- Mẹ nó, lại bị thằng nhãi Chu Thần kia chơi xỏ một phen rồi.
Cho dù là Nhiếp Chấn Bang thì lúc này đây, vốn luôn giữ nhất quán tác phong nho nhã, bình tình, cũng không thể không tuôn ra vài câu thô tục.
- Cái gì mà ám toán rồi hả? Lão Tam, có phải là cậu biết được cái gì rồi không?
Bên cạnh, Dương An Bang và Lã Khánh Quân cũng đều mang theo vẻ mặt nghiêm trọng đi tới.
Lúc này đây, là một khoản chi phí lớn, một cuộc đầu tư lớn, toàn bộ cổ phần Ốc Gia, gần như đã ném tất cả vốn lưu động vào trong này. Ngay cả chút tiền mà Nhiếp Chấn Bang lấy từ Liên Xô cũng đầu tư vào đây. Đương nhiên, có tài chính mà Nhiếp Chấn Bang ở bên kia không ngừng mang về được, cổ phần Ốc Gia cũng không cần phải lo lắng tới vấn đề tài chính quay vòng.
Nhưng, bất kể thế nào thì, một vụ đầu tư lớn như vậy, cũng không thể chỉ nghe mỗi tiếng nổ không thôi được. Nếu như vậy mà truyền ra, mặt mũi hai người Nhiếp Chấn Bang với Dương An Bang liền quét rác rồi.
Lã Khánh Quân lại càng là sốt ruột. Lần hợp tác này, Lã Khánh Quân cũng là mạo hiểm phiêu lưu. Nếu không phải có Phó thị trưởng Dương Thắng Lợi ủng hộ đằng sau, chỉ sợ còn không có thể chắc chắn thành được. Lần hợp tác này, nếu thành công thì cái gì cũng có thể dễ dàng ăn nói. Còn nếu không thành công, chính mình chỉ sợ cũng xong rồi.
Nhiếp Chấn Bang giờ phút này tâm trạng có chút khó chịu, hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa. Bên cạnh, Lưu Côn cũng đành mở miệng giải thích:
- Vừa rồi đã điều tra xong. Phá rối chính là Chu Thần. Cái tên Phương mập mạp kia là người của Chu gia. Có lẽ, gã cũng biết rõ về chuyện hiềm khích giữu Tam ca và Chu Thần. Lần này, nhất định là tên Phương mập mạp đem tin tức nói cho con rắn con họ Chu kia. Sau đó, thằng oắt con đó ngồi ở tỉnh Sở Nam điều khiển chỉ huy, có thế này mới sai một người của bên FAW trước đón người của công ty Audi đi rồi.
Ở trong kế hoạch của Nhiếp Chấn Bang, đàm phán giữa bản thân với công ty Audi, lượng cổ phần mấu chốt ít nhất là 51%. Nhưng, bên phía FAW, lại hoàn toàn có thể đưa ra lượng cổ phần hai bên là 50-50. Cứ như vậy, đừng nhìn chỉ có 1% cổ phần nho nhỏ như vậy, nhưng đây chính là một khái niệm hoàn toàn khác biệt hẳn. Một cái là quyết định theo cổ phần, còn một cái là quyết định ngang nhau. Hơn nữa, cơ sở vật chất kỹ thuật cùng với trình độ công nghệ của FAW tốt hơn so với ô tô thủ đô. Lúc này, FAW lại vừa lúc đang thực hiện một dự án nghiên cứu động cơ với Chrysler. Động cơ này hoàn toàn có thể vận dụng vào loại hình xe Audi. Bọn họ gặp mặt lần này, chỉ sợ là sẽ thành kẻ cắp gặp bà già mà thôi. Nếu nhìn trúng rồi thì cho dù lúc này có đi đón William trở lại, chính mình cũng sẽ rơi xuống vị trí xấu rồi.
- Mẹ nó, tôi biết ngay là cái tên Phương mập mạp này không phải thứ gì tốt mà. Chu tiểu xà, tao nhớ kỹ rồi. Trở lại thủ đô, tốt nhất là chớ chọc đến tao.
Giờ phút này, Dương An Bang cũng có chút tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng thật ra Nhiếp Chấn Bang lại tùy ý ngồi xuống bên cạnh, lạnh nhạt nói:
- Chuyện tên Chu tiểu xà kia, trước hết không nói nữa. Về sau cũng sẽ có nhiều cơ hội thôi. Nhưng, lần này khiến cho cái tên Phương mập mạp kia thừa dịp chơi xỏ rồi. Nhị ca, anh nhất định phải đòi lại bằng được. Nếu không, bất cứ loại người rác rưởi nào cũng đều có thể cưỡi lên đầu lên cổ chúng ta rồi. Mặt khác, FAW sản xuất Audi, không phải là muốn cho chính phủ mua sao? Tôi thật đúng là muốn nhìn, Chu gia có cái năng lực lớn như vậy hay không.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang quay đầu nói với Lã Khánh Quân đang đứng bên cạnh:
- Lã tổng, ông cũng không cần phải quá lo lắng. Thế giới này, cũng không phải chỉ có Audi, trong ngành ô tô nước Đức, còn có hai trùm đầu chưa có xuất hiện đâu. Mà nói sau, còn có nước Mỹ nữa chứ. General motor, Henry Ford, đây đều là những công ty lớn nổi danh thế giới. Bọn họ muốn sản xuất Audi, chúng ta liền đi sản xuất hẳn Mercedes Benz, sản xuất ra BMW. Nếu thật sự không được, vậy thì đi sản xuất Cadillac cũng được sao.
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang, khiến Dương An Bang có cảm giác rất là thoải mái, trong sáng. Vừa rồi, Dương An Bang là chui vào trong ngõ cụt mất rồi. Giống như là không có Audi, thế giới liền sụp đổ vậy. Giờ phút này, Dương An Bang cũng gật đầu nói:
- Đúng đấy, lão Tam nói không sai. Lã tổng, trụ sở của chúng ta cứ tiến hành xây dựng theo đúng kế hoạch. Trước tiên tranh thủ cố gắng xây dựng nhà xưởng theo đúng tiêu chuẩn thế giới. Audi của bọn chúng không phải rất mạnh sao? Chúng ta liền lấy danh nghĩa ô tô thủ đô, gửi thư mới chào tới đối tác trên toàn thế giới. Thế giới này, thương hiệu cao cấp có rất nhiều, nếu làm cho tốt, khéo chúng ta còn mới tới được cả Rolls-royce nữa.
Đương nhiên, Rolls-royce là thương hiệu ô tô cao cấp nhất trong ngành công nghiệp ô tô. Đây là một công ty nổi tiếng với việc thực hiện thủ công. Mà với một công ty nổi tiếng với việc thủ công như vậy, chắc chắn là sẽ không tới. Tuy nhiên, nếu ngay cả Audi đều triển khai, tin chắc một điều là, công ty Daimler và công ty cổ phần sản xuất máy móc cơ khí Bavaria cùng với General Motors và Henry Ford của Mỹ, cùng với hàng xóm Hoa Hạ, Toyota và Honda cùng với Nissan của Nhật và các nhà máy đại lý đều đã có hứng thú rất lớn. Đến lúc đó, cũng không phải là cái dạng mặc người chém giết như lúc này nữa rồi.
Dương An Bang cho tới bây giờ đều là một người thuộc cái loại dám nghĩ dám làm. Lập tức, anh ta nói với Lã Khánh Quân đứng bên cạnh:
- Lã tổng, như vậy thì, sau khi trở về, ông lập tức tổ chức một tổ những người có năng lực cao, sau đó tổng kết lịch sử cùng với hiện trạng của ô tô thủ đô, rồi đi trang hoàng lại trụ sở mới của chúng ta một chút, tuyển lập một quyển sách tuyên truyền mở rộng thật hoàn hảo, đồng thời, phát thư mời đối với tất cả các công ty sản xuất ô tô nổi danh trên thế giới. Tôi cũng không tin là lần này, tên Chu tiểu xà kia còn có thể hủy được hết các công ty này.
Ô tô thủ đô, có một chuyên gia như Lã Khánh Quân vậy, chắc chắn là không cần phải có bất kỳ sự lo lắng gì cả. Đến lúc đó, Nhiếp Chấn Bang chỉ cần ở trong giai đoạn đàm phán cuối cùng, giúp đỡ điều chỉnh một chút là hoàn thành rồi.
Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang và Dương An Bang cũng là đang ngồi ở trong văn phòng của Phó thị trưởng thường vụ của Ủy ban nhân dân thành phố kiêm Phó Bí thư thành ủy thủ đô Dương Thắng Lợi.
Bên cạnh, thư ký của Dương Thắng Lợi đã giúp hai người rót sẵn một tách Bích Loa Xuân rồi. Lập tức, anh ta cười nói:
- Nhị thiếu gia. Cậu cùng với Nhiếp thiếu gia cứ trò chuyện trước đi. Phó thị trường sắp quay trở lại rồi. Tôi xin phép đi ra ngoài trước.
Hai người này, hiện giới tới tìm Dương Thắng Lợi để ra mặt rồi. Dù sao, nếu muốn đối phó với một cán bộ cấp bậc Thứ trưởng thì trừ phi hai người trực tiếp đi tìm ông cụ, nếu không thì chỉ bằng hai người bọn họ, trước mắt còn không có đủ khả năng đi tạo ảnh hưởng tới quyết sách của Ban tổ chức Trung ương được. Cứ như vậy thì, trong số những người ở thủ đô, cũng chỉ có Dương Thắng Lợi là thích hợp nhất rồi.
- Ôi, vẫn là Đại hồng bào cực phẩm ở chỗ ông cụ uống thoải mái hơn nhiều.
Giờ phút này, hai chân Dương An Bang gác lên cả chiếc sô pha ở trước mặt gần bàn trà. Toàn thân thì giống như là không xương vậy, ngồi cũng không nghiêm chỉnh, cả người giống như là nhuyễn hết thành một đống vậy.
Lúc này, cửa phòng vang lên một trận tiếng ồn, Dương Thắng Lợi cũng đã đi từ bên ngoài vào, nhìn thấy cái bộ dạng này của Dương An Bang, Dương Thắng Lợi lập tức liền mắng:
- Thằng nhóc chết tiệt này, còn thể thống gì nữa chứ. Mày coi nơi này như ở nhà chắc. Mau ngồi lại cho xong đi.
Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng đứng lên:
- Chú Thắng Lợi.
Chẳng những là Dương Thắng Lợi, mà là cả Dương gia đều có chung một đặc điểm, đối với con trai thì vô cùng nghiêm khắc, nhưng đối với con gái thì lại là hết sức cưng chiều. Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Dương Thắng Lợi cùng rất hòa ái gật đầu nói:
- Chấn Bang cũng tới hả. Hai đứa tới là vì chuyện Audi đai. Chuyện này chú cũng có nghe nói. Lúc này thì, FAW làm vậy cũng coi như là có chút không phúc hậu rồi.
Là Phó thị trưởng thường vụ, ô tô thủ đô cũng là một doanh nghiệp mà thành phố quản lý. Dương Thắng Lợi đối với việc hợp tác của Audi và ô tô thủ đô cũng là rất vui vẻ thấy nó thành thật. Lần này, bị FAW đoạt mất, trên dưới lãnh đạo thủ đô cũng có chút khó chịu. Nhưng, người ta dù sao cũng là doanh nghiệp lớn đặc biệt, trực thuộc Trung ương, lại còn không nằm trong phảm vi quản hạt của mình nữa. Khó chịu thì khó chịu, bên phí thủ đô, cũng không thể biểu hiện cái phản ứng gì cả.
Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang cũng là mở miệng nói:
- Chú Thắng Lợi, thực ra thì cháu lại cảm thấy, tái ông thất mã, họa phúc khôn lường. Không có Audi, chúng ta còn có Mercedes Benz, BMW, Cadillac cùng với vài cái công ty Nhật Bản khác mà chúng ta có thể lựa chọn. Này đó chúng cháu đều đã đang bắt tay vào làm rồi. Chỉ có điều, đến lúc đó nếu có bên phía thành ủy ra mặt, vậy thì phần thắng sẽ càng nhiều hơn một ít. Hiện tại sao? Chúng cháu tới là vì tên Phương mập mạp kia.
Nghe được câu này, Dương Thắng Lợi còn có thể không hiểu được sao? Lập tức, Dương Thắng Lợi cũng mỉm cười, và đồng thời, khi nhìn Nhiếp Chấn Bang, Dương Thắng Lợi thật là có chút cảm giác giống như là đang xem con rể vậy. Rồi ông liền phất tay cười nói:
- Được rồi, được rồi. Hai đứa với chút tâm tư đó chú đây còn không hiểu sao? Chuyện này, hai đứa cũng đừng có quản nữa. Chú sẽ xử lý.
Loại bỏ nhân tố tranh đoạt việc kinh doanh này không nói làm gì, lúc này đây, Chu gia là phái Trung lập, nhưng lại chặn ngang một chân ở bên trong, hơn nữa còn để cho một cán bộ cấp Thứ trưởng đi làm nội gián, làm đến thế này, đúng là có chút quá đáng rồi. Nếu như mà phái cải cách không làm một chút thi thố phản kích lại thì chỉ sợ, phái Trung lập này sẽ ngay lập tức biến thành phái Bảo thủ mất. Mặc dù không suy nghĩ theo hướng lợi dụng việc công để trả thù việc riêng thì, lúc này động tên Phương mập mạp kia cũng là điều hiển nhiên rồi.
Có Dương Thắng Lợi nhúng tay, rất nhanh, Ban tổ chức Trung ương liền đưa ra ý định điều chỉnh lại. Tên Phương mập mạp bị điều nhiệm làm Phó Thứ trưởng thứ tư của Bộ Nông nghiệp. Coi như là đã tiến vào trong bộ máy quan lại rồi. Cùng lúc đó, cha của Lưu Côn, từ chức vụ Bí thư quận ủy khu Tây Thành được điều nhiệm thành Phó chủ nhiệm Ủy ban cơ khí quốc gia, tiếp nhận chức vụ của tên Phương mập mạp.
Mà lúc này đây, trải qua khoảng thời gian chừng một tháng chuẩn bị, những thứ hàng hóa mà Nhiếp Chấn Bang cần có trên cơ bản đã chuẩn bị đầy đủ hết. Điều này cũng đại biểu cho việc, ngày Nhiếp Chấn Bang lại đi sang Liên Xô đã không xa nữa rồi.
Cho dù là Nhiếp Chấn Bang thì lúc này đây, vốn luôn giữ nhất quán tác phong nho nhã, bình tình, cũng không thể không tuôn ra vài câu thô tục.
- Cái gì mà ám toán rồi hả? Lão Tam, có phải là cậu biết được cái gì rồi không?
Bên cạnh, Dương An Bang và Lã Khánh Quân cũng đều mang theo vẻ mặt nghiêm trọng đi tới.
Lúc này đây, là một khoản chi phí lớn, một cuộc đầu tư lớn, toàn bộ cổ phần Ốc Gia, gần như đã ném tất cả vốn lưu động vào trong này. Ngay cả chút tiền mà Nhiếp Chấn Bang lấy từ Liên Xô cũng đầu tư vào đây. Đương nhiên, có tài chính mà Nhiếp Chấn Bang ở bên kia không ngừng mang về được, cổ phần Ốc Gia cũng không cần phải lo lắng tới vấn đề tài chính quay vòng.
Nhưng, bất kể thế nào thì, một vụ đầu tư lớn như vậy, cũng không thể chỉ nghe mỗi tiếng nổ không thôi được. Nếu như vậy mà truyền ra, mặt mũi hai người Nhiếp Chấn Bang với Dương An Bang liền quét rác rồi.
Lã Khánh Quân lại càng là sốt ruột. Lần hợp tác này, Lã Khánh Quân cũng là mạo hiểm phiêu lưu. Nếu không phải có Phó thị trưởng Dương Thắng Lợi ủng hộ đằng sau, chỉ sợ còn không có thể chắc chắn thành được. Lần hợp tác này, nếu thành công thì cái gì cũng có thể dễ dàng ăn nói. Còn nếu không thành công, chính mình chỉ sợ cũng xong rồi.
Nhiếp Chấn Bang giờ phút này tâm trạng có chút khó chịu, hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa. Bên cạnh, Lưu Côn cũng đành mở miệng giải thích:
- Vừa rồi đã điều tra xong. Phá rối chính là Chu Thần. Cái tên Phương mập mạp kia là người của Chu gia. Có lẽ, gã cũng biết rõ về chuyện hiềm khích giữu Tam ca và Chu Thần. Lần này, nhất định là tên Phương mập mạp đem tin tức nói cho con rắn con họ Chu kia. Sau đó, thằng oắt con đó ngồi ở tỉnh Sở Nam điều khiển chỉ huy, có thế này mới sai một người của bên FAW trước đón người của công ty Audi đi rồi.
Ở trong kế hoạch của Nhiếp Chấn Bang, đàm phán giữa bản thân với công ty Audi, lượng cổ phần mấu chốt ít nhất là 51%. Nhưng, bên phía FAW, lại hoàn toàn có thể đưa ra lượng cổ phần hai bên là 50-50. Cứ như vậy, đừng nhìn chỉ có 1% cổ phần nho nhỏ như vậy, nhưng đây chính là một khái niệm hoàn toàn khác biệt hẳn. Một cái là quyết định theo cổ phần, còn một cái là quyết định ngang nhau. Hơn nữa, cơ sở vật chất kỹ thuật cùng với trình độ công nghệ của FAW tốt hơn so với ô tô thủ đô. Lúc này, FAW lại vừa lúc đang thực hiện một dự án nghiên cứu động cơ với Chrysler. Động cơ này hoàn toàn có thể vận dụng vào loại hình xe Audi. Bọn họ gặp mặt lần này, chỉ sợ là sẽ thành kẻ cắp gặp bà già mà thôi. Nếu nhìn trúng rồi thì cho dù lúc này có đi đón William trở lại, chính mình cũng sẽ rơi xuống vị trí xấu rồi.
- Mẹ nó, tôi biết ngay là cái tên Phương mập mạp này không phải thứ gì tốt mà. Chu tiểu xà, tao nhớ kỹ rồi. Trở lại thủ đô, tốt nhất là chớ chọc đến tao.
Giờ phút này, Dương An Bang cũng có chút tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng thật ra Nhiếp Chấn Bang lại tùy ý ngồi xuống bên cạnh, lạnh nhạt nói:
- Chuyện tên Chu tiểu xà kia, trước hết không nói nữa. Về sau cũng sẽ có nhiều cơ hội thôi. Nhưng, lần này khiến cho cái tên Phương mập mạp kia thừa dịp chơi xỏ rồi. Nhị ca, anh nhất định phải đòi lại bằng được. Nếu không, bất cứ loại người rác rưởi nào cũng đều có thể cưỡi lên đầu lên cổ chúng ta rồi. Mặt khác, FAW sản xuất Audi, không phải là muốn cho chính phủ mua sao? Tôi thật đúng là muốn nhìn, Chu gia có cái năng lực lớn như vậy hay không.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang quay đầu nói với Lã Khánh Quân đang đứng bên cạnh:
- Lã tổng, ông cũng không cần phải quá lo lắng. Thế giới này, cũng không phải chỉ có Audi, trong ngành ô tô nước Đức, còn có hai trùm đầu chưa có xuất hiện đâu. Mà nói sau, còn có nước Mỹ nữa chứ. General motor, Henry Ford, đây đều là những công ty lớn nổi danh thế giới. Bọn họ muốn sản xuất Audi, chúng ta liền đi sản xuất hẳn Mercedes Benz, sản xuất ra BMW. Nếu thật sự không được, vậy thì đi sản xuất Cadillac cũng được sao.
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang, khiến Dương An Bang có cảm giác rất là thoải mái, trong sáng. Vừa rồi, Dương An Bang là chui vào trong ngõ cụt mất rồi. Giống như là không có Audi, thế giới liền sụp đổ vậy. Giờ phút này, Dương An Bang cũng gật đầu nói:
- Đúng đấy, lão Tam nói không sai. Lã tổng, trụ sở của chúng ta cứ tiến hành xây dựng theo đúng kế hoạch. Trước tiên tranh thủ cố gắng xây dựng nhà xưởng theo đúng tiêu chuẩn thế giới. Audi của bọn chúng không phải rất mạnh sao? Chúng ta liền lấy danh nghĩa ô tô thủ đô, gửi thư mới chào tới đối tác trên toàn thế giới. Thế giới này, thương hiệu cao cấp có rất nhiều, nếu làm cho tốt, khéo chúng ta còn mới tới được cả Rolls-royce nữa.
Đương nhiên, Rolls-royce là thương hiệu ô tô cao cấp nhất trong ngành công nghiệp ô tô. Đây là một công ty nổi tiếng với việc thực hiện thủ công. Mà với một công ty nổi tiếng với việc thủ công như vậy, chắc chắn là sẽ không tới. Tuy nhiên, nếu ngay cả Audi đều triển khai, tin chắc một điều là, công ty Daimler và công ty cổ phần sản xuất máy móc cơ khí Bavaria cùng với General Motors và Henry Ford của Mỹ, cùng với hàng xóm Hoa Hạ, Toyota và Honda cùng với Nissan của Nhật và các nhà máy đại lý đều đã có hứng thú rất lớn. Đến lúc đó, cũng không phải là cái dạng mặc người chém giết như lúc này nữa rồi.
Dương An Bang cho tới bây giờ đều là một người thuộc cái loại dám nghĩ dám làm. Lập tức, anh ta nói với Lã Khánh Quân đứng bên cạnh:
- Lã tổng, như vậy thì, sau khi trở về, ông lập tức tổ chức một tổ những người có năng lực cao, sau đó tổng kết lịch sử cùng với hiện trạng của ô tô thủ đô, rồi đi trang hoàng lại trụ sở mới của chúng ta một chút, tuyển lập một quyển sách tuyên truyền mở rộng thật hoàn hảo, đồng thời, phát thư mời đối với tất cả các công ty sản xuất ô tô nổi danh trên thế giới. Tôi cũng không tin là lần này, tên Chu tiểu xà kia còn có thể hủy được hết các công ty này.
Ô tô thủ đô, có một chuyên gia như Lã Khánh Quân vậy, chắc chắn là không cần phải có bất kỳ sự lo lắng gì cả. Đến lúc đó, Nhiếp Chấn Bang chỉ cần ở trong giai đoạn đàm phán cuối cùng, giúp đỡ điều chỉnh một chút là hoàn thành rồi.
Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang và Dương An Bang cũng là đang ngồi ở trong văn phòng của Phó thị trưởng thường vụ của Ủy ban nhân dân thành phố kiêm Phó Bí thư thành ủy thủ đô Dương Thắng Lợi.
Bên cạnh, thư ký của Dương Thắng Lợi đã giúp hai người rót sẵn một tách Bích Loa Xuân rồi. Lập tức, anh ta cười nói:
- Nhị thiếu gia. Cậu cùng với Nhiếp thiếu gia cứ trò chuyện trước đi. Phó thị trường sắp quay trở lại rồi. Tôi xin phép đi ra ngoài trước.
Hai người này, hiện giới tới tìm Dương Thắng Lợi để ra mặt rồi. Dù sao, nếu muốn đối phó với một cán bộ cấp bậc Thứ trưởng thì trừ phi hai người trực tiếp đi tìm ông cụ, nếu không thì chỉ bằng hai người bọn họ, trước mắt còn không có đủ khả năng đi tạo ảnh hưởng tới quyết sách của Ban tổ chức Trung ương được. Cứ như vậy thì, trong số những người ở thủ đô, cũng chỉ có Dương Thắng Lợi là thích hợp nhất rồi.
- Ôi, vẫn là Đại hồng bào cực phẩm ở chỗ ông cụ uống thoải mái hơn nhiều.
Giờ phút này, hai chân Dương An Bang gác lên cả chiếc sô pha ở trước mặt gần bàn trà. Toàn thân thì giống như là không xương vậy, ngồi cũng không nghiêm chỉnh, cả người giống như là nhuyễn hết thành một đống vậy.
Lúc này, cửa phòng vang lên một trận tiếng ồn, Dương Thắng Lợi cũng đã đi từ bên ngoài vào, nhìn thấy cái bộ dạng này của Dương An Bang, Dương Thắng Lợi lập tức liền mắng:
- Thằng nhóc chết tiệt này, còn thể thống gì nữa chứ. Mày coi nơi này như ở nhà chắc. Mau ngồi lại cho xong đi.
Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng đứng lên:
- Chú Thắng Lợi.
Chẳng những là Dương Thắng Lợi, mà là cả Dương gia đều có chung một đặc điểm, đối với con trai thì vô cùng nghiêm khắc, nhưng đối với con gái thì lại là hết sức cưng chiều. Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Dương Thắng Lợi cùng rất hòa ái gật đầu nói:
- Chấn Bang cũng tới hả. Hai đứa tới là vì chuyện Audi đai. Chuyện này chú cũng có nghe nói. Lúc này thì, FAW làm vậy cũng coi như là có chút không phúc hậu rồi.
Là Phó thị trưởng thường vụ, ô tô thủ đô cũng là một doanh nghiệp mà thành phố quản lý. Dương Thắng Lợi đối với việc hợp tác của Audi và ô tô thủ đô cũng là rất vui vẻ thấy nó thành thật. Lần này, bị FAW đoạt mất, trên dưới lãnh đạo thủ đô cũng có chút khó chịu. Nhưng, người ta dù sao cũng là doanh nghiệp lớn đặc biệt, trực thuộc Trung ương, lại còn không nằm trong phảm vi quản hạt của mình nữa. Khó chịu thì khó chịu, bên phí thủ đô, cũng không thể biểu hiện cái phản ứng gì cả.
Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang cũng là mở miệng nói:
- Chú Thắng Lợi, thực ra thì cháu lại cảm thấy, tái ông thất mã, họa phúc khôn lường. Không có Audi, chúng ta còn có Mercedes Benz, BMW, Cadillac cùng với vài cái công ty Nhật Bản khác mà chúng ta có thể lựa chọn. Này đó chúng cháu đều đã đang bắt tay vào làm rồi. Chỉ có điều, đến lúc đó nếu có bên phía thành ủy ra mặt, vậy thì phần thắng sẽ càng nhiều hơn một ít. Hiện tại sao? Chúng cháu tới là vì tên Phương mập mạp kia.
Nghe được câu này, Dương Thắng Lợi còn có thể không hiểu được sao? Lập tức, Dương Thắng Lợi cũng mỉm cười, và đồng thời, khi nhìn Nhiếp Chấn Bang, Dương Thắng Lợi thật là có chút cảm giác giống như là đang xem con rể vậy. Rồi ông liền phất tay cười nói:
- Được rồi, được rồi. Hai đứa với chút tâm tư đó chú đây còn không hiểu sao? Chuyện này, hai đứa cũng đừng có quản nữa. Chú sẽ xử lý.
Loại bỏ nhân tố tranh đoạt việc kinh doanh này không nói làm gì, lúc này đây, Chu gia là phái Trung lập, nhưng lại chặn ngang một chân ở bên trong, hơn nữa còn để cho một cán bộ cấp Thứ trưởng đi làm nội gián, làm đến thế này, đúng là có chút quá đáng rồi. Nếu như mà phái cải cách không làm một chút thi thố phản kích lại thì chỉ sợ, phái Trung lập này sẽ ngay lập tức biến thành phái Bảo thủ mất. Mặc dù không suy nghĩ theo hướng lợi dụng việc công để trả thù việc riêng thì, lúc này động tên Phương mập mạp kia cũng là điều hiển nhiên rồi.
Có Dương Thắng Lợi nhúng tay, rất nhanh, Ban tổ chức Trung ương liền đưa ra ý định điều chỉnh lại. Tên Phương mập mạp bị điều nhiệm làm Phó Thứ trưởng thứ tư của Bộ Nông nghiệp. Coi như là đã tiến vào trong bộ máy quan lại rồi. Cùng lúc đó, cha của Lưu Côn, từ chức vụ Bí thư quận ủy khu Tây Thành được điều nhiệm thành Phó chủ nhiệm Ủy ban cơ khí quốc gia, tiếp nhận chức vụ của tên Phương mập mạp.
Mà lúc này đây, trải qua khoảng thời gian chừng một tháng chuẩn bị, những thứ hàng hóa mà Nhiếp Chấn Bang cần có trên cơ bản đã chuẩn bị đầy đủ hết. Điều này cũng đại biểu cho việc, ngày Nhiếp Chấn Bang lại đi sang Liên Xô đã không xa nữa rồi.
/552
|