Thượng tuần tháng năm, Liễu bí thư tới trường đảng TW báo danh.
Trường đảng TW là nơi trọng yếu bồi dưỡng lãnh đạo cao cấp của đảng và quốc gia, là nơi phát triển và kế thừa chủ nghĩa Mark, là thánh đường chứa các loại tri thức mà cán bộ lãnh đạo cần phải có, có địa vị không thể thay thế trong vòng quyền lực trung ương trong nước.
Gần như tất cả quan viên trung cao cấp đều học tập qua ở trường đảng TW, mỗi năm có mấy chục kỳ bồi dưỡng huấn luyện cán bộ cấp bộ và cấp sở, rất nhiều cán bộ muốn tiến thêm một bậc đều được toại nguyện sau khi học ở đây, học tập ở nơi này là một bước quan trọng mang tính mấu chốt trong hệ thông quyền lực trong nước.
Tỉnh A an bài Liễu Tuấn như thế nhìn bề ngoai rất hợp lý, Liễu Tuấn tham gia công tác bảy năm từ cán bộ cấp phó khoa lên tới cán bộ phó sở, điều này thể hiện sự quan tâm và coi trọng của tỉnh ủy tỉnh A với cán bộ trẻ.
Phải nói chiêu này của Cù Hạo Cập khá cay độc.
Đồng chí Liễu Tuấn làm ra thành tích xuất sắc, tôi cấp cho cậu tiền đồ gấm vóc, ngay cả Nghiêm Liễu chẳng những không nói gì được mà còn nợ ân tình của người ta.
Một phương diện khác Cù Hạo Cẩm thành công trong việc đẩy Liễu Tuấn ra khỏi tỉnh A, mặc sức mở rộng phương án chỉnh đốn của mình.
Phương diện nào cũng có câu trả lời thỏa đáng.
Thực ra vứt bỏ cách cục chính trị của tỉnh A và đám đồng minh Thôi Phúc Thành sang một bên, lúc này tới trường đảng học với bản thân Liễu Tuấn là một chuyện tốt. Hiện giờ hiệu trưởng của trường đảng chính là vị thủ trưởng trẻ nhất của hệ phái, thường ủy cục chính trị, bí thư ban bí thư TW, phó chủ tịch nước đồng chí Lỳ Trì Quốc.
Ba năm trước trên đại hiểu biểu dương bí thư huyện thị ưu tú, Liễu Tuấn được nhận giấy chứng nhận trong tay Lý phó chủ tịch, tới nay vẫn còn nhớ lời khích lệ của thủ trưởng.
Hiện giờ Liễu Tuấn vào trường đảng, về lý luận Liễu Tuấn đã trở thành môn sinh của phó chủ tịch, có quan hệ sư đồ này, có lẽ mấy năm nữa, thân phận này sẽ thành "môn sinh thiên tử".
Vì thế khi Liễu Tuấn thông báo tin này với hai người cha, Nghiêm Liễu đều cho phép, thậm chí Nghiêm Ngọc Thành còn nói đùa:
- Tiểu tử phải lo lắng việc nhà rồi đấy.
Còn chẳng phải thế sao, nhà của y, vợ con y, hiện giờ đều ở thủ đô.
Nghe Liễu Tuấn sắp tới trường đảng TW học 6 tháng, Nghiêm Phi reo hò vui sướng không thôi, sớm đã bố trí lại phòng ngủ trong cả hai tòa biệt thự, chỉ đợi chồng quay về.
Liễu Dương chỉ có một tuổi rưỡi, nghe nói cha về, cũng vỗ bàn tay mũm mỉm, cười khanh khách.
Trường đảng bố trí ba ban học: Ban tu nghiệp, ban bồi huấn, viện nghiên cứu sinh.
Ban tu nghiệp bố trí cho cán bộ cấp tỉnh gọi là ban số một, ban số hai cho cán bộ cấp sở, ban thứ ba cho cán bộ cấp huyện, ban thứ tư cho cán bộ lãnh đạo quốc xĩ tầm trung.
Liễu Tuấn tham gia ban thứ hai, dưới tình huống thông thường thời gian học kéo dài từ 4 tới 6 tháng.
Sau khi báo danh xong, Liễu bí thư trở về biệt thự ở công viên Long Sơn. Chính thức lên lớp học là vào 3 ngày sau, nghe nói là phó chủ tịch Lý Trì Quốc sẽ đích thân tới nói chuyện.
Các học viên đều rất kích động, dù sao cán bộ cấp sở, có thể được nghe lời dạy bảo của Lý phó chủ tịch một cách trực tiếp là điều vô cùng đáng quý, cho dù nhân vật bản lĩnh thông thiên như Liễu nha nội mà cũng chỉ có một lần được vinh dự này ở đại hội biểu dương đó.
Biệt thư ở công viên Long Sơn có diện tích lớn hơn biệt thự thường ủy tỉnh, trong biệt thự có hồ bơi nhỏ và sân cầu lâu, mỗi một tòa biệt t hư đều có tính độc lập, ẩn giấu dưới bóng cây tàng hoa. Nghiêm Liễu đều ở nơi này, người nhà hai bên muốn qua chơi phải qua hai trạm giác, tất nhiên những lính gác trạm gác này đều hết sức quen thuộc với biển số xe hai nhà, phương diện thủ tục không rắc rối lắm.
Phi Phi tới thủ đô mua một cái BMW kiểu thể thao, Liễu Tuấn không "trưng dụng" xe của vợ, cái xe thể thao này không thích hợp đi vào chốn trang nghiêm như trường đảng.
Dù sao ở chỗ Hà Mộng Doanh nhiều xe lắm, sớm đã chuẩn bị cho y một chiếc Audi 200, biển số phổ thông, không hề nổi bật.
Các học viên của trường đảng đều là nhân vật kiệt xuất trong thể chế, nên không cần khoe khoang gì với nhau, nếu chẳng phải Liễu Tấn Tài công tác ở thủ đô, Liễu Tuấn cũng sẽ ở trong túc xá của trường đảng, không làm chuyện khác biệt.
Liễu Tuấn về kinh, với hai nhà Nghiêm Liễu mà nói là chuyện vui lớn, xem vừa đi tới biệt thư Phi Phi và Liễu Yên đã tươi cười đứng ở cửa chào đóng, hiện giờ đơn vị công tác của Liễu Yên là cục tài chính thủ đô.
Hai đứa bé đang chạy nhảy nô đùa ầm ĩ trong biệt thự là Vũ Mục Dã và Liễu Dương, Vũ Mục Dã sinh tháng 3 năm 96, hơn Liễu Dương nửa tuổi, hai anh em đặc biệt thích quậy phá.
- Ba ba..
Nhìn thấy Liễu Tuấn, Dương Dương liền lạch bạch chạy tới. Vũ Mục Dã gặp cậu không nhiều, nên rất xa lạ, đứng ở đằng xa, ngoẹo đầu nhìn người lạ mặt này, chú bé con kháu khỉnh, giống hệt Vũ Chính Hiên.
Liễu Tuấn ôm lấy con trai, giơ qua đầu, Liễu Dương vui sướng cười không ngừng.
Phi Phi đi tới:
- Tiểu Tuấn, thủ tục nhập học làm xong xuôi rồi chứ?
- Ừ, ba ngay sau khai giảng, ba ngày này cả nhà ta đi dạo thủ đô, vui chơi thỏa thích.
Liễu Tuân đưa tay vuốt gò má mịn của vợ.
Phi Phi cười hồn nhiên, vui mừng vô hạn.
- Chị ba.
Liễu Tuấn ôm con đi vào biệt thự chào Liễu Yên. Liễu Yên người vẫn thon thả, đầy sức sống thanh xuân.
- Tiểu Tuấn về rồi... Mục Dã, mau lại đây, gọi cậu đi.
Thấy em trai về, Liễu Yên rất vui mừng.
Mọi người vừa cười nói vừa đi vào biệt thự, Nguyễn Bích Tú và Giải Anh ngồi trong phòng khách, hai vị "nhất phẩm phu nhân" này tính tính đều lạc quan cởi mở,
Giải Anh thấy con rể, liền vui vẻ nói:
- A Tiểu Tuấn về rồi, mấy ngày qua Phi Phi cứ nhắc mãi.
Liễu Dương thấy bà ngoại, lập tức vùng thoát khỏi người Liễu Tuấn, chạy tới bên bà ngoại kêu "bà ngoại bế". Nó vừa sinh ra đã do Giải Anh chăm sóc, tình cảm với bà ngoại còn hơn bà nội, có điều giờ Nguyễn Bích Tú cũng tới thủ đô, Phi Phi qua ở bên này, đoán chừng không lâu sau sẽ giống cha nó "có mới nới cũ".
Giải Anh bế cháu ngoại, nói:
- Tiểu Tuấn, lãnh đạo tỉnh con thật quan tâm, Tấn Tài vừa tới thủ đô, đã lập tức an bài cho con tới trường đảng học rồi.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu:
- Vâng ạ, lãnh đạo tỉnh ủy đương nhiên phải quan tâm tới cán bộ cấp dưới mà.
Liễu Tuấn sẽ không nói thật chuyện phiền lòng này với hai bà mẹ.
Chiều hôm đó mọi người ngồi quây quần trò chuyện, Liễu Tuấn cho dù là cán bộ cao cấp khá uy nghiêm, trước mặt hai bà mẹ chỉ là đứa trẻ to đầu, kể mấy câu chuyện vui ở địa phương mua vui cho mọi người.
Buổi tối Nghiêm Ngọc Thành nghỉ làm sớm hơn Liễu Tấn Tài đi xe thẳng tới biệt thự nhà họ Liễu dùng cơm, mặc dù tới tầng cấp bọn họ, giao lưu với nhau đa số qua điện thoại, nhưng không phải vì do cẩn thận, cán bộ tới địa vị nhất định những chuyện cố kỵ trước kia liền biết thành không đáng bận tâm rồi.
Làm Liễu Tuấn bất ngờ là đi cùng với Nghiêm Ngọc Thành xuống xe còn có sư phụ của y, phó bộ bộ bộ công an Lương Quốc Cường, Liễu Tuấn đã lâu không gặp mặt sự phụ rồi.
Lương Quốc Cường năm nay đã gần 50, người vẫn khỏe khoắn như trước, thân hình khôi ngô mặc đồng phục uy vũ, huân chương trên vai, càng thêm vài phần uy nghiêm.
Liễu Tuấn khép chân lại, đứng nghiêm nói:
- Chào thủ trưởng.
Lương Quốc Cường cười ha hả, nhìn Liễu Tuấn khắp lượt:
- Ừ, không tệ, người vẫn rắn chắc lắm, xem ra mấy thứ ta dạy con vẫn chưa vứt đi.
Lương phó bộ trưởng vốn trầm mặc ít nói, với đệ tử nhỏ đắc ý nhất cũng chỉ phá lệ nói thêm vài công. Thực ra ông nghe nói Liễu Tuấn về kinh, lập tức cùng Nghiêm Ngọc Thành tới là đủ thấy tình cảm thế nào rồi.
- Sư phụ, người còn nói được, mấy thứ người dạy hại con đến khổ.
Liễu Tuấn đùa.
Lương Quốc Cường ngạc nhiên:
- Sao thế được.
- Sáng nào cũng phải dậy vào sáu giờ, chẳng được ngủ nướng.
Lương Quốc Cường cười lớn:
- Con mới chút tuổi đã muốn ngủ nướng rồi à? Ta còn chưa dám đây, sáng nào cũng dậy vào lúc sáu giờ.
Liễu bí thư gãi đầu, hóa ra phó bộ trưởng vẫn cứ cần mẫn như cũ.
- Lão ba, đồng phục đâu ạ? Sao không mặc?
Liễu Tuấn quay sang trêu Nghiêm Ngọc Thành, giờ Nghiêm Ngọc Thành kiêm nhiệm bộ trưởng bộ công an, là một trong hai vị tổng giám cảnh hiện nhiệm toàn quốc! Có điều trừ trường hợp tất yếu, Nghiêm Ngọc Thành không mặc đồng phục.
Đối với câu hỏi của Liễu Tuấn, Nghiêm Ngọc Thành theo thông lệ trừng mắt một cái rồi mặc xác y, ngồi chễm chệ xuống ghế sô pha, Liễu bí thư làm phục vụ, pha trà rót nước cho cha vợ và sư phụ, không bao lâu sau Liễu phó thủ tướng cũng trở về nhà.
*** Tổng giám cảnh: Mình không hiểu chuyện quân đội/ cảnh sát nên không rõ vụ này, 2 người tổng giám sát nghành công an có thể là bộ trưởng bộ công an và bí thư đảng ủy bộ công an.
Trường đảng TW là nơi trọng yếu bồi dưỡng lãnh đạo cao cấp của đảng và quốc gia, là nơi phát triển và kế thừa chủ nghĩa Mark, là thánh đường chứa các loại tri thức mà cán bộ lãnh đạo cần phải có, có địa vị không thể thay thế trong vòng quyền lực trung ương trong nước.
Gần như tất cả quan viên trung cao cấp đều học tập qua ở trường đảng TW, mỗi năm có mấy chục kỳ bồi dưỡng huấn luyện cán bộ cấp bộ và cấp sở, rất nhiều cán bộ muốn tiến thêm một bậc đều được toại nguyện sau khi học ở đây, học tập ở nơi này là một bước quan trọng mang tính mấu chốt trong hệ thông quyền lực trong nước.
Tỉnh A an bài Liễu Tuấn như thế nhìn bề ngoai rất hợp lý, Liễu Tuấn tham gia công tác bảy năm từ cán bộ cấp phó khoa lên tới cán bộ phó sở, điều này thể hiện sự quan tâm và coi trọng của tỉnh ủy tỉnh A với cán bộ trẻ.
Phải nói chiêu này của Cù Hạo Cập khá cay độc.
Đồng chí Liễu Tuấn làm ra thành tích xuất sắc, tôi cấp cho cậu tiền đồ gấm vóc, ngay cả Nghiêm Liễu chẳng những không nói gì được mà còn nợ ân tình của người ta.
Một phương diện khác Cù Hạo Cẩm thành công trong việc đẩy Liễu Tuấn ra khỏi tỉnh A, mặc sức mở rộng phương án chỉnh đốn của mình.
Phương diện nào cũng có câu trả lời thỏa đáng.
Thực ra vứt bỏ cách cục chính trị của tỉnh A và đám đồng minh Thôi Phúc Thành sang một bên, lúc này tới trường đảng học với bản thân Liễu Tuấn là một chuyện tốt. Hiện giờ hiệu trưởng của trường đảng chính là vị thủ trưởng trẻ nhất của hệ phái, thường ủy cục chính trị, bí thư ban bí thư TW, phó chủ tịch nước đồng chí Lỳ Trì Quốc.
Ba năm trước trên đại hiểu biểu dương bí thư huyện thị ưu tú, Liễu Tuấn được nhận giấy chứng nhận trong tay Lý phó chủ tịch, tới nay vẫn còn nhớ lời khích lệ của thủ trưởng.
Hiện giờ Liễu Tuấn vào trường đảng, về lý luận Liễu Tuấn đã trở thành môn sinh của phó chủ tịch, có quan hệ sư đồ này, có lẽ mấy năm nữa, thân phận này sẽ thành "môn sinh thiên tử".
Vì thế khi Liễu Tuấn thông báo tin này với hai người cha, Nghiêm Liễu đều cho phép, thậm chí Nghiêm Ngọc Thành còn nói đùa:
- Tiểu tử phải lo lắng việc nhà rồi đấy.
Còn chẳng phải thế sao, nhà của y, vợ con y, hiện giờ đều ở thủ đô.
Nghe Liễu Tuấn sắp tới trường đảng TW học 6 tháng, Nghiêm Phi reo hò vui sướng không thôi, sớm đã bố trí lại phòng ngủ trong cả hai tòa biệt thự, chỉ đợi chồng quay về.
Liễu Dương chỉ có một tuổi rưỡi, nghe nói cha về, cũng vỗ bàn tay mũm mỉm, cười khanh khách.
Trường đảng bố trí ba ban học: Ban tu nghiệp, ban bồi huấn, viện nghiên cứu sinh.
Ban tu nghiệp bố trí cho cán bộ cấp tỉnh gọi là ban số một, ban số hai cho cán bộ cấp sở, ban thứ ba cho cán bộ cấp huyện, ban thứ tư cho cán bộ lãnh đạo quốc xĩ tầm trung.
Liễu Tuấn tham gia ban thứ hai, dưới tình huống thông thường thời gian học kéo dài từ 4 tới 6 tháng.
Sau khi báo danh xong, Liễu bí thư trở về biệt thự ở công viên Long Sơn. Chính thức lên lớp học là vào 3 ngày sau, nghe nói là phó chủ tịch Lý Trì Quốc sẽ đích thân tới nói chuyện.
Các học viên đều rất kích động, dù sao cán bộ cấp sở, có thể được nghe lời dạy bảo của Lý phó chủ tịch một cách trực tiếp là điều vô cùng đáng quý, cho dù nhân vật bản lĩnh thông thiên như Liễu nha nội mà cũng chỉ có một lần được vinh dự này ở đại hội biểu dương đó.
Biệt thư ở công viên Long Sơn có diện tích lớn hơn biệt thự thường ủy tỉnh, trong biệt thự có hồ bơi nhỏ và sân cầu lâu, mỗi một tòa biệt t hư đều có tính độc lập, ẩn giấu dưới bóng cây tàng hoa. Nghiêm Liễu đều ở nơi này, người nhà hai bên muốn qua chơi phải qua hai trạm giác, tất nhiên những lính gác trạm gác này đều hết sức quen thuộc với biển số xe hai nhà, phương diện thủ tục không rắc rối lắm.
Phi Phi tới thủ đô mua một cái BMW kiểu thể thao, Liễu Tuấn không "trưng dụng" xe của vợ, cái xe thể thao này không thích hợp đi vào chốn trang nghiêm như trường đảng.
Dù sao ở chỗ Hà Mộng Doanh nhiều xe lắm, sớm đã chuẩn bị cho y một chiếc Audi 200, biển số phổ thông, không hề nổi bật.
Các học viên của trường đảng đều là nhân vật kiệt xuất trong thể chế, nên không cần khoe khoang gì với nhau, nếu chẳng phải Liễu Tấn Tài công tác ở thủ đô, Liễu Tuấn cũng sẽ ở trong túc xá của trường đảng, không làm chuyện khác biệt.
Liễu Tuấn về kinh, với hai nhà Nghiêm Liễu mà nói là chuyện vui lớn, xem vừa đi tới biệt thư Phi Phi và Liễu Yên đã tươi cười đứng ở cửa chào đóng, hiện giờ đơn vị công tác của Liễu Yên là cục tài chính thủ đô.
Hai đứa bé đang chạy nhảy nô đùa ầm ĩ trong biệt thự là Vũ Mục Dã và Liễu Dương, Vũ Mục Dã sinh tháng 3 năm 96, hơn Liễu Dương nửa tuổi, hai anh em đặc biệt thích quậy phá.
- Ba ba..
Nhìn thấy Liễu Tuấn, Dương Dương liền lạch bạch chạy tới. Vũ Mục Dã gặp cậu không nhiều, nên rất xa lạ, đứng ở đằng xa, ngoẹo đầu nhìn người lạ mặt này, chú bé con kháu khỉnh, giống hệt Vũ Chính Hiên.
Liễu Tuấn ôm lấy con trai, giơ qua đầu, Liễu Dương vui sướng cười không ngừng.
Phi Phi đi tới:
- Tiểu Tuấn, thủ tục nhập học làm xong xuôi rồi chứ?
- Ừ, ba ngay sau khai giảng, ba ngày này cả nhà ta đi dạo thủ đô, vui chơi thỏa thích.
Liễu Tuân đưa tay vuốt gò má mịn của vợ.
Phi Phi cười hồn nhiên, vui mừng vô hạn.
- Chị ba.
Liễu Tuấn ôm con đi vào biệt thự chào Liễu Yên. Liễu Yên người vẫn thon thả, đầy sức sống thanh xuân.
- Tiểu Tuấn về rồi... Mục Dã, mau lại đây, gọi cậu đi.
Thấy em trai về, Liễu Yên rất vui mừng.
Mọi người vừa cười nói vừa đi vào biệt thự, Nguyễn Bích Tú và Giải Anh ngồi trong phòng khách, hai vị "nhất phẩm phu nhân" này tính tính đều lạc quan cởi mở,
Giải Anh thấy con rể, liền vui vẻ nói:
- A Tiểu Tuấn về rồi, mấy ngày qua Phi Phi cứ nhắc mãi.
Liễu Dương thấy bà ngoại, lập tức vùng thoát khỏi người Liễu Tuấn, chạy tới bên bà ngoại kêu "bà ngoại bế". Nó vừa sinh ra đã do Giải Anh chăm sóc, tình cảm với bà ngoại còn hơn bà nội, có điều giờ Nguyễn Bích Tú cũng tới thủ đô, Phi Phi qua ở bên này, đoán chừng không lâu sau sẽ giống cha nó "có mới nới cũ".
Giải Anh bế cháu ngoại, nói:
- Tiểu Tuấn, lãnh đạo tỉnh con thật quan tâm, Tấn Tài vừa tới thủ đô, đã lập tức an bài cho con tới trường đảng học rồi.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu:
- Vâng ạ, lãnh đạo tỉnh ủy đương nhiên phải quan tâm tới cán bộ cấp dưới mà.
Liễu Tuấn sẽ không nói thật chuyện phiền lòng này với hai bà mẹ.
Chiều hôm đó mọi người ngồi quây quần trò chuyện, Liễu Tuấn cho dù là cán bộ cao cấp khá uy nghiêm, trước mặt hai bà mẹ chỉ là đứa trẻ to đầu, kể mấy câu chuyện vui ở địa phương mua vui cho mọi người.
Buổi tối Nghiêm Ngọc Thành nghỉ làm sớm hơn Liễu Tấn Tài đi xe thẳng tới biệt thự nhà họ Liễu dùng cơm, mặc dù tới tầng cấp bọn họ, giao lưu với nhau đa số qua điện thoại, nhưng không phải vì do cẩn thận, cán bộ tới địa vị nhất định những chuyện cố kỵ trước kia liền biết thành không đáng bận tâm rồi.
Làm Liễu Tuấn bất ngờ là đi cùng với Nghiêm Ngọc Thành xuống xe còn có sư phụ của y, phó bộ bộ bộ công an Lương Quốc Cường, Liễu Tuấn đã lâu không gặp mặt sự phụ rồi.
Lương Quốc Cường năm nay đã gần 50, người vẫn khỏe khoắn như trước, thân hình khôi ngô mặc đồng phục uy vũ, huân chương trên vai, càng thêm vài phần uy nghiêm.
Liễu Tuấn khép chân lại, đứng nghiêm nói:
- Chào thủ trưởng.
Lương Quốc Cường cười ha hả, nhìn Liễu Tuấn khắp lượt:
- Ừ, không tệ, người vẫn rắn chắc lắm, xem ra mấy thứ ta dạy con vẫn chưa vứt đi.
Lương phó bộ trưởng vốn trầm mặc ít nói, với đệ tử nhỏ đắc ý nhất cũng chỉ phá lệ nói thêm vài công. Thực ra ông nghe nói Liễu Tuấn về kinh, lập tức cùng Nghiêm Ngọc Thành tới là đủ thấy tình cảm thế nào rồi.
- Sư phụ, người còn nói được, mấy thứ người dạy hại con đến khổ.
Liễu Tuấn đùa.
Lương Quốc Cường ngạc nhiên:
- Sao thế được.
- Sáng nào cũng phải dậy vào sáu giờ, chẳng được ngủ nướng.
Lương Quốc Cường cười lớn:
- Con mới chút tuổi đã muốn ngủ nướng rồi à? Ta còn chưa dám đây, sáng nào cũng dậy vào lúc sáu giờ.
Liễu bí thư gãi đầu, hóa ra phó bộ trưởng vẫn cứ cần mẫn như cũ.
- Lão ba, đồng phục đâu ạ? Sao không mặc?
Liễu Tuấn quay sang trêu Nghiêm Ngọc Thành, giờ Nghiêm Ngọc Thành kiêm nhiệm bộ trưởng bộ công an, là một trong hai vị tổng giám cảnh hiện nhiệm toàn quốc! Có điều trừ trường hợp tất yếu, Nghiêm Ngọc Thành không mặc đồng phục.
Đối với câu hỏi của Liễu Tuấn, Nghiêm Ngọc Thành theo thông lệ trừng mắt một cái rồi mặc xác y, ngồi chễm chệ xuống ghế sô pha, Liễu bí thư làm phục vụ, pha trà rót nước cho cha vợ và sư phụ, không bao lâu sau Liễu phó thủ tướng cũng trở về nhà.
*** Tổng giám cảnh: Mình không hiểu chuyện quân đội/ cảnh sát nên không rõ vụ này, 2 người tổng giám sát nghành công an có thể là bộ trưởng bộ công an và bí thư đảng ủy bộ công an.
/2140
|