Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 468: Ái Liên Na bạo phát (1)

/897


Ba con đại Tri Chu giống như đoàn xe lửa hướng chúng ta nơi này tiến tới, hai bên chúng nó đều là một đống tiểu Tri Chu (nhện), thật có thể nói là quá hùng hổ. Sau khi nhìn thấy tình huống như thế này, ngay lập tức Ái Liên Na có chút bối rối, nhìn ta sốt ruột hỏi: “Ca ca, có phải chúng nó muốn liều mạng không vậy, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

“Sặc, chẳng qua là một đám nhảy nhót diễn hài kịch mà thôi” Bần đạo dõng dạc nói: “Muốn thu thập chúng nó quả thực dễ dàng như trở bàn tay”

“Như thế nào thu thập a?” Ái Liên Na kinh hỉ hỏi lại.

“Ha ha!” Bần đạo cười to, nói: “Thật sự là rất đơn giản mà, chúng ta …. chạy thôi”

Bần đạo nói xong, cùng Cái Thứ hai lời chưa nói, lập tức xoay người bỏ chạy. Mấy con Tri Chu xấu xí này lúc bình thường đều luyện chạy cư li dài hay sao? Kia, quả thực không có thiên lý, tám cái móng vuốt hoa lên một cái, giống cắn nuốt thuốc kích thích vậy, lủi một cái chuyển động cực nhanh. May mắn Trọng Lực thuật Cái Thứ được vận dụng thi triển ra, cho nên mới làm cho đám Tri Chu đang điên cuồng đuổi theo phía sau giảm lại tốc độ. Cứ như vậy, chúng ta mới miễn cưỡng bỏ qua được chúng nó.

“Choáng váng, nói mất nửa ngày chẳng qua là chạy trốn” Uy Na bất mãn nói: “Ta còn tưởng ngươi thực sự rất là lợi hại a, đúng là tên vô dụng”

“Ngươi thì biết cái gì, cái gì gọi là chạy trốn hả? Chúng ta gọi là cái này là chiến lược dời đi” Bần đạo buồn bực giải thích.

“Bỏ chạy là bỏ chạy, sao còn là chiến lược dời đi?” Uy Na quyệt cái miệng, khinh thường nói: “Ngươi cũng là kẻ trộm lấy tay bịt chuông thôi”

“Uy Na, ngươi không hiểu cũng không nên nói bậy” Vong Ưu cười chỉ trích nói: “Thật sự chúng ta không phải chạy trốn, đây là vì muốn tìm một cái địa phương khác tốt hơn, lợi dụng địa hình mà đánh nhau với mấy tên gia hỏa này”

“Không hiểu lắm” Uy Na nhíu mày nói.

“Không hiểu chính là không hiểu, nói cho ngươi cũng không hiểu” Bần đạo đắc ý rung rung đùi nói.

“Ha ha, ngươi đã quên rồi sao?” Vong Ưu cười giải thích: “Lúc chúng ta tới đây, độ cao rộng của cái động khẩu này chỉ có năm mươi thước tả hữu, nhưng mà hiện giờ đã có hơn một trăm thước. Chỉ cần chúng ta trở lại cái địa phương chật hẹp kia là có thể cùng đánh nhau với đám đại Tri Chu kia, lấy một chọi một mà không cần lo lắng mấy con tiểu Tri Chu đến quấy rầy. Khi đó, chúng ta phải dựa vào chính Cái Thứ mới có thể thu thập được ba con đại Tri Chu kia”

“Đúng vậy, ta như thế nào không nghĩ tới a?” Uy Na vỗ vỗ cái trán của mình, cười hắc hắc nói: “Hắn nhưng thật ra không hổ danh là âm hiểm quân thần a. Quá mức âm hiểm”

Buồn bực a, bần đạo đối với ngoại hiệu của mình hết sức buồn bực, nhìn xem Thất công chúa người ta có danh thật đẹp – Nữ Vũ Thần, còn ta thì là Âm Thần, ngay khi lần đầu tiên nghe được, ta muốn hộc máu mà chết. Quên đi, không nghĩ tới nữa, dù sao ta cũng là người tu đạo, đối với ta hư danh chỉ là gió thoảng mây bay.

Đám người bần đạo một bên trêu chọc, một bên cùng đại quân Tri Chu ở phía sau tiến hành “Sinh tử tức tốc” huấn luyện dã ngoại. Bởi vì liên quan đến vấn đề về cái mạng nhỏ, cho nên tốc độ bay chúng ta cực nhanh, một lúc không lâu sau, đi tới một địa phương tương đối chật hẹp ở phía trước.

“Được rồi, chọn nơi này đi, bằng không mấy con to xác ở phía sau vào không được” Bần đạo cười cười nhìn mọi người nói.

“Rống …!” Cái Thứ nghe xong, lập tức tinh thần rung lên, đường đường là Đại Địa Chi Hùng không ngờ lại bị một đám tiểu Tri Chu đuổi chạy như chó nhà có tang, thật sự làm tổn thương đến tự tôn của hắn, vừa nghe nói có thể phản kích, hắn ôm một bụng cơn tức nghẹn, trực tiếp chủ động xoay người đánh tới con đại Tri Chu đi đầu tiên ở trước mặt mình. Sau đó là hai tên đại gia hỏa này liền triển khai một hồi chém giết kịch liệt.

Hai tên này đánh nhau, nói có chút khó nghe là, quả thực một chút kỹ thuật hàm lượng cũng đều không có, thuần túy sau khi thú huyết sôi trào chính là một trận loạn ẩu. Đơn giản ngươi bắt ta một trảo, ta chụp ngươi một chưởng, đại Tri Chu ngoại trừ chụp giật ra còn có không ngừng phun ra nọc độc và độc ti, đáng tiếc đều bị ma pháp Hộ Bích Cái Thứ đánh chặn. Cái Thứ ngoại trừ đánh chụp ra còn có thể cắn, lại dùng Trọng Lực thuật cùng Đằng Mạn thuật kiềm chế hành động của đối thủ. Về phần Thú Vương Bào Hao Đạn, bởi vì phải có một thời gian ngắn ngủi súc lực chuẩn bị mới được, nhưng ở tình huống kịch liệt vật lộn như thế này tất không thể dùng được.

Chúng nó có một cái phòng ngự vật lý thật sự rất đúng lúc, hùng chưởng Cái Thứ cùng răng nanh nhọn hoắc của đại Tri Chu căn bản không làm ai khổ đau, một cái ma pháp phòng ngự biến thái đến cực điểm, mặc dù hình thể đại Tri Chu so với Cái Thứ còn lớn hơn không ít, nhưng lợi trảo của nó bị Trọng Lực thuật và Đằng Mạn thuật kiềm chế cũng vô pháp tạo thành uy hiếp đối với ma pháp Hộ Bích Cái Thứ. Hai tên này đánh nhau binh binh bộp bộp mất cả nửa ngày, nhưng là không ai nhường ai.

Cuối cùng vẫn là Vong Ưu nhìn không thuận mắt, dụng ma pháp tàn nhẫn oanh kích lên các khớp đốt ngón tay của đại Tri Chu, đây là những chỗ bạc nhược nhất của loài bọ cánh với hình thể cứng rắn. dưới cường lực pháp thuật tinh chuẩn của Vong Ưu, mấy cái chân trước của đại Tri Chu đều bị đánh gãy, mất đi vũ khí tấn công hữu hiệu, đại Tri Chu hoàn toàn bị tê liệt, rốt cục Cái Thứ cũng có thể đại phát thần uy, hung hăng hướng đối thủ chụp giết chết.

Nhưng, mặc dù đại Tri Chu hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, cho đến chết đi cũng không lui về phía sau dù một bước, thẳng đến cuối cùng, rất nhanh cả nửa thân trước của nó đều bị chụp nát bấy, chỉ còn lại giãy dụa mà thôi. Chỉ là, bần đạo lại cảm giác được có gì đó không đúng, tên gia hỏa này đang nhanh chóng tập kết toàn bộ năng lượng quỷ dị tà ác tại bên trong cơ thể, hơn nữa không có dấu hiệu ngừng lại. Ta kháo, nó sẽ không phải là muốn tự bạo hay sao?

“Cẩn thận, nhanh phòng hộ, nó muốn tự bạo” Bần đạo một khi phát hiện lập tức hô lớn lên, sau đó chính mình kéo Ái Liên Na chạy đến phía sau mông Cái Thứ, Vong Ưu cũng mang theo Uy Na chạy tới ẩn náu nơi đó. Sau đó, Cái Thứ cũng nhạy cảm lập tức đình chỉ công phát điên cuồng, mà lui về phía sau vài bước quỳ rạp trên mặt đất, dụng song chưởng bảo vệ đầu, vận dụng toàn thực lực cấu trúc thành ma pháp phòng ngự, không chỉ vậy tại phía trước mình dựng lên hổ bích tường đá, mà trên tường còn có đằng mạn (dây) quấn lấy để gia tăng thêm lực phòng hộ.

Hết thảy mọi sự chuẩn bị tốt nhất vừa mới hoàn thành, bên kia con đại Tri Chu cũng đã súc tích đầy đủ năng lượng, sau đó là không chút do dự liền tự bạo. Chỉ nghe tiếng nổ phịch một cái, tuy là đất núi rung chuyển dữ dội, một cỗ khí lãng kinh hãi làm cho người ta sợ hãi lao vút đi, nhưng cho dù không bằng như trong tưởng tượng của chúng ta là kinh thiên động địa, chỉ vẻn vẹn vài tảng đá lớn từ trên đỉnh rơi xuống, đập lên trên hộ bích của chúng ta tạo thành một điệu nhạc mơ hồ.

Nhưng thực tế dù sao cũng không thể tạo thành tổn thất cho đám người chúng ta được, chỉ có số ít tảng đá rơi xuống thì chỉ dựa vào một mình Ái Liên Na – Bạch Sơn Đại Thuẫn cũng hoàn toàn che chắn cho chúng ta một cách chu toàn. Dù gì ba người chúng ta đều có dáng người nhỏ thon, mà thể tích của Uy Na lại có thể trực tiếp không quan tâm đến.

Bần đạo đang còn nghi hoặc vì sao lực tự bạo lại nhỏ như thế, mà lúc này người đứng mũi chịu sào là Cái Thứ lại phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết. Ngay lập tức làm cho đám người chúng ta cũng chấn động, nhanh chóng bay lên vừa nhìn thấy, trời ạ! Ở chính diện Cái Thứ đều dính phải một tầng huyết nhục của con đại Tri Chu này, đều là đen nhánh, đang không ngừng ăn mòn dần dần ở bên ngoài Cái Thứ. Hắn mặc dù đang hết sức dùng trị liệu thuật chữa trị, nhưng tốc độ trị liệu không ngờ lại không nhanh hơn độ ăn mòn. Trong nháy mắt nó ăn mòn sạch sẽ ở phía bên ngoài, lộ ra một mảng thịt tươi đỏ óng.

Ta kháo, nguyên lai tại thời điểm con Tri Chu chết tiệt này tự bạo, không có làm cho toàn bộ ma lực nổ mạnh, mà là cơ hồ tất cả đều ẩn giấu ở trong huyết nhục của chính mình, chỉ lưu lại một chút xíu mà thôi, dùng để nổ tung pháp thuật phòng ngự Cái Thứ. Mục đích tự bạo của con đại Tri Chu này, chính là muốn đem huyết nhục chính mình dính lên trên người Cái Thứ, muốn nó hảo hảo ăn mòn da thịt. Thực sự quá âm độc a!

Hiện tại Cái Thứ thống khổ vạn phần, pháp thuật của hắn là Tự Nhiên hệ, dụng nó để chữa trị chính là hiệu quả rất kém. Hiện tại hao phí rất nhiều, may mắn là ta còn mang theo một siêu cấp thầy thuốc, dưới sự trợ giúp pháp thuật trị liệu siêu cường của Ái Liên Na, thương thế Cái Thứ mới từ từ chữa khỏi. Huyết nhục có tính ăn mòn này cũng đều bị rửa sạch sẽ. Chẳng quá, ngay ở thời điểm Cái Thứ đang chữa trị được một nửa, một đám đại Tri Chu tiếp theo cũng đã quang lâm đến nơi này.

Sau khi nó tìm được tin tức đồng bạn tự bạo, chủ động lui lại xa xa, đợi cho tự bạo hoàn thành, mới lập tức hướng nơi này đi đến, ý định là muốn chiếm lấy cái tiện nghi hiện tại, Cái Thứ trọng thương không thể chiến đấu được, Ái Liên Na thì đang chữa trị cho Cái Thứ, ta lại không thể hao tổn linh lực dễ dàng như thế được, dù sao ở phía sau còn có đầu lĩnh Tri Chu Tà Thần chờ ta đến thu thập.

Cho nên người động thủ chỉ có Vong Ưu mà thôi. Rơi vào đường cùng, nàng cũng chỉ cố gắng thật lâu, cứ xem ma lực của nàng ở cấp bậc Đại Ma Đạo Sư, nghĩ muốn đối kháng với đám đại Tri Chu có thực lực gần bằng Cái Thứ thật sự có chút miễn cưỡng, huống chi Vong Ưu tại chém giết hồi nãy đã hao phí rất nhiều ma lực, hiện tại cũng chưa khôi phục được bao nhiêu, cho nên Vong Ưu nhảy ra chiến đấu không phải là ‘không trâu bắt chó đi cày sao’, khẳng định có điểm khó khăn.

Thình lình, Vong Ưu tiến lên trước sử xuất ra một cái Lưu Sa thuật, làm cho mặt đất dưới chân đại Tri Chu biến thành Lưu Sa sâu ước chừng đến mấy chục thước, phạm vi của nó lại bao trùm cả thông đạo, một lần làm cho tám cái chân của đại Tri Chu bị hãm vào trong đó. Chẳng qua chân của đại Tri Chu rất dài, duỗi ra một cái liền tới hai bên vách động, chỉ dùng một chút kình lực liền nổi lên, thật sự cũng không có bị nhốt vào trong đó.

Nhưng mà tám chân bám vào hai bên vách động muốn di chuyển lại không dễ dàng gì, ít nhất đại Tri Chu chưa từng học thuật, nó vừa mới nâng chân lên muốn di chuyển đã rơi xuống. Thử hai ba lần, cũng không thể tiến về phía trước được, nên cũng chỉ có thể phun nọc độc tập kích Vong Ưu, cùng lúc còn phun ra ti võng với ý đồ là trói buộc nàng.

Vong Ưu cũng linh hoạt không kém, kỳ thật bất quá nàng chỉ là muốn kéo dài thời gian mà thôi. Cứ như vậy giằng co được một lúc, Cái Thứ đã khôi phục được thương tích, lập tức xông lên hỗ trợ. Sau khi Cái Thứ hấp dẫn hỏa lực của đại Tri Chu, Vong Ưu cũng bắt đầu trợ giúp hỏa lực, hết thảy đều cùng một loại giống nhau. Nhưng chỉ vì do ở dưới chân là Lưu Sa thuật, cho nên con này bị bại còn muốn nhanh hơn, tên gia hỏa này chẳng qua hơn mười phút đồng hồ đã bị Cái Thứ và Vong Ưu đánh tới giết chết.

Sau đó hắn cũng là tự bạo, bất quá lần này chúng ta lại có kinh nghiệm hơn, cho nên đưa ra đối sách thích hợp, Vong Ưu cũng đã phát động ra Ngũ Hành Châu, phối hợp với ma pháp Hộ Bích của Cái Thứ, cuối cùng là che chắn đống thịt nát dừng lại ở bên ngoài. Nhưng Vong Ưu cũng đã bị lực phản chấn chấn động nội tạng, lập tức bị một chút nội thương nhẹ, ai bảo linh lực của nàng quá yếu chi. Ai…! Nhìn thấy từ khóe miệng nàng một dòng máu chảy xuống, làm bần đạo dâng lên một trận đau như cắt.

Một lát sau con đại Tri Chu cuối cùng cũng bị bọn họ xử lý, bên này hai đại chủ lực của chúng ta hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu. Ma lực Cái Thứ hoàn toàn trống rỗng, chủ yếu là hao phí ngăn cản tên chết tiệt kia tự bạo, cuối cùng đáng tiếc nhất vẫn là không có thể kháng trụ được, trên người vẫn lây dính không ít, hắn chỉ có dùng một chút Tự Nhiên thần lực còn sót lại không ngừng chữa trị cho chính mình, khiến cho nó run lẩy bẩy cả người.

Quả thật đây đúng là một trận khó khăn nhất của hắn. Từ khi theo bần đạo, to to nhỏ nhỏ cũng có mấy chục vạn, nhưng chưa có khi nào lại chật vật như thế này cả? Nếu không phải toàn bộ Thổ Linh đan của ta sớm cho hắn, ta hiện tại tuyệt đối sẽ không keo kiệt chút nào.

Chẳng qua, hắn lần này thật ra cũng có chút thu hoạch, thực lực hắn đại đa số là thủ xảo đưa tới, mặc dù cường đại, nhưng lại không thể dùng được, thiếu khuyết rèn luyện thực chiến. Nếu tự nhiên lớn lên trưởng thành Đại Địa Chi Hùng. Nếu nói đến thực chiến, thật đúng là so với Cái Thứ lợi hại và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Lúc này đây chính là giáo huấn hắn một lần vậy.

Về phần Vong Ưu, ma lực, linh lực của nàng cũng đều hoàn toàn trống không, thậm chí ngay cả ma lực Uy Na cũng sạch trơn luôn, dù sao mấy con đại Tri Chu này có cùng cấp bậc với Cái Thứ, thực lực tuyệt đối hơn nàng gấp mấy chục lần. Vong Ưu và Cái Thứ cộng lại có thể xử lý được bốn tên đại Tri Chu mà bản thân mình chỉ là hao hết lực lượng thôi, cộng thêm đó là một chút chấn thương thôi, quả thực phải nói rằng đó chính là một kỳ tích.

Hiện tại Vong Ưu mệt và đau nhức muốn chết đi được, vô lực nằm ở trong lồng ngực ta nghỉ ngơi. Mà Uy Na lại nằm trong lồng ngực của nàng ngơi nghỉ. Người còn có thể chiến đấu chỉ còn lại Ái Liên Na và bần đạo. Đến lúc này chỉ còn lại ba mươi con đại Tri Chu cửu cấp hạ vị cũng chạy tới giúp vui. Ai, bần đạo buồn bực thở dài một tiếng, nói: “Xem ra ta phải tự mình động thủ thôi”

“Ngươi hiện tại muốn động thủ, vậy như thế nào đối phó với Tri Chu Tà Thần?” Vong Ưu cười khổ nói.

“Không biết được, đành phải đi bước nào tính bước đó thôi, ai bảo ta có số mệnh khổ chi” Bần đạo bất đắc dĩ nói: “Chúng ta cũng đã xem nhẹ đám thủ hạ của Tà Thần rồi, mấy con vật này quá nhiều hơn nữa cũng quá cường đại, quả thực như vong linh a”

“Thực xin lỗi, là ta vô dụng, công tác tình báo không chuẩn xác lắm” Vong Ưu áy náy nói: “Ai, nếu ta có thể cường thịnh trở lại một chút thì tốt biết bao a”

“Chúng ta không thể quay trở về được sao?” Ái Liên Na đột nhiên đứng lên hỏi.

“Không thể” Bần đạo cười khổ nói: “Chúng ta đã tiến nhập vào nơi phong ấn, đường lui đã bị phong ấn cường đại đoạn tuyệt, trừ phi giết chết Tri Chu Tà Thần hoặc là phá giải phong ấn, bằng không không thể ra được. Hiển nhiên, bản thân Tri Chu Tà Thần cũng không thể phá giải phong ấn được, chúng ta nhất định cũng không có thể đi ra, hơn nữa phá, cũng phải bị hắn tự do đuổi giết. Cho nên hiện tại chúng ta cũng chỉ có một con đường sống - đó là diệt con Tri Chu Tà Thần xấu xí kia” Bần đạo dụng khẩu khí hung tợn nói.

“Ta hiểu được” Ái Liên Na kiên quyết nói: “Ca ca hãy lưu giữ lực lượng để thu thập con nhện xấu xí kia, còn mấy tên gia hỏa này thì giao cho ta đi, ta không phải trói chân trói tay ca ca, ta muốn giúp huynh. Xin yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không cho chúng nó uy hiếp đến ca ca. Tuyệt đối không” Nói xong, nàng tùy tay xuất ra Truyền Thừa Bổng hướng đám đại Tri Chu đang rào rạt kia vọt tới.

“A… Ngươi?” Bần đạo sửng sốt, sau đó muốn ngăn cản nhưng lại bị Vong Ưu kéo lại.

Vong Ưu nhẹ nhàng nói: “Ngươi chưa nhìn thấy khí thế của nàng đã thay đổi sao? Lực lượng ẩn giấu trong cơ thể nàng dường như đã thức tỉnh rồi, thật … thật sự rất mạnh mẽ a”

Lúc này bần đạo mới kinh ngạc khi nhìn thấy, quả nhiên khí thế Ái Liên Na so với trước kia khác nhau rất nhiều, khí thế kia ngưng tụ lại như núi Nhạc, bàng bạc giống như sóng thần. Tại giờ khắc này, linh hồn Mễ Nặc Á đã chiếm cứ lực lượng cường hãn đến cực điểm, phảng phất Ái Liên Na tựa như một đại biểu cho quân đoàn Cuồng Tín giả truyền thống và lịch sử lâu đời, Tại giờ phút này, nàng không phải là người chiến đấu, nàng không phải là một người.

“Đám quái vật xấu xí đáng giận kia, tất cả toàn bộ đi chết hết cho ta” Theo tiếng hô đầy phẫn nộ của Ái Liên Na, nàng chuyển động, hoàn toàn là đấu pháp tiêu chuẩn của Mễ Nặc Á, Truyền Thừa Bổng xoay thành một đường cong hữu lực, dưới sự thao túng của Ái Liên Na, trực tiếp hướng đến ót của mấy đại Tri Chu kia đập xuống, lấy cứng chọi cứng, lấy cường phá cường.

Tại giờ khắc này, trong cơ thể Ái Liên cơ hồ toàn bộ thần lực mà Mễ Nặc Á lưu lại cho nàng cũng đã điều động đến cực hạn, nói cách khác, hiện tại sự cường hãn của nàng so với Mễ Nặc Á ngày đó không kém hơn bao nhiêu. Mà sự cường hãn của Mễ Nặc Á là không chút nghi ngời, một đòn nghiêm trọng của Cái Thứ cũng không đánh chết hắn được, đánh không bị thương. Có thể nghĩ đến, hiện tại Ái Liên Na lại có bao nhiêu đáng sợ a.

Thực lực con nhện này đã đạt đến cửu cấp hạ vị, không có thể tiếp được đòn cảnh cáo của Ái Liên Na, sọ não trực tiếp bị đập cho nát bấy, óc trắng bóng và huyết độc lục sắc (xanh biếc) tung bay tán loạn. Ái Liên Na cũng bị dính không ít, nhưng nàng không thèm quan tâm đến, cũng không dừng lại, trực tiếp đánh về phía mục tiêu ở phía sau. Lúc này nàng giống như quỷ dị, chạy khắp nơi, mỗi một lần gặp được Tri Chu liền một bổng đánh chết.

Trong nháy mắt, hơn ba mươi con đại Tri Chu đã bị Ái Liên Na giết chết toàn bộ, hơn nữa đều chỉ có một gậy mà thôi, chưa bao giờ lãng phí. Sau khi đánh xong, nàng liền dừng chân lại, uy phong lẫm lẫm dùng hai tay vịn lấy cây Truyền Thừa Bổng, vẫn không nhúc nhích. Bần đạo vội vàng chạy tới, choáng, nguyên lai nàng đã trực tiếp ngất xỉu rồi.

Ái Liên Na bạo phát lần này thật sự rất đúng lúc, lập tức quyết định chiến thắng của trận chiến này. Có thể nói, nàng ở trong lúc nguy cấp nhất, cứu lại chúng ta, cứu lại cái mạng. Bần đạo nhẹ nhàng ôm lấy Ái Liên Na đi đến bên người Cái Thứ, đưa nàng giao cho Vong Ưu chiếu cố.

“Cục cưng của ta ơi, nàng ăn phải dược tề cuồng hóa hay sao?” Uy Na cho đến hiện tại còn không thể tin được hai mắt chính mình nhìn thấy mọi việc trước mắt, thần tình bất khả tư nghị nói: “Ba mươi giây giết chết một con cửu cấp ma thú? Cho dù Kiếm Thần cũng không lợi hại như vậy nha? Việc này rốt cục là đã có chuyện gì xảy ra? Tổng cộng đi đến nơi này có bốn người, không ngờ lại có ba người quá biến thái, chỉ ta là người bình thường nhất, a” Ha ha, nàng cảm giác được chính mình là người thừa, A…

“Ha hả, ngươi cũng rất lợi hại mà, không cần phải tự oán trách mình như vậy” Vong Ưu cười nói: “Biểu hiện của Ái Liên Na là có nguyên nhân, ngươi chưa nhìn thấy mấy con nhện này thật ra đã bị thương quá nặng, cho nên thực lực đã giảm đi một ít, miễn cưỡng xem như ma thú bát cấp thôi”

“Chúng nó làm sao mà bị thương vậy?” Uy Na khó hiểu hỏi lại.

“Đầu tiên là bị pháp thuật Quần Thể Cái Thứ đánh cho vài cái, tuy rằng không phá hủy được da của nó, nhưng lại làm cho chúng nó tiêu hao một ít năng lượng” Vong Ưu cười cười giải thích: “Sau lại, đó là bị khí lãng tự bạo chấn thương, mà ngay cả ma pháp Hộ Bích Cái Thứ cũng bị phá vỡ, thì uy lực kia có bao nhiêu cường đại chứ? Nơi này địa hình lại chật hẹp như vậy, chúng nó lẫn tránh dù xa một chút nhưng không thể không có việc gì a?”

“Vậy cũng không đúng lắm a” Uy Na vẫn kinh dị như cũ nói: “Tưởng nghĩ bát cấp ma thú cũng không có khả năng tại trong ba mươi giây liền bị giết? Ngươi xem động tác vừa rồi của Ái Liên Na chứ? Căn bản là một chỉ một mà thôi? Cho dù Thú Nhân cũng không có khí lực cự đại như vậy a”.


/897

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status