“Ồ, cô gái này nhìn cũng không tệ nha, tao thật khâm phục mày, định lên đảo này nghỉ mát hay sao vậy !?” Anacharka cười quái dị rồi nói.
Linh thì không cảm thấy gì, vì khuôn mặt của cô đang song song với mặt đất, có chăng cũng chỉ thấy mấy đôi chân đi qua đi lại mà thôi. Tất nhiên cũng nghe được mục tiêu câu chuyện đang hướng đến mình.
Lúc này trong đầu cô đang thầm nguyền rủa cái tên đầu gỗ chết tiệt, cứ như đường tăng vậy, đi đâu cũng bị người ta nhận ra mà truy sát, cũng nguyền rủa luôn cái tên hạ độc mình, làm cho mình nằm bẹp ra đất khó coi như vậy.
King tất nhiên nhận ra ánh mắt bất thiện của Anacharka đang nhìn vào cô gái nằm cách mình không xa.
“Ô, nhận ra rồi hả, có vẻ như mày khá quan tâm đến con bé này.” Anacharka đưa tay lên vuốt vuốt mũi cười cười nói.
“Cô ấy vô tội trong chuyện này, lên đảo cũng là ngoài ý muốn.” King nhẹ giọng nói, nhưng hắn cũng chẳng hi vọng những thứ này có thể thay đổi quyết định của Anacharka, cậy gậy ánh sáng không người điều khiển đột nhiên quay tít trên không, rồi xoay tròn quanh Linh, tạo thành một lưới ánh sáng mỏng bảo vệ cho cô.
Chân tay vô lực không có nghĩa là khả năng sử dụng đầu óc để điều khiển cây gậy này cũng tiêu tùng theo.
...
King bảo vệ Linh không phải vì có tình cảm đặc biệt gì với cô, hắn chỉ đơn giản xác định đó là việc mình phải làm, chỉ cần nghĩ như vậy hắn sẽ không do dự dùng mọi cách thức có thể nghĩ ra để làm việc đó.
Đấy là phương thức sống, làm việc và tồn tại của hắn.
Đặt ra mục tiêu, rồi hoàn thành nó, lại đặt ra mục tiêu mới, rồi hoàn thành. Cứ như vậy đến ngày trường sinh đảo biến mất hoặc bản thân hắn vì một lẽ gì đó mà chết đi.
Trên con đường hoàn thành mục tiêu đó có thể sử dụng mọi thủ đoạn nghĩ ra được, mọi cách thức có khả năng.
Chính vì như vậy, nên người ta mới gọi hắn là cỗ máy thống trị.
Ở hắn không bao giờ có tình cảm gì đặc biệt với người khác cũng như chính bản thân hắn, dù là King của IMI, hắn cũng chưa bao giờ yêu quý hòn đảo này, cũng như những người sống trên nó.
Kể cả bản thân hắn cũng chỉ là một thứ công cụ mà thôi.
Một thứ công cụ để hoàn thành những mục tiêu mà Long Thần đề ra, cùng những mục tiêu mà trước khi mất đi cảm xúc hắn có được.
Bạn trông chờ gì một thứ công cụ sẽ cảm thấy đau xót khi mất đi một thứ gì quan trọng với nó chứ, hay khó chịu vì bị người ta thóa mạ, phản bội.
Có lẽ phải đợi đến khi nó được nâng cấp hay tiến hóa, dù đó có thể là vài nghìn năm sau.
Đối với King, mọi khái niệm, sự việc đều chỉ chia ra thành mấy loại cơ bản: Cần làm hoặc không cần làm, làm được hoặc không làm được. Chỉ cần không ảnh hưởng đến việc thực hiện mục tiêu của mình, mọi chuyện bên lề hắn đều không để vào trong mắt.
Lúc này mục tiêu của hắn là bảo vệ cô gái bên cạnh, nhưng nếu vượt quá khả năng, hắn cũng không chút do dự mà từ bỏ.
...
“Ồ, còn muốn bảo vệ cô ta !?” Anacharka dùng cái giọng cười cợt nói, hắn lúc này vui vẻ như một đứa trẻ tìm được đồ chơi mới vậy.
Tất nhiên là hắn hiểu lầm, chỉ là có giải thích chưa chắc hắn đã nghe.
King không đáp, hắn chỉ đang âm thầm vận dụng một kỹ năng mới có được trên đảo này. Thiêu đốt sinh mệnh lực để tạo ra sức mạnh bộc phát cực lớn trong một khoảng thời gian ngắn.
Đây là kỹ năng của thiếu niên người Mỹ xấu số Radiz.
Chân lý đang điên cuồng tính toán hiệu suất sử dụng khả năng này, sao cho gây hại ít nhất đến cơ thể hắn.
Vừa hết câu nói của Anacharka thì quá trình tính toán cũng hoàn tất, để đạt được sức mạnh cube 3% cần 4 giây gia tốc từ từ, mỗi một giây sử dụng sức mạnh này tương đương với một năm tuổi thọ.
Khác vớ Radiz, mỗi lần sử dụng đều phải dùng hoàn toàn số tuổi thọ còn lại của mình, mọi kỹ năng King có được, thông qua khả năng tính toán rồi ưu việt hóa của chân lý, hắn sử dụng còn tốt hơn chủ nhân của những thứ này rất nhiều.
Chẳng hạn để đối phó thiếu niên Anacharka này, chỉ cần 8 giây bộc phát là đủ. Chân lý có thể ngăn chặn quá trình lão hóa tiếp theo sau đó.
Cũng tức là chỉ cần đánh đổi 8 năm tuổi thọ để thoát khỏi tình cảnh này mà thôi.
Nhưng người tính không bằng trời tính, đúng lúc sắp sửa sử dụng thì lại có hai viên tròn nhỏ như quả bóng bay đến trước mặt King, vừa chạm đất đã vỡ ra, tỏa ra một làn khói tím nhè nhẹ.
“Ngươi càng muốn bảo vệ, ta lại càng muốn phá hủy nó...” Anacharka vẫn cười cười nói, hai viên đạn khói đương nhiên là do hắn ném.
“Nghe nói mày không có cảm giác, vậy hôm nay để tao làm người tốt một lần, cho mày chút cảm giác kích thích nhé.”
“Trong hai viên đạn khói này là lượng thuốc kích thích đủ để cho một con voi đực điên cuồng hoan lạc với mười con voi cái đó...” Anacharka vuốt vuốt đầu con rắn trên vai mình, nhe răng cười nói.
“Tất nhiên là sau đó nó cũng tinh tẫn thân vong, nhưng cũng mang theo được 5 con voi cái chết cùng đó. Haha, tao muốn xem xem, mày hay con bé này sẽ không chịu được mà chết trước nhé. Yên tâm đi, khi nào cả hai thuốc cùng ngấm tao sẽ giải một chút thuốc tê liệt cho mày tự do hành sự, tận hưởng xung sướng mà. Cứ từ từ chờ đợi đi nhé.”
...
Mỗi một câu cười nói của Anacharka làm Linh ở gần đó nghe xong mà mặt trắng bệch.
Mẹ ơi, mười con voi cái mà có 5 con không chịu được mà chết, còn mình thì được bao nhiêu cân chứ. Tuy không trúng độc, nhưng càng vì thế Linh lại càng khiếp hãi hơn.
Đôi khi mất ý thức hay ngất xỉu những lúc này quả thật lại là một chuyện tốt.
Tầm mắt chỉ ngang mặt đất nên cô cũng không nhìn thấy tình trạng của Kinh bây giờ ra sao... Tâm trạng càng lúc càng trầm trọng.
Không phải chứ, khó khăn lắm mới thoát khỏi cơn ác mộng tối qua, chưa được mấy tiếng lại có tai họa khác ập đến rồi.
Nữ thần may mắn, bà chết ở đâu rồi vậy !?
Ai đó, cứu với...
...
Là dâm dược, cũng không phải là chất độc tàn phá cơ thể gì.
Nhưng chính vì như vậy, ánh sáng cube của King cũng vô hiệu với thứ này.
Lúc này độc đã bắt đầu tấn công vào tâm trí hắn, dựa theo tính toán của chân lý, chỉ còn khoảng 3 phút nữa là hắn sẽ hoàn toàn mất đi lý trí.
Còn 3 phút.
Toàn thân kinh đã bắt đầu nổi gân xanh, trên hai bên má của gương mặt thanh tú lúc này cũng đã chằng chịt gân máu, nhìn qua có vẻ vô cùng đáng sợ.
Dâm ma chắc cũng chỉ thế này là cùng.
Bị chất độc công phá đầu óc, nếu không nhanh chóng xử lý Anacharka, chắc chắn hôm nay hắn phải để xác lại đây rồi.
Chân lý chỉ kềm chế cảm xúc của hắn, nhưng cũng không phải hoàn toàn phế đi công năng sinh lý của cơ thể.
Có thể nói, nếu uống cafe, đầu lưỡi của King vẫn cảm thấy vị đắng của nó, nhưng thông tin về cái đắng này trước khi đến dược não bộ lại bị chân lý hoàn toàn xóa bỏ.
Vậy nên dâm dược cực mạnh này của Anacharka vẫn có tác dụng với hắn, hay ít nhất là với cơ thể hắn.
Từ khi trọng sinh, lớp khóa tâm hồn của chân lý với hắn cũng đã yếu đi ít nhiều, thật không may, yếu đi lúc này lại tạo cơ hội cho thứ độc dược này len lỏi vào công phá chút ý chí của hắn.
Chỉ là vô cảm đã bao nhiêu năm, cũng không dễ dàng gì mà bị kích thích như vậy. Hắn vẫn có thể đè nén ham muốn tình dục của cơ thể xuống.
Nhưng cơ thể King lúc này phải nói là cực kỳ không xong, nếu không có chỗ phát tiết, chính những mạch máu trong cơ thể cũng sẽ vì quá căng phồng, đè nén mà vỡ ra.
Cộng thêm mất đi ý chí, không điều khiển được ánh sáng chữa trị nữa, vậy thì chết chắc.
Sử dụng thôi.
Sức mạnh cube 3%, bộc phát tiềm năng.
...
Anacharka đang hí hửng đằng xa, đột nhiên nhìn thấy cây gậy đang quay quanh người cô gái chợt bắn về phía mình, hắn chật vật hắn một cước đá bay cây gậy ánh sáng của King đi, tuy cũng bị ánh sáng hủy diệt đốt cho một chân cháy đen, nhưng hắn cũng không mấy để ý.
...
Pháp sư thấy vậy, định ra tay ngăn cản, nhưng đột nhiên có một luồng kiếm khí cực mạnh chém về phía vòng phòng hộ của cô ta.
Vòng bảo hộ không gian không hề gây ra tiếng động gì, pháp sư cũng không chịu chút thương tổn nào, chỉ văng đi xa hơn chục mét.
Một bóng người nhanh chóng xuất hiện trước mặt pháp sư, huy động cây kiếm bao bọc bởi một thứ ánh sáng xanh kỳ lạ, tiếp tục chém một cú nữa vào vòng bảo vệ của pháp sư, đẩy cô ta càng lúc càng xa Anacharka hơn.
Nhìn kỹ kẻ tấn công mình, Sandra mới kinh ngạc bật thốt:
“Là ngươi...”
...
Sự việc thay đổi quá nhanh, Anacharka cũng không kịp có phản ứng gì, nhưng tạm thời hắn cũng chưa lo lắng lắm, tường bảo hộ không gian của Sandra cũng là một trong những kỹ năng phòng thủ tốt nhất trên đảo. Hẳn không có chuyện gì.
Kẻ đánh lén xem ra chỉ có một, Anacharka tiếp tục quay lại nhìn về phía King, vẫn đang phải vất vả chống hai tay kềm chế dược tính của thuốc.
“Xem ra đấy là chủ bài của mày rồi, hết trò rồi phải không !? Hết rồi thì ngoan ngoãn tiêu hóa thuốc rồi hưởng thụ con bé kia đi, xem như món quà tao tặng cho mày lúc cuối đời.”
“Dám cá là cả đời này mày chưa từng chơi qua con đàn bà nào phải không !?” Anacharka nói một tràng rồi đặt tay lên trán, ngửa đầu cười điên dại.
King vẫn ở đó, ánh mắt hững hờ không mấy dao động, mặc kệ chất độc đang tàn phá ý chí và cơ thể, hắn vẫn nhàn nhạt nói:
“Hai anh em ngươi có một điểm giống nhau.”
“Ồ, là gì vậy !?” Anacharka tỏ ra hứng thú hỏi.
Mái tóc của King đã hoàn toàn chuyển thành màu trắng toát, từ cơ thể đột nhiên tỏa ra một khí thế bức người.
“Đều chưa suy nghĩ kỹ đã xuất hiện trước mắt ta.”
“Hê, chết đến nơi còn...ặc...”
Anacharka chưa kịp nói hết câu, hắn bỗng cảm thấy lưng mình đau nhói vì bị một vật cứng đập vào, rồi đẩy hắn bay về đăng trước theo hướng đến chỗ King với một tốc độ kinh khủng.
Nhìn qua sau lưng thì đó là cây gậy mà mình đá đi lúc nãy.
Đáng chết, cái này như bomerang, có thể quay lại sao !?
Nhanh như chớp, cơ thể đang tê liệt vì trúng độc của King biến mất, hiện ra ngay trước mặt Anacharka đang bay đi chẳng có một điểm tựa trên không.
Bộc phát, sức mạnh cube 3%
Anacharka vô lực nhìn một màn này, trên không không có điểm tựa, chẳng thể xoay người đi đâu được hắn chỉ hi vọng chất độc phát tác nhanh lên một chút, làm cho tên này vô lực trở lại.
Nhưng hắn phải thất vọng rồi.
Bàn tay King nắm lại, ngón tay giữa gập vào khẽ nhô lên tạo điều kiện cho cú đấm có khả năng tập trung lực lớn nhất. Hai cú đấm tung ra, nhằm thẳng vào chỗ khớp nối giữa khuỷu tay Anacharka.
Crắc... Crắc.
Tiếng xương vỡ lạnh người vang lên, trong bầu không khí ầm ầm của thác nước đang đổ xuống vậy mà cũng nghe rõ mồm một.
Chưa đến hai giây sau khi thốt lên chữ cuối, hai tay Anacharka đã bị phế bỏ. King cũng chưa có dừng lại, khuỷu tay co vào, một cùi chỏ hướng lên, về phía cằm của Anachaka, tay còn lại nhanh chóng thu về, tận tình đè nén hạt ánh sáng trong cú đấm.
Crốp...
Xương quai hàm của Anacharka cũng nhanh chóng nứt thành mấy mảnh, đời này thế là hết đường ăn cháo.
Tư thế của hắn lúc này hoàn toàn rộng mở, cằm hướng lên trời, hai hay văng ra hai bên, để lộ vùng ngực và bụng tơ hơ trước mặt đối thủ.
Lúc này thì tay còn lại tụ lực của King cũng hoàn thành quá trình. Một đấm mạnh như sấm sét giáng thẳng vào ngực Anacharka, ánh sáng hủy diệt mạnh mẽ đi vào cơ thể, tàn phá từng đoạn xương còn lại của hắn.
Không đánh thẳng vào người hắn luôn là để chuẩn bị cho một kích mạnh nhất này.
Anacharka như một túi thịt bị đấm bay ra xa, toàn thân xương cốt vỡ tan, kinh mạch đứt đoạn, chắc chắn là chẳng còn sống được bao lâu nữa.
Nhưng King vẫn định bồi thêm một cú cho chắc.
Hắn định lao lên chốt hạ, nhưng lúc này chất độc lại tiếp tục phát tác, dù có sức mạnh cube 3% vẫn không thể cưỡng lại, hai chân lại nhũn ra, vô lực quỳ xuống. Mái tóc màu bạc nhanh chóng chuyển về màu đen thuần túy. Ánh sáng quanh người cũng tắt ngấm.
Chỉ còn màu vàng trong mắt là không hề thay đổi. Vẫn đang cố gắng ngăn cản thứ dâm dược kia xâm chiếm đầu óc của hắn.
Tràng cảnh trong thung lũng lúc này rất vi diệu.
Một bên là ba thiếu niên một quỳ, hai nằm bẹp, một bên là hai người đang kịch liệt giao đấu, nhìn qua loạn cào cào lên hết cả.
/134
|