Đi ra khỏi đại sảnh khách sạn Thu Thủy, phục vụ khách sạn sớm đã đưa xe hai vị lãnh đạo tới, dừng ở trước cửa.
Khâu Tình Xuyên nhìn Liễu Tuấn và Tiểu Mẫn, nói:
- Tôi về nhà trước, hai người trò chuyện nhé.
Liễu Tuấn gật đầu.
Khâu Tình Xuyên lên xe phóng vụt đi.
Lên chiếc Audi, Liễu Tuấn nói với Tiểu Mẫn ở chỗ phụ lái:
- Tiểu Mẫn em ở đâu?
Tiểu Mẫn nói ra một địa chỉ, đó là túc xá của công ty hàng không của cô tại thủ đô, may mà Liễu tỉnh trưởng am hiểu đường xá thủ đô, nơi đó hơi xa, nhưng cũng không cần Tiểu Mẫn chỉ đường, lái xe thẳng tới.
Trêm đường, vẻ mặt Tiểu Mẫn rất khẩn trương, không dám nói chuyện với Liễu Tuấn, chỉ sau khi vào sân rồi mới mơ miệng chỉ chỗ túc xá cho y biết. Tiểu Mẫn không vội xuống xe ngay, do dự một lúc mới ấp úng nói:
- À, Liễu .... Tỉnh trưởng, mời anh tới chỗ tôi ngồi một lúc nhé...
- Ừ.
Tiểu Mẫn lấy dũng khí mời, không ngờ Liễu Tuấn đồng ý sảng khoái, nằm ngoài dự liệu của cô, bất giác nở nụ cười tươi như hoa.
Khu túc xá này diện tích không lớn lắm, nhưng khung cảnh tạm được, đương nhiên buổi tối không nhìn ra cái gì. Phòng đơn của Tiểu Mẫn ở trên tầng năm, đãi ngộ của công ty hàng không trong con mắt người thường đương nhiên là rất khá rồi. Có điều ở thủ đô nơi tấc đất tấc vàng, cũng không thể làm quá xa hoa. Tiểu Mẫn tham gia công tác chưa được vài năm, chỉ được phân cho một gian phòng nhỏ chừng 20 mét vuông, có cả nhà bếp gian vệ sinh, tuy hơi chật một chút, nhưng nhỏ nhắn đáng yêu.
Căn cứ vào kinh nghiệm của Liễu Tuấn, thường chỗ ở của các cô gái chưa kết hôn đều khá là bừa bãi, các cô gái này khi ra ngoài thì tất nhiên trang điểm xinh đẹp gọn gàng, tăng tỉ lệ "quay đầu nhìn", thỏa mãn hư vinh. Nhưng về phòng mình rồi thì rất tùy tiện.
Liễu tỉnh trưởng lần đầu tiên tới phòng Trầm Nhiêu cũng như thế, vì sau cô giáo Trầm tự biết xấu hổ chăm chỉ thu dọn phòng ốc, tránh bị người này chê cười.
Phòng của Tiểu Mẫn thì dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, vừa mới đi vào liền ngửi thấy hương thơm, có thấy thấy cô gái này bề ngoài rất thời đại, nhưng bên trong lại có quy tắc của mình.
Điều này giải thích vì sao cô lại từ chối "dính dáng" với Quế Vĩnh Càn, có lẽ đổi lại là cố gái khác đã không làm như thế, Quế Vĩnh Càn có xấu đến mấy cũng là con trai Quê Vĩnh An, coi như quyền thế lắm rồi, các cô gái trong hệ thống hàng không leo lên được cành cao này, có thế thấy rõ lợi ích.
- Ừm, Liễu tỉnh, mời ngồi.
Liễu Tuấn mang một cái ghế ra, nói với Liễu Tuấn, vẻ mặt vẫn rất khẩn trương.
Liễu Tuấn khẽ mỉm cười:
- Tiểu Mẫn, em cứ gọi tên anh đi.
- Ồ, dạ được...
Tiểu Mẫn gật đầu, lại lấy một hộp sữa đưa cho Liễu Tuấn:
- Liễu tỉnh trưởng, uống sữa...
Liễu Tuấn cười nhận lấy.
Dù y bảo Tiểu Mẫn gọi mình bằng tên, nhưng một tỉnh trưởng gây cho người ta áp lực lớn thế nào? Tiểu Mẫn và y lại không thân thuộc lắm, sao có thể không biết lớn nhỏ như thế.
Làm xong tất cả mọi việc rồi, Tiểu Mẫn có chút luống cuống đứng ngây ra đó, không biết phải nói gì.
Liễu Tuấn liền lên tiếng:
- Không sao nữa, sau này Quế Vĩnh Càn không quấy rầy em nữa đâu. Có điều em phải chuẩn bị tâm lý.
- Chuẩn bị tâm lý gì ạ?
Tới giờ đầu óc của Tiễu Mẫn vẫn rối loạn, không suy nghĩ như bình thường được.
- Thế này nhé, anh sẽ nói với Quế Khả An, bảo ông ta điều động em một chút, tới công ty hàng không khác, rời khỏi môi trường này, không có lời đồn đại nữa.
Tiểu Mẫn lúc này mới tỉnh ngộ ra.
Qua tối hôm nay, e rằng tin đồn về tình nhân tỉnh trưởng sẽ truyền khắp công ty rồi, "danh hiệu" đó chẳng phải tầm thường, đám công tử ca như Quế Vĩnh Càn và kẻ có quyền thế trong không ty tất nhiên không dám có ý đồ với cô nữa, thậm chí ra sức lấy lòng cô. Nhưng cũng sẽ mang lại cho cô rấn nhiều cản trở vô hình trong cuộc sống, ít nhất trong nội bộ công ty, cô khó kiếm được bạn trai.
Ai mà dám?
Hơn nữa một số lời bán tán sau lưng cũng là lưỡi gươm vô hình, nhưng tổn thương người ta thực sự, đừng nói là không có bạn trai, dù là bạn bè cùng giới trước kia cũng xa cách, ở sau lưng khinh bỉ cô.
Tiểu Mẫn do dự nói:
- Xin lỗi Liễu tỉnh trưởng, gây thêm phiền phức cho anh rồi, tôi... Tôi muốn suy nghĩ thêm...
Liễu Tuấn gật đầu:
- Trước khi gặp em thì anh vừa mới nói chuyện điện thoại với Trầm Nhiêu. Cô ấy nói em gặp một chút rắc rối, muốn anh giúp. Vốn anh định ngày mai mới tìm em nói chuyện tìm hiểu tình hình, trùng hợp thế nào lại gặp phải ở đây.
Nói thực Liễu tỉnh trưởng cũng không muốn gặp phải sự trùng hợp này, cho dù y có tin đồn quan hệ mờ ám gì với một tiếp viên hàng không cũng chẳng phải là chuyện lớn, nhưng cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì, cố gắng tránh được thì vẫn hơn.
Nhưng gặp phải rồi cũng chẳng còn cách nào.
Chuyện này làm Liễu Tuấn hơi bực mình, vốn định cho cha con Quế Khả An một bài học, nhưng Khâu Tình Xuyên lên tiếng trước, đoán chừng hắn và Quế Khả An có chút quan hệ, không muốn ông ta gặp chuyện không may. Liễu Tuấn không thể làm quá.
Thế diện của Khâu Tình Xuyên nhất định phải nể.
Tiểu Mẫn ồ một tiếng:
- Cám ơn Liễu tỉnh trưởng nhiều, Trầm Nhiêu.. Cô ấy khỏe chứ ạ.
Chu dù lúc này Tiễu Mẫn tuy vẫn còn áp lực, nhưng không kiềm chế được sự tò mò. Trước kia cô luôn cho rằng Liễu Tuấn là bạn trai chính của Trầm Nhiêu, không ngờ rằng Trầm Nhiêu lại sống thoáng như thế.
Nhớ lại năm xưa, cô bạn Trầm Nhiêu này là người kiên định chủ nghĩa nữ quyền nhất.
Chuyện xảy ra biến hóa như vậy, thực sự làm người ta cảm khái thế giới kỳ lạ, có điều thân thế địa vị của Liễu Tuấn, cô gái nào lại có thể kháng cự được.
Một tên Quế Vĩnh Càn trong công ty hàng không của các cô cũng là sự tồn tại không thể chống đối rồi, nói thực nếu hôm nay Liễu Tuấn không thình lình xuất hiện, Tiểu Mẫn đêm nay chưa chắc đã giữ được mình. Liễu Tuấn còn hơn Quế Vĩnh Càn không biết bao lần.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Cũng không tệ, Trầm Nhiêu rất ương bướng, đôi khi còn thích phá phách.
Tiểu Mẫn hoàn toàn không biết nói gì.
Liễu Tuấn hoàn toàn coi Trầm Nhiêu như một cô bé con, trong cử chí lời nói không hề chút che dấu vẻ cưng chiều.
- Vậy...
Tiểu Mẫn muốn nói lại thôi, nếu như không biết thân phận của Liễu Tuấn, mà chỉ là bạn trai của Trầm Nhiêu, tới "ổ" của cô làm khách, Tiểu Mẫn tất nhiên sẽ ríu rít hỏi không ngừng. Nhưng hiện giờ lại cảm thấy khoảng cách hai bên trở nên mênh mông, mỗi câu nói phải suy nghĩ kỹ càng mới dám nói ra.
Liễu Tuấn nói:
- Tiểu Mẫn, địa vị chênh lệch là do người ta tạo thành, anh hi vọng sau này em vẫn là bạn của Trầm Nhiêu. Có một số chuyện không nên thay đổi, bạn bè vĩnh viễn là bạn bè.
- Vâng, em cũng nghĩ như thế.
- Được rồi, hôm nay em mệt rồi, anh không làm phiền nữa, em nghỉ sơm đi, sau này có chuyện gì, có thể gọi điện cho anh.
Liễu Tuấn đứng dậy cáo từ.
......
Ngày hôm sau Tiểu Mẫn theo thường lệ tới công ty làm việc, liền phát hiện ra các đồng nghiệp nhìn cô với anh mắt khác thường. Khi Tiểu Mẫn nhìn tới thì tất cả vội cười đáp lại hết sức sáng lạn, tựau hồ sợ Tiểu Mẫn có chút hiểu lầm gì, có điều Tiểu Mẫn biết, chỉ cần mình đi qua, nụ cười của họ sẽ thành cái bĩu môi khinh bỉ.
Nhĩ tới đây trong lòng Tiểu Mẫn đột nhiên nảy ra ý nghĩ nghịch ngợm, cô đi vài bước rồi đột nhiên quay lại, quả nhiên thấy vẻ mặt các đồng nghiệp sau lưng rất cổ quái, thấy Tiểu Mẫn bỗng quay đầu thì giật mình hoảng sợ, vội tươi cười gật đầu với cô liên tục.
Tiểu Mẫn không khỏi thời dài.
Cuộc sống của cô định sẵn sẽ khác xa trước kia, nhưng so với chuyện phải lên giường với Quế Vĩnh Càn, Tiễu Mẫn chấp nhận sự khác biệt này.
Tiểu Mẫn vừa đi tới văn phòng của mình, liền phát hiện ra thư ký của giám đốc đã đợi sẵn, thấy cô tới liền tươi cười đi tới, nhỏ nhẹ nói giám đốc muốn mời cô tới văn phòng, không biết đồng chí Tiểu Mẫn có thời gian không.
Tiểu Mẫn cười khổ.
Ngay cả giám đốc triệu kiến cũng phải xem "đồng chí Tiểu Mẫn" có thời gian không. Quyền lực đúng là thứ kỳ diệu.
Thực ra muốn gặp đồng chí Tiểu Mẫn là đồng chí Quế Khả An.
Quế Khả An vừa sáng sớm đã tới công ty hàng không đợi Tiểu Mẫn, cho dù Khâu chủ tịch nói đỡ cho ông ta, nhưng Quế Khả An biết rõ, chuyện này chỉ có vỗ về được Tiểu Mẫn mới là con được trừ tận gốc tai họa.
Quế Khả An thấy Tiểu Mẫn khách khí vô cùng, rối rít nói những lời hoan nghênh, nhưng không bắt tay Tiễu Mẫn.
Có bất kỳ sự tiếp xúc thân thể nào với nữ nhân của Liễu Tuấn cũng là chuyện thiếu sáng suốt.
Quế Khả An thay mặt con trai uyển chuyển biểu thị xin lỗi chân thành, mong cô tha thứ cho Quế Vĩnh Càn một lần, sau đó quan tâm thăm hỏi Tiểu Mẫn có cần hỗ trợ gì trong công việc hay không.
Tiễu Mẫn giữ lễ phép đúng mực, cám ơn sự quan tâm với Quế Khả An, sau đó đề xuất muốn thay đổi đơn vị công tác.
- Chuyện này không có vấn đề gì, tôi sẽ an bài ngay.
Quế Khả An tươi cười đồng ý.
Khâu Tình Xuyên nhìn Liễu Tuấn và Tiểu Mẫn, nói:
- Tôi về nhà trước, hai người trò chuyện nhé.
Liễu Tuấn gật đầu.
Khâu Tình Xuyên lên xe phóng vụt đi.
Lên chiếc Audi, Liễu Tuấn nói với Tiểu Mẫn ở chỗ phụ lái:
- Tiểu Mẫn em ở đâu?
Tiểu Mẫn nói ra một địa chỉ, đó là túc xá của công ty hàng không của cô tại thủ đô, may mà Liễu tỉnh trưởng am hiểu đường xá thủ đô, nơi đó hơi xa, nhưng cũng không cần Tiểu Mẫn chỉ đường, lái xe thẳng tới.
Trêm đường, vẻ mặt Tiểu Mẫn rất khẩn trương, không dám nói chuyện với Liễu Tuấn, chỉ sau khi vào sân rồi mới mơ miệng chỉ chỗ túc xá cho y biết. Tiểu Mẫn không vội xuống xe ngay, do dự một lúc mới ấp úng nói:
- À, Liễu .... Tỉnh trưởng, mời anh tới chỗ tôi ngồi một lúc nhé...
- Ừ.
Tiểu Mẫn lấy dũng khí mời, không ngờ Liễu Tuấn đồng ý sảng khoái, nằm ngoài dự liệu của cô, bất giác nở nụ cười tươi như hoa.
Khu túc xá này diện tích không lớn lắm, nhưng khung cảnh tạm được, đương nhiên buổi tối không nhìn ra cái gì. Phòng đơn của Tiểu Mẫn ở trên tầng năm, đãi ngộ của công ty hàng không trong con mắt người thường đương nhiên là rất khá rồi. Có điều ở thủ đô nơi tấc đất tấc vàng, cũng không thể làm quá xa hoa. Tiểu Mẫn tham gia công tác chưa được vài năm, chỉ được phân cho một gian phòng nhỏ chừng 20 mét vuông, có cả nhà bếp gian vệ sinh, tuy hơi chật một chút, nhưng nhỏ nhắn đáng yêu.
Căn cứ vào kinh nghiệm của Liễu Tuấn, thường chỗ ở của các cô gái chưa kết hôn đều khá là bừa bãi, các cô gái này khi ra ngoài thì tất nhiên trang điểm xinh đẹp gọn gàng, tăng tỉ lệ "quay đầu nhìn", thỏa mãn hư vinh. Nhưng về phòng mình rồi thì rất tùy tiện.
Liễu tỉnh trưởng lần đầu tiên tới phòng Trầm Nhiêu cũng như thế, vì sau cô giáo Trầm tự biết xấu hổ chăm chỉ thu dọn phòng ốc, tránh bị người này chê cười.
Phòng của Tiểu Mẫn thì dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, vừa mới đi vào liền ngửi thấy hương thơm, có thấy thấy cô gái này bề ngoài rất thời đại, nhưng bên trong lại có quy tắc của mình.
Điều này giải thích vì sao cô lại từ chối "dính dáng" với Quế Vĩnh Càn, có lẽ đổi lại là cố gái khác đã không làm như thế, Quế Vĩnh Càn có xấu đến mấy cũng là con trai Quê Vĩnh An, coi như quyền thế lắm rồi, các cô gái trong hệ thống hàng không leo lên được cành cao này, có thế thấy rõ lợi ích.
- Ừm, Liễu tỉnh, mời ngồi.
Liễu Tuấn mang một cái ghế ra, nói với Liễu Tuấn, vẻ mặt vẫn rất khẩn trương.
Liễu Tuấn khẽ mỉm cười:
- Tiểu Mẫn, em cứ gọi tên anh đi.
- Ồ, dạ được...
Tiểu Mẫn gật đầu, lại lấy một hộp sữa đưa cho Liễu Tuấn:
- Liễu tỉnh trưởng, uống sữa...
Liễu Tuấn cười nhận lấy.
Dù y bảo Tiểu Mẫn gọi mình bằng tên, nhưng một tỉnh trưởng gây cho người ta áp lực lớn thế nào? Tiểu Mẫn và y lại không thân thuộc lắm, sao có thể không biết lớn nhỏ như thế.
Làm xong tất cả mọi việc rồi, Tiểu Mẫn có chút luống cuống đứng ngây ra đó, không biết phải nói gì.
Liễu Tuấn liền lên tiếng:
- Không sao nữa, sau này Quế Vĩnh Càn không quấy rầy em nữa đâu. Có điều em phải chuẩn bị tâm lý.
- Chuẩn bị tâm lý gì ạ?
Tới giờ đầu óc của Tiễu Mẫn vẫn rối loạn, không suy nghĩ như bình thường được.
- Thế này nhé, anh sẽ nói với Quế Khả An, bảo ông ta điều động em một chút, tới công ty hàng không khác, rời khỏi môi trường này, không có lời đồn đại nữa.
Tiểu Mẫn lúc này mới tỉnh ngộ ra.
Qua tối hôm nay, e rằng tin đồn về tình nhân tỉnh trưởng sẽ truyền khắp công ty rồi, "danh hiệu" đó chẳng phải tầm thường, đám công tử ca như Quế Vĩnh Càn và kẻ có quyền thế trong không ty tất nhiên không dám có ý đồ với cô nữa, thậm chí ra sức lấy lòng cô. Nhưng cũng sẽ mang lại cho cô rấn nhiều cản trở vô hình trong cuộc sống, ít nhất trong nội bộ công ty, cô khó kiếm được bạn trai.
Ai mà dám?
Hơn nữa một số lời bán tán sau lưng cũng là lưỡi gươm vô hình, nhưng tổn thương người ta thực sự, đừng nói là không có bạn trai, dù là bạn bè cùng giới trước kia cũng xa cách, ở sau lưng khinh bỉ cô.
Tiểu Mẫn do dự nói:
- Xin lỗi Liễu tỉnh trưởng, gây thêm phiền phức cho anh rồi, tôi... Tôi muốn suy nghĩ thêm...
Liễu Tuấn gật đầu:
- Trước khi gặp em thì anh vừa mới nói chuyện điện thoại với Trầm Nhiêu. Cô ấy nói em gặp một chút rắc rối, muốn anh giúp. Vốn anh định ngày mai mới tìm em nói chuyện tìm hiểu tình hình, trùng hợp thế nào lại gặp phải ở đây.
Nói thực Liễu tỉnh trưởng cũng không muốn gặp phải sự trùng hợp này, cho dù y có tin đồn quan hệ mờ ám gì với một tiếp viên hàng không cũng chẳng phải là chuyện lớn, nhưng cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì, cố gắng tránh được thì vẫn hơn.
Nhưng gặp phải rồi cũng chẳng còn cách nào.
Chuyện này làm Liễu Tuấn hơi bực mình, vốn định cho cha con Quế Khả An một bài học, nhưng Khâu Tình Xuyên lên tiếng trước, đoán chừng hắn và Quế Khả An có chút quan hệ, không muốn ông ta gặp chuyện không may. Liễu Tuấn không thể làm quá.
Thế diện của Khâu Tình Xuyên nhất định phải nể.
Tiểu Mẫn ồ một tiếng:
- Cám ơn Liễu tỉnh trưởng nhiều, Trầm Nhiêu.. Cô ấy khỏe chứ ạ.
Chu dù lúc này Tiễu Mẫn tuy vẫn còn áp lực, nhưng không kiềm chế được sự tò mò. Trước kia cô luôn cho rằng Liễu Tuấn là bạn trai chính của Trầm Nhiêu, không ngờ rằng Trầm Nhiêu lại sống thoáng như thế.
Nhớ lại năm xưa, cô bạn Trầm Nhiêu này là người kiên định chủ nghĩa nữ quyền nhất.
Chuyện xảy ra biến hóa như vậy, thực sự làm người ta cảm khái thế giới kỳ lạ, có điều thân thế địa vị của Liễu Tuấn, cô gái nào lại có thể kháng cự được.
Một tên Quế Vĩnh Càn trong công ty hàng không của các cô cũng là sự tồn tại không thể chống đối rồi, nói thực nếu hôm nay Liễu Tuấn không thình lình xuất hiện, Tiểu Mẫn đêm nay chưa chắc đã giữ được mình. Liễu Tuấn còn hơn Quế Vĩnh Càn không biết bao lần.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Cũng không tệ, Trầm Nhiêu rất ương bướng, đôi khi còn thích phá phách.
Tiểu Mẫn hoàn toàn không biết nói gì.
Liễu Tuấn hoàn toàn coi Trầm Nhiêu như một cô bé con, trong cử chí lời nói không hề chút che dấu vẻ cưng chiều.
- Vậy...
Tiểu Mẫn muốn nói lại thôi, nếu như không biết thân phận của Liễu Tuấn, mà chỉ là bạn trai của Trầm Nhiêu, tới "ổ" của cô làm khách, Tiểu Mẫn tất nhiên sẽ ríu rít hỏi không ngừng. Nhưng hiện giờ lại cảm thấy khoảng cách hai bên trở nên mênh mông, mỗi câu nói phải suy nghĩ kỹ càng mới dám nói ra.
Liễu Tuấn nói:
- Tiểu Mẫn, địa vị chênh lệch là do người ta tạo thành, anh hi vọng sau này em vẫn là bạn của Trầm Nhiêu. Có một số chuyện không nên thay đổi, bạn bè vĩnh viễn là bạn bè.
- Vâng, em cũng nghĩ như thế.
- Được rồi, hôm nay em mệt rồi, anh không làm phiền nữa, em nghỉ sơm đi, sau này có chuyện gì, có thể gọi điện cho anh.
Liễu Tuấn đứng dậy cáo từ.
......
Ngày hôm sau Tiểu Mẫn theo thường lệ tới công ty làm việc, liền phát hiện ra các đồng nghiệp nhìn cô với anh mắt khác thường. Khi Tiểu Mẫn nhìn tới thì tất cả vội cười đáp lại hết sức sáng lạn, tựau hồ sợ Tiểu Mẫn có chút hiểu lầm gì, có điều Tiểu Mẫn biết, chỉ cần mình đi qua, nụ cười của họ sẽ thành cái bĩu môi khinh bỉ.
Nhĩ tới đây trong lòng Tiểu Mẫn đột nhiên nảy ra ý nghĩ nghịch ngợm, cô đi vài bước rồi đột nhiên quay lại, quả nhiên thấy vẻ mặt các đồng nghiệp sau lưng rất cổ quái, thấy Tiểu Mẫn bỗng quay đầu thì giật mình hoảng sợ, vội tươi cười gật đầu với cô liên tục.
Tiểu Mẫn không khỏi thời dài.
Cuộc sống của cô định sẵn sẽ khác xa trước kia, nhưng so với chuyện phải lên giường với Quế Vĩnh Càn, Tiễu Mẫn chấp nhận sự khác biệt này.
Tiểu Mẫn vừa đi tới văn phòng của mình, liền phát hiện ra thư ký của giám đốc đã đợi sẵn, thấy cô tới liền tươi cười đi tới, nhỏ nhẹ nói giám đốc muốn mời cô tới văn phòng, không biết đồng chí Tiểu Mẫn có thời gian không.
Tiểu Mẫn cười khổ.
Ngay cả giám đốc triệu kiến cũng phải xem "đồng chí Tiểu Mẫn" có thời gian không. Quyền lực đúng là thứ kỳ diệu.
Thực ra muốn gặp đồng chí Tiểu Mẫn là đồng chí Quế Khả An.
Quế Khả An vừa sáng sớm đã tới công ty hàng không đợi Tiểu Mẫn, cho dù Khâu chủ tịch nói đỡ cho ông ta, nhưng Quế Khả An biết rõ, chuyện này chỉ có vỗ về được Tiểu Mẫn mới là con được trừ tận gốc tai họa.
Quế Khả An thấy Tiểu Mẫn khách khí vô cùng, rối rít nói những lời hoan nghênh, nhưng không bắt tay Tiễu Mẫn.
Có bất kỳ sự tiếp xúc thân thể nào với nữ nhân của Liễu Tuấn cũng là chuyện thiếu sáng suốt.
Quế Khả An thay mặt con trai uyển chuyển biểu thị xin lỗi chân thành, mong cô tha thứ cho Quế Vĩnh Càn một lần, sau đó quan tâm thăm hỏi Tiểu Mẫn có cần hỗ trợ gì trong công việc hay không.
Tiễu Mẫn giữ lễ phép đúng mực, cám ơn sự quan tâm với Quế Khả An, sau đó đề xuất muốn thay đổi đơn vị công tác.
- Chuyện này không có vấn đề gì, tôi sẽ an bài ngay.
Quế Khả An tươi cười đồng ý.
/2140
|