Ta xỉu. Có câu là không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình. Thanh Long thiết kỵ mười phương trận xung phong xông ra đấu khí tạo thành đóa hoa sen màu vàng. Nói cách khác, mỗi gã Bách phu trưởng đều là Hoàng Kim Chiến Sĩ, còn có thủ hạ của bọn hắn ít nhất cũng có mười mấy Ngân Bạch, Thanh Đồng, đấu khí thì chỗ nào cũng có. Đây là đội thân vệ của phụ thân nha. Cả Thanh Long quân đoàn đội hình còn chưa xa hoa như vậy. Chỉ là nhân số ít một chút, mới có mấy ngàn.
Bình thời bọn họ đều là bảo vật cẩn thận giữ gìn, không dễ dàng lấy ra dùng. Đặc biệt là loại trường hợp tiêu hao thế này. Lần này phụ thân xem ra ôm lấy tâm thái tiện nghi mới phái ra. Thật không hỗ là tinh nhuệ nha, y như hổ vào bầy dê, thuần thục phá hủy ý chí chống cự của đối thủ rồi. Bọn binh sĩ Tạp Đặc vương quốc rối rít đầu hàng.
Loại quyết đấu không chút hứng thú bần đạo cũng lười nhắc lại. Một lát là qua. Đến lễ Giáng Sinh thì tổng cộng diễn ra mấy chục tràng quyết đấu, biểu hiện sáng ngời nhất tự nhiên là siêu cấp bộ đội do chúng ta chỉ huy , vốn được xưng đại lục tứ kiệt. Theo thứ tự là bần đạo Long Thanh Thiên cuồng long thiết kỵ, Ngõa Nạp Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm Thú Nhân lang kỵ binh, Kham Mạt Tư đế quốc Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư Dã Man Nhân trọng trang bộ binh, Mỹ Cách Lam đế quốc Tam vương tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam thiết huyết kỵ binh.
Trước kia đại lục tứ kiệt chúng ta không có xếp hạng, đàm luận thứ tự thì theo tuổi tính toán, đầu tiên là Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư, thứ nhì là Tam vương tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam, thứ ba là Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm, bần đạo kế cuối. Nhưng ở nơi đầy dẫy chiến tranh thế này, theo như tuổi tác mà tính toán rõ ràng cho thấy rất trẻ con. Thực lực mới là tiêu chuẩn duy nhất. Chú ý nhìn lại, lần thịnh hội này vừa lúc được nhiều người gọi là đại lục tứ kiệt bài vị chiến.
Trước mười mấy ngày của lễ Giáng Sinh, giữa chúng ta tổng cộng bộc phát ba lần chiến đấu, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam xui xẻo chia ra muốn cùng chúng ta đánh một cuộc. Không có biện pháp, ai kêu hắn quá mức khoa trương đây? Kết quả hắn bị bại rất khó coi. Lẽ ra hắn cùng chúng ta ba lượt đánh một cuộc, hẳn là có ba tràng đặc sắc quyết đấu, nhưng người này thấy được lang kỵ binh Thất công chúa người ta lợi hại xong, liền khuất nhục lựa chọn tránh chiến. Dù ngựa có bồi dưỡng tốt như thế nào cũng không thể chiến thắng ma lang! Cho nên liền phái chút ít đồ bỏ đi ra ứng phó cho xong, khiến cho vốn nên đặc sắc đánh một trận biến thành lang kỵ binh biểu diễn giết chóc, thật không có nhân tính mà. Xem ra hắn vẫn không nỡ bỏ thiết huyết chiến mã mà bản thân cực khổ đào tạo.
Thật ra thì so với hắn lớn lối hơn nữa chính là Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm, Ngõa Nạp bọn họ nghèo quá rồi, vị thống soái này phải tìm người khiêu chiến khắp nơi, thắng được vài trận quyết đấu nhằm kiếm cự khoản tiền đánh cuộc. Nhưng ai ngờ kêu vị công chúa này khôn khéo quá đáng? Nàng cố ý tránh ta cùng Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư hai đối thủ mạnh nhất này, sau đó bắt được những quốc gia khác là quả hồng mềm dễ gặm. Cho nên đến hiện tại nàng đánh nhiều nhất, cơ hồ toàn thắng. Đối thủ duy nhất làm nàng lao lực chính là trận chiến với Bàn Thạch quân đoàn. Những thứ khác, lang kỵ binh dưới sự chỉ huy của nàng, cơ hồ không có tổn thất quá lớn. Nàng mượn cơ hội lượm một xấp dầy.
Phía dưới sẽ nói một chút tới trọng điểm, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam cùng ta và Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư chiến đấu.
Ta cùng Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư mang siêu cấp bộ đội trước kia cũng không có tâm tư làm nổi bật lắm. Thời điểm đánh với Tam hoàng tử Tạp Nhĩ là lần đầu tiên ra sân, đánh người này trở tay không kịp. Hắn và Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư đầu tiên gặp gỡ. Cuộc quyết đấu này coi như đặc sắc trên mức yêu cầu.
Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư là người duy nhất sử dụng bộ binh tham chiến, những quân khác toàn là kỵ binh. Trọng trang bộ binh của hắn có điểm đặc sắc, cả đám đều thân cao hơn 2 thước, ở đại lục bình quân thân cao không tới thước tám này, có thể gọi là chính tông tráng hán rồi. Khôi giáp của bọn hắn là giáp toàn thân sáng loáng, phản chiếu sáng rỡ khiến mắt người ta nhức nhối. Điển hình loại được nhân tộc chế tạo, trừ chói mắt ra coi như có tính thực dụng tạo hỗn loạn, những thứ khác chỉ để dễ nhìn, tính năng phòng ngự so với khải giáp Cuồng Long kỵ binh ta kém xa bình thường. Vũ khí của bọn hắn cũng rất đặc biệt, thuần một loại chiến chùy, đây cũng là vũ khí đối phó trọng giáp tốt nhất. Sau lưng bọn họ còn có ba cái rìu nhỏ, hẳn là dùng để ném ra.
Quyết đấu mới bắt đầu, bọn họ cầm chùy thả trên mặt đất, cầm trong tay rìu nhỏ. Đợi đến khi thiết huyết kỵ binh Tam hoàng tử Tạp Nhĩ vọt tới phạm vi gần 50 thước bọn họ bắt đầu phát uy. Từng cái rìu nhỏ lóe hàn quang, dán sát mặt đất bay qua. Đây nhất định là một loại thủ pháp ném đặc thù , bởi vì ... rìu xoay tròn với tốc độ cao cách mặt đất chỉ chừng một thước, vừa vặn ngay phần gối mà ngựa yếu nhất.
Thủ pháp ném như vậy hiển nhiên tỉ lệ chính xác rất khó nắm chắc, thế nhưng đối mặt tới 1000 con ngựa và bốn ngàn đùi ngựa, còn dùng mông để suy nghĩ sao? Đáp án hiển nhiên là ném đại ra. Ở nơi đây có chút ít đại lực sĩ, dưới một kích toàn lực mỗi rìu cũng lấy được chiến tích cực kỳ huy hoàng, ít nhất cũng chém đứt mấy chân, ta thậm chí thấy một thanh rìu mang theo vết máu xuyên qua cả trận hình thiết huyết kỵ binh, lực lượng này đáng sợ đến cỡ nào đây?
Chỉ trải qua vài lần ném rìu tẩy lễ, phương trận thiết huyết kỵ binh liền hoàn toàn lâm vào hỗn loạn trì trệ. Một con ngựa té xuống, bọn họ có thể bằng vào kỹ thuật cỡi ngựa xuất sắc nhảy qua, nhưng một lát ngã lăn mấy trăm con ngựa, trừ phi bay được thì may ra, nếu không thì đừng nghĩ lao qua. Kỵ binh bị trở ngại liền trì hoãn, bọn họ đành bất đắc dĩ ngừng lại, nhưng khi bọn hắn do dự đi giải cứu đồng bạn bị áp đảo, thời điểm đổi lại phương hướng tiến công, cơn ác mộng bắt đầu.
Dã Man Nhân trọng trang bộ binh reo hò một tiếng tuyên truyền quơ chiến chuy vọt lên. Nếu như ngươi ở trên ngựa, chúc mừng, ngươi lập tức bị bọn họ dùng rìu chiêu đãi, nếu như ngươi trên mặt đất, chúc mừng, ngươi lập tức nếm được tư vị chiến chùy. Bần đạo cảm thấy rõ ràng không ai nguyện ý đi tiêu thụ cây đại chùy mười mấy cân này chiêu đãi. Loại chùy mười mấy cân nặng này đánh vào trước ngực, lập tức liền máu phun thành vòi, ai dính một đòn là không thấy bò dậy. Nếu đầu bị dính đòn, cho dù có mang mũ sắt, cũng tuyệt đối óc vỡ mũ dẹp.
Theo nhiều tiếng kêu thảm thiết vang lên, thiết huyết kỵ binh của Tam hoàng tử Tạp Nhĩ tiêu hao gần như sạch sẽ. Còn Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư, Dã Man Nhân trọng trang bộ binh chỉ có giao tổn thất có vài chục mạng.
Có thể đánh xa, có thể cận chiến, cộng thêm vũ khí chiến chùy chuyên phá trọng giáp, cùng với bản thân bọn họ mang trọng giáp phòng ngự, đội Dã Man Nhân trọng trang bộ binh này quả thực có thể nói là sát thủ của kỵ binh hạng nặng. Nhưng là, chân chính để cho bần đạo lo lắng còn không phải là nhiêu đó. Bởi vì, ta hoài nghi bọn họ còn có đòn sát thủ chưa có lấy ra. Chết tiệt, thiết huyết kỵ binh thật sự quá yếu, căn bản không làm cho bọn hắn bộc lộ tất cả lá bài tẩy. Thế nhưng phụ thân có miêu tả cho ta một chút, ta có thể đoán được đại khái, bọn họ hẳn là cao thủ luyện thú, nói cách khác đòn sát thủ chân chính của bọn họ phải là ma thú bọn hắn thuần hóa mới đúng. Xem ra ta cũng nên giấu đi một ít rồi.
Kế tiếp ta cùng Tam hoàng tử Tạp Nhĩ rất đúng bài dàn quân chiến đấu. Đội ngũ hai bên vừa vào tràng, liền làm song phương giật nảy mình. Bần đạo kinh ngạc tương đối nhỏ, cũng thật sự cảm thấy khuất tất. Người ta Thất công chúa chống lại đồ bỏ đi này liền tiêu sái lướt qua, căn bản không uổng tý sức lực lấy toàn thắng, Đại hoàng tử cũng chỉ mất một chút lông tay lông chân, nhưng người ta dù sao ngay cả lá bài tẩy cũng không dùng tới mà? Bần đạo có gì không mạnh không tốt chứ? Tên hỗn trướng này không chỉ ra thiết huyết kỵ binh tinh nhuệ, hơn nữa còn trải qua đặc biệt gia trì.
Nếu nói rõ ý tứ thì trong đội ngũ hắn tổng cộng ít nhất cũng có 20 Hoàng Kim Chiến Sĩ trở lên. Bạch Ngân cấp chỗ nào cũng có. Lại gần chút, cao giai chiến sĩ giống như lớn củ cải trắng nhiều như cỏ dại lan tràn ra thế? Sau khi nghe ngóng mới biết được, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ bởi vì liên tiếp chiến bại hai trường, cảm thấy vô cùng mất mặt mũi, hắn cũng không muốn xếp hạng kế cuối, cho nên không thể làm gì khác hơn là tìm một chút tự tin ở chỗ ta. Lại nói, con cọp không phát uy hắn liền xem ta như mèo bệnh mà.
Bởi vì lúc trước ta không có sử dụng Cuồng Long kỵ binh, hay là Thanh Long quân đoàn phụ thân, cho nên hắn còn không biết tài sản trong nhà ta, cho là ra sân chỉ là thủ hạ của phụ thân. Hắn dựa theo đội hình mạnh nhất của thủ hạ phụ thân tỉ mỉ chuẩn bị đối phó ta. Trong đội phụ thân ta một ngàn người không phải là có mười chiến sĩ Hoàng Kim Cấp sao? Vậy hắn liền chuẩn bị hai mươi, chỉ cần tố chất quân lính cùng chiến mã vượt qua chúng ta là đạt tới mục đích tất thắng của hắn.
Bần đạo đối với cái tên ngu dốt này thật chịu không nổi rồi, người ta lấy ra, tương đương với năm phần quân hoàng gia cận vệ bọn họ, siêu hào hoa đội hình nha? Nếu không phải hai gã Kiếm Thánh không đi theo, nhất định sẽ hiện ra ở chỗ này luôn. Cho nên, dưới tình huống như vậy ta muốn giấu thực lực là rất khó. Trừ phi ta nhận thua, nhưng đây tuyệt đối không thể nào.
Nếu bần đạo không còn cách nào che giấu, tựu giành lấy cành hoa thắng lợi hoàn mỹ đi thôi! Cũng đúng lúc cho Tam hoàng tử Tạp Nhĩ một kỷ niệm cả đời khó quên.
Bần đạo bên này "bất đắc dĩ" ra quyết định, bên kia Tam hoàng tử Tạp Nhĩ lại bắt đầu có ý hối hận. Bần đạo Cuồng Long thiết kỵ cỡi Địa Hành Long uy vũ vào tràng, thật sự quá dao động tâm linh người ta rồi. Cuồng Chiến Sĩ toàn thân khải giáp đen nhánh , phát ra hàn quang đặc biệt đen tối, làm cho tất cả người biết nhìn hàng đều có chung tiếng lòng - thật bại gia tử mà! Đây đều là tiêu chuẩn trang bị của Vạn phu trưởng cấp tướng quân ở các quốc gia mới có. Ta lại dùng để võ trang binh lính. Còn có Địa Hành Long, quá rung động rồi, thể trọng chừng mười tấn bọn chúng đi lại chấn động đất đai run rẩy. Lân phiến tỏa sáng cho thấy lực phòng ngự còn mạnh hơn trọng giáp nhiều. Chủ yếu nhất chính là đám bọn chúng ta cũng vũ trang đến tận răng.
Bọn chúng vốn có sừng nhọn cứng rắn- bọc sắt. Bọn họ vốn có cái đuôi tráng kiện – bọc sắt, đặc biệt là trên ngọn cái đuôi, còn gắn một cái chùy đinh tròn tròn to chỉ cỡ đầu người. Ánh mắt bọn chúng là nơi yếu ớt nhất, hiện tại được che một tầng thiết chế đặc biệt. Da dưới bụng mềm mại nhất, ta thiết kế hai tầng giáp nhẹ. Bao trùm tới vùng cổ yếu ớt cả cằm. Người khác không biết là ta còn khắc ma pháp trận Mẫn Tiệp Thuật trên bì giáp, thời điểm chiến đấu bắt đầu, đám quái vật lớn có thể làm rất nhiều động tác tinh xảo, tỷ như lách qua tấn công. Lấy thể trọng bọn chúng mà nói, cho dù đè lên cái gì, cái đó cũng thành bột mì bánh tráng hết.
Nhìn phụ thân hắn - Mỹ Cách Lam đế quốc hoàng đế bệ hạ dùng ánh mắt giết người nhìn qua, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ hận không được tìm một cái lổ để chui vào. 1000 người này là hoàng gia cận vệ tinh nhuệ nhất của đế quốc. Còn không không liên lụy nhiều cao thủ như vậy, nếu toàn bộ chết tại đây thì..., hắn làm sao khai báo cho thông?
Người trọng tài không để ý đến tâm tình bi thống của bọn họ, trung thực ra lệnh bắt đầu quyết đấu.
Bình thời bọn họ đều là bảo vật cẩn thận giữ gìn, không dễ dàng lấy ra dùng. Đặc biệt là loại trường hợp tiêu hao thế này. Lần này phụ thân xem ra ôm lấy tâm thái tiện nghi mới phái ra. Thật không hỗ là tinh nhuệ nha, y như hổ vào bầy dê, thuần thục phá hủy ý chí chống cự của đối thủ rồi. Bọn binh sĩ Tạp Đặc vương quốc rối rít đầu hàng.
Loại quyết đấu không chút hứng thú bần đạo cũng lười nhắc lại. Một lát là qua. Đến lễ Giáng Sinh thì tổng cộng diễn ra mấy chục tràng quyết đấu, biểu hiện sáng ngời nhất tự nhiên là siêu cấp bộ đội do chúng ta chỉ huy , vốn được xưng đại lục tứ kiệt. Theo thứ tự là bần đạo Long Thanh Thiên cuồng long thiết kỵ, Ngõa Nạp Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm Thú Nhân lang kỵ binh, Kham Mạt Tư đế quốc Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư Dã Man Nhân trọng trang bộ binh, Mỹ Cách Lam đế quốc Tam vương tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam thiết huyết kỵ binh.
Trước kia đại lục tứ kiệt chúng ta không có xếp hạng, đàm luận thứ tự thì theo tuổi tính toán, đầu tiên là Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư, thứ nhì là Tam vương tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam, thứ ba là Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm, bần đạo kế cuối. Nhưng ở nơi đầy dẫy chiến tranh thế này, theo như tuổi tác mà tính toán rõ ràng cho thấy rất trẻ con. Thực lực mới là tiêu chuẩn duy nhất. Chú ý nhìn lại, lần thịnh hội này vừa lúc được nhiều người gọi là đại lục tứ kiệt bài vị chiến.
Trước mười mấy ngày của lễ Giáng Sinh, giữa chúng ta tổng cộng bộc phát ba lần chiến đấu, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam xui xẻo chia ra muốn cùng chúng ta đánh một cuộc. Không có biện pháp, ai kêu hắn quá mức khoa trương đây? Kết quả hắn bị bại rất khó coi. Lẽ ra hắn cùng chúng ta ba lượt đánh một cuộc, hẳn là có ba tràng đặc sắc quyết đấu, nhưng người này thấy được lang kỵ binh Thất công chúa người ta lợi hại xong, liền khuất nhục lựa chọn tránh chiến. Dù ngựa có bồi dưỡng tốt như thế nào cũng không thể chiến thắng ma lang! Cho nên liền phái chút ít đồ bỏ đi ra ứng phó cho xong, khiến cho vốn nên đặc sắc đánh một trận biến thành lang kỵ binh biểu diễn giết chóc, thật không có nhân tính mà. Xem ra hắn vẫn không nỡ bỏ thiết huyết chiến mã mà bản thân cực khổ đào tạo.
Thật ra thì so với hắn lớn lối hơn nữa chính là Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm, Ngõa Nạp bọn họ nghèo quá rồi, vị thống soái này phải tìm người khiêu chiến khắp nơi, thắng được vài trận quyết đấu nhằm kiếm cự khoản tiền đánh cuộc. Nhưng ai ngờ kêu vị công chúa này khôn khéo quá đáng? Nàng cố ý tránh ta cùng Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư hai đối thủ mạnh nhất này, sau đó bắt được những quốc gia khác là quả hồng mềm dễ gặm. Cho nên đến hiện tại nàng đánh nhiều nhất, cơ hồ toàn thắng. Đối thủ duy nhất làm nàng lao lực chính là trận chiến với Bàn Thạch quân đoàn. Những thứ khác, lang kỵ binh dưới sự chỉ huy của nàng, cơ hồ không có tổn thất quá lớn. Nàng mượn cơ hội lượm một xấp dầy.
Phía dưới sẽ nói một chút tới trọng điểm, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam cùng ta và Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư chiến đấu.
Ta cùng Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư mang siêu cấp bộ đội trước kia cũng không có tâm tư làm nổi bật lắm. Thời điểm đánh với Tam hoàng tử Tạp Nhĩ là lần đầu tiên ra sân, đánh người này trở tay không kịp. Hắn và Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư đầu tiên gặp gỡ. Cuộc quyết đấu này coi như đặc sắc trên mức yêu cầu.
Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư là người duy nhất sử dụng bộ binh tham chiến, những quân khác toàn là kỵ binh. Trọng trang bộ binh của hắn có điểm đặc sắc, cả đám đều thân cao hơn 2 thước, ở đại lục bình quân thân cao không tới thước tám này, có thể gọi là chính tông tráng hán rồi. Khôi giáp của bọn hắn là giáp toàn thân sáng loáng, phản chiếu sáng rỡ khiến mắt người ta nhức nhối. Điển hình loại được nhân tộc chế tạo, trừ chói mắt ra coi như có tính thực dụng tạo hỗn loạn, những thứ khác chỉ để dễ nhìn, tính năng phòng ngự so với khải giáp Cuồng Long kỵ binh ta kém xa bình thường. Vũ khí của bọn hắn cũng rất đặc biệt, thuần một loại chiến chùy, đây cũng là vũ khí đối phó trọng giáp tốt nhất. Sau lưng bọn họ còn có ba cái rìu nhỏ, hẳn là dùng để ném ra.
Quyết đấu mới bắt đầu, bọn họ cầm chùy thả trên mặt đất, cầm trong tay rìu nhỏ. Đợi đến khi thiết huyết kỵ binh Tam hoàng tử Tạp Nhĩ vọt tới phạm vi gần 50 thước bọn họ bắt đầu phát uy. Từng cái rìu nhỏ lóe hàn quang, dán sát mặt đất bay qua. Đây nhất định là một loại thủ pháp ném đặc thù , bởi vì ... rìu xoay tròn với tốc độ cao cách mặt đất chỉ chừng một thước, vừa vặn ngay phần gối mà ngựa yếu nhất.
Thủ pháp ném như vậy hiển nhiên tỉ lệ chính xác rất khó nắm chắc, thế nhưng đối mặt tới 1000 con ngựa và bốn ngàn đùi ngựa, còn dùng mông để suy nghĩ sao? Đáp án hiển nhiên là ném đại ra. Ở nơi đây có chút ít đại lực sĩ, dưới một kích toàn lực mỗi rìu cũng lấy được chiến tích cực kỳ huy hoàng, ít nhất cũng chém đứt mấy chân, ta thậm chí thấy một thanh rìu mang theo vết máu xuyên qua cả trận hình thiết huyết kỵ binh, lực lượng này đáng sợ đến cỡ nào đây?
Chỉ trải qua vài lần ném rìu tẩy lễ, phương trận thiết huyết kỵ binh liền hoàn toàn lâm vào hỗn loạn trì trệ. Một con ngựa té xuống, bọn họ có thể bằng vào kỹ thuật cỡi ngựa xuất sắc nhảy qua, nhưng một lát ngã lăn mấy trăm con ngựa, trừ phi bay được thì may ra, nếu không thì đừng nghĩ lao qua. Kỵ binh bị trở ngại liền trì hoãn, bọn họ đành bất đắc dĩ ngừng lại, nhưng khi bọn hắn do dự đi giải cứu đồng bạn bị áp đảo, thời điểm đổi lại phương hướng tiến công, cơn ác mộng bắt đầu.
Dã Man Nhân trọng trang bộ binh reo hò một tiếng tuyên truyền quơ chiến chuy vọt lên. Nếu như ngươi ở trên ngựa, chúc mừng, ngươi lập tức bị bọn họ dùng rìu chiêu đãi, nếu như ngươi trên mặt đất, chúc mừng, ngươi lập tức nếm được tư vị chiến chùy. Bần đạo cảm thấy rõ ràng không ai nguyện ý đi tiêu thụ cây đại chùy mười mấy cân này chiêu đãi. Loại chùy mười mấy cân nặng này đánh vào trước ngực, lập tức liền máu phun thành vòi, ai dính một đòn là không thấy bò dậy. Nếu đầu bị dính đòn, cho dù có mang mũ sắt, cũng tuyệt đối óc vỡ mũ dẹp.
Theo nhiều tiếng kêu thảm thiết vang lên, thiết huyết kỵ binh của Tam hoàng tử Tạp Nhĩ tiêu hao gần như sạch sẽ. Còn Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư, Dã Man Nhân trọng trang bộ binh chỉ có giao tổn thất có vài chục mạng.
Có thể đánh xa, có thể cận chiến, cộng thêm vũ khí chiến chùy chuyên phá trọng giáp, cùng với bản thân bọn họ mang trọng giáp phòng ngự, đội Dã Man Nhân trọng trang bộ binh này quả thực có thể nói là sát thủ của kỵ binh hạng nặng. Nhưng là, chân chính để cho bần đạo lo lắng còn không phải là nhiêu đó. Bởi vì, ta hoài nghi bọn họ còn có đòn sát thủ chưa có lấy ra. Chết tiệt, thiết huyết kỵ binh thật sự quá yếu, căn bản không làm cho bọn hắn bộc lộ tất cả lá bài tẩy. Thế nhưng phụ thân có miêu tả cho ta một chút, ta có thể đoán được đại khái, bọn họ hẳn là cao thủ luyện thú, nói cách khác đòn sát thủ chân chính của bọn họ phải là ma thú bọn hắn thuần hóa mới đúng. Xem ra ta cũng nên giấu đi một ít rồi.
Kế tiếp ta cùng Tam hoàng tử Tạp Nhĩ rất đúng bài dàn quân chiến đấu. Đội ngũ hai bên vừa vào tràng, liền làm song phương giật nảy mình. Bần đạo kinh ngạc tương đối nhỏ, cũng thật sự cảm thấy khuất tất. Người ta Thất công chúa chống lại đồ bỏ đi này liền tiêu sái lướt qua, căn bản không uổng tý sức lực lấy toàn thắng, Đại hoàng tử cũng chỉ mất một chút lông tay lông chân, nhưng người ta dù sao ngay cả lá bài tẩy cũng không dùng tới mà? Bần đạo có gì không mạnh không tốt chứ? Tên hỗn trướng này không chỉ ra thiết huyết kỵ binh tinh nhuệ, hơn nữa còn trải qua đặc biệt gia trì.
Nếu nói rõ ý tứ thì trong đội ngũ hắn tổng cộng ít nhất cũng có 20 Hoàng Kim Chiến Sĩ trở lên. Bạch Ngân cấp chỗ nào cũng có. Lại gần chút, cao giai chiến sĩ giống như lớn củ cải trắng nhiều như cỏ dại lan tràn ra thế? Sau khi nghe ngóng mới biết được, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ bởi vì liên tiếp chiến bại hai trường, cảm thấy vô cùng mất mặt mũi, hắn cũng không muốn xếp hạng kế cuối, cho nên không thể làm gì khác hơn là tìm một chút tự tin ở chỗ ta. Lại nói, con cọp không phát uy hắn liền xem ta như mèo bệnh mà.
Bởi vì lúc trước ta không có sử dụng Cuồng Long kỵ binh, hay là Thanh Long quân đoàn phụ thân, cho nên hắn còn không biết tài sản trong nhà ta, cho là ra sân chỉ là thủ hạ của phụ thân. Hắn dựa theo đội hình mạnh nhất của thủ hạ phụ thân tỉ mỉ chuẩn bị đối phó ta. Trong đội phụ thân ta một ngàn người không phải là có mười chiến sĩ Hoàng Kim Cấp sao? Vậy hắn liền chuẩn bị hai mươi, chỉ cần tố chất quân lính cùng chiến mã vượt qua chúng ta là đạt tới mục đích tất thắng của hắn.
Bần đạo đối với cái tên ngu dốt này thật chịu không nổi rồi, người ta lấy ra, tương đương với năm phần quân hoàng gia cận vệ bọn họ, siêu hào hoa đội hình nha? Nếu không phải hai gã Kiếm Thánh không đi theo, nhất định sẽ hiện ra ở chỗ này luôn. Cho nên, dưới tình huống như vậy ta muốn giấu thực lực là rất khó. Trừ phi ta nhận thua, nhưng đây tuyệt đối không thể nào.
Nếu bần đạo không còn cách nào che giấu, tựu giành lấy cành hoa thắng lợi hoàn mỹ đi thôi! Cũng đúng lúc cho Tam hoàng tử Tạp Nhĩ một kỷ niệm cả đời khó quên.
Bần đạo bên này "bất đắc dĩ" ra quyết định, bên kia Tam hoàng tử Tạp Nhĩ lại bắt đầu có ý hối hận. Bần đạo Cuồng Long thiết kỵ cỡi Địa Hành Long uy vũ vào tràng, thật sự quá dao động tâm linh người ta rồi. Cuồng Chiến Sĩ toàn thân khải giáp đen nhánh , phát ra hàn quang đặc biệt đen tối, làm cho tất cả người biết nhìn hàng đều có chung tiếng lòng - thật bại gia tử mà! Đây đều là tiêu chuẩn trang bị của Vạn phu trưởng cấp tướng quân ở các quốc gia mới có. Ta lại dùng để võ trang binh lính. Còn có Địa Hành Long, quá rung động rồi, thể trọng chừng mười tấn bọn chúng đi lại chấn động đất đai run rẩy. Lân phiến tỏa sáng cho thấy lực phòng ngự còn mạnh hơn trọng giáp nhiều. Chủ yếu nhất chính là đám bọn chúng ta cũng vũ trang đến tận răng.
Bọn chúng vốn có sừng nhọn cứng rắn- bọc sắt. Bọn họ vốn có cái đuôi tráng kiện – bọc sắt, đặc biệt là trên ngọn cái đuôi, còn gắn một cái chùy đinh tròn tròn to chỉ cỡ đầu người. Ánh mắt bọn chúng là nơi yếu ớt nhất, hiện tại được che một tầng thiết chế đặc biệt. Da dưới bụng mềm mại nhất, ta thiết kế hai tầng giáp nhẹ. Bao trùm tới vùng cổ yếu ớt cả cằm. Người khác không biết là ta còn khắc ma pháp trận Mẫn Tiệp Thuật trên bì giáp, thời điểm chiến đấu bắt đầu, đám quái vật lớn có thể làm rất nhiều động tác tinh xảo, tỷ như lách qua tấn công. Lấy thể trọng bọn chúng mà nói, cho dù đè lên cái gì, cái đó cũng thành bột mì bánh tráng hết.
Nhìn phụ thân hắn - Mỹ Cách Lam đế quốc hoàng đế bệ hạ dùng ánh mắt giết người nhìn qua, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ hận không được tìm một cái lổ để chui vào. 1000 người này là hoàng gia cận vệ tinh nhuệ nhất của đế quốc. Còn không không liên lụy nhiều cao thủ như vậy, nếu toàn bộ chết tại đây thì..., hắn làm sao khai báo cho thông?
Người trọng tài không để ý đến tâm tình bi thống của bọn họ, trung thực ra lệnh bắt đầu quyết đấu.
/897
|