Hà Mộng Doanh thực sự không ngờ tới lại có thể gặp phải người quen ở nơi này.
Nam nhân đứng ở cách đó không xa, người cao dáng thẳng, cho dù cũng đeo kính râm, mặc đồ thường ngày, cổ áo còn hơi dựng lên che đi một phần khuôn mặt, nhưng khí chất cao nhã lịch thiệp kia thì không cách nào che đi được.
Người này là Khâu Tình Xuyên phó ti trưởng ban chính sách tiền tệ ngân hàng Trung Ương.
Có điều Khâu Tình Xuyên xấu hổ và ngạc nhiên không thua Hà Mộng Doanh chút nào.
Bởi vì khoác tay Khâu ti trưởng, cũng là một cách tay như ngọc của cô gái cực kỳ trẻ trung rực rỡ, cô gái đó dáng người cao ráo, bầu ngực đầy đặn, cặp đùi dài, trông rất đẹp, nhìn qua không quá hai hai hai ba tuổi.
- Hi, Khâu ti trưởng, thật khéo quá.
Liễu Tuấn giơ tay lên chào Khâu Tình Xuyên.
- Ha ha, Liễu Tuấn, Mộng Doanh, hai người cũng đi dạo phố à?
Khâu Tình Xuyên không thẹn là con cháu thế gia, phản ứng cực nhanh, lập tức trấn tĩnh lại, nhẹ nhàng rút tay khỏi cánh tay cô gái kia, mặt cười ôn hòa, tới bắt tay Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh.
Hà Mộng Doanh rất tự nhiên đứng bên người Liễu Tuấn.
- Đây là Thụ Giao, là đồng nghiệp của tôi.
Khâu Tình Xuyên giới thiệu cô gái ở bên cạnh cho Hà Mộng Doanh và Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn rất lịch sự gật đầu với Giao Giao, nhưng trong lòng toát mồ hôi, nhìn Khâu Tình Xuyên phong độ lỗi lạc như vậy, không ngờ cũng chơi trò tình ái trong phòng làm việc.
Có điều con mắt của Khâu ti trưởng thực sự không tệ.
Cô gái tên Giao Giao này bất kể là tướng mạo, dáng người hay khí chất đều là hàng thượng thừa, cho dù với ánh mắt của Liễu Tuấn mà xét thì cũng là một đại mỹ nữ, cực kỳ xứng với Khâu Tình Xuyên.
Chỉ không biết đem so với vợ chính của Khâu ti trưởng, ái nữ của phó thủ tướng Lý Đức Sơn thì ai xuất sắc hơn.
- Khâu ti trưởng, ngồi chơi chút.
Liễu Tuấn đưa ra lời mời, thuận tay bỏ cái kính râm lớn ra.
Khâu Tình Xuyên cũng thầm buồn cười, bỏ kính ra.
Thực sự không ngờ lại "đụng xe" với Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh ở đây, sớm biết thế này hôm nay bất kể như thế nào cũng không nên cùng Giao Giao tới đây.
- Bạn bè gì thế?
Giao Giao thì tỏ ra rất để ý, ngồi ở bên cạnh Khâu Tình Xuyên, không ngừng đánh giá Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh, sự tò mò hơn xa sự cảnh giác, không biết là nghé con không biết sợ hổ, hay là có lai lịch lớn, chẳng hề sợ "bà cả" trong nhà của Khâu Tình Xuyên.
- Liễu Tuấn, huyện trưởng huyện Ninh Bắc! Bạn tốt của anh, còn đây là chị Hà.
Khâu Tình Xuyên giới thiệu cho Giao Giao.
Dù sao thân phận cháu gái trưởng của nhà họ Hà quá mẫn cảm, Khâu Tình Xuyên chỉ giới thiệu hàm hồ cho qua.
- Liễu huyện trưởng anh năm nay bao tuổi vậy?
Giao Giao hỏi thẳng, trong mắt đầy vẻ hoài nghi.
Liễu Tuấn mỉm cười đáp:
- Hai mgươi lăm.
Miệng Giao Giao liền biến thành một chữ "O" tròn xoe.
Khâu Tình Xuyên cười:
- Cá tính của Giao Giao rất thẳng thắn.
Liễu Tuấn gật đầu.
Có lẽ chính bởi vì Giao Giao "ngực to não rỗng" nên Khâu Tình Xuyên mới vượt rào.
Có điều chuyện này hiện giờ đã bắt đầu lưu hành rồi, nghe nói ở một số địa phương cởi mở hơn, quan viên thân thiết tụ hội riêng đều đem theo tình nhân tham dự, nếu tình nhân không đủ xinh đẹp còn rất mất mặt.
- Liễu Tuấn, nghe nói cậu ở huyện Ninh Bắc làm rất có dáng có vẻ, tôi cũng mừng cho cậu.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười nói, mặt đã không còn chút xấu hộ nào nữa rồi, đúng là bản lĩnh rất cao, công phu dưỡng khí tuyệt vời.
Liễu Tuấn cười xua tay.
- Giao Giao, để hai đại lão gia bọn họ nói chuyện, chúng ta đi chọn y phục thôi.
Hà Mộng Doanh là nhân vật khôn khéo nhường nào, lập tức kéo tay Giao Giao tránh đi, Hà đại tiểu thư khí chất cao nhã, xinh đẹp mê người, cho dù ăn mặc như tiểu thái muội, vẫn không che dấu được khí chất đó, Thụ Giao rất có thiện cảm với cô.
*** Tiểu thái muội: Một danh từ xuất phát từ Đài Loan, vốn chỉ những cô gái nhảy thoát y, về sau nghĩa rộng ra nói những nữ sinh lưu manh, hoặc là những nữ sinh cập kè với đám lưu manh.
- Mộng Doanh rất thông minh, Liễu Tuấn, cậu có phúc lớn đấy.
Khâu Tình Xuyên nói rất tùy ý.
Chuyện xấu hổ này thoáng một cái đã kéo gần quan hệ của hai người hơn rất nhiều, lần trước vì chuyện đồng Yên tăng giá, Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên đã có một lần tiếp xúc với nhau, đều rất thiện cảm, được coi là bạn bè rồi, sau đó cũng không ngừng liên hệ điện thoại, nhưng giao tình này chỉ giới hạn ở phạm trù phổ thông với nhau, chút giống như quân tử chi giao vậy.
Hiện giờ đột nhiên "bí mật" của hai người bị đối phương phát hiện, hiểu ngầm trong lòng cho nhau, những trở ngại vốn có liền biến mất một cách thần kỳ, trở nên vô cùng thân cận.
Hà Mộng Doanh vội kéo Giao Giao đi, chính là vì sợ có hai cô gái ở đây, hai người sẽ xấu hổ, Khâu Tình Xuyên là con cháu thế gia, năng lực mạnh, sau này tiền độ vô hạn, Hà Mộng Doanh đương nhiên hi vọng Liễu Tuấn có thể thân cận với hắn thêm nhiều hơn.
Liễu Tuấn cười:
- Anh chẳng phải cũng thế sao?
Khâu Tình Xuyên cười ha hả:
- Nơi thị phi không tiện ở lâu, tối này cùng đi với nhau nhé?
Người này làm việc rất gọn gàng dứt khoát, không hề dây dưa, không hề giống với bề ngoài nho nhã lịch sự, Liễu Tuấn cũng hiểu hắn, nếu ở đây có thể gặp Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh, khó tránh khỏi gặp phải người quen khác, trong phạm vi các công tử của kinh thành, Khâu Tình Xuyên cũng là một nhân vật có chút tên tuổi.
- Được, có điều tối nay tôi phải đi thăm thầy giáo Chu Dật Phi của tôi trước, có thể sẽ hơi muộn.
- Tôn sư trọng đạo là điều phải làm! Cậu gọi điện cho tôi nhé.
- Được.
Hai người lại tán gẫu một hồi, Giao Giao chọn được hai bộ y phục quay về, cùng Khâu Tình Xuyên đi trước.
Hà Mộng Doanh hỏi, vẻ mặt như cười như không:
- Có phải anh ta hẹn cậu tối nay uống rượu không?
Liễu Tuấn bẹo má Hà Mộng Doanh một cái, mỉm cười nói:
- Chị đúng là thông minh.
Trong câu lạc bộ Trường Thành có rất nhiều tiểu vện độc lập, là kiến trúc cổ kính, tất cả trang thiết bị đầy đủ, bất kể muốn làm gì cũng được.
Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên uống rượu ở một tiểu viện như vậy, Hà Mộng Doanh và Giao Giao đều có mặt, có điều không cùng bọn họ uống rượu, mà ở một gian khác ca hát.
Năm qua, dầu video ở trong nội địa đã sơ bộ có công năng karaoke, câu lạc bộ Trường Thành là hội quán hàng đầu trong nước, tất nhiêu là phải ngay lập tức nhập vào rồi.
Đây là chủ ý Liễu Tuấn đề xuất với Hà Mộng Doanh.
Thứ karaoke này, sẽ thịnh hành khắp toàn quốc, Hà Mộng Doanh cũng lên đài biểu diễn như ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới, người dân bình thường rồi cũng có thể thi triển giọng ca như một ngôi sao.
Suy tính tới việc băng đĩa đầu video đời đầu trong nước vì còn chưa có ý thức bảo vệ bản quyền, Liễu Tuấn sớm đã đánh tiếng với Liễu Triệu Ngọc, bảo hắn ra tay cùng với công xưởng An Huy kia hùn với liên doanh, thành công xin được bảo hộ độc quyền.
Tổng công ty Đằng Phi tham gia vào nghành sản xuất đĩa, lợi nhuận khổng lồ là điều có thể dự tính được.
Liễu Tuấn thậm chí đã trù tính, muốn công ty Đằng Phi mở công ty nhánh sản xuất đầu video ở khu cao tân huyện Ninh Bắc, đó dứt khoát là một nghề có tương lai, có nghành nghề này chống đỡ, thêm vào công ty than Hưng Thinh, tổng sản lượng công nghiệp của huyện Ninh Bắc sẽ mau chóng tăng vọt.
Giao Giao lần đầu tiên tiếp xúc với thứ Karaoke này, hết sức mới lạ, cùng Hà Mộng Doanh ở bên kia ca hát tới hứng khởi, tất nhiên Khâu Tình Xuyên không đem thân phận thực sự của Hà Mộng Doanh tiết lộ cho cô.
Thụ Giao chỉ coi Hà Mộng Doanh là bạn gái của Liễu huyện trưởng, còn thầm ngạc nhiên trong lòng, một huyện trưởng nhỏ ở nông thôn, sao có thể tìm được một bạn gái khí chất thượng thừa như vậy?
- Liễu Tuấn, tên tiểu tử nhà cậu đúng là chó cắn người thì không sủa mà.
Khâu Tỉnh Xuyên tửu lượng bình thường, vài ba chén Mao Đài uống vào, nói chuyện đã trở nên "hết sức thô tục", có điều cũng chỉ giữa bạn bè thực sự mới có chuyện này thôi.
Kỳ thực hai người bọn họ cũng không nghiêm túc uống rượu, trên bàn bày mấy món ăn nhỏ, một bình Mao Đài, hai người vừa uống rượu vừa tán gẫu.
Câu này Liễu Tuấn không thích nghe, bĩu môi nói:
- Anh tự nói mình đấy à? Đừng quên tôi là thanh niên chưa thành hôn.
Tửu lượng của Liễu Tuấn chẳng ra làm sao, nhưng so với Khâu Tình Xuyên còn cao hơn một chút, nhưng nếu Khâu Tỉnh Xuyên đã hơi say rồi, Liễu Tuấn cũng chẳng thể làm ra vẻ quá tỉnh táo, đành "say" cùng hắn coi như là trọn đạo bạn bè.
- Ha ha, cái chiêu bài thanh niên chưa thành hôn còn đeo được bao lâu? Đường đường một huyện trưởng, tôi xem cậu độc thân được tới khi nào! Cho dù cậu muốn kéo dài, chỉ sợ Nghiêm bí thư cũng chưa chắc đồng ý.
Khâu Tình Xuyên say thì say, cũng không say thực, đầu óc rất tỉnh táo.
Tục ngữ nói say rượu lòng vẫn sáng! Người uống rượu say, chỉ không giữ nổi cái miệng của mình thôi.
- Đừng nói chuyện này, nói chuyện ngân hàng trung ương đi, thời gian này sao vốn quay vòng sát như thế? Có để cho người ở phía dưới sống nữa hay không?
Liễu Tuấn gặp một miếng măng cho vào miệng, vừa ăn vừa nói.
- Đó là do Hồng lão tổng quyết định.
Khâu Tình Xuyên nói:
"Hồng lão tổng" trong miệng Khâu Tỉnh Xuyên, chính là một trong số bảy cự đầu, Hồng phó thủ tướng quốc vụ viện, thủ tướng vì nguyên nhân sức khỏe nghỉ ngơi, chính do Hồng lão tổng chủ trì công việc thường ngày của quốc vụ viện, hiện giờ kiêm luôn chức thống đốc ngân hàng trung ương.
***
Thủ tướng: tiếng Hán gọi là Tổng lý (总理), là người đứng đầu Quốc vụ viện. Vị trí Thủ tướng do Chủ tịch nước chỉ định và phải được sự phê chuẩn chính thức của Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc. Thủ tướng chịu trách nhiệm tổ chức và điều hành hệ thống quản lý dân sự toàn quốc.
Khâu Tình Xuyên nói.
- Mấy năm qua kinh tế cả nước phát triển quá nóng, hiện tượng đầu tư trùng lặp rất nghiêm trọng, nói thực phương diện ổn định vĩ mô trước kia làm không được đến nơi đến chốn.
- Cái gì mà không đến nơi đến chốn, căn bản là làm loạn.
Liễu Tuấn chẳng hề khách khí cắt ngang lời hắn.
Khâu Tình Xuyên cười:
- Đúng là rất loạn, cho nên Hồng lão tổng mới đích thân ra trận, thắt chặt vốn vay.
Liễu Tuấn nói:
- Hà, thế cục kinh tế trong nước chúng ta là như vậy đấy, buông tay ra một chút là nóng, nóng lại thắt chặt, thắt chặt cái là chết, năm sáu năm qua cứ lòng vòng ác tính như vậy, đây không phải là cách.
- Cậu nói cái gì.
Khâu Tình Xuyên rùng mình, đừng thấy hắn có hơi say, nhưng độ mẫn cảm kinh tế không sút giảm chút nào. Nhạy cảm nắm bắt được tin tức trong lời nói của Liễu Tuấn, càng phải nhìn anh bạn trẻ này với một con mắt khác.
- Thôi bỏ, hôm nay không nói chuyện này nữa, đợi hôm nào rảnh nói chuyện kỹ hơn.
Hôm nay không phải là không rảnh, mà Liễu Tuấn cảm thấy trạng thái hiện giờ của Khâu Tình Xuyên không hợp thảo luận vấn đề trọng đại như vậy mà thôi.
- Được, hôm nay hai chúng ta không say không về.
Khâu Tình Xuyên lảm rộn lên.
- Anh say rồi đấy, có về cũng không về được nữa, tối nay anh và Giao Giao cứ ở đây đi.
Nam nhân đứng ở cách đó không xa, người cao dáng thẳng, cho dù cũng đeo kính râm, mặc đồ thường ngày, cổ áo còn hơi dựng lên che đi một phần khuôn mặt, nhưng khí chất cao nhã lịch thiệp kia thì không cách nào che đi được.
Người này là Khâu Tình Xuyên phó ti trưởng ban chính sách tiền tệ ngân hàng Trung Ương.
Có điều Khâu Tình Xuyên xấu hổ và ngạc nhiên không thua Hà Mộng Doanh chút nào.
Bởi vì khoác tay Khâu ti trưởng, cũng là một cách tay như ngọc của cô gái cực kỳ trẻ trung rực rỡ, cô gái đó dáng người cao ráo, bầu ngực đầy đặn, cặp đùi dài, trông rất đẹp, nhìn qua không quá hai hai hai ba tuổi.
- Hi, Khâu ti trưởng, thật khéo quá.
Liễu Tuấn giơ tay lên chào Khâu Tình Xuyên.
- Ha ha, Liễu Tuấn, Mộng Doanh, hai người cũng đi dạo phố à?
Khâu Tình Xuyên không thẹn là con cháu thế gia, phản ứng cực nhanh, lập tức trấn tĩnh lại, nhẹ nhàng rút tay khỏi cánh tay cô gái kia, mặt cười ôn hòa, tới bắt tay Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh.
Hà Mộng Doanh rất tự nhiên đứng bên người Liễu Tuấn.
- Đây là Thụ Giao, là đồng nghiệp của tôi.
Khâu Tình Xuyên giới thiệu cô gái ở bên cạnh cho Hà Mộng Doanh và Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn rất lịch sự gật đầu với Giao Giao, nhưng trong lòng toát mồ hôi, nhìn Khâu Tình Xuyên phong độ lỗi lạc như vậy, không ngờ cũng chơi trò tình ái trong phòng làm việc.
Có điều con mắt của Khâu ti trưởng thực sự không tệ.
Cô gái tên Giao Giao này bất kể là tướng mạo, dáng người hay khí chất đều là hàng thượng thừa, cho dù với ánh mắt của Liễu Tuấn mà xét thì cũng là một đại mỹ nữ, cực kỳ xứng với Khâu Tình Xuyên.
Chỉ không biết đem so với vợ chính của Khâu ti trưởng, ái nữ của phó thủ tướng Lý Đức Sơn thì ai xuất sắc hơn.
- Khâu ti trưởng, ngồi chơi chút.
Liễu Tuấn đưa ra lời mời, thuận tay bỏ cái kính râm lớn ra.
Khâu Tình Xuyên cũng thầm buồn cười, bỏ kính ra.
Thực sự không ngờ lại "đụng xe" với Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh ở đây, sớm biết thế này hôm nay bất kể như thế nào cũng không nên cùng Giao Giao tới đây.
- Bạn bè gì thế?
Giao Giao thì tỏ ra rất để ý, ngồi ở bên cạnh Khâu Tình Xuyên, không ngừng đánh giá Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh, sự tò mò hơn xa sự cảnh giác, không biết là nghé con không biết sợ hổ, hay là có lai lịch lớn, chẳng hề sợ "bà cả" trong nhà của Khâu Tình Xuyên.
- Liễu Tuấn, huyện trưởng huyện Ninh Bắc! Bạn tốt của anh, còn đây là chị Hà.
Khâu Tình Xuyên giới thiệu cho Giao Giao.
Dù sao thân phận cháu gái trưởng của nhà họ Hà quá mẫn cảm, Khâu Tình Xuyên chỉ giới thiệu hàm hồ cho qua.
- Liễu huyện trưởng anh năm nay bao tuổi vậy?
Giao Giao hỏi thẳng, trong mắt đầy vẻ hoài nghi.
Liễu Tuấn mỉm cười đáp:
- Hai mgươi lăm.
Miệng Giao Giao liền biến thành một chữ "O" tròn xoe.
Khâu Tình Xuyên cười:
- Cá tính của Giao Giao rất thẳng thắn.
Liễu Tuấn gật đầu.
Có lẽ chính bởi vì Giao Giao "ngực to não rỗng" nên Khâu Tình Xuyên mới vượt rào.
Có điều chuyện này hiện giờ đã bắt đầu lưu hành rồi, nghe nói ở một số địa phương cởi mở hơn, quan viên thân thiết tụ hội riêng đều đem theo tình nhân tham dự, nếu tình nhân không đủ xinh đẹp còn rất mất mặt.
- Liễu Tuấn, nghe nói cậu ở huyện Ninh Bắc làm rất có dáng có vẻ, tôi cũng mừng cho cậu.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười nói, mặt đã không còn chút xấu hộ nào nữa rồi, đúng là bản lĩnh rất cao, công phu dưỡng khí tuyệt vời.
Liễu Tuấn cười xua tay.
- Giao Giao, để hai đại lão gia bọn họ nói chuyện, chúng ta đi chọn y phục thôi.
Hà Mộng Doanh là nhân vật khôn khéo nhường nào, lập tức kéo tay Giao Giao tránh đi, Hà đại tiểu thư khí chất cao nhã, xinh đẹp mê người, cho dù ăn mặc như tiểu thái muội, vẫn không che dấu được khí chất đó, Thụ Giao rất có thiện cảm với cô.
*** Tiểu thái muội: Một danh từ xuất phát từ Đài Loan, vốn chỉ những cô gái nhảy thoát y, về sau nghĩa rộng ra nói những nữ sinh lưu manh, hoặc là những nữ sinh cập kè với đám lưu manh.
- Mộng Doanh rất thông minh, Liễu Tuấn, cậu có phúc lớn đấy.
Khâu Tình Xuyên nói rất tùy ý.
Chuyện xấu hổ này thoáng một cái đã kéo gần quan hệ của hai người hơn rất nhiều, lần trước vì chuyện đồng Yên tăng giá, Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên đã có một lần tiếp xúc với nhau, đều rất thiện cảm, được coi là bạn bè rồi, sau đó cũng không ngừng liên hệ điện thoại, nhưng giao tình này chỉ giới hạn ở phạm trù phổ thông với nhau, chút giống như quân tử chi giao vậy.
Hiện giờ đột nhiên "bí mật" của hai người bị đối phương phát hiện, hiểu ngầm trong lòng cho nhau, những trở ngại vốn có liền biến mất một cách thần kỳ, trở nên vô cùng thân cận.
Hà Mộng Doanh vội kéo Giao Giao đi, chính là vì sợ có hai cô gái ở đây, hai người sẽ xấu hổ, Khâu Tình Xuyên là con cháu thế gia, năng lực mạnh, sau này tiền độ vô hạn, Hà Mộng Doanh đương nhiên hi vọng Liễu Tuấn có thể thân cận với hắn thêm nhiều hơn.
Liễu Tuấn cười:
- Anh chẳng phải cũng thế sao?
Khâu Tình Xuyên cười ha hả:
- Nơi thị phi không tiện ở lâu, tối này cùng đi với nhau nhé?
Người này làm việc rất gọn gàng dứt khoát, không hề dây dưa, không hề giống với bề ngoài nho nhã lịch sự, Liễu Tuấn cũng hiểu hắn, nếu ở đây có thể gặp Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh, khó tránh khỏi gặp phải người quen khác, trong phạm vi các công tử của kinh thành, Khâu Tình Xuyên cũng là một nhân vật có chút tên tuổi.
- Được, có điều tối nay tôi phải đi thăm thầy giáo Chu Dật Phi của tôi trước, có thể sẽ hơi muộn.
- Tôn sư trọng đạo là điều phải làm! Cậu gọi điện cho tôi nhé.
- Được.
Hai người lại tán gẫu một hồi, Giao Giao chọn được hai bộ y phục quay về, cùng Khâu Tình Xuyên đi trước.
Hà Mộng Doanh hỏi, vẻ mặt như cười như không:
- Có phải anh ta hẹn cậu tối nay uống rượu không?
Liễu Tuấn bẹo má Hà Mộng Doanh một cái, mỉm cười nói:
- Chị đúng là thông minh.
Trong câu lạc bộ Trường Thành có rất nhiều tiểu vện độc lập, là kiến trúc cổ kính, tất cả trang thiết bị đầy đủ, bất kể muốn làm gì cũng được.
Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên uống rượu ở một tiểu viện như vậy, Hà Mộng Doanh và Giao Giao đều có mặt, có điều không cùng bọn họ uống rượu, mà ở một gian khác ca hát.
Năm qua, dầu video ở trong nội địa đã sơ bộ có công năng karaoke, câu lạc bộ Trường Thành là hội quán hàng đầu trong nước, tất nhiêu là phải ngay lập tức nhập vào rồi.
Đây là chủ ý Liễu Tuấn đề xuất với Hà Mộng Doanh.
Thứ karaoke này, sẽ thịnh hành khắp toàn quốc, Hà Mộng Doanh cũng lên đài biểu diễn như ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới, người dân bình thường rồi cũng có thể thi triển giọng ca như một ngôi sao.
Suy tính tới việc băng đĩa đầu video đời đầu trong nước vì còn chưa có ý thức bảo vệ bản quyền, Liễu Tuấn sớm đã đánh tiếng với Liễu Triệu Ngọc, bảo hắn ra tay cùng với công xưởng An Huy kia hùn với liên doanh, thành công xin được bảo hộ độc quyền.
Tổng công ty Đằng Phi tham gia vào nghành sản xuất đĩa, lợi nhuận khổng lồ là điều có thể dự tính được.
Liễu Tuấn thậm chí đã trù tính, muốn công ty Đằng Phi mở công ty nhánh sản xuất đầu video ở khu cao tân huyện Ninh Bắc, đó dứt khoát là một nghề có tương lai, có nghành nghề này chống đỡ, thêm vào công ty than Hưng Thinh, tổng sản lượng công nghiệp của huyện Ninh Bắc sẽ mau chóng tăng vọt.
Giao Giao lần đầu tiên tiếp xúc với thứ Karaoke này, hết sức mới lạ, cùng Hà Mộng Doanh ở bên kia ca hát tới hứng khởi, tất nhiên Khâu Tình Xuyên không đem thân phận thực sự của Hà Mộng Doanh tiết lộ cho cô.
Thụ Giao chỉ coi Hà Mộng Doanh là bạn gái của Liễu huyện trưởng, còn thầm ngạc nhiên trong lòng, một huyện trưởng nhỏ ở nông thôn, sao có thể tìm được một bạn gái khí chất thượng thừa như vậy?
- Liễu Tuấn, tên tiểu tử nhà cậu đúng là chó cắn người thì không sủa mà.
Khâu Tỉnh Xuyên tửu lượng bình thường, vài ba chén Mao Đài uống vào, nói chuyện đã trở nên "hết sức thô tục", có điều cũng chỉ giữa bạn bè thực sự mới có chuyện này thôi.
Kỳ thực hai người bọn họ cũng không nghiêm túc uống rượu, trên bàn bày mấy món ăn nhỏ, một bình Mao Đài, hai người vừa uống rượu vừa tán gẫu.
Câu này Liễu Tuấn không thích nghe, bĩu môi nói:
- Anh tự nói mình đấy à? Đừng quên tôi là thanh niên chưa thành hôn.
Tửu lượng của Liễu Tuấn chẳng ra làm sao, nhưng so với Khâu Tình Xuyên còn cao hơn một chút, nhưng nếu Khâu Tỉnh Xuyên đã hơi say rồi, Liễu Tuấn cũng chẳng thể làm ra vẻ quá tỉnh táo, đành "say" cùng hắn coi như là trọn đạo bạn bè.
- Ha ha, cái chiêu bài thanh niên chưa thành hôn còn đeo được bao lâu? Đường đường một huyện trưởng, tôi xem cậu độc thân được tới khi nào! Cho dù cậu muốn kéo dài, chỉ sợ Nghiêm bí thư cũng chưa chắc đồng ý.
Khâu Tình Xuyên say thì say, cũng không say thực, đầu óc rất tỉnh táo.
Tục ngữ nói say rượu lòng vẫn sáng! Người uống rượu say, chỉ không giữ nổi cái miệng của mình thôi.
- Đừng nói chuyện này, nói chuyện ngân hàng trung ương đi, thời gian này sao vốn quay vòng sát như thế? Có để cho người ở phía dưới sống nữa hay không?
Liễu Tuấn gặp một miếng măng cho vào miệng, vừa ăn vừa nói.
- Đó là do Hồng lão tổng quyết định.
Khâu Tình Xuyên nói:
"Hồng lão tổng" trong miệng Khâu Tỉnh Xuyên, chính là một trong số bảy cự đầu, Hồng phó thủ tướng quốc vụ viện, thủ tướng vì nguyên nhân sức khỏe nghỉ ngơi, chính do Hồng lão tổng chủ trì công việc thường ngày của quốc vụ viện, hiện giờ kiêm luôn chức thống đốc ngân hàng trung ương.
***
Thủ tướng: tiếng Hán gọi là Tổng lý (总理), là người đứng đầu Quốc vụ viện. Vị trí Thủ tướng do Chủ tịch nước chỉ định và phải được sự phê chuẩn chính thức của Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc. Thủ tướng chịu trách nhiệm tổ chức và điều hành hệ thống quản lý dân sự toàn quốc.
Khâu Tình Xuyên nói.
- Mấy năm qua kinh tế cả nước phát triển quá nóng, hiện tượng đầu tư trùng lặp rất nghiêm trọng, nói thực phương diện ổn định vĩ mô trước kia làm không được đến nơi đến chốn.
- Cái gì mà không đến nơi đến chốn, căn bản là làm loạn.
Liễu Tuấn chẳng hề khách khí cắt ngang lời hắn.
Khâu Tình Xuyên cười:
- Đúng là rất loạn, cho nên Hồng lão tổng mới đích thân ra trận, thắt chặt vốn vay.
Liễu Tuấn nói:
- Hà, thế cục kinh tế trong nước chúng ta là như vậy đấy, buông tay ra một chút là nóng, nóng lại thắt chặt, thắt chặt cái là chết, năm sáu năm qua cứ lòng vòng ác tính như vậy, đây không phải là cách.
- Cậu nói cái gì.
Khâu Tình Xuyên rùng mình, đừng thấy hắn có hơi say, nhưng độ mẫn cảm kinh tế không sút giảm chút nào. Nhạy cảm nắm bắt được tin tức trong lời nói của Liễu Tuấn, càng phải nhìn anh bạn trẻ này với một con mắt khác.
- Thôi bỏ, hôm nay không nói chuyện này nữa, đợi hôm nào rảnh nói chuyện kỹ hơn.
Hôm nay không phải là không rảnh, mà Liễu Tuấn cảm thấy trạng thái hiện giờ của Khâu Tình Xuyên không hợp thảo luận vấn đề trọng đại như vậy mà thôi.
- Được, hôm nay hai chúng ta không say không về.
Khâu Tình Xuyên lảm rộn lên.
- Anh say rồi đấy, có về cũng không về được nữa, tối nay anh và Giao Giao cứ ở đây đi.
/2140
|