đập lưng ông", dùng một Lưu Quang Hưng có tư lịch càng già hơn nhẹ nhàng đẩy Uông Quốc Chiêu ra khỏi cạnh tranh phó bí thư Tỉnh ủy.
Vì vậy mấy ngày nay Lưu Phi Bằng đều vác một khuôn mặt như tấm sắt, cho dù khi lên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư cũng là như vậy.
Đề tài thảo luận lần này trên Hội nghị chủ yếu là tăng mạnh kiến thiết đội ngũ cán bộ, hơn nữa là Hứa Hồng Cửu chủ động đề nghị với Lưu Phi Bằng. Hứa Hồng Cửu đề xuất trên hội nghị muốn hưởng ứng an bài của Trung kỷ ủy, trong phạm vi toàn tỉnh dấy lên một phong trào phản hủ bại.
"Các đồng chí, trước đó không lâu Trung kỷ ủy tổ chức hội nghị toàn thể lần thứ 4, tổng bí thư Lý Trị Quốc và bí thư Nghiêm Ngọc Thành trên toàn hội đã đưa ra phát biểu quan trọng. Đồng chí Nghiêm Ngọc Thành vạch ra, cơ quan giám sát của các cấp Kỷ ủy phải tăng cường kiểm tra giám sát đối với việc chấp hành xây dựng tác phong đảng và liêm chính. Điều tra các loại án kiện vi quy, vi kỷ, vi pháp là nhiệm vụ quan trọng phản hủ xướng liêm, cũng là trừng trị hủ bại, chấn chỉnh tác phong đảng, tác phong chính trị. Phải tiến thêm một bước tăng cường hợp tác giữa các bộ môn chức năng như giám sát, kiểm tra, phản ánh, qua đó đề cao năng lực phát hiện vấn đề vi kỷ vi pháp, chú trọng từ quần chúng tố giác, hình thành sự hợp lực điều tra, phát huy đầy đủ công năng trị tận gốc điều tra vụ án."
Hứa Hồng Cửu chậm rãi đọc theo bản ghi chép.
Mọi người phát giác, Lưu Phi Bằng khẽ nhíu mày.
Nguyên nhân chỉ có Hứa Hồng Cửu trong bài phát biểu nhấn mạnh "chỉ thị của đồng chí Nghiêm Ngọc Thành". Đại quan đã đến tầng cấp như Lưu Phi Bằng, đương nhiên rất rõ bài phát biểu của Nghiêm Ngọc Thành ở trên toàn hội Trung kỷ ủy đại biểu cho ý gì.
Tập đoàn chính trị sở tại của Lưu Phi Bằng thì làm "nông thôn vây quanh thành phố", từ dưới lên trên hình thành uy hiếp với Liễu Tấn Tài, Nghiêm Ngọc Thành lập tức xuất ra thủ đoạn phản kích -- dốc sức phản hủ xướng liêm.
"Các đồng chí, đoạn thời gian sau này hệ thống giám sát của Kỷ ủy chúng ta phải trọng điểm điều tra mấy loại án kiện như sau: nghiêm túc xét xử cán bộ lãnh đạo lạm dụng chức quyền, tham ô hối lộ, biến chất đọa lạc, thất trách trong xử án; nghiêm túc xét xử các loại án kiện lợi dụng quyền phê duyệt, quyền nhân sự, quyền tư pháp và quyền mưu chấp pháp hành chính mưu cầu tư lợi; nghiêm túc xét xử các án kiện làm 'ô dù' cho thế lực hắc ác; nghiêm túc xét xử các án kiện hối lộ thương nghiệp về mặt khai phá và bán ra tài nguyên, chuyển nhượng đất đai, kiến thiết công trình, giao dịch quyền tài sản, mua bán vật tư thực phẩm, mua bán y dược; nghiêm túc xét xử án kiện làm xói mòn nghiêm trọng tài sản quốc hữu; nghiêm túc xét xử án kiện xâm hại nghiêm trọng lợi ích của quần chúng; đặc biệt là phải nhằm vào tỉnh ta, nghiêm túc xét xử sự cố phát sinh tại lĩnh vực than cốc và an toàn sản xuất, phá hư hoàn cảnh tài nguyên nghiêm trọng và các án kiện hủ bại quan thương cấu kết."
Hứa Hồng Cửu tiếp tục thong thả đọc.
Văn kiện hội nghị này mọi người đang ngồi đương nhiên đều đã được đọc qua. Hôm nay Hứa Hồng Cửu tuyên đọc ra lần thứ hai vẫn tạo cho mọi người một loại cảm giác khác thường.
Cái gọi là án kiện trọng điểm điều tra kỳ thực trên cơ bản bao trùm toàn bộ các lĩnh vực mẫn cảm. Nói cách khác, cơn lốc phản hủ lần này là toàn phương vị. Bất kể một loại án trái với kỷ luật nào đều có thể nhận được "sự quan tâm đặc biệt" của Trung kỷ ủy.
/2140
|