Quách Thiếu Ngụy vốn dĩ đang cùng chủ tử báo cáo tỉ mỉ lại một lần những sự việc đã xảy ra, chỉ là nghe cô gái này nhỏ giọng ngâm nga cũng khiến hắn chú ý chút ít. Bởi vì giọng cô thanh thúy dễ nghe, cho dù hắn muốn bỏ qua nhưng vẫn là hiếu kì để tâm. Ý nghĩ duy nhất của hắn là...Bài hát rất hay!
Thiên Tuyết cảm giác được người khác nhìn mình liền quay đầu lại, theo thói quen đánh giá đối phương một phen. Một thân tây trang đen, nét mặt Quách Thiếu Ngụy rất lạnh, thậm chí có thể nói là tuyệt vọng lãnh khốc che mất vẻ đẹp trai vốn có. Nhưng mà Thiên Tuyết có thể mơ hồ nhận thấy, hắn không phải là lạnh lùng bẩm sinh giống như Lãnh Ngạo. Mà là một loại khác...giống như là bị đả kích nghiêm trọng đi!
Cô có thể loáng thoáng nhìn thấy bên tai hắn có vài sợi tóc bạc nhưng rời rạc nên cũng không làm cho người khác chú ý. Có lẽ là bị thương tâm quá độ, áp lực tâm lý quá nặng, sẽ làm cho tóc bạc nhanh chóng xuất hiện.
Đột nhiên Lãnh Ngạo xoay người liền chắn tầm nhìn của cô khiến Thiên Tuyết từ từ bình thường. Lạ thật, cô vậy mà suy nghĩ nhiều như thế!
"Nhìn đủ rồi?" Lãnh Ngạo nhàn nhàn nhắc nhở cô
"Đủ rồi!" Thiên Tuyết cũng không có để trong lòng, hắn tức giận cái gì chứ?
Quách Thiếu Ngụy nhìn tình cảnh này, có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn chỉ là duy trì nụ cười yếu ớt, trong tâm của hắn đã sớm không còn cảm giác mới lạ nữa.
"Chủ tử, Kỷ Giản, có thể giao cho thuộc hạ hay không?" Quách Thiếu Ngụy trời xui đất khiến thế nào lại nói ra. Chính hắn cũng không ngờ hắn to gan như vậy.
Bởi vì trước khi đến đây, hắn đã gặp Diệp Thành, tên kia nói chủ tử tâm tình tốt đẹp, nếu hắn cầu xin, có thể cô ấy có thể sống. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là, bên cạnh chủ tử phải có một cô gái nhỏ, như vậy hắn mới có tâm trạng nói đến những việc khác.
"Không thể" Lãnh Ngạo không cần suy nghĩ liền cự tuyệt
Quách Thiếu Ngụy cười khổ một chút, vẫn là cuối đầu "Vâng"
Thiên Tuyết cái hiểu cái không, vẫn là ngoan ngoãn ngồi yên, đột nhiên trong đầu cô liên tục tiếp nhận một chuỗi tin tức, cũng là giọng nói của chính cô vang vọng trong đầu mình
"Trong hắc đạo, hai chữ "Lãnh Ngạo", không ai là không biết không ai không hiểu. Ai cũng biết, chọc phải hắn thì chỉ có hai hậu quả, một là chết — chết không toàn thây; hai là sống — sống không bằng chết.
Kỷ Giản là cô gái xinh đẹp muốn tiếp cận người đứng đầu hắc đạo là Lãnh Ngạo, sau đó mưu sát hắn. Tuy trở thành vệ sĩ bên người hắn, có thể dễ dàng ra tay hơn, nhưng kết quả lại yêu hắn, yêu điên cuồng.
Lần đầu tiên, cô lo lắng hắn bị người khác tính kế, khi hắn cùng người phụ nữ khác nói chuyện vui vẻ, cô xông vào trong, kết quả bị hắn bắn một phát súng.
Lần thứ hai, khi đang ác chiến với Ưng Bang, hắn thấy đạn bắn nhanh như gió về phía mình, hắn cố ý không tránh né mà kéo cô ra hứng đạn.
Sau đó cô bị điều đi, trở thành trợ lí tổng giám đốc, làm việc cùng với hắn. Cứ như vậy, tình cảm dần lớn hơn, đến mức nhìn thấy người phụ nữ khác gần gũi hắn, cô chịu không nổi.
Cho đến khi Lãnh Ngạo ra lệnh cho cô bảo vệ Lâm An An khi cô ta ở Pháp. Chứng kiến hai người họ thân thiết như vậy cô không cam tâm cho nên mắt nhắm mắt mở để Lâm An An trúng một viên đạn, tuy không mất mạng nhưng vẫn bị thương nặng.
Cô bị bắt, không oán không trách đến đảo Sa Đọa nhận trừng phạt, cho đến khi quay lại, nhận được tin chủ từ muốn kết hôn cô liền biết. Tất cả hết rồi!
Lần cuối cùng, cô ám sát Lãnh Ngạo, lại bị một vệ sĩ khác bắn trúng, sau đó bắt nhốt, chuẩn bị hành hình.
Quách Thiếu Ngụy là một trong những trợ thủ đắc lực của Lãnh Ngạo, yêu thầm Kỷ Giản. Hắn và cô vốn dĩ có thể yêu nhau một cách chính thức, trong thời gian bị nhốt, cô cũng thừa nhận mình sai, chỉ cần có cơ hội sống, nhất định từ bỏ tất cả cùng hắn làm lại từ đầu
Chính vì lí do này, hắn ngày đêm cố gắng giết người đỏ mắt, liều mạng làm việc chỉ cầu chủ từ cho Kỷ Giản một cơ hội.
Nhưng mà đây là lần thứ 3, chủ tử cự tuyệt hắn. Như vậy chính là độc ác nói rằng, Kỷ Giản nhất định phải chết!"
Một loạt thông tin khiến Thiên Tuyết có chút đau đầu, nói nhiều như vậy chính là chỉ có hai tin tức chính
Một là Lâm An An là tình địch của cô
Hai là cô phải giúp bọn họ.
Dường như Kỷ Giản...cô có gặp qua một lần ở công ty của Lãnh Ngạo.
"Ngạo, nếu không anh mang cô ta cho em có được không?" Thiên Tuyết điều chỉnh tâm trạng, điềm đạm đáng yêu mở miệng.
"Thế nào lại cầu xin giúp hắn?" Lãnh Ngạo nheo mắt, đột nhiên cười một cái hoàn toàn làm Thiên Tuyết ớn lạnh.
Lần này thật xong rồi, sẽ không phải hắn ghen chứ? Như vậy cầu xin vào lúc này không phải là châm đầu vào lửa?
"Không phải cầu xin giúp hắn, mà là em muốn cô gái kia, thật sự muốn." Thiên Tuyết đâm lao thì phải theo lao. Trợn mắt làm vẻ mặt nghiêm túc, nói như lẽ đương nhiên.
Lãnh Ngạo nhướng mày quan sát cô một lúc, sau đó ôm cô lên "Lí do"
Thiên Tuyết quả thật có cảm giác một vài con quạ đang bay qua đầu mình. Nghĩ một lúc liền lắc đầu, cô không có lí do nào cả. Vẫn là tung ra chiêu dụ dỗ
"Anh mang cô ta làm quà cho em, em liền dọn về nhà với anh"
Dù sao thì sớm muộn cũng phải về, chi bằng lấy cái này quyến rũ hắn trước
Lãnh Ngạo nhếch môi, gật gật đầu "Còn có, ngày mai cùng anh đi đăng kí kết hôn"
"Anh nằm mơ!" Thiên Tuyết không nghĩ nhiều liền cự tuyệt, cô không muốn có chồng sớm như vậy. Hơn nữa hắn cũng không cầu hôn, cứ như vậy nói ra. Cô chẳng lẽ không có giá như vậy?
"Giao dịch thất bại" Lãnh Ngạo hôn má cô một cái, vẫn như cũ sủng nịnh, giống như đang đùa giỡn với cô "Cô ta, không cho em"
Khốn kiếp! Thiên Tuyết hừ hừ quay đi
Quách Thiếu Ngụy căng thẳng đến mức tay cũng nắm chặt, cổ họng căng thẳng, ừng ực nuốt nước miếng. Cho đến khi nghe không thành công liền tan vỡ, nhưng mà hắn biết, có cơ hội!
Lời tác giả: Tính drop luôn rồi đấy, mà thôi, để từ từ mình làm tiếp, nhiều khó khăn quá...
Thiên Tuyết cảm giác được người khác nhìn mình liền quay đầu lại, theo thói quen đánh giá đối phương một phen. Một thân tây trang đen, nét mặt Quách Thiếu Ngụy rất lạnh, thậm chí có thể nói là tuyệt vọng lãnh khốc che mất vẻ đẹp trai vốn có. Nhưng mà Thiên Tuyết có thể mơ hồ nhận thấy, hắn không phải là lạnh lùng bẩm sinh giống như Lãnh Ngạo. Mà là một loại khác...giống như là bị đả kích nghiêm trọng đi!
Cô có thể loáng thoáng nhìn thấy bên tai hắn có vài sợi tóc bạc nhưng rời rạc nên cũng không làm cho người khác chú ý. Có lẽ là bị thương tâm quá độ, áp lực tâm lý quá nặng, sẽ làm cho tóc bạc nhanh chóng xuất hiện.
Đột nhiên Lãnh Ngạo xoay người liền chắn tầm nhìn của cô khiến Thiên Tuyết từ từ bình thường. Lạ thật, cô vậy mà suy nghĩ nhiều như thế!
"Nhìn đủ rồi?" Lãnh Ngạo nhàn nhàn nhắc nhở cô
"Đủ rồi!" Thiên Tuyết cũng không có để trong lòng, hắn tức giận cái gì chứ?
Quách Thiếu Ngụy nhìn tình cảnh này, có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn chỉ là duy trì nụ cười yếu ớt, trong tâm của hắn đã sớm không còn cảm giác mới lạ nữa.
"Chủ tử, Kỷ Giản, có thể giao cho thuộc hạ hay không?" Quách Thiếu Ngụy trời xui đất khiến thế nào lại nói ra. Chính hắn cũng không ngờ hắn to gan như vậy.
Bởi vì trước khi đến đây, hắn đã gặp Diệp Thành, tên kia nói chủ tử tâm tình tốt đẹp, nếu hắn cầu xin, có thể cô ấy có thể sống. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là, bên cạnh chủ tử phải có một cô gái nhỏ, như vậy hắn mới có tâm trạng nói đến những việc khác.
"Không thể" Lãnh Ngạo không cần suy nghĩ liền cự tuyệt
Quách Thiếu Ngụy cười khổ một chút, vẫn là cuối đầu "Vâng"
Thiên Tuyết cái hiểu cái không, vẫn là ngoan ngoãn ngồi yên, đột nhiên trong đầu cô liên tục tiếp nhận một chuỗi tin tức, cũng là giọng nói của chính cô vang vọng trong đầu mình
"Trong hắc đạo, hai chữ "Lãnh Ngạo", không ai là không biết không ai không hiểu. Ai cũng biết, chọc phải hắn thì chỉ có hai hậu quả, một là chết — chết không toàn thây; hai là sống — sống không bằng chết.
Kỷ Giản là cô gái xinh đẹp muốn tiếp cận người đứng đầu hắc đạo là Lãnh Ngạo, sau đó mưu sát hắn. Tuy trở thành vệ sĩ bên người hắn, có thể dễ dàng ra tay hơn, nhưng kết quả lại yêu hắn, yêu điên cuồng.
Lần đầu tiên, cô lo lắng hắn bị người khác tính kế, khi hắn cùng người phụ nữ khác nói chuyện vui vẻ, cô xông vào trong, kết quả bị hắn bắn một phát súng.
Lần thứ hai, khi đang ác chiến với Ưng Bang, hắn thấy đạn bắn nhanh như gió về phía mình, hắn cố ý không tránh né mà kéo cô ra hứng đạn.
Sau đó cô bị điều đi, trở thành trợ lí tổng giám đốc, làm việc cùng với hắn. Cứ như vậy, tình cảm dần lớn hơn, đến mức nhìn thấy người phụ nữ khác gần gũi hắn, cô chịu không nổi.
Cho đến khi Lãnh Ngạo ra lệnh cho cô bảo vệ Lâm An An khi cô ta ở Pháp. Chứng kiến hai người họ thân thiết như vậy cô không cam tâm cho nên mắt nhắm mắt mở để Lâm An An trúng một viên đạn, tuy không mất mạng nhưng vẫn bị thương nặng.
Cô bị bắt, không oán không trách đến đảo Sa Đọa nhận trừng phạt, cho đến khi quay lại, nhận được tin chủ từ muốn kết hôn cô liền biết. Tất cả hết rồi!
Lần cuối cùng, cô ám sát Lãnh Ngạo, lại bị một vệ sĩ khác bắn trúng, sau đó bắt nhốt, chuẩn bị hành hình.
Quách Thiếu Ngụy là một trong những trợ thủ đắc lực của Lãnh Ngạo, yêu thầm Kỷ Giản. Hắn và cô vốn dĩ có thể yêu nhau một cách chính thức, trong thời gian bị nhốt, cô cũng thừa nhận mình sai, chỉ cần có cơ hội sống, nhất định từ bỏ tất cả cùng hắn làm lại từ đầu
Chính vì lí do này, hắn ngày đêm cố gắng giết người đỏ mắt, liều mạng làm việc chỉ cầu chủ từ cho Kỷ Giản một cơ hội.
Nhưng mà đây là lần thứ 3, chủ tử cự tuyệt hắn. Như vậy chính là độc ác nói rằng, Kỷ Giản nhất định phải chết!"
Một loạt thông tin khiến Thiên Tuyết có chút đau đầu, nói nhiều như vậy chính là chỉ có hai tin tức chính
Một là Lâm An An là tình địch của cô
Hai là cô phải giúp bọn họ.
Dường như Kỷ Giản...cô có gặp qua một lần ở công ty của Lãnh Ngạo.
"Ngạo, nếu không anh mang cô ta cho em có được không?" Thiên Tuyết điều chỉnh tâm trạng, điềm đạm đáng yêu mở miệng.
"Thế nào lại cầu xin giúp hắn?" Lãnh Ngạo nheo mắt, đột nhiên cười một cái hoàn toàn làm Thiên Tuyết ớn lạnh.
Lần này thật xong rồi, sẽ không phải hắn ghen chứ? Như vậy cầu xin vào lúc này không phải là châm đầu vào lửa?
"Không phải cầu xin giúp hắn, mà là em muốn cô gái kia, thật sự muốn." Thiên Tuyết đâm lao thì phải theo lao. Trợn mắt làm vẻ mặt nghiêm túc, nói như lẽ đương nhiên.
Lãnh Ngạo nhướng mày quan sát cô một lúc, sau đó ôm cô lên "Lí do"
Thiên Tuyết quả thật có cảm giác một vài con quạ đang bay qua đầu mình. Nghĩ một lúc liền lắc đầu, cô không có lí do nào cả. Vẫn là tung ra chiêu dụ dỗ
"Anh mang cô ta làm quà cho em, em liền dọn về nhà với anh"
Dù sao thì sớm muộn cũng phải về, chi bằng lấy cái này quyến rũ hắn trước
Lãnh Ngạo nhếch môi, gật gật đầu "Còn có, ngày mai cùng anh đi đăng kí kết hôn"
"Anh nằm mơ!" Thiên Tuyết không nghĩ nhiều liền cự tuyệt, cô không muốn có chồng sớm như vậy. Hơn nữa hắn cũng không cầu hôn, cứ như vậy nói ra. Cô chẳng lẽ không có giá như vậy?
"Giao dịch thất bại" Lãnh Ngạo hôn má cô một cái, vẫn như cũ sủng nịnh, giống như đang đùa giỡn với cô "Cô ta, không cho em"
Khốn kiếp! Thiên Tuyết hừ hừ quay đi
Quách Thiếu Ngụy căng thẳng đến mức tay cũng nắm chặt, cổ họng căng thẳng, ừng ực nuốt nước miếng. Cho đến khi nghe không thành công liền tan vỡ, nhưng mà hắn biết, có cơ hội!
Lời tác giả: Tính drop luôn rồi đấy, mà thôi, để từ từ mình làm tiếp, nhiều khó khăn quá...
/120
|