Giọng điệu của cô quá mức khách sáo xa cách, nụ cười vẫn duy trì trên mặt nhưng không chạm đến mắt, khiến Hạ Tử Diệu ngớ ra một lúc, lời vừa đến miệng nhưng không có cách nào nói ra được.
“Quá nhập vai rồi.” Hạ Tử Diệu cúi đầu cười.
Đường Bội cẩn thận, liếc mắt nhìn qua nụ cười của Hạ Tử Diệu có phần chua xót?.
Từ khi cô bắt đầu trọng sinh, lần đầu tiên gặp mặt nhau, ảnh đế Hạ Tử Diệu luôn hoặc sáng hoặc tối giúp đỡ cô. Con người anh cũng thú vị, lễ độ, nếu như không phải xảy ra chuyện bất ngờ như vậy, Đường Bội cũng không đối xử với anh như thế.
Đôi mắt đẹp của cô gắt gao nhìn Hạ Tử Diệu, mãi đến khi đối phương hơi chịu không nổi quay đầu đi.
“Người viết kịch bản của bộ phim này quả nhiên là thiên tài, dùng chiến tranh để viết nên mọi khía cạnh trong nhân gian.” Hạ Tử Diệu không có nhìn Đường Bội mà chỉ phiền muộn nói”
“Ví như Lạc Tu Vân đến giúp An quốc, thực ra là để thử thăm dò thực lực của đối phương, để làm bàn đạp cho cuộc xâm chiếm của Sở quốc sau này. Có lẽ anh ta không muốn đánh nhau, Chiến thần không gì địch nổi cũng có lúc bị một kích.”
Hạ Tử Diệu quay đầu nhìn về phía Đường Bội hỏi: “Tiêu công chúa sẽ đi cùng với Lạc Tu Vân sao?.”
Đường Bội không nghĩ tới anh sẽ có cảm than như thế, ảnh đế đã đóng vô số phim, thế nhưng cũng biết nhập sâu vào vai diễn như vậy sao?.
Cô hơi nghiêng đầu suy nghĩ một lát, mới bình tĩnh nói: “Không, cô ấy sẽ về nhà của mình, trở về kinh thành với thần dân của mình, cuối cùng gả cho con trai của thừa tướng.” Cô dừng lại một chút, đột nhiên hỏi ngược lại:
“Lạc Tu Vân như thế, nếu như Tiêu công chúa đồng ý đi theo anh ta, Lạc Tu Vân sẽ vứt bỏ vị trí nguyên soái của Sở quốc, sẽ không lãnh binh xâm chiếm quốc gia của Tiêu công chúa sao?.”
Hạ Tử Diệu chấn động, im lặng một lúc lâu sau mới nói: “Sẽ không…”
“Cho nên đối với bọn họ mà nói, tình yêu chỉ xảy ra trong buổi tối hôm đó, diễn ra khi tất cả ngoại lực đều biến mất trong chớp mắt. Bất kể là Tiêu công chúa hay là Lạc Tu Vân đều có quá nhiều, quá nhiều điều quan trọng cần phải bảo vệ hơn tình yêu.” Đường Bội mỉm cười không biết là đang nói mình hay là nói vai diễn Tiêu công chúa.
Môi của cô có màu hồng nhạt, phía trên thoa nhẹ một lớp son nước, môi anh đào khép mở theo cô nói chuyện, ngữ điệu quả quyết mà kiên định.
Trong phút giây này, Đường Bội phảng phất giống như Tiêu công chúa, Hạ Tử Diệu hiện lên một tia ưu thương khó nắm bắt nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ thong dong.
Anh nhìn ánh mắt của Đường Bội, nhẹ nhàng nói: “Tôi thật xin lỗi, vừa rồi không nên kích động như vậy.”
“Thôi.” Đường Bội khoát tay, Hạ Tử Diệu là ảnh đế như mặt trời giữa ban trời, gia thế, mọi thứ, bề ngoài đều không thể soi mói. Chuyện vừa rồi nếu xảy ra với người con gái khác hoặc một nữ diễn viên khác, có lẽ các cô ấy sẽ hết sức hài lòng.
Tuy cô có chút không vừa ý, nhưng Hạ Tử Diệu đối với cô không tồi, vả lại, hôm nay tâm tình của cô không tệ, cho nên xem sự cố nhỏ này, là do mọi người quá nhập vào vai diễn vậy.
Đường Bội nghiêng đầu, cười nói với Hạ Tử Diệu: “Chỉ một lần này, lần sau không được thế này nữa.”
Lời nói đùa này đã khôi phục lại không khí thoải mái bình thường giữa bọn họ, Hạ Tử Diệu cười cười nhưng không nói tiếp. Chỉ dõi mắt nhìn Đường Bội đi đến chỗ của Tần Hạo Diễm, khi chống lại ánh mắt tìm tòi của Lục Tử Mặc thì anh hơi khép mắt lại, xoay người đi tới vị trí nghỉ ngơi của mình.
“Cô còn 2 cảnh quay nữa chờ 10 ngày sau chuyển tới quay ngoại cảnh mới xong.” Tần Hạo Diễm và Đường Bội xác định lộ trình kế tiếp.
“Ừm” Đường Bội gật đầu, cô còn 2 cảnh nữa, một là, Sở quốc ngang nhiên chủ động xâm lược An quốc, cô và Lạc Tu Vân gặp lại nhau trên chiến trường. Nhưng mà vừa rồi nhìn thấy biên kịch chụp đầu vào bận rộn, phỏng chừng bởi vì cô và Hạ Tử Diệu tự ý sửa kịch bản cho nên những tình tiết phía sau cũng cần thay đổi.
Quả nhiên Tần Hạo Diễm lại nói: “Nếu như kịch bản được cặp nhật, tôi sẽ đưa cho cô bản mới nhất.”
Anh nghĩ tới cái gì đó lại nói với Đường Bội: “Đúng lúc, trong khảng thời gian này, tiết mục mới của Minh Hiên sắp tuyên truyền, tôi đã xác nhận thời gian với anh ta rồi, chắc là không đụng chạm tới thời gian với hai cảnh còn lại của cô.”
“Cám ơn đạo diễn Tần” Đường Bội mỉm cười, thật lòng nói cảm ơn anh.
Tần Hạo Diễm thoạt nhìn tính tình không được tốt lắm, nhưng lời nói của anh ấy rất quan tâm, giống như có thể giúp bạn tẩm trong gió xuân.
“Đường Bội” Tần Hạo Diễm nhìn nụ cười của cô chằm chằm, trầm giọng nói:
“Đừng để tôi thất vọng”.
“Được, bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Đường Bội cười xinh đẹp, thậm chí hiếm khi nghịch ngợm nhấc tay chào anh một cái, cam đoan nói.
Tần Hạo Diễm ngẩn ra, sau đó nhanh chóng cuối đầu xuống bắt đầu đọc tư liệu, nhưng sự run rẩy từ bã vai và tài liệu trong tay đã hoàn toàn bán đứng tâm tình của anh ta.
Minh Hiên quả nhiên không hổ là người sắp đặt chương trình kim bài, rất biết cách tạo ra xu thế cho một chương trình.
Bắt đầu từ ngày thứ hai, ảnh đế Hạ Tử Diệu sẽ là người phát ngôn quảng cáo cho chương trình, sau đó bắt đầu tổng hợp lại những kênh có tỉ lệ người xem cao nhất của đài truyền hình Minh Gia Kỳ Hạ.
Hơn nữa, video clip trước đó đã có một người xem nhất định, trong lúc nhất thời hầu như tất cả mọi người đều biết, hoá ra đoạn clip ngắn đó là đoạn quảng cáo cho chương trình tuyển tú
*: Chương trình tuyển diễn viên cho bộ phim của Minh Hiên (đã nhắc ở chương trước)
Có thể mời ảnh đế làm đại diện cho chương trình, chương trình chưa lên sóng đã có độ hot nhất định, nhất thời thu hút được sự chú ý của mọi người.
Mặc dù Minh Hiên phải chi một khoảng chi phí rất lớn cho Hạ Tử Diệu và Tần Hạo Diễm, nhưng tâm tình thoạt nhìn khá tốt.
Ít nhất buổi tối ngày thứ ba Đường Bội nhìn thấy anh ta ở đài truyền hình, thì tiểu thiếu gia tuấn mỹ lạnh lùng của Minh gia, ánh mắt nhìn về phía cô trở nên nhu hoà hiếm thấy.
“Đường Bội”. Minh Hiên vừa nhìn thấy cô, thì ném người đang nói chuyện sang một bên, trực tiếp đón chào.
“Minh thiếu”. Đường Bội đưa tay nắm lấy tay anh ta, tầm mắt đối phương khẽ quét qua Lục Tử Mặc, nhưng không có nói thêm gì, chỉ nói vói cô:
“Đi thay quần áo chuẩn bị đi, Ann đã chờ cô rồi đấy.”
Đường Bội khẽ gật đầu.
Đêm nay tuy rằng cô chỉ tham gia chương trình chọn tuyển tú bình thường, nhưng với một thân phận khác.
Sau khi trải qua quá trình tuyên truyền oanh tạc, tất cả mọi người đều hỏi thăm về người con gái cầm sắt hoà minh, thoạt nhìn rất xứng đôi với Hạ Tử Diệu trong đoạn video clip đó là ai, rốt cuộc có phải là người con gái trong scandal với Hạ Tử Diệu không? Có phải là nữ diễn viên mới đã đoạt vai diễn của Đường Phi Phi không?
Nhưng người mới đó từ đâu xuất hiện, thậm chí còn có khí chất như vậy? Đứng trước mặt ảnh đế khí thế mạnh mẽ như vậy nhưng hoàn toàn không bị yếu thế.
Đường Bội đi vào phòng thay quần áo, nhưng điều khiến cô kinh ngạc là, tiết mục tuyển tú này rõ ràng là tuyển diễn viên nữ, nhưng bọn họ lại chuẩn bị cho cô một bộ quần áo nam.
Cô chần chừ, nhưng vẫn thay quần áo. Bạc giáp ôm lấy thân hình uyển chuyển của cô, mái tóc đẹp như mây tạm thời buộc lên ở sau ót, trong cô càng thêm oai hùng bừng bừng. Nếu như là thân nam nhi thật sự, không biết đã làm say mê bao nhiêu phụ nữ.
Thời điểm cô cuối đầu buột thắt lưng, cửa sau lưng bị người ta mở ra, sau đó nhẹ nhàng đóng lại, người tới sau khi vào phòng hoàn toàn không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
“Ann?” Đường Bội thuận miệng hỏi.
Lúc này vào nhất định là nhà tạo hình Ann của cô. Cô vừa tiếp tục buột đai lưng trang phục cổ trang hơi phức tạp vừa giương giọng nói:
“Đến giúp tôi cái này với”
Người phía sau vẫn không có mở miệng, tiếng bước chân bình tĩnh, đứng ở sau lưng cô, ngón tay thon dài khô ráo nhẹ nhàng đặt trên tay của cô.
Nhưng đó không phải là tay của phụ nữ!
“Ai?!” Đường Bội nheo đôi mi thanh tú lại, nhanh chóng buông thắt lưng và bắt được tay của đối phương, muốn vật người đó ngã xuống.
Ai ngờ thân thể của cô vừa mới động đậy, chủ nhân của đôi tay đó còn nhanh hơn cô. Cánh tay ôm lấy eo cô bỗng nhiên dùng lực, chỉ dùng một tay ngăn động tác của cô, trái lại ôm cả người cô vào trong lòng.
Cái tay không kia nâng cầm của Đường Bội lên, để mặt của cô đối diện với mặt anh, tiếp theo phủ lên đôi môi mềm mại, giọng nam trầm tính khàn khàn vang bên tai của Đường Bội:
“Người phụ nữ không ngoan, thì nên bị trừng phạt”
“Quá nhập vai rồi.” Hạ Tử Diệu cúi đầu cười.
Đường Bội cẩn thận, liếc mắt nhìn qua nụ cười của Hạ Tử Diệu có phần chua xót?.
Từ khi cô bắt đầu trọng sinh, lần đầu tiên gặp mặt nhau, ảnh đế Hạ Tử Diệu luôn hoặc sáng hoặc tối giúp đỡ cô. Con người anh cũng thú vị, lễ độ, nếu như không phải xảy ra chuyện bất ngờ như vậy, Đường Bội cũng không đối xử với anh như thế.
Đôi mắt đẹp của cô gắt gao nhìn Hạ Tử Diệu, mãi đến khi đối phương hơi chịu không nổi quay đầu đi.
“Người viết kịch bản của bộ phim này quả nhiên là thiên tài, dùng chiến tranh để viết nên mọi khía cạnh trong nhân gian.” Hạ Tử Diệu không có nhìn Đường Bội mà chỉ phiền muộn nói”
“Ví như Lạc Tu Vân đến giúp An quốc, thực ra là để thử thăm dò thực lực của đối phương, để làm bàn đạp cho cuộc xâm chiếm của Sở quốc sau này. Có lẽ anh ta không muốn đánh nhau, Chiến thần không gì địch nổi cũng có lúc bị một kích.”
Hạ Tử Diệu quay đầu nhìn về phía Đường Bội hỏi: “Tiêu công chúa sẽ đi cùng với Lạc Tu Vân sao?.”
Đường Bội không nghĩ tới anh sẽ có cảm than như thế, ảnh đế đã đóng vô số phim, thế nhưng cũng biết nhập sâu vào vai diễn như vậy sao?.
Cô hơi nghiêng đầu suy nghĩ một lát, mới bình tĩnh nói: “Không, cô ấy sẽ về nhà của mình, trở về kinh thành với thần dân của mình, cuối cùng gả cho con trai của thừa tướng.” Cô dừng lại một chút, đột nhiên hỏi ngược lại:
“Lạc Tu Vân như thế, nếu như Tiêu công chúa đồng ý đi theo anh ta, Lạc Tu Vân sẽ vứt bỏ vị trí nguyên soái của Sở quốc, sẽ không lãnh binh xâm chiếm quốc gia của Tiêu công chúa sao?.”
Hạ Tử Diệu chấn động, im lặng một lúc lâu sau mới nói: “Sẽ không…”
“Cho nên đối với bọn họ mà nói, tình yêu chỉ xảy ra trong buổi tối hôm đó, diễn ra khi tất cả ngoại lực đều biến mất trong chớp mắt. Bất kể là Tiêu công chúa hay là Lạc Tu Vân đều có quá nhiều, quá nhiều điều quan trọng cần phải bảo vệ hơn tình yêu.” Đường Bội mỉm cười không biết là đang nói mình hay là nói vai diễn Tiêu công chúa.
Môi của cô có màu hồng nhạt, phía trên thoa nhẹ một lớp son nước, môi anh đào khép mở theo cô nói chuyện, ngữ điệu quả quyết mà kiên định.
Trong phút giây này, Đường Bội phảng phất giống như Tiêu công chúa, Hạ Tử Diệu hiện lên một tia ưu thương khó nắm bắt nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ thong dong.
Anh nhìn ánh mắt của Đường Bội, nhẹ nhàng nói: “Tôi thật xin lỗi, vừa rồi không nên kích động như vậy.”
“Thôi.” Đường Bội khoát tay, Hạ Tử Diệu là ảnh đế như mặt trời giữa ban trời, gia thế, mọi thứ, bề ngoài đều không thể soi mói. Chuyện vừa rồi nếu xảy ra với người con gái khác hoặc một nữ diễn viên khác, có lẽ các cô ấy sẽ hết sức hài lòng.
Tuy cô có chút không vừa ý, nhưng Hạ Tử Diệu đối với cô không tồi, vả lại, hôm nay tâm tình của cô không tệ, cho nên xem sự cố nhỏ này, là do mọi người quá nhập vào vai diễn vậy.
Đường Bội nghiêng đầu, cười nói với Hạ Tử Diệu: “Chỉ một lần này, lần sau không được thế này nữa.”
Lời nói đùa này đã khôi phục lại không khí thoải mái bình thường giữa bọn họ, Hạ Tử Diệu cười cười nhưng không nói tiếp. Chỉ dõi mắt nhìn Đường Bội đi đến chỗ của Tần Hạo Diễm, khi chống lại ánh mắt tìm tòi của Lục Tử Mặc thì anh hơi khép mắt lại, xoay người đi tới vị trí nghỉ ngơi của mình.
“Cô còn 2 cảnh quay nữa chờ 10 ngày sau chuyển tới quay ngoại cảnh mới xong.” Tần Hạo Diễm và Đường Bội xác định lộ trình kế tiếp.
“Ừm” Đường Bội gật đầu, cô còn 2 cảnh nữa, một là, Sở quốc ngang nhiên chủ động xâm lược An quốc, cô và Lạc Tu Vân gặp lại nhau trên chiến trường. Nhưng mà vừa rồi nhìn thấy biên kịch chụp đầu vào bận rộn, phỏng chừng bởi vì cô và Hạ Tử Diệu tự ý sửa kịch bản cho nên những tình tiết phía sau cũng cần thay đổi.
Quả nhiên Tần Hạo Diễm lại nói: “Nếu như kịch bản được cặp nhật, tôi sẽ đưa cho cô bản mới nhất.”
Anh nghĩ tới cái gì đó lại nói với Đường Bội: “Đúng lúc, trong khảng thời gian này, tiết mục mới của Minh Hiên sắp tuyên truyền, tôi đã xác nhận thời gian với anh ta rồi, chắc là không đụng chạm tới thời gian với hai cảnh còn lại của cô.”
“Cám ơn đạo diễn Tần” Đường Bội mỉm cười, thật lòng nói cảm ơn anh.
Tần Hạo Diễm thoạt nhìn tính tình không được tốt lắm, nhưng lời nói của anh ấy rất quan tâm, giống như có thể giúp bạn tẩm trong gió xuân.
“Đường Bội” Tần Hạo Diễm nhìn nụ cười của cô chằm chằm, trầm giọng nói:
“Đừng để tôi thất vọng”.
“Được, bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Đường Bội cười xinh đẹp, thậm chí hiếm khi nghịch ngợm nhấc tay chào anh một cái, cam đoan nói.
Tần Hạo Diễm ngẩn ra, sau đó nhanh chóng cuối đầu xuống bắt đầu đọc tư liệu, nhưng sự run rẩy từ bã vai và tài liệu trong tay đã hoàn toàn bán đứng tâm tình của anh ta.
Minh Hiên quả nhiên không hổ là người sắp đặt chương trình kim bài, rất biết cách tạo ra xu thế cho một chương trình.
Bắt đầu từ ngày thứ hai, ảnh đế Hạ Tử Diệu sẽ là người phát ngôn quảng cáo cho chương trình, sau đó bắt đầu tổng hợp lại những kênh có tỉ lệ người xem cao nhất của đài truyền hình Minh Gia Kỳ Hạ.
Hơn nữa, video clip trước đó đã có một người xem nhất định, trong lúc nhất thời hầu như tất cả mọi người đều biết, hoá ra đoạn clip ngắn đó là đoạn quảng cáo cho chương trình tuyển tú
*: Chương trình tuyển diễn viên cho bộ phim của Minh Hiên (đã nhắc ở chương trước)
Có thể mời ảnh đế làm đại diện cho chương trình, chương trình chưa lên sóng đã có độ hot nhất định, nhất thời thu hút được sự chú ý của mọi người.
Mặc dù Minh Hiên phải chi một khoảng chi phí rất lớn cho Hạ Tử Diệu và Tần Hạo Diễm, nhưng tâm tình thoạt nhìn khá tốt.
Ít nhất buổi tối ngày thứ ba Đường Bội nhìn thấy anh ta ở đài truyền hình, thì tiểu thiếu gia tuấn mỹ lạnh lùng của Minh gia, ánh mắt nhìn về phía cô trở nên nhu hoà hiếm thấy.
“Đường Bội”. Minh Hiên vừa nhìn thấy cô, thì ném người đang nói chuyện sang một bên, trực tiếp đón chào.
“Minh thiếu”. Đường Bội đưa tay nắm lấy tay anh ta, tầm mắt đối phương khẽ quét qua Lục Tử Mặc, nhưng không có nói thêm gì, chỉ nói vói cô:
“Đi thay quần áo chuẩn bị đi, Ann đã chờ cô rồi đấy.”
Đường Bội khẽ gật đầu.
Đêm nay tuy rằng cô chỉ tham gia chương trình chọn tuyển tú bình thường, nhưng với một thân phận khác.
Sau khi trải qua quá trình tuyên truyền oanh tạc, tất cả mọi người đều hỏi thăm về người con gái cầm sắt hoà minh, thoạt nhìn rất xứng đôi với Hạ Tử Diệu trong đoạn video clip đó là ai, rốt cuộc có phải là người con gái trong scandal với Hạ Tử Diệu không? Có phải là nữ diễn viên mới đã đoạt vai diễn của Đường Phi Phi không?
Nhưng người mới đó từ đâu xuất hiện, thậm chí còn có khí chất như vậy? Đứng trước mặt ảnh đế khí thế mạnh mẽ như vậy nhưng hoàn toàn không bị yếu thế.
Đường Bội đi vào phòng thay quần áo, nhưng điều khiến cô kinh ngạc là, tiết mục tuyển tú này rõ ràng là tuyển diễn viên nữ, nhưng bọn họ lại chuẩn bị cho cô một bộ quần áo nam.
Cô chần chừ, nhưng vẫn thay quần áo. Bạc giáp ôm lấy thân hình uyển chuyển của cô, mái tóc đẹp như mây tạm thời buộc lên ở sau ót, trong cô càng thêm oai hùng bừng bừng. Nếu như là thân nam nhi thật sự, không biết đã làm say mê bao nhiêu phụ nữ.
Thời điểm cô cuối đầu buột thắt lưng, cửa sau lưng bị người ta mở ra, sau đó nhẹ nhàng đóng lại, người tới sau khi vào phòng hoàn toàn không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
“Ann?” Đường Bội thuận miệng hỏi.
Lúc này vào nhất định là nhà tạo hình Ann của cô. Cô vừa tiếp tục buột đai lưng trang phục cổ trang hơi phức tạp vừa giương giọng nói:
“Đến giúp tôi cái này với”
Người phía sau vẫn không có mở miệng, tiếng bước chân bình tĩnh, đứng ở sau lưng cô, ngón tay thon dài khô ráo nhẹ nhàng đặt trên tay của cô.
Nhưng đó không phải là tay của phụ nữ!
“Ai?!” Đường Bội nheo đôi mi thanh tú lại, nhanh chóng buông thắt lưng và bắt được tay của đối phương, muốn vật người đó ngã xuống.
Ai ngờ thân thể của cô vừa mới động đậy, chủ nhân của đôi tay đó còn nhanh hơn cô. Cánh tay ôm lấy eo cô bỗng nhiên dùng lực, chỉ dùng một tay ngăn động tác của cô, trái lại ôm cả người cô vào trong lòng.
Cái tay không kia nâng cầm của Đường Bội lên, để mặt của cô đối diện với mặt anh, tiếp theo phủ lên đôi môi mềm mại, giọng nam trầm tính khàn khàn vang bên tai của Đường Bội:
“Người phụ nữ không ngoan, thì nên bị trừng phạt”
/172
|