Thi Thi và Giao Giao cùng đến với nhau, vì Giao Giao có thai không tiện lái xe, nên Thi Thi tới đón cô.
Vì quan hệ với Lăng Nhã, Giao Giao và Thi Thi mấy tháng qua tiếp xúc nhiều, nghiêm nhiên trở thành bạn thân, giữa nữ nhân quan hệ thân thiết dễ lập nên hơn nam nhân với nhau nhiều.
Nam nhân nhất là nam nhân trong thể chế, nếu muốn tin tưởng nhau, chẳng phải là dễ dàng.
Phương thức tư duy của nữ nhân tương đối đơn giản, cảm tính nhiều, chỉ cần hai người cùng nói chuyện hợp ý, nhìn nhau vừa mắt, qua lại vài lần thế là bạn thân rồi, quấn lấy nhau như dầu với mật vậy.
Giao Giao hiển nhiên không biết Liễu Tuấn cũng có mặt, sau khi vào cửa thấy Liễu đại lão gia không khỏi giật mình, luống cuống nhìn ngó thân thể của mình, tựa hồ ăn mắc rất tùy ý, không khác Lăng Nhã bao nhiêu, mặc bộ váy bầu rộng thùng thình, đi dép lễ, tóc cũng xõa sau đầu, mặt không hề trang điểm, cũng chẳng có chút đồ trang sức nào.
Lăng Nhã cười:
- Nhìn cái gì, cô có trang điểm cũng phải để anh ấy nhìn đâu.
Giao Giao trừng mắt nhìn Lăng Nhã.
Thi Thi thì ăn mặc lộng lẫy, vẫn giống như trước kia, thích mặc đồ đỏ, như một ngọn lửa, tóc vấn rất tinh tế, bông tai lớn phát sáng long lanh, giày cao gót sáng bóng, mười ngón tay sơn đỏ chót, rất là xinh đẹp, bốc lửa.
- A, Liễu tỉnh trưởng cũng có mặt này.
Thi Thi cũng không ngờ nhìn thấy Liễu Tuấn, thốt lên.
Lăng Nhã rất bất mãn càu nhàu:
- Nhìn đi Liễu tỉnh trưởng, anh quan tâm tới em không đủ, mấy tháng trời mới xuất hiện một lần, mọi người ai cũng kinh ngạc.
Liễu tình trưởng đúng là bộn bề công việc, nhưng Lăng Nhã nói cũng thổi phồng lên, biệt thự này Liễu Tuấn đâu phải chỉ tới một lần, chẳng qua mấy lần trước không trùng hợp thế này thôi.
Tất nhiên Liễu tỉnh trưởng không giải thích, cười chào hỏi Giao Giao và Thi Thi.
- Này Giao Giao, chuyện thông gia của chúng ta có thể hỏng mất.
Lăng Nhã vừa rót trà vừa nói xấu Liễu tỉnh trưởng.
Giao Giao không hiểu:
- Làm sao thế? Cô siêu âm rồi à, con trai sao?
Giao Giao không như Lăng Nhã, sớm đã siêu âm, giám đính giới tính đứa bé, là con trai. Tuy nói bệnh viện không được phép tùy tiện giám định giới tính, nhưng chuyện này không ngăn được nữ nhân của Khâu chủ tịch. Giao Giao rất muốn sinh con trai cho Khâu Tình Xuyên, vừa là kết tinh ái tình, vừa là nhu cầu hiện thực. Trong suy nghĩ của Giao Giao, vợ bé sinh con trai an toàn hơn.
Lăng Nhã cười:
- Siêu âm làm gì, sinh nam hay sinh nữ chẳng như nhau? Nhưng Liễu tỉnh trưởng đáng ghét lắm, nói nếu sinh con gái thì không cho con trai nhà họ Khâu hưởng lợi. Sinh con trai, lấy con gái nhà họ Khâu thì có thể.
Ba cô gái đồng loạt nhìn Liễu Tuấn.
Cho dù y mặt dày như thớt, cũng không khỏi xấu hổ. Nhưng Liễu tỉnh trưởng không phủ nhận lời "thiếu nghĩa khí" của mình.
- Hay quá, Liễu tỉnh trưởng, uổng cho anh và Tình Xuyên còn là bạn thân, té ra tính anh là thế, chỉ muốn chiếm lợi, không muốn chịu thiệt.
Giao Giao tựa cười tựa không nói.
Liễu tỉnh trưởng mạnh miệng:
- Giao Giao, cô đừng vội chỉ trích tôi, cô về hỏi Khâu chủ tịch nhà cô, nếu anh ta sinh con gái, có muốn tặng không cho tôi làm con dâu không?
- Cái này còn phải hỏi, chắc chắn là không tặng không rồi, ít nhất phải có sính lễ vài tỷ, nếu không chẳng phải là lỗ lớn à?
Cả nhà đều cười lớn.
Liễu tỉnh trưởng nói:
- Chuyện này chẳng khó, nếu đã thế cô tranh thủ một chút, sinh cho anh ta tám tới mười cô con gái, cho làm con dâu nhà họ Liễu hết. Nhà tôi chẳng thiếu tiền.
Coi Liễu tình trưởng nói kìa, đúng là điển hình tham quan hủ hóa.
Mọi người cười đùa một hồi, chưa tới giờ ăn cơm, Giao Giao liền nói:
- Tiểu Nhã, đi xem vườn hoa của cô đi, hoạt động một chút. Gần đây ở nhà sắp buồn tới sinh bệnh.
Liễu Tuấn thừa cơ chơi xấu Khâu chủ tịch:
- Thế là Khâu chủ tịch sai rồi, vợ mang bầu lớn thế kia, chẳng ở nhà bồi tiếp, chỉ biết quốc gia đại sự, chẳng ra sao cả.
Không ngờ Liễu tỉnh trưởng tự chuốc họa vào thân, không nhắc tới cái này còn đỡ, vừa nhắc tới Giao Giao tức tối nói:
- Liễu tỉnh trưởng, đó là tại anh, Tình Xuyên vốn đang yên lành ở Giang Khâu, anh lôi anh ấy về làm cái chủ tịch gì đó, cả ngày bận tối mắt, sắp thành que củi rồi. Cái đất nước này chẳng phải chỉ có hai anh, có cần liều mạng thế không?
Liễu Tuấn cười:
- Chuyện này phải trách anh ấy thôi, anh ấy đừng biểu hiện tích cực, giỏi giang như thế thì không vất vả, đó gọi là người giỏi càng mệt.
- Vậy sao anh lại ung dung tới thủ đô nghỉ phép?
Giao Giao không dễ thuyết phục, phản bác.
Lăng Nhã không vừa lòng, nhảy ra giúp chồng:
- Giao Giao, làm gì thế, anh ấy khó khăn lắm mới bỏ thời gian ta tới thăm tôi được, nói như cô là sai, vậy chẳng phải lần sau anh ấy có cớ không tới nữa.
Giao Giao cười khúc khích:
- Ai bảo anh ấy cứ nói xấu Tình Xuyên.
Quanh đi quẩn lại là do Liễu tình trưởng không phải.
Ba cô gái tới hậu hoa viên thưởng hoa, Liễu tỉnh trưởng không tiện xen vào, Lăng Nhã biết sở thích của y, đã chuẩn bị cho y một số sách y thích xép.
Liễu tỉnh trưởng ngửa mặt lên trời, hai chân gác lên tay vịn, rất khoan khoái.
Không bao lâu, mấy cô gái sợ nắng lại ríu rít cười nói quay về phòng khách.
Liễu Tuấn đánh phải ngồi thẳng dậy, Thi Thi ngồi đối diện với y, như có điều gì muốn nói.
Lăng Nhã cười:
- Thi Thi, có lời gì cứ nói đi, anh ấy có ăn thịt người đâu.
Thi Thi cười ngượng, thành thức mà nói, mỗi lần đối diện với Liễu Tuấn, Thi Thi đều thấp thỏm. Còn nhớ lần đầu gặp mới là bí thư khu ủy, thiếu chút nữa bị mình hiểu lầm là tên đào mỏ, chớp mắt một cái đã trở thành tỉnh trưởng.
Đối diện với một người như thế, nói không có áp lực là giả dối.
- Ừm, chuyện là thế này, Liễu tỉnh trưởng, có một hạng mục đầu tư, mong được anh chỉ điểm.
Thi Thi do dự nói.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, cảm quan của y với Thi Thi chỉ bình thường, nhưng nếu là bạn thân của Lăng Nhã, tất nhiên là phải lịch sự.
- Nói là hạng mục đầu tư có chút miễn cưỡng, vừa rồi ở trong vườn hòa tôi đột nhiên nghĩ tới, hiện giờ người trong thành phố lớn, nhất là thủ đô, ra khỏi cửa chỉ toàn nhà cao tầng, toàn công trình xây dựng, chẳng có lấy không gian riêng. Hiện giờ người làm công rất nhiều, áp lực rất lớn, tìm được được chỗ thả lỏng không dễ. Tôi muốn làm một vườn hoa vườn quả gì đó ở ngoại thành, phân chia thành các ô nhỏ, cho người trong thành phố thuê, cuối tầ tới đó dạo chơi, chăm sóc hoa cỏ, có thu hoạch thì thuộc về bọn họ, đây có phải là con đường được không?
Thi Thi lấy dũng khí nói, kỳ thực chủ ý này không phải chỉ mới nghĩ ra, mục tiêu của cô ta cũng không phải chỉ có thể, đây chỉ là hòn đá dò đường, xem phản ứng Liễu Tuấn ra sao rồi hẵng hay.
Liễu Tuấn cười, gia đình Thi Thi ở thủ đô tuy không quá hiển hách, nhưng ít nhất cha cô ta là cán bộ cấp ti, chồng cô ta rất giàu, Thi Thi làm hạng mục này, tiền kiếm được chẳng đủ tiêu vặt.
- Ừ, chủ ý này không tệ, nhưng quy mô nhỏ thôi, vì cách này dễ học theo, đương nhiên nếu để cho vui thì được.
Thi Thi tỏ ra thất vọng, tất nhiên là giả vờ .
Giao Giao nói:
- Hay là chúng ta làm luôn vườn hoa hồng, trồng một nghìn mẫu, tiêu thụ khẳng định rất tốt.
Té ra Giao Giao cũng có hứng thú, muốn làm thực nghiệp kiếm tiền rồi. Có lẽ không hoàn toàn là vì tiền, mà là giải trí, Mỹ nữ và vườn hoa hồng, đúng là rất hợp.
Không đợi Thi Thi trả lời, Liễu Tuấn đã gật đầu:
- Chủ ý này không tệ, tôi ủng hộ, thế này đi, cả ba bàn với nhau xem làm chuyện này ra sao, tiền không phải là vấn đề.
Thi Thi tròn mắt, cô ta vốn muốn nói chuyện này, sợ Liễu Tuấn không đồng ý, không ngờ Giao Giao nói đùa một câu, Liễu Tuấn lại gật đầu, còn nói tài chính không phải là vấn đề. Đương nhiên, chuyện này còn liên quan tới một số thủ tục, nhưng con Lăng Nhã lớn rồi, đi học, buồn chán thành vấn đề lớn, dù sao cùng với địa vị Liễu Tuấn tăng cao, thời gian của y sẽ càng eo hẹp.
Vốn đây là vụ án ăn vô bổ, rắc rối lại không ít, nhưng chẳng làm khó được Liễu Tuấn, chỉ cần y ném tiền vào là giải quyết được.
Thi Thi hứng lên, nói:
- Thế tốt rồi, thủ tục tôi bao hết, không cần Giao Giao và Tiểu Nhã lo. Đương nhiên tài chính cũng không thể để Liễu tỉnh trưởng bỏ hết, mọi người ba nhà mỗi nàh 30%, chuyện cụ thể, tôi bỏ công thêm là được.
Lăng Nhã thì sao cũng được, hiện giờ cô đang chìm trong hưng phấn sắp làm mẹ, tính toán việc sinh nở. Thấy Thi Thi hưng phấn, không làm cô ta mất hứng, liền gật đầu đồng ý.
Vì quan hệ với Lăng Nhã, Giao Giao và Thi Thi mấy tháng qua tiếp xúc nhiều, nghiêm nhiên trở thành bạn thân, giữa nữ nhân quan hệ thân thiết dễ lập nên hơn nam nhân với nhau nhiều.
Nam nhân nhất là nam nhân trong thể chế, nếu muốn tin tưởng nhau, chẳng phải là dễ dàng.
Phương thức tư duy của nữ nhân tương đối đơn giản, cảm tính nhiều, chỉ cần hai người cùng nói chuyện hợp ý, nhìn nhau vừa mắt, qua lại vài lần thế là bạn thân rồi, quấn lấy nhau như dầu với mật vậy.
Giao Giao hiển nhiên không biết Liễu Tuấn cũng có mặt, sau khi vào cửa thấy Liễu đại lão gia không khỏi giật mình, luống cuống nhìn ngó thân thể của mình, tựa hồ ăn mắc rất tùy ý, không khác Lăng Nhã bao nhiêu, mặc bộ váy bầu rộng thùng thình, đi dép lễ, tóc cũng xõa sau đầu, mặt không hề trang điểm, cũng chẳng có chút đồ trang sức nào.
Lăng Nhã cười:
- Nhìn cái gì, cô có trang điểm cũng phải để anh ấy nhìn đâu.
Giao Giao trừng mắt nhìn Lăng Nhã.
Thi Thi thì ăn mặc lộng lẫy, vẫn giống như trước kia, thích mặc đồ đỏ, như một ngọn lửa, tóc vấn rất tinh tế, bông tai lớn phát sáng long lanh, giày cao gót sáng bóng, mười ngón tay sơn đỏ chót, rất là xinh đẹp, bốc lửa.
- A, Liễu tỉnh trưởng cũng có mặt này.
Thi Thi cũng không ngờ nhìn thấy Liễu Tuấn, thốt lên.
Lăng Nhã rất bất mãn càu nhàu:
- Nhìn đi Liễu tỉnh trưởng, anh quan tâm tới em không đủ, mấy tháng trời mới xuất hiện một lần, mọi người ai cũng kinh ngạc.
Liễu tình trưởng đúng là bộn bề công việc, nhưng Lăng Nhã nói cũng thổi phồng lên, biệt thự này Liễu Tuấn đâu phải chỉ tới một lần, chẳng qua mấy lần trước không trùng hợp thế này thôi.
Tất nhiên Liễu tỉnh trưởng không giải thích, cười chào hỏi Giao Giao và Thi Thi.
- Này Giao Giao, chuyện thông gia của chúng ta có thể hỏng mất.
Lăng Nhã vừa rót trà vừa nói xấu Liễu tỉnh trưởng.
Giao Giao không hiểu:
- Làm sao thế? Cô siêu âm rồi à, con trai sao?
Giao Giao không như Lăng Nhã, sớm đã siêu âm, giám đính giới tính đứa bé, là con trai. Tuy nói bệnh viện không được phép tùy tiện giám định giới tính, nhưng chuyện này không ngăn được nữ nhân của Khâu chủ tịch. Giao Giao rất muốn sinh con trai cho Khâu Tình Xuyên, vừa là kết tinh ái tình, vừa là nhu cầu hiện thực. Trong suy nghĩ của Giao Giao, vợ bé sinh con trai an toàn hơn.
Lăng Nhã cười:
- Siêu âm làm gì, sinh nam hay sinh nữ chẳng như nhau? Nhưng Liễu tỉnh trưởng đáng ghét lắm, nói nếu sinh con gái thì không cho con trai nhà họ Khâu hưởng lợi. Sinh con trai, lấy con gái nhà họ Khâu thì có thể.
Ba cô gái đồng loạt nhìn Liễu Tuấn.
Cho dù y mặt dày như thớt, cũng không khỏi xấu hổ. Nhưng Liễu tỉnh trưởng không phủ nhận lời "thiếu nghĩa khí" của mình.
- Hay quá, Liễu tỉnh trưởng, uổng cho anh và Tình Xuyên còn là bạn thân, té ra tính anh là thế, chỉ muốn chiếm lợi, không muốn chịu thiệt.
Giao Giao tựa cười tựa không nói.
Liễu tỉnh trưởng mạnh miệng:
- Giao Giao, cô đừng vội chỉ trích tôi, cô về hỏi Khâu chủ tịch nhà cô, nếu anh ta sinh con gái, có muốn tặng không cho tôi làm con dâu không?
- Cái này còn phải hỏi, chắc chắn là không tặng không rồi, ít nhất phải có sính lễ vài tỷ, nếu không chẳng phải là lỗ lớn à?
Cả nhà đều cười lớn.
Liễu tỉnh trưởng nói:
- Chuyện này chẳng khó, nếu đã thế cô tranh thủ một chút, sinh cho anh ta tám tới mười cô con gái, cho làm con dâu nhà họ Liễu hết. Nhà tôi chẳng thiếu tiền.
Coi Liễu tình trưởng nói kìa, đúng là điển hình tham quan hủ hóa.
Mọi người cười đùa một hồi, chưa tới giờ ăn cơm, Giao Giao liền nói:
- Tiểu Nhã, đi xem vườn hoa của cô đi, hoạt động một chút. Gần đây ở nhà sắp buồn tới sinh bệnh.
Liễu Tuấn thừa cơ chơi xấu Khâu chủ tịch:
- Thế là Khâu chủ tịch sai rồi, vợ mang bầu lớn thế kia, chẳng ở nhà bồi tiếp, chỉ biết quốc gia đại sự, chẳng ra sao cả.
Không ngờ Liễu tỉnh trưởng tự chuốc họa vào thân, không nhắc tới cái này còn đỡ, vừa nhắc tới Giao Giao tức tối nói:
- Liễu tỉnh trưởng, đó là tại anh, Tình Xuyên vốn đang yên lành ở Giang Khâu, anh lôi anh ấy về làm cái chủ tịch gì đó, cả ngày bận tối mắt, sắp thành que củi rồi. Cái đất nước này chẳng phải chỉ có hai anh, có cần liều mạng thế không?
Liễu Tuấn cười:
- Chuyện này phải trách anh ấy thôi, anh ấy đừng biểu hiện tích cực, giỏi giang như thế thì không vất vả, đó gọi là người giỏi càng mệt.
- Vậy sao anh lại ung dung tới thủ đô nghỉ phép?
Giao Giao không dễ thuyết phục, phản bác.
Lăng Nhã không vừa lòng, nhảy ra giúp chồng:
- Giao Giao, làm gì thế, anh ấy khó khăn lắm mới bỏ thời gian ta tới thăm tôi được, nói như cô là sai, vậy chẳng phải lần sau anh ấy có cớ không tới nữa.
Giao Giao cười khúc khích:
- Ai bảo anh ấy cứ nói xấu Tình Xuyên.
Quanh đi quẩn lại là do Liễu tình trưởng không phải.
Ba cô gái tới hậu hoa viên thưởng hoa, Liễu tỉnh trưởng không tiện xen vào, Lăng Nhã biết sở thích của y, đã chuẩn bị cho y một số sách y thích xép.
Liễu tỉnh trưởng ngửa mặt lên trời, hai chân gác lên tay vịn, rất khoan khoái.
Không bao lâu, mấy cô gái sợ nắng lại ríu rít cười nói quay về phòng khách.
Liễu Tuấn đánh phải ngồi thẳng dậy, Thi Thi ngồi đối diện với y, như có điều gì muốn nói.
Lăng Nhã cười:
- Thi Thi, có lời gì cứ nói đi, anh ấy có ăn thịt người đâu.
Thi Thi cười ngượng, thành thức mà nói, mỗi lần đối diện với Liễu Tuấn, Thi Thi đều thấp thỏm. Còn nhớ lần đầu gặp mới là bí thư khu ủy, thiếu chút nữa bị mình hiểu lầm là tên đào mỏ, chớp mắt một cái đã trở thành tỉnh trưởng.
Đối diện với một người như thế, nói không có áp lực là giả dối.
- Ừm, chuyện là thế này, Liễu tỉnh trưởng, có một hạng mục đầu tư, mong được anh chỉ điểm.
Thi Thi do dự nói.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, cảm quan của y với Thi Thi chỉ bình thường, nhưng nếu là bạn thân của Lăng Nhã, tất nhiên là phải lịch sự.
- Nói là hạng mục đầu tư có chút miễn cưỡng, vừa rồi ở trong vườn hòa tôi đột nhiên nghĩ tới, hiện giờ người trong thành phố lớn, nhất là thủ đô, ra khỏi cửa chỉ toàn nhà cao tầng, toàn công trình xây dựng, chẳng có lấy không gian riêng. Hiện giờ người làm công rất nhiều, áp lực rất lớn, tìm được được chỗ thả lỏng không dễ. Tôi muốn làm một vườn hoa vườn quả gì đó ở ngoại thành, phân chia thành các ô nhỏ, cho người trong thành phố thuê, cuối tầ tới đó dạo chơi, chăm sóc hoa cỏ, có thu hoạch thì thuộc về bọn họ, đây có phải là con đường được không?
Thi Thi lấy dũng khí nói, kỳ thực chủ ý này không phải chỉ mới nghĩ ra, mục tiêu của cô ta cũng không phải chỉ có thể, đây chỉ là hòn đá dò đường, xem phản ứng Liễu Tuấn ra sao rồi hẵng hay.
Liễu Tuấn cười, gia đình Thi Thi ở thủ đô tuy không quá hiển hách, nhưng ít nhất cha cô ta là cán bộ cấp ti, chồng cô ta rất giàu, Thi Thi làm hạng mục này, tiền kiếm được chẳng đủ tiêu vặt.
- Ừ, chủ ý này không tệ, nhưng quy mô nhỏ thôi, vì cách này dễ học theo, đương nhiên nếu để cho vui thì được.
Thi Thi tỏ ra thất vọng, tất nhiên là giả vờ .
Giao Giao nói:
- Hay là chúng ta làm luôn vườn hoa hồng, trồng một nghìn mẫu, tiêu thụ khẳng định rất tốt.
Té ra Giao Giao cũng có hứng thú, muốn làm thực nghiệp kiếm tiền rồi. Có lẽ không hoàn toàn là vì tiền, mà là giải trí, Mỹ nữ và vườn hoa hồng, đúng là rất hợp.
Không đợi Thi Thi trả lời, Liễu Tuấn đã gật đầu:
- Chủ ý này không tệ, tôi ủng hộ, thế này đi, cả ba bàn với nhau xem làm chuyện này ra sao, tiền không phải là vấn đề.
Thi Thi tròn mắt, cô ta vốn muốn nói chuyện này, sợ Liễu Tuấn không đồng ý, không ngờ Giao Giao nói đùa một câu, Liễu Tuấn lại gật đầu, còn nói tài chính không phải là vấn đề. Đương nhiên, chuyện này còn liên quan tới một số thủ tục, nhưng con Lăng Nhã lớn rồi, đi học, buồn chán thành vấn đề lớn, dù sao cùng với địa vị Liễu Tuấn tăng cao, thời gian của y sẽ càng eo hẹp.
Vốn đây là vụ án ăn vô bổ, rắc rối lại không ít, nhưng chẳng làm khó được Liễu Tuấn, chỉ cần y ném tiền vào là giải quyết được.
Thi Thi hứng lên, nói:
- Thế tốt rồi, thủ tục tôi bao hết, không cần Giao Giao và Tiểu Nhã lo. Đương nhiên tài chính cũng không thể để Liễu tỉnh trưởng bỏ hết, mọi người ba nhà mỗi nàh 30%, chuyện cụ thể, tôi bỏ công thêm là được.
Lăng Nhã thì sao cũng được, hiện giờ cô đang chìm trong hưng phấn sắp làm mẹ, tính toán việc sinh nở. Thấy Thi Thi hưng phấn, không làm cô ta mất hứng, liền gật đầu đồng ý.
/2140
|