Màn đêm buông xuống bóng tối lại một lần nữa lên ngôi ngự trị người ta nói thật đúng đêm!!! Là khi con người ta sống thật với chính bản thân mình nhất nó mệt nhoài đứng cạnh cửa sổ phòng mình từng cơn gió khẽ thổi bay bay mái tóc, hương thơm từ những chậu cây mộc hương thật khiến người ta dễ say đắm nó suy nghĩ về ngày hôm nay về mỹ ngọc và cả quãng thời gian dài sau này
trăng sao đêm nay nhiều vô kể nhưng nào sánh bằng đôi mắt tím to tròn long lanh đẹp huyền ảo của nó, đôi mắt mộng mơ ấy tựa như trứa hàng vạn vì tinh tú nhưng bên trong lại là những ý nghĩ thật khiến người ta khó đoán, hàng mi cong vút khẽ dung chuyển đẹp như cánh bướm xuân cảnh trời đêm nay là một cảnh đẹp tuyệt mỹ nhưng lại khó sánh bằng mỹ nhân trong phòng
Cạch!!!! Cánh cửa bật mở một thiếu niên bước vào nó chẳng cần ngoảnh lại nhìn cũng biết là ai!! Khẽ khép chặt mi mắt nó cất giọng nhẹ như làn khói xuân
- em đó!! Nên tạo cho mình thói quen gõ cửa trước khi vào phòng người khác đi
- ken quen rồi mà hơn nữa ken có chuyện quan trọng muốn nói
- haizi!!! Tuyệt chủng lời vs em mất thôi có gì mau nói đi chị rất mệt
- ken định lần này giải quyết công việc xong sẽ về đây ở hẳn không qua sống bên đó nữa
Em điên sao? Em ở đây vậy còn sự nghiệp và ước mơ của em thì sao chứ? Chẳng phải bên đó anh ben đang giúp em phát triển rất tốt sao? Chị tuyệt đối không đồng ý nó giật mình bật giậy phản đối kịch liệt, nó không hiểu sao ken lại có suy nghĩ lệch lạc như vậy rõ ràng khi nãy trên xe còn bình thường vậy mà giờ…nhóc đang suy nghĩ cái quái gì trong đầu vậy
- tiểu vy em nói chị nghe này, thực ra nếu ở đây em cũng có thể từ từ phát triển đc hơn nữa lại đc ở gần vy và ba như vậy chẳng phải rất tốt sao?
- không đc em suỹ nghĩ lại đi? Chẳng phải trước khia em rất xem trọng việc đi pháp sao? Cho dù ai nói gì em cũng giữ nguyên lập trường của mình sao tự nhiên em lại như vậy
- ken đã suy nghĩ kĩ rồi với khả năng và ngoại hình của mình ken tin là mình sẽ làm tốt…ý ken đã quyết không ai có thể thay đổi đc
- em… thật khó hiểu… đã sảy ra chuyện gì vậy?
Đến đây nhóc ken có phần mệt mỏi ngồi bệt xuống đất đôi mắt nhìn vào khoảng không nhất định cất giọng ấp áp như ánh nhật ken biết là vô lí nhưng không hiểu sao ken có dự cảm chẳng lành lần này đi khi trở về sẽ không còn đc gặp lại ba và vy nữa
- em suy nghĩ quá nhiều rồi
- cũng có thể là vậy
Nó chẳng thể nói gì hơn một khi ken đã quyết thì không gì ngăn được nó tiến về phía dường mình bất lực tuỳ em vậy thôi mau về phòng đi chị cần ngủ
- tôi nay cho ken ngủ cùng vy nha!!! Ngày mai ken đi rồi vy
- điên sao? Nam nữ thụ thụ bất thân hiểu chưa!!!!…cút…
- xì không thích ken cứ ngồi đây xem vy làm gì được ken
- âyza!!! Dương tử minh em mắc chứng nghiện chị sao? Tối nào cũng qua phòng chị…không đánh nhau thì chửi nhau, không cãi nhau thì nói chuyện tào lao chọc tức chị hôm nào cũng để chị nổi điên đá đít em ra khỏi phòng mới chịu đi…em bị biến thái sao?
- ( từ từ đứng lên) hừ!!! Về thì thì về sợ gì chứ?
- cảm ơn!! Không tiễn ra khỏi phòng nhớ đóng cửa dùm
Nó chuyển bị nằm xuống ngủ thì nhóc ken ra đến cửa rồi còn quay lại tiến gần nó, nó trừng mắt khó hiểu nhóc cười nham hiểm
chẳng phải vy nói ken nghiện vy sao? Cũng đúng !!! Ngủ ngon!! Chụt !! Nhóc ken nói rồi hôn cái chụp vào chán nó chạy ra ngoài để mình nó bên trong gào thét
DƯƠNG TỬ MINH HÃY ĐỢI ĐÓ
................................................................................................................................................................
Nó mơ màng tỉnh giấc liếc nhìn chiếc đồng hồ trên bàn miệng không ngừng lẩm bẩm 8h30 sáng rồi sao? 8h30…8h30 mình có quyên gì không nhỉ? 8h30!!!!!
Áaaaaaaaa muộn học rồi
nó ngay lập tức lật chăn ra phi xuống dường nhưng chợt nhớ ra điều gì đó nó lại bình thản ngồi xuống dường suy nghĩ a hình như hôm trước cô có nói hôm nay cả trường đc nghỉ để chuyển bị cho ngày hội gì đó đc tổ trức ở trường 5 năm mới có 1 lần, vậy thì mình quyên gì chứ?…Á…á…á… nhóc ken… đúng rồi mình phải đưa nó ra sân bay mà!! Làm sao đây? Muộn rồi! Làm sao đây?
Nó cuống quýt chạy đi chạy lại cuối cùng mọi hoạt động của nó đều đóng băng khi nhìn thấy bữa sáng trên bàn nó tiến lại gần thấy một tờ giấy bên dưới cốc sữa có nghi
tiểu vy ngủ dậy nhớ ăn sáng ngon miệc nha!!! Ba và ken ra sân bay trước đây bye -->
trăng sao đêm nay nhiều vô kể nhưng nào sánh bằng đôi mắt tím to tròn long lanh đẹp huyền ảo của nó, đôi mắt mộng mơ ấy tựa như trứa hàng vạn vì tinh tú nhưng bên trong lại là những ý nghĩ thật khiến người ta khó đoán, hàng mi cong vút khẽ dung chuyển đẹp như cánh bướm xuân cảnh trời đêm nay là một cảnh đẹp tuyệt mỹ nhưng lại khó sánh bằng mỹ nhân trong phòng
Cạch!!!! Cánh cửa bật mở một thiếu niên bước vào nó chẳng cần ngoảnh lại nhìn cũng biết là ai!! Khẽ khép chặt mi mắt nó cất giọng nhẹ như làn khói xuân
- em đó!! Nên tạo cho mình thói quen gõ cửa trước khi vào phòng người khác đi
- ken quen rồi mà hơn nữa ken có chuyện quan trọng muốn nói
- haizi!!! Tuyệt chủng lời vs em mất thôi có gì mau nói đi chị rất mệt
- ken định lần này giải quyết công việc xong sẽ về đây ở hẳn không qua sống bên đó nữa
Em điên sao? Em ở đây vậy còn sự nghiệp và ước mơ của em thì sao chứ? Chẳng phải bên đó anh ben đang giúp em phát triển rất tốt sao? Chị tuyệt đối không đồng ý nó giật mình bật giậy phản đối kịch liệt, nó không hiểu sao ken lại có suy nghĩ lệch lạc như vậy rõ ràng khi nãy trên xe còn bình thường vậy mà giờ…nhóc đang suy nghĩ cái quái gì trong đầu vậy
- tiểu vy em nói chị nghe này, thực ra nếu ở đây em cũng có thể từ từ phát triển đc hơn nữa lại đc ở gần vy và ba như vậy chẳng phải rất tốt sao?
- không đc em suỹ nghĩ lại đi? Chẳng phải trước khia em rất xem trọng việc đi pháp sao? Cho dù ai nói gì em cũng giữ nguyên lập trường của mình sao tự nhiên em lại như vậy
- ken đã suy nghĩ kĩ rồi với khả năng và ngoại hình của mình ken tin là mình sẽ làm tốt…ý ken đã quyết không ai có thể thay đổi đc
- em… thật khó hiểu… đã sảy ra chuyện gì vậy?
Đến đây nhóc ken có phần mệt mỏi ngồi bệt xuống đất đôi mắt nhìn vào khoảng không nhất định cất giọng ấp áp như ánh nhật ken biết là vô lí nhưng không hiểu sao ken có dự cảm chẳng lành lần này đi khi trở về sẽ không còn đc gặp lại ba và vy nữa
- em suy nghĩ quá nhiều rồi
- cũng có thể là vậy
Nó chẳng thể nói gì hơn một khi ken đã quyết thì không gì ngăn được nó tiến về phía dường mình bất lực tuỳ em vậy thôi mau về phòng đi chị cần ngủ
- tôi nay cho ken ngủ cùng vy nha!!! Ngày mai ken đi rồi vy
- điên sao? Nam nữ thụ thụ bất thân hiểu chưa!!!!…cút…
- xì không thích ken cứ ngồi đây xem vy làm gì được ken
- âyza!!! Dương tử minh em mắc chứng nghiện chị sao? Tối nào cũng qua phòng chị…không đánh nhau thì chửi nhau, không cãi nhau thì nói chuyện tào lao chọc tức chị hôm nào cũng để chị nổi điên đá đít em ra khỏi phòng mới chịu đi…em bị biến thái sao?
- ( từ từ đứng lên) hừ!!! Về thì thì về sợ gì chứ?
- cảm ơn!! Không tiễn ra khỏi phòng nhớ đóng cửa dùm
Nó chuyển bị nằm xuống ngủ thì nhóc ken ra đến cửa rồi còn quay lại tiến gần nó, nó trừng mắt khó hiểu nhóc cười nham hiểm
chẳng phải vy nói ken nghiện vy sao? Cũng đúng !!! Ngủ ngon!! Chụt !! Nhóc ken nói rồi hôn cái chụp vào chán nó chạy ra ngoài để mình nó bên trong gào thét
DƯƠNG TỬ MINH HÃY ĐỢI ĐÓ
................................................................................................................................................................
Nó mơ màng tỉnh giấc liếc nhìn chiếc đồng hồ trên bàn miệng không ngừng lẩm bẩm 8h30 sáng rồi sao? 8h30…8h30 mình có quyên gì không nhỉ? 8h30!!!!!
Áaaaaaaaa muộn học rồi
nó ngay lập tức lật chăn ra phi xuống dường nhưng chợt nhớ ra điều gì đó nó lại bình thản ngồi xuống dường suy nghĩ a hình như hôm trước cô có nói hôm nay cả trường đc nghỉ để chuyển bị cho ngày hội gì đó đc tổ trức ở trường 5 năm mới có 1 lần, vậy thì mình quyên gì chứ?…Á…á…á… nhóc ken… đúng rồi mình phải đưa nó ra sân bay mà!! Làm sao đây? Muộn rồi! Làm sao đây?
Nó cuống quýt chạy đi chạy lại cuối cùng mọi hoạt động của nó đều đóng băng khi nhìn thấy bữa sáng trên bàn nó tiến lại gần thấy một tờ giấy bên dưới cốc sữa có nghi
tiểu vy ngủ dậy nhớ ăn sáng ngon miệc nha!!! Ba và ken ra sân bay trước đây bye -->
/71
|