Chương 62.4
Câu này sai lệch quá mức, khiến Đường Bội suýt nữa nhịn không được cười lên tiếng.
Đường Phỉ Phỉ không hận cô?
Vậy thì bảo cô không hận Đường Phỉ Phỉ, là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra!
“Thực ra, tôi có thể hiểu được cảm giác của con bé. Trước đây, khi đến viện mồ côi để thăm những đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi, luôn luôn cảm thấy bọn chúng rất đáng thương. Cho dù có người trong xã hội có lòng tốt chìa tay ra giúp đỡ, khiến bọn chúng có một nơi che mưa che nắng. Không có cha mẹ ở bên cạnh, những lúc đói khát, bị bệnh không có người quan tâm chú ý. Cho nên …” Đường Phỉ Phỉ lại nức nở vài tiếng:
“Nếu cô ấy thật sự là em gái của tôi, đồng ý trở về nhà họ Đường, thì chúng tôi nhất định sẽ bồi thường cho em ấy. Thay vì để em ấy hận ba tôi, không bằng để em ấy cảm nhận tình cảm gia đình ấm áp, tôi tin em ấy sẽ không hận chúng tôi nữa, và chuyện giống như ngày hôm nay, tuyệt đối sẽ không xảy ra lần nữa.”
“Phỉ Phỉ, cô thật sự rất tốt bụng.” Nữ phóng viên nêu câu hỏi, khen ngợi một cách khoa trương: “Cô có biết có không, suýt nữa cô đã bị ‘người là em gái’ hại chết rồi?”
“Làm sao có thể chứ?” Trên mặt Đường Phỉ Phỉ vẫn còn nước mắt, ánh mắt hồng hồng, cũng lộ ra nụ cười thuần khiết, ôn nhu nói:
“Có mọi người tin tưởng tôi, ủng hộ tôi. Cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng không suy sụp, vì thế…”
Cô ta vừa nói, vừa chắp hai tay lại, nhẹ nhàng quơ quơ về phía ống kính, thấp giọng nói: “Tuy rằng xảy ra chuyện như vậy tôi cũng rất đau lòng cũng rất tủi thân. Nhưng vẫn xin mọi người nhất định, nhất định phải tha thứ cho Đường Bội. Tôi tin em ấy cũng không phải thật muốn đối xử với tôi như vậy. Cảm ơn mọi người.”
Đường Bội suýt ói ra.
Cô làm người thế thân cho Đường Phỉ Phỉ, làm vệ sĩ mấy năm nay, đã nhìn thấy cô ta biểu diễn dối trá trước màn ảnh không ít lần, nhưng chưa từng cảm thấy giống như hiện tại---
Nếu Đường Phỉ Phỉ chịu dồn một chút tâm tư này vào diễn xuất, thì thành tựu của cô ta tuyệt đối không chỉ dừng ở hiện tại.
Chỉ có điều, cô ta đắc ý không được bao lâu đâu.
Màn hình máy tính bị cô đặt bên cạnh đã tắt ngấm từ lâu, giờ đột nhiên phát sáng.
Trên màn hình nổi lên rất nhiều thứ, sau đó điện thoại của Lạc vang lên: “Mọi chuyện đã sẵn sàng, công chúa của tôi.”
Khóe môi Đường Bội lộ ra nụ cười vui sướng, cô nhấn phím enter trên laptop
“Cố lên đi! Chị gái tốt của tôi!” Đường Bội nhẹ nhàng cười, ngón tay dùng sức ấn xuống, những số liệu quay cuồng đột nhiên dừng lại, những chương trình đã im lặng vận hành.
Lúc này những người đang xem trực tiếp phỏng vấn trên máy tính hay TV nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm.
Những hình ảnh gốc ban đầu bỗng nhiên bị vặn vẹo vài cái, sau đó đổi thành nội dung khác.
Trong clip, bóng dáng ở chính giữa, rõ ràng là người lúc nãy vẫn còn ngồi trước ống kính, Đường Phỉ Phỉ.
Người đứng bên cạnh cô ta không phải là trợ lý Hứa Tử Ninh sao?
Chỉ thấy Đường Phỉ Phỉ ở trước mặt mọi người cực kì thiện lương thuần khiết, bỗng đưa tay hung dữ nhéo lên cánh tay của Hứa Tử Ninh một cái, nổi giận mắng:
“Con tiện nhân Đường Bội đâu? Vì sao còn chưa tới?”
Hứa Tử Ninh nhìn thấy ma trảo của Đường Phỉ Phỉ lại đến lần nữa, vừa nhỏ giọng trả lời: “Điện thoại của cô ấy gọi không được….Để tôi gọi lại thử xem… A…”
“Tiểu tiện nhân! Ngay cả mày cũng muốn trốn tránh tao! Đừng quên trong nhà mày còn có ba đứa ghẻ còn phải đi học, mày muốn bọn chúng đói chết sao?” Đường Phỉ Phỉ vừa mắng, vừa nhéo mấy cái lên tay và lên người Hứa Tử Ninh.
Bởi vì uy hiếp của cô ta, Hứa Tử Ninh không dám trốn tránh, chỉ có thể lau nước mắt nhẫn nại.
Khó trách Hứa Tử Ninh lại ghét cô như vậy, thì ra mỗi lần vì chuyện của cô, Đường Phỉ Phỉ luôn trút giận lên người cô ta? Đường Bội vừa nghĩ vừa thích ý nâng rượu đỏ trên bàn lên uống một ngụm.
Màn biểu diễn chân chính vẫn còn ở phía sau.
Sau khi trọng sinh, cô đã bắt đầu thu thập những tài liệu này.
Nhưng, thủ đoạn uy hiếp của Đường gia trước sau vẫn vụng về như thế, ép Hứa Tử Ninh đi vào khuôn khổ, cũng dùng cách đó để dọa dẫm cô, không có gì khác biệt.
Hình ảnh lại vặn vẹo vài cái, sau đó đổi thành một đoạn video khác.
Nhân vật chính trong video vẫn là Đường Phỉ Phỉ.
Trên hình là một phòng trong nhà ăn khách sạn năm sao, bởi vì không có sự có mặt của những người khác nên Đường Phỉ Phỉ như chim nhỏ nép vào lòng người đàn ông trung niên.
Người đàn ông ấy, những người ai thường theo dõi tin tức thương nghiệp đều biết rõ, người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi này là tổng giám đốc tập đoàn Sử thị, Sử Hồng Đạt.
Chẳng qua là, dường như lâu rồi ông ta chưa xuất hiện trước mặt công chúng, cổ phiếu của Sử thị gần đây cũng rớt thảm hại.
Nhưng Sử Hồng Đạt cũng là người nổi tiếng thích những minh tinh trẻ tuổi.
Tài sản của ông ta hùng hậu, trong giới giải trí có không ít minh tinh nổi tiếng đã bị ông ta dùng thủ đoạn dụ dỗ, lúc này ngay cả Đường Phỉ Phỉ cũng dịu ngoan ngồi trên bắp đùi ông ta, vừa cười duyên làm nũng vừa dùng miệng để móm rượu cho Sử Hồng Đạt.
Thanh âm của bọn họ cũng truyền rõ ràng vào tai mỗi người đang xem video: “Tổng giám đốc Sử, anh bảo người ta đến đây với anh, chuyện anh đồng ý với người ta, anh lại không làm, thật xấu quá đi.”
“Chuyện anh đồng ý với em, có khi nào anh không làm?” Sử Hồng Đạt cười haha, nhéo vào thắt lưng Đường Phỉ Phỉ, cố ý nói: “Ngày đó em nói muốn anh làm cho em hôm sau không rời giường nổi, chẳng phải đêm đó anh đã liều mình bồi quân tử, khiến em sung sướng cả đêm sao?”
“Đáng ghét!” Đường Phỉ Phỉ gắt giọng khiến nhiều người đang xem video toàn thân đều nổi da gà.
Bọn họ thật sự không có cách nào tưởng tượng, thân là tiểu thư nhà họ Đường, xuất thân hào môn, lại là nữ minh tinh ‘thiên sứ’ nổi tiếng trong vòng giải trí, vì sao Đường Phỉ Phỉ phải làm chuyện như vậy.
Hơn nữa, Đường Phỉ Phỉ thế này, cùng với hình ảnh bày ra trước mặt người khác, quả thật khác biệt quá lớn.
Kỳ thật, cảnh tượng trước đó, dáng vẻ hung tợn của cô ta khi đối với Hứa Ninh, đã đủ khiến fan của cô ta thất vọng rồi.
Huống chi…
Hình ảnh trong clip càng trở nên khó coi, Sử Hồng Đạt không ngừng nói những lời ô uế, hai người sắp diễn một màn hoat sắc sinh hương bất nhã trong phòng rồi.
May là, hình ảnh đã chuyển đổi.
Lúc này, đang ở trong biệt thự mã trường Vân Tiêu.
Nội dung của video là Sở Quân Hàn giao cho cô.
Mã trường Vân Tiêu vì bảo đảm an toàn của khách quý, ở bên ngoài tất cả biệt thự đều lắp đặt thiết bị theo dõi.
Đương nhiên bên trong biệt thự cũng có.
Bộ dạng lén lút của Đường Phỉ Phỉ được quay hết sức rõ ràng.
Đó là cảnh cô ta lặng lẽ mò đến biệt thự của Minh Hiên, ở góc độ quay phim, vừa vặn có thể nhìn thấy Đường Phỉ Phỉ đang bước nhanh đến biệt thự số 7.
Đi nhanh, chân dài phía dưới áo gió lộ ra rõ ràng.
Cảnh trong video chỉ vỏn vẹn vài phút, nhưng khán giả trước màn hình máy tính cũng ồ lên.
Ban đầu, bọn họ còn nghi ngờ với lời Minh Hiên tuyên bố trong buổi họp báo, nhưng bây giờ bọn họ đều tin tưởng.
Đường Phỉ Phỉ ra ngoài như vậy, dáng vẻ lén lút như muốn đi làm chuyện xấu, làm sao giống như lời cô ta nói, cô ta vô tội?
Mà lúc này, Đường Phỉ Phỉ tiếp nhận phỏng vấn vẫn đang sắm vai thiên sứ trước ống kính, mà không biết cách màn hình mọi người đã nhìn thấy sự thối rửa một cách rõ ràng.
Đường Bội cười khe khẽ, màn biểu diễn thật sự vẫn chưa trình diễn đâu.
Khi màn hình TV tắt lần nữa, những biểu hiện ban nãy của Đường Phỉ Phỉ khiến khán giả ghê tởm mà phỉ nhổ, bỗng được chuyển đến hiện trường phỏng vấn trực tuyến.
Trên màn ảnh, ánh mắt Đường Phỉ Phỉ vẫn hồng hồng, cô ta đang nói tới những chuyện thú vị mà cô ta chơi đùa với bọn trẻ ở trại mồ côi, hơn nữa còn không quên xin mọi người ‘tha thứ’ cho sự không hiểu chuyện của mình và em gái Đường Bội ‘ thiếu sót tình thương’ từ bé.
Nghĩ đến dáng vẻ hung tợn của cô ta khi mắng Đường Bội trong clip: “Đường Bội, con tiện nhân này.” Rồi nhìn lại dáng vẻ nũng nịu bây giờ.
Khán giả đều cảm thấy thật điên khùng!
Không thể để cho một người ghê tởm như thế lừa gạt công chúng!
Đây là ý tưởng mọi người nhất trí lúc này!
-Hết chương 62-
/131
|