"Rống!" Nhìn thấy hắc long rơi trên mặt đất, Cái Thứ hưng phấn vô cùng, y như hổ đói vồ mồi đè hắc long nằm bẹp bên dưới thân thể. Đáng thương thay cho hắc long, hai chân mới vừa chấm đất đã bị thân hình to lớn của Cái Thứ đè ở trên lưng, hai chi trước của Cái Thứ còn dậm trên cánh hắc long. Lấy thể trọng Cái Thứ và cả Trọng Lực Thuật tạo thành áp lực cực lớn, cơ hồ muốn chấn đứt hai cánh hắc long.
Hắc long đau quá liều mạng giãy dụa, nhưng mà lực bất tòng tâm, nó dù sao cũng chỉ là sinh vật bay trên bầu trời, không có cường tráng như Cái Thứ vốn là loài bốn chân chạy. Nhận thấy giãy dụa không có hiệu quả, hắc long tức giận bắt đầu phóng hỏa ra chung quanh, vốn đây chỉ là trong lúc nhất thời nó tức giận cử động mù quáng, thế nhưng trong chiến dịch lần này lại lấy được chiến quả huy hoàng cho phe Tà Nhãn. Hắn phóng lửa tứ tung vô tình trực tiếp hoả táng luôn đầu Thiết Bối Lang Vương – Tiểu Hắc của Ái Liên Na.
"Tiểu Hắc!" Ái Liên Na bi phẫn hô lớn. Nàng vô cùng đau đớn và hối hận, hối vì đã không mang theo Tiểu Hắc để chiến đấu, nhưng mà hết thảy đã chậm, khi hắc long phun lửa tới thân, đừng nói là một Thiết Bối Lang Vương nho nhỏ. Chỉ sợ là Thiết Giáp Thú cũng chịu không nổi lắm chứ? Tiểu Hắc ngay cả cơ hội kêu thảm cũng không có, lập tức an tâm đi đầu thai ở trong liệt hỏa, thân thể trực tiếp biến thành tro bụi, thi thể không còn chút gì.
"Ngươi, cái tên đáng chết này! Trả Tiểu Hắc cho ta!" Ái Liên Na khóc hô vọt lên, cầm lấy truyền thừa bổng nhắm ngay đầu hắc long đập đánh một trận loạn cào cào, trực tiếp đập đầu nó thành “đồi núi chập chùng” luôn. May nhờ Ái Liên Na không có tính hung bạo, nếu như nàng sử dụng toàn bộ lực lượng Mễ Nặc Á ra ngoài, đầu hắc long này bị đập cỡ đó chắc cũng phải đi xuống âm phủ khai báo vài lần rồi.
Trên thực tế, hắc long không phải không có ý định hoàn thủ, nó rất cố gắng phun lửa công kích Ái Liên Na, nhưng mà không biết lần này xảy ra chuyện gì, công kích của nó không phải bị Cái Thứ bịt miệng cắt đứt thì lại chạm vào ma pháp hộ bích tiêu tán, không có chút lửa nào đụng vào Ái Liên Na được, hắc long tâm tình rất buồn bực, làm sao mới vừa rồi phun ra nhẹ nhàng như vậy, chuẩn như vậy cơ mà?
Khà khà, trên thực tế, việc này dĩ nhiên là do bần đạo bày mưu đặt kế và Cái Thứ thi hành. Thực lực Ái Liên Na bây giờ đủ để tranh hơn thua với Kiếm Thánh rồi, thế nhưng tọa kỵ của nàng mới chỉ là một đầu Thiết Bối Lang Vương cấp năm, mặc dù đối với người khác mà nói là không kém, nhưng đối với Ái Liên Na mà nói thật sự rất không tương xứng.
Kể từ khi được Mễ Nặc Á quán thâu một thân thần lực, tinh thần lực của Ái Liên Na cũng đột nhiên tăng mạnh, so với tinh thần lực của kiếm thần còn mạnh hơn một ít, ký kết một con hắc long làm thú cưỡi hẳn là không có vấn đề. Vừa lúc hiện tại có cơ hội tốt như vậy, ta làm sao có thể bỏ qua cơ chứ?
Chẳng qua là tình cảm Ái Liên Na đối với Tiểu Hắc rất tốt, ta nếu muốn bảo nàng đổi lại một thú cưỡi khác thì sợ rằng nàng có thể không vui hoặc không đồng ý, trên thực tế ta cũng đã sớm thăm dò ý nàng rồi, kết quả là nàng luôn luôn cự tuyệt ta. Không có biện pháp, ta đành phải ra hạ sách này, xem như Tiểu Hắc vinh quang tử trận đi. Ái Liên Na bình thời chiến đấu không có cho Tiểu Hắc tham dự, hôm nay nàng cũng chỉ gọi Tiểu Hắc ra đi dạo mà thôi, mới vừa rồi khi khai chiến với hắc long nàng đã để Tiểu Hắc nhanh chóng lùi ra xa.
Ai, nhưng mà Cái Thứ cái tên “ác tâm” này, hắn nhất quyết vụng trộm kéo miệng hắc long nhắm tới vị trí Tiểu Hắc, không chết mới là lạ đó. Tầm mắt Ái Liên Na bị thân hình khổng lồ của nó chặn lại, không có nhìn thấy Cái Thứ hành động mờ ám, cho đến khi mất đi tinh thần liên lạc với Tiểu Hắc mới phát giác ra có điều không đúng, nhưng đợi đến khi nàng xoay người qua, Tiểu Hắc đã cháy thành tro bụi rồi.
Trong cơn giận dữ, Ái Liên Na đập cho hắc long triệt tiếp ngất xỉu, bần đạo lại từ tốn đi tới bên cạnh nàng. Ta lặng lẽ dùng ánh mắt khích lệ Cái Thứ, Cái Thứ đắc ý le lưỡi nhìn ta, hai bên gian tà cười với nhau. Sau đó, ta đỡ lấy vai Ái Liên Na an ủi: "Sói chết không có thể sống lại, Ái Liên Na mụi không cần quá thương tâm!"
"Ô…ô..ô, ca ca, Tiểu Hắc thật đáng thương." Ái Liên Na thương tâm nhào vào trong ngực ta khóc lóc kể lể nói: "Ta rõ ràng bảo hắn trốn ra xa một chút, nhưng tại sao nó lại không nghe vậy chứ?"
"Có thể nó muốn trợ giúp ngươi!" Bần đạo nói có lệ vài câu, sau đó liền nói sang chuyện khác: "Cái tên đáng giận này, dám cả gan giết Tiểu Hắc, ngươi nói chúng ta nên xử trí nó như thế nào aa..a?"
"Quên đi, tha cho nó vậy, nó cũng chỉ là thân bất do kỷ, muốn trách thì trách Tà Nhãn bạo quân đáng giận kia !" Ái Liên Na hiền lành nói.
"Ái Liên Na thật sự quá thiện lương!" Bần đạo mỉm cười tán dương: "Thế nhưng, tên này cũng không thể dễ dàng tha thứ, nói như thế nào cũng là chúng ta giải cứu nó, vì thế mà ngươi tổn thất thú cưỡi của mình, chúng ta cũng nên kiếm chút bồi thường chứ?"
"Ca ca muốn nó bồi bổ cái gì đây?" Ái Liên Na kỳ quái hỏi: "Bọn chúng đã bị Hắc Long tộc từ bỏ, chỉ còn hai bàn tay trắng, còn có thể bồi thường cho ta cái gì aa..a?"
"Hắc hắc, ngươi chẳng lẽ không có nghĩ qua bay đi ngao du bầu trời sao? Ngươi chẳng lẽ không muốn trở thành vị nữ Long kỵ sĩ thứ hai trên đại lục phái sao?" Bần đạo cười mị mị nói.
"Hả?" Hai mắt Ái Liên Na phát sáng nhìn ta nói gấp: "Thật sự có thể không?"
"Dĩ nhiên, ngươi nói đi, muốn có một con không?" Bần đạo cười hỏi.
"Ta muốn đầu hắc long mà ngươi bắt được kia, tên này giết Tiểu Hắc của ta, ta không cần nó đâu!" Ái Liên Na hưng phấn nói.
"Ha ha, đơn giản, đi theo ta!" Bần đạo vừa cười nói, vừa kéo tay nàng chạy thẳng tới chỗ con hắc long bị ta đánh ngất xỉu.
Chuyện kế tiếp thì quá đơn giản, bần đạo trước tiên dùng thần thức xâm nhập vùng ý thức bị phong ấn của hắc long, tiến hành xâm nhập lẫn trao đổi với nó. Giải khai phong ấn linh hồn, sau đó để cho nó tự do làm chủ thân thể của mình, có thể đoàn tụ với gia đình bằng hữu so với thứ gì cũng trọng yếu hơn, so sánh một hồi, làm thú cưỡi cho nhân loại đối với Long Tộc mà nói không coi là sỉ nhục quá lớn, trong lịch sử đã có khá nhiều kỵ sĩ hàng phục rồng rồi cơ mà, vấn đề này không quan trọng lắm.
Huống chi tánh mạng nhân loại thật sự quá ngắn, chỉ có hơn trăm năm mà thôi, đối với sinh mạng lực của Long tộc mà nói thì không đáng kể chút nào. Dùng thời gian trăm năm đổi lấy tự do vĩnh viễn cả đời, chuyện mua bán này rất có lời mà. Cho nên đầu hắc long nhanh chóng đáp ứng điều kiện của ta, ta giải khai phogn ấn để nó tự do, nó sẽ nguyện ý trở thành thú cưỡi của Ái Liên Na.
Lấy nguyên thần cường hãn của bần đạo mà nói, dù có là pháp thuật phong ấn linh hồn của Tà Nhãn bạo quân cũng chỉ là tờ giấy mỏng manh, đâm một cái liền phá. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là ta phải chế phục nó trước, nếu không ta sẽ không có cách nào tĩnh tâm để phá giải phong ấn, ta không thể dùng cách điên cuồng khống chế như đám Tà Nhãn được. Cho nên sau khi đã đàm phán thành công, bần đạo tiện tay phá giải phong ấn cho nó, nó thì hết lòng tuân thủ hứa hẹn trở thành thú cưỡi cho Ái Liên Na.
"Mặc dù ngươi còn rất yếu, tuy nhiên rất có tiềm lực, tin tưởng không lâu sau ngươi sẽ có đủ tư cách làm chủ nhân của ta rồi!" Hắc long cao ngạo nói với Ái Liên Na: "Mặt khác, tên của ta gọi là Mỹ Địch Á, xin ngươi không nên tùy tiện gọi cái gì là tiểu hắc, tiểu bạch, được chứ?"
"Mỹ Địch Á, ngươi là nữ?" Bần đạo ngẩn người, thuận miệng hỏi.
"Đúng thế, ta là một vị nữ hắc long!" Mỹ Địch Á nói xong liền bắt đầu hóa hình, theo một trận ánh sáng đen mờ mờ tỏa ra, đầu hắc long khổng lồ kia đã không thấy nữa, thay vào đó là một mỹ nữ mặc y phục đen, vóc người cao gầy tinh tế hiện ra trước mặt chúng ta. Nhìn tuổi thì ta đoán chừng tương đương với nhân loại hai mươi tuổi, nàng nếu tự xưng là nữ tử, hiển nhiên còn chưa có kết hôn, có thể thấy được đây chỉ là hắc long vừa mới trưởng thành, không trách được lại bị Tà Nhãn bạo quân khống chế dễ dàng.
"Tỷ tỷ, ngươi thật xinh đẹp nha!" Ái Liên Na chạy qua kéo tay Mỹ Địch Á, vừa hô lên.
Không có người đàn bà nào không thích được khen ngợi, Mỹ Địch Á cũng không ngoại lệ, trên mặt nàng nhất thời mất đi tia cao ngạo, cảm giác ngăn cách giữa hai bên bớt đi rất nhiều, nàng cao hứng nói với Liên Na: "Cảm ơn, ngươi cũng rất xinh đẹp! Ha hả, xin hỏi, các ngươi quan hệ như thế nào đây?"
"Hắn là ca ca của ta!" Ái Liên Na cười nói.
"Vậy thì, có thể mời ca ca ngươi cứu đồng bạn của ta được không? Ta không muốn để hắn vĩnh viễn trầm luân như vậy." Mỹ Địch Á chỉ vào con hắc long vẫn còn hôn mê kia nói: "Bất luận điều kiện gì ta cũng đáp ứng với các ngươi!"
Bất luận điều kiện gì? Ánh mắt bần đạo sáng lên, vừa muốn mở miệng nói chuyện. Ái Liên Na đã vội vàng nói: "Đừng quan tâm đến hắn, chỉ cần một hồi chúng ta xử lý xong Tà Nhãn bạo quân, tự hắn sẽ thanh tĩnh thôi!"
Được rồi, trúc tốt thì gõ thế nào cũng tốt, bần đạo chỉ đành cười khổ an ủi mình, đã không công thu nhận được một con hắc long, thu hoạch cũng rất lớn rồi, làm người phải thấy đủ mà! Mỹ Địch Á nghe Ái Liên Na nói thì rất là kinh ngạc và sợ hãi, vẫn còn có người có thể đuổi giết Tà Nhãn bạo quân cường đại? Đối với nàng mà nói quả thực là chuyện không thể tin nổi. Cho nên nàng vội vàng hỏi ra chân tướng, sau đó hai nàng líu ríu líu lo với nhau không ngừng.
Hắc long đau quá liều mạng giãy dụa, nhưng mà lực bất tòng tâm, nó dù sao cũng chỉ là sinh vật bay trên bầu trời, không có cường tráng như Cái Thứ vốn là loài bốn chân chạy. Nhận thấy giãy dụa không có hiệu quả, hắc long tức giận bắt đầu phóng hỏa ra chung quanh, vốn đây chỉ là trong lúc nhất thời nó tức giận cử động mù quáng, thế nhưng trong chiến dịch lần này lại lấy được chiến quả huy hoàng cho phe Tà Nhãn. Hắn phóng lửa tứ tung vô tình trực tiếp hoả táng luôn đầu Thiết Bối Lang Vương – Tiểu Hắc của Ái Liên Na.
"Tiểu Hắc!" Ái Liên Na bi phẫn hô lớn. Nàng vô cùng đau đớn và hối hận, hối vì đã không mang theo Tiểu Hắc để chiến đấu, nhưng mà hết thảy đã chậm, khi hắc long phun lửa tới thân, đừng nói là một Thiết Bối Lang Vương nho nhỏ. Chỉ sợ là Thiết Giáp Thú cũng chịu không nổi lắm chứ? Tiểu Hắc ngay cả cơ hội kêu thảm cũng không có, lập tức an tâm đi đầu thai ở trong liệt hỏa, thân thể trực tiếp biến thành tro bụi, thi thể không còn chút gì.
"Ngươi, cái tên đáng chết này! Trả Tiểu Hắc cho ta!" Ái Liên Na khóc hô vọt lên, cầm lấy truyền thừa bổng nhắm ngay đầu hắc long đập đánh một trận loạn cào cào, trực tiếp đập đầu nó thành “đồi núi chập chùng” luôn. May nhờ Ái Liên Na không có tính hung bạo, nếu như nàng sử dụng toàn bộ lực lượng Mễ Nặc Á ra ngoài, đầu hắc long này bị đập cỡ đó chắc cũng phải đi xuống âm phủ khai báo vài lần rồi.
Trên thực tế, hắc long không phải không có ý định hoàn thủ, nó rất cố gắng phun lửa công kích Ái Liên Na, nhưng mà không biết lần này xảy ra chuyện gì, công kích của nó không phải bị Cái Thứ bịt miệng cắt đứt thì lại chạm vào ma pháp hộ bích tiêu tán, không có chút lửa nào đụng vào Ái Liên Na được, hắc long tâm tình rất buồn bực, làm sao mới vừa rồi phun ra nhẹ nhàng như vậy, chuẩn như vậy cơ mà?
Khà khà, trên thực tế, việc này dĩ nhiên là do bần đạo bày mưu đặt kế và Cái Thứ thi hành. Thực lực Ái Liên Na bây giờ đủ để tranh hơn thua với Kiếm Thánh rồi, thế nhưng tọa kỵ của nàng mới chỉ là một đầu Thiết Bối Lang Vương cấp năm, mặc dù đối với người khác mà nói là không kém, nhưng đối với Ái Liên Na mà nói thật sự rất không tương xứng.
Kể từ khi được Mễ Nặc Á quán thâu một thân thần lực, tinh thần lực của Ái Liên Na cũng đột nhiên tăng mạnh, so với tinh thần lực của kiếm thần còn mạnh hơn một ít, ký kết một con hắc long làm thú cưỡi hẳn là không có vấn đề. Vừa lúc hiện tại có cơ hội tốt như vậy, ta làm sao có thể bỏ qua cơ chứ?
Chẳng qua là tình cảm Ái Liên Na đối với Tiểu Hắc rất tốt, ta nếu muốn bảo nàng đổi lại một thú cưỡi khác thì sợ rằng nàng có thể không vui hoặc không đồng ý, trên thực tế ta cũng đã sớm thăm dò ý nàng rồi, kết quả là nàng luôn luôn cự tuyệt ta. Không có biện pháp, ta đành phải ra hạ sách này, xem như Tiểu Hắc vinh quang tử trận đi. Ái Liên Na bình thời chiến đấu không có cho Tiểu Hắc tham dự, hôm nay nàng cũng chỉ gọi Tiểu Hắc ra đi dạo mà thôi, mới vừa rồi khi khai chiến với hắc long nàng đã để Tiểu Hắc nhanh chóng lùi ra xa.
Ai, nhưng mà Cái Thứ cái tên “ác tâm” này, hắn nhất quyết vụng trộm kéo miệng hắc long nhắm tới vị trí Tiểu Hắc, không chết mới là lạ đó. Tầm mắt Ái Liên Na bị thân hình khổng lồ của nó chặn lại, không có nhìn thấy Cái Thứ hành động mờ ám, cho đến khi mất đi tinh thần liên lạc với Tiểu Hắc mới phát giác ra có điều không đúng, nhưng đợi đến khi nàng xoay người qua, Tiểu Hắc đã cháy thành tro bụi rồi.
Trong cơn giận dữ, Ái Liên Na đập cho hắc long triệt tiếp ngất xỉu, bần đạo lại từ tốn đi tới bên cạnh nàng. Ta lặng lẽ dùng ánh mắt khích lệ Cái Thứ, Cái Thứ đắc ý le lưỡi nhìn ta, hai bên gian tà cười với nhau. Sau đó, ta đỡ lấy vai Ái Liên Na an ủi: "Sói chết không có thể sống lại, Ái Liên Na mụi không cần quá thương tâm!"
"Ô…ô..ô, ca ca, Tiểu Hắc thật đáng thương." Ái Liên Na thương tâm nhào vào trong ngực ta khóc lóc kể lể nói: "Ta rõ ràng bảo hắn trốn ra xa một chút, nhưng tại sao nó lại không nghe vậy chứ?"
"Có thể nó muốn trợ giúp ngươi!" Bần đạo nói có lệ vài câu, sau đó liền nói sang chuyện khác: "Cái tên đáng giận này, dám cả gan giết Tiểu Hắc, ngươi nói chúng ta nên xử trí nó như thế nào aa..a?"
"Quên đi, tha cho nó vậy, nó cũng chỉ là thân bất do kỷ, muốn trách thì trách Tà Nhãn bạo quân đáng giận kia !" Ái Liên Na hiền lành nói.
"Ái Liên Na thật sự quá thiện lương!" Bần đạo mỉm cười tán dương: "Thế nhưng, tên này cũng không thể dễ dàng tha thứ, nói như thế nào cũng là chúng ta giải cứu nó, vì thế mà ngươi tổn thất thú cưỡi của mình, chúng ta cũng nên kiếm chút bồi thường chứ?"
"Ca ca muốn nó bồi bổ cái gì đây?" Ái Liên Na kỳ quái hỏi: "Bọn chúng đã bị Hắc Long tộc từ bỏ, chỉ còn hai bàn tay trắng, còn có thể bồi thường cho ta cái gì aa..a?"
"Hắc hắc, ngươi chẳng lẽ không có nghĩ qua bay đi ngao du bầu trời sao? Ngươi chẳng lẽ không muốn trở thành vị nữ Long kỵ sĩ thứ hai trên đại lục phái sao?" Bần đạo cười mị mị nói.
"Hả?" Hai mắt Ái Liên Na phát sáng nhìn ta nói gấp: "Thật sự có thể không?"
"Dĩ nhiên, ngươi nói đi, muốn có một con không?" Bần đạo cười hỏi.
"Ta muốn đầu hắc long mà ngươi bắt được kia, tên này giết Tiểu Hắc của ta, ta không cần nó đâu!" Ái Liên Na hưng phấn nói.
"Ha ha, đơn giản, đi theo ta!" Bần đạo vừa cười nói, vừa kéo tay nàng chạy thẳng tới chỗ con hắc long bị ta đánh ngất xỉu.
Chuyện kế tiếp thì quá đơn giản, bần đạo trước tiên dùng thần thức xâm nhập vùng ý thức bị phong ấn của hắc long, tiến hành xâm nhập lẫn trao đổi với nó. Giải khai phong ấn linh hồn, sau đó để cho nó tự do làm chủ thân thể của mình, có thể đoàn tụ với gia đình bằng hữu so với thứ gì cũng trọng yếu hơn, so sánh một hồi, làm thú cưỡi cho nhân loại đối với Long Tộc mà nói không coi là sỉ nhục quá lớn, trong lịch sử đã có khá nhiều kỵ sĩ hàng phục rồng rồi cơ mà, vấn đề này không quan trọng lắm.
Huống chi tánh mạng nhân loại thật sự quá ngắn, chỉ có hơn trăm năm mà thôi, đối với sinh mạng lực của Long tộc mà nói thì không đáng kể chút nào. Dùng thời gian trăm năm đổi lấy tự do vĩnh viễn cả đời, chuyện mua bán này rất có lời mà. Cho nên đầu hắc long nhanh chóng đáp ứng điều kiện của ta, ta giải khai phogn ấn để nó tự do, nó sẽ nguyện ý trở thành thú cưỡi của Ái Liên Na.
Lấy nguyên thần cường hãn của bần đạo mà nói, dù có là pháp thuật phong ấn linh hồn của Tà Nhãn bạo quân cũng chỉ là tờ giấy mỏng manh, đâm một cái liền phá. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là ta phải chế phục nó trước, nếu không ta sẽ không có cách nào tĩnh tâm để phá giải phong ấn, ta không thể dùng cách điên cuồng khống chế như đám Tà Nhãn được. Cho nên sau khi đã đàm phán thành công, bần đạo tiện tay phá giải phong ấn cho nó, nó thì hết lòng tuân thủ hứa hẹn trở thành thú cưỡi cho Ái Liên Na.
"Mặc dù ngươi còn rất yếu, tuy nhiên rất có tiềm lực, tin tưởng không lâu sau ngươi sẽ có đủ tư cách làm chủ nhân của ta rồi!" Hắc long cao ngạo nói với Ái Liên Na: "Mặt khác, tên của ta gọi là Mỹ Địch Á, xin ngươi không nên tùy tiện gọi cái gì là tiểu hắc, tiểu bạch, được chứ?"
"Mỹ Địch Á, ngươi là nữ?" Bần đạo ngẩn người, thuận miệng hỏi.
"Đúng thế, ta là một vị nữ hắc long!" Mỹ Địch Á nói xong liền bắt đầu hóa hình, theo một trận ánh sáng đen mờ mờ tỏa ra, đầu hắc long khổng lồ kia đã không thấy nữa, thay vào đó là một mỹ nữ mặc y phục đen, vóc người cao gầy tinh tế hiện ra trước mặt chúng ta. Nhìn tuổi thì ta đoán chừng tương đương với nhân loại hai mươi tuổi, nàng nếu tự xưng là nữ tử, hiển nhiên còn chưa có kết hôn, có thể thấy được đây chỉ là hắc long vừa mới trưởng thành, không trách được lại bị Tà Nhãn bạo quân khống chế dễ dàng.
"Tỷ tỷ, ngươi thật xinh đẹp nha!" Ái Liên Na chạy qua kéo tay Mỹ Địch Á, vừa hô lên.
Không có người đàn bà nào không thích được khen ngợi, Mỹ Địch Á cũng không ngoại lệ, trên mặt nàng nhất thời mất đi tia cao ngạo, cảm giác ngăn cách giữa hai bên bớt đi rất nhiều, nàng cao hứng nói với Liên Na: "Cảm ơn, ngươi cũng rất xinh đẹp! Ha hả, xin hỏi, các ngươi quan hệ như thế nào đây?"
"Hắn là ca ca của ta!" Ái Liên Na cười nói.
"Vậy thì, có thể mời ca ca ngươi cứu đồng bạn của ta được không? Ta không muốn để hắn vĩnh viễn trầm luân như vậy." Mỹ Địch Á chỉ vào con hắc long vẫn còn hôn mê kia nói: "Bất luận điều kiện gì ta cũng đáp ứng với các ngươi!"
Bất luận điều kiện gì? Ánh mắt bần đạo sáng lên, vừa muốn mở miệng nói chuyện. Ái Liên Na đã vội vàng nói: "Đừng quan tâm đến hắn, chỉ cần một hồi chúng ta xử lý xong Tà Nhãn bạo quân, tự hắn sẽ thanh tĩnh thôi!"
Được rồi, trúc tốt thì gõ thế nào cũng tốt, bần đạo chỉ đành cười khổ an ủi mình, đã không công thu nhận được một con hắc long, thu hoạch cũng rất lớn rồi, làm người phải thấy đủ mà! Mỹ Địch Á nghe Ái Liên Na nói thì rất là kinh ngạc và sợ hãi, vẫn còn có người có thể đuổi giết Tà Nhãn bạo quân cường đại? Đối với nàng mà nói quả thực là chuyện không thể tin nổi. Cho nên nàng vội vàng hỏi ra chân tướng, sau đó hai nàng líu ríu líu lo với nhau không ngừng.
/897
|