Mấy vạn chiến sĩ gầm lên tự đáy lòng, nhanh chóng dưới sự chỉ huy của Thất công chúa, vùng lên mạnh mẽ tấn công đại quân của Uy Khấu. Đây chính là một trận chiến hoàn toàn chênh lệch về thực lực. Nói về số lượng binh linh, Uy Khấu mặc dù nhiều nhưng chủ yếu lại là đạo quân ô hợp, chân chính là binh sĩ tinh anh chi có hơn ba vạn, so với quân sĩ của Thất công chúa ít hơn đến một nửa.
Lại nói đến trình độ của người chi huy, bên phía Uy Khấu lại là kém xa, chỉ cần nhìn vào việc hắn đem dân thường ra chiến trường chỉ để đủ quân số là có thể biết được hắn có bao nhiêu lợi hại. Về mặt chỉ huy trên chiến trường đem so với Thất công chúa thì thấp hơn không biết bao nhiêu lần. Hắn không ngờ âm mưu dùng dân thường làm quân tiên phong khiến đại quân của Thất công chủ tiêu hao không ít lại hoàn toàn thất bại, gần như chỉ trong chốc lát đã bị Thất công chúa hung bạo đánh bại.
Mà lúc sau khi tinh anh hai bên va chạm, lại càng khiến cho tướng chỉ huy của Uy Khấu một phen chết đứng. Binh sĩ của Thất công chúa, từng nhóm nhỏ phối hợp vô cùng ăn ý gây không ít khó chịu cho địch nhân. Quân hộ vệ dùng khiên chắn ngăn cản công kích, còn quân trường thương, cùng một lúc ba cây thương nhắm vào một người, trực tiếp đâm chết địch nhân. Tiếp đó là cung binh, chỉ cần nhanh không cần để ý đến chính xác, dù sao chiến trường cũng quá nhiều người, cho dù là nhắm hai mắt vẫn có thể bắn trúng, có tính áp chế rất mạnh mẽ, tạo cơ hội cho đồng đội tiêu diệt.
Ngõa Nạp quân sĩ phối hợp vô cùng tốt, lại thêm sự chỉ huy sáng suốt của Thất công chúa. Nàng chỉ cần phất tay ra hiệu với từng đội ngủ, lúc tiến, lúc lùi, khi thì đánh thọc sườn, khi lại bao vây, dù sao cục diện trên chiến trường cũng là lấy nhiều đánh ít, hơn nữa quân sĩ tinh nhuệ trong tay nàng còn nhiều gấp đôi so với Uy Khấu, chính vì thế Thất công chúa hoàn toàn nắm thế chủ động trong trận chiến. Nàng chỉ huy cuộc chiến này vô cùng thuận lợi nước chảy mây trôi, một trận chiến kinh điển này hoàn toàn có thể ghi vào trong sử sách.
Mặt khác bởi vì tốc chiến tốc thắng, Thất công chúa ngay tại thời điểm mấu chốt xuất ra quân đội pháp sư, nên vẻn vẹn chỉ trong vòng một giờ, Uy Khấu quân đội đã không còn chống trả nổi, bị đánh cho thất hồn bạt vía, kéo nhau chạy tán loạn, số quân chủ lực Uy Khấu còn sót lại, buộc phải rút lui lên Hoàng Lăng sơn.
Hoàng Lăng sơn chính là nơi đặt phần mộ tổ tiên của hoàng thất, khung cảnh hoàn toàn trái ngược với thành lũy gần đó, trên mặt đắt phủ kín nhưng cây cổ thụ tươi tốt, cảnh sắc vô cùng mê hoặc. Địa hình Hoàng Lăng sơn tuy không phải là dốc núi thẳng đứng, nhưng dù sao cũng là một khu đất cao vượt lên, hơn nữa còn có hàng trăm tiểu đội binh lính tinh nhuệ làm nhiệm vụ thủ vệ trên Hoàng Lăng, bảo vệ những chỗ quan trọng, bên cạnh đó còn có một vài cao nhân tà giáo dưới trướng Uy Khấu. Thất công chúa nếu muốn đánh chiếm nơi này, chỉ dựa vào mấy vạn người trong tay, cho dù là nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Quân lính Uy Khấu sau khi rút chạy lên, còn tưởng rằng đã an toàn. Dựa vào mấy vị cao nhân cùng với các cửa ải hung hiểm, ít nhất cũng có thể trì hoãn đến lúc viện quân đến, tuy nhiên bọn hắn không ngờ Thất công chúa ngay cả một chút ý định tấn công cũng không có, trực tiếp ra lệnh quân đoàn pháp sư phóng hỏa thiêu đốt cả ngọn núi. Lúc này tiết trời lại đang là tháng ba, vạn vật khô héo, nơi đây đã rất lâu chưa có mưa. T
Hơn nữa cũng là ông trời có mắt. Hôm nay lại nổi gió to, quả thật là gió trợ thế lửa, lửa cháy ngày càng mạnh. Dưới sự phụ trợ của Hỏa hệ pháp sư sử dụng pháp thuật trong một phạm vi lớn, thế lửa liền lập tức mạnh hơn rất nhiều, dễ dàng lan tràn khắp rừng cây phía ngoài, khói bốc lên cuồn cuộn bao phủ dày đặt toàn bộ ngọn núi, hỏa thiêu cả một mảng trời đỏ rực.
Trong lúc Hỏa hệ đại pháp sư tiếp tục thi triển "Siêu cấp túng hỏa phạm" một cách mạnh mẽ, Thất công chúa chỉ huy lực lược quân sĩ tiến vào Mộc Phản thành. Hướng đến hoàng cung, phủ quý tộc, các phú hào thương nhân điên cuồng cướp giật. Không chỉ đơn thuần là cướp đoạt đồ vật mà thậm chí còn bắt người, đem toàn bộ quý tộc ăn mặc sang trọng một lũ tập trung ngoài thành.
Về phần Thất công chúa lại ở phía ngoài thành chờ đợi, dù sao trong thành cũng có hơn mấy chục vạn dân chúng, chính vì thế nàng không dám phân tán quân sĩ. Tự chính mình dẫn theo hai vạn quân binh áp trận bên ngoài. Bắt được đám người quý tộc, Thất công chúa cũng không có thời gian thẩm vấn, trực tiếp xử tử, chặt xuống mấy ngàn thủ cấp xếp thành một nấm mộ, sau đó sai người dùng máu tươi, viết lên mặt đất mấy chữ to - Kính cẩn dùng thủ cấp của giặc bái tế linh hồn quân sĩ.
Ban đêm, khắp nơi trong Mộc Phản thành tràn ngập tiếng khóc cùng kêu la thảm thiết, Thất công chúa đối với hành vi man rợ này của thuộc hạ cũng chỉ khẽ nhíu mày vờ như không thấy. Quả thật cũng không thể trách này tuổi trẻ ngoan độc, nguyên do cũng chỉ tại việc làm của Uy Khấu mà khiến nàng vo cùng căm phẫn. Nàng từng phụ trách tiếp đãi sữ giả đám phán của Thú Nhân, đối với nguyên nhân xuất binh lần trước của Thú Nhân cũng là đã nghe kể lại.
Vốn dĩ cao tầng Thú Nhân đế quốc cũng hoàn toàn không rõ ràng chuyện tình Thú Nhân gia nhập quân đội Thất công chúa, chính là Uy Khấu sai cao thủ lén vào Ma thú sâm lâm, cố ý hướng tới Thú Hoàng bên trong Thú Vương thành bẩm báo. Uy Khấu lại nói nhảm rằng Thất công chúa kêu gọi Thú Nhân từ bỏ tín ngưỡng đối với Thú Thần quay sang Quang Minh Thần, bọn hắn còn nói Thất công chúa âm mưu từng chút một phản công Thú Nhân đế quốc. Đặc biệt là Uy Khấu khuyến khích quốc vương Thú Nhân đánh chiếm Ngõa Nạp có đất đai màu mỡ, sử dụng nhân loại làm nô dịch cho Thú Nhân, khiến cho quốc vương THú Nhân động lòng.
Sau cùng, Thú Hoàng nghe xuôi tai, liền phái Tam hoang tử mang theo hai vị tiên tri tiến hành thảo phạt nhân loại, lúc ấy mới xảy ra trận chiến. Một tràng chiến tranh này tuy rằng cuối cùng cũng dành thắng lợi tuy nhiên thương vong lại lớn vô cùng, nhất là Ngõa Nạp, binh sĩ thương vong lên đến mấy chục vạn, thậm chí ngay cả một vài quân đội tinh nhuệ cũng bị tiêu diệt. Đây chính là quân đội chính quy do một tay nàng huấn luyện. Nàng có thể không đau lòng sao? Có thể không căm hận Uy Khấu đến thấu xương sao?
Nàng hận nhất chính là Uy Khấu khiến nàng để lỡ mất thời cơ, nếu là Thú Nhân xâm lấn như nhưng năm trước, nàng lúc đó liền đem Tạp Tây Á xuất chinh, nội bộ Ngõa Nạp đế quốc sao có thể giống như hiện tại vật chất khó khăn, tài chính khó khăn. Khiến cho nàn đường đường là một công chúa, người người kính sợ, là một Thống soái Nữ Vũ Thần không ngờ lại phải lưu lạc làm hải tặc.
Chặng đường cướp bóc của Thất công chúa quả thật tràn ngập chua xót.
Ngày hôm sau, đại quân Ngõa Nạp thắng lợi quay trở về, vì vẫn chưa hết căm phẫn bọn hắn nhân danh Quang Minh thần ban cho Uy Khấu một lễ vật cuối cùng, lưu lại chính là một tòa thành khói lửa ngập trời. Tiếc thay cho một Mộc Phản thành, lịch sử mấy ngàn năm xem như kết thúc tại đây, toàn bộ nhà dân trong Mộc Phản thành đều trở thành ngọn đuốc chúc mừng chiến thắng của Thất công chúa. Mấy chục vạn cư dân sống sót phải mất tới ba ngày ba đêm mới có thể dập tắt được ngọn lửa, nhưng mà toàn bộ toàn thành bây giờ đã hoàn toàn biện thành một bãi đất trống.
Còn những vật trân quý cướp đoạt từ hoàng thất, Thất công chúa đều ném vào thành thị đang thiêu đốt ngút trời, hiên ngang quay trở lại bờ biển, bước lên chiến hạm, quay về nước. Toàn bộ hành động tập kích bất ngờ chỉ vẻn vẹn kéo dài trong bảy ngày, trải qua tiếp bảy ngày nữa, lúc này viện binh Uy Khấu mới chậm rãi chạy đến, nhìn thấy thành thị gần như hoàn toàn biến mất, toàn bộ binh sĩ Uy Khấu đều là kìm không được mà ngây ngốc một hồi lâu.
Một tháng sau, hai vị nữ anh hùng truyền kỳ chiến thắng trở về nước, tự mình kiểm kê số lượng chiến lợi phẩm. Mân Nhi điên cuồng cướp bóc mười ba thành trì hiển nhiên là vượt xa sao với Thất công chúa. Nhưng chỉ là về số lượng, còn về phần trân quý, Thất công chúa cướp bóc chính là của Hoàng Thất a. So với Mân Nhi thì cao cấp hơn rất nhiều. Kết cục quy đổi thành tiền mặt, ước chừng cả hai đều thu hoạch đến gần một triệu, bất phân thắng bại.
Bất quá nếu như là nói rõ ràng, những thứ này vốn dĩ có thể đáng giá lên đến một triệu cũng không phải là giá trị thật sự đến mức đó, nguyên do là bởi vì quý hiếm mà giá cả được nâng cao. Những đồ vật tương tự được Hoàng gia sử dụng như Uy Khấu tuy rằng cũng được tạo ra từ bạc trắng nguyên bản, đều là đồ vật trong đại lục vương thất. Nhưng xét về kiểu dáng và phong cách lại hoàn toàn khác biệt, chính điều này đã làm cho các quý tộc có sở thích sưu tầm trở nên điên cuồng. Dưới sự điên cuồng của bọn họ, một đồ ăn bằng bạc có giá trị một ngàn tiền vàng, lại có thể được mua với cái giá mười vạn.
Chính vì thế, việc định giá đã được nâng lên đến hết mức có thể, cũng chỉ có thể được một triệu, nhưng là tại sau khi thông qua các nhà môi giới đến được tay các nàng đã không còn có thể tới con số này. Thu hoạch lớn như vậy, liền là làm cho Ngõa Nạp cùng Tạp Tây Á hai bên luôn bị đau đầu vì khủng hoảng tài chính đã có thể nhẹ nhõm được không ít. Truyện "Trương Tam Phong dị giới du " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Tuy nhiên theo nhận xét của bần đạo, công lao Thất công chúa so với Mân Nhi còn lớn hơn, thiêu Hoàng Lăng sơn, hủy cố đô, tại lĩnh vực chính trị so ra vẫn là hơn rất nhiều lần so với việc cướp bóc mấy tòa thành thị. Hơn nữa Thất công chúa chính là chiến đấu trên đất liền, một đoạn đường dài hơn trăm cây số hành quân mới đến mục tiêu, vừa tới nơi đã lập tức chiến đấu. Vậy mà vẫn có thể chiến thắng, không những thế còn cướp đoạt và thiêu hủy, tất cả nhưng việc quan trọng đều hoàn thành, lại bình an trỏe về, thật sự là quá đỗi thần kỳ. Tin rằng một hồi chiến đấu này nhanh chóng sẽ xuất hiện trong các bài giảng tại học viện quân sự.
Lúc này về phần Giáo Đình, đối mặt với thương vong thảm trọng của Thánh Chiến quân, vẫn là không biết phải đối phó với đại biểu các quốc gia như thế nào. Hiện tại lại vừa vặn xuất hiện hai nhân vật tiêu biểu các nàng, lập tức vịn cớ liền nói, tất thảy bọn hắn đều là tổ chức Thánh Chiến quân, vì cớ gì chỉ với hai nữ nhân bọn họ mà có thể thắng lợi trở về, không những thế còn thiêu hủy Hoàng Lăng của Uy Khấu, bọn người các ngươi lại than phiền là tổn thất thảm trọng? Chẳng lẽ một đám đàn ông lại không thể so sánh với hai nữ nhân sao? Truyện "Trương Tam Phong dị giới du " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Đại biểu các quốc gia bị Giáo Đình chỉ trích như vạy, liệu còn có ai dám nhiều lời a? Ai nấy đều tối tăm mặt mũi mà rời đi. Dù sao việc này cũng tuyệt đối chính xác, đối với sự kích động lớn như thế toàn bộ đại lục đều một phen chấn động. Đặc biệt là các thanh niên trẻ tuổi, bọn hắn đau xót phát hiện, nếu cứ theo tình huống này tiếp diễn, cái gọi là Thánh Chiến quả thật cũng chỉ là sân khấu biểu diễn của hai nữ nhân này mà thôi, các nam nhân chỉ huy xuất sắc trên đại lục cũng chỉ có thể tự sát tập thể mà thôi.
Vốn dĩ bọn hắn đã bị Thất công chúa giống như một ngọn núi sừng sững đứng trên đầu đã khiến nam nhân bọn hắn mất mặt, hiện tại lại xuất hiện thêm Mân Nhi, nữ tử xinh đẹp tuyệt đỉnh, lần đầu tiên xuất hiện lại có thể ngang bằng bới Thất công chúa, đạt được chiến tích kiêu nhân, hiển nhiên cho dù có lấy toàn bộ nam nhân chỉ huy Thánh Chiến ra so sánh cũng không thể bằng được.
Tiếp đó, Âu Dương Nhược Lan, cũng thấy thú vị, biết được hai vị mỹ nữ đạt được thắng lợi huy hoàng, cũng vì nữ nhân so tranh mà cao hứng thuận miệng ngâm hai câu thơ "Mân Nhi sơ hiện - Liên thành đỗng khốc - Công chúa nhất nộ - Hỏa phần cố đô - Khả tiếu liên quân - Nam nhi bách vạn - Tẫn số thư phục - Thánh Chiến phong hỏa - Thùy chấn hùng phong" (tạm dịch : Mân nhi hiện thân - Liên thành khóc thảm - Công chúa nổi giận - Hỏa thiêu cố đô - Liên quân hài hước - Trăm vạn nam nhân - Cúi đầu chịu phục - Thánh Chiến khốc liệt - Cường mãnh là ai? GD)
Những câu nói đó được mọi người truyền tụng khắp nơi, tại đại lục trải qua một hồi dậy sóng nữ quyền, các lão gia chỉ trong vòng một đêm hoàn toàn mất hết quang vinh của nam nhân, hiện tại câu cửa miệng thông dụng nhất trên toàn bộ đại lục chính là nam nhân thật sự kém cỏi a, ngay cả là run rẩy cũng không thể bằng được hai nữ nhân.
Lần này, ngoài Thất công chúa và Mân Nhi tranh đoạt hoàn toàn không còn người nào đổ bộ vào Đại đảo, Giáo Đình cùng tam đại đế quốc cũng không thể mạnh mẽ đòi chia phần chiến lợi phẩm, bất quá các nàng cũng rất hiểu chuyện, dâng lên Giáo Đình hai phần lợi nhuận thu được, gọi là lễ vật dâng lên Thần. Đây cũng chính là thông lệ.
Phía Đại lục vui vẻ phân chia chiến lợi phẩm, nhưng về phần Uy Khấu thì ngược lại, cả nước vô cùng bi ai, lần tổn thất này đã hoàn toàn làm cho bọn hắn oán hận, đặc biệt là phần mộ tổ tiên của Uy Khấu Hoàng gia bị hỏa thiêu, bọn hắn hận sôi gan, lập thệ tiến hành báo thù một cách tàn khốc nhất. Mà lúc này phía Giáo Đình đã lần lượt hai lần phái đến gần trăm vạn binh lính chính quy số ba mươi tám dự tính phải tới tháng sáu mới có thể đến nơi, đến lúc đó, thông thường hẳn là có thể từng bước tiêu diệt thế lực còn sót lại trên hai Đại đảo, tất nhiên đây chỉ là theo tính toán mà thôi, sự tình ngày sau, ai có thể biết trước được?
Thời tiết tháng tư nóng như lò nung, ba người bần đạo trên hành trình đã muốn cạn kiệt sức lực, mới thoáng ngồi xuống chưa kịp nghỉ ngơi liền có người nhận ra. Chúng ta nói là hóa trang nhưng kỳ thật cũng chỉ là thay đổi quần áo, chẳng ai ngờ rằng tại Ngõa Nạp đế quốc này vẫn còn có người quen, kết quả là bị chiến sĩ tham gia thủ thành lúc tối hậu nhân ra.
Bọn hắn thấy ta thì vô cùng niềm nở, kêu lên sửng sốt khiến cho rất nhiều người chú ý, mọi người nhanh chóng chạy đi bẩm báo. Tin tức ta đến rất nhanh chóng đã bị lan truyền khắp thành. Sau đó, chúng ta được bọn hắn nghênh đón giống như đại anh hùng, dọc theo đường đi, tràn ngập người hoan nghênh, thành chủ còn tự mình chạy đến tiếp đãi ta. Chúng ta trong lần đại chiến với Thú Nhân đã có gặp qua, bần đạo rất có ấn tượng về hắn, khắc sâu vào trí nhớ ta.
Hiển nhiên là hắn sau khi biết ta tới đã sớm chuẩn bị cho ta một nơi thật tốt. Trong mặt bọn họ, ta mới thật sự là đại công thần chống cự với Thú Nhân, cho nên cách thức tiếp đãi ta tất cả đều giống với tiếp đãi một quốc vương. Hơn nữa toàn bộ kẻ hầu hạ bọn ta cùng với cảnh vệ vân vân, trong ánh mắt bọn họ lộ ra tâm tình cảm kích cùng kính sợ, làm cho trong lòng bần đạo xúc động vô cùng.
Tại chỗ ở được đặc biệt chuẩn bị cho bần đạo, chúng ta tắm rửa thoải mái, thay đổi quần áo sạch sẽ, ăn uống một chút, sau đó mới thông qua sự giới thiệu của thành chủ gặp mặt đại biểu Thú Nhân. Địa điểm gặp mặt là ở phòng khách tại phủ của thành chủ, thời điểm chúng ta đến phát hiện xứ giả Thú Nhân đã đợi sắn ở nơi này.
Bọn hắn tổng cộng gồm bốn người, sau khi nhìn thấy chúng ta, nhiệt tình đứng dậy tiếp đón. Dẫn đầu Thú Nhân là một vị thân mình không quá cao lớn, hắn so ra cùng với kích thước của nhân loại hoàn toàn không sai biệt lắm. Trang phục cũng giống với nhân loại. Thoạt nhìn đã biết đó chính là lễ phục của quý tộc nhân loại. Bên ngoài da lộ ra không ít lông màu đỏ, râu trên mặt đã có chút bạc trắng, chứng tỏ tuổi của hắn cũng không còn trẻ. Mặt hắn có nét rất giống với Hồ Ly, ta đoán hắn rất có thể là người của Hồ tộc. Nghe đồn người trong tộc này luôn luôn xuất hiện những người thông minh, xem ra quả đúng là như vậy.
Bên phải hắn chính là một Ngưu Đâu nhân, dáng người vô cùng cường tráng, thân thể ước chường cao đến bốn thước, cũng may nơi đây là phòng khách của phủ thành chủ có chút rộng rãi, bằng không quả thật hắn có muốn vào cũng không được. Nằm ngoài dự đoán của mọi người là trong tay hắn không hề có Đồ đằng trụ, toàn thân cũng không có gì làm vũ khí, trên người hắn toàn bộ đều được bao bọc bới một lớp da thú, lộ ra một thân thể vô cùng tráng kiện, dễ dàng nhận thấy là một người phóng khoáng, khí tức của một cao thủ lẫm liệt.
Bần đạo dùng thần thức thoáng lướt qua liền phát hiện, hặn hiện tại là cấp bậc cao thủ Kiếm Thần, cấp bậc đấu khí hoàn toàn không kém hơn gia gia, so với Tam hoàng tử của Thú Nhân là Liệt Diễm và Bỉ Mông thua kém không bao nhiêu, rõ ràng là tại đây bảo hộ cho xứ giả, xem ra xứ giả lần này hoàn toàn không đơn giản a, có thể phái ra cấp bậc Kiếm Thần bảo hộ cho mình quả thật so với đãi ngộ của bần đạo hoàn toàn không hề kém cạnh.
Bên trái xứ giả là một vị cự ma, hắn cũng tùy ý phông trương ra lớp da thú trên người, đồng thời trên tay hắn còn cầm một Hắc mộc trượng, thân thể phát ra khí tức vô cùng tà ác, sau khi xem xét năng lượng của hắn bần đạo kết luận hắn chính là một loại pháp sư chuyên sử dụng pháp thuật kỳ quái, nhưng bần đạo cũng không rõ đó là loại pháp thuật gì, dù sao cũng chưa từng gặp qua loại năng lượng nào tương tự như vậy. Ha ha, xem ra lần này bần đạo có cơ hội được mở rộng tầm mắt a.
Ngoài ba người bọn họ, vị cuối cùng là một Ưng Nhân, hắn đối với việc đứng lên tiếp đón ta có vẻ rất không hài lòng, cố ý đứng tránh phía sau ba người kia, hơn nữa không biết là vô ý hay cố tình trong lúc nhìn thoáng qua bần đạo, hai mắt đều tràn ngập thù hận. Kỳ lạ, chẳng lẽ trong đám người Ưng Nhân mà ta tiêu diệt chẳng lẽ có người thân của hắn?
"Vị này chính là sứ giả được Thú Nhân đế quốc cử tới, Á Lộ Khắc tiên sinh" thành chủ giới thiệu "Vị này chính là đại hán lĩnh chủ Long Thanh Thiên"
"Các hạ hảo" Á Lộ Khắc lễ phép nói "Hân hạnh được gặp ngài"
"Ngài hảo, ta cũng vậy" Bần đạo nói một câu khách khí, tiếp đó hai bên chúng ta thay nhau giới thiệu tùy tùng. Lúc hắn giới thiệu, bần đạo biết được Ngưu đầu nhan tên gọi là Huyết Đề, cự ma là Lạp Thính Khắc, Ưng Nhân tên Giáo Kiêu Niểu, ha ha, Kiểu niểu (tức mềm mại-GD) không phải là chim nhỏ chứ? Sao lại có thể có người mang tên này?
Tiếp đó bọn người chúng ta cùng ngồi xuống, chính thức bắt đầu bàn luận, bần đạo chú ý đến ghế ngồi của Ngưu Đầu nhân chính là được chế tạo đặc biệt để có thể chịu đựng trọng lượng của hắn, e rằng những ghế dựa bình thường không thể chịu nổi chính vì thế đối với sự an bài đặc biệt này hắn tỏ ra rất hài lòng.
"Lần này có thể mời được lĩnh chủ đại nhân đến thăm Thú Nhân đế quốc chúng ta thật sự là vinh hạnh vô cùng" tên Hồ tộc Á Lộ Khắc cười nói "Ngài nhận lời mời của chúng ta, ngàn dặm xa xôi không quản cực khổ đến nơi này quả thật khiến chúng ta cảm động không thôi" T
"Ngài quá khách khí, có thể được các người mời ta cảm thấy vô cùng hân hạnh" Bần đạo cười nói, nhưng là ở trong lòng lại nghĩ, có thật là đám người các ngươi mời ta? Vì muốn biết rõ ràng ta lại hỏi "Thật sự là nghĩ không ra, trên đại lục có vô số danh nhân quý quốc, tại sao lại mời một tên vô danh tiểu tốt như ta vậy? Có thể cho ta biết nguyên nhân sâu xa được không?"
Lại nói đến trình độ của người chi huy, bên phía Uy Khấu lại là kém xa, chỉ cần nhìn vào việc hắn đem dân thường ra chiến trường chỉ để đủ quân số là có thể biết được hắn có bao nhiêu lợi hại. Về mặt chỉ huy trên chiến trường đem so với Thất công chúa thì thấp hơn không biết bao nhiêu lần. Hắn không ngờ âm mưu dùng dân thường làm quân tiên phong khiến đại quân của Thất công chủ tiêu hao không ít lại hoàn toàn thất bại, gần như chỉ trong chốc lát đã bị Thất công chúa hung bạo đánh bại.
Mà lúc sau khi tinh anh hai bên va chạm, lại càng khiến cho tướng chỉ huy của Uy Khấu một phen chết đứng. Binh sĩ của Thất công chúa, từng nhóm nhỏ phối hợp vô cùng ăn ý gây không ít khó chịu cho địch nhân. Quân hộ vệ dùng khiên chắn ngăn cản công kích, còn quân trường thương, cùng một lúc ba cây thương nhắm vào một người, trực tiếp đâm chết địch nhân. Tiếp đó là cung binh, chỉ cần nhanh không cần để ý đến chính xác, dù sao chiến trường cũng quá nhiều người, cho dù là nhắm hai mắt vẫn có thể bắn trúng, có tính áp chế rất mạnh mẽ, tạo cơ hội cho đồng đội tiêu diệt.
Ngõa Nạp quân sĩ phối hợp vô cùng tốt, lại thêm sự chỉ huy sáng suốt của Thất công chúa. Nàng chỉ cần phất tay ra hiệu với từng đội ngủ, lúc tiến, lúc lùi, khi thì đánh thọc sườn, khi lại bao vây, dù sao cục diện trên chiến trường cũng là lấy nhiều đánh ít, hơn nữa quân sĩ tinh nhuệ trong tay nàng còn nhiều gấp đôi so với Uy Khấu, chính vì thế Thất công chúa hoàn toàn nắm thế chủ động trong trận chiến. Nàng chỉ huy cuộc chiến này vô cùng thuận lợi nước chảy mây trôi, một trận chiến kinh điển này hoàn toàn có thể ghi vào trong sử sách.
Mặt khác bởi vì tốc chiến tốc thắng, Thất công chúa ngay tại thời điểm mấu chốt xuất ra quân đội pháp sư, nên vẻn vẹn chỉ trong vòng một giờ, Uy Khấu quân đội đã không còn chống trả nổi, bị đánh cho thất hồn bạt vía, kéo nhau chạy tán loạn, số quân chủ lực Uy Khấu còn sót lại, buộc phải rút lui lên Hoàng Lăng sơn.
Hoàng Lăng sơn chính là nơi đặt phần mộ tổ tiên của hoàng thất, khung cảnh hoàn toàn trái ngược với thành lũy gần đó, trên mặt đắt phủ kín nhưng cây cổ thụ tươi tốt, cảnh sắc vô cùng mê hoặc. Địa hình Hoàng Lăng sơn tuy không phải là dốc núi thẳng đứng, nhưng dù sao cũng là một khu đất cao vượt lên, hơn nữa còn có hàng trăm tiểu đội binh lính tinh nhuệ làm nhiệm vụ thủ vệ trên Hoàng Lăng, bảo vệ những chỗ quan trọng, bên cạnh đó còn có một vài cao nhân tà giáo dưới trướng Uy Khấu. Thất công chúa nếu muốn đánh chiếm nơi này, chỉ dựa vào mấy vạn người trong tay, cho dù là nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Quân lính Uy Khấu sau khi rút chạy lên, còn tưởng rằng đã an toàn. Dựa vào mấy vị cao nhân cùng với các cửa ải hung hiểm, ít nhất cũng có thể trì hoãn đến lúc viện quân đến, tuy nhiên bọn hắn không ngờ Thất công chúa ngay cả một chút ý định tấn công cũng không có, trực tiếp ra lệnh quân đoàn pháp sư phóng hỏa thiêu đốt cả ngọn núi. Lúc này tiết trời lại đang là tháng ba, vạn vật khô héo, nơi đây đã rất lâu chưa có mưa. T
Hơn nữa cũng là ông trời có mắt. Hôm nay lại nổi gió to, quả thật là gió trợ thế lửa, lửa cháy ngày càng mạnh. Dưới sự phụ trợ của Hỏa hệ pháp sư sử dụng pháp thuật trong một phạm vi lớn, thế lửa liền lập tức mạnh hơn rất nhiều, dễ dàng lan tràn khắp rừng cây phía ngoài, khói bốc lên cuồn cuộn bao phủ dày đặt toàn bộ ngọn núi, hỏa thiêu cả một mảng trời đỏ rực.
Trong lúc Hỏa hệ đại pháp sư tiếp tục thi triển "Siêu cấp túng hỏa phạm" một cách mạnh mẽ, Thất công chúa chỉ huy lực lược quân sĩ tiến vào Mộc Phản thành. Hướng đến hoàng cung, phủ quý tộc, các phú hào thương nhân điên cuồng cướp giật. Không chỉ đơn thuần là cướp đoạt đồ vật mà thậm chí còn bắt người, đem toàn bộ quý tộc ăn mặc sang trọng một lũ tập trung ngoài thành.
Về phần Thất công chúa lại ở phía ngoài thành chờ đợi, dù sao trong thành cũng có hơn mấy chục vạn dân chúng, chính vì thế nàng không dám phân tán quân sĩ. Tự chính mình dẫn theo hai vạn quân binh áp trận bên ngoài. Bắt được đám người quý tộc, Thất công chúa cũng không có thời gian thẩm vấn, trực tiếp xử tử, chặt xuống mấy ngàn thủ cấp xếp thành một nấm mộ, sau đó sai người dùng máu tươi, viết lên mặt đất mấy chữ to - Kính cẩn dùng thủ cấp của giặc bái tế linh hồn quân sĩ.
Ban đêm, khắp nơi trong Mộc Phản thành tràn ngập tiếng khóc cùng kêu la thảm thiết, Thất công chúa đối với hành vi man rợ này của thuộc hạ cũng chỉ khẽ nhíu mày vờ như không thấy. Quả thật cũng không thể trách này tuổi trẻ ngoan độc, nguyên do cũng chỉ tại việc làm của Uy Khấu mà khiến nàng vo cùng căm phẫn. Nàng từng phụ trách tiếp đãi sữ giả đám phán của Thú Nhân, đối với nguyên nhân xuất binh lần trước của Thú Nhân cũng là đã nghe kể lại.
Vốn dĩ cao tầng Thú Nhân đế quốc cũng hoàn toàn không rõ ràng chuyện tình Thú Nhân gia nhập quân đội Thất công chúa, chính là Uy Khấu sai cao thủ lén vào Ma thú sâm lâm, cố ý hướng tới Thú Hoàng bên trong Thú Vương thành bẩm báo. Uy Khấu lại nói nhảm rằng Thất công chúa kêu gọi Thú Nhân từ bỏ tín ngưỡng đối với Thú Thần quay sang Quang Minh Thần, bọn hắn còn nói Thất công chúa âm mưu từng chút một phản công Thú Nhân đế quốc. Đặc biệt là Uy Khấu khuyến khích quốc vương Thú Nhân đánh chiếm Ngõa Nạp có đất đai màu mỡ, sử dụng nhân loại làm nô dịch cho Thú Nhân, khiến cho quốc vương THú Nhân động lòng.
Sau cùng, Thú Hoàng nghe xuôi tai, liền phái Tam hoang tử mang theo hai vị tiên tri tiến hành thảo phạt nhân loại, lúc ấy mới xảy ra trận chiến. Một tràng chiến tranh này tuy rằng cuối cùng cũng dành thắng lợi tuy nhiên thương vong lại lớn vô cùng, nhất là Ngõa Nạp, binh sĩ thương vong lên đến mấy chục vạn, thậm chí ngay cả một vài quân đội tinh nhuệ cũng bị tiêu diệt. Đây chính là quân đội chính quy do một tay nàng huấn luyện. Nàng có thể không đau lòng sao? Có thể không căm hận Uy Khấu đến thấu xương sao?
Nàng hận nhất chính là Uy Khấu khiến nàng để lỡ mất thời cơ, nếu là Thú Nhân xâm lấn như nhưng năm trước, nàng lúc đó liền đem Tạp Tây Á xuất chinh, nội bộ Ngõa Nạp đế quốc sao có thể giống như hiện tại vật chất khó khăn, tài chính khó khăn. Khiến cho nàn đường đường là một công chúa, người người kính sợ, là một Thống soái Nữ Vũ Thần không ngờ lại phải lưu lạc làm hải tặc.
Chặng đường cướp bóc của Thất công chúa quả thật tràn ngập chua xót.
Ngày hôm sau, đại quân Ngõa Nạp thắng lợi quay trở về, vì vẫn chưa hết căm phẫn bọn hắn nhân danh Quang Minh thần ban cho Uy Khấu một lễ vật cuối cùng, lưu lại chính là một tòa thành khói lửa ngập trời. Tiếc thay cho một Mộc Phản thành, lịch sử mấy ngàn năm xem như kết thúc tại đây, toàn bộ nhà dân trong Mộc Phản thành đều trở thành ngọn đuốc chúc mừng chiến thắng của Thất công chúa. Mấy chục vạn cư dân sống sót phải mất tới ba ngày ba đêm mới có thể dập tắt được ngọn lửa, nhưng mà toàn bộ toàn thành bây giờ đã hoàn toàn biện thành một bãi đất trống.
Còn những vật trân quý cướp đoạt từ hoàng thất, Thất công chúa đều ném vào thành thị đang thiêu đốt ngút trời, hiên ngang quay trở lại bờ biển, bước lên chiến hạm, quay về nước. Toàn bộ hành động tập kích bất ngờ chỉ vẻn vẹn kéo dài trong bảy ngày, trải qua tiếp bảy ngày nữa, lúc này viện binh Uy Khấu mới chậm rãi chạy đến, nhìn thấy thành thị gần như hoàn toàn biến mất, toàn bộ binh sĩ Uy Khấu đều là kìm không được mà ngây ngốc một hồi lâu.
Một tháng sau, hai vị nữ anh hùng truyền kỳ chiến thắng trở về nước, tự mình kiểm kê số lượng chiến lợi phẩm. Mân Nhi điên cuồng cướp bóc mười ba thành trì hiển nhiên là vượt xa sao với Thất công chúa. Nhưng chỉ là về số lượng, còn về phần trân quý, Thất công chúa cướp bóc chính là của Hoàng Thất a. So với Mân Nhi thì cao cấp hơn rất nhiều. Kết cục quy đổi thành tiền mặt, ước chừng cả hai đều thu hoạch đến gần một triệu, bất phân thắng bại.
Bất quá nếu như là nói rõ ràng, những thứ này vốn dĩ có thể đáng giá lên đến một triệu cũng không phải là giá trị thật sự đến mức đó, nguyên do là bởi vì quý hiếm mà giá cả được nâng cao. Những đồ vật tương tự được Hoàng gia sử dụng như Uy Khấu tuy rằng cũng được tạo ra từ bạc trắng nguyên bản, đều là đồ vật trong đại lục vương thất. Nhưng xét về kiểu dáng và phong cách lại hoàn toàn khác biệt, chính điều này đã làm cho các quý tộc có sở thích sưu tầm trở nên điên cuồng. Dưới sự điên cuồng của bọn họ, một đồ ăn bằng bạc có giá trị một ngàn tiền vàng, lại có thể được mua với cái giá mười vạn.
Chính vì thế, việc định giá đã được nâng lên đến hết mức có thể, cũng chỉ có thể được một triệu, nhưng là tại sau khi thông qua các nhà môi giới đến được tay các nàng đã không còn có thể tới con số này. Thu hoạch lớn như vậy, liền là làm cho Ngõa Nạp cùng Tạp Tây Á hai bên luôn bị đau đầu vì khủng hoảng tài chính đã có thể nhẹ nhõm được không ít. Truyện "Trương Tam Phong dị giới du " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Tuy nhiên theo nhận xét của bần đạo, công lao Thất công chúa so với Mân Nhi còn lớn hơn, thiêu Hoàng Lăng sơn, hủy cố đô, tại lĩnh vực chính trị so ra vẫn là hơn rất nhiều lần so với việc cướp bóc mấy tòa thành thị. Hơn nữa Thất công chúa chính là chiến đấu trên đất liền, một đoạn đường dài hơn trăm cây số hành quân mới đến mục tiêu, vừa tới nơi đã lập tức chiến đấu. Vậy mà vẫn có thể chiến thắng, không những thế còn cướp đoạt và thiêu hủy, tất cả nhưng việc quan trọng đều hoàn thành, lại bình an trỏe về, thật sự là quá đỗi thần kỳ. Tin rằng một hồi chiến đấu này nhanh chóng sẽ xuất hiện trong các bài giảng tại học viện quân sự.
Lúc này về phần Giáo Đình, đối mặt với thương vong thảm trọng của Thánh Chiến quân, vẫn là không biết phải đối phó với đại biểu các quốc gia như thế nào. Hiện tại lại vừa vặn xuất hiện hai nhân vật tiêu biểu các nàng, lập tức vịn cớ liền nói, tất thảy bọn hắn đều là tổ chức Thánh Chiến quân, vì cớ gì chỉ với hai nữ nhân bọn họ mà có thể thắng lợi trở về, không những thế còn thiêu hủy Hoàng Lăng của Uy Khấu, bọn người các ngươi lại than phiền là tổn thất thảm trọng? Chẳng lẽ một đám đàn ông lại không thể so sánh với hai nữ nhân sao? Truyện "Trương Tam Phong dị giới du " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Đại biểu các quốc gia bị Giáo Đình chỉ trích như vạy, liệu còn có ai dám nhiều lời a? Ai nấy đều tối tăm mặt mũi mà rời đi. Dù sao việc này cũng tuyệt đối chính xác, đối với sự kích động lớn như thế toàn bộ đại lục đều một phen chấn động. Đặc biệt là các thanh niên trẻ tuổi, bọn hắn đau xót phát hiện, nếu cứ theo tình huống này tiếp diễn, cái gọi là Thánh Chiến quả thật cũng chỉ là sân khấu biểu diễn của hai nữ nhân này mà thôi, các nam nhân chỉ huy xuất sắc trên đại lục cũng chỉ có thể tự sát tập thể mà thôi.
Vốn dĩ bọn hắn đã bị Thất công chúa giống như một ngọn núi sừng sững đứng trên đầu đã khiến nam nhân bọn hắn mất mặt, hiện tại lại xuất hiện thêm Mân Nhi, nữ tử xinh đẹp tuyệt đỉnh, lần đầu tiên xuất hiện lại có thể ngang bằng bới Thất công chúa, đạt được chiến tích kiêu nhân, hiển nhiên cho dù có lấy toàn bộ nam nhân chỉ huy Thánh Chiến ra so sánh cũng không thể bằng được.
Tiếp đó, Âu Dương Nhược Lan, cũng thấy thú vị, biết được hai vị mỹ nữ đạt được thắng lợi huy hoàng, cũng vì nữ nhân so tranh mà cao hứng thuận miệng ngâm hai câu thơ "Mân Nhi sơ hiện - Liên thành đỗng khốc - Công chúa nhất nộ - Hỏa phần cố đô - Khả tiếu liên quân - Nam nhi bách vạn - Tẫn số thư phục - Thánh Chiến phong hỏa - Thùy chấn hùng phong" (tạm dịch : Mân nhi hiện thân - Liên thành khóc thảm - Công chúa nổi giận - Hỏa thiêu cố đô - Liên quân hài hước - Trăm vạn nam nhân - Cúi đầu chịu phục - Thánh Chiến khốc liệt - Cường mãnh là ai? GD)
Những câu nói đó được mọi người truyền tụng khắp nơi, tại đại lục trải qua một hồi dậy sóng nữ quyền, các lão gia chỉ trong vòng một đêm hoàn toàn mất hết quang vinh của nam nhân, hiện tại câu cửa miệng thông dụng nhất trên toàn bộ đại lục chính là nam nhân thật sự kém cỏi a, ngay cả là run rẩy cũng không thể bằng được hai nữ nhân.
Lần này, ngoài Thất công chúa và Mân Nhi tranh đoạt hoàn toàn không còn người nào đổ bộ vào Đại đảo, Giáo Đình cùng tam đại đế quốc cũng không thể mạnh mẽ đòi chia phần chiến lợi phẩm, bất quá các nàng cũng rất hiểu chuyện, dâng lên Giáo Đình hai phần lợi nhuận thu được, gọi là lễ vật dâng lên Thần. Đây cũng chính là thông lệ.
Phía Đại lục vui vẻ phân chia chiến lợi phẩm, nhưng về phần Uy Khấu thì ngược lại, cả nước vô cùng bi ai, lần tổn thất này đã hoàn toàn làm cho bọn hắn oán hận, đặc biệt là phần mộ tổ tiên của Uy Khấu Hoàng gia bị hỏa thiêu, bọn hắn hận sôi gan, lập thệ tiến hành báo thù một cách tàn khốc nhất. Mà lúc này phía Giáo Đình đã lần lượt hai lần phái đến gần trăm vạn binh lính chính quy số ba mươi tám dự tính phải tới tháng sáu mới có thể đến nơi, đến lúc đó, thông thường hẳn là có thể từng bước tiêu diệt thế lực còn sót lại trên hai Đại đảo, tất nhiên đây chỉ là theo tính toán mà thôi, sự tình ngày sau, ai có thể biết trước được?
Thời tiết tháng tư nóng như lò nung, ba người bần đạo trên hành trình đã muốn cạn kiệt sức lực, mới thoáng ngồi xuống chưa kịp nghỉ ngơi liền có người nhận ra. Chúng ta nói là hóa trang nhưng kỳ thật cũng chỉ là thay đổi quần áo, chẳng ai ngờ rằng tại Ngõa Nạp đế quốc này vẫn còn có người quen, kết quả là bị chiến sĩ tham gia thủ thành lúc tối hậu nhân ra.
Bọn hắn thấy ta thì vô cùng niềm nở, kêu lên sửng sốt khiến cho rất nhiều người chú ý, mọi người nhanh chóng chạy đi bẩm báo. Tin tức ta đến rất nhanh chóng đã bị lan truyền khắp thành. Sau đó, chúng ta được bọn hắn nghênh đón giống như đại anh hùng, dọc theo đường đi, tràn ngập người hoan nghênh, thành chủ còn tự mình chạy đến tiếp đãi ta. Chúng ta trong lần đại chiến với Thú Nhân đã có gặp qua, bần đạo rất có ấn tượng về hắn, khắc sâu vào trí nhớ ta.
Hiển nhiên là hắn sau khi biết ta tới đã sớm chuẩn bị cho ta một nơi thật tốt. Trong mặt bọn họ, ta mới thật sự là đại công thần chống cự với Thú Nhân, cho nên cách thức tiếp đãi ta tất cả đều giống với tiếp đãi một quốc vương. Hơn nữa toàn bộ kẻ hầu hạ bọn ta cùng với cảnh vệ vân vân, trong ánh mắt bọn họ lộ ra tâm tình cảm kích cùng kính sợ, làm cho trong lòng bần đạo xúc động vô cùng.
Tại chỗ ở được đặc biệt chuẩn bị cho bần đạo, chúng ta tắm rửa thoải mái, thay đổi quần áo sạch sẽ, ăn uống một chút, sau đó mới thông qua sự giới thiệu của thành chủ gặp mặt đại biểu Thú Nhân. Địa điểm gặp mặt là ở phòng khách tại phủ của thành chủ, thời điểm chúng ta đến phát hiện xứ giả Thú Nhân đã đợi sắn ở nơi này.
Bọn hắn tổng cộng gồm bốn người, sau khi nhìn thấy chúng ta, nhiệt tình đứng dậy tiếp đón. Dẫn đầu Thú Nhân là một vị thân mình không quá cao lớn, hắn so ra cùng với kích thước của nhân loại hoàn toàn không sai biệt lắm. Trang phục cũng giống với nhân loại. Thoạt nhìn đã biết đó chính là lễ phục của quý tộc nhân loại. Bên ngoài da lộ ra không ít lông màu đỏ, râu trên mặt đã có chút bạc trắng, chứng tỏ tuổi của hắn cũng không còn trẻ. Mặt hắn có nét rất giống với Hồ Ly, ta đoán hắn rất có thể là người của Hồ tộc. Nghe đồn người trong tộc này luôn luôn xuất hiện những người thông minh, xem ra quả đúng là như vậy.
Bên phải hắn chính là một Ngưu Đâu nhân, dáng người vô cùng cường tráng, thân thể ước chường cao đến bốn thước, cũng may nơi đây là phòng khách của phủ thành chủ có chút rộng rãi, bằng không quả thật hắn có muốn vào cũng không được. Nằm ngoài dự đoán của mọi người là trong tay hắn không hề có Đồ đằng trụ, toàn thân cũng không có gì làm vũ khí, trên người hắn toàn bộ đều được bao bọc bới một lớp da thú, lộ ra một thân thể vô cùng tráng kiện, dễ dàng nhận thấy là một người phóng khoáng, khí tức của một cao thủ lẫm liệt.
Bần đạo dùng thần thức thoáng lướt qua liền phát hiện, hặn hiện tại là cấp bậc cao thủ Kiếm Thần, cấp bậc đấu khí hoàn toàn không kém hơn gia gia, so với Tam hoàng tử của Thú Nhân là Liệt Diễm và Bỉ Mông thua kém không bao nhiêu, rõ ràng là tại đây bảo hộ cho xứ giả, xem ra xứ giả lần này hoàn toàn không đơn giản a, có thể phái ra cấp bậc Kiếm Thần bảo hộ cho mình quả thật so với đãi ngộ của bần đạo hoàn toàn không hề kém cạnh.
Bên trái xứ giả là một vị cự ma, hắn cũng tùy ý phông trương ra lớp da thú trên người, đồng thời trên tay hắn còn cầm một Hắc mộc trượng, thân thể phát ra khí tức vô cùng tà ác, sau khi xem xét năng lượng của hắn bần đạo kết luận hắn chính là một loại pháp sư chuyên sử dụng pháp thuật kỳ quái, nhưng bần đạo cũng không rõ đó là loại pháp thuật gì, dù sao cũng chưa từng gặp qua loại năng lượng nào tương tự như vậy. Ha ha, xem ra lần này bần đạo có cơ hội được mở rộng tầm mắt a.
Ngoài ba người bọn họ, vị cuối cùng là một Ưng Nhân, hắn đối với việc đứng lên tiếp đón ta có vẻ rất không hài lòng, cố ý đứng tránh phía sau ba người kia, hơn nữa không biết là vô ý hay cố tình trong lúc nhìn thoáng qua bần đạo, hai mắt đều tràn ngập thù hận. Kỳ lạ, chẳng lẽ trong đám người Ưng Nhân mà ta tiêu diệt chẳng lẽ có người thân của hắn?
"Vị này chính là sứ giả được Thú Nhân đế quốc cử tới, Á Lộ Khắc tiên sinh" thành chủ giới thiệu "Vị này chính là đại hán lĩnh chủ Long Thanh Thiên"
"Các hạ hảo" Á Lộ Khắc lễ phép nói "Hân hạnh được gặp ngài"
"Ngài hảo, ta cũng vậy" Bần đạo nói một câu khách khí, tiếp đó hai bên chúng ta thay nhau giới thiệu tùy tùng. Lúc hắn giới thiệu, bần đạo biết được Ngưu đầu nhan tên gọi là Huyết Đề, cự ma là Lạp Thính Khắc, Ưng Nhân tên Giáo Kiêu Niểu, ha ha, Kiểu niểu (tức mềm mại-GD) không phải là chim nhỏ chứ? Sao lại có thể có người mang tên này?
Tiếp đó bọn người chúng ta cùng ngồi xuống, chính thức bắt đầu bàn luận, bần đạo chú ý đến ghế ngồi của Ngưu Đầu nhân chính là được chế tạo đặc biệt để có thể chịu đựng trọng lượng của hắn, e rằng những ghế dựa bình thường không thể chịu nổi chính vì thế đối với sự an bài đặc biệt này hắn tỏ ra rất hài lòng.
"Lần này có thể mời được lĩnh chủ đại nhân đến thăm Thú Nhân đế quốc chúng ta thật sự là vinh hạnh vô cùng" tên Hồ tộc Á Lộ Khắc cười nói "Ngài nhận lời mời của chúng ta, ngàn dặm xa xôi không quản cực khổ đến nơi này quả thật khiến chúng ta cảm động không thôi" T
"Ngài quá khách khí, có thể được các người mời ta cảm thấy vô cùng hân hạnh" Bần đạo cười nói, nhưng là ở trong lòng lại nghĩ, có thật là đám người các ngươi mời ta? Vì muốn biết rõ ràng ta lại hỏi "Thật sự là nghĩ không ra, trên đại lục có vô số danh nhân quý quốc, tại sao lại mời một tên vô danh tiểu tốt như ta vậy? Có thể cho ta biết nguyên nhân sâu xa được không?"
/897
|