Đề tài thảo luận trên hội nghị ngày hôm nay là La Tự Lập cùng Triệu Đan thay mặt tổ lãnh đạo công tác trù bị cho đại hội Đảng toàn tỉnh lần thứ 8 báo cáo cho các lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy tình hình tiến triển công tác.
Sau lời dạo đầu đơn giản của Lưu Phi Bằng, La Tự Lập mở ra bản ghi chép trước mặt, đằng hắng cổ họng rồi bắt đầu báo cáo.
Kỳ thực công tác báo cáo này La Tự Lập có thể ủy thác Triệu Đan đi làm. Hắn là phó bí thư chuyên trách bài danh đệ tam trong Thường ủy Tỉnh ủy, nên phải tự trọng thân phận. Hơn nữa trên thực tế, phần lớn công tác cụ thể của tổ trù bị đều là Triệu Đan đi chứng thực, La Tự Lập chỉ là người chỉ huy, công tác mà hắn chân chính đích thân phụ trách chỉ có thẩm tra tư cách đại biểu.
Tuy nhiên La Tự Lập tự mình báo cáo cũng là tác phong công tác xưa nay của hắn, cũng không rõ lắm có phải là duyên cớ làm trợ thủ lâu hay không, La Tự Lập đối với rất nhiều công tác cụ thể thích tự bản thân đi làm. Đã đến tầng cấp này, tác phong công tác có đôi khi thường quyết định định vị cuối cùng của một người. Thời gian La Tự Lập công tác tại tỉnh A tương đối dài, từng đảm nhiệm trợ thủ chủ chốt cho ba vị bí thư Tỉnh ủy, được xem là nhân vật rất có tư cách trong ban Tỉnh ủy tỉnh A. Sau nhiệm kỳ mới Lần này, phỏng chừng sẽ làm điều chỉnh đối với cương vị công tác của hắn. Lấy tuổi tác và tư lịch nhậm chức của La Tự Lập tới phân tích, đây là đoạn thời gian cuối cùng La Tự Lập công tác tại địa phương. Sau nhiệm kỳ mới, rất có khả năng hắn sẽ được điều đến công tác tại bộ uỷ Trung ương.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là La Tự Lập có thể lơ là, giảm đi lực ủng hộ đối với Lưu Phi Bằng. Tại tỉnh A "biểu hiện" có hài lòng hay không, sẽ quyết định ở trong cảm nhận của đại lão cao tầng phe phái mình hắn là tốt hay xấu, cũng quyết định chức vụ của hắn sau khi điều chỉnh còn có thể tiến thêm một bước nữa hay không, cho dù thực quyền không tăng, ít nhất cấp bậc cũng phải đi lên.
Nếu nói từ ý nghĩa nào đó, lúc này La Tự Lập thậm chí phải biểu hiện càng "cố gắng" hơn nữa mới được. Có đôi khi, công tác trên địa phương so với công tác tại bộ uỷ Trung ương càng dễ làm ra thành tích hơn.
Trọng điểm báo cáo của La Tự Lập ở chỗ an bài công tác cụ thể. Đối với việc thẩm tra tư cách đại biểu mà mọi người chân chính quan tâm thì lại an bài tại cuối cùng, nói không tỉ mỉ.
Công tác trù bị cụ thể của đại hội Đảng đối với các nhân viên xử lý nghiệp vụ đương nhiên vừa nặng nề lại còn khẩn trương, không dám sơ sẩy chút nào. Trong một tỉnh, có thể coi là một hoạt động chính trị trọng đại nhất, chỉ không thận trọng một chút thì rất có khả năng xuất hiện sai lầm, hậu quả sẽ rất xấu. Nhưng đối với vài người bên trong phòng họp này mà nói, đó chẳng qua là một công tác hội nghị bình thường, mọi người ai lại đi nghiêm túc quan tâm đến những chuyện như vậy?
La Tự Lập có thể báo cáo như vậy, về ý đồ cũng có thể đoán được, nếu nhìn sắc mặt của Lưu Quang Hưng đã có chút khó coi. La Tự Lập cùng Triệu Đan, các hoạt động tại phương diện thẩm tra tư cách đại biểu không có khả năng giấu diếm được hai vị này, một vị là tâm phúc của Lưu Phi Bằng, một vị khác là tướng của tiền nhiệm bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh, đối với nhân mã nhất hệ của Thai Duy Thanh ở lại tỉnh A có thể nói vô cùng biết rõ. Hai người liên thủ hợp tác, trọng điểm thẩm tra tư cách đại biểu rất rõ ràng sẽ không nghiêng về thành viên Liễu hệ.
Phiên họp toàn thể VI của Đảng định tổ chức vào tháng 10, đại hội Đảng toàn tỉnh của tỉnh A định tổ chức tại đầu tháng 11, thời gian đã rất gấp. Trên cơ bản đại biểu danh sách của các thành phố cũng đã đưa lên. Phần sơ thảo này, Lưu Quang Hưng đã nhận được một phần. Trên cơ bản, ngoại trừ thành phố mà Liễu Tuấn đã cường lực khống chế, phần lớn danh sách đại biểu của các nơi khác hoàn toàn thể hiện ý chí của Lưu Phi Bằng. Đương nhiên, cũng không phải nói Lưu Phi Bằng hoặc là La Tự Lập Triệu Đan sẽ đi chứng thực từng tư cách đại biểu, trên đại thể có phương hướng này là được rồi.
Có thể nói, nếu như Lưu Phi Bằng nguyện ý, hắn đã hoàn toàn có thể khống chế toàn bộ tiến trình của đại hội Đảng. Trong hoạt động chính trị cấp tỉnh, vốn không đến mức làm được như vậy, bởi vậy có thể thấy được, Lưu Phi đã hạ quyết tâm. Nếu như Trung ương đối với sự bố trí của ban tỉnh A đi khá xa so với trong dự liệu của hắn, hắn thật sự có thể làm ra việc "trái với tổ chức kỷ luật".
Có vẻ như trong mấy năm nay, tình hình như vậy ở bên kia cũng không hiếm thấy. Rất nhiều động tác của bên kia đều đã vượt cách, phá vỡ rất nhiều lệ cũ quan trường cùng quy tắc vốn đã ngầm thừa nhận. Cho tới bây giờ bên kia cũng chưa từng vứt bỏ nỗ lực mưu cầu "độc đại".
Rất có thể họ nghĩ, chỉ cần tính toán thành công thì cái gọi là lệ cũ có thể không cần để ý đến, cái gọi là quy tắc cũng hoàn toàn có thể do họ định ra một lần nữa.
Chỉ cần sở hữu quyền lực tuyệt đối, chuyện gì không làm được?
Ánh mắt Lưu Quang Hưng rơi vào trên mặt Liễu Tuấn. Rất hiển nhiên, chỉ cần Liễu Tuấn có điều biểu thị, Lưu Quang Hưng sẽ lập tức đứng ra.
Liễu Tuấn nâng chung trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm, trên mặt vẫn dắt một nụ cười ôn hòa, hình như đối với báo cáo của La Tự Lập rất là thoả mãn, cũng không có dự định đề xuất dị nghị gì.
Lưu Quang Hưng lại dựa trở vào ghế sofa, sắc mặt khôi phục bình tĩnh.
Một phen giao lưu không tiếng động giữa hai người đương nhiên đều rơi vào trong mắt Lưu Phi Bằng, hắn không khỏi ở trong lòng cười nhạt một tiếng. Tâm tình tốt vừa mới bị cuộc điện thoại của Kính Thu Nhân phá hỏng hình như lại quay trở về rồi.
Bất kể tại Minh Châu đánh cờ thắng bại ra làm sao, chí ít tại tỉnh A, Lưu Phi Bằng ta đã nắm giữ quyền chủ động. Lưu Phi Bằng tự tin bằng vào bấy nhiêu biểu hiện của hắn, các đại lão hẳn là sẽ ghi tạc trong lòng.
Sau khi La Tự Lập lên tiếng, Triệu Đan đơn giản bổ sung thêm một số an bài công tác hội nghị cụ thể.
"Các đồng chí cảm thấy công tác trù bị đại hội Đảng còn có cái gì cần phải chú ý không?"
Triệu Đan phát biểu xong, Lưu Phi Bằng mỉm cười mở miệng hỏi, lấy ánh mắt lần lượt trưng cầu ý kiến của các vị trợ thủ.
Không ai nói.
"Như vậy, các đồng chí khác còn có chuyện gì muốn đề xuất thảo luận nữa không?"
Chờ đợi một hồi, thấy quả thực không có người muốn lên tiếng, Lưu Phi Bằng liền tiến vào đề tài thảo luận kế tiếp.
Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư cũng gọi là cuộc hội ý bí thư, khác với hội Thường ủy Tỉnh ủy ví nó có chứa tính chất bàn bạc rất rõ ràng, trước đó mặc dù cũng sẽ định ra đại thể, tuy nhiên mỗi một bí thư đều có thể tạm thời đề xuất đề tài tương quan để hội nghị thảo luận. Nếu như quả thực là việc tương đối trọng đại, sau khi thương nghị rồi mới quyết định có cần thảo luận trên hội Thường ủy hay không.
Nghe xong Lưu Phi Bằng nói lời này, Liễu Tuấn khẽ lắc đầu.
Lưu Phi Bằng vẫn là không đủ phong độ, lấy đường đường bí thư Tỉnh ủy, mà vãn còn làm việc giấu đầu vẫy đuôi. Dù cho trong lòng đối với Vương Cam hận thấu xương, đối với Liễu Tuấn hắn cũng không có cảm tình chút nào, chuyện tới trước mắt lại vẫn đẩy Hứa Hoành Cửu ra làm xung phong, ngay cả trước đó công bố một chút đề tài thảo luận này cũng không thể.
Hứa Hoành Cửu chậm rãi nói: "Lưu bí thư, Liễu tỉnh trưởng, các đồng chí, tôi có chuyện muốn báo cáo với mọi người. . ."
Nghe vậy, Lưu Phi Bằng khẽ nhíu mày.
Tại Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư, mọi người xưng hô đều tương đối tùy ý, trước đây Hứa Hoành Cửu cũng rất ít chú ý như thế, nếu có cũng là xưng hô một chút Lưu bí thư sau đó chính là "các đồng chí". Hiện tại lại tận lực đưa Liễu tỉnh trưởng đặt song song cùng Lưu bí thư. Loại biến hóa rất nhỏ này làm cho Lưu Phi Bằng cảm giác được một tia không hài lòng, cũng mơ hồ có một tia bất an.
Xem ra Hứa Hoành Cửu dù cho dựa vào hắn cũng rất có hạn. Huống chi Hứa Hoành Cửu có thật sự dựa vào hắn hay không cũng rất khó nói. Biểu hiện của Hứa Hoành Cửu vẫn còn rất nhiều quy củ.
Đã đến tầng cấp này thì đâu có người nào có thể dễ dàng bị người nhìn thấu chứ?
Hứa Hoành Cửu làm như thế cũng không thể nói là không có đạo lý, nếu đứng ở lập trường của hắn mà nói, nhiệm kỳ mới của ban Tỉnh ủy tỉnh A đã sắp tới, bất kể là Lưu Phi Bằng hay là Liễu Tuấn hắn cũng không cần phải dựa vào quá mức, đương nhiên cũng không cần thiết đắc tội quá mức.
Hứa Hoành Cửu cầm lấy một sấp tài liệu trong tay, ý bảo nhân viên thư ký phân phát cho chư vị lãnh đạo Tỉnh ủy đang ngồi. Phần tư liệu này đương nhiên chính là nhằm vào thư tố cáo về Vương Cam. Hứa Hoành Cửu cũng rõ ràng, thư tố cáo này từng người trong 13 Thường ủy Tỉnh ủy cũng đều nhận được rồi. Tuy nhiên đó là một chuyện khác, cái gì nên đưa ra sân khấu thì nhất định phải đưa.
Đợi phát hoàn tất, Hứa Hoành Cửu mới chậm rãi nói: "Kỷ ủy tỉnh nhận được tố cáo của quần chúng, nội dung tố cáo có quan hệ tới vấn đề kinh tế cùng vấn đề tác phong của đồng chí Vương Cam thị trưởng An Phong..."
Hứa Hoành Cửu thanh âm bình tĩnh, sắc mặt cũng rất bình tĩnh, không nhanh không chậm đơn giản nói rõ một chút nội dung của thư tố cáo.
"Sau khi thu được tài liệu tố cáo này, Kỷ ủy tỉnh chúng tôi tương đối coi trọng, đã tổ chức Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư để thảo luận, mặc dù tất cả mọi người đều cho rằng thư tố cáo là nặc danh, nhưng nội dung tố cáo rất có thể là chân thực. Căn cứ vào tinh thần phụ trách sự nghiệp của Đảng, chúng tôi cảm thấy cần thiết phải tiến hành xác định vấn đề phản ánh trên tài liệu tố cáo, và đây cũng là phụ trách đối với bản thân đồng chí Vương Cam."
"Ừm, nếu như nội dung tố cáo là thật, Vương Cam quả thực tồn tại vấn đề tương đối nghiêm trọng, tôi cho rằng xác định một chút là điều cần thiết. Các đồng chí đều nói cái nhìn đi."
Lẽ ra ở trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư thông thường, người đứng đầu tỏ thái độ như vậy, luận điệu cũng đã định rồi, các đồng chí còn có thể có cái nhìn gì khác sao? Có thể thấy được hận của Lưu Phi Bằng đối với Vương Cam là sâu đến cỡ nào!
Liễu Tuấn trong lòng thầm thở dài.
Đối với "phần tử phản bội", Lưu Phi Bằng nhất định muốn trừ càng nhanh càng tốt.
Liễu Tuấn thản nhiên nói: "Tôi hoàn toàn tôn trọng quyết định của bí thư Hoành Cửu cùng Kỷ ủy tỉnh, đã có vấn đề thì phải kiểm tra."
Về phần báo cáo của Vương Cam Liễu Tuấn không có lấy ra. Trên thực tế, phần báo cáo này Liễu Tuấn hoàn toàn không có mang ở trên người. Y theo nguyên tắc của Liễu Tuấn, bất kể Vương Cam là cán bộ trên tuyến của ai, nếu như hắn thật có chuyện, vậy thì phải nên điều tra!
Sau lời dạo đầu đơn giản của Lưu Phi Bằng, La Tự Lập mở ra bản ghi chép trước mặt, đằng hắng cổ họng rồi bắt đầu báo cáo.
Kỳ thực công tác báo cáo này La Tự Lập có thể ủy thác Triệu Đan đi làm. Hắn là phó bí thư chuyên trách bài danh đệ tam trong Thường ủy Tỉnh ủy, nên phải tự trọng thân phận. Hơn nữa trên thực tế, phần lớn công tác cụ thể của tổ trù bị đều là Triệu Đan đi chứng thực, La Tự Lập chỉ là người chỉ huy, công tác mà hắn chân chính đích thân phụ trách chỉ có thẩm tra tư cách đại biểu.
Tuy nhiên La Tự Lập tự mình báo cáo cũng là tác phong công tác xưa nay của hắn, cũng không rõ lắm có phải là duyên cớ làm trợ thủ lâu hay không, La Tự Lập đối với rất nhiều công tác cụ thể thích tự bản thân đi làm. Đã đến tầng cấp này, tác phong công tác có đôi khi thường quyết định định vị cuối cùng của một người. Thời gian La Tự Lập công tác tại tỉnh A tương đối dài, từng đảm nhiệm trợ thủ chủ chốt cho ba vị bí thư Tỉnh ủy, được xem là nhân vật rất có tư cách trong ban Tỉnh ủy tỉnh A. Sau nhiệm kỳ mới Lần này, phỏng chừng sẽ làm điều chỉnh đối với cương vị công tác của hắn. Lấy tuổi tác và tư lịch nhậm chức của La Tự Lập tới phân tích, đây là đoạn thời gian cuối cùng La Tự Lập công tác tại địa phương. Sau nhiệm kỳ mới, rất có khả năng hắn sẽ được điều đến công tác tại bộ uỷ Trung ương.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là La Tự Lập có thể lơ là, giảm đi lực ủng hộ đối với Lưu Phi Bằng. Tại tỉnh A "biểu hiện" có hài lòng hay không, sẽ quyết định ở trong cảm nhận của đại lão cao tầng phe phái mình hắn là tốt hay xấu, cũng quyết định chức vụ của hắn sau khi điều chỉnh còn có thể tiến thêm một bước nữa hay không, cho dù thực quyền không tăng, ít nhất cấp bậc cũng phải đi lên.
Nếu nói từ ý nghĩa nào đó, lúc này La Tự Lập thậm chí phải biểu hiện càng "cố gắng" hơn nữa mới được. Có đôi khi, công tác trên địa phương so với công tác tại bộ uỷ Trung ương càng dễ làm ra thành tích hơn.
Trọng điểm báo cáo của La Tự Lập ở chỗ an bài công tác cụ thể. Đối với việc thẩm tra tư cách đại biểu mà mọi người chân chính quan tâm thì lại an bài tại cuối cùng, nói không tỉ mỉ.
Công tác trù bị cụ thể của đại hội Đảng đối với các nhân viên xử lý nghiệp vụ đương nhiên vừa nặng nề lại còn khẩn trương, không dám sơ sẩy chút nào. Trong một tỉnh, có thể coi là một hoạt động chính trị trọng đại nhất, chỉ không thận trọng một chút thì rất có khả năng xuất hiện sai lầm, hậu quả sẽ rất xấu. Nhưng đối với vài người bên trong phòng họp này mà nói, đó chẳng qua là một công tác hội nghị bình thường, mọi người ai lại đi nghiêm túc quan tâm đến những chuyện như vậy?
La Tự Lập có thể báo cáo như vậy, về ý đồ cũng có thể đoán được, nếu nhìn sắc mặt của Lưu Quang Hưng đã có chút khó coi. La Tự Lập cùng Triệu Đan, các hoạt động tại phương diện thẩm tra tư cách đại biểu không có khả năng giấu diếm được hai vị này, một vị là tâm phúc của Lưu Phi Bằng, một vị khác là tướng của tiền nhiệm bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh, đối với nhân mã nhất hệ của Thai Duy Thanh ở lại tỉnh A có thể nói vô cùng biết rõ. Hai người liên thủ hợp tác, trọng điểm thẩm tra tư cách đại biểu rất rõ ràng sẽ không nghiêng về thành viên Liễu hệ.
Phiên họp toàn thể VI của Đảng định tổ chức vào tháng 10, đại hội Đảng toàn tỉnh của tỉnh A định tổ chức tại đầu tháng 11, thời gian đã rất gấp. Trên cơ bản đại biểu danh sách của các thành phố cũng đã đưa lên. Phần sơ thảo này, Lưu Quang Hưng đã nhận được một phần. Trên cơ bản, ngoại trừ thành phố mà Liễu Tuấn đã cường lực khống chế, phần lớn danh sách đại biểu của các nơi khác hoàn toàn thể hiện ý chí của Lưu Phi Bằng. Đương nhiên, cũng không phải nói Lưu Phi Bằng hoặc là La Tự Lập Triệu Đan sẽ đi chứng thực từng tư cách đại biểu, trên đại thể có phương hướng này là được rồi.
Có thể nói, nếu như Lưu Phi Bằng nguyện ý, hắn đã hoàn toàn có thể khống chế toàn bộ tiến trình của đại hội Đảng. Trong hoạt động chính trị cấp tỉnh, vốn không đến mức làm được như vậy, bởi vậy có thể thấy được, Lưu Phi đã hạ quyết tâm. Nếu như Trung ương đối với sự bố trí của ban tỉnh A đi khá xa so với trong dự liệu của hắn, hắn thật sự có thể làm ra việc "trái với tổ chức kỷ luật".
Có vẻ như trong mấy năm nay, tình hình như vậy ở bên kia cũng không hiếm thấy. Rất nhiều động tác của bên kia đều đã vượt cách, phá vỡ rất nhiều lệ cũ quan trường cùng quy tắc vốn đã ngầm thừa nhận. Cho tới bây giờ bên kia cũng chưa từng vứt bỏ nỗ lực mưu cầu "độc đại".
Rất có thể họ nghĩ, chỉ cần tính toán thành công thì cái gọi là lệ cũ có thể không cần để ý đến, cái gọi là quy tắc cũng hoàn toàn có thể do họ định ra một lần nữa.
Chỉ cần sở hữu quyền lực tuyệt đối, chuyện gì không làm được?
Ánh mắt Lưu Quang Hưng rơi vào trên mặt Liễu Tuấn. Rất hiển nhiên, chỉ cần Liễu Tuấn có điều biểu thị, Lưu Quang Hưng sẽ lập tức đứng ra.
Liễu Tuấn nâng chung trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm, trên mặt vẫn dắt một nụ cười ôn hòa, hình như đối với báo cáo của La Tự Lập rất là thoả mãn, cũng không có dự định đề xuất dị nghị gì.
Lưu Quang Hưng lại dựa trở vào ghế sofa, sắc mặt khôi phục bình tĩnh.
Một phen giao lưu không tiếng động giữa hai người đương nhiên đều rơi vào trong mắt Lưu Phi Bằng, hắn không khỏi ở trong lòng cười nhạt một tiếng. Tâm tình tốt vừa mới bị cuộc điện thoại của Kính Thu Nhân phá hỏng hình như lại quay trở về rồi.
Bất kể tại Minh Châu đánh cờ thắng bại ra làm sao, chí ít tại tỉnh A, Lưu Phi Bằng ta đã nắm giữ quyền chủ động. Lưu Phi Bằng tự tin bằng vào bấy nhiêu biểu hiện của hắn, các đại lão hẳn là sẽ ghi tạc trong lòng.
Sau khi La Tự Lập lên tiếng, Triệu Đan đơn giản bổ sung thêm một số an bài công tác hội nghị cụ thể.
"Các đồng chí cảm thấy công tác trù bị đại hội Đảng còn có cái gì cần phải chú ý không?"
Triệu Đan phát biểu xong, Lưu Phi Bằng mỉm cười mở miệng hỏi, lấy ánh mắt lần lượt trưng cầu ý kiến của các vị trợ thủ.
Không ai nói.
"Như vậy, các đồng chí khác còn có chuyện gì muốn đề xuất thảo luận nữa không?"
Chờ đợi một hồi, thấy quả thực không có người muốn lên tiếng, Lưu Phi Bằng liền tiến vào đề tài thảo luận kế tiếp.
Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư cũng gọi là cuộc hội ý bí thư, khác với hội Thường ủy Tỉnh ủy ví nó có chứa tính chất bàn bạc rất rõ ràng, trước đó mặc dù cũng sẽ định ra đại thể, tuy nhiên mỗi một bí thư đều có thể tạm thời đề xuất đề tài tương quan để hội nghị thảo luận. Nếu như quả thực là việc tương đối trọng đại, sau khi thương nghị rồi mới quyết định có cần thảo luận trên hội Thường ủy hay không.
Nghe xong Lưu Phi Bằng nói lời này, Liễu Tuấn khẽ lắc đầu.
Lưu Phi Bằng vẫn là không đủ phong độ, lấy đường đường bí thư Tỉnh ủy, mà vãn còn làm việc giấu đầu vẫy đuôi. Dù cho trong lòng đối với Vương Cam hận thấu xương, đối với Liễu Tuấn hắn cũng không có cảm tình chút nào, chuyện tới trước mắt lại vẫn đẩy Hứa Hoành Cửu ra làm xung phong, ngay cả trước đó công bố một chút đề tài thảo luận này cũng không thể.
Hứa Hoành Cửu chậm rãi nói: "Lưu bí thư, Liễu tỉnh trưởng, các đồng chí, tôi có chuyện muốn báo cáo với mọi người. . ."
Nghe vậy, Lưu Phi Bằng khẽ nhíu mày.
Tại Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư, mọi người xưng hô đều tương đối tùy ý, trước đây Hứa Hoành Cửu cũng rất ít chú ý như thế, nếu có cũng là xưng hô một chút Lưu bí thư sau đó chính là "các đồng chí". Hiện tại lại tận lực đưa Liễu tỉnh trưởng đặt song song cùng Lưu bí thư. Loại biến hóa rất nhỏ này làm cho Lưu Phi Bằng cảm giác được một tia không hài lòng, cũng mơ hồ có một tia bất an.
Xem ra Hứa Hoành Cửu dù cho dựa vào hắn cũng rất có hạn. Huống chi Hứa Hoành Cửu có thật sự dựa vào hắn hay không cũng rất khó nói. Biểu hiện của Hứa Hoành Cửu vẫn còn rất nhiều quy củ.
Đã đến tầng cấp này thì đâu có người nào có thể dễ dàng bị người nhìn thấu chứ?
Hứa Hoành Cửu làm như thế cũng không thể nói là không có đạo lý, nếu đứng ở lập trường của hắn mà nói, nhiệm kỳ mới của ban Tỉnh ủy tỉnh A đã sắp tới, bất kể là Lưu Phi Bằng hay là Liễu Tuấn hắn cũng không cần phải dựa vào quá mức, đương nhiên cũng không cần thiết đắc tội quá mức.
Hứa Hoành Cửu cầm lấy một sấp tài liệu trong tay, ý bảo nhân viên thư ký phân phát cho chư vị lãnh đạo Tỉnh ủy đang ngồi. Phần tư liệu này đương nhiên chính là nhằm vào thư tố cáo về Vương Cam. Hứa Hoành Cửu cũng rõ ràng, thư tố cáo này từng người trong 13 Thường ủy Tỉnh ủy cũng đều nhận được rồi. Tuy nhiên đó là một chuyện khác, cái gì nên đưa ra sân khấu thì nhất định phải đưa.
Đợi phát hoàn tất, Hứa Hoành Cửu mới chậm rãi nói: "Kỷ ủy tỉnh nhận được tố cáo của quần chúng, nội dung tố cáo có quan hệ tới vấn đề kinh tế cùng vấn đề tác phong của đồng chí Vương Cam thị trưởng An Phong..."
Hứa Hoành Cửu thanh âm bình tĩnh, sắc mặt cũng rất bình tĩnh, không nhanh không chậm đơn giản nói rõ một chút nội dung của thư tố cáo.
"Sau khi thu được tài liệu tố cáo này, Kỷ ủy tỉnh chúng tôi tương đối coi trọng, đã tổ chức Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư để thảo luận, mặc dù tất cả mọi người đều cho rằng thư tố cáo là nặc danh, nhưng nội dung tố cáo rất có thể là chân thực. Căn cứ vào tinh thần phụ trách sự nghiệp của Đảng, chúng tôi cảm thấy cần thiết phải tiến hành xác định vấn đề phản ánh trên tài liệu tố cáo, và đây cũng là phụ trách đối với bản thân đồng chí Vương Cam."
"Ừm, nếu như nội dung tố cáo là thật, Vương Cam quả thực tồn tại vấn đề tương đối nghiêm trọng, tôi cho rằng xác định một chút là điều cần thiết. Các đồng chí đều nói cái nhìn đi."
Lẽ ra ở trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư thông thường, người đứng đầu tỏ thái độ như vậy, luận điệu cũng đã định rồi, các đồng chí còn có thể có cái nhìn gì khác sao? Có thể thấy được hận của Lưu Phi Bằng đối với Vương Cam là sâu đến cỡ nào!
Liễu Tuấn trong lòng thầm thở dài.
Đối với "phần tử phản bội", Lưu Phi Bằng nhất định muốn trừ càng nhanh càng tốt.
Liễu Tuấn thản nhiên nói: "Tôi hoàn toàn tôn trọng quyết định của bí thư Hoành Cửu cùng Kỷ ủy tỉnh, đã có vấn đề thì phải kiểm tra."
Về phần báo cáo của Vương Cam Liễu Tuấn không có lấy ra. Trên thực tế, phần báo cáo này Liễu Tuấn hoàn toàn không có mang ở trên người. Y theo nguyên tắc của Liễu Tuấn, bất kể Vương Cam là cán bộ trên tuyến của ai, nếu như hắn thật có chuyện, vậy thì phải nên điều tra!
/2140
|