“Ngươi cuối cùng cũng thừa nhận rồi sao?” Lão Tế Tự (hiến tế) phẫn nộ quát lớn.
“Ha ha, thừa nhận thì sao nào?” Vong Ưu cười nói: “Hiện mọi người ở trong này bị ta điều đi cả rồi, chỉ còn lại mấy người các ngươi mà thôi, mục đích của ta cũng đã đạt được? Ta … ta thừa nhận mình không sao là được rồi”
“Đáng ghét, ngươi điều thủ vệ đi làm gì thế? Chẳng lẻ nói ngươi còn muốn …” Lão Tế Tự cả giận nói.
“Không sai, ta chỉ muốn tiêu diệt con Tri Chu (con nhện) xấu xí kia thôi, nó kiêu ngạo đã quá dài lâu rồi, đã tới lúc nó sẽ bị hủy diệt” Vong Ưu mỉm cười nói.
“Ha ha, tên gia hỏa cuồng vọng, chẳng qua các ngươi chỉ là loài bò sát hèn mọn mà cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn muốn hủy diệt đi một vị thần linh?” Lão Tế Tự khinh thường lớn tiếng cười nhạo nói: “Quả thực các ngươi không biết sống chết là gì”
“Ha ha” Vong Ưu và bần đạo đều nhịn không được cười lớn tiếng. Rõ ràng chúng ta mới là thần linh chân chính, còn Tri Chu kia mới là loài bò sát, không ngờ tên Tế Tự ngu ngốc này quá u mê làm ta choáng váng, thực sự rất đáng buồn a.
“Có cái gì buồn cười hả” Lão Tế Tự cả giận nói: “Các ngươi sẽ vì lời cuồng vọng của chính mình mà trả đại giới, nhất định các ngươi sẽ hối hận, ta thề đó, nhất … nhất định”
“Ha ha, chúng ta đây chờ xem ai là người cuối cùng nở nụ cười tươi?” Vong Ưu buồn cười nhìn lão nói. Sau đó, Vong Ưu lại nhìn đám Ám Dạ ngu ngốc khác nói: “Nếu không nghĩ đến thức ăn trong lời nói, tốt nhất các ngươi dựa theo lời ta nói, đúng không?”
“Vâng vâng, chúng ta tuyệt đối nguyện ý phục tòng mệnh lệnh công chúa, ngàn vạn lần đừng vứt bỏ chúng ta mà không quản đến?” Nhóm tù nhân này đều hô hoán to lên. Dù sao sinh mệnh vẫn rất đáng quý, có thể xuất ra một ít tín ngưỡng mà bảo vệ được cái mạng nhỏ lại càng thêm trọng yếu hơn.
“Ha ha, yên tâm đi, nếu không quản các ngươi, ta cũng không đến nơi này làm gì” Vong Ưu cười nói.
Sau đó, Vong Ưu cũng đã phóng xuất bọn họ, rồi truyền lệnh bọn hắn trấn áp mọi người thả đi, đồng thời cấp dưỡng một ít thực vật trong thành mang theo, bảo bọn hắn đến nội thành, chỉ cần nói ra tên công chúa, tự nhiên sẽ có người sắp xếp cho bọn họ. Sau khi tống xuất bọn họ ra khỏi Hắc Ám thành, chúng ta bắt đầu làm công việc chính sự, đầu tiên chúng ta mang theo lão Tế Tự đi đến chủ điện bên trong thành.
Tòa kiến trúc này là nơi to lớn nhất ở trong tòa thành thị, sức chứa bên trong đại đại điện có thể hơn một ngàn người. Tại trên tế đàn thờ phụng chủ vị là một người cao lớn, trên bề mặt vẫn còn vết máu loang lỗ, phía sau tế đàn là một bức phù điêu cự đại, chỉ duy nhất một con Tri Chu có khuôn mặt mỹ nhân. Ái Liên Na tùy tay ném lão Tế Tự kia xuống đất, Vong Ưu bắt đầu thẩm vấn sau cùng.
“Nói đi, chủ nhân của ngươi là ai, và phong ấn của con nhện (tri chu) xấu xí kia ở nơi đâu?” Vong Ưu cười nói.
“Ta không biết” Lão Tế Tự tức giận nói.
“Đương nhiên ta biết ngươi không biết, bởi vì ngươi còn chưa chính thức cử hành nghi thức kế nhiệm đại Tế Tự, tất không có tư cách biết đến” Vong Ưu cười hắc hắc nói: “Nhưng chủ nhân của ngươi nói cho ngươi biết không phải sao? Chúng ta muốn nhìn thấy nàng sớm hơn một chút. Ha hả, ngươi đi vào trong đó cầu khẩn đi, nàng sẽ nói cho ngươi biết” Vong Ưu nói xong chỉ chỉ cái tế đàn cao lớn kia.
“Ha ha, được rồi, ngươi đã muốn tìm đến cái chết, ta đây sẽ làm theo như ý nguyện của ngươi” Lão Tế Tự nhe răng cười, liền tập tễnh hướng trước mặt tế đàn đi đến, tích góp máu tươi của chính mình lên trên tế đàn. Sau đó cao giọng cầu khẩn: “Tri Chu Tà Thần vĩ đại a, thỉnh người nhận lấy lời ca ngợi thành kính từ tín đồ, có một đám gia hỏa nhược tiểu mưu toan khiêu chiến đến quyền uy của ngài, thỉnh nói cho ta biết vị trí của ngài, khai mở thông đạo đến đại môn của ngài, đem mấy tên gia hỏa ngu xuẩn này trở thành mỹ thực thực vật sủng vật đi”
“Như lời yêu cầu của ngươi” Đột nhiên một thanh âm nữ nhân trầm thấp quanh quẩn tại bên trong đại điện, trên tế đàn bắt đầu phát ra vô số hắc sắc tiêm thứ, trực tiếp bức ép lão Tế Tự vào giữa, tiếp theo đó là tiếng thét thảm thiết thê lương của lão Tế Tự tức khắc bị xé nát thành những mảnh nhỏ, sau đó nàng đem huyết nhục cùng linh hồn hóa thành một loại năng lượng quỷ dị hấp thu vào. Ta kháo, thật không ngờ muốn mở ra phong ấn thông lộ lại cần đến một thân huyết nhục và linh hồn làm tế phẩm, con nhện (tri chu) xấu xí này rất tà ác điểu giả, ngay cả người một nhà cũng không buông tha.
“Không biết, đám người ngu xuẩn tự cao tự đại các ngươi nếu thật sự có dũng khí chiến thắng được ta, thì cứ việc đến đây đi. Ha ha, rốt cục những bảo bối của ta cũng có thêm đồ ăn rồi. Ha haaaa” Cái giọng nữ mang theo kiêu ngạo vang lên. Cùng lúc đó, bức phù điêu rộng mấy chục thước kia cũng biến mất một cách đột ngột, tức thì phía sau nó lộ ra một động khẩu vô cùng lớn.
Cái động khẩu to lớn này cao khoảng bốn năm mươi thước, rộng hơn bốn mươi, Cái Thứ có thể thoải mái ra vào trong đó, bên trong là một mảnh tối đen kìn kịt, độ sâu thì không biết được bao nhiêu. Bởi vì tòa kiến trúc đại diện này nương theo vách núi mà kiến tạo thành, hiển nhiên Tri Chu Tà Thần đã phong ấn lối xâm nhập vào một chỗ nào đó bên trong vách núi. Bí mật như thế, quả thực cũng không trách được chúng ta không có phát hiện ra, nếu chính nó lộ ra cái động khẩu lộ thiên, khi chúng ta muốn tìm đến đúng địa điểm quả thực hao phí không ít tay chân.
Ai…, con nhện này luôn miệng nói chúng ta ngu ngốc, nhưng chính cô ta lại chủ động làm bại lộ nơi hang ổ của mình cho chúng ta biết, cũng không nghĩ lại là, chúng ta không có nắm chắc trong lời nói sao có thể đi vào chịu chết được chứ? Thật không biết trong đầu nó được trang bị những thứ gì, thực sự không biết người không sợ a.
Trong thông đạo này dám chắc rằng không có thứ tốt đẹp gì chờ đón chúng ta, mà những thứ đồ không tốt đó tuyệt đối không phải ít. Khi chúng ta đi bất quá chỉ vẻn vẹn mấy chục thước khoảng cách, đã thấy thông lộ ở phía sau lưng đã dần dần khép lại, đương nhiên chúng ta không cần điều này. Sau khi những tia ánh sáng tắt đi, chỉ có Uy Na giống như một bóng đèn nho nhỏ quanh quẩn bên người Vong Ưu.
Sau đó là một trận thanh âm sàn sạt truyền đến, rất nhanh tiến đến gần chỗ của chúng ta, nương theo ánh sáng yếu ớt phát ra từ Uy Na, lấy nhãn lực của chúng ta có thể chứng kiến một cách rõ ràng những thứ gì đến đây. Nhện, vô số nhện, to to nhỏ nhỏ che kín cả lối đi tới của chúng ta. Kích cỡ nhỏ nhất của chúng nó cũng bằng cái chậu rửa mặt, lớn nhất thì có đường kính có thể đến mấy thước, về chủng loại thì không hề thiếu một loài nào.
Thì là Cương Nha Tri Chu, Tiềm Địa Tri Chu, Động Huyệt Ma Chu, Cự Độc Tri Chu, Liệt Diễm Tri Chu, Hắc Ám Tri Chu, v.v….. nhiều không kể hết. Lấy sự hiểu biết kiến thức của ta tìm được loại ma thú tri chu (nhện) ở sách cổ đều xuất hiện ở nơi đây, mà lúc này có rất nhiều loại mà ta chưa từng nghe nói qua. Chúng nó cũng có một số đi trên mặt đất, đi trên vách động cũng có, thậm chí tại trên đỉnh cũng đều bị chúng nó che kín.
Theo đám tri chu đủ loại màu sắc sặc sỡ này đi vào còn mang một cổ tanh tưởi nồng nặc, và đây cũng là phần lớn độc dịch do chúng nó phát ra ngoài. May mắn là chúng ta đã có sự chuẩn bị trước, chúng nó vừa xuất hiện thì chúng ta liền xuất ra ma pháp Hộ Bích, mới không có trúng độc. Chẳng qua nhiều thứ ghê tởm này vừa xuất hiện vẫn rất dọa người a, ít nhất Ái Liên Na còn có điểm không thể chịu nổi, lập tức phóng đi hướng lồng ngực ta nhào tới, bần đạo vội vàng ôm lấy nàng nhẹ nhàng an ủi.
“Ha ha, tất cả bảo bối ăn cơm thôi, ha haaaaa” Theo tiếng cười kiêu ngạo của Tri Chu Tà Thần, đám tri chu kia bắt đầu hướng chúng ta phát động tấn công. Tức khắc nọc độc, mạng nhện, gai độc, v.v…. viễn trình công kích ùn ùn kéo đến, mà có nhiều con nhện lựa chọn cách trực tiếp tấn công, chúng nó liều lĩnh quơ quơ cái trảo lớn đánh sát đến chúng ta, với ý định là muốn xé nát chúng ta thành những mảnh nhỏ để ăn
“Thanh âm ngu ngốc này thật khó nghe a” Vong Ưu bất mãn nhìn ta oán giận nói.
“Ừm, âm thanh của mấy con heo ở nhà ta nuôi so với nàng thì dễ nghe hơn nhiều lắm” Bần đạo cũng không tiết lời châm chọc nói. Căn bản hai người chúng ta là hoàn toàn không nhìn thấy đám tri chu đang xông lên kia, mà bắt đầu hướng Tri Chu Tà Thần trêu chọc.
“Hừ, hai tên hỗn đản các ngươi, ta sẽ cho các ngươi chết một cách rất khó nhìn nhất” Thanh âm Tri Chu Tà Thần lại truyền đến, chỉ là lần này mang theo âm phẫn nộ cực điểm.
Ở thời điểm chúng ta còn đang nói đùa, đám tri chu đã tấn công được một đoạn thời gian rồi, nhưng chúng nó đều bị ma pháp Hộ Bích của Cái Thứ ngăn cản ở bên ngoài. Lấy thực lực của mấy con nhện này mà muốn đánh phá lực phòng ngự của Đại Địa Chi Hùng thì tương đối khó khăn. Phỏng chừng, ít nhất là mất khoảng một ngày thời gian. Dù sao hiện tại mấy con nhện xuất hiện này đều là những con còn yếu nhược, hiển nhiên đang ở vị thành niên, được đảm đương làm vật hy sinh.
Cái Thứ nghe theo mệnh lệnh của ta, chỉ thủ chứ không tấn công. Đó là bởi vì hiện tại mấy con nhện này yếu nhược, lại thưa thớt không đáng giá tiêu hao ma lực quý giá. Chờ một lát sau, từng đàn nhện tiến lên dày đặc, con sau chồng lên con trước, một chút khe hở cũng đều không còn, hơn nữa những con nhện còn lại ở phía sau không kịp lên, liền hướng trên người các con phía trước vọt qua, sau khi nhìn thấy tình huống này, bần đạo chỉ biết là thời điểm động thủ đã đến rồi.
“Hừ, một đám ngu ngốc đi chịu chết” Bần đạo cười lạnh nói: “Cái Thứ, động thủ đi”
“Rống … !” Theo tiếng gầm giận dữ của Cái Thứ vang lên, Trọng Lực thuật đột nhiên buông xuống trên thông đạo, những con nhện trên đỉnh động và hai bên vách tường như trời mưa rào ào ào rơi rụng xuống. Kỹ năng chúng nó ở trên đỉnh động là dựa vào móng vuốt thọc sâu vào trong nham thạch mới giữ được, hiện tại trọng lực đột nhiên tăng lên thập bội, một chút lực lượng này căn bản là không đủ níu kéo thể trọng của chúng nó, cho nên tất cả đều phải rơi xuống.
Độ cao năm mươi thước, nói cao thì không cao, nói thấp cũng không thấp, nhất là sau khi trọng lực được gia tăng thập bội, kết hợp với tốc độ rơi xuống cộng thêm động năng, so với khi rơi trực tiếp lúc bình thường thì tăng lên thập bội. Lúc chúng nó rơi xuống bình thường nhiều nhất chỉ gãy chân, nhưng hiện tại không giống nhau, khi đám tri chu này đập thật mạnh trên nền đất biến thành nát vụn, chính là tiểu tri chu nện trên người đại tri chu, cũng có thể làm cho con nhện to lớn kia bị thương tổn nặng nề.
Tiếp theo đó, chính là Thạch Tiêm Trụ là pháp thuật mà Cái Thứ am hiểu nhất cũng được xuất ra, trên mặt đất Thạch Tiêm Trụ đâm lên liên tục qua vài lượt, biến toàn bộ đám tri chu kia thành những mảnh nhỏ, chỉ một lần Cái Thứ xuất ra, liền quét sạch hơn một ngàn mét đường hầm. Sau đó, nó giẫm lên trên thi thể nhện dày đặc cùng máu tanh nội tạng, hướng chỗ sâu nhất đi đến.
Hiện tại cũng xem như Cái Thứ uy phong bát diện, lấy thực lực cửu cấp thượng vị ma thú, khi dễ một đám tri chu thực lực chỉ mới đạt đến năm sáu cấp quả thực là rất thoải mái nhẹ nhàng. Chẳng qua, ai cũng biết được, phía sau đó dám chắc rằng còn có rất nhiều con nhện cự đại đang chờ chúng ta đi tiêu diệt. Cho nên vì vậy mà tận lực bảo tồn sức chiến đấu, Ái Liên Na trợ giúp Cái Thứ thêm vào hai cái pháp thuật thuộc tính khôi phục.
Bất quá một cái là bình thường, khôi phục thể lực - Khôi Phục thuật, mà cái kia rất có địa vị, dĩ nhiên là một loại pháp thuật phụ trợ hồi phục tối cường nhất của Cuồng Tín giả - Thần Thánh Khôi Phục thuật. Tác dụng của pháp thuật này chính là khôi phục rất nhanh năng lượng, là ma lực, đấu khí, thần lực v.v….
Bởi vì một vài năng lượng bình thường tự nhiên tốc độ khôi phục thật sự quá chậm, cho nên mới xuất thế loại pháp thuật trân quý này, ít nhất trong một thời gian ngắn khôi phục tương đối nhiều, nó có thể cho người được trợ giúp sử dụng hơn một vài ma pháp hoặc là đại chiêu, đối với trợ giúp trong chiến đấu lại vô cùng lớn.
Chẳng qua, pháp thuật này đồng thời cũng phi thường cao cấp, chỉ có khổ tu sĩ mới có thể học được, cho dù là Quang Minh mục sư cũng sẽ không biết được pháp thuật này. Mà sở dĩ khổ tu sĩ nổi tiếng về sức chiến đấu dẻo dai, cũng có quan hệ cực kỳ mật thiết đến pháp thuật này. Bởi vì bọn họ có thể dụng pháp thuật này để khôi phục thần lực, lại dùng thần lực khôi phục miệng vết thương, chỉ cần thời gian chiến đấu được kéo dài, sự mệt mỏi cũng đủ làm cho đối thủ chết đi, làm sao còn có đạo lý nếu không thắng a.
Nhất là giống như chúng ta bây giờ là tiêu hao sức chiến đấu, thì tác dụng của nó càng thêm rõ ràng hơn. Bởi vì chính bản thân Cái Thứ cũng đồng thời cấp cho mình một cái pháp thuật khôi phục ma lực Tự Nhiên hệ - Pháp Lực Chi Tuyền, hơn nữa bản thân Đại Địa Chi Hùng có thiên phú khôi phục rất nhanh ma lực, khiến cho tốc độ khôi phục ma lực Cái Thứ đạt tới một con số vô cùng khủng bố.
Bình thường nó tiêu hao hết ma lực phải mất hơn một tháng thời gian mới khôi phục như lúc ban đầu, nhưng mà hiện tại, chỉ sợ qua vài ngày đã phục hồi như cũ. Lực lượng Cái Thứ vô cùng biến thái, chiếu theo tốc độ khôi phục như vậy trong lời nói, nó có thể kéo dài thời gian sử dụng pháp thuật cấp thấp không ngừng nghỉ, tỷ như Trọng Lực thuật trong phạm vi nhỏ hoặc là Thạch Tiêm Trụ… mà căn bản không lo lắng về vấn đề ma lực sẽ tiêu hao hết.
Ái Liên Na có thể sử dụng ra pháp thuật cao đẳng như thế, thật đúng là khiến cho một trận đại kinh hỉ. Thần Thánh Khôi Phục thuật là pháp thuật tương đối hiếm thấy và hơn nữa hiệu quả vô cùng tốt, tuy rằng tiêu hao thần lực tương đương với thập cấp, nhưng hiệu quả chân chính của nó so với pháp thuật phụ trợ cấp mười một cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Về phần Pháp Lực Chi Tuyền là Tự Nhiên hệ đặc biệt có pháp thuật Khôi Phục Ma Lực. Bất quá nó chỉ có thể khôi phục ma lực mà thôi, đối với đấu khí, thần lực, và những năng lượng khác thì lại không có trợ giúp gì, hơn nữa hiệu quả khôi phục cũng không mạnh mẽ giống như Thần Thánh Khôi Phục thuật.
Nhưng là, Pháp Lực Chi Tuyền này chỉ là ở lúc bình thường, mà thần lực Tự Nhiên hệ ở trong cơ thể Cái Thứ được Tự Nhiên Nữ Thần ban cho, là ma lực Tự Nhiên hệ thăng hoa lên thành thần lực, cho nên khi sử dụng đến pháp thuật Tự Nhiên hệ, thì uy lực tăng lên nhiều lắm, nếu nó dùng Pháp Lực Chi Tuyền này để bổ sung cho thần lực và ma lực của Cái Thứ. Thì hiệu quả so với Thần Thánh Khôi Phục thuật không kém hơn bao nhiêu. Đương nhiên thần lực hệ khác sẽ không thể bổ sung được.
Chỉ sợ sau khi khôi phục ma lực, Cái Thứ tuyệt đối sẽ trở thành người chủ lực mở đường cho chúng ta. Mục đích Tri Chu Tà Thần khẳng định là muốn gọi đến quân đoàn tri chu của nàng thử thực lực chúng ta một trận, đồng thời cũng là muốn tiêu hao lực lượng của chúng ta. Bần đạo cùng Vong Ưu sớm đã nhìn ra dụng tâm hiểm độc của nàng. Cho nên chúng ta không tới thời điểm vạn bất đắc dĩ sẽ không động thủ, còn chuyện mở đường thì do Cái Thứ và Ái Liên Na phụ trách.
“Đáng giận, xem ra là ta xem thường các ngươi rồi, nhưng, chẳng qua chỉ là mới bắt đầu mà thôi, muốn đến gặp ta, còn có một khoảng cách rất ư là xa xôi” Thanh âm đầy phẫn nộ của Tri Chu Tà Thần lại truyền đến.
Quả nhiên, khi chúng ta một đường đi tới càng lúc càng gian nan, từng đợt tri chu đi ra ngăn cản chúng ta, hơn nữa chúng ta cũng đã đi sâu vào, đám tri chu này càng lúc càng lớn, thực lực càng lúc càng mạnh. Từ lúc bắt đầu Cái Thứ chỉ dùng Trọng Lực thuật và Thạch Tiêm Trụ, dần dần dùng phải tới Đằng Mạn thuật thậm chí chính bản thân cũng dùng tới hùng chưởng. Cứ như vậy mà đi, cho dù còn chưa có tới đúng địa điểm, Ái Liên Na cũng không thể không gia nhập hàng ngũ quét sạch này.
Đương nhiên, Ái Liên Na tuyệt đối không có khả năng chạy đi cận thân chiến đấu, nàng chính là sử dụng phương pháp mà ta truyền thụ cho, biến thần lực trong cơ thể ngưng tụ thành một đống quang cầu, sau đó hướng đám tri chu gần nhất quẳng ném tới. Toàn bộ những tri chu này đều là thuộc tính Hắc Ám hệ, một khi bị thần lực Quang Minh hệ siêu cường của Ái Liên Na đập lên, giống như một viên hỏa cầu uy lực cực đại ném vào trong vũng nước, nhanh chóng làm cho ma lực và nội tạng trong cơ thể của mấy con nhện này bị thiêu hủy sạch sẽ.
Vốn có một số tri chu có khả năng đi đến trước mặt Cái Thứ, cũng đã bị Cái Thứ dùng Thạch Tiêm Trụ và dây (đằng mạn) biến thành vết thương chồng chồng lên nhau, lại trúng thêm một đòn cường đại của Ái Liên Na, trên cơ bản chỉ trong một giây thì bị giết chết. Phải biết rằng, thần lực ở trong cơ thể Ái Liên Na chính là khắc tinh nhất của ma lực Hắc Ám hệ.
Hơn nữa sau khi nàng được Mễ Nặc Á quán nhập vào thần lực, vì thế thần lực trong cơ thể tương đối hùng hậu, cho nên phóng xuất ra hỏa cầu, năng lượng cự đại không dưới pháp thuật thập cấp, cộng với nguyên nhân khắc chế, lực sát thương đối với sinh vật Hắc Ám hệ tuyệt đối có thể so với pháp thuật cấp mười một. Cho nên mới có thể trong một giây giết chết bát cấp ma thú.
Có cường lực pháp thuật của Ái Liên Na hỗ trợ, Cái Thứ bắt đầu thoải mái đi tới, bất quá, đường hầm này cũng thật sự *** quá dài đi, chúng ta đi hơn mười dặm còn chưa tới. Hơn nữa sau khi giết sạch đám tri chu thực lực bát cấp, cũng đã bắt đầu xuất hiện tri một ít tri chu cửu cấp có hình thể vô cùng lớn.
Thể hình của mấy con nhện này lúc mở ra là hơn mười, hai mươi thước, cũng xấp xỉ ngang bằng Cái Thứ, nếu chỉ có một hai con thì căn bản không để vào mắt, nhưng là vấn đề hiện tại là xuất hiện đến hơn trăm con và đủ loài, chỉ vẻn vẹn dựa vào Cái Thứ và Ái Liên Na là không có thể đối phó với nhiều tên gia hỏa cự đại như vậy được.
“Phiền toái đây, xem ra là muốn chúng ta động thủ a” Vong Ưu bất đắc dĩ cười khổ, nói: “Ngươi là nam nhân, nhiệm vụ khó khăn này giao cho ngươi là đúng nhất, ngươi có ý kiến gì hay không vậy?”
“Ừm, không thành vấn đề?” Bần đạo gật gật đầu nói: “Chẳng qua chỉ là mấy tên nhỏng nhẽo thôi, tự mình ta là có thể”
“Hắc hắc, vậy là tốt rồi” Vong Ưu cười nói, lập tức nàng hưng phấn nhảy bậc lên, bay tới trước mặt Cái Thứ, cười nói: “Hiện tại ta cũng nên phát uy một chút ha! Ái Liên Na, Cái Thứ cho ta gia nhập với nha” Nói xong, nàng lại phóng ra một pháp thuật phụ trợ cấp cho chính mình trước- Nguyên tố chi nộ!
Theo hiệu quả pháp thuật hiện ra, ba đạo ngũ thải quang hoàn quay chung quanh người Vong Ưu, nó lấy thân thể làm trục tâm không ngừng luân chuyển. Pháp thuật này không có ở trên đại lục, mà là do chính Nhã Điển Na nghiên cứu mà thành, nó có thể làm cho Nhã Điển Na phóng thích ra pháp thuật, gia tăng uy lực lên hơn 50%, là một loại pháp thuật tăng phúc vô cùng cường đại, cũng là một loại duy nhất có thể trực tiếp gia tăng uy lực pháp thuật.
Nhưng mà nó cũng có khuyết điểm, thì phải là ba đạo quang hoàn này từng khắc đều là do người phát ra khống chế, cho nên không có thần lực cường đại đến khủng bố, căn bản đừng nghĩ đến một bên khống chế được quang hoàn này, một bên tự do thi triển pháp thuật. Nói cách khác, pháp thuật này trên cơ bản chỉ có một mình Vong Ưu thi triển ra nó mà thôi. Người khác, cho dù người có tinh thần lực như Hồng Nhi, Khắc Lý cũng không thể dùng được.
Mặc dù rất ít thấy Vong Ưu xuất ra pháp thuật, nhưng là Ái Liên Na vẫn nhịn được không có hỏi qua, mà là trực tiếp đem Thần Thánh Khôi Phục thuật quán vào trên người Vong Ưu. Cùng lúc đó, Pháp Lực Chi Tuyền của Cái Thứ cũng quán thâu tới. Nhất thời, trên người Vong Ưu lóe lên hào quang ma pháp đủ sắc đủ màu.
“Hắc hắc” Vong Ưu lúc này cũng là hưng phấn nở nụ cười, nói: “Đã lâu rồi không có lấy một cơ hội như vậy, có thể hảo hảo phát tiết, bọn quái vật xấu xí, tất cả đi tìm chết cho ta”
“Ha ha, thừa nhận thì sao nào?” Vong Ưu cười nói: “Hiện mọi người ở trong này bị ta điều đi cả rồi, chỉ còn lại mấy người các ngươi mà thôi, mục đích của ta cũng đã đạt được? Ta … ta thừa nhận mình không sao là được rồi”
“Đáng ghét, ngươi điều thủ vệ đi làm gì thế? Chẳng lẻ nói ngươi còn muốn …” Lão Tế Tự cả giận nói.
“Không sai, ta chỉ muốn tiêu diệt con Tri Chu (con nhện) xấu xí kia thôi, nó kiêu ngạo đã quá dài lâu rồi, đã tới lúc nó sẽ bị hủy diệt” Vong Ưu mỉm cười nói.
“Ha ha, tên gia hỏa cuồng vọng, chẳng qua các ngươi chỉ là loài bò sát hèn mọn mà cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn muốn hủy diệt đi một vị thần linh?” Lão Tế Tự khinh thường lớn tiếng cười nhạo nói: “Quả thực các ngươi không biết sống chết là gì”
“Ha ha” Vong Ưu và bần đạo đều nhịn không được cười lớn tiếng. Rõ ràng chúng ta mới là thần linh chân chính, còn Tri Chu kia mới là loài bò sát, không ngờ tên Tế Tự ngu ngốc này quá u mê làm ta choáng váng, thực sự rất đáng buồn a.
“Có cái gì buồn cười hả” Lão Tế Tự cả giận nói: “Các ngươi sẽ vì lời cuồng vọng của chính mình mà trả đại giới, nhất định các ngươi sẽ hối hận, ta thề đó, nhất … nhất định”
“Ha ha, chúng ta đây chờ xem ai là người cuối cùng nở nụ cười tươi?” Vong Ưu buồn cười nhìn lão nói. Sau đó, Vong Ưu lại nhìn đám Ám Dạ ngu ngốc khác nói: “Nếu không nghĩ đến thức ăn trong lời nói, tốt nhất các ngươi dựa theo lời ta nói, đúng không?”
“Vâng vâng, chúng ta tuyệt đối nguyện ý phục tòng mệnh lệnh công chúa, ngàn vạn lần đừng vứt bỏ chúng ta mà không quản đến?” Nhóm tù nhân này đều hô hoán to lên. Dù sao sinh mệnh vẫn rất đáng quý, có thể xuất ra một ít tín ngưỡng mà bảo vệ được cái mạng nhỏ lại càng thêm trọng yếu hơn.
“Ha ha, yên tâm đi, nếu không quản các ngươi, ta cũng không đến nơi này làm gì” Vong Ưu cười nói.
Sau đó, Vong Ưu cũng đã phóng xuất bọn họ, rồi truyền lệnh bọn hắn trấn áp mọi người thả đi, đồng thời cấp dưỡng một ít thực vật trong thành mang theo, bảo bọn hắn đến nội thành, chỉ cần nói ra tên công chúa, tự nhiên sẽ có người sắp xếp cho bọn họ. Sau khi tống xuất bọn họ ra khỏi Hắc Ám thành, chúng ta bắt đầu làm công việc chính sự, đầu tiên chúng ta mang theo lão Tế Tự đi đến chủ điện bên trong thành.
Tòa kiến trúc này là nơi to lớn nhất ở trong tòa thành thị, sức chứa bên trong đại đại điện có thể hơn một ngàn người. Tại trên tế đàn thờ phụng chủ vị là một người cao lớn, trên bề mặt vẫn còn vết máu loang lỗ, phía sau tế đàn là một bức phù điêu cự đại, chỉ duy nhất một con Tri Chu có khuôn mặt mỹ nhân. Ái Liên Na tùy tay ném lão Tế Tự kia xuống đất, Vong Ưu bắt đầu thẩm vấn sau cùng.
“Nói đi, chủ nhân của ngươi là ai, và phong ấn của con nhện (tri chu) xấu xí kia ở nơi đâu?” Vong Ưu cười nói.
“Ta không biết” Lão Tế Tự tức giận nói.
“Đương nhiên ta biết ngươi không biết, bởi vì ngươi còn chưa chính thức cử hành nghi thức kế nhiệm đại Tế Tự, tất không có tư cách biết đến” Vong Ưu cười hắc hắc nói: “Nhưng chủ nhân của ngươi nói cho ngươi biết không phải sao? Chúng ta muốn nhìn thấy nàng sớm hơn một chút. Ha hả, ngươi đi vào trong đó cầu khẩn đi, nàng sẽ nói cho ngươi biết” Vong Ưu nói xong chỉ chỉ cái tế đàn cao lớn kia.
“Ha ha, được rồi, ngươi đã muốn tìm đến cái chết, ta đây sẽ làm theo như ý nguyện của ngươi” Lão Tế Tự nhe răng cười, liền tập tễnh hướng trước mặt tế đàn đi đến, tích góp máu tươi của chính mình lên trên tế đàn. Sau đó cao giọng cầu khẩn: “Tri Chu Tà Thần vĩ đại a, thỉnh người nhận lấy lời ca ngợi thành kính từ tín đồ, có một đám gia hỏa nhược tiểu mưu toan khiêu chiến đến quyền uy của ngài, thỉnh nói cho ta biết vị trí của ngài, khai mở thông đạo đến đại môn của ngài, đem mấy tên gia hỏa ngu xuẩn này trở thành mỹ thực thực vật sủng vật đi”
“Như lời yêu cầu của ngươi” Đột nhiên một thanh âm nữ nhân trầm thấp quanh quẩn tại bên trong đại điện, trên tế đàn bắt đầu phát ra vô số hắc sắc tiêm thứ, trực tiếp bức ép lão Tế Tự vào giữa, tiếp theo đó là tiếng thét thảm thiết thê lương của lão Tế Tự tức khắc bị xé nát thành những mảnh nhỏ, sau đó nàng đem huyết nhục cùng linh hồn hóa thành một loại năng lượng quỷ dị hấp thu vào. Ta kháo, thật không ngờ muốn mở ra phong ấn thông lộ lại cần đến một thân huyết nhục và linh hồn làm tế phẩm, con nhện (tri chu) xấu xí này rất tà ác điểu giả, ngay cả người một nhà cũng không buông tha.
“Không biết, đám người ngu xuẩn tự cao tự đại các ngươi nếu thật sự có dũng khí chiến thắng được ta, thì cứ việc đến đây đi. Ha ha, rốt cục những bảo bối của ta cũng có thêm đồ ăn rồi. Ha haaaa” Cái giọng nữ mang theo kiêu ngạo vang lên. Cùng lúc đó, bức phù điêu rộng mấy chục thước kia cũng biến mất một cách đột ngột, tức thì phía sau nó lộ ra một động khẩu vô cùng lớn.
Cái động khẩu to lớn này cao khoảng bốn năm mươi thước, rộng hơn bốn mươi, Cái Thứ có thể thoải mái ra vào trong đó, bên trong là một mảnh tối đen kìn kịt, độ sâu thì không biết được bao nhiêu. Bởi vì tòa kiến trúc đại diện này nương theo vách núi mà kiến tạo thành, hiển nhiên Tri Chu Tà Thần đã phong ấn lối xâm nhập vào một chỗ nào đó bên trong vách núi. Bí mật như thế, quả thực cũng không trách được chúng ta không có phát hiện ra, nếu chính nó lộ ra cái động khẩu lộ thiên, khi chúng ta muốn tìm đến đúng địa điểm quả thực hao phí không ít tay chân.
Ai…, con nhện này luôn miệng nói chúng ta ngu ngốc, nhưng chính cô ta lại chủ động làm bại lộ nơi hang ổ của mình cho chúng ta biết, cũng không nghĩ lại là, chúng ta không có nắm chắc trong lời nói sao có thể đi vào chịu chết được chứ? Thật không biết trong đầu nó được trang bị những thứ gì, thực sự không biết người không sợ a.
Trong thông đạo này dám chắc rằng không có thứ tốt đẹp gì chờ đón chúng ta, mà những thứ đồ không tốt đó tuyệt đối không phải ít. Khi chúng ta đi bất quá chỉ vẻn vẹn mấy chục thước khoảng cách, đã thấy thông lộ ở phía sau lưng đã dần dần khép lại, đương nhiên chúng ta không cần điều này. Sau khi những tia ánh sáng tắt đi, chỉ có Uy Na giống như một bóng đèn nho nhỏ quanh quẩn bên người Vong Ưu.
Sau đó là một trận thanh âm sàn sạt truyền đến, rất nhanh tiến đến gần chỗ của chúng ta, nương theo ánh sáng yếu ớt phát ra từ Uy Na, lấy nhãn lực của chúng ta có thể chứng kiến một cách rõ ràng những thứ gì đến đây. Nhện, vô số nhện, to to nhỏ nhỏ che kín cả lối đi tới của chúng ta. Kích cỡ nhỏ nhất của chúng nó cũng bằng cái chậu rửa mặt, lớn nhất thì có đường kính có thể đến mấy thước, về chủng loại thì không hề thiếu một loài nào.
Thì là Cương Nha Tri Chu, Tiềm Địa Tri Chu, Động Huyệt Ma Chu, Cự Độc Tri Chu, Liệt Diễm Tri Chu, Hắc Ám Tri Chu, v.v….. nhiều không kể hết. Lấy sự hiểu biết kiến thức của ta tìm được loại ma thú tri chu (nhện) ở sách cổ đều xuất hiện ở nơi đây, mà lúc này có rất nhiều loại mà ta chưa từng nghe nói qua. Chúng nó cũng có một số đi trên mặt đất, đi trên vách động cũng có, thậm chí tại trên đỉnh cũng đều bị chúng nó che kín.
Theo đám tri chu đủ loại màu sắc sặc sỡ này đi vào còn mang một cổ tanh tưởi nồng nặc, và đây cũng là phần lớn độc dịch do chúng nó phát ra ngoài. May mắn là chúng ta đã có sự chuẩn bị trước, chúng nó vừa xuất hiện thì chúng ta liền xuất ra ma pháp Hộ Bích, mới không có trúng độc. Chẳng qua nhiều thứ ghê tởm này vừa xuất hiện vẫn rất dọa người a, ít nhất Ái Liên Na còn có điểm không thể chịu nổi, lập tức phóng đi hướng lồng ngực ta nhào tới, bần đạo vội vàng ôm lấy nàng nhẹ nhàng an ủi.
“Ha ha, tất cả bảo bối ăn cơm thôi, ha haaaaa” Theo tiếng cười kiêu ngạo của Tri Chu Tà Thần, đám tri chu kia bắt đầu hướng chúng ta phát động tấn công. Tức khắc nọc độc, mạng nhện, gai độc, v.v…. viễn trình công kích ùn ùn kéo đến, mà có nhiều con nhện lựa chọn cách trực tiếp tấn công, chúng nó liều lĩnh quơ quơ cái trảo lớn đánh sát đến chúng ta, với ý định là muốn xé nát chúng ta thành những mảnh nhỏ để ăn
“Thanh âm ngu ngốc này thật khó nghe a” Vong Ưu bất mãn nhìn ta oán giận nói.
“Ừm, âm thanh của mấy con heo ở nhà ta nuôi so với nàng thì dễ nghe hơn nhiều lắm” Bần đạo cũng không tiết lời châm chọc nói. Căn bản hai người chúng ta là hoàn toàn không nhìn thấy đám tri chu đang xông lên kia, mà bắt đầu hướng Tri Chu Tà Thần trêu chọc.
“Hừ, hai tên hỗn đản các ngươi, ta sẽ cho các ngươi chết một cách rất khó nhìn nhất” Thanh âm Tri Chu Tà Thần lại truyền đến, chỉ là lần này mang theo âm phẫn nộ cực điểm.
Ở thời điểm chúng ta còn đang nói đùa, đám tri chu đã tấn công được một đoạn thời gian rồi, nhưng chúng nó đều bị ma pháp Hộ Bích của Cái Thứ ngăn cản ở bên ngoài. Lấy thực lực của mấy con nhện này mà muốn đánh phá lực phòng ngự của Đại Địa Chi Hùng thì tương đối khó khăn. Phỏng chừng, ít nhất là mất khoảng một ngày thời gian. Dù sao hiện tại mấy con nhện xuất hiện này đều là những con còn yếu nhược, hiển nhiên đang ở vị thành niên, được đảm đương làm vật hy sinh.
Cái Thứ nghe theo mệnh lệnh của ta, chỉ thủ chứ không tấn công. Đó là bởi vì hiện tại mấy con nhện này yếu nhược, lại thưa thớt không đáng giá tiêu hao ma lực quý giá. Chờ một lát sau, từng đàn nhện tiến lên dày đặc, con sau chồng lên con trước, một chút khe hở cũng đều không còn, hơn nữa những con nhện còn lại ở phía sau không kịp lên, liền hướng trên người các con phía trước vọt qua, sau khi nhìn thấy tình huống này, bần đạo chỉ biết là thời điểm động thủ đã đến rồi.
“Hừ, một đám ngu ngốc đi chịu chết” Bần đạo cười lạnh nói: “Cái Thứ, động thủ đi”
“Rống … !” Theo tiếng gầm giận dữ của Cái Thứ vang lên, Trọng Lực thuật đột nhiên buông xuống trên thông đạo, những con nhện trên đỉnh động và hai bên vách tường như trời mưa rào ào ào rơi rụng xuống. Kỹ năng chúng nó ở trên đỉnh động là dựa vào móng vuốt thọc sâu vào trong nham thạch mới giữ được, hiện tại trọng lực đột nhiên tăng lên thập bội, một chút lực lượng này căn bản là không đủ níu kéo thể trọng của chúng nó, cho nên tất cả đều phải rơi xuống.
Độ cao năm mươi thước, nói cao thì không cao, nói thấp cũng không thấp, nhất là sau khi trọng lực được gia tăng thập bội, kết hợp với tốc độ rơi xuống cộng thêm động năng, so với khi rơi trực tiếp lúc bình thường thì tăng lên thập bội. Lúc chúng nó rơi xuống bình thường nhiều nhất chỉ gãy chân, nhưng hiện tại không giống nhau, khi đám tri chu này đập thật mạnh trên nền đất biến thành nát vụn, chính là tiểu tri chu nện trên người đại tri chu, cũng có thể làm cho con nhện to lớn kia bị thương tổn nặng nề.
Tiếp theo đó, chính là Thạch Tiêm Trụ là pháp thuật mà Cái Thứ am hiểu nhất cũng được xuất ra, trên mặt đất Thạch Tiêm Trụ đâm lên liên tục qua vài lượt, biến toàn bộ đám tri chu kia thành những mảnh nhỏ, chỉ một lần Cái Thứ xuất ra, liền quét sạch hơn một ngàn mét đường hầm. Sau đó, nó giẫm lên trên thi thể nhện dày đặc cùng máu tanh nội tạng, hướng chỗ sâu nhất đi đến.
Hiện tại cũng xem như Cái Thứ uy phong bát diện, lấy thực lực cửu cấp thượng vị ma thú, khi dễ một đám tri chu thực lực chỉ mới đạt đến năm sáu cấp quả thực là rất thoải mái nhẹ nhàng. Chẳng qua, ai cũng biết được, phía sau đó dám chắc rằng còn có rất nhiều con nhện cự đại đang chờ chúng ta đi tiêu diệt. Cho nên vì vậy mà tận lực bảo tồn sức chiến đấu, Ái Liên Na trợ giúp Cái Thứ thêm vào hai cái pháp thuật thuộc tính khôi phục.
Bất quá một cái là bình thường, khôi phục thể lực - Khôi Phục thuật, mà cái kia rất có địa vị, dĩ nhiên là một loại pháp thuật phụ trợ hồi phục tối cường nhất của Cuồng Tín giả - Thần Thánh Khôi Phục thuật. Tác dụng của pháp thuật này chính là khôi phục rất nhanh năng lượng, là ma lực, đấu khí, thần lực v.v….
Bởi vì một vài năng lượng bình thường tự nhiên tốc độ khôi phục thật sự quá chậm, cho nên mới xuất thế loại pháp thuật trân quý này, ít nhất trong một thời gian ngắn khôi phục tương đối nhiều, nó có thể cho người được trợ giúp sử dụng hơn một vài ma pháp hoặc là đại chiêu, đối với trợ giúp trong chiến đấu lại vô cùng lớn.
Chẳng qua, pháp thuật này đồng thời cũng phi thường cao cấp, chỉ có khổ tu sĩ mới có thể học được, cho dù là Quang Minh mục sư cũng sẽ không biết được pháp thuật này. Mà sở dĩ khổ tu sĩ nổi tiếng về sức chiến đấu dẻo dai, cũng có quan hệ cực kỳ mật thiết đến pháp thuật này. Bởi vì bọn họ có thể dụng pháp thuật này để khôi phục thần lực, lại dùng thần lực khôi phục miệng vết thương, chỉ cần thời gian chiến đấu được kéo dài, sự mệt mỏi cũng đủ làm cho đối thủ chết đi, làm sao còn có đạo lý nếu không thắng a.
Nhất là giống như chúng ta bây giờ là tiêu hao sức chiến đấu, thì tác dụng của nó càng thêm rõ ràng hơn. Bởi vì chính bản thân Cái Thứ cũng đồng thời cấp cho mình một cái pháp thuật khôi phục ma lực Tự Nhiên hệ - Pháp Lực Chi Tuyền, hơn nữa bản thân Đại Địa Chi Hùng có thiên phú khôi phục rất nhanh ma lực, khiến cho tốc độ khôi phục ma lực Cái Thứ đạt tới một con số vô cùng khủng bố.
Bình thường nó tiêu hao hết ma lực phải mất hơn một tháng thời gian mới khôi phục như lúc ban đầu, nhưng mà hiện tại, chỉ sợ qua vài ngày đã phục hồi như cũ. Lực lượng Cái Thứ vô cùng biến thái, chiếu theo tốc độ khôi phục như vậy trong lời nói, nó có thể kéo dài thời gian sử dụng pháp thuật cấp thấp không ngừng nghỉ, tỷ như Trọng Lực thuật trong phạm vi nhỏ hoặc là Thạch Tiêm Trụ… mà căn bản không lo lắng về vấn đề ma lực sẽ tiêu hao hết.
Ái Liên Na có thể sử dụng ra pháp thuật cao đẳng như thế, thật đúng là khiến cho một trận đại kinh hỉ. Thần Thánh Khôi Phục thuật là pháp thuật tương đối hiếm thấy và hơn nữa hiệu quả vô cùng tốt, tuy rằng tiêu hao thần lực tương đương với thập cấp, nhưng hiệu quả chân chính của nó so với pháp thuật phụ trợ cấp mười một cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Về phần Pháp Lực Chi Tuyền là Tự Nhiên hệ đặc biệt có pháp thuật Khôi Phục Ma Lực. Bất quá nó chỉ có thể khôi phục ma lực mà thôi, đối với đấu khí, thần lực, và những năng lượng khác thì lại không có trợ giúp gì, hơn nữa hiệu quả khôi phục cũng không mạnh mẽ giống như Thần Thánh Khôi Phục thuật.
Nhưng là, Pháp Lực Chi Tuyền này chỉ là ở lúc bình thường, mà thần lực Tự Nhiên hệ ở trong cơ thể Cái Thứ được Tự Nhiên Nữ Thần ban cho, là ma lực Tự Nhiên hệ thăng hoa lên thành thần lực, cho nên khi sử dụng đến pháp thuật Tự Nhiên hệ, thì uy lực tăng lên nhiều lắm, nếu nó dùng Pháp Lực Chi Tuyền này để bổ sung cho thần lực và ma lực của Cái Thứ. Thì hiệu quả so với Thần Thánh Khôi Phục thuật không kém hơn bao nhiêu. Đương nhiên thần lực hệ khác sẽ không thể bổ sung được.
Chỉ sợ sau khi khôi phục ma lực, Cái Thứ tuyệt đối sẽ trở thành người chủ lực mở đường cho chúng ta. Mục đích Tri Chu Tà Thần khẳng định là muốn gọi đến quân đoàn tri chu của nàng thử thực lực chúng ta một trận, đồng thời cũng là muốn tiêu hao lực lượng của chúng ta. Bần đạo cùng Vong Ưu sớm đã nhìn ra dụng tâm hiểm độc của nàng. Cho nên chúng ta không tới thời điểm vạn bất đắc dĩ sẽ không động thủ, còn chuyện mở đường thì do Cái Thứ và Ái Liên Na phụ trách.
“Đáng giận, xem ra là ta xem thường các ngươi rồi, nhưng, chẳng qua chỉ là mới bắt đầu mà thôi, muốn đến gặp ta, còn có một khoảng cách rất ư là xa xôi” Thanh âm đầy phẫn nộ của Tri Chu Tà Thần lại truyền đến.
Quả nhiên, khi chúng ta một đường đi tới càng lúc càng gian nan, từng đợt tri chu đi ra ngăn cản chúng ta, hơn nữa chúng ta cũng đã đi sâu vào, đám tri chu này càng lúc càng lớn, thực lực càng lúc càng mạnh. Từ lúc bắt đầu Cái Thứ chỉ dùng Trọng Lực thuật và Thạch Tiêm Trụ, dần dần dùng phải tới Đằng Mạn thuật thậm chí chính bản thân cũng dùng tới hùng chưởng. Cứ như vậy mà đi, cho dù còn chưa có tới đúng địa điểm, Ái Liên Na cũng không thể không gia nhập hàng ngũ quét sạch này.
Đương nhiên, Ái Liên Na tuyệt đối không có khả năng chạy đi cận thân chiến đấu, nàng chính là sử dụng phương pháp mà ta truyền thụ cho, biến thần lực trong cơ thể ngưng tụ thành một đống quang cầu, sau đó hướng đám tri chu gần nhất quẳng ném tới. Toàn bộ những tri chu này đều là thuộc tính Hắc Ám hệ, một khi bị thần lực Quang Minh hệ siêu cường của Ái Liên Na đập lên, giống như một viên hỏa cầu uy lực cực đại ném vào trong vũng nước, nhanh chóng làm cho ma lực và nội tạng trong cơ thể của mấy con nhện này bị thiêu hủy sạch sẽ.
Vốn có một số tri chu có khả năng đi đến trước mặt Cái Thứ, cũng đã bị Cái Thứ dùng Thạch Tiêm Trụ và dây (đằng mạn) biến thành vết thương chồng chồng lên nhau, lại trúng thêm một đòn cường đại của Ái Liên Na, trên cơ bản chỉ trong một giây thì bị giết chết. Phải biết rằng, thần lực ở trong cơ thể Ái Liên Na chính là khắc tinh nhất của ma lực Hắc Ám hệ.
Hơn nữa sau khi nàng được Mễ Nặc Á quán nhập vào thần lực, vì thế thần lực trong cơ thể tương đối hùng hậu, cho nên phóng xuất ra hỏa cầu, năng lượng cự đại không dưới pháp thuật thập cấp, cộng với nguyên nhân khắc chế, lực sát thương đối với sinh vật Hắc Ám hệ tuyệt đối có thể so với pháp thuật cấp mười một. Cho nên mới có thể trong một giây giết chết bát cấp ma thú.
Có cường lực pháp thuật của Ái Liên Na hỗ trợ, Cái Thứ bắt đầu thoải mái đi tới, bất quá, đường hầm này cũng thật sự *** quá dài đi, chúng ta đi hơn mười dặm còn chưa tới. Hơn nữa sau khi giết sạch đám tri chu thực lực bát cấp, cũng đã bắt đầu xuất hiện tri một ít tri chu cửu cấp có hình thể vô cùng lớn.
Thể hình của mấy con nhện này lúc mở ra là hơn mười, hai mươi thước, cũng xấp xỉ ngang bằng Cái Thứ, nếu chỉ có một hai con thì căn bản không để vào mắt, nhưng là vấn đề hiện tại là xuất hiện đến hơn trăm con và đủ loài, chỉ vẻn vẹn dựa vào Cái Thứ và Ái Liên Na là không có thể đối phó với nhiều tên gia hỏa cự đại như vậy được.
“Phiền toái đây, xem ra là muốn chúng ta động thủ a” Vong Ưu bất đắc dĩ cười khổ, nói: “Ngươi là nam nhân, nhiệm vụ khó khăn này giao cho ngươi là đúng nhất, ngươi có ý kiến gì hay không vậy?”
“Ừm, không thành vấn đề?” Bần đạo gật gật đầu nói: “Chẳng qua chỉ là mấy tên nhỏng nhẽo thôi, tự mình ta là có thể”
“Hắc hắc, vậy là tốt rồi” Vong Ưu cười nói, lập tức nàng hưng phấn nhảy bậc lên, bay tới trước mặt Cái Thứ, cười nói: “Hiện tại ta cũng nên phát uy một chút ha! Ái Liên Na, Cái Thứ cho ta gia nhập với nha” Nói xong, nàng lại phóng ra một pháp thuật phụ trợ cấp cho chính mình trước- Nguyên tố chi nộ!
Theo hiệu quả pháp thuật hiện ra, ba đạo ngũ thải quang hoàn quay chung quanh người Vong Ưu, nó lấy thân thể làm trục tâm không ngừng luân chuyển. Pháp thuật này không có ở trên đại lục, mà là do chính Nhã Điển Na nghiên cứu mà thành, nó có thể làm cho Nhã Điển Na phóng thích ra pháp thuật, gia tăng uy lực lên hơn 50%, là một loại pháp thuật tăng phúc vô cùng cường đại, cũng là một loại duy nhất có thể trực tiếp gia tăng uy lực pháp thuật.
Nhưng mà nó cũng có khuyết điểm, thì phải là ba đạo quang hoàn này từng khắc đều là do người phát ra khống chế, cho nên không có thần lực cường đại đến khủng bố, căn bản đừng nghĩ đến một bên khống chế được quang hoàn này, một bên tự do thi triển pháp thuật. Nói cách khác, pháp thuật này trên cơ bản chỉ có một mình Vong Ưu thi triển ra nó mà thôi. Người khác, cho dù người có tinh thần lực như Hồng Nhi, Khắc Lý cũng không thể dùng được.
Mặc dù rất ít thấy Vong Ưu xuất ra pháp thuật, nhưng là Ái Liên Na vẫn nhịn được không có hỏi qua, mà là trực tiếp đem Thần Thánh Khôi Phục thuật quán vào trên người Vong Ưu. Cùng lúc đó, Pháp Lực Chi Tuyền của Cái Thứ cũng quán thâu tới. Nhất thời, trên người Vong Ưu lóe lên hào quang ma pháp đủ sắc đủ màu.
“Hắc hắc” Vong Ưu lúc này cũng là hưng phấn nở nụ cười, nói: “Đã lâu rồi không có lấy một cơ hội như vậy, có thể hảo hảo phát tiết, bọn quái vật xấu xí, tất cả đi tìm chết cho ta”
/897
|