"Khụ, khụ." Bần đạo thừa dịp bọn họ xúm lại ở chung một chỗ, đột nhiên hiện ra sau lưng nhẹ nhàng ho khan hai tiếng để hấp dẫn chú ý của bọn họ. Vốn ta cũng không phải tới đánh nhau, cho nên ta đã tận lực xuất hiện thật bình thản. Nhưng mà mặc dù như thế, ta vẫn còn dọa cho bọn họ sợ hãi không nhẹ.
Đám người cá nhanh chóng xoay người, một vài thanh niên thậm chí đã bắt đầu chuẩn bị giơ cao vũ khí, còn trẻ nhỏ đều bị kéo ra phía sau. Chỉ trong nháy mắt đám người cá này đã hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, thật không hỗ là một trong những chủng tộc chiến đấu mạnh nhất trên biển.
Mới vừa rồi bần đạo một mực ẩn dưới đất nghe lén, cho nên không có tận mắt nhìn thấy hắn, hiện tại cẩn thận đánh giá mới phát giác hắn là người rất anh tuấn, thân cao có hơn hai thước, trên người da thịt hùng hậu từng cục, vô cùng có mỹ cảm. Chỉ nhìn hình dạng của hắn đoán chừng ba mươi, so với nữ nhi của hắn căn bản không hơn được mấy tuổi, bọn họ giống như đôi huynh muội hơn.
Ta vừa quét mắt một vòng thì kinh ngạc phát hiện, nơi này có hơn 200 người không có ai già lão cả, tối đa cũng chỉ chừng bốn mươi tuổi. Bình thường mà nói cũng xem như đã lớn tuổi rồi, tuy nhiên bọn họ không hề lộ vẻ già cả chút nào, như vậy cũng chỉ có thể nói rõ một điều, thực lực của tất cả đều rất biến thái.
Trong bộ tộc này hài tử còn nhỏ mới chỉ có hơn mười người, còn lại không phân biệt nam nữ, tất cả đều là cao thủ nhất đẳng, đặc biệt là tộc trưởng và bốn tên đứng phía sau hắn, ma lực cực kỳ dư thừa, ít nhất cũng là cấp bậc Pháp Thần. Nếu như nói Thú Nhân dựa vào thể chất có thể cho ra lượng lớn Kiếm Thần. Như vậy nhân ngư tộc hiển nhiên là là đại hạ giá Pháp Thần mà.
Người trung niên kia nhìn thấy trong đại bản doanh của mình đột nhiên xuất hiện một nhân loại xa lạ thì vạn phần tức giận, lớn tiếng hỏi: "Ngươi là ai? Vào đây bằng cách nào?"
Bần đạo đang muốn mở mồm trả lời, không ngờ đã bị nữ nhi của hắn đoạt trước, La Oa chỉ vào người ta vô cùng hoảng sợ nói: "Đúng là hắn, cái tên sắc lang này. Là hắn bắt được ta, cũng là hắn lưu Đạt Dạ Oa lại."
"Ngươi theo chân con gái của ta vào tận đây?" Tộc trưởng hai mắt nhìn ta chằm chằm nói. Vừa nói chuyện, hắn cũng đã bắt đầu ngưng tụ ma lực, đồng thời những người cá chung quanh cũng chậm rãi bao vây ta lại, không khí nhất thời khẩn trương lên, mắt thấy sắp sửa đại chiến hết sức căng thẳng. Bần đạo cũng buồn bực nha, ta không phải đã ho khan hai tiếng rồi sao, có cần như lâm đại địch thế không?
Thế nhưng, bần đạo chính là người xuất gia. Công phu hàm dưỡng rất tốt, không chấp nhặt cùng với nhóm của hắn, cho nên nhịn xuống không có phát tác. Mà lại dùng bộ mặt mỉm cười tỏ vẻ hòa bình thành ý, cười nói: "Đúng thế ~! "
Nhưng mà không đợi ta nói gì thêm. Bên kia La Oa lần nữa la lên: "Nhân loại các ngươi quả thật là vô sỉ, rõ ràng nói rằng không theo dõi ta, còn nói gì "hễ thấy có người theo dõi thì cứ việc xử trí" nữa chứ. Hiện tại, ta xem ngươi còn có lời gì nói!"
"Ngươi bắt ta đến đây sao?" Bần đạo bất đắc dĩ cười khổ nói: "Dường như không có mà? Hình như ngay cả ngươi cũng không thể nhìn thấy ta. Là ta tự mình hiện ra cơ mà?"
"Hừ, ngươi nói như vậy là đang cười nhạo hải tộc chúng ta vô năng sao? Tốt, nếu như vậy. Ta trước tiên bắt ngươi lại rồi hãy nói." Tộc trưởng tức giận nói: "Các ngươi, bắt sống."
"Dạ." Mười mấy hải tộc chiến sĩ bao quanh ta lập tức đánh tới. Binh khí trên tay bọn họ đều là ma pháp vũ khí lấy được từ bảo tàng, lấy kiếm, thương làm chủ. Bởi vì tộc trưởng muốn bắt sống, cho nên bọn họ chỉ sử dụng thân kiếm hoặc là cán thương để đập ta, ghê tởm nhất chính là có mấy tên cầm tấm chắn cực lớn cũng lao tới đây, lấy lực lượng biến thái của hải tộc mà nói. Lần này không thể trực tiếp chết đi mà sẽ bị người ta đập thành thành bánh thịt mới đúng?
Buồn bực, vốn là muốn nói hòa bình một chút, thế nào mà chưa nói một hai câu đã phải đánh rồi? Xem ra bần đạo thật sự không phải là quan ngoại giao tốt, kỹ thuật sống như vậy sau này nên nhường cho Âu Dương Nhược Lan đi làm vậy. Ta chỉ am hiểu một thứ - đánh người - mà thôi.
"Bài Vân Chưởng." Bần đạo gầm lên một tiếng, hai tay xoay quanh Thái Cực, vận dụng sức lực hung hăng đẩy ra bốn phương tám hướng. Chỉ thấy một đạo kình khí mắt thường có thể thấy được lấy ta làm trung tâm khuếch tán ra bốn bề. Khi bần đạo linh lực đại tăng, uy lực một chưởng này cũng như nước nâng thuyền lên, vì không muốn đánh cho bọn họ tàn tật, bần đạo chỉ đành tận lực giảm bớt, chỉ có đánh ra ba thành sức lực.
Dù vậy, cả đại điện cũng bị kình khí của ta chấn cho bổ nghiêng bổ nhào, Bài Vân Chưởng vừa ra tiếng vang ầm ầm, tựa như sấm dậy đất bằng, chấn cho hai lỗ tai đám người cá đau âm ỉ, đầu váng mắt hoa. Có mười mấy tên người cá trực tiếp bị kình khí của ta đánh trúng ngã lăn ra đất, lăn lộn ra thật xa mới dừng lại, trong lúc nhất thời khu vực bên cạnh ta trở thành một mảnh đất trống.
Bần đạo cho rằng làm thế này chung quy có thể khiến cho bọn hắn thanh tĩnh một chút chứ? Nhưng không ngờ, so với ta tưởng tượng hoàn toàn ngược lại, bọn họ không chỉ không bị ta hù sợ, mà mọi người tròng mắt đỏ lên, càng thêm điên cuồng triển khai công kích lao tới ta.
Trời đất, chẳng lẽ bần đạo lại không có chút khí chất nào khiến cho bọn hắn kiêng kỵ sao? Buồn bực thật, hôm nay ra cửa không xem ngày mà, khẳng định là ta bất lợi xuất hành, nếu không làm sao xui xẻo đến mức bảo bối không có, còn bị trùm cái mũ sắc lang lên đầu, hiện tại chưa kịp giải thích một câu đã chọc tới một đám kẻ điên thế này?
Chiến sĩ nhân ngư tộc bị ta chọc giận lại tiến hành điên cuồng tấn công ta, lần này bọn họ không một chút lưu tình. Đầu tiên là một đống các loại pháp thuật Thủy Hệ công kích, sau đó những tên chiến sĩ sở trường cận thân chiến đấu nhào tới, múa may đủ loại vũ khí ma pháp thượng đẳng nhắm về phía ta tận lực chém ngang bổ dọc. Bọn người kia ít nhất cũng có ma lực cấp Ma Đạo Sư, lực lượng Hoàng Kim Chiến Sĩ, nhóm người biến thái này ước chừng có gần 200, ông trời già ơi, ta đây xem ra phải chơi lớn rồi.
Bần đạo lần trước xuất thủ đã hạ thủ lưu tình rồi, nhưng không ngờ bọn họ lại không biết thời thế như vậy. Ta dù có là tượng đất cũng có ba phần nổi giận nha? Con cọp không phát uy bọn họ cho rằng đạo gia ta là mèo bệnh hả? Việc đã đến nước này, trong lòng bần đạo dâng lên lửa giận vô danh, bất chấp tất cả buông tay buông chân đánh một trận lớn vậy.
Nghĩ tới đây, bần đạo không có nương tay nữa, chân đạp Huyền Thiên Thăng Long Bộ, tay múa Thái Cực Bát Quái Đồ vừa tránh né giảm bớt lực, vừa thi triển Tiểu Cầm Nã Thủ tiến hành phản kích. Chiêu thức cầm nã thủ đặc biệt chuyên dùng để phá hoặc khóa các đốt ngón tay địch nhân, đối phó tráng hán là hữu hiệu nhất. Kết cấu trên người nhân ngư cơ hồ hoàn toàn giống nhân loại, khi bần đạo thi triển cầm nã thủ, chỉ cần một vòng lướt qua là có thể tháo xuống hai khớp bả vai của một đám chiến sĩ nhân ngư.
Ta mặc dù tức giận bọn họ vô lý, nhưng cũng không giận tới trình độ phải lấy đi tánh mạng bọn họ, làm như vậy có thể khiến cho bọn họ mất đi lực chiến đấu, vừa có thể giáo huấn bọn hắn một chút. Theo thân hình bần đạo chớp động, phàm là chiến sĩ nhân ngư tới gần người ta đều ngã lăn xuống đất, khóc thét không ngừng. Chỉ qua mấy lần hô hấp đã có mười mấy tên nằm trên mặt đất.
Những chiến sĩ kia bị ta tháo khớp bả vai xuống, cả đám đau đến chết đi sống lại, làm cho những nhân ngư khác cũng bị dọa cho kinh sợ, vội vàng sử dụng pháp thuật trị liệu cho đồng bọn bị thương, đáng tiếc trị liệu thuật chỉ có thể giảm bớt một chút đau đớn mà thôi, cánh tay những người đó vẫn như cũ nhúc nhích không được, hơn nữa bả vai còn dần dần sưng to lên.
Nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn, những người cá chuẩn bị công kích cận thân ta vội vàng dừng bước. Bắt đầu sử dụng pháp thuật viễn trình oanh kích ta. Ha hả, xem ra bọn họ còn không ngu lắm nhỉ? Nhưng mà các ngươi không đến, ta không thể đi qua đó sao? Bần đạo chân đạp Huyền Thiên Thăng Long Bộ từ lần trước đại chiến cùng Thiên Sứ sáu cánh, trong lúc chiến đấu có chỗ ngộ ra đột phá đạt đến cảnh giới đại thành, hiện tại thi triển ra đến trình độ quỷ dị cực điểm.
So với không gian ma pháp Thuấn Gian Di Động còn tinh diệu hơn rất nhiều. Chỉ cần bần đạo tâm niệm vừa động, nghĩ ra địa phương nào thì sẽ hiện ra ở địa phương đó, bất luận thời cơ hay là vị trí đều là trạng thái tốt nhất. Những người cá này làm sao có thể hiểu được tuyệt học độc môn của Đại La Kim Tiên ta đây sáng chế, tự nhiên đối với thân hình xuất quỷ nhập thần của ta không có chút biện pháp ứng phó.
Bọn họ công kích pháp thuật căn bản không biết nên đánh vào đâu, hoàn toàn không có cách nào nhắm trúng ta. Thậm chí ngay cả suy đoán quỹ tích hành động của ta cũng làm không được, chỉ có thể mù quáng bắn tới, hơn một trăm người cuồng phóng pháp thuật Thủy Hệ hồi lâu vẫn không thể thấm ướt một mảnh áo nào của ta cả, ngược lại bị ta nhân cơ hội đánh ngã thêm mười mấy người cá.
Những người cá còn lại nhìn thấy tình thế như vậy, tinh thần vốn dũng cảm xung phong kia mất dần đi, lập tức quay đầu bỏ chạy tìm chỗ núp, vừa thấy được ta muốn tiến đến gần là xoay người bỏ chạy, thái độ bọn họ cực kỳ nghiêm túc.
Trong lúc nhất thời có chừng trăm người cá bị ta đuổi đến náo loạn một vùng, chật vật không chịu nổi. Cũng may bần đạo không muốn hành động tuyệt tình. Đi ngang qua bên cạnh mấy nhóc nhân ngư chưa bao giờ động thủ, chiến sĩ nhân ngư trưởng thành bị đuổi kịp cũng chỉ tháo bả vai hắn xuống mà thôi, không thì tung một cước đá bọn họ nằm lăn ra đất coi như xong.
"Đáng giận." Tộc trưởng rốt cục không nhịn được nữa, cả giận nói. Chiến đấu mất mặt như thế, hơn một trăm chiến sĩ cường hãn bị một người đuổi giết chạy lung tung cả lên, dù là quan chỉ huy tốt tính cỡ nào nhìn thấy cũng nhịn không được nha?
Tộc trưởng mặc dù kinh ngạc thực lực ta quá cường hãn, nhưng mà chuyện đó không đại biểu rằng hắn không có dũng khí và thực lực đánh với ta một trận. Bởi vì trong mắt hắn nhìn nhận thật ra ta đang mưu lợi để thắng, chỉ là dựa vào thân pháp xuất quỷ nhập thần và phương thức công kích quỷ dị mà thôi.
Mặt khác, nhân ngư chung quy rốt cuộc cũng là cá, chiến đấu ở trên đất bằng chỉ có thể phát huy một nửa thực lực, còn loài người thì có thể tận tình phát huy sở trường riêng. Nếu như là ở trong nước biển, lực chiến đấu nhân ngư sẽ khôi phục nhanh chóng, thực lực của ta thì giảm đi ít nhất một nửa. Hắn tin tưởng, nếu như thế ta đây tuyệt đối không phải là đối thủ nhân ngư.
Cho nên, hắn cho là ta đang chiếm tiện nghi mới đánh thắng bọn họ, trong lòng không phục cho nên hắn và bốn vị trưởng lão hơi bên cạnh thương lượng sơ qua, rất nhanh cho ra phản ứng. Bốn vị trưởng lão đưa tay đặt lên trên lưng tộc trưởng, tộc trưởng thì tụ khí ngưng thần sau đó hai tay múa may một trận, bày ra rất nhiều pháp quyết làm cho người ta hoa cả mắt, ngay sau đó ở trên tay ngưng tụ ra một quả thủy cầu màu lam tinh khiết.
Thủy cầu không lớn, nhưng mà màu lam đậm kia khiến cho người khác nhìn mà sợ. Sau khi thủy cầu ngưng tụ, bần đạo lập tức nhận ra ma lực cường hãn ẩn chứa trong đó, từ ma pháp ba động của thủy cầu mà đoán, ta thấy rằng dường như lực lượng của nó gần ngang với Cái Thứ - Thú vương bào hao đạn rồi, cái chiêu này thật sự là mãnh liệt mà.
Có uy hiếp lớn như vậy ở bên người bần đạo cũng không dám khinh thường, lập tức ngừng đuổi giết đám người cá, dựng thân ở gần một tòa điêu khắc sụp đổ, mỉm cười nhìn nhóm người tộc trưởng cách đó hơn 10m. Đồng thời, ta cũng đang âm thầm đề phòng, trong lòng suy tính làm sao đối phó quả thủy cầu này.
Thật ra bần đạo nếu muốn né tránh nó thì vấn đề không lớn. Nhưng vấn đề là ở chỗ gian đại điện này chỉ sợ chịu không nổi, vạn nhất đè chết mấy nhóc nhân ngư kia, cừu hận giữa chúng ta có thể sẽ hóa lớn không cần thiết, lại không có cách nào hóa giải, đây thật sự không phải là chuyện tình mà ta bằng lòng đối mặt. Ta âm thầm lý giải quả thủy cầu kia, đây là pháp thuật cấp mười ba đơn thể công kích, dường như hơi khó khăn rồi.
Ngay khi bần đạo gặp khó khăn thì tộc trưởng nhân ngư lên tiếng, hắn nghiêm túc nói với ta: "Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng mà chúng ta không phục, ở trên đất bằng lực chiến đấu của chúng ta chỉ có một nửa, nếu như ở trong nước ngươi chưa chắc là đối thủ của chúng ta." Lúc này, bên cạnh năm người bọn họ đã tụ tập mấy chục chiến sĩ người cá đứng bảo vệ.
Mà khi tộc trưởng nói chuyện, bọn họ còn đang không ngừng quán thâu ma lực về phía thủy cầu. Cho nên bần đạo liếc mắt một cái liền nhìn ra vấn đề, “tiểu tử này đang trì hoãn thời gian nha”, thế nhưng ta cũng không có biện pháp, lúc này nếu đi cắt đứt ma pháp của bọn hắn, ma pháp cắn trả đủ sức khiến cho năm người bọn họ suy yếu cực điểm, ta sẽ dễ dàng đánh chết toàn bộ. Ta nếu lỡ tay giết chết bọn họ, hậu quả thực sự không chịu nổi. Tộc người cá không cùng ta liều mạng đến người cuối cùng là không được đó.
"Vậy các ngươi làm sao mới phục?" Bần đạo cười khổ hỏi: "Không phải là muốn ta đón đỡ thủy cầu trên tay ngươi đó chứ?"
"Nói không sai." Nhân ngư tộc trưởng cười lạnh nói: "Bất kể ngươi tới đây có mục đích gì, chỉ cần ngươi không tránh không né đón lấy thủy cầu này, toàn thể nhân ngư chúng ta ở nơi này mặc cho ngươi xử trí."
"Ta đây nếu như không tiếp hoặc là đón không được đây?" Bần đạo cười hỏi.
"Ngươi không tiếp đã nói lên thực lực ngươi không đủ hoặc là một kẻ chết nhát, nhân ngư chúng ta xem thường những người như vậy, chúng ta cho dù bỏ qua chuyện này cũng sẽ không để cho mưu đồ của ngươi được như ý. Ở bên trong biển rộng mênh mông, ngươi không thể nào tìm được chúng ta ." Tộc trường nhân ngư nói: "Nếu như ngươi đón không được ta cũng không làm khó ngươi, xin mời ngươi dẫn hạm đội của mình rời đi thôi, chúng ta không hoan nghênh nhân loại."
Trời đất ơi, bần đạo thầm mắng trong lòng. Người này thật là giảo hoạt, ta nếu không đón đỡ hắn khẳng định lập tức mang người chạy trốn, chỉ cần bọn họ vào trong biển thì ta căn bản tìm không ra. Ta còn có một bụng nghi vấn muốn có đáp án từ trong miệng bọn họ mà. Còn phải thông qua bọn họ giao tiếp với những hải tộc khác nữa chứ. Được nhìn thấy hải tộc một lần là không dễ dàng, nếu đánh mất cơ hội lần này, lần tới muốn gặp mặt còn không biết đến ngày tháng năm nào đây.
Chắc là cái tên tộc trưởng giảo hoạt này đã nhìn ra ta hạ thủ lưu tình, biết ta có yêu cầu đối với bọn họ mới dám nói ra điều kiện này. Nếu lá bài tẩy của ta đã bị người ta khám phá, ta cũng đành phải kiên trì thử một chút. Thế nhưng, ta còn phải xác định một lần cuối cùng nữa, tránh cho khổ sở đánh một trận uổng phí, lại còn không chiếm được chỗ tốt.
Cho nên bần đạo nghiêm nghị hỏi: "Ta nếu như có thể ngăn cản pháp thuật của các ngươi, toàn bộ các ngươi sẽ mặc cho ta xử trí, không biết các ngươi làm sao bảo đảm lời này là chân thật đây?"
"Chúng ta lấy danh nghĩa Hải Thần mà thề, chỉ cần ngươi có thể tiếp được quả thủy cầu này chúng ta mặc cho ngươi xử trí, có được hay không? Nhanh lên một chút nào!" Tộc trưởng lúc nói chuyện hai tay đã bắt đầu run rẩy, phảng phất trong tay hắn không phải là thủy cầu, xem ra giống như là Địa Cầu hơn. Hiển nhiên hắn đã tụ tập ma lực tới cực điểm, không phát không được rồi.
"Ai dà! Ai bảo ta mạng khổ đây?" Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Ngươi cứ phóng tới đây đi!"
"…" Nhân ngư tộc trưởng vừa nghe ta đáp ứng như được đại xá tội lỗi, chuyện gì cũng không kịp nói, trực tiếp ném quả thủy cầu tới chỗ ta.
Quả thủy cầu tinh khiết màu lam sau khi rời tay, được ma lực gia tốc hóa thành một đạo lưu quang tựa như sao băng phía chân trời, kéo cái đuôi thật dài đánh tới trước ngực ta. Bần đạo thấy nó khí thế hung hung thì không dám chậm trễ. Nhanh chóng lấy ra Thất Thải Hỗn Thiên Lăng vẽ thành từng đường tròn, tạo thành một vòng tròn to nhỏ đủ màu sắc, lấy tay ta làm trung tâm ngăn cản hướng thủy cầu bay tới, trực tiếp nuốt quả thủy cầu vào trong.
Đồng thời bần đạo thúc dục linh khí toàn thân, hô hoán Kim Ô phong ấn ở bên trong Hỗn Thiên Lăng tỉnh lại, toàn lực phun ra Huyễn Tật Thiên Hỏa. Nhất thời Thất Thải Hỗn Thiên Lăng đã bị Thiên Hỏa màu tím bao trùm. Từ xa xa nhìn lại giống như ta đang múa một vòng tròn tím rực rỡ. Quả thủy cầu đi vào bên trong Hỗn Thiên Lăng, lực lượng còn đang mạnh mẽ không ngừng đến gần ta, đồng thời, nó cũng bị Thiên Hỏa chung quanh dần dần tiêu hao ma lực, thể tích và tốc độ đang không ngừng giảm nhỏ.
Thế nhưng, tốc độ quả thủy cầu dù sao cũng quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã lao đến trước người ta, Huyễn Tật Thiên Hỏa không thể trong thời gian ngắn như vậy tiêu hao hết ma lực của nó. Cho nên bần đạo vẫn phải sử dụng hoa chiêu, khi thủy cầu tới gần người, bần đạo đánh ra Thái Cực kình khí cũng bắt đầu phát huy tác dụng, chỉ dẫn phương hướng quả thủy cầu sang một bên, từ bên người ta sượt qua trong gang tấc.
Khi quả thủy cầu phóng qua thân ta ma lực bên trong đã bị tiêu hao không ít, khiến cho tốc độ của nó chịu ảnh hưởng chậm dần lại. Cho nên bần đạo thành công dùng kình khí Thái Cực vận động thay đổi quỹ tích của nó, vững vàng khống chế trên tay của ta. Hai tay ta dẫn động nó không ngừng quay chung quanh người, giống như là mặt trăng xoay quanh trái đất vậy.
Thủy cầu một mực bị vây bên trong Thất Thải Hỗn Thiên Lăng. Khi quả thủy cầu bị ta khống chế bắt đầu chuyển động vòng quanh, Kim Ô cũng theo sự chỉ huy của ta bay lượn quanh hình tròn, sau đó ta buông Hỗn Thiên Lăng ném nó về phía trước, luồng sáng màu tím bay nhanh tới. Cho nên ở trong đại điện, trước mắt đám nhân ngư liền xuất hiện một quang cảnh kỳ lạ đẹp mắt.
Một con rồng lửa màu tím bao bọc một vị thiếu niên ở chính giữa, thân rồng lửa to gần nửa thước, hợp lại thành vòng tròn đường kính có 3-4m, cao hơn mười thước. Xa xa nhìn lại cao hơn hơn mười thước, thân rồng đầu rồng khổng lồ dựng đứng lên thành cây hỏa trụ tím sẫm sáng rực.
Quả thủy cầu chuyển động trong bụng rồng lửa tiến dần lên trên, mãi cho đến khi tới đỉnh đầu mới từ từ biến mất. Thủy cầu biến mất, ngọn lửa màu tím đầy trời cũng lập tức biến mất theo, chỉ có một dải băng bảy màu rực rỡ còn đang bay máu trên trời. Hỗn Thiên Lăng vốn dài rộng vô cùng, nó tại vũ động trong không gian, thời gian kích cỡ xem như chỉ có vài thước, chậm rãi thu nhỏ lại trên tay ta rồi biến mất không thấy.
Một màn biểu diễn này có thể nói là mạo hiểm vạn phần, bần đạo cũng không có nắm chắc thành công. Bởi vì chỉ cần đùa không tốt, làm cho năng lượng ẩn chứa bên trong bạo phát thì chắc chắn nổ banh xác ta ra rồi. Dù có thả cho thủy cầu bay ra sẽ coi như ta không có tiếp được, nếu như làm vậy không chừng còn có ngộ thương người khác.
Bất kể nói như thế nào, bần đạo đã thắng, khà khà, bản thân ta muốn nhìn những tên người cá kia hiện tại còn có lời gì để nói nữa đây.
Đám người cá nhanh chóng xoay người, một vài thanh niên thậm chí đã bắt đầu chuẩn bị giơ cao vũ khí, còn trẻ nhỏ đều bị kéo ra phía sau. Chỉ trong nháy mắt đám người cá này đã hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, thật không hỗ là một trong những chủng tộc chiến đấu mạnh nhất trên biển.
Mới vừa rồi bần đạo một mực ẩn dưới đất nghe lén, cho nên không có tận mắt nhìn thấy hắn, hiện tại cẩn thận đánh giá mới phát giác hắn là người rất anh tuấn, thân cao có hơn hai thước, trên người da thịt hùng hậu từng cục, vô cùng có mỹ cảm. Chỉ nhìn hình dạng của hắn đoán chừng ba mươi, so với nữ nhi của hắn căn bản không hơn được mấy tuổi, bọn họ giống như đôi huynh muội hơn.
Ta vừa quét mắt một vòng thì kinh ngạc phát hiện, nơi này có hơn 200 người không có ai già lão cả, tối đa cũng chỉ chừng bốn mươi tuổi. Bình thường mà nói cũng xem như đã lớn tuổi rồi, tuy nhiên bọn họ không hề lộ vẻ già cả chút nào, như vậy cũng chỉ có thể nói rõ một điều, thực lực của tất cả đều rất biến thái.
Trong bộ tộc này hài tử còn nhỏ mới chỉ có hơn mười người, còn lại không phân biệt nam nữ, tất cả đều là cao thủ nhất đẳng, đặc biệt là tộc trưởng và bốn tên đứng phía sau hắn, ma lực cực kỳ dư thừa, ít nhất cũng là cấp bậc Pháp Thần. Nếu như nói Thú Nhân dựa vào thể chất có thể cho ra lượng lớn Kiếm Thần. Như vậy nhân ngư tộc hiển nhiên là là đại hạ giá Pháp Thần mà.
Người trung niên kia nhìn thấy trong đại bản doanh của mình đột nhiên xuất hiện một nhân loại xa lạ thì vạn phần tức giận, lớn tiếng hỏi: "Ngươi là ai? Vào đây bằng cách nào?"
Bần đạo đang muốn mở mồm trả lời, không ngờ đã bị nữ nhi của hắn đoạt trước, La Oa chỉ vào người ta vô cùng hoảng sợ nói: "Đúng là hắn, cái tên sắc lang này. Là hắn bắt được ta, cũng là hắn lưu Đạt Dạ Oa lại."
"Ngươi theo chân con gái của ta vào tận đây?" Tộc trưởng hai mắt nhìn ta chằm chằm nói. Vừa nói chuyện, hắn cũng đã bắt đầu ngưng tụ ma lực, đồng thời những người cá chung quanh cũng chậm rãi bao vây ta lại, không khí nhất thời khẩn trương lên, mắt thấy sắp sửa đại chiến hết sức căng thẳng. Bần đạo cũng buồn bực nha, ta không phải đã ho khan hai tiếng rồi sao, có cần như lâm đại địch thế không?
Thế nhưng, bần đạo chính là người xuất gia. Công phu hàm dưỡng rất tốt, không chấp nhặt cùng với nhóm của hắn, cho nên nhịn xuống không có phát tác. Mà lại dùng bộ mặt mỉm cười tỏ vẻ hòa bình thành ý, cười nói: "Đúng thế ~! "
Nhưng mà không đợi ta nói gì thêm. Bên kia La Oa lần nữa la lên: "Nhân loại các ngươi quả thật là vô sỉ, rõ ràng nói rằng không theo dõi ta, còn nói gì "hễ thấy có người theo dõi thì cứ việc xử trí" nữa chứ. Hiện tại, ta xem ngươi còn có lời gì nói!"
"Ngươi bắt ta đến đây sao?" Bần đạo bất đắc dĩ cười khổ nói: "Dường như không có mà? Hình như ngay cả ngươi cũng không thể nhìn thấy ta. Là ta tự mình hiện ra cơ mà?"
"Hừ, ngươi nói như vậy là đang cười nhạo hải tộc chúng ta vô năng sao? Tốt, nếu như vậy. Ta trước tiên bắt ngươi lại rồi hãy nói." Tộc trưởng tức giận nói: "Các ngươi, bắt sống."
"Dạ." Mười mấy hải tộc chiến sĩ bao quanh ta lập tức đánh tới. Binh khí trên tay bọn họ đều là ma pháp vũ khí lấy được từ bảo tàng, lấy kiếm, thương làm chủ. Bởi vì tộc trưởng muốn bắt sống, cho nên bọn họ chỉ sử dụng thân kiếm hoặc là cán thương để đập ta, ghê tởm nhất chính là có mấy tên cầm tấm chắn cực lớn cũng lao tới đây, lấy lực lượng biến thái của hải tộc mà nói. Lần này không thể trực tiếp chết đi mà sẽ bị người ta đập thành thành bánh thịt mới đúng?
Buồn bực, vốn là muốn nói hòa bình một chút, thế nào mà chưa nói một hai câu đã phải đánh rồi? Xem ra bần đạo thật sự không phải là quan ngoại giao tốt, kỹ thuật sống như vậy sau này nên nhường cho Âu Dương Nhược Lan đi làm vậy. Ta chỉ am hiểu một thứ - đánh người - mà thôi.
"Bài Vân Chưởng." Bần đạo gầm lên một tiếng, hai tay xoay quanh Thái Cực, vận dụng sức lực hung hăng đẩy ra bốn phương tám hướng. Chỉ thấy một đạo kình khí mắt thường có thể thấy được lấy ta làm trung tâm khuếch tán ra bốn bề. Khi bần đạo linh lực đại tăng, uy lực một chưởng này cũng như nước nâng thuyền lên, vì không muốn đánh cho bọn họ tàn tật, bần đạo chỉ đành tận lực giảm bớt, chỉ có đánh ra ba thành sức lực.
Dù vậy, cả đại điện cũng bị kình khí của ta chấn cho bổ nghiêng bổ nhào, Bài Vân Chưởng vừa ra tiếng vang ầm ầm, tựa như sấm dậy đất bằng, chấn cho hai lỗ tai đám người cá đau âm ỉ, đầu váng mắt hoa. Có mười mấy tên người cá trực tiếp bị kình khí của ta đánh trúng ngã lăn ra đất, lăn lộn ra thật xa mới dừng lại, trong lúc nhất thời khu vực bên cạnh ta trở thành một mảnh đất trống.
Bần đạo cho rằng làm thế này chung quy có thể khiến cho bọn hắn thanh tĩnh một chút chứ? Nhưng không ngờ, so với ta tưởng tượng hoàn toàn ngược lại, bọn họ không chỉ không bị ta hù sợ, mà mọi người tròng mắt đỏ lên, càng thêm điên cuồng triển khai công kích lao tới ta.
Trời đất, chẳng lẽ bần đạo lại không có chút khí chất nào khiến cho bọn hắn kiêng kỵ sao? Buồn bực thật, hôm nay ra cửa không xem ngày mà, khẳng định là ta bất lợi xuất hành, nếu không làm sao xui xẻo đến mức bảo bối không có, còn bị trùm cái mũ sắc lang lên đầu, hiện tại chưa kịp giải thích một câu đã chọc tới một đám kẻ điên thế này?
Chiến sĩ nhân ngư tộc bị ta chọc giận lại tiến hành điên cuồng tấn công ta, lần này bọn họ không một chút lưu tình. Đầu tiên là một đống các loại pháp thuật Thủy Hệ công kích, sau đó những tên chiến sĩ sở trường cận thân chiến đấu nhào tới, múa may đủ loại vũ khí ma pháp thượng đẳng nhắm về phía ta tận lực chém ngang bổ dọc. Bọn người kia ít nhất cũng có ma lực cấp Ma Đạo Sư, lực lượng Hoàng Kim Chiến Sĩ, nhóm người biến thái này ước chừng có gần 200, ông trời già ơi, ta đây xem ra phải chơi lớn rồi.
Bần đạo lần trước xuất thủ đã hạ thủ lưu tình rồi, nhưng không ngờ bọn họ lại không biết thời thế như vậy. Ta dù có là tượng đất cũng có ba phần nổi giận nha? Con cọp không phát uy bọn họ cho rằng đạo gia ta là mèo bệnh hả? Việc đã đến nước này, trong lòng bần đạo dâng lên lửa giận vô danh, bất chấp tất cả buông tay buông chân đánh một trận lớn vậy.
Nghĩ tới đây, bần đạo không có nương tay nữa, chân đạp Huyền Thiên Thăng Long Bộ, tay múa Thái Cực Bát Quái Đồ vừa tránh né giảm bớt lực, vừa thi triển Tiểu Cầm Nã Thủ tiến hành phản kích. Chiêu thức cầm nã thủ đặc biệt chuyên dùng để phá hoặc khóa các đốt ngón tay địch nhân, đối phó tráng hán là hữu hiệu nhất. Kết cấu trên người nhân ngư cơ hồ hoàn toàn giống nhân loại, khi bần đạo thi triển cầm nã thủ, chỉ cần một vòng lướt qua là có thể tháo xuống hai khớp bả vai của một đám chiến sĩ nhân ngư.
Ta mặc dù tức giận bọn họ vô lý, nhưng cũng không giận tới trình độ phải lấy đi tánh mạng bọn họ, làm như vậy có thể khiến cho bọn họ mất đi lực chiến đấu, vừa có thể giáo huấn bọn hắn một chút. Theo thân hình bần đạo chớp động, phàm là chiến sĩ nhân ngư tới gần người ta đều ngã lăn xuống đất, khóc thét không ngừng. Chỉ qua mấy lần hô hấp đã có mười mấy tên nằm trên mặt đất.
Những chiến sĩ kia bị ta tháo khớp bả vai xuống, cả đám đau đến chết đi sống lại, làm cho những nhân ngư khác cũng bị dọa cho kinh sợ, vội vàng sử dụng pháp thuật trị liệu cho đồng bọn bị thương, đáng tiếc trị liệu thuật chỉ có thể giảm bớt một chút đau đớn mà thôi, cánh tay những người đó vẫn như cũ nhúc nhích không được, hơn nữa bả vai còn dần dần sưng to lên.
Nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn, những người cá chuẩn bị công kích cận thân ta vội vàng dừng bước. Bắt đầu sử dụng pháp thuật viễn trình oanh kích ta. Ha hả, xem ra bọn họ còn không ngu lắm nhỉ? Nhưng mà các ngươi không đến, ta không thể đi qua đó sao? Bần đạo chân đạp Huyền Thiên Thăng Long Bộ từ lần trước đại chiến cùng Thiên Sứ sáu cánh, trong lúc chiến đấu có chỗ ngộ ra đột phá đạt đến cảnh giới đại thành, hiện tại thi triển ra đến trình độ quỷ dị cực điểm.
So với không gian ma pháp Thuấn Gian Di Động còn tinh diệu hơn rất nhiều. Chỉ cần bần đạo tâm niệm vừa động, nghĩ ra địa phương nào thì sẽ hiện ra ở địa phương đó, bất luận thời cơ hay là vị trí đều là trạng thái tốt nhất. Những người cá này làm sao có thể hiểu được tuyệt học độc môn của Đại La Kim Tiên ta đây sáng chế, tự nhiên đối với thân hình xuất quỷ nhập thần của ta không có chút biện pháp ứng phó.
Bọn họ công kích pháp thuật căn bản không biết nên đánh vào đâu, hoàn toàn không có cách nào nhắm trúng ta. Thậm chí ngay cả suy đoán quỹ tích hành động của ta cũng làm không được, chỉ có thể mù quáng bắn tới, hơn một trăm người cuồng phóng pháp thuật Thủy Hệ hồi lâu vẫn không thể thấm ướt một mảnh áo nào của ta cả, ngược lại bị ta nhân cơ hội đánh ngã thêm mười mấy người cá.
Những người cá còn lại nhìn thấy tình thế như vậy, tinh thần vốn dũng cảm xung phong kia mất dần đi, lập tức quay đầu bỏ chạy tìm chỗ núp, vừa thấy được ta muốn tiến đến gần là xoay người bỏ chạy, thái độ bọn họ cực kỳ nghiêm túc.
Trong lúc nhất thời có chừng trăm người cá bị ta đuổi đến náo loạn một vùng, chật vật không chịu nổi. Cũng may bần đạo không muốn hành động tuyệt tình. Đi ngang qua bên cạnh mấy nhóc nhân ngư chưa bao giờ động thủ, chiến sĩ nhân ngư trưởng thành bị đuổi kịp cũng chỉ tháo bả vai hắn xuống mà thôi, không thì tung một cước đá bọn họ nằm lăn ra đất coi như xong.
"Đáng giận." Tộc trưởng rốt cục không nhịn được nữa, cả giận nói. Chiến đấu mất mặt như thế, hơn một trăm chiến sĩ cường hãn bị một người đuổi giết chạy lung tung cả lên, dù là quan chỉ huy tốt tính cỡ nào nhìn thấy cũng nhịn không được nha?
Tộc trưởng mặc dù kinh ngạc thực lực ta quá cường hãn, nhưng mà chuyện đó không đại biểu rằng hắn không có dũng khí và thực lực đánh với ta một trận. Bởi vì trong mắt hắn nhìn nhận thật ra ta đang mưu lợi để thắng, chỉ là dựa vào thân pháp xuất quỷ nhập thần và phương thức công kích quỷ dị mà thôi.
Mặt khác, nhân ngư chung quy rốt cuộc cũng là cá, chiến đấu ở trên đất bằng chỉ có thể phát huy một nửa thực lực, còn loài người thì có thể tận tình phát huy sở trường riêng. Nếu như là ở trong nước biển, lực chiến đấu nhân ngư sẽ khôi phục nhanh chóng, thực lực của ta thì giảm đi ít nhất một nửa. Hắn tin tưởng, nếu như thế ta đây tuyệt đối không phải là đối thủ nhân ngư.
Cho nên, hắn cho là ta đang chiếm tiện nghi mới đánh thắng bọn họ, trong lòng không phục cho nên hắn và bốn vị trưởng lão hơi bên cạnh thương lượng sơ qua, rất nhanh cho ra phản ứng. Bốn vị trưởng lão đưa tay đặt lên trên lưng tộc trưởng, tộc trưởng thì tụ khí ngưng thần sau đó hai tay múa may một trận, bày ra rất nhiều pháp quyết làm cho người ta hoa cả mắt, ngay sau đó ở trên tay ngưng tụ ra một quả thủy cầu màu lam tinh khiết.
Thủy cầu không lớn, nhưng mà màu lam đậm kia khiến cho người khác nhìn mà sợ. Sau khi thủy cầu ngưng tụ, bần đạo lập tức nhận ra ma lực cường hãn ẩn chứa trong đó, từ ma pháp ba động của thủy cầu mà đoán, ta thấy rằng dường như lực lượng của nó gần ngang với Cái Thứ - Thú vương bào hao đạn rồi, cái chiêu này thật sự là mãnh liệt mà.
Có uy hiếp lớn như vậy ở bên người bần đạo cũng không dám khinh thường, lập tức ngừng đuổi giết đám người cá, dựng thân ở gần một tòa điêu khắc sụp đổ, mỉm cười nhìn nhóm người tộc trưởng cách đó hơn 10m. Đồng thời, ta cũng đang âm thầm đề phòng, trong lòng suy tính làm sao đối phó quả thủy cầu này.
Thật ra bần đạo nếu muốn né tránh nó thì vấn đề không lớn. Nhưng vấn đề là ở chỗ gian đại điện này chỉ sợ chịu không nổi, vạn nhất đè chết mấy nhóc nhân ngư kia, cừu hận giữa chúng ta có thể sẽ hóa lớn không cần thiết, lại không có cách nào hóa giải, đây thật sự không phải là chuyện tình mà ta bằng lòng đối mặt. Ta âm thầm lý giải quả thủy cầu kia, đây là pháp thuật cấp mười ba đơn thể công kích, dường như hơi khó khăn rồi.
Ngay khi bần đạo gặp khó khăn thì tộc trưởng nhân ngư lên tiếng, hắn nghiêm túc nói với ta: "Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng mà chúng ta không phục, ở trên đất bằng lực chiến đấu của chúng ta chỉ có một nửa, nếu như ở trong nước ngươi chưa chắc là đối thủ của chúng ta." Lúc này, bên cạnh năm người bọn họ đã tụ tập mấy chục chiến sĩ người cá đứng bảo vệ.
Mà khi tộc trưởng nói chuyện, bọn họ còn đang không ngừng quán thâu ma lực về phía thủy cầu. Cho nên bần đạo liếc mắt một cái liền nhìn ra vấn đề, “tiểu tử này đang trì hoãn thời gian nha”, thế nhưng ta cũng không có biện pháp, lúc này nếu đi cắt đứt ma pháp của bọn hắn, ma pháp cắn trả đủ sức khiến cho năm người bọn họ suy yếu cực điểm, ta sẽ dễ dàng đánh chết toàn bộ. Ta nếu lỡ tay giết chết bọn họ, hậu quả thực sự không chịu nổi. Tộc người cá không cùng ta liều mạng đến người cuối cùng là không được đó.
"Vậy các ngươi làm sao mới phục?" Bần đạo cười khổ hỏi: "Không phải là muốn ta đón đỡ thủy cầu trên tay ngươi đó chứ?"
"Nói không sai." Nhân ngư tộc trưởng cười lạnh nói: "Bất kể ngươi tới đây có mục đích gì, chỉ cần ngươi không tránh không né đón lấy thủy cầu này, toàn thể nhân ngư chúng ta ở nơi này mặc cho ngươi xử trí."
"Ta đây nếu như không tiếp hoặc là đón không được đây?" Bần đạo cười hỏi.
"Ngươi không tiếp đã nói lên thực lực ngươi không đủ hoặc là một kẻ chết nhát, nhân ngư chúng ta xem thường những người như vậy, chúng ta cho dù bỏ qua chuyện này cũng sẽ không để cho mưu đồ của ngươi được như ý. Ở bên trong biển rộng mênh mông, ngươi không thể nào tìm được chúng ta ." Tộc trường nhân ngư nói: "Nếu như ngươi đón không được ta cũng không làm khó ngươi, xin mời ngươi dẫn hạm đội của mình rời đi thôi, chúng ta không hoan nghênh nhân loại."
Trời đất ơi, bần đạo thầm mắng trong lòng. Người này thật là giảo hoạt, ta nếu không đón đỡ hắn khẳng định lập tức mang người chạy trốn, chỉ cần bọn họ vào trong biển thì ta căn bản tìm không ra. Ta còn có một bụng nghi vấn muốn có đáp án từ trong miệng bọn họ mà. Còn phải thông qua bọn họ giao tiếp với những hải tộc khác nữa chứ. Được nhìn thấy hải tộc một lần là không dễ dàng, nếu đánh mất cơ hội lần này, lần tới muốn gặp mặt còn không biết đến ngày tháng năm nào đây.
Chắc là cái tên tộc trưởng giảo hoạt này đã nhìn ra ta hạ thủ lưu tình, biết ta có yêu cầu đối với bọn họ mới dám nói ra điều kiện này. Nếu lá bài tẩy của ta đã bị người ta khám phá, ta cũng đành phải kiên trì thử một chút. Thế nhưng, ta còn phải xác định một lần cuối cùng nữa, tránh cho khổ sở đánh một trận uổng phí, lại còn không chiếm được chỗ tốt.
Cho nên bần đạo nghiêm nghị hỏi: "Ta nếu như có thể ngăn cản pháp thuật của các ngươi, toàn bộ các ngươi sẽ mặc cho ta xử trí, không biết các ngươi làm sao bảo đảm lời này là chân thật đây?"
"Chúng ta lấy danh nghĩa Hải Thần mà thề, chỉ cần ngươi có thể tiếp được quả thủy cầu này chúng ta mặc cho ngươi xử trí, có được hay không? Nhanh lên một chút nào!" Tộc trưởng lúc nói chuyện hai tay đã bắt đầu run rẩy, phảng phất trong tay hắn không phải là thủy cầu, xem ra giống như là Địa Cầu hơn. Hiển nhiên hắn đã tụ tập ma lực tới cực điểm, không phát không được rồi.
"Ai dà! Ai bảo ta mạng khổ đây?" Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Ngươi cứ phóng tới đây đi!"
"…" Nhân ngư tộc trưởng vừa nghe ta đáp ứng như được đại xá tội lỗi, chuyện gì cũng không kịp nói, trực tiếp ném quả thủy cầu tới chỗ ta.
Quả thủy cầu tinh khiết màu lam sau khi rời tay, được ma lực gia tốc hóa thành một đạo lưu quang tựa như sao băng phía chân trời, kéo cái đuôi thật dài đánh tới trước ngực ta. Bần đạo thấy nó khí thế hung hung thì không dám chậm trễ. Nhanh chóng lấy ra Thất Thải Hỗn Thiên Lăng vẽ thành từng đường tròn, tạo thành một vòng tròn to nhỏ đủ màu sắc, lấy tay ta làm trung tâm ngăn cản hướng thủy cầu bay tới, trực tiếp nuốt quả thủy cầu vào trong.
Đồng thời bần đạo thúc dục linh khí toàn thân, hô hoán Kim Ô phong ấn ở bên trong Hỗn Thiên Lăng tỉnh lại, toàn lực phun ra Huyễn Tật Thiên Hỏa. Nhất thời Thất Thải Hỗn Thiên Lăng đã bị Thiên Hỏa màu tím bao trùm. Từ xa xa nhìn lại giống như ta đang múa một vòng tròn tím rực rỡ. Quả thủy cầu đi vào bên trong Hỗn Thiên Lăng, lực lượng còn đang mạnh mẽ không ngừng đến gần ta, đồng thời, nó cũng bị Thiên Hỏa chung quanh dần dần tiêu hao ma lực, thể tích và tốc độ đang không ngừng giảm nhỏ.
Thế nhưng, tốc độ quả thủy cầu dù sao cũng quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã lao đến trước người ta, Huyễn Tật Thiên Hỏa không thể trong thời gian ngắn như vậy tiêu hao hết ma lực của nó. Cho nên bần đạo vẫn phải sử dụng hoa chiêu, khi thủy cầu tới gần người, bần đạo đánh ra Thái Cực kình khí cũng bắt đầu phát huy tác dụng, chỉ dẫn phương hướng quả thủy cầu sang một bên, từ bên người ta sượt qua trong gang tấc.
Khi quả thủy cầu phóng qua thân ta ma lực bên trong đã bị tiêu hao không ít, khiến cho tốc độ của nó chịu ảnh hưởng chậm dần lại. Cho nên bần đạo thành công dùng kình khí Thái Cực vận động thay đổi quỹ tích của nó, vững vàng khống chế trên tay của ta. Hai tay ta dẫn động nó không ngừng quay chung quanh người, giống như là mặt trăng xoay quanh trái đất vậy.
Thủy cầu một mực bị vây bên trong Thất Thải Hỗn Thiên Lăng. Khi quả thủy cầu bị ta khống chế bắt đầu chuyển động vòng quanh, Kim Ô cũng theo sự chỉ huy của ta bay lượn quanh hình tròn, sau đó ta buông Hỗn Thiên Lăng ném nó về phía trước, luồng sáng màu tím bay nhanh tới. Cho nên ở trong đại điện, trước mắt đám nhân ngư liền xuất hiện một quang cảnh kỳ lạ đẹp mắt.
Một con rồng lửa màu tím bao bọc một vị thiếu niên ở chính giữa, thân rồng lửa to gần nửa thước, hợp lại thành vòng tròn đường kính có 3-4m, cao hơn mười thước. Xa xa nhìn lại cao hơn hơn mười thước, thân rồng đầu rồng khổng lồ dựng đứng lên thành cây hỏa trụ tím sẫm sáng rực.
Quả thủy cầu chuyển động trong bụng rồng lửa tiến dần lên trên, mãi cho đến khi tới đỉnh đầu mới từ từ biến mất. Thủy cầu biến mất, ngọn lửa màu tím đầy trời cũng lập tức biến mất theo, chỉ có một dải băng bảy màu rực rỡ còn đang bay máu trên trời. Hỗn Thiên Lăng vốn dài rộng vô cùng, nó tại vũ động trong không gian, thời gian kích cỡ xem như chỉ có vài thước, chậm rãi thu nhỏ lại trên tay ta rồi biến mất không thấy.
Một màn biểu diễn này có thể nói là mạo hiểm vạn phần, bần đạo cũng không có nắm chắc thành công. Bởi vì chỉ cần đùa không tốt, làm cho năng lượng ẩn chứa bên trong bạo phát thì chắc chắn nổ banh xác ta ra rồi. Dù có thả cho thủy cầu bay ra sẽ coi như ta không có tiếp được, nếu như làm vậy không chừng còn có ngộ thương người khác.
Bất kể nói như thế nào, bần đạo đã thắng, khà khà, bản thân ta muốn nhìn những tên người cá kia hiện tại còn có lời gì để nói nữa đây.
/897
|