“A!" Bần đạo giật mình rống lớn một tiếng, vợ? Nói đùa gì vậy, ta như thế nào có vợ? Vội vàng khó hiểu hỏi :"Ta thành thân khi nào vậy?"
"A! Ha ha!" Phụ thân cười gian nói :"Là cha của ngươi tự mình định ra, ha ha! Ai bảo ngươi ngươi có sự tình nào là cũng giấu diếm với ta, lúc này cuối cùng cũng tính là có một việc ta giấu ngươi! Ha ha! Thống khoái!"
"Ngươi!" Bần đạo lúc này là dở khóc dở cười A! Hắn là cha của ta a! Nói như vậy, ta còn có biện pháp nào chứ? Cũng không thể dựa vào thực lực đánh cho hắn một trận được?
Tập tục nơi này cùng với địa phương kiếp trước của ta giống nhau, chuyện thành thân bình thường đều là cha mẹ làm chủ. Nếu là dám không đồng ý, nhe thì trực tiếp đuổi ra khỏi nhà, nặng thành đánh cho thừa sống thiếu chết. Bất quá, bởi vì là trên đại lục liên tục nhiều năm chiến tranh, âm thịnh dương suy, cho nên trừ phi là tình huống đặc thù, bình thường có thê tử đều là có đến mấy người, về phần quý tộc thì càng là không có giới hạn. Cho nên chủ yếu cũng không ai muốn nhiều thêm mấy người vợ. Chẳng qua là ném ở trong nhà, sau đó bản thân mình đi ra tìm thêm mấy cô, trong nhà bình thường cũng sẽ không phản đối.
Tình huống đặc thù chính là điển hình của phụ thân và gia gia, thế lực nhà gái thật sự là quá mạnh mẻ, một người là trưởng công chúa của Tinh Linh tộc, một người là thân muội muội của Giáo Hoàng, thánh nữ đời trước. Hơn nữa hai người bọn họ cũng là chung tình, cũng không chịu nạp thê thiếp, cho nên cũng chỉ có một người vợ. Mà những người khác trong nhà ta, thúc tổ, lão bà cụ thể bao nhiêu sợ là chính bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm; đường ca Long Thanh Vân, một tiểu hài tử xấu xa, đã có đến ba vợ bốn nàng hầu; thúc thúc Long Khiếu Vân quân đoàn trưởng Chu Tước, thê thiếp nhiều đến nổi chính hắn cũng không nhớ hết.
Hiện tại phụ thân định cho ta một mối hôn sự tuy rằng sớm một chút, nhưng mà tuyệt đối không thể xem như quá phận, dù sao tuổi của ta ở nơi này cũng coi là đến tuổi lấy vợ, hơn nữa làm bần đạo buồn bực nhất chính là, lấy thân phận của hắn mà nói, lời hứa của hắn đã quyết định ngã ngũ chuyện này, trừ phi ta phản ra khỏi nhà, bằng không người vợ này nhất định là phải thu.
Bần đạo bây giờ là thế khó xử a! Không muốn nàng ta? Phải phản ra khỏi nhà, của cải nhiều năm kinh doanh liền sẽ mất hết, đây thật ra cũng là chuyện nhỏ, mấu chốt là có lỗi đối với công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ a! Ta từ nhỏ chính là cô nhi, như thế nào cũng luyến tiếc vứt bỏ đi phần thân tình này. Nhưng nếu mà cưới nàng, ba năm sau Athéna tỉnh lại, ta giải thích thế nào đây? Bần đạo là tới tìm lão bà, cũng không phải là đến tán gái, lấy tính cách của Athéna, đệ đệ ngoan của ta, nhất định sẽ bị nàng lột da.
" Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Bần đạo rơi vào đường cùng, đành phải hỏi trước tính sau. Phụ thân dù sao không phải người nhàm chán, trận chiến quan trọng sắp tới, không có việc gì hắn có thể nghĩ tới việc tìm cho ta một lão bà sao?
"Ha ha! Tiện nghi cho ngươi tiểu tử thúi! Chuyện là như vầy...!" Phụ thân thấy vẻ mặt của ta biến dạng, hết sức vui vẻ cười ha ha nó.
XXX
Nguyên lai, sự tình cũng là do bần đạo tự mình gây ram quả nhiên là tự gây nghiệt không thể sống a! Nhớ ngày đó, bần đạo phái người xúi giục nhị hoàng tử Tạp Đặc làm chuyện xấu, không nghĩ tới gia hỏa kia thật đúng là biết phối hợp, một hơi gây ra đại họa kinh thiên, đem con dâu của ngân hồ quân đoàn người ta giết chết, còn đem đứa con của ngươi ta cũng diệt khẩu.
Lại nói tiếp, âm mưu quỷ kế như vậy mang đến cho dân du mục vô tội trên thảo nguyên một hồi đại tai nạn, bần đạo cũng cho là quá tàn nhẫn. Nhưng mà chúng ta dù sao cũng là song phương đối địch, cũng không thể vì như thế mà không dùng đến phương pháp này rồi cùng bọn chúng ở trên chiến trường đánh bừa được. Sinh mệnh của thủ hạ ta cũng không phải là sinh mệnh sao? Thân là chấp chưởng binh đoàn, thống soái trăm vạn đại quân dưới tay, không suy nghĩ vì lợi ích của bọn họ, chẳng lẽ muốn ta phải suy nghĩ thay địch nhân sao? Bần đạo đê tiện như thế cũng là bất đắc dĩ a!
Âm mưu bịt đầu mối của nhị hoàng tử dưới sự âm thầm tham dự của bần đạo không có thực hiện được, sau khi bị mật thám của bần đạo động tay động chân, Mãi Mãi Đề quân đoàn trưởng rất nhanh đã biết được chân tướng. Lão nhân gia cực kỳ bi thống, rốt cục quyết định muốn phản lại Tạp Đắc. Vì thế lại nghĩ đến, chạy đến doanh trướng của địch nhân xin đầu hàng, ngươi có thể tin tưởng sao? Tin người tám phần chính là ngu ngốc rồi. Cho nên Mãi Mãi Đề sau khi cùng thủ hạ thương nghị, quyết đinh lấy nữ nhi thân sinh Hương Hương của hắn làm con tín, hoặc là nói hoa mỹ hơn là lễ vật đưa cho Đại Hán để tỏ lòng thành ý của mình.
Nhưng mà, cách nói ở trên quả thật cũng không dễ nghe, có thể nói thẳng ta đem nữ nhi đưa cho ngươi làm con tin sao? Vậy ở trước mặt các bộ lạc trên thảo nguyên ăn nói thế nào đây? Hơn nữa, không có một chút chỗ tốt cùng lợi ích thực tế, Đại Hán dựa vào cái gì giúp không ngươi báo thù đây? Cho nên, sau khi trải qua một hồi thương nghị, sứ giả tới nói với phụ thân, muốn đem Hương Hương công chúa tặng cho bần đạo làm thiếp. Theo bọn hắn nghĩ, thà làm thiếp anh hùng còn hơn là vợ cừu nhân.
Phụ thân cũng không phải là hạng ngu ngốc cái gì cũng không hiểu, hắn đương nhiên hiểu được tình huống này, tầm quan trọng của ngân hồ quân đoàn rất lớn đối với chúng ta, cho nên liền tức khí hung hăng vỗ bàn.
Làm cho sứ giả của ngân hồ quân đoàn hoảng sợ, thầm nói, chẳng lẽ là bản thân hắn muốn Hương Hương công chúa sao?
Không ngờ phụ thân nói như vầy :"Thiếp cái gì mà thiếp! Hương Hương đến đây chính là một trong chính thê của Tiểu Ngũ nhà ta!"
Sứ giả khi ấy mừng rỡ, liền đem một chiếc roi ngựa tinh xảo dâng lên, nói :" Dựa theo quy củ trên thảo nguyên chúng ta, nhà gái phải đem chiếc roi do chính mình tạo ra đưa cho nhà trai làm lễ, tỏ ý hoàn toàn phục tùng, sau khi lập gia đình, nhà gái nếu làm cho nhà trai mất hứng, có thể tùy ý dùng chiếc roi này quật. Đây chính là roi ngựa cho Hương Hương công chúa nhà ta tự mình chế tạo, kính xin vui lòng nhận cho!"
"Hắc hắc!" Phụ thân sau khi tiếp nhận, cười nói :"Tiểu Ngũ nhà ta nếu muốn đánh ai còn cần roi sao?"
"Ai! Đại nhân có điều không biết, Hương Hương công chúa nhà ta tuy rằng nổi danh thiên hạ ca vũ, nhưng mà một thành viên nguyệt loan đao tại trong những người trẻ tuổi trên thảo nguyên chúng ta cũng là hạng nhất hạng nhì đấy." Sứ giả vội vàng cười nói :"Nếu dùng roi đánh nàng, bởi vì quy củ trên thảo nguyên, tiểu thủ nhà ta sẽ không trốn tránh hay hoàn thủ. Bằng không, lệnh công tử tuy rằng chiến tích huy hoàng, cùng toàn là dựa vào ma pháp quyển trục mà thành danh, chiến đấu cần thân thì chưa chắc là đối thủ của tiểu thư đâu?"
"Ha ha!" Phụ thân cũng không phục nói :" Tiểu tử nhà ta cũng không phải hạng ngu ngốc chỉ là dựa vào mấy quyển trục, chiến đấu cận thân cũng rất giỏi, bằng không, như thế nao xứng với thanh danh Long gia vũ dũng chúng ta chứ!"
"Vâng đúng vậy!" Sứ giả không muốn nhiều lời, hai bên khẳng định đều cảm thấy hài tử nhà mình giỏi hơn, nếu vì tranh luận điều này dẫn đến mất hòa khí là không cần thiết. Sứ giả vội vàng nói tránh đi :"Đại nhân phải chăn cũng cho chúng ta một món tín vật a?"
"A! Đúng! Suýt quên mất!" Phụ thân duỗi tay đem một khối ngân long lệnh bài của mình đưa lại nói :"Cái lệnh bài này cũng tức là tín vật. Có nó, các ngươi sau này phối hợp hành động với quân ta cũng dễ dàng hơn, bất quá, sau này Hương Hương công chúa cũng phải đem theo của hồi môn của nó tới mới được a!"
"Đây là đương nhiên!" Sứ giả run rẩy hai tay tiếp nhận khối lệnh bài kia. Đây chính là tín vật cấp cao trong Thanh Long quân đoàn. Có thể đem thứ này cho bọn hắn, thuyết minh phụ thân đối với ngân hồ quân đoàn tín nhiệm, sứ giả tự nhiên hiểu được phân lượng của nó, nếu ngân hồ quân đoàn dùng nó để tính kế Thanh Long quân đoàn, tổn thất của chúng ta sẽ to lớn đến chừng nào.
" Hương Hương công chúa khi nào đến?" Phụ thân hỏi. Nếu không có người trong tay, hắn cũng là trong lòng không yên a.
"Đại nhân, tiểu thư nhà ta ở ngoài thành, ta sẽ đi ngay mời nàng đến bây giờ." Sứ giả hưng phấn mà nói.
"A!" Phụ thân kinh ngạc hỏi :" Các ngươi xem ra là sớm có chuẩn bị a?"
" Đương nhiên, chúng ta đầu tiên là quay về đại bản doanh đưa tiểu thư đi mới dám tìm đến ngài, bằng không sớm đã tới rồi!" Sứ giả cười nói.
Hèn chi mà ta không hiểu tại sao đợi đến mấy ngày cũng không thấy sứ giả cầu hàng của ngân hồ quân đoàn đến? Nguyên lai là bận đi đón Hương Hương công chúa trước. Ta còn tưởng rằng ngân hồ quân đoàn toàn là đồ nhát gan, bị khi dễ như vậy cũng không dám phản kháng? Làm hại ta hết hy vọng với bọn họ, thế cho nên bần đạo mới có thể buông bỏ hết thảy, chuyên tâm bế quan trị liệu thiết giáp thú, nếu sớm bết như vậy, bần đạo nhất định sẽ chờ bọn hắn a? Vậy cũng sẽ không bị ép có thêm một cô vợ. Ai ngờ ma xui quỷ khiến thế nào, hại bần đạo thật khổ.
Bần đạo suy đi nghĩ lại, sửng sốt phát hiện là không có biện pháp giải quyết nào tốt. Phụ thân thấy bộ dáng khó xử của ta, khinh thường nói :" Tiểu tử ngươi, đừng có mà được tiện nghi còn ra vẻ nữa. Người ta Hương Hương công chúa chính là mỹ nữ cao cấp nhất trên đại lục, không chỉ có giỏi ca múa, còn tinh thông vũ kỹ. Người khác cầu còn không được đấy thế mà ngươi còn bày đặt. Có thời gian rảnh thì đi luyện công phu đi, đỡ phải đến lúc đó bị vợ đánh cho răng rơi đầy đất thì thật là mất mặt. Ha ha! Đến lúc đó, ta sẽ không giúp ngươi nhặt răng đâu, ha ha!"
"Ngừng lại! Ngay cả minh thần kỵ sĩ đánh còn không lại ta, còn sợ tiểu hài tử như nàng sao?" Bần đạo buồn bực nói :"Sự tình không đơn giản như ngài hiểu đâu, ta là có nỗi khổ riêng, ngài như thế nào cũng không thương lượng qua với ta chứ?"
"Nỗi khổ riêng gì?" Phụ thân tò mò hỏi :"Cho ngươi mỹ nhân làm vợ, sao mà giống lão tử hại ngươi thế?"
"Nỗi khổ này ta không thể nói, nhưng ngài thực sự đã hại ta a!" Bần đạo cười khổ nói. Ta cũng không thể nói ta là dị giới thần tiên hạ phàm, tới đây là vì tìm lão bà a.
"Bớt nói nhảm đê!" Thiện ý của phụ thân giúp ta có được một người vợ chơi cùng, nhưng cuối cùng đảo lại thành người có lỗi, nên có chút tức giận nói :" Dù sao lão tử cũng đã đáp ứng rồi, cho dù ngươi có rơi đầu, cũng phải đem người ta cưới về."
Ta ngất! Bần đạo cảm giác giống như là bị bá vương ngạnh thương cung a!
"A! Ha ha!" Phụ thân cười gian nói :"Là cha của ngươi tự mình định ra, ha ha! Ai bảo ngươi ngươi có sự tình nào là cũng giấu diếm với ta, lúc này cuối cùng cũng tính là có một việc ta giấu ngươi! Ha ha! Thống khoái!"
"Ngươi!" Bần đạo lúc này là dở khóc dở cười A! Hắn là cha của ta a! Nói như vậy, ta còn có biện pháp nào chứ? Cũng không thể dựa vào thực lực đánh cho hắn một trận được?
Tập tục nơi này cùng với địa phương kiếp trước của ta giống nhau, chuyện thành thân bình thường đều là cha mẹ làm chủ. Nếu là dám không đồng ý, nhe thì trực tiếp đuổi ra khỏi nhà, nặng thành đánh cho thừa sống thiếu chết. Bất quá, bởi vì là trên đại lục liên tục nhiều năm chiến tranh, âm thịnh dương suy, cho nên trừ phi là tình huống đặc thù, bình thường có thê tử đều là có đến mấy người, về phần quý tộc thì càng là không có giới hạn. Cho nên chủ yếu cũng không ai muốn nhiều thêm mấy người vợ. Chẳng qua là ném ở trong nhà, sau đó bản thân mình đi ra tìm thêm mấy cô, trong nhà bình thường cũng sẽ không phản đối.
Tình huống đặc thù chính là điển hình của phụ thân và gia gia, thế lực nhà gái thật sự là quá mạnh mẻ, một người là trưởng công chúa của Tinh Linh tộc, một người là thân muội muội của Giáo Hoàng, thánh nữ đời trước. Hơn nữa hai người bọn họ cũng là chung tình, cũng không chịu nạp thê thiếp, cho nên cũng chỉ có một người vợ. Mà những người khác trong nhà ta, thúc tổ, lão bà cụ thể bao nhiêu sợ là chính bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm; đường ca Long Thanh Vân, một tiểu hài tử xấu xa, đã có đến ba vợ bốn nàng hầu; thúc thúc Long Khiếu Vân quân đoàn trưởng Chu Tước, thê thiếp nhiều đến nổi chính hắn cũng không nhớ hết.
Hiện tại phụ thân định cho ta một mối hôn sự tuy rằng sớm một chút, nhưng mà tuyệt đối không thể xem như quá phận, dù sao tuổi của ta ở nơi này cũng coi là đến tuổi lấy vợ, hơn nữa làm bần đạo buồn bực nhất chính là, lấy thân phận của hắn mà nói, lời hứa của hắn đã quyết định ngã ngũ chuyện này, trừ phi ta phản ra khỏi nhà, bằng không người vợ này nhất định là phải thu.
Bần đạo bây giờ là thế khó xử a! Không muốn nàng ta? Phải phản ra khỏi nhà, của cải nhiều năm kinh doanh liền sẽ mất hết, đây thật ra cũng là chuyện nhỏ, mấu chốt là có lỗi đối với công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ a! Ta từ nhỏ chính là cô nhi, như thế nào cũng luyến tiếc vứt bỏ đi phần thân tình này. Nhưng nếu mà cưới nàng, ba năm sau Athéna tỉnh lại, ta giải thích thế nào đây? Bần đạo là tới tìm lão bà, cũng không phải là đến tán gái, lấy tính cách của Athéna, đệ đệ ngoan của ta, nhất định sẽ bị nàng lột da.
" Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Bần đạo rơi vào đường cùng, đành phải hỏi trước tính sau. Phụ thân dù sao không phải người nhàm chán, trận chiến quan trọng sắp tới, không có việc gì hắn có thể nghĩ tới việc tìm cho ta một lão bà sao?
"Ha ha! Tiện nghi cho ngươi tiểu tử thúi! Chuyện là như vầy...!" Phụ thân thấy vẻ mặt của ta biến dạng, hết sức vui vẻ cười ha ha nó.
XXX
Nguyên lai, sự tình cũng là do bần đạo tự mình gây ram quả nhiên là tự gây nghiệt không thể sống a! Nhớ ngày đó, bần đạo phái người xúi giục nhị hoàng tử Tạp Đặc làm chuyện xấu, không nghĩ tới gia hỏa kia thật đúng là biết phối hợp, một hơi gây ra đại họa kinh thiên, đem con dâu của ngân hồ quân đoàn người ta giết chết, còn đem đứa con của ngươi ta cũng diệt khẩu.
Lại nói tiếp, âm mưu quỷ kế như vậy mang đến cho dân du mục vô tội trên thảo nguyên một hồi đại tai nạn, bần đạo cũng cho là quá tàn nhẫn. Nhưng mà chúng ta dù sao cũng là song phương đối địch, cũng không thể vì như thế mà không dùng đến phương pháp này rồi cùng bọn chúng ở trên chiến trường đánh bừa được. Sinh mệnh của thủ hạ ta cũng không phải là sinh mệnh sao? Thân là chấp chưởng binh đoàn, thống soái trăm vạn đại quân dưới tay, không suy nghĩ vì lợi ích của bọn họ, chẳng lẽ muốn ta phải suy nghĩ thay địch nhân sao? Bần đạo đê tiện như thế cũng là bất đắc dĩ a!
Âm mưu bịt đầu mối của nhị hoàng tử dưới sự âm thầm tham dự của bần đạo không có thực hiện được, sau khi bị mật thám của bần đạo động tay động chân, Mãi Mãi Đề quân đoàn trưởng rất nhanh đã biết được chân tướng. Lão nhân gia cực kỳ bi thống, rốt cục quyết định muốn phản lại Tạp Đắc. Vì thế lại nghĩ đến, chạy đến doanh trướng của địch nhân xin đầu hàng, ngươi có thể tin tưởng sao? Tin người tám phần chính là ngu ngốc rồi. Cho nên Mãi Mãi Đề sau khi cùng thủ hạ thương nghị, quyết đinh lấy nữ nhi thân sinh Hương Hương của hắn làm con tín, hoặc là nói hoa mỹ hơn là lễ vật đưa cho Đại Hán để tỏ lòng thành ý của mình.
Nhưng mà, cách nói ở trên quả thật cũng không dễ nghe, có thể nói thẳng ta đem nữ nhi đưa cho ngươi làm con tin sao? Vậy ở trước mặt các bộ lạc trên thảo nguyên ăn nói thế nào đây? Hơn nữa, không có một chút chỗ tốt cùng lợi ích thực tế, Đại Hán dựa vào cái gì giúp không ngươi báo thù đây? Cho nên, sau khi trải qua một hồi thương nghị, sứ giả tới nói với phụ thân, muốn đem Hương Hương công chúa tặng cho bần đạo làm thiếp. Theo bọn hắn nghĩ, thà làm thiếp anh hùng còn hơn là vợ cừu nhân.
Phụ thân cũng không phải là hạng ngu ngốc cái gì cũng không hiểu, hắn đương nhiên hiểu được tình huống này, tầm quan trọng của ngân hồ quân đoàn rất lớn đối với chúng ta, cho nên liền tức khí hung hăng vỗ bàn.
Làm cho sứ giả của ngân hồ quân đoàn hoảng sợ, thầm nói, chẳng lẽ là bản thân hắn muốn Hương Hương công chúa sao?
Không ngờ phụ thân nói như vầy :"Thiếp cái gì mà thiếp! Hương Hương đến đây chính là một trong chính thê của Tiểu Ngũ nhà ta!"
Sứ giả khi ấy mừng rỡ, liền đem một chiếc roi ngựa tinh xảo dâng lên, nói :" Dựa theo quy củ trên thảo nguyên chúng ta, nhà gái phải đem chiếc roi do chính mình tạo ra đưa cho nhà trai làm lễ, tỏ ý hoàn toàn phục tùng, sau khi lập gia đình, nhà gái nếu làm cho nhà trai mất hứng, có thể tùy ý dùng chiếc roi này quật. Đây chính là roi ngựa cho Hương Hương công chúa nhà ta tự mình chế tạo, kính xin vui lòng nhận cho!"
"Hắc hắc!" Phụ thân sau khi tiếp nhận, cười nói :"Tiểu Ngũ nhà ta nếu muốn đánh ai còn cần roi sao?"
"Ai! Đại nhân có điều không biết, Hương Hương công chúa nhà ta tuy rằng nổi danh thiên hạ ca vũ, nhưng mà một thành viên nguyệt loan đao tại trong những người trẻ tuổi trên thảo nguyên chúng ta cũng là hạng nhất hạng nhì đấy." Sứ giả vội vàng cười nói :"Nếu dùng roi đánh nàng, bởi vì quy củ trên thảo nguyên, tiểu thủ nhà ta sẽ không trốn tránh hay hoàn thủ. Bằng không, lệnh công tử tuy rằng chiến tích huy hoàng, cùng toàn là dựa vào ma pháp quyển trục mà thành danh, chiến đấu cần thân thì chưa chắc là đối thủ của tiểu thư đâu?"
"Ha ha!" Phụ thân cũng không phục nói :" Tiểu tử nhà ta cũng không phải hạng ngu ngốc chỉ là dựa vào mấy quyển trục, chiến đấu cận thân cũng rất giỏi, bằng không, như thế nao xứng với thanh danh Long gia vũ dũng chúng ta chứ!"
"Vâng đúng vậy!" Sứ giả không muốn nhiều lời, hai bên khẳng định đều cảm thấy hài tử nhà mình giỏi hơn, nếu vì tranh luận điều này dẫn đến mất hòa khí là không cần thiết. Sứ giả vội vàng nói tránh đi :"Đại nhân phải chăn cũng cho chúng ta một món tín vật a?"
"A! Đúng! Suýt quên mất!" Phụ thân duỗi tay đem một khối ngân long lệnh bài của mình đưa lại nói :"Cái lệnh bài này cũng tức là tín vật. Có nó, các ngươi sau này phối hợp hành động với quân ta cũng dễ dàng hơn, bất quá, sau này Hương Hương công chúa cũng phải đem theo của hồi môn của nó tới mới được a!"
"Đây là đương nhiên!" Sứ giả run rẩy hai tay tiếp nhận khối lệnh bài kia. Đây chính là tín vật cấp cao trong Thanh Long quân đoàn. Có thể đem thứ này cho bọn hắn, thuyết minh phụ thân đối với ngân hồ quân đoàn tín nhiệm, sứ giả tự nhiên hiểu được phân lượng của nó, nếu ngân hồ quân đoàn dùng nó để tính kế Thanh Long quân đoàn, tổn thất của chúng ta sẽ to lớn đến chừng nào.
" Hương Hương công chúa khi nào đến?" Phụ thân hỏi. Nếu không có người trong tay, hắn cũng là trong lòng không yên a.
"Đại nhân, tiểu thư nhà ta ở ngoài thành, ta sẽ đi ngay mời nàng đến bây giờ." Sứ giả hưng phấn mà nói.
"A!" Phụ thân kinh ngạc hỏi :" Các ngươi xem ra là sớm có chuẩn bị a?"
" Đương nhiên, chúng ta đầu tiên là quay về đại bản doanh đưa tiểu thư đi mới dám tìm đến ngài, bằng không sớm đã tới rồi!" Sứ giả cười nói.
Hèn chi mà ta không hiểu tại sao đợi đến mấy ngày cũng không thấy sứ giả cầu hàng của ngân hồ quân đoàn đến? Nguyên lai là bận đi đón Hương Hương công chúa trước. Ta còn tưởng rằng ngân hồ quân đoàn toàn là đồ nhát gan, bị khi dễ như vậy cũng không dám phản kháng? Làm hại ta hết hy vọng với bọn họ, thế cho nên bần đạo mới có thể buông bỏ hết thảy, chuyên tâm bế quan trị liệu thiết giáp thú, nếu sớm bết như vậy, bần đạo nhất định sẽ chờ bọn hắn a? Vậy cũng sẽ không bị ép có thêm một cô vợ. Ai ngờ ma xui quỷ khiến thế nào, hại bần đạo thật khổ.
Bần đạo suy đi nghĩ lại, sửng sốt phát hiện là không có biện pháp giải quyết nào tốt. Phụ thân thấy bộ dáng khó xử của ta, khinh thường nói :" Tiểu tử ngươi, đừng có mà được tiện nghi còn ra vẻ nữa. Người ta Hương Hương công chúa chính là mỹ nữ cao cấp nhất trên đại lục, không chỉ có giỏi ca múa, còn tinh thông vũ kỹ. Người khác cầu còn không được đấy thế mà ngươi còn bày đặt. Có thời gian rảnh thì đi luyện công phu đi, đỡ phải đến lúc đó bị vợ đánh cho răng rơi đầy đất thì thật là mất mặt. Ha ha! Đến lúc đó, ta sẽ không giúp ngươi nhặt răng đâu, ha ha!"
"Ngừng lại! Ngay cả minh thần kỵ sĩ đánh còn không lại ta, còn sợ tiểu hài tử như nàng sao?" Bần đạo buồn bực nói :"Sự tình không đơn giản như ngài hiểu đâu, ta là có nỗi khổ riêng, ngài như thế nào cũng không thương lượng qua với ta chứ?"
"Nỗi khổ riêng gì?" Phụ thân tò mò hỏi :"Cho ngươi mỹ nhân làm vợ, sao mà giống lão tử hại ngươi thế?"
"Nỗi khổ này ta không thể nói, nhưng ngài thực sự đã hại ta a!" Bần đạo cười khổ nói. Ta cũng không thể nói ta là dị giới thần tiên hạ phàm, tới đây là vì tìm lão bà a.
"Bớt nói nhảm đê!" Thiện ý của phụ thân giúp ta có được một người vợ chơi cùng, nhưng cuối cùng đảo lại thành người có lỗi, nên có chút tức giận nói :" Dù sao lão tử cũng đã đáp ứng rồi, cho dù ngươi có rơi đầu, cũng phải đem người ta cưới về."
Ta ngất! Bần đạo cảm giác giống như là bị bá vương ngạnh thương cung a!
/897
|