Sau khi giảng giải một hồi, bần đạo cười nói: “Trăm nghe không bằng một thấy, ta nói ác liệt nhiều như vậy hay là tự chính các ngươi đi mà nhìn một cái cũng tốt mà. Hãy chuẩn bị đi, theo ta đến Thiên Không Chi Thành kiến thức qua nó một lần đi ha”
“Thiên Không Chi Thành đang ở gần chúng ta sao?” Thiên Không Loạn Vũ chấn động nói.
“Ha hả, ta mới đem tới đây đó” Bần đạo cười nói: “Còn không chuẩn bị đi hả, có phải là không muốn đi không?”
“Không cần chuẩn bị gì trơn, nhanh nhanh đi thôi” Vài vị trưởng lão cơ hồ lôi lôi ta đi đến cánh cửa mật thất, sau đó trực tiếp bay lên trời.
Với khoảng cách trăm dặm đối với những vị Dực Nhân trưởng lão và ta mà nói, chỉ là một cái chớp mắt thôi. Đúng lúc này Thiên Không Chi Thành hùng vĩ tráng lệ kia hiện ra tại trước mặt mấy vị Dực Nhân này. Năm bị trưởng lão lại kích động đến nỗi rơi nước mắt không kềm chế được. Sau đó, ta mang bọn họ đến giao cho Âu Dương Nhược Lan, bởi vì Nhược Lan là người trí tuệ cùng với tài ăn nói, thành công thuyết phục được bọn người bần đạo đều nhất trí đồng ý nàng trở thành quan chỉ huy cao nhất đệ nhất của Thiên Không Chi Thành.
Bổn sự muốn lung lạc nhân tâm con người, làm cho các lai lịch khác nhau, làm cho các thế lực bất đồng đều hội tụ thành một chỗ, không thể nghi ngờ Âu Dương Nhược Lan là người giỏi nhất trong đám người chúng ta. Năm vị Dực Nhân trưởng lão cùng với nàng tiến hành bắt chuyện với thời gian không dài, liền hoàn toàn bị nàng thuyết phục, nguyện ý xem nàng là quan chỉ huy cao nhất. Lập tức công tác di chuyển Dực Nhân tộc dưới sự chỉ huy của Nhược Lan, được triển khai đâu vào đấy.
Vì không muốn làm ra động tĩnh quá mức, đả thảo kinh xà. Nhược Lan quyết định phân từng nhóm mà di chuyển luân phiên, tận lực không để cho người Dực Nhân có cảm giác đột ngột biến mất. Hơn nữa vật phẩm sinh sống trước đây cơ hồ đã được dọn sạch sẽ, còn những vật phẩm đặt mua mới, mua đồ ăn đều phải tận lực tiến hành không kinh động đến người khác, cho nên công tác di chuyển kéo dài đến vài tháng, sau mấy tháng, ngoại trừ những thông tin được giữ vững qua lại giữa bộ đội Dực Nhân ra. Toàn bộ mọi người Dực Nhân biến mất tại trước mặt công cộng.
Bần đạo dĩ nhiên không ở trong nhóm này, chúng ta đem tiểu Kim Hầu cùng với Lệ Nhược Nhã lưu lại cho Âu Dương Nhược Lan, lập tức nhanh chóng chạy trở về lãnh địa. Sau khi về đến nhà rồi, chuyện thứ nhất mà bần đạo làm là đề bút viết một phong thư gởi cho bà ngoại đại nhân, muốn có một vạn bộ đội Tinh Linh pháp sư, đương nhiên điều ta muốn yêu cầu phải là toàn bộ Phong hệ, ma lực càng mạnh càng tốt, hơn nữa thỉnh nàng giữ bí mật giùm.
Một vạn bộ đội pháp sư này là ta dùng đến thần khí “Ma Pháp Thần Chúc Phúc” làm thù lao cho các nàng, khẳng định bà ngoại đại nhân sẽ phải chi ra thôi. Lúc ấy nàng đồng ý thì cũng có thể điều động một vạn bộ đội Tinh Linh pháp sư đến cho ta công tác không ràng buộc trong vòng mười năm. Hiện tại đây đúng là cơ hội tốt nhất.
Tuy rằng Thiên Không Chi Thành nương dựa vào ma linh của Tháp Cát Khắc thân vương cũng đủ sức phi hành cùng chiến đấu, nhưng dù sao tốc độ khôi phục ma lực của hắn cũng là hữu hạn, tuyệt đối không có khả năng chỉ vẻn vẹn dựa vào hắn mà chống đỡ một tòa thành lớn như vậy chạy khắp nơi trên đại lục. Cho nên phải cho hắn thời gian bổ sung ma lực mới được.
Lúc xưa, ở thời điểm Dực Nhân sử dụng Thiên Không Chi Thành phải cần đến năm vạn Dực Nhân pháp sư, nếu chỉ để phi hành không thôi, mỗi ngày có năm ngàn người cung cấp ma lực cho Phong Thần Chi Tâm như vậy mới đủ được. Nhưng một khi phát sinh chiến tranh, năm vạn người kia có thể cùng lúc đưa vào ma lực cho đến khi khô cạn mới thôi.
Bần đạo phỏng chừng ma lực của Tinh Linh pháp sư tuyệt đối mạnh hơn so với Dực Nhân pháp sư rất nhiều. Riêng lấy thiên phú ma pháp mà nói, Dực Nhân cũng không phải là đối thủ của Tinh Linh, khí lực so với nhân loại và Thú Nhân lại ngang bằng nhau. Kém quá xa a. Còn nữa, bà ngoại đáp ứng ta chính là Tinh Linh chính quy, đều là cùng ký kết khế ước với Tinh Linh nguyên tố. Ma lực cường đại so với cấp bậc pháp sư gấp hơn hai lần. Cho nên tổng số ma lực của một vạn Tinh Linh pháp sư này ít nhất ngang bằng với ba bốn vạn Dực Nhân pháp sư.
Ít nhất bảo đảm cho Thiên Không Chi Thành phi hành là không thành vấn đề gì, hơn nữa tổng thể sức chiến đấu của Tháp Cát Khắc thân vương so với trước đây không xê dịch nhiều lắm. Còn có một việc đáng chú ý nữa, hiện tại bên dưới Thiên Không Chi Thành là Tử Tinh Phong, chứa đựng mật cũng đủ thỏa mãn nhu cầu cho một vạn Tinh Linh pháp sư sử dụng trên chiến trường, tuy rằng tốc độ hồi phục ma lực của mật ong kém chuyên nghiệp hơn dược tề, nhưng hiệu quả cũng tương đối rõ ràng, ít nhất có thể tăng sức chiến đấu của bọn họ lên hơn 30%.
Hơn nữa, có mật ong trợ giúp, đối với tốc độ tu luyện và hồi phục của bọn họ sẽ nhanh hơn rất nhiều, cũng có thể làm cho tồn trữ trong Phong Thần Chi Tâm càng nhiều ma lực hơn, với bất cứ tình huống nào, do đó tăng thêm một bước sức chiến đấu cho Thiên Không Chi Thành.
Sau khi giải quyết cái vấn đề ma lực cho Thiên Không Chi Thành, bần đạo lại bắt đầu chiêu đãi vài vị khách trong lãnh địa, Bất Lại Khắc và Mạt Khắc, về phần những người khác đã sớm được đưa đi. Hai người kia đang chờ đợi thủ hạ của ta quay lại truyền đạt cho bọn hắn tin tức chính xác Liệt Hỏa Thần Giáo cùng với Đại Địa Mẫu Thần Giáo hạ lạc ở nơi nào.
Vừa vặn lúc này, thủ tịch của ta đại pháp sư Khắc Lý đã hoàn thành một loạt nhiệm vụ chiến thắng tại thế giới bên dưới lòng đất thuận lợi trở về, bần đạo tự nhiên là nhiệt tình khoản đãi vị công thần này. Nghe nói Khắc Lý là một vị Vong Linh pháp sư, Bất Lại Khắc lập tức tỏ vẻ hứng thú nồng hậu, nguyện ý đi xem vị “vãn bối” này. Trên thực tế, Bất Lại Khắc hiện tại đã bốn ngàn tuổi, nói như vậy, tất cả Vong Linh pháp sư trên đại lục cũng đã là vãn bối của hắn, cũng không dự đoán được lần này đã rẽ sang một đường khác.
Khí chất của hai vị này đều giống nhau là hắc bào pháp sư chưa bao giờ rời khỏi khuôn mặt, đều cảm giác trong tâm dâng lên một trận bất an, nhưng cũng không biết là có chuyện gì xảy ra. Kết quả, đợi đến khi bọn họ gặp mặt, liền lập tức ngây ngốc, tướng mạo có thể thay đổi, nhưng linh hồn dao động quen thuộc tuyệt đối không thể đổi được. Vong Linh pháp sư chính là dựa vào linh hồn dao động để phân biệt được là người nào, tuyệt đối không có khả năng xảy ra sai lầm được.
Cho dù cũng biết không có sai, nhưng là bởi vì chuyện này quá mức quỷ dị, cho nên hai người sợ có nhẫm lẫn gì đó, vì thế đồng thanh thử hỏi một câu.
“Bất Lại Khắc?”
“Bất Lại Nhĩ?”
Cái này chẳng khác nào là xác nhận không thể nghi ngờ, ra ngoài dự kiến là bọn họ lại phản ứng hoàn toàn khác nhau, Khắc Lý hưng phấn mở ra song chưởng, kích động hô lên: “Huynh đệ thân ái của ta” Nói xong vọt tới muốn nhiệt liệt ôm ôm một cái.
Nhưng, Bất Lại Khắc lại phẫn nộ giơ ma trượng lên, bi phẫn giận dữ hét, “Ngươi, biến đi! Ta muốn đánh chết tên hỗn đản nhà ngươi” Nói xong cũng tiếp tục đánh tới, nhắm cái đầu Khắc Lý hung hăng nện xuống. Mặc dù hắn là pháp sư, nhưng cũng đừng quên, Bất Lại Khắc đã trải qua quá trình xử lý cương cốt khô lâu a? Lực lượng chi thân kia tuyệt đối không dưới vạn cân, cho nên ngay đương trường có thể đem đầu Khắc Lý bửa thành hai nửa, ma trượng chặt gãy cổ Khắc Lý.
Cái chuyện ngoài ý muốn này lập tức dẫn đến oanh động thật lớn, có vài người muốn xông vào căn ngăn, nhưng bị bần đạo ngăn cản. Thân thể Khắc Lý là do ta dụng Huyền Âm Chân Thủy luyện chế mà thành, vừa vặn không kém gì so với sắt thép, nhu hòa, cho dù hắn bị đập nát thành tám mảnh cũng có thể hồi phục như cũ, nếu không làm cho pháp lực trong cơ thể Khắc Lý tiêu hao hết, thân thể hắn vô luận bị thương như thế nào cũng không chết được.
Ta xem ra Bất Lại Khắc chỉ muốn đánh Khắc Lý mà thôi, không có ý tứ muốn giết chết hắn đâu, bằng không sớm đã trực tiếp dùng oanh kích thật mạnh rồi, tên pháp sư nào ngu ngốc đến nỗi dùng ma trượng giết người a? Dù sao Khắc Lý cũng là vong linh, công kích vật lý như thế nào đánh được, chỉ cần dụng chút ma lực là có thể khôi phục lại như cũ. Hơn nữa, nói vậy chính bản thân Khắc Lý cũng có suy nghĩ như vậy, với lại dường như trong tâm hắn có thẹn thùng gì đó, cho nên đến bây giờ vẫn không có hoàn thủ, thậm chí là ngăn cản hành động của Đại Văn Tử, nói cách khác, Đại Văn Tử sớm đã động thủ rồi.
Mà Bất Lại Khắc lại một chút cũng không quan tâm nào khác, hắn không hề cố kỵ rút ma trượng ra, hung tợn đánh một trận, mắng lớn: “Ta bảo tên khốn khiếp nhà người dám lừa gạt ta, ta bảo tên hỗn đản nhà ngươi lừa gạt tất cả mọi người chúng ta, ta mắn tên chết tiệt nhà ngươi trơ mắt nhìn tổ quốc bị người khác vũ nhục, bị người quên lãng!” Bất Lại Khắc đánh một cái mắng một cái, càng đánh càng hăng, càng đánh càng tàn nhẫn. Thẳng đến khi Khắc Lý bị đập đến mềm nhũn mới thôi, nhìn cũng nhìn không ra được hình dáng mới dừng tay.
“Đứng lên đi, đừng có giả chết cho ta!” Bất Lại Khắc mắng to: “Đừng có làm ra thân thể ghê tởm như thế? Với rắn chắc như vậy, ta từ này về sau có bia ngắm để rèn luyện thân thể rồi”
Bần đạo thừa cơ hội này, đem nhân viên tạp vụ đuổi ra khỏi đại sảnh, chỉ còn lại ta cùng với Vong Ưu, Mạt Khắc ở một bên nhìn xem màn kịch hay. Mạt Khắc nhỏ giọng nhìn ta nói: “Bọn họ là thân huynh đệ, Bất Lại Khắc là đệ đệ, về phần ân oán giữa bọn họ, ai! Hay là mọi người chờ xem đi” Mạt Khắc lắc lắc đầu không thèm nói tiếp.
Vù vù, chỉ một cái đảo mắt công phu, người nằm trên mặt đất bắt đầu rên to dần lên, Khắc Lý thậm chí còn dùng pháp lực ngưng kết ra một thân áo choàng che kín cả mặt của mình. Bất Lại Khắc không chút hài lòng, cả giận nói: “Vì cái gì mà muốn che khuất mặt của mình, chẳng lẻ không có dũng khí đối mặt cùng ta với Mạt Khắc sao? Nhìn xem ngươi đem chúng ta biến thành bộ dáng quỷ này? Hãy cho ta một lời giải thích đi, giải thích phải hợp tình hợp lý, bằng không ta thực sự sẽ giết ngươi” Bất Lại Khắc rít gào nói.
“Ta thật rất có lỗi” Khắc Lý cười khổ nói.
“Xin lỗi cái rắm?” Bất Lại Khắc một bên tức giận mắng, một bên lại đưa ma trượng lên đập tới, cả giận nói: “Kể lại tỉ mĩ cho ta rõ ràng một chút cái coi!”
“Ta cũng vậy mà, bị người ta lừa gạt a!” Khắc Lý liền đem chuyện cũ ra đây cũng là một trận chua xót và thống khổ, hắn bi phẫn nói: “Ngươi cho rằng, ta nguyện ý mang sinh tử của thân huynh đệ chính mình cùng với những bạn thân tri kỷ đi chịu chết sao chứ? Giáo hoàng chính mồm hắn nói cho ta biết, ba tháng sau, viện quân Thiên sứ quân đoàn sẽ tới. Nhưng khi các ngươi đi được ba tháng, hắn còn tìm ra vô số chứng cứ để từ chối. Thẳng cho đến các ngươi rơi vào bẫy, sau khi ta nghe được tin tức các ngươi toàn quân bị diệt, lòng cũng hỗn loạn lên”
Nguyên lai, lúc ấy Giáo hoàng mặc dù nghĩ muốn hãm hại những cao thủ của những giáo phái khác, nhưng bất hạnh lại là người của hắn bởi vận may không tốt, đối với cường giả từ trước đến nay không có thâm giao gì. Vì thế hắn mới nghĩ tới Khắc Lý hiền hậu có chút ngu xuẩn. Khắc Lý lúc ấy là cao thủ nổi danh trên đại lục, đối nhân xử thế lại khiêm tốn cùng nhiệt tâm, có rất nhiều bằng hữu.
Sau khi bị Giáo Hoàng một trận hoa ngôn xảo ngữ, lập tức viết thư mời tất cả cao thủ trên đại lục mà hắn quen biết, tổng cộng mười người, tính luôn cả vị nhi tử của Giáo Hoàng, là người thừa kế đệ nhất cho ngôi vị Hoàng đế Kiệt Tư, tổng cộng có mười một người, đi đến thủ đô của Địa Tinh trú thủ.
Tất cả mọi người đều nhìn mặt mũi Khắc Lý mà đi, kỳ thật đối với Giáo Hoàng thực sự không tin tưởng chút nào, hơn nữa cũng không muốn cố hết sức lấy lòng không công. Có thể bọn họ đối với vật phẩm của Giáo Hoàng khôn hấp dẫn lắm, nhưng lại có giao tình với Khắc Lý, đặc biệt có Kiệt Tư đi theo khiến mọi người hoàn toàn yên tâm. Bởi vì ai cũng không nghĩ tới, Giáo Hoàng lại không ngờ hy sinh luôn nhi tử thân sinh kiệt xuất nhất của chính mình, cho nên cam tâm tình nguyện đi vào bẩy rập tử vong.
Sau khi xảy ra chuyện này, Giáo Hoàng bày ra một bộ dáng tang thương bi thảm, cho dù là người gì đi nữa cũng nhìn không ra lão cáo già là cố ý, hà huống chi Khắc Lý phúc hậu đến ngu dốt? Vì thế hắn đần độn vẫn cứ bị Giáo Hoàng lừa gạt. Thẳng cho đến một ngày nào đó hắn mới nhanh chóng tỉnh ngộ.
Tân nhiệm Giáo Hoàng thế nhưng sau khi thắng lợi lại tuyên bố muốn tiêu diệt hoàn toàn Đại Địa Mẫu Thần Giáo cùng với tất cả dấu vết còn tồn tại, về lý do dĩ nhhiên rất buồn cười rồi – tư địch? Điều này làm Khắc Lý hoàn toàn tức giận, huynh đệ của hắn trông coi tại Địa Tinh Chi Đô những ba năm, cuối cùng toàn quân đều bị diệt, quốc gia của hắn hợp lại cũng chỉ còn một phân bộ đội cuối cùng, dân chúng chết hơn ngàn vạn người, không chỉ có không công ngược lại không có lưu danh, Khắc Lý cho dù ngu dốt nhiều hơn nữa cũng biết có điểm không đúng.
Sau khi trải qua một trận đấu khẩu kịch liệt, trong cơ giận dữ Khắc Lý rốt cục cũng hoàn toàn bạo phát, mọi người đều nói người thật thà lúc nổi giận lên thì là người đáng sợ nhất. Khắc Lý không ngờ dưới cơn giận dữ đem tân nhiệm Giáo Hoàng là thân đệ đệ của Kiệt Tư giết đi. Tuy rằng Đại Dự Ngôn Thuật Giáo Hoàng lợi hại, nhưng tân Giáo Hoàng chỉ vừa mới sơ học, như thế nào có thể là đối thủ cường đại nhất như Đại Ma Đạo Sư Khắc Lý được? Quân đoàn trưởng Thánh Quang Ma đạo quân đoàn cũng không phải ngồi không xơi nước a?
Sau khi giết người, Khắc Lý một … không … làm, hai là không ngừng nghỉ cướp sạch sẽ những gì mà Giáo Hoàng cất dấu, không chỉ có đoạt được đại bộ phận chỗ tốt, còn chiếm được một bộ Tử Vong Chi Thư, ngay sau đó là một đường giết ra Thánh Sơn, bỏ trốn mất dạng. May mà khi đó Thiên sứ quân đoàn đã lui về, những cao thủ khác của Giáo đình ở thời điểm Hồng Nhi tập kích bất ngờ đã bị đánh chết, hơn nữa người đồng tình với Khắc Lý và chịu ân huệ của hắn thật sự nhiều lắm.
Rất nhiều người đều công khai bắt hắn, nhưng lại ngấm ngầm hỗ trợ, cho nên hắn mới có thể sáng tạo ra sự kiện đào thoát kỳ tích như vậy. Nói cách khác, cho dù là Pháp Thần cũng không nhất định tại Thánh Sơn trở ra một cách tự nhiên được! Chẳng qua, chuyện này về sau là chuyện chê cười cùng gièm pha lớn nhất trên đại lục của Giáo đình, khiến cho Giáo đình lúc ấy càng ngày càng tương đối không tốt.
Đầu tiên là lão Giáo Hoàng bị Ma tộc công chúa giết trong một giây, sau đó là tân Giáo Hoàng bị bộ hạ chém giết, trước sau chỉ bất quá một năm thời gian, hai đời Giáo hoàng đã chết cùng lúc. Nếu không phải Thiên Giới Thần Vương hỗ trợ, gia tộc Giáo Hoàng cùng với Đại Dự Ngôn Thuật cơ hồ phải thất truyền rồi.
Chuyện kế tiếp, Khắc Lý cũng rất là tiêu dao, bởi vì Giáo đình phái người ra cao nhất cũng không vừa mắt hắn, hơn nữa bằng hữu Khắc Lý có khắp trên đại lục, cho nên mặc dù bên ngoài hắn chính là hung thủ giết hại Giáo Hoàng và bị truy nã trên toàn đại lục, nhưng trên thực tế vô luận là hắn đi đến nơi nào đều có người âm thầm giúp đỡ hắn. Dưới sự giúp đỡ của bằng hữu, Khắc Lý thành công tu hành Hắc Ám pháp thuật, cuối cùng chuyển sang Vong Linh pháp sư.
Sau lại, hắn nương dựa vào sự cừu hận với Giáo đình cùng với thiên phú của chính mình mà kiên trì, rốt cục cũng trở thành Vong Linh Pháp Thần, lúc này mới trắng trợn đối với Giáo đình tiến hành trả thù, chủ yếu là phá hủy giáo đường, cũng không đối với đồng nghiệp trước đây của mình mà hạ độc thủ. Chỉ vẻn vẹn nhắm vào những đại giáo đường tại thủ đô đại đế quốc mà phá hủy là xong. Mục đích của hắn chỉ có một cái, thì phải là khôi phục lại danh dự Đại Địa Mẫu Thần Giáo.
“Thiên Không Chi Thành đang ở gần chúng ta sao?” Thiên Không Loạn Vũ chấn động nói.
“Ha hả, ta mới đem tới đây đó” Bần đạo cười nói: “Còn không chuẩn bị đi hả, có phải là không muốn đi không?”
“Không cần chuẩn bị gì trơn, nhanh nhanh đi thôi” Vài vị trưởng lão cơ hồ lôi lôi ta đi đến cánh cửa mật thất, sau đó trực tiếp bay lên trời.
Với khoảng cách trăm dặm đối với những vị Dực Nhân trưởng lão và ta mà nói, chỉ là một cái chớp mắt thôi. Đúng lúc này Thiên Không Chi Thành hùng vĩ tráng lệ kia hiện ra tại trước mặt mấy vị Dực Nhân này. Năm bị trưởng lão lại kích động đến nỗi rơi nước mắt không kềm chế được. Sau đó, ta mang bọn họ đến giao cho Âu Dương Nhược Lan, bởi vì Nhược Lan là người trí tuệ cùng với tài ăn nói, thành công thuyết phục được bọn người bần đạo đều nhất trí đồng ý nàng trở thành quan chỉ huy cao nhất đệ nhất của Thiên Không Chi Thành.
Bổn sự muốn lung lạc nhân tâm con người, làm cho các lai lịch khác nhau, làm cho các thế lực bất đồng đều hội tụ thành một chỗ, không thể nghi ngờ Âu Dương Nhược Lan là người giỏi nhất trong đám người chúng ta. Năm vị Dực Nhân trưởng lão cùng với nàng tiến hành bắt chuyện với thời gian không dài, liền hoàn toàn bị nàng thuyết phục, nguyện ý xem nàng là quan chỉ huy cao nhất. Lập tức công tác di chuyển Dực Nhân tộc dưới sự chỉ huy của Nhược Lan, được triển khai đâu vào đấy.
Vì không muốn làm ra động tĩnh quá mức, đả thảo kinh xà. Nhược Lan quyết định phân từng nhóm mà di chuyển luân phiên, tận lực không để cho người Dực Nhân có cảm giác đột ngột biến mất. Hơn nữa vật phẩm sinh sống trước đây cơ hồ đã được dọn sạch sẽ, còn những vật phẩm đặt mua mới, mua đồ ăn đều phải tận lực tiến hành không kinh động đến người khác, cho nên công tác di chuyển kéo dài đến vài tháng, sau mấy tháng, ngoại trừ những thông tin được giữ vững qua lại giữa bộ đội Dực Nhân ra. Toàn bộ mọi người Dực Nhân biến mất tại trước mặt công cộng.
Bần đạo dĩ nhiên không ở trong nhóm này, chúng ta đem tiểu Kim Hầu cùng với Lệ Nhược Nhã lưu lại cho Âu Dương Nhược Lan, lập tức nhanh chóng chạy trở về lãnh địa. Sau khi về đến nhà rồi, chuyện thứ nhất mà bần đạo làm là đề bút viết một phong thư gởi cho bà ngoại đại nhân, muốn có một vạn bộ đội Tinh Linh pháp sư, đương nhiên điều ta muốn yêu cầu phải là toàn bộ Phong hệ, ma lực càng mạnh càng tốt, hơn nữa thỉnh nàng giữ bí mật giùm.
Một vạn bộ đội pháp sư này là ta dùng đến thần khí “Ma Pháp Thần Chúc Phúc” làm thù lao cho các nàng, khẳng định bà ngoại đại nhân sẽ phải chi ra thôi. Lúc ấy nàng đồng ý thì cũng có thể điều động một vạn bộ đội Tinh Linh pháp sư đến cho ta công tác không ràng buộc trong vòng mười năm. Hiện tại đây đúng là cơ hội tốt nhất.
Tuy rằng Thiên Không Chi Thành nương dựa vào ma linh của Tháp Cát Khắc thân vương cũng đủ sức phi hành cùng chiến đấu, nhưng dù sao tốc độ khôi phục ma lực của hắn cũng là hữu hạn, tuyệt đối không có khả năng chỉ vẻn vẹn dựa vào hắn mà chống đỡ một tòa thành lớn như vậy chạy khắp nơi trên đại lục. Cho nên phải cho hắn thời gian bổ sung ma lực mới được.
Lúc xưa, ở thời điểm Dực Nhân sử dụng Thiên Không Chi Thành phải cần đến năm vạn Dực Nhân pháp sư, nếu chỉ để phi hành không thôi, mỗi ngày có năm ngàn người cung cấp ma lực cho Phong Thần Chi Tâm như vậy mới đủ được. Nhưng một khi phát sinh chiến tranh, năm vạn người kia có thể cùng lúc đưa vào ma lực cho đến khi khô cạn mới thôi.
Bần đạo phỏng chừng ma lực của Tinh Linh pháp sư tuyệt đối mạnh hơn so với Dực Nhân pháp sư rất nhiều. Riêng lấy thiên phú ma pháp mà nói, Dực Nhân cũng không phải là đối thủ của Tinh Linh, khí lực so với nhân loại và Thú Nhân lại ngang bằng nhau. Kém quá xa a. Còn nữa, bà ngoại đáp ứng ta chính là Tinh Linh chính quy, đều là cùng ký kết khế ước với Tinh Linh nguyên tố. Ma lực cường đại so với cấp bậc pháp sư gấp hơn hai lần. Cho nên tổng số ma lực của một vạn Tinh Linh pháp sư này ít nhất ngang bằng với ba bốn vạn Dực Nhân pháp sư.
Ít nhất bảo đảm cho Thiên Không Chi Thành phi hành là không thành vấn đề gì, hơn nữa tổng thể sức chiến đấu của Tháp Cát Khắc thân vương so với trước đây không xê dịch nhiều lắm. Còn có một việc đáng chú ý nữa, hiện tại bên dưới Thiên Không Chi Thành là Tử Tinh Phong, chứa đựng mật cũng đủ thỏa mãn nhu cầu cho một vạn Tinh Linh pháp sư sử dụng trên chiến trường, tuy rằng tốc độ hồi phục ma lực của mật ong kém chuyên nghiệp hơn dược tề, nhưng hiệu quả cũng tương đối rõ ràng, ít nhất có thể tăng sức chiến đấu của bọn họ lên hơn 30%.
Hơn nữa, có mật ong trợ giúp, đối với tốc độ tu luyện và hồi phục của bọn họ sẽ nhanh hơn rất nhiều, cũng có thể làm cho tồn trữ trong Phong Thần Chi Tâm càng nhiều ma lực hơn, với bất cứ tình huống nào, do đó tăng thêm một bước sức chiến đấu cho Thiên Không Chi Thành.
Sau khi giải quyết cái vấn đề ma lực cho Thiên Không Chi Thành, bần đạo lại bắt đầu chiêu đãi vài vị khách trong lãnh địa, Bất Lại Khắc và Mạt Khắc, về phần những người khác đã sớm được đưa đi. Hai người kia đang chờ đợi thủ hạ của ta quay lại truyền đạt cho bọn hắn tin tức chính xác Liệt Hỏa Thần Giáo cùng với Đại Địa Mẫu Thần Giáo hạ lạc ở nơi nào.
Vừa vặn lúc này, thủ tịch của ta đại pháp sư Khắc Lý đã hoàn thành một loạt nhiệm vụ chiến thắng tại thế giới bên dưới lòng đất thuận lợi trở về, bần đạo tự nhiên là nhiệt tình khoản đãi vị công thần này. Nghe nói Khắc Lý là một vị Vong Linh pháp sư, Bất Lại Khắc lập tức tỏ vẻ hứng thú nồng hậu, nguyện ý đi xem vị “vãn bối” này. Trên thực tế, Bất Lại Khắc hiện tại đã bốn ngàn tuổi, nói như vậy, tất cả Vong Linh pháp sư trên đại lục cũng đã là vãn bối của hắn, cũng không dự đoán được lần này đã rẽ sang một đường khác.
Khí chất của hai vị này đều giống nhau là hắc bào pháp sư chưa bao giờ rời khỏi khuôn mặt, đều cảm giác trong tâm dâng lên một trận bất an, nhưng cũng không biết là có chuyện gì xảy ra. Kết quả, đợi đến khi bọn họ gặp mặt, liền lập tức ngây ngốc, tướng mạo có thể thay đổi, nhưng linh hồn dao động quen thuộc tuyệt đối không thể đổi được. Vong Linh pháp sư chính là dựa vào linh hồn dao động để phân biệt được là người nào, tuyệt đối không có khả năng xảy ra sai lầm được.
Cho dù cũng biết không có sai, nhưng là bởi vì chuyện này quá mức quỷ dị, cho nên hai người sợ có nhẫm lẫn gì đó, vì thế đồng thanh thử hỏi một câu.
“Bất Lại Khắc?”
“Bất Lại Nhĩ?”
Cái này chẳng khác nào là xác nhận không thể nghi ngờ, ra ngoài dự kiến là bọn họ lại phản ứng hoàn toàn khác nhau, Khắc Lý hưng phấn mở ra song chưởng, kích động hô lên: “Huynh đệ thân ái của ta” Nói xong vọt tới muốn nhiệt liệt ôm ôm một cái.
Nhưng, Bất Lại Khắc lại phẫn nộ giơ ma trượng lên, bi phẫn giận dữ hét, “Ngươi, biến đi! Ta muốn đánh chết tên hỗn đản nhà ngươi” Nói xong cũng tiếp tục đánh tới, nhắm cái đầu Khắc Lý hung hăng nện xuống. Mặc dù hắn là pháp sư, nhưng cũng đừng quên, Bất Lại Khắc đã trải qua quá trình xử lý cương cốt khô lâu a? Lực lượng chi thân kia tuyệt đối không dưới vạn cân, cho nên ngay đương trường có thể đem đầu Khắc Lý bửa thành hai nửa, ma trượng chặt gãy cổ Khắc Lý.
Cái chuyện ngoài ý muốn này lập tức dẫn đến oanh động thật lớn, có vài người muốn xông vào căn ngăn, nhưng bị bần đạo ngăn cản. Thân thể Khắc Lý là do ta dụng Huyền Âm Chân Thủy luyện chế mà thành, vừa vặn không kém gì so với sắt thép, nhu hòa, cho dù hắn bị đập nát thành tám mảnh cũng có thể hồi phục như cũ, nếu không làm cho pháp lực trong cơ thể Khắc Lý tiêu hao hết, thân thể hắn vô luận bị thương như thế nào cũng không chết được.
Ta xem ra Bất Lại Khắc chỉ muốn đánh Khắc Lý mà thôi, không có ý tứ muốn giết chết hắn đâu, bằng không sớm đã trực tiếp dùng oanh kích thật mạnh rồi, tên pháp sư nào ngu ngốc đến nỗi dùng ma trượng giết người a? Dù sao Khắc Lý cũng là vong linh, công kích vật lý như thế nào đánh được, chỉ cần dụng chút ma lực là có thể khôi phục lại như cũ. Hơn nữa, nói vậy chính bản thân Khắc Lý cũng có suy nghĩ như vậy, với lại dường như trong tâm hắn có thẹn thùng gì đó, cho nên đến bây giờ vẫn không có hoàn thủ, thậm chí là ngăn cản hành động của Đại Văn Tử, nói cách khác, Đại Văn Tử sớm đã động thủ rồi.
Mà Bất Lại Khắc lại một chút cũng không quan tâm nào khác, hắn không hề cố kỵ rút ma trượng ra, hung tợn đánh một trận, mắng lớn: “Ta bảo tên khốn khiếp nhà người dám lừa gạt ta, ta bảo tên hỗn đản nhà ngươi lừa gạt tất cả mọi người chúng ta, ta mắn tên chết tiệt nhà ngươi trơ mắt nhìn tổ quốc bị người khác vũ nhục, bị người quên lãng!” Bất Lại Khắc đánh một cái mắng một cái, càng đánh càng hăng, càng đánh càng tàn nhẫn. Thẳng đến khi Khắc Lý bị đập đến mềm nhũn mới thôi, nhìn cũng nhìn không ra được hình dáng mới dừng tay.
“Đứng lên đi, đừng có giả chết cho ta!” Bất Lại Khắc mắng to: “Đừng có làm ra thân thể ghê tởm như thế? Với rắn chắc như vậy, ta từ này về sau có bia ngắm để rèn luyện thân thể rồi”
Bần đạo thừa cơ hội này, đem nhân viên tạp vụ đuổi ra khỏi đại sảnh, chỉ còn lại ta cùng với Vong Ưu, Mạt Khắc ở một bên nhìn xem màn kịch hay. Mạt Khắc nhỏ giọng nhìn ta nói: “Bọn họ là thân huynh đệ, Bất Lại Khắc là đệ đệ, về phần ân oán giữa bọn họ, ai! Hay là mọi người chờ xem đi” Mạt Khắc lắc lắc đầu không thèm nói tiếp.
Vù vù, chỉ một cái đảo mắt công phu, người nằm trên mặt đất bắt đầu rên to dần lên, Khắc Lý thậm chí còn dùng pháp lực ngưng kết ra một thân áo choàng che kín cả mặt của mình. Bất Lại Khắc không chút hài lòng, cả giận nói: “Vì cái gì mà muốn che khuất mặt của mình, chẳng lẻ không có dũng khí đối mặt cùng ta với Mạt Khắc sao? Nhìn xem ngươi đem chúng ta biến thành bộ dáng quỷ này? Hãy cho ta một lời giải thích đi, giải thích phải hợp tình hợp lý, bằng không ta thực sự sẽ giết ngươi” Bất Lại Khắc rít gào nói.
“Ta thật rất có lỗi” Khắc Lý cười khổ nói.
“Xin lỗi cái rắm?” Bất Lại Khắc một bên tức giận mắng, một bên lại đưa ma trượng lên đập tới, cả giận nói: “Kể lại tỉ mĩ cho ta rõ ràng một chút cái coi!”
“Ta cũng vậy mà, bị người ta lừa gạt a!” Khắc Lý liền đem chuyện cũ ra đây cũng là một trận chua xót và thống khổ, hắn bi phẫn nói: “Ngươi cho rằng, ta nguyện ý mang sinh tử của thân huynh đệ chính mình cùng với những bạn thân tri kỷ đi chịu chết sao chứ? Giáo hoàng chính mồm hắn nói cho ta biết, ba tháng sau, viện quân Thiên sứ quân đoàn sẽ tới. Nhưng khi các ngươi đi được ba tháng, hắn còn tìm ra vô số chứng cứ để từ chối. Thẳng cho đến các ngươi rơi vào bẫy, sau khi ta nghe được tin tức các ngươi toàn quân bị diệt, lòng cũng hỗn loạn lên”
Nguyên lai, lúc ấy Giáo hoàng mặc dù nghĩ muốn hãm hại những cao thủ của những giáo phái khác, nhưng bất hạnh lại là người của hắn bởi vận may không tốt, đối với cường giả từ trước đến nay không có thâm giao gì. Vì thế hắn mới nghĩ tới Khắc Lý hiền hậu có chút ngu xuẩn. Khắc Lý lúc ấy là cao thủ nổi danh trên đại lục, đối nhân xử thế lại khiêm tốn cùng nhiệt tâm, có rất nhiều bằng hữu.
Sau khi bị Giáo Hoàng một trận hoa ngôn xảo ngữ, lập tức viết thư mời tất cả cao thủ trên đại lục mà hắn quen biết, tổng cộng mười người, tính luôn cả vị nhi tử của Giáo Hoàng, là người thừa kế đệ nhất cho ngôi vị Hoàng đế Kiệt Tư, tổng cộng có mười một người, đi đến thủ đô của Địa Tinh trú thủ.
Tất cả mọi người đều nhìn mặt mũi Khắc Lý mà đi, kỳ thật đối với Giáo Hoàng thực sự không tin tưởng chút nào, hơn nữa cũng không muốn cố hết sức lấy lòng không công. Có thể bọn họ đối với vật phẩm của Giáo Hoàng khôn hấp dẫn lắm, nhưng lại có giao tình với Khắc Lý, đặc biệt có Kiệt Tư đi theo khiến mọi người hoàn toàn yên tâm. Bởi vì ai cũng không nghĩ tới, Giáo Hoàng lại không ngờ hy sinh luôn nhi tử thân sinh kiệt xuất nhất của chính mình, cho nên cam tâm tình nguyện đi vào bẩy rập tử vong.
Sau khi xảy ra chuyện này, Giáo Hoàng bày ra một bộ dáng tang thương bi thảm, cho dù là người gì đi nữa cũng nhìn không ra lão cáo già là cố ý, hà huống chi Khắc Lý phúc hậu đến ngu dốt? Vì thế hắn đần độn vẫn cứ bị Giáo Hoàng lừa gạt. Thẳng cho đến một ngày nào đó hắn mới nhanh chóng tỉnh ngộ.
Tân nhiệm Giáo Hoàng thế nhưng sau khi thắng lợi lại tuyên bố muốn tiêu diệt hoàn toàn Đại Địa Mẫu Thần Giáo cùng với tất cả dấu vết còn tồn tại, về lý do dĩ nhhiên rất buồn cười rồi – tư địch? Điều này làm Khắc Lý hoàn toàn tức giận, huynh đệ của hắn trông coi tại Địa Tinh Chi Đô những ba năm, cuối cùng toàn quân đều bị diệt, quốc gia của hắn hợp lại cũng chỉ còn một phân bộ đội cuối cùng, dân chúng chết hơn ngàn vạn người, không chỉ có không công ngược lại không có lưu danh, Khắc Lý cho dù ngu dốt nhiều hơn nữa cũng biết có điểm không đúng.
Sau khi trải qua một trận đấu khẩu kịch liệt, trong cơ giận dữ Khắc Lý rốt cục cũng hoàn toàn bạo phát, mọi người đều nói người thật thà lúc nổi giận lên thì là người đáng sợ nhất. Khắc Lý không ngờ dưới cơn giận dữ đem tân nhiệm Giáo Hoàng là thân đệ đệ của Kiệt Tư giết đi. Tuy rằng Đại Dự Ngôn Thuật Giáo Hoàng lợi hại, nhưng tân Giáo Hoàng chỉ vừa mới sơ học, như thế nào có thể là đối thủ cường đại nhất như Đại Ma Đạo Sư Khắc Lý được? Quân đoàn trưởng Thánh Quang Ma đạo quân đoàn cũng không phải ngồi không xơi nước a?
Sau khi giết người, Khắc Lý một … không … làm, hai là không ngừng nghỉ cướp sạch sẽ những gì mà Giáo Hoàng cất dấu, không chỉ có đoạt được đại bộ phận chỗ tốt, còn chiếm được một bộ Tử Vong Chi Thư, ngay sau đó là một đường giết ra Thánh Sơn, bỏ trốn mất dạng. May mà khi đó Thiên sứ quân đoàn đã lui về, những cao thủ khác của Giáo đình ở thời điểm Hồng Nhi tập kích bất ngờ đã bị đánh chết, hơn nữa người đồng tình với Khắc Lý và chịu ân huệ của hắn thật sự nhiều lắm.
Rất nhiều người đều công khai bắt hắn, nhưng lại ngấm ngầm hỗ trợ, cho nên hắn mới có thể sáng tạo ra sự kiện đào thoát kỳ tích như vậy. Nói cách khác, cho dù là Pháp Thần cũng không nhất định tại Thánh Sơn trở ra một cách tự nhiên được! Chẳng qua, chuyện này về sau là chuyện chê cười cùng gièm pha lớn nhất trên đại lục của Giáo đình, khiến cho Giáo đình lúc ấy càng ngày càng tương đối không tốt.
Đầu tiên là lão Giáo Hoàng bị Ma tộc công chúa giết trong một giây, sau đó là tân Giáo Hoàng bị bộ hạ chém giết, trước sau chỉ bất quá một năm thời gian, hai đời Giáo hoàng đã chết cùng lúc. Nếu không phải Thiên Giới Thần Vương hỗ trợ, gia tộc Giáo Hoàng cùng với Đại Dự Ngôn Thuật cơ hồ phải thất truyền rồi.
Chuyện kế tiếp, Khắc Lý cũng rất là tiêu dao, bởi vì Giáo đình phái người ra cao nhất cũng không vừa mắt hắn, hơn nữa bằng hữu Khắc Lý có khắp trên đại lục, cho nên mặc dù bên ngoài hắn chính là hung thủ giết hại Giáo Hoàng và bị truy nã trên toàn đại lục, nhưng trên thực tế vô luận là hắn đi đến nơi nào đều có người âm thầm giúp đỡ hắn. Dưới sự giúp đỡ của bằng hữu, Khắc Lý thành công tu hành Hắc Ám pháp thuật, cuối cùng chuyển sang Vong Linh pháp sư.
Sau lại, hắn nương dựa vào sự cừu hận với Giáo đình cùng với thiên phú của chính mình mà kiên trì, rốt cục cũng trở thành Vong Linh Pháp Thần, lúc này mới trắng trợn đối với Giáo đình tiến hành trả thù, chủ yếu là phá hủy giáo đường, cũng không đối với đồng nghiệp trước đây của mình mà hạ độc thủ. Chỉ vẻn vẹn nhắm vào những đại giáo đường tại thủ đô đại đế quốc mà phá hủy là xong. Mục đích của hắn chỉ có một cái, thì phải là khôi phục lại danh dự Đại Địa Mẫu Thần Giáo.
/897
|