Nếu chỉ nhìn vào tổng thể chiến lực, hiển nhiên, Giáo Đình mạnh hơn rất nhiều, không chỉ có nhân số và số lượng chiến hạm nhiều hơn, mà còn có hai vị đại ma đạo sư cùng tổ hợp hơn hai nghìn pháp sư, hiển nhiên so với Tha Khắc Đàn một thân một mình hơn một chút. Bất quá, chiến tranh không đơn thuần là chỉ dựa vào những con số, mà quan trọng nhất vẫn là trí tuệ của người chỉ huy. Tài chỉ huy vô song của thất công chúa, đều đã được những tướng lĩnh quân sự khắp đại lục toàn bộ công nhận.
Lấy yếu thắng mạnh, chính là chiến lược phương châm của thất công chúa. Nữ Vũ Thần lấy soái hạm của nàng làm mũi tên đầu, tập hợp xung quanh là toàn bộ bốn chiếc thiết giáp chiến hạm, tạo thành một trận hình hình thoi chắc chắn, một con thuyền ở phía trước, một con thuyền ở phía sau, ở giữa song song hai trước, giống như một thanh chủy thủ sắc bén, manh mẽ cắm vào trong đại trận của Giáo Đình , tả đột hữu xung, trực tiếp phá rối trận hình của Giáo Đình.
Nếu như là chiến hạm bình thường, vậy nhất định không thể làm được như thế. Bởi vì trong trận hình hạm đội của địch nhân các con thuyền sắp hàng chi chít, không có khả năng từ bên ngoài đột phá vào bên trong, nhất định sẽ xảy ra va chạm đụng thuyền, cho dù là chiến hạm tiến công vào, khẳng định cũng rất nhanh sẽ bị vỡ thành mảnh nhỏ. Nhưng vấn đề là, đây là những thiết giáp chiến hạm, mũi thuyền có được chàng giác* đặc biệt, hơn nữa tinh thiết bên ngoài đều được ma pháp gia cố, căn bản không cần quan tâm đến thuyền gỗ.
Đặc biệt là động lực của thiết giáp chiến hạm, không phải là dựa vào những cột buồm được trang trí trên thuyền, mà là nhờ vào năm mươi vị Tinh Linh pháp sư bên trong thuyền, bọn họ đều là pháp sư cấp bậc ma đạo sư, hơn nữa so với đại ma đạo sư nhân loại bình thường ma lực tương đương. Dưới sự toàn lực thôi phát của bọn họ, đừng nhìn những thiết giáp chiến hạm này vừa nặng lại vừa lớn, nhưng nó có thể đạt tới tốc độ kinh người ba mươi lăm dặm một giờ, mà chiến hạm bất quá chỉ hơn mười dặm một giờ mà thôi.
Cho nên, sau khi thất công chúa dẫn theo những thiết giáp chiến hạm này, vứt bỏ ngụy trang, lộ ra bộ dáng dữ tợn của thiết giáp chiến hạm, đương tường liền làm cho toàn bộ tướng quân phía Giáo Đình sợ choáng váng. Bốn cái thiết giáp chiến hạm kia kéo theo bọt nước thật dài phía sau, như một mãnh thú cuồng bạo xông ào ào vào đàn thú yếu ớt, đem toàn bộ chiến hạm lớn nhỏ chắn đường đụng vỡ thành mảnh nhỏ. Cái âm thanh vỡ nát đó thật là thống quá, quả thực giống như là dùng dao bổ dưa hấu, đơn giản đến cực điểm.
Nhất là các chiến hạm va chạm với nhau, thì Tha Khắc Đàn phiêu phù ở trên thiết giáp chiến hạm, từ ngoài ngàn mét đã bắt đầu dùng pháp thuật điên cuồng oanh kích, oanh tạc một trận, dễ dàng đem ma pháp hộ bích do hơn mười pháp sư liên thủ dựng nên đánh nát. Tiếp theo, ba cái chiến hạm đứng đầu tiên cũng bị cắt thành bốn đoạn, chờ đến khi thiết giáp chiến hạm chạy tới, trên mặt biển nơi nơi đều là gỗ vụng cùng thi thể trôi nổi, muốn tìm được người cồn sống? Hắc hắc, tuyệt đối không có, đừng quên, trong biển có độc a!
Nếu chỉ dựa vào đụng chạm, bốn chiếc thuyền đối với hạm đội hơn hai ngàn chiến thuyền của Giáo Đình, uy hiếp còn chưa phải là quá lớn, nhưng mấu chốt là, trên mỗi thiết giáp chiến hạm đều trang bị hơn một trăm cái hỏa long pháo a? Thất công chúa sở dĩ bày ra trận hình hình thoi, ngoài trừ thuận tiện dùng chàng giác ra, mặt khác đó là có thể hoàn toàn phát huy uy lực của hỏa long pháo đặt ở hai bên chiến hạm.
Sau khi thất công chúa tiền công vào trận địa của địch, xung quanh nơi nơi đều là chiến hạm của Giáo Đình, gần nhất cách đó chưa đến mấy chục thước, đối với chiến hạm lớn như vậy mà nói, điểm ấy khoảng cách còn gọi là khoảng cách sao? Cho dù chiến sĩ điều khiển hỏa long pháo có nhắm mắt lại khẳng định bắn cũng không trật. Cho nên bọn họ hiện tại cũng là nã pháo điên cuồng, từ sau khi tiến vào trận địa, lửa đạn cơ hồ không có đình chỉ qua.
Những đạn pháo này đều là Địa Tinh đại sư đặc chế, đặc biệt dùng cho hải chiến. Bên ngoài những đạn pháo này đều có các cạnh bám, sau khi đập vào trên chiến hạm của địch nhân đâm vào trong đầu gỗ, sẽ không bị rơi xuống biển, tuy rằng uy lực bạo tạc bị suy yếu, nhưng mà uy lực thiêu đốt lại tăng lên rất nhiều, đương nhiên, cũng mang ý nghĩa, khói độc cũng dày đặc hơn rất nhiều.
Vì thế uy lực của hỏa long pháo vào lúc này mới thể hiện đầy đủ ra, chính là với số lượng đạn pháo ít cũng có thể trực tiếp đem thân tàu làm bằng gỗ nổ tung một cái lỗ lớn, cộng với dầu đen đặc thù sau khi dính ở trên thuyền sẽ không ngừng bốc cháy, nước dập cũng không tắt, hơn nữa đám khói bốc lên đều có độc, rất nhiều quan binh sau khi ngửi phải đều trúng độc mà chết.
Trong bóng đêm, xa xa nhìn lại, thất công chúa dẫn theo bốn chiến thiết giáp chiến hạm, giống như một con rết lửa, đi qua nơi nào, chiến hạm của Giáo Đình không phải là bị vỡ thành mảnh nhỏ thì cũng bị hóa thành thuyền lửa, nơi nơi đều là tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng của chiến sĩ bên Giáo Đình.
Nếu là vào trước kia, khi thuyền cháy không thể dập tát, biện pháp bảo mệnh tốt nhất chính là nhảy xuống biển hoặc là chạy qua thuyền khác, nhưng mà hiện tại, trong biển toàn là độc, ai còn dám nhảy a? Hoặc là bị chết cháy, hoặc là bị độc chết, thủy quân đáng thương ở trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan này đã gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Cuống cuồng lên không chỉ có quan binh đang tuyệt vọng, còn có tướng quân phía Giáo Đình. Bọn hắn đối với thất công chúa hoàn toàn không có biện pháp, vô luận là nỗ tiễn hay xe bắn đá, đối với đám thuyền sắt này một chút tác dụng cũng không có. Về phần ma pháp công kích, đó nhất định là sẽ có hiệu quả, nhưng có một Tha Khắc Đàn phiêu phù khắp nơi, như thế nào các pháp sư trên các chiến hạm còn dám đi lên, bọn hắn chạy còn không kịp, ai còn ngu ngốc mà đi chịu chết đây? Hơn chục pháp sư cấp cao muốn đối kháng với pháp thần? Đó quả thật là chuyện buồn cười.
Trên thực tế, người chỉ huy phía Giáo Đình cũng không phải là ngu ngốc, hắn cũng biết, biện pháp tốt nhất chính là chặn thiết giáp chiến hạp lại tiến hành đánh giáp lá cà, nhưng vấn đề là hớn trước hết phải nghĩ ra biện pháp làm cho thất công chúa dừng lại mới được. Cho nên, vì chặn đường thất công chúa, bọn hắn không tiếc điều động mấy trăm chiếc thuyền tiến hành bao vây chặn đánh thất công chúa.
Đáng tiếc, hành động này đã định là phí công, ngoại trừ làm cho thất công chúa đụng vỡ càng thêm thống khoái ra thì không có được bất kỳ tiến triển gì mang tính thực chất. Muốn dựa vào một đám ốc sên đi bao vây một con thỏ, hiển nhiên thật sự là một ý tưởng quá mức điên cuồng. Giáo Đình sau khi trải qua vài lần thất bại liền lập tức buông bỏ.
Bất quá, điều này cũng không có nghĩa là bọn hắn cam tâm thất bại, trái lại, liên quân Giáo Đình lại biểu hiện ra dục vọng chiến đấu càng thêm điên cuồng. Bọn hắn mặc cho thất công chúa phá loạn xung quanh, hoàn toàn bỏ qua thất công chúa, mà là đem toàn bộ tinh lực chiến đấu cùng những chiến hạm khác.
Đồng dạng là chiến hạm bằng gỗ, Giáo Đình có số lượng cùng chất lượng chiếm ưu thế hiển nhiên chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhất là các pháp sư trên các chiến hạm, lại càng đem lực sát thương của bọn hắn thể hiện ra, tạo thanh tổn thất cực kỳ nghiêm trọng cho hạm đội của thất công chúa.
Hỏa long pháo trong tay thất công chúa số lượng có hạn, ma lực của Tinh Linh pháp sư cũng không phải vô cùng vô tận. Cho dù thất công chua có lợi hại cỡ nào, cũng tuyệt đối không có khả năng dựa vào bốn chiến hạm đả bại hơn hai ngàn chiến hạm a? Cố gắng lắm cũng chỉ tiêu diệt được mấy trăm chiến thuyền, như vậy vẫn không thù bù lại chênh lệch cực lớn giữa hai bên.
Ban đầu thất công chúa cũng không phải là nghĩ đến hao tổn liều mạng công kích, chỉ là muốn đả kích tinh thần địch nhân, tính toán dọa chạy bọn chúng mà thôi, nhưng mà hiện tại xem ra, tính toán của nàng đã thất bại, rơi vào đường cùng, nàng cũng chỉ đành thu liễm một chút, mệnh lệnh tiết kiệm đạn pháo, tận lực chỉ đánh chiến hạm cỡ trung, về phẫn những thuyền nhỏ thì bỏ qua.
Tiếp theo sau, thất công chúa giết ra ngoài đội chiến hạm của Giáo Đình, đi đến chỗ giao chiến hai bên, xếp thành một hàng dài kẹp vào giữa, vừa lấy lực phòng ngự nổi trội của mình giúp người mình hấp dẫn hỏa lực, vừa tìm cơ hội thu thấp chiến hạm của đối thủ. Lấy sự chỉ huy điêu luyện của thất công chúa, chiến hạm nào của Giáo Đình chỉ cần thoáng tiến gần một chút, liền nhất định sẽ bị thất công chúa xông tới xử lý.
Sau khi liên tiếp bảy chiến hạm bị thất công chúa tại giữa vạn quân đánh chìm, hạm đội Giáo Đình cũng không thể không thành thực thu nhỏ đội hình lại, chiến hạm chìm bọn hắn không đau lòng, nhưng mà chết hơn vài chục pháp sư, ai cũng không gánh nổi trách nhiệm lớn như vậy. Cứ như vậy, hạm đội Giáo Đình cũng chỉ dựa vào số lượng chiến hạm khổng lồ hướng đối phương khởi xướng tiến công.
Và cứ thế, đánh giáp lá cà trở thành chiến đấu chính. Thất công chúa ngoại trừ liều mạng cũng không có biện pháp nào tốt. Giáo Đình bên kia pháp sư đông đảo, có thể dùng ma pháp hô phong thật mạnh gia tăng tốc độ của chiến hạm, khiến cho thất công chúa cho dù là muốn thoát ly chiến trường cũng không thể, chỉ có thể tận lực dựa vào chỉ huy tinh chuẩn, bằng một cái giá thật nhỏ đánh chìm một vài tàu chiến của địch mà thôi.
Tiếp theo sau chiến đấu hai bên lâm vào trạng thái giằng co, Giáo Đình giống như keo dán sắt dán chặt vào hạm đội thất công chúa không rời, càng không ngừng từ bên trong phái các chiến hạm nhỏ phát động tiến công, tuy rằng so với thất công chúa tổn thất lớn hơn, hơn nữa tiến triển cũng chậm chạp, nhưng chính là không chịu bỏ qua, một chút ý tứ lưu lại cũng không có.
Thất công chúa bắt đầu cảm thấy kỳ quái không hiểu tại sao. Bất quá, hai ngày sau nàng thấp thoáng đã biết được nguyên nhân. Bởi vì vào lúc đó, viện quân của Giáo Đình, Ni Khoa đại nhân đã vỗ đôi cánh trắng toát bay đến, thuận tay một kích Đại Dự Ngôn thuật mạnh mẽ — kim chúc tiêu thất. Trực tiếp liền đem một con thuyền cỡ trung của thất công chúa tháo rời ra, nguyên lai là hắn đã làm biến mất toàn bộ đinh đóng trên thuyền, không có đinh nối liền, thuyền kia có thể không bị tháo rời ra sao? Một hai trăm thủy thủ trên thuyền tay không rơi xuống biển, vũ khí trên tay đều đã bị Đại Dự Ngôn thuật làm cho biến mất. May mắn là xung quang không có quân địch, cho nên số chiến sĩ rơi xuống nước cũng nhanh chóng bơi tới lên những chiến hạm khác mới bảo vệ được mạng nhỏ.
Có thể ở trong độc thủy dưới biển lặp ngụp làm cho quân lính bên Giáo Đình rất hâm mộ, đáng tiếc là bọn hắn không được đãi ngộ này. Kỳ thật điều này cũng rất bình thường, có độc dược nào mà không có giải dược chứ? Để cho người nhà rơi xuống biển cũng xong đời luôn ư? Bần đạo là một người thông minh như vậy sao có thể để một việc ngu ngốc đó xảy ra được. Cho nên ta trước đó đã sớm sai người chế giải dược, phân phó cho đầu bếp trên thuyền, đem thuốc bỏ vào trong cơm của mọi người.
Bất quá, bất kể thế nào, Ni Khoa này xuất hiện vẫn là rất chấn động, cổ động rất lớn sĩ phí quân lính Giáo Đình, bọn hắn sôi nổi hô to, nói cái gì thiên sứ quân đoàn đến trực tiếp, quả thực là làm cho các thủ hạ của thất công chúa hoảng sợ. Bất đắc dĩ, thất công chúa đành phải mời Tha Khắc Đàn xuất thủ.
Tha Khắc Đàn tuy rằng chiến đấu liên tục hai ngày, nhưng mà không hề có biểu hiện là mệt mỏi. Lôi hệ pháp thuật của hắn đối với phá hư thân tàu tác dụng không lớn, cho nên ngoại trừ đánh vỡ ma pháp họ bên trên chiến hạm ra, cũng không có việc gì cho hắn động thủ nữa. Cho nên hiện tại hắn vẫn còn duy trì sức chiến đấu đầy đủ, sau khi nhận được mệnh lệnh, lập tức lên không, cùng Ni Khoa xa xa giằng co.
Hai người đều quen biết đã lâu, Tha Khắc Đàn là vãn bối, cho nên đầu tiên thi lễ nói :" Ni Khoa tiền bối, đã lâu không gặp, ngài gần đây vẫn khỏe chứ?"
" Ai! Không khỏe! Không khỏe chút nào hết!" Ni Khoa bất đắc dĩ cười khổ nói :"Ngươi là vãn bối ta coi trọng nhất, chúng ta quen biết nhau đã bảy tám chục năm rồi thì phải? Tình cảm luôn rất tốt, nhưng mà ta thật sự không hiểu, vì cái gì hôm nay ngươi nhất định phải cùng ta ở trên chiến trường nói chuyện bằng đao kiếm, ta thật không hiểu cái tên Long Thanh Thiên kia có đáng giá cho ngươi theo hay không?"
"Ha ha, không sai, rất đáng giá!" Tha Khắc Đàn mỉm cười, sau đó khẳng định nói.
"Vì cái gì?" Ni Khoa khó hiểu hỏi :"Có thể nói cho ta biết là tại sao không?"
"Chuyện tình ta bị Giáo Đình chèn ép hẳn là ngài biết?" Tha Khắc Đàn hỏi.
"Ta không rõ lắm, ngươi cũng biết, ta không có quyền hỏi đến quyết sách của Giáo Đình." Ni Khoa tò mò nói :"Có thể nói ta nghe một chút không?"
"Dù sao cũng là quá khứ, có nói cũng không sao." Tha Khắc Đàn gật đầu đáp ứng nói :" Bởi vì ta không thích cùng cái tên Mễ Tỏa Lạp lòng dạ hẹp hòi làm việc chung, cho nên cự tuyệt chiêu an của Giáo Đình. Kết quả, Giáo Hoàng thẹn quá hoá giận âm thầm phái người cảnh cáo ta, là không được gia nhập bất cứ thế lực nào, bằng không sẽ khiến ta hối không kịp. Vì thế, ta đây là một đại ma đạo sư đành phải cự tuyệt lời mời mọc của ba đại đế quốc và cái thế lực khác, làm một độc hành giả, không có trang bị tốt, cũng không mua được các vật thí nghiệm đắt đỏ, ta thậm chí thảm đến nổi trở thành đại ma đạo sư nghèo kiết nhất, là chuyện cười của toàn bộ đại lục."
"Việc này, ai! Đối với vấn đề này, ta thật đáng tiếc." Ni Khoa rất ngượng ngùng hỏi :" Nhưng mà sau đó ngươi thế nào lại gia nhập vào đội ngũ của Long Thanh Thiên?"
"Ha ha!" Tha Khắc Đàn cười khổ nói :"Ta lúc ấy là bị bức ép, ta từng dùng phương thức đánh lén đem phụ thân của lãnh chủ đại nhân đánh thành trọng thương, lần đó ta bị một đám cao thủ bao vây, ta nếu như không không đầu hàng , bọn họ sẽ quyết đấu với ta. Nhưng mà quyết đấu chẳng khác nào ta đang đi tìm chết, vì cái mạng nhỏ ta đành phải đáp ứng thôi."
"Vậy làm sao ngươi bây giờ ngươi còn bán mạng vì hắn chứ?" Ni Khoa nhãn tình sáng lên, hỏi :" Không bằng gia nhập chúng ta đi, ta đảm bảo ngươi sẽ được đãi ngộ tốt nhất."
" Cám ơn, nhưng mà đã muộn rồi. Tha Khắc Đàn đã hoàn toàn bị sự chân thành của lãnh chủ đại nhân chinh phủ, cả cuộc đời ta chỉ biết vì một người chủ nhân này mà chiến đấu." Tha Khắc Đàn kiên quyết nói.
"Ân? Thế này là chuyện gì xảy ra a?" Ni Khoa bị Tha Khắc Đàn nói đến ngẩn người. "Ta vốn tưởng rằng, lãnh chủ đại nhân thu nhận và giúp đỡ ta bất quá là vì để có thể dễ dàng làm nhục ta hơn, trút giận cho phụ thân, nhưng mà ta sai lầm rồi. Lãnh chủ đại nhân đối với ta phi thường khách khí, không một câu sỉ nhục, hơn nữa luôn lấy lẽ hậu bối đối với trưởng bối đối đãi ta. Ngài cung cấp cho ta phòng thí nghiệm tốt nhất, ta ban đầu cố ý đem tài liệu tốt nhất toàn bộ dùng hết, tạo ra trang bị cho mình, nhưng ngài bất quá chỉ cười, thậm chí ngược lại còn cung cấp tử tinh phong vương mật cho ta ăn." Tha Khắc Đàn cảm khái nói :"Đối đãi với người làm bị thương phụ thân ngài ấu, đây là có tấm lòng rộng rãi bực nào a?"
" Đại nhân thu được lôi thú giác giá trị ngàn vạn, tuy nhân người thứ nhất ngài nghĩ đến là ta. Mà hiện tại, ngài lại tìm được một nguyên tố Tinh linh vương, cũng là tại chỗ cho ta, giúp cho ta rốt cục có thể có được thành tựu ngày hôm nay có thể không khoa trương chút nào mà nói, vị pháp thần thứ mười ba trên đại lục là ta, căn bản chính là nhờ ngài ấy dùng vô số tài liệu quý giá dựng lên." Tha Khắc Đàn cảm động nói :"Ơn tri ngộ như thế, Tha Khắc Đàn ngay cả là tảng đá, làm sao lại có thể không cảm động a?"
"Có cau kẻ sĩ chết vì người tri kỷ. Lãnh chủ đại nhân lấy lễ đối đãi ta, ta cho dù có tan xương nát thịt vì ngài cũng không từ." Tha Khắc Đàn lập tức đối với Ni Khoa bình thản mà kiên quyết nói :" Tiền bối nếu muốn gây bất lợi cho quân ta, kính xin trước tiên hãy bước qua thi thể của Tha Khắc Đàn mới được."
"Ai! Thật không nghĩ tới, tên tiểu tử kia lòng dạ rộng rãi như vậy, kỳ thật nói đi phải nói lại, thuở trước hắn cũng từng tha ta một mạng, thậm chí còn đã cứu mạng ta, không có hắn ta đã sớm chết, đâu có dễ dàng phong quang như bây giờ." Ni Khoa xấu hổ nói :" Nhưng mà, vì gia tộc, vì Giáo Đình, ta ngay cả là mang cái xú danh vong ân bội nghĩa, cũng không thể không đứng ra cùng hắn đối lập. Hài tử, cứ xuất ra toàn bộ thủ đoạn của ngươi đi, dù sao ta cũng sẽ không lưu tình."
"Tiền bối mời!" Tha Khắc Đàn nhẹ nhàng nói.
Lập tức, hai người không hẹn mà cùng hướng đối phương phát động thế công sắc bén, kế tiếp chính là một hồi đại chiến ma pháp tuyệt vời. Một người là Đại Dự Ngôn thuật ảo diệu vô biên, một người là lôi hệ pháp thuật uy lực vô cùng. Hai người tại trên phương diện ma lực, tự nhiên là Tha Khắc Đàn mang theo nguyên tố Tinh linh vương chiếm ưu thế, nhưng mà trên phương diện pháp thuật tinh diệu, cũng là Đại Dự Ngôn thuật mạnh mẽ hơn rất nhiều, cho nên xem như là cân sức cân tài.
Bởi vì uy lực pháp thuật của hai người quá mạnh mẽ, đều là loại một kích tất sát, nếu như bọn hắn không có ma pháp thuẫn bảo hộ, thì Đại Dự Ngôn thuật có thể trực tiếp khiến cho Tha Khắc Đàn yên diệt thành ác hạt nguyên tử, mà lôi hệ pháp thuật của tổ hợp pháp thần và Tinh linh vương lại càng có thể đem Ni Khoa oanh thành cặn bã. Chỉ cần trong bọn hắn ai có một chút sơ sảy, liền sẽ lập tức lâm vào thế vạn kiếp bất phục, cho nên hai ngươi dù cho đánh nhau rất kịch liệt, tuy nhiên cũng hết sức cẩn thận. Trong nhất thời, tình hình chiến đấu lại lâm vào cục diện bế tắc.
Hai cường giả biến thái bọn họ ở trên trời chiến đấu kịch liệt, làm cho chiến hạm xung quanh đều xui xẻo bị vạ lây, vô luận là tia chớp từ trên trời vô tình đánh xuống, hay là Đại Dự Ngôn thuật, chỉ cần đụng vào chiến hạm đều cũng tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Đem so sánh thì tia chớp của Tha Khắc Đàn còn tốt hơn một chút, nhiều nhất chỉ là điện giật chế mấy chục người, nhưng mà Đại Dự Ngôn thuật của Ni Khoa thì hoàn toàn phá hư thân tàu, đã làm rất nhiều con thuyền chìm nghỉm xuống đáy biển.
Cho nên bọn hắn khai chiến không lâu sau, chiến hạm hai bên đều tự giác rời gia khỏi khu vực nguy hiểm này, để cho bọn hắn một vùng có đường kính vài dặm mặc sức chiến đấu. Mà sau khi Tha Khắc Đàn bị kiềm chế, đối với Giáo Đình bên kia không thể nghi ngờ là có lợi nhất, bọn hắn vội vàng đưa tổ hợp các pháp sư lên trước thuyền, tính toán dựa vào pháp thuật hung hăng giáo huấn bốn cái thiếp giáp chiến hạm làm cho bọn hắn hận thấu xương kia.
Tướng lãnh hai bên ai cũng rõ ràng, cho dù thiếp giáp chiến giạm toàn thân là sắt, nhất định cũng sẽ bị số lượng lớn pháp sư bên kia oanh kích thành cặn bã. Thất công chúa đã không có Tha Khắc Đàn, còn có thể ngăn trở hai vị đại ma đạo sử chỉ huy gần hai ngàn pháp sư cấp cao tập kích sao?
Lấy yếu thắng mạnh, chính là chiến lược phương châm của thất công chúa. Nữ Vũ Thần lấy soái hạm của nàng làm mũi tên đầu, tập hợp xung quanh là toàn bộ bốn chiếc thiết giáp chiến hạm, tạo thành một trận hình hình thoi chắc chắn, một con thuyền ở phía trước, một con thuyền ở phía sau, ở giữa song song hai trước, giống như một thanh chủy thủ sắc bén, manh mẽ cắm vào trong đại trận của Giáo Đình , tả đột hữu xung, trực tiếp phá rối trận hình của Giáo Đình.
Nếu như là chiến hạm bình thường, vậy nhất định không thể làm được như thế. Bởi vì trong trận hình hạm đội của địch nhân các con thuyền sắp hàng chi chít, không có khả năng từ bên ngoài đột phá vào bên trong, nhất định sẽ xảy ra va chạm đụng thuyền, cho dù là chiến hạm tiến công vào, khẳng định cũng rất nhanh sẽ bị vỡ thành mảnh nhỏ. Nhưng vấn đề là, đây là những thiết giáp chiến hạm, mũi thuyền có được chàng giác* đặc biệt, hơn nữa tinh thiết bên ngoài đều được ma pháp gia cố, căn bản không cần quan tâm đến thuyền gỗ.
Đặc biệt là động lực của thiết giáp chiến hạm, không phải là dựa vào những cột buồm được trang trí trên thuyền, mà là nhờ vào năm mươi vị Tinh Linh pháp sư bên trong thuyền, bọn họ đều là pháp sư cấp bậc ma đạo sư, hơn nữa so với đại ma đạo sư nhân loại bình thường ma lực tương đương. Dưới sự toàn lực thôi phát của bọn họ, đừng nhìn những thiết giáp chiến hạm này vừa nặng lại vừa lớn, nhưng nó có thể đạt tới tốc độ kinh người ba mươi lăm dặm một giờ, mà chiến hạm bất quá chỉ hơn mười dặm một giờ mà thôi.
Cho nên, sau khi thất công chúa dẫn theo những thiết giáp chiến hạm này, vứt bỏ ngụy trang, lộ ra bộ dáng dữ tợn của thiết giáp chiến hạm, đương tường liền làm cho toàn bộ tướng quân phía Giáo Đình sợ choáng váng. Bốn cái thiết giáp chiến hạm kia kéo theo bọt nước thật dài phía sau, như một mãnh thú cuồng bạo xông ào ào vào đàn thú yếu ớt, đem toàn bộ chiến hạm lớn nhỏ chắn đường đụng vỡ thành mảnh nhỏ. Cái âm thanh vỡ nát đó thật là thống quá, quả thực giống như là dùng dao bổ dưa hấu, đơn giản đến cực điểm.
Nhất là các chiến hạm va chạm với nhau, thì Tha Khắc Đàn phiêu phù ở trên thiết giáp chiến hạm, từ ngoài ngàn mét đã bắt đầu dùng pháp thuật điên cuồng oanh kích, oanh tạc một trận, dễ dàng đem ma pháp hộ bích do hơn mười pháp sư liên thủ dựng nên đánh nát. Tiếp theo, ba cái chiến hạm đứng đầu tiên cũng bị cắt thành bốn đoạn, chờ đến khi thiết giáp chiến hạm chạy tới, trên mặt biển nơi nơi đều là gỗ vụng cùng thi thể trôi nổi, muốn tìm được người cồn sống? Hắc hắc, tuyệt đối không có, đừng quên, trong biển có độc a!
Nếu chỉ dựa vào đụng chạm, bốn chiếc thuyền đối với hạm đội hơn hai ngàn chiến thuyền của Giáo Đình, uy hiếp còn chưa phải là quá lớn, nhưng mấu chốt là, trên mỗi thiết giáp chiến hạm đều trang bị hơn một trăm cái hỏa long pháo a? Thất công chúa sở dĩ bày ra trận hình hình thoi, ngoài trừ thuận tiện dùng chàng giác ra, mặt khác đó là có thể hoàn toàn phát huy uy lực của hỏa long pháo đặt ở hai bên chiến hạm.
Sau khi thất công chúa tiền công vào trận địa của địch, xung quanh nơi nơi đều là chiến hạm của Giáo Đình, gần nhất cách đó chưa đến mấy chục thước, đối với chiến hạm lớn như vậy mà nói, điểm ấy khoảng cách còn gọi là khoảng cách sao? Cho dù chiến sĩ điều khiển hỏa long pháo có nhắm mắt lại khẳng định bắn cũng không trật. Cho nên bọn họ hiện tại cũng là nã pháo điên cuồng, từ sau khi tiến vào trận địa, lửa đạn cơ hồ không có đình chỉ qua.
Những đạn pháo này đều là Địa Tinh đại sư đặc chế, đặc biệt dùng cho hải chiến. Bên ngoài những đạn pháo này đều có các cạnh bám, sau khi đập vào trên chiến hạm của địch nhân đâm vào trong đầu gỗ, sẽ không bị rơi xuống biển, tuy rằng uy lực bạo tạc bị suy yếu, nhưng mà uy lực thiêu đốt lại tăng lên rất nhiều, đương nhiên, cũng mang ý nghĩa, khói độc cũng dày đặc hơn rất nhiều.
Vì thế uy lực của hỏa long pháo vào lúc này mới thể hiện đầy đủ ra, chính là với số lượng đạn pháo ít cũng có thể trực tiếp đem thân tàu làm bằng gỗ nổ tung một cái lỗ lớn, cộng với dầu đen đặc thù sau khi dính ở trên thuyền sẽ không ngừng bốc cháy, nước dập cũng không tắt, hơn nữa đám khói bốc lên đều có độc, rất nhiều quan binh sau khi ngửi phải đều trúng độc mà chết.
Trong bóng đêm, xa xa nhìn lại, thất công chúa dẫn theo bốn chiến thiết giáp chiến hạm, giống như một con rết lửa, đi qua nơi nào, chiến hạm của Giáo Đình không phải là bị vỡ thành mảnh nhỏ thì cũng bị hóa thành thuyền lửa, nơi nơi đều là tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng của chiến sĩ bên Giáo Đình.
Nếu là vào trước kia, khi thuyền cháy không thể dập tát, biện pháp bảo mệnh tốt nhất chính là nhảy xuống biển hoặc là chạy qua thuyền khác, nhưng mà hiện tại, trong biển toàn là độc, ai còn dám nhảy a? Hoặc là bị chết cháy, hoặc là bị độc chết, thủy quân đáng thương ở trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan này đã gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Cuống cuồng lên không chỉ có quan binh đang tuyệt vọng, còn có tướng quân phía Giáo Đình. Bọn hắn đối với thất công chúa hoàn toàn không có biện pháp, vô luận là nỗ tiễn hay xe bắn đá, đối với đám thuyền sắt này một chút tác dụng cũng không có. Về phần ma pháp công kích, đó nhất định là sẽ có hiệu quả, nhưng có một Tha Khắc Đàn phiêu phù khắp nơi, như thế nào các pháp sư trên các chiến hạm còn dám đi lên, bọn hắn chạy còn không kịp, ai còn ngu ngốc mà đi chịu chết đây? Hơn chục pháp sư cấp cao muốn đối kháng với pháp thần? Đó quả thật là chuyện buồn cười.
Trên thực tế, người chỉ huy phía Giáo Đình cũng không phải là ngu ngốc, hắn cũng biết, biện pháp tốt nhất chính là chặn thiết giáp chiến hạp lại tiến hành đánh giáp lá cà, nhưng vấn đề là hớn trước hết phải nghĩ ra biện pháp làm cho thất công chúa dừng lại mới được. Cho nên, vì chặn đường thất công chúa, bọn hắn không tiếc điều động mấy trăm chiếc thuyền tiến hành bao vây chặn đánh thất công chúa.
Đáng tiếc, hành động này đã định là phí công, ngoại trừ làm cho thất công chúa đụng vỡ càng thêm thống khoái ra thì không có được bất kỳ tiến triển gì mang tính thực chất. Muốn dựa vào một đám ốc sên đi bao vây một con thỏ, hiển nhiên thật sự là một ý tưởng quá mức điên cuồng. Giáo Đình sau khi trải qua vài lần thất bại liền lập tức buông bỏ.
Bất quá, điều này cũng không có nghĩa là bọn hắn cam tâm thất bại, trái lại, liên quân Giáo Đình lại biểu hiện ra dục vọng chiến đấu càng thêm điên cuồng. Bọn hắn mặc cho thất công chúa phá loạn xung quanh, hoàn toàn bỏ qua thất công chúa, mà là đem toàn bộ tinh lực chiến đấu cùng những chiến hạm khác.
Đồng dạng là chiến hạm bằng gỗ, Giáo Đình có số lượng cùng chất lượng chiếm ưu thế hiển nhiên chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhất là các pháp sư trên các chiến hạm, lại càng đem lực sát thương của bọn hắn thể hiện ra, tạo thanh tổn thất cực kỳ nghiêm trọng cho hạm đội của thất công chúa.
Hỏa long pháo trong tay thất công chúa số lượng có hạn, ma lực của Tinh Linh pháp sư cũng không phải vô cùng vô tận. Cho dù thất công chua có lợi hại cỡ nào, cũng tuyệt đối không có khả năng dựa vào bốn chiến hạm đả bại hơn hai ngàn chiến hạm a? Cố gắng lắm cũng chỉ tiêu diệt được mấy trăm chiến thuyền, như vậy vẫn không thù bù lại chênh lệch cực lớn giữa hai bên.
Ban đầu thất công chúa cũng không phải là nghĩ đến hao tổn liều mạng công kích, chỉ là muốn đả kích tinh thần địch nhân, tính toán dọa chạy bọn chúng mà thôi, nhưng mà hiện tại xem ra, tính toán của nàng đã thất bại, rơi vào đường cùng, nàng cũng chỉ đành thu liễm một chút, mệnh lệnh tiết kiệm đạn pháo, tận lực chỉ đánh chiến hạm cỡ trung, về phẫn những thuyền nhỏ thì bỏ qua.
Tiếp theo sau, thất công chúa giết ra ngoài đội chiến hạm của Giáo Đình, đi đến chỗ giao chiến hai bên, xếp thành một hàng dài kẹp vào giữa, vừa lấy lực phòng ngự nổi trội của mình giúp người mình hấp dẫn hỏa lực, vừa tìm cơ hội thu thấp chiến hạm của đối thủ. Lấy sự chỉ huy điêu luyện của thất công chúa, chiến hạm nào của Giáo Đình chỉ cần thoáng tiến gần một chút, liền nhất định sẽ bị thất công chúa xông tới xử lý.
Sau khi liên tiếp bảy chiến hạm bị thất công chúa tại giữa vạn quân đánh chìm, hạm đội Giáo Đình cũng không thể không thành thực thu nhỏ đội hình lại, chiến hạm chìm bọn hắn không đau lòng, nhưng mà chết hơn vài chục pháp sư, ai cũng không gánh nổi trách nhiệm lớn như vậy. Cứ như vậy, hạm đội Giáo Đình cũng chỉ dựa vào số lượng chiến hạm khổng lồ hướng đối phương khởi xướng tiến công.
Và cứ thế, đánh giáp lá cà trở thành chiến đấu chính. Thất công chúa ngoại trừ liều mạng cũng không có biện pháp nào tốt. Giáo Đình bên kia pháp sư đông đảo, có thể dùng ma pháp hô phong thật mạnh gia tăng tốc độ của chiến hạm, khiến cho thất công chúa cho dù là muốn thoát ly chiến trường cũng không thể, chỉ có thể tận lực dựa vào chỉ huy tinh chuẩn, bằng một cái giá thật nhỏ đánh chìm một vài tàu chiến của địch mà thôi.
Tiếp theo sau chiến đấu hai bên lâm vào trạng thái giằng co, Giáo Đình giống như keo dán sắt dán chặt vào hạm đội thất công chúa không rời, càng không ngừng từ bên trong phái các chiến hạm nhỏ phát động tiến công, tuy rằng so với thất công chúa tổn thất lớn hơn, hơn nữa tiến triển cũng chậm chạp, nhưng chính là không chịu bỏ qua, một chút ý tứ lưu lại cũng không có.
Thất công chúa bắt đầu cảm thấy kỳ quái không hiểu tại sao. Bất quá, hai ngày sau nàng thấp thoáng đã biết được nguyên nhân. Bởi vì vào lúc đó, viện quân của Giáo Đình, Ni Khoa đại nhân đã vỗ đôi cánh trắng toát bay đến, thuận tay một kích Đại Dự Ngôn thuật mạnh mẽ — kim chúc tiêu thất. Trực tiếp liền đem một con thuyền cỡ trung của thất công chúa tháo rời ra, nguyên lai là hắn đã làm biến mất toàn bộ đinh đóng trên thuyền, không có đinh nối liền, thuyền kia có thể không bị tháo rời ra sao? Một hai trăm thủy thủ trên thuyền tay không rơi xuống biển, vũ khí trên tay đều đã bị Đại Dự Ngôn thuật làm cho biến mất. May mắn là xung quang không có quân địch, cho nên số chiến sĩ rơi xuống nước cũng nhanh chóng bơi tới lên những chiến hạm khác mới bảo vệ được mạng nhỏ.
Có thể ở trong độc thủy dưới biển lặp ngụp làm cho quân lính bên Giáo Đình rất hâm mộ, đáng tiếc là bọn hắn không được đãi ngộ này. Kỳ thật điều này cũng rất bình thường, có độc dược nào mà không có giải dược chứ? Để cho người nhà rơi xuống biển cũng xong đời luôn ư? Bần đạo là một người thông minh như vậy sao có thể để một việc ngu ngốc đó xảy ra được. Cho nên ta trước đó đã sớm sai người chế giải dược, phân phó cho đầu bếp trên thuyền, đem thuốc bỏ vào trong cơm của mọi người.
Bất quá, bất kể thế nào, Ni Khoa này xuất hiện vẫn là rất chấn động, cổ động rất lớn sĩ phí quân lính Giáo Đình, bọn hắn sôi nổi hô to, nói cái gì thiên sứ quân đoàn đến trực tiếp, quả thực là làm cho các thủ hạ của thất công chúa hoảng sợ. Bất đắc dĩ, thất công chúa đành phải mời Tha Khắc Đàn xuất thủ.
Tha Khắc Đàn tuy rằng chiến đấu liên tục hai ngày, nhưng mà không hề có biểu hiện là mệt mỏi. Lôi hệ pháp thuật của hắn đối với phá hư thân tàu tác dụng không lớn, cho nên ngoại trừ đánh vỡ ma pháp họ bên trên chiến hạm ra, cũng không có việc gì cho hắn động thủ nữa. Cho nên hiện tại hắn vẫn còn duy trì sức chiến đấu đầy đủ, sau khi nhận được mệnh lệnh, lập tức lên không, cùng Ni Khoa xa xa giằng co.
Hai người đều quen biết đã lâu, Tha Khắc Đàn là vãn bối, cho nên đầu tiên thi lễ nói :" Ni Khoa tiền bối, đã lâu không gặp, ngài gần đây vẫn khỏe chứ?"
" Ai! Không khỏe! Không khỏe chút nào hết!" Ni Khoa bất đắc dĩ cười khổ nói :"Ngươi là vãn bối ta coi trọng nhất, chúng ta quen biết nhau đã bảy tám chục năm rồi thì phải? Tình cảm luôn rất tốt, nhưng mà ta thật sự không hiểu, vì cái gì hôm nay ngươi nhất định phải cùng ta ở trên chiến trường nói chuyện bằng đao kiếm, ta thật không hiểu cái tên Long Thanh Thiên kia có đáng giá cho ngươi theo hay không?"
"Ha ha, không sai, rất đáng giá!" Tha Khắc Đàn mỉm cười, sau đó khẳng định nói.
"Vì cái gì?" Ni Khoa khó hiểu hỏi :"Có thể nói cho ta biết là tại sao không?"
"Chuyện tình ta bị Giáo Đình chèn ép hẳn là ngài biết?" Tha Khắc Đàn hỏi.
"Ta không rõ lắm, ngươi cũng biết, ta không có quyền hỏi đến quyết sách của Giáo Đình." Ni Khoa tò mò nói :"Có thể nói ta nghe một chút không?"
"Dù sao cũng là quá khứ, có nói cũng không sao." Tha Khắc Đàn gật đầu đáp ứng nói :" Bởi vì ta không thích cùng cái tên Mễ Tỏa Lạp lòng dạ hẹp hòi làm việc chung, cho nên cự tuyệt chiêu an của Giáo Đình. Kết quả, Giáo Hoàng thẹn quá hoá giận âm thầm phái người cảnh cáo ta, là không được gia nhập bất cứ thế lực nào, bằng không sẽ khiến ta hối không kịp. Vì thế, ta đây là một đại ma đạo sư đành phải cự tuyệt lời mời mọc của ba đại đế quốc và cái thế lực khác, làm một độc hành giả, không có trang bị tốt, cũng không mua được các vật thí nghiệm đắt đỏ, ta thậm chí thảm đến nổi trở thành đại ma đạo sư nghèo kiết nhất, là chuyện cười của toàn bộ đại lục."
"Việc này, ai! Đối với vấn đề này, ta thật đáng tiếc." Ni Khoa rất ngượng ngùng hỏi :" Nhưng mà sau đó ngươi thế nào lại gia nhập vào đội ngũ của Long Thanh Thiên?"
"Ha ha!" Tha Khắc Đàn cười khổ nói :"Ta lúc ấy là bị bức ép, ta từng dùng phương thức đánh lén đem phụ thân của lãnh chủ đại nhân đánh thành trọng thương, lần đó ta bị một đám cao thủ bao vây, ta nếu như không không đầu hàng , bọn họ sẽ quyết đấu với ta. Nhưng mà quyết đấu chẳng khác nào ta đang đi tìm chết, vì cái mạng nhỏ ta đành phải đáp ứng thôi."
"Vậy làm sao ngươi bây giờ ngươi còn bán mạng vì hắn chứ?" Ni Khoa nhãn tình sáng lên, hỏi :" Không bằng gia nhập chúng ta đi, ta đảm bảo ngươi sẽ được đãi ngộ tốt nhất."
" Cám ơn, nhưng mà đã muộn rồi. Tha Khắc Đàn đã hoàn toàn bị sự chân thành của lãnh chủ đại nhân chinh phủ, cả cuộc đời ta chỉ biết vì một người chủ nhân này mà chiến đấu." Tha Khắc Đàn kiên quyết nói.
"Ân? Thế này là chuyện gì xảy ra a?" Ni Khoa bị Tha Khắc Đàn nói đến ngẩn người. "Ta vốn tưởng rằng, lãnh chủ đại nhân thu nhận và giúp đỡ ta bất quá là vì để có thể dễ dàng làm nhục ta hơn, trút giận cho phụ thân, nhưng mà ta sai lầm rồi. Lãnh chủ đại nhân đối với ta phi thường khách khí, không một câu sỉ nhục, hơn nữa luôn lấy lẽ hậu bối đối với trưởng bối đối đãi ta. Ngài cung cấp cho ta phòng thí nghiệm tốt nhất, ta ban đầu cố ý đem tài liệu tốt nhất toàn bộ dùng hết, tạo ra trang bị cho mình, nhưng ngài bất quá chỉ cười, thậm chí ngược lại còn cung cấp tử tinh phong vương mật cho ta ăn." Tha Khắc Đàn cảm khái nói :"Đối đãi với người làm bị thương phụ thân ngài ấu, đây là có tấm lòng rộng rãi bực nào a?"
" Đại nhân thu được lôi thú giác giá trị ngàn vạn, tuy nhân người thứ nhất ngài nghĩ đến là ta. Mà hiện tại, ngài lại tìm được một nguyên tố Tinh linh vương, cũng là tại chỗ cho ta, giúp cho ta rốt cục có thể có được thành tựu ngày hôm nay có thể không khoa trương chút nào mà nói, vị pháp thần thứ mười ba trên đại lục là ta, căn bản chính là nhờ ngài ấy dùng vô số tài liệu quý giá dựng lên." Tha Khắc Đàn cảm động nói :"Ơn tri ngộ như thế, Tha Khắc Đàn ngay cả là tảng đá, làm sao lại có thể không cảm động a?"
"Có cau kẻ sĩ chết vì người tri kỷ. Lãnh chủ đại nhân lấy lễ đối đãi ta, ta cho dù có tan xương nát thịt vì ngài cũng không từ." Tha Khắc Đàn lập tức đối với Ni Khoa bình thản mà kiên quyết nói :" Tiền bối nếu muốn gây bất lợi cho quân ta, kính xin trước tiên hãy bước qua thi thể của Tha Khắc Đàn mới được."
"Ai! Thật không nghĩ tới, tên tiểu tử kia lòng dạ rộng rãi như vậy, kỳ thật nói đi phải nói lại, thuở trước hắn cũng từng tha ta một mạng, thậm chí còn đã cứu mạng ta, không có hắn ta đã sớm chết, đâu có dễ dàng phong quang như bây giờ." Ni Khoa xấu hổ nói :" Nhưng mà, vì gia tộc, vì Giáo Đình, ta ngay cả là mang cái xú danh vong ân bội nghĩa, cũng không thể không đứng ra cùng hắn đối lập. Hài tử, cứ xuất ra toàn bộ thủ đoạn của ngươi đi, dù sao ta cũng sẽ không lưu tình."
"Tiền bối mời!" Tha Khắc Đàn nhẹ nhàng nói.
Lập tức, hai người không hẹn mà cùng hướng đối phương phát động thế công sắc bén, kế tiếp chính là một hồi đại chiến ma pháp tuyệt vời. Một người là Đại Dự Ngôn thuật ảo diệu vô biên, một người là lôi hệ pháp thuật uy lực vô cùng. Hai người tại trên phương diện ma lực, tự nhiên là Tha Khắc Đàn mang theo nguyên tố Tinh linh vương chiếm ưu thế, nhưng mà trên phương diện pháp thuật tinh diệu, cũng là Đại Dự Ngôn thuật mạnh mẽ hơn rất nhiều, cho nên xem như là cân sức cân tài.
Bởi vì uy lực pháp thuật của hai người quá mạnh mẽ, đều là loại một kích tất sát, nếu như bọn hắn không có ma pháp thuẫn bảo hộ, thì Đại Dự Ngôn thuật có thể trực tiếp khiến cho Tha Khắc Đàn yên diệt thành ác hạt nguyên tử, mà lôi hệ pháp thuật của tổ hợp pháp thần và Tinh linh vương lại càng có thể đem Ni Khoa oanh thành cặn bã. Chỉ cần trong bọn hắn ai có một chút sơ sảy, liền sẽ lập tức lâm vào thế vạn kiếp bất phục, cho nên hai ngươi dù cho đánh nhau rất kịch liệt, tuy nhiên cũng hết sức cẩn thận. Trong nhất thời, tình hình chiến đấu lại lâm vào cục diện bế tắc.
Hai cường giả biến thái bọn họ ở trên trời chiến đấu kịch liệt, làm cho chiến hạm xung quanh đều xui xẻo bị vạ lây, vô luận là tia chớp từ trên trời vô tình đánh xuống, hay là Đại Dự Ngôn thuật, chỉ cần đụng vào chiến hạm đều cũng tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Đem so sánh thì tia chớp của Tha Khắc Đàn còn tốt hơn một chút, nhiều nhất chỉ là điện giật chế mấy chục người, nhưng mà Đại Dự Ngôn thuật của Ni Khoa thì hoàn toàn phá hư thân tàu, đã làm rất nhiều con thuyền chìm nghỉm xuống đáy biển.
Cho nên bọn hắn khai chiến không lâu sau, chiến hạm hai bên đều tự giác rời gia khỏi khu vực nguy hiểm này, để cho bọn hắn một vùng có đường kính vài dặm mặc sức chiến đấu. Mà sau khi Tha Khắc Đàn bị kiềm chế, đối với Giáo Đình bên kia không thể nghi ngờ là có lợi nhất, bọn hắn vội vàng đưa tổ hợp các pháp sư lên trước thuyền, tính toán dựa vào pháp thuật hung hăng giáo huấn bốn cái thiếp giáp chiến hạm làm cho bọn hắn hận thấu xương kia.
Tướng lãnh hai bên ai cũng rõ ràng, cho dù thiếp giáp chiến giạm toàn thân là sắt, nhất định cũng sẽ bị số lượng lớn pháp sư bên kia oanh kích thành cặn bã. Thất công chúa đã không có Tha Khắc Đàn, còn có thể ngăn trở hai vị đại ma đạo sử chỉ huy gần hai ngàn pháp sư cấp cao tập kích sao?
/897
|