Trùng Sinh Thiên Tuyết

Chương 56

/120


“Làm sao lại bị thương?” Lãnh Ngạo nhìn trán Thiên Tuyết đã đỏ lên liền không nhịn được nheo mắt nguy hiểm hỏi.

Mục Niệm đứng ở bên kia nuốt nước miếng một cái, cô thề là cô không biết cô gái kia có lai lịch lớn như vậy….Nếu không cũng sẽ không tự mình cho là đúng, rước họa vào thân!

“Lúc nãy quá nhiệt tình, đầu đụng phải đất!” Thiên Tuyết tự nhiên nói dối.

Lãnh Ngạo cũng không hỏi nữa. Chỉ lạnh lùng nói với Diệp Thành

“Gọi bác sĩ!”

Diệp Thành cúi đầu chuẩn bị đi lại bị Thiên Tuyết gọi lại.

“Đợi đã! Cái này không cần bác sĩ!...Khoan, cần, cần, tôi đau chết rồi!...”Thiên Tuyết vốn dĩ muốn từ chối, nếu người ta biết cô chỉ vì chút vết thương nhỏ này mà tìm bác sĩ cô sẽ mất mặt chết mất. Nhưng mà nghĩ đến chuyện kia cô liền thay đổi ý kiến hoàn toàn.

Y Đằng Tư Ngạn bước lên, cười cười lấy lòng giới thiệu gia đình mình với Lãnh Ngạo.

“Chủ tử đây là con trai thuộc hạ, Y Đằng Tư Lăng” Nói xong chỉ vào một chàng trai đứng sau lưng phía bên trái ông. Dừng một chút, lại chỉ vào cô gái đứng bên phải “Đây là con gái, Y Đằng Tư Ngọc!”

Thiên Tuyết chớp chớp mắt, nhìn Y Đằng Tư Ngạn

Theo bước chân di động của ông ta, cái bụng bự không ngừng lắc lư, rất là tức cười. Vừa mập lại vừa hói, nhìn qua chắc cũng là rất mê nữ sắc đi!

“Vậy còn con dâu ông?” Thiên Tuyết không nhịn được hỏi một câu

Y Đằng Tư Ngạn không ngờ cô gái này sẽ hỏi như vậy, liếc nhìn chủ tử không có phản ứng gì lớn liền cúi đầu cung kính.

“Khởi bẩm tiểu thư, đây là con dâu tôi, Lạc Tề!”

Lạc Tề một thân đỏ chót run run đứng phía sau Y Đằng Tư Lăng bị chỉ đích danh liền hoảng hốt, quỳ xuống không ngừng kêu rên.

“Phu nhân tha mạng, đều là do tôi có mắt không tròng, chọc phải phu nhân, xin người tha mạng, xin tha mạng!”

Y Đằng Tư Lăng và Y Đằng Tư Ngạn đều nguyền rủa một tiếng, ai cho cô ta gọi phu nhân. Chủ tử vẫn chưa lấy ai làm vợ cả. Tuy là ngài không phản ứng thái quá với phụ nữ nhưng mà cũng không thân mật, điều đó không chứng minh được gì cả! Ngài đại kỵ người ta gọi phu nhân loạn!

Quả nhiên, Thiên Tuyết nhăn nhăn mũi, đáp.

“Tôi không phải phu nhân….a…đau...” Thiên Tuyết nhìn Lãnh Ngạo độc ác ở trên đùi cô nhéo một cái liền tức giận, oán hận trừng hắn.

Lãnh Ngạo ngược lại mặc kệ cô, như có như không hỏi qua

“Lúc nãy xảy ra chuyện gì?”

Thiên Tuyết nhíu mày đắn đo có nên nói hay không thì Mục Niệm đã lên tiếng

“Khởi bẩm chủ tử, là Lạc Tề muốn chặt tay của phu nhân, hơn nữa còn muốn lấy chiếc nhẫn của ngài.”

Cô nhìn ra được, chủ tử cực kì dung túng cô gái kia. Nếu lần này có cơ hội cô có thể đẩy Lạc Tề xuống địa ngục! Chính mình cùng con trai trồi lên…Nhất định cô phải nắm bắt!

Chủ tử thích gọi cô gái kia là phu nhân cô liền gọi, hơn nữa còn vô cùng chú ý cách dùng từ, nếu Thiên Tuyết là phu nhân thì không được xưng Lạc Tề là Y Đằng phu nhân, như vậy sẽ đánh đồng thân phận hai người bọn họ. Không xứng!

Hơn nữa nhẫn kia nhìn sơ qua cô liền biết là nhẫn đính hôn, chỉ cần thêm vào chi tiết này chủ tử khẳng định tức giận!

Hoàn hảo tất cả đều là sự thật, có đầy đủ bằng chứng, lần này cô xem Lạc Tề chạy đằng trời!

/120

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status