Không lâu sau trận hải chiến Nhật Đức Lan, bần đạo lần lượt nhận được tin tức từ ba người liệt hỏa đấu sĩ Mạt Khắc, Luân Hồi Bất Lại Khắc truyền đến. Luân Hồi làm thủ hộ kỵ sĩ của Phù Nghê Nhã, Mạt Khắc và Bất Lại Khắc cũng tìm được giáo phái của riêng mình, ngoài dự đoán mọi người chính là, hai cái giáo phái này không ngờ cũng không nhỏ, phần tử hạch tâm có đến hai ba ngàn người, giáo chúng bên ngoài hiện tại cũng lên tới mười vạn.
Sau khi được sự trợ giúp mạnh mẽ của ta, bọn hắn đều đã tự dẫn dắt tín đồ di chuyển về mười hai hành tỉnh ở phía tây Đại Hán. Đối với Mạt Khắc, ta đặc biệt sắp xếp Chu Tước quân đoàn trợ giúp cho bọn hắn. Tại trong địa bàn của thúc thúc ta, liệt hỏa thần giáo dần lớn mạnh, thậm chí ta đem lệnh bài hỏa chi tổ cũng tạm thời cho bọn hắn mượn, khiến cho bọn hắn có thể tại trong phạm vi có hỏa nguyên tố đạt được trợ lực lớn nhất.
Giáo Đình của liệt hỏa thần giáo sản sinh ra thêm hai chức nghiệp đặc hữu, một là liệt hỏa đấu sĩ, cũng chính là Mạt Khắc. Chức nghiệp giả này am hiểu sử dụng liệt hỏa độc hữu của bọn hắn, lợi hại nhất là có thể cả người bùng lên liệt diễm có nhiệt độ rất cao, người thường chỉ cần đứng gần là có thể bị hỏa diễm đốt cho chết cháy, là một trong những binh chủng tốt nhất để đối phó với địch nhân dày đặc công kích.
Bởi vì hỏa diễm của bọn họ có nhiệt độ rất cao, ngay cả vũ khí cũng có thể thiêu rụi, cho nên bọn họ chỉ có thể tay không đối địch, cũng không thể mặc bất luận chiến giáp gì. Dù vậy, thử tưởng tượng khi một đội liệt hỏa chiến sĩ trần truồng xuất hiện trên chiến trường cho dù là trọng kỵ binh hung mãnh nhất cũng phải cắm đầu mà chạy.
Về phần một loại chức nghiệp đặc thù khác, chính là liệt hỏa cuồng bạo pháp sư sở trường hỏa nguyên tố. Những gia hỏa này trải qua ma pháp nghi thức đặc thù khiến cho thể chất của bản thân biến chuyển. Sau khi biến chuyển uy lực hỏa hệ pháp thuật của bọn họ sẽ tăng lên gấp đôi, thời gian làm phép giảm đi một nửa, đồng thời ma lực hao tổn cho một cái pháp thuật cũng giảm bớt đi một nửa. Năng lực tăng lên cực lớn như thế, đủ để cho bọn hắn trở thành cái máy giết người danh xứng với thực trên chiến trường.
Một gã pháp sư cuồng bạo cấp cao bình thường nhất cũng có thể phát huy ra được lực phá hoại của ma tầm sĩ, bất quá cái giá phải trả của bọn hắn cũng rất thê thảm, không chỉ có mất đi tư cách sử dụng bất kỳ hỏa hệ pháp thuật ra, thì đồng thời còn bị mất đi năng lực sinh sản, hơn nữa đối với đầu óc của bọn họ cũng có ảnh hưởng. Chỉ số thông minh của bọn họ sẽ hạ thấp, tính khí sẽ trở nên rất nóng nảy, tới trên chiến trường chỉ biết điên cuồng giết người, không đem địch nhân giết sạch thì không thu tay.
Nhưng mà bất kể thế nào, liệt hỏa cuồng bạo pháp sư vẫn như là hoàn toàn xứng đáng đứng nhất về lực phá hoại trong toàn bộ pháp sư, cho nên bọn họ được gọi là hủy diệt pháp sư . Những gia hỏa này là đối tượng mà bất kỳ kẻ nào cũng không muốn trêu chọc, bởi vì nếu không chú ý, bọn hắn liền sẽ gặp phải tình huống địch nhân tự bạo. Cho nên cho dù có một số pháp sư mạnh mẽ hơn so với bọn họ một chút, cũng không dám đắc tội với những tên điên có khuynh hướng hủy diệt này.
Về phần đại địa mẫu thần giáo bọn hắn cũng không có chức nghiệp đặc sắc gì, bất quá pháp sư của bọn hắn cũng có sự đặc biệt riêng, ngoại trừ chủ tu thổ hệ ma pháp ra, pháp sư của đại địa mẫu thần giáo cũng có thể thoải mái sử dụng các hệ ma pháp khác. Điều này có lẽ có liên quan đến tính chất dung nạp của mặt đất, tóm lại bọn hắn cơ hồ xem như là nửa toàn hệ pháp sư. Hơn nữa tính tình của bọn hắn cũng đều cực kỳ ôn hòa, so với hủy diệt pháp sư quả thực là hai cực đối lập.
Sau khi tìm được giáo phái cho riêng mình, Bất Lại Khắc đem bọn họ phó thác cho ta, còn bản thân thì đi khô lâu đảo. Ta để tỏ lòng tôn kính đối với bọn họ, đồng thời cũng là vì muốn mượn sức bọn họ, nên tự tay viết thư cho lĩnh chủ tứ lĩnh phương bắc, báo bọn hắn chiếu cố tốt cho ta, bằng không ta sẽ không ngại tự mình đi chiếu cố bọn họ, bất quá, e là sau này cũng không còn tứ lĩnh nữa.
Đương nhiên ta ngoại trừ dùng từ ngữ uy hiếp ra thì còn đưa đến lễ vật rất hậu, cũng đồng ý cùng bọn hắn tiến một bước thông thường. Cây gậy và củ cà rốt vĩnh viễn là biện pháp đối phó tốt nhất với đám tiểu đệ. Các lĩnh chủ tứ lĩnh phương bắc cuống quít đáp ứng ta luôn mồm. Mặt khác, ta còn cấp cho đại địa mẫu thần giáo ba trăm vạn cùng năm vạn kỵ sĩ hộ giáo.
Bọn họ đối với sự khẳng khái của ta tự nhiên là cảm phục sát đất, để tỏ lòng cảm kích đã tặng ta năm trăm thổ hệ pháp sư, hắc hắc, bọn họ đều là pháp sư cao cấp trở lên, ma đạo sư có đến hơn ba mươi người. Bình thường không có lộ ra, ai có thể ngờ bọn họ không ngờ ẩn tàng lực lượng mạnh như vậy chứ. Số lượng pháp sư như vậy, cho dù ba đại đế quốc hợp lại cũng chỉ có chừng đó.
Đồng dạng, lễ vật ta cũng tặng cho Mạt Khắc, tiểu tử này hiện tại ở trong liệt hỏa thần giáo đảm nhiệm chức vụ trưởng lão, bận rộn huấn luyện cho các liệt hỏa chiến sĩ trong giáo phái. Sau khi thu được lễ vật của ta, bọn họ cũng tặng cho ta năm trăm cuồng bạo pháp sư.
Sau khi thu được số pháp sư này, ta liền lập tức tận mắt thí nghiệm uy lực của bọn họ, quả nhiên rất biến thái, cho dù là pháp sư cấp cao bình thường nhất, dĩ nhiên cũng có thể dễ dàng thi triển ra pháp thuật cấp năm cấp sao, hơn nữa lực phá hoại không kém hơn so với pháp thuật cấp bảy. Thật không hỗ là trùm phá hoại, hủy diệt pháp sư. Pháp sư mạnh như vậy ném ở chỗ này của ta tuyệt đối chính là lãng phí nhân tài, bần đạo dứt khoát đưa bọn họ đến chỗ thất công chúa.
Vì để lôi kéo những gia hỏa này, ta đầu tiên là tặng trang bị cho các hỏa hệ pháp sư, sau đó lại cho mỗi người một bình nhỏ tử tinh mật, làm cho bọn họ cảm động đến muốn khóc. Một đám vỗ ngực đảm bảo nhất định nghe theo điều khiển của thất công chúa, không đem chiến hạm của Giáo Đình phá vỡ, tuyệt đối không trở về gặp ta. Vốn bọn họ cùng với Giáo Đình có đại thù không đội trời chung lại còn nhận được lễ vật của ta, có thể không bán mạng sao?
Cuối cùng ta cũng đem năm trăm thổ hệ pháp sư đưa cho thất công chúa, bảo nàng sử dụng thật hiệu quả, trong chiến đấu cũng lựa chọn ra cho ta pháp sư có tiềm lực nhất, ta sẽ tặng cho người pháp sư này nguyên tố Tinh Linh làm phần thưởng. Sau khi xử lý xong những chuyện này, bần đạo cũng có được mấy ngày bình thản, bản thân vừa dốc lòng tu hành, vừa dạy dỗ bộ hạ, đặc biệt là một ngàn hoàng kim kỵ sĩ Hương Hương và bà nội tặng cho ta.
Ngoài đáng nhắc tới chính là, Băng Hỏa hai vị công chúa cũng không màng đến phản đối của hoàng thất Đại Hán, khăng khăng đi tới bên cạnh ta. Khi cặp tiểu khả ái song sinh này đến cũng giúp xua tan sự cô đơn trống vắng của ta. Bất quá, cũng đồng thời mang đến cho ta phiền não không nhỏ, ai, thu xếp cho các nàng thế nào đây? Nhất thời khiến cho ta cảm thấy khó khăn, nói không chừng đành phải chờ Vong Ưu trở về rồi thương nghị. Ha ha, hiện tại lưu lại trước, chuyện khác sau này nói.
Thời gian đảo mắt đã qua mấy tháng Giáo Đình lại tập hợp được một hạm đội mạnh mẽ, công tượng thiên giới quả thật năng suất a! Bất quá, thất công chúa lúc này cũng đồng dạng không kém ngoại trừ số lượng thiết giáp chiến hạm tăng lên mười chiếc ra, thì còn có sự trợ giúp của một ngàn pháp sư do ta phái đến. Mặt khác, thương thế của đại hải quái và tà nhãn bạo chúa cũng sắp bình phục, hơn nữa, đại văn tử của Khắc Lý cũng gia nhập vào trong tập đoàn quái thú này.
Lại thêm Ái Liên Na và Tha Khắc Đàn thế lực của thất công chúa bây giờ đã cường đại hơn bao giờ hết, thậm chí còn có năng lực đánh lên thánh sơn. Bất quá, cho dù nàng đã cường hãn như thế, nhưng lại thay đổi tác phong ngang tàng trước đây. Không có chính diện giao chiến với Giáo Đình. Trải qua vài ngày đàm luận với ta, nàng đã hoàn toàn bỏ đi cái loại chiến thuật chiến quy giết địch một vạn tự tổn ba ngàn này, ngược lại hướng ta học tập chiến pháp lưu manh không chính quy.
Sau khi tốt nghiệp một khóa học về chiến thuật ở chỗ ta xong, nơi thứ nhất nàng đi tới là Thiên Không Chi Thành, từ Âu Dương nàng nhận được hơn vạn tiểu hầu tử khả ái. Sau đó đem hầu tử đưa vào biên chế hạm đội của mình, bắt đầu chiến tranh du kích trên biển hơn hai năm. Có sự trợ giúp của huyễn hầu, hạm đội của nàng có thể ở trên biển ẩn thân. Mượn dùng ưu thế này, nàng đem chiến pháp lưu manh không chính quy phát huy tới cực hạn.
Tỷ như, tại bến cảng phe Giáo Đình thường xuyên phát hiện tiểu hạm đội của thất công chúa lượn lờ, hạm đội của Giáo Đình vì thế xuất động một nhóm chiến hạm đi tiêu diệt tiểu hạm đội này, khi chiến hạm của Giáo Đình đuổi theo tiểu hạm đội này tới một nơi nào đó, đột nhiên từ địa phương gần trong gang tấc ở xung quanh xuất hiện đại quân của thất công chúa. Tiếp theo sau không đợi bọn hắn kịp phản ứng một hồi ma pháp ma lệ thêm với hỏa long pháo giáng xuống như mưa. Đánh lén như thế ai có thể chạy được a?
Sau khi trải qua vài lần bị phục kích, Giáo Đình dứt khoát phái ra đại hạm đội đuổi theo, nhưng như thế không ăn thua. Bởi vì thất công chúa lại không phục kích hạm đội, mà đổi thành công kích bến cảng, đem chiến hạm trong cảng đạp thành nát vụn, sau khi ở bốn phía cướp giật liên tục, thất công chúa mới ung dung ly khai. Bình thường đều là thất công chúa vừa mới đi thì hạm đội của Giáo Đình cũng vừa vặn quay trở về, nếu như thất công chúa cảm thấy có được cơ hội, liền sẽ phục kích hạm đội quay về chi viện đó.
Sau khi bị thất công chúa xuất quỷ nhập thần hành hạ như thế vài lần, cơ hồ không ai dám đuổi theo tiểu hạm đội lượn lờ trước bến cảng nữa, vì thế mà xuất hiện ra một tình huống cực kỳ buồn cười, mười mấy bến cảng lớn của Giáo Đình không ngờ bị vây khốn chỉ bởi mấy con thuyền, ra cũng ra không được, vào cũng vào không được, hết sức chật vật.
Giáo Đình suy nghĩ vô số biện pháp nhưng cũng không ra được cách nào hay. Tìm không thấy chủ lực hạm đội của thất công chúa, Giáo Đình ngay cả có khí lực cũng không biết hướng nào mà dùng. Cuối cùng đành phải phái ra một đại hạm đội tuần tra vùng biển của mình. Nhưng không ngờ rằng chính như vậy là trở thành bia ngắm sống cho thất công chúa. Nàng mang theo thiết giáp chiến hạm ẩn nấp ở một bên chờ khi hạm đội Giáo Đình đi qua thì bất chợt giết ra, gây tổn thất nặng cho hạm đội Giáo Đình.
Ngay cả bất ngờ đụng độ, cuối cùng cũng có thể làm chìm trên trăm chiến hạm, sau khi đánh xong thất công chúa liền quay đầu bỏ chạy, tuyệt không hiếu chiến. Chỉ bất quá chờ thêm mấy ngày sau, nàng sẽ lại y theo phương thức cũ, nhất là vào buổi tối, thất công chúa tập kích càng không chút kiêng sợ, cho dù là không đi đánh úp thì cũng sẽ phái người đi quấy rối, khiến cho hạm đội Giáo Đình không ngày nào được yên, khổ không thể tả. Hơn nữa tuy rằng mỗi lần tập kích tạo thành tổn thất cũng không quá lớn, nhưng mà cộng nhiều lần lại thì lớn a!
Giáo Đình một lần nữa bị tổn thất nặng cũng không có nhụt chí, trái lại trong chiến đấu không ngừng gia tăng quân lính cao cấp hơn, đầu tiên là hai vị tứ dực thiên sứ thực lực cực mạnh, tính toán phối hợp với Ni Khoa cùng A Nhĩ Bá Đặc thu thập Ái Liên Na và Tha Khắc Đàn, kết quả lại bị đại hải quái ngăn cản, sau đó bọn hắn lại gia tăng thêm hai người, nhưng vẫn bị tà nhãn bạo chúa ngăn cản.
Thẳng đến khi Giáo Đình xuất động đến sáu tứ dực thiên sứ, chúng ta bên này cũng cho đại văn tử xuất hiện, chính vì thế mà bọn hắn không thể không đình chỉ loại so đấu về số lượng cao thủ này, thành thật đem toàn hạm đội co đầu rút cổ ở trong mười mấy bến cảng lớn. Kỳ thật, đó cũng không phải là một cuộc chiến tranh công bình, bởi vì tình báo của Giáo Đình sớm đã bị Athéna dùng phương thức đặc thù truyền tin cho ta.
Tình báo của Athéna cho thấy, thiên giới tính toán phát động một cuộc công kích lớn chưa từng có trước đây, người chỉ huy là thượng cấp trực tiếp của thiên giới thất tướng quân, là một bát dực thiên sứ tên là Bỉ Đặc. Nhưng mà xuất phát từ đủ loại nguyên nhân, thời cơ thiên giới phát động chiến tranh còn chưa chín muồi, cho nên bọn hắn vẫn còn không có ý trắng trợn cử thiên sứ quân đoàn đến trên đại lục diễu võ dương oai, như vậy không thể nghi ngờ là đang hướng đối thủ tuyên bố mình muốn động thủ.
Điểu nhân thiên giới kỳ thật cũng không dại làm chuyện tuyên chiến ngu xuẩn này, bọn hắn phi thường thực dụng, cho nên bọn hắn hành động trên đại lục phi thường khiêm tốn và bí mật. Xuất động vài tứ dực thiên sứ đã là cực hạn của bọn hắn, nếu như thế còn không động, như vậy bọn hắn sẽ lựa chọn nhẫn nại, cũng sẽ không dễ dàng bại lộ ý đồ.
Có tình báo này tới tay, ta tự nhiên không ngại Giáo Đình giở ra cái ám chiêu gì, cho nên mới yên tâm lớn mật để cho thất công chúa đi gây chuyện. Đương nhiên, vì phòng ngừa vạn nhất, ta đem cả nhà hùng miêu cũng đưa đến chỉ huy hạm của nàng, có bọn họ cho dù có đến ba lục dực thiên sứ, cũng có thể chống đỡ được.
Cứ như vậy, thất công chúa dựa vào tài năng chỉ huy của nàng, dùng đến mười thiết giáp chiến hạm và một số mộc chế chiến hạm, nghênh ngang đem số lượng chiến hạm khổng lồ của Giáo Đình ngăn ở trong hải cảng, kéo dài đến suốt một năm. Mấy chục vạn người, mấy ngàn chiến hạm lớn nhỏ, bị một nữ hài tử mang theo đội quân mấy vạn người đứng ở trước cửa đều sợ tới mức không dám ra ngoài, Giáo Hoàng mỗi lần nhắc tới việc này, đều tức giận đến muốn khóc.
Trong một năm thời gian này, tổng chỉ huy hạm đội Giáo Đình thay đổi ba lần. Vô luận là hai đại đế quốc đề cử, hay nội bộ Giáo Đình chọn lựa, đều không ngoại lệ toàn bộ thất bại hoàn toàn trước thất công chúa. Đương nhiên, căn bản chưa cần đến Giáo Hoàng động thủ, ba gia hỏa này cũng rất dứt khoát cắt cổ tự vẫn.
Vì thế vấn đề lựa chọn vị quan chỉ huy thứ tư lần này ai cũng không dám đề cử, trên thực tế cũng không còn ai dám đảm nhiệm chức vị bỏng đít này, trong mặt những tướng quân, nhiệm vụ khiêu chiến thần thoại bất bại của thất công chúa căn bản không thể hoàn thành.
Nhưng mà chức vị không thề để trống lâu được? Coi như không có trâu cũng phải bắt chó đi cày! Cũng phải có một ai đứng ra để giữ thể diện a? Dưới uy áp của Giáo Hoàng, người phía dưới nhanh chóng tìm người thích hợp, kết quả là, trong một thời gian ngắn ngủi, toàn bộ những người thích hợp để lựa chọn đều nằm ở trên giường dưỡng bệnh.
Hơn nữa, những gia hỏa này không có một ai là dám giả vờ, nói đùa, ai dám giả vờ trước mặt Giáo Hoàng a? Cho nên bọn hắn vô luận là bị thương hay bị bệnh, toàn bộ đều là chân thật, coi như là hồng y giáo chủ đến xem cũng thật sự không đứng dậy được. Mặc dù như thế, bọn hắn cũng là lộ ra sơ hở rất rõ ràng, nào có chuyện trùng hợp cùng một lúc đến mười mấy người thi nhau đổ bệnh chứ? Chỉ cần không phải ngu ngốc thì ai có thể tin a?
Giáo Hoàng tự nhiên không phải ngu ngốc, cho nên ban đầu cực kỳ giận dữ, đem tất cả những người đó bắt tới, sau đó mời chuyên gia của dị đoan sở tài phán kiểm tra tổn thương, đem những thủ đoạn giả bệnh của bọn hắn nhất nhất vạch trần. Nhưng cũng bởi vì chấn thương, bệnh trạng của bọn hắn đều là thật, thật sự cũng không thể ra chiến trường cho nên Giáo Hoàng cho bọn hắn một bài học nhớ đời, đưa vào trong dị đoan sở tài phán phục hồi nhân phẩm.
Sau đó Giáo Hoàng bệ hạ hạ một quyết định nằm ngoài ý liệu của mọi người, đó là đặc biệt đề bạt một thần bí nhân, đảm nhiệm tổng chỉ huy hạm đội. Sở dĩ nói hắn thần bí, là bởi vì người này toàn thân đều trùm kín trong một bộ quân phục đặc chế, trên mặt còn có một cái mặt nạ, ngay cả tay cũng luôn luôn mang găng tay.
Tiếng nói của hắn cũng đã trải qua xử lý đặc thù, khiến cho người khác căn bản nhận không ra tuổi và thậm chí giới tính của hắn. Hơn nữa hắn ngay cả tên cũng không có, mọi người, ngay cả Giáo Hoàng đều gọi hắn là quan chỉ huy các hạ. Mặc dù thần bí nhân là ai không người nào biết được, nhưng mà hai cơ sở ngầm lớn siêu cấp mà bần đạo đứng lên cũng không phải để làm cảnh, bọn hắn thông qua các loại thủ đoạn, rất nhanh liền đào ra nguồn gốc của thần bí nhân này.
Người này tên là Tây Á, là một học viên tài năng vừa mới tốt nghiệp từ Ma Vũ học viện không lâu. Sau khi tốt nghiệp, nhờ vào quan hệ của gia tộc trực tiếp cầu kiến Giáo Hoàng, cũng cùng Giáo Hoàng tiến hành hội đàm bí mật, chỉ không lâu sao, hắn bắt đầu được Giáo Hoàng coi trọng, một đường thăng chức, thẳng đến bây giờ đảm nhiệm chức vụ tổng chỉ huy hạm đội này. Giáo Hoàng sở dĩ muốn hắn đóng giả thành bộ dáng thần bí nhân, đơn giản là cố làm ra vẻ huyền bí che giấu tuổi của hắn mà thôi. Chủ yếu sợ người ta nhìn thấy hắn trẻ tuổi mà sinh ra tâm lý khinh thường.
Hiển nhiên, tên gia hỏa này chính là cái cao nhân phá hư kế hoạch ám sát của ta. Hơn nữa, hắn còn là người quen cố nhân của ta, phụ thân của hắn chính là huy hoàng hổ vương Tây Tư Nhĩ bại vong trong tay ta. Vị tiên sinh này lớn lên chịu sự ảnh hưởng của phụ thân hắn, kế thừa năng lực tư duy phóng khoáng của Tây Tư Nhĩ thân vương cùng cá tính bất khuất, là nhân tài thân vương điện hạ dùng một đời tâm huyết dạy dỗ, điển hình của cha hổ không có con chó.
Bất quá, thân vương điện hạ tuy rằng hiểu được hài tử của mình là một nhân tài khó gặp, nhưng mà hắn càng biết rõ sự đáng sợ của ta, hắn biết rõ một chuyện, đó là nếu như Tây Á ở trên chiến trường đối chiến với ta, chỉ có một con đường chết. Cho nên vì bảo vệ một cái mạng nhỏ của Tây Á, hắn mới dứt khoát cho Tây Á thoát ly vương thất Tạp Đặc, để cho hắn đi Thánh Đô phát triển.
Đáng tiếc, thế sự vô thường, Tây Á tựa hồ số phận chú định là địch nhân của ta. Đương nhiên, ngoại trừ vận mệnh an bài, đây cũng là sự lựa chọn của hắn. Xem ra, Tây Á đối với cừu nhân giết cha mình là ta đây chưa có một giây một khắc nào quên, nếu như hắn không phải luôn luôn chú ý đến ta, chú ý đến tình thế của đại lục, chỉ sợ cũng nhìn không thấu kế hoạch của ta, cũng không thể lợi dụng sự kiện ám sát phát triển sự nghiệp của mình.
Ngay khi bần đạo nhận được tin tức thì Tây Á cũng đã chính thức nhậm chức, giữa hắn và thất công chúa cũng sắp trình diễn một hồi đánh nhau ác liệt. Đồng thời tin tức trên biển đều được toàn bộ đại lục chú ý, mọi người đều tranh luận với nhau, là thần bí nhân Giáo Hoàng tự mình đề bạt phá vỡ thần thoại bất bại, hay Nữ Vũ Thần viết tiếp thành tích huy hoàng.
Thế nhưng màn kịch hay vẫn còn đằng sau, bởi vì Vong Ưu rốt cục đã trở lại. Nàng cưỡi một con kim chúc cự long hỏa hồng sắc xuất hiện trước mặt ta. Vì để khoa với ta bảo bối của nàng, nàng không ngờ một đường bay trở về, mà không có trực tiếp sử dụng pháp thuật ý hợp tâm đầu.
Bất quá, con kim chúc cự long Vong Ưu cưỡi trở về quả thật không tệ, ngoại hình cùng long tộc chính cống giống nhau như đúc, chỉ bấc quá là cả người đều là kim chúc, bề ngoài bóng loáng không có vảy. Hai cánh nó mở rộng ra có thể lên đến ba mươi thước, cao cũng hơn mười thước. Phỏng chừng, nó nếu như là đặc ruột, thế nào cũng hơn trăm tấn. Nặng như vậy không ngờ cũng có thể bay lên, hơn nữa động tác còn linh hoạt, quả thực là một kỳ tích a!
Vong Ưu phi thường đắc ý hướng ta khen ngợi chỗ tốt của cự long này, tốc độ phi hành nhanh, chỉ kém một chút so với long tộc, nhưng cũng chỉ là một chút. Lực lượng cường hãn, gấp mấy lần long tộc, phòng ngự lại càng biến thái, hơn nữa coi như là bên ngoài bị đánh nát, chỉ cần không thương tổn đến khung xương là vẫn có thể thay bộ da mới, sau đó tiếp tục tác chiến.
Bất quá bọn hắn cũng có nhược điểm một là năng lực ma pháp rất kém cỏi, đừng nói so với long tộc, chỉ sợ so với ma thủ cấp tám cấp chín còn kém hơn. chỉ biết phun ra một bạo viêm hỏa cầu, uy lực chỉ gần bằng pháp thuật cấp mười của đại ma đạo sư nhân loại, đây so với long tộc mà nói, thật sự quá yếu.
Một cái khác nữa là sức chiến đấu liên tục của bọn nó tương đối thấp, bởi vì thân thể của bọn nó quả thật rất nặng, phi hành cùng chiến đấu đều phải hao phí rất nhiều năng lượng, cho nên, sau khi bọn nó chiến đấu liên tục mấy giờ liền, thì không còn khí lực để nhúc nhích. Phương pháp bổ sung năng lượng ngoài trù nhân công vận chuyển ma lực ra, còn có chính là một loại kim chúc dịch đặc thù. Ước chừng một giờ sau là có thể hoàn toàn khôi phục, tiếp tục chiến đấu.
Một khuyết điểm cuối cùng dĩ nhiên là phí tổn cùng cốt long. Nếu muốn chế tạo kim chúc cốt long nhất định phải có được một con cốt long chân chính, cũng chính là dùng thi hài của long tộc triệu hoán ra vong linh sinh vật. Cốt long mà Khắc Lý trước kia triệu hoán ra, chỉ là dựa vào ma lực của hắn ngưng tụ xương cốt thành thân thể cho nên sức chiến đấu cũng không mạnh, cốt long chân chính chính là một ma thú cửu cấp thượng vị, sự cường hãn có thể tưởng tượng ra.
Kim chúc long Vong Ưu cưỡi đến là dùng cốt long Bất Lại Khắc mua được từ minh giới chế tạo ra, các Địa Tinh vì để nghiên cứu nên đặc biệt dùng nhiều tiền mua vong linh sinh vật cấp cao này. Chẳng qua là minh giới bình thường cũng không ai nguyện ý bán đi bộ hạ mạnh mẽ như vậy, ngoại trừ cốt long mắc mỏ ra, kim chúc dịch chế tạo bọn nó cũng là một cái giá khổng lồ.
Sau khi Vong Ưu đưa cho ta phối phương, bần đạo liền có một loại cảm giác mê muội. Mặt trên nhiều vô số mấy trăm dạng tài liệu, ngoại trừ tài liệu là đặc sản ở minh giới ta không biết ra, toàn bộ tài liệu ta nhận biết đều là quý hiếm. Không chỉ có tinh thiết thông thường, bạch ngân cùng hoàng kim số lượng kinh người, ngay cả mật ngân, ma tinh thạch cùng tinh kim là những tài liệu hi hữu cũng cần một số.
Bần đạo tính toán một chút, phí tổn cho một con kim chúc long, dựa theo sự nhận biết của ta về cái loại tài liệu cần thiết để chế tạo thì phải tiêu phí không dưới năm mươi vạn kim tệ, cái này còn chưa tính tới tài liệu của minh giới và cốt long cùng với phí nhân công. Nếu tính toàn bộ, vậy nhiều đến cỡ nào a? Bần đạo đành phải lau mồ hôi lạnh, nói: " Quý! Rất quý! Dùng không nổi a!"
"Nhưng mà nó đáng giá!" Vong Ưu cười nói, "Lực chiến đấu của nó không kém hơn bao nhiêu so với long tộc, tốn chút tiền là có thể có một con rồng để tùy ý sai sử, rất có lợi a!"
Dùng nó là phải hao phí ma tinh thạch a?" Bần đạo cười khổ nói :" Nếu chúng ta đại lượng sử dụng chỉ sợ số tiền sử dụng một lần, có thể khiến cho ngân khố của một quốc gia cạn sạch."
“Khi liên tục sử dụng mới cần, nếu chỉ dùng một lần, hoàn toàn không cần phải gấp gáp tiến hành bổ sung, chúng nó như cũ là vong linh sinh vật, có thể tự mình tu luyện, tiến hóa. Rất nhanh không cần phải lo lắng đến chuyện này." Vong Ưu cười nói.
"Nhưng mà đi đâu kiếm cốt long a?" Bần đạo đột nhiên phía sau lưng thoáng qua một trận ác hàn, run rẩy hỏi: "Lão bà thân yêu, nàng sẽ không bảo ta đi trộm long chi mộ địa chứ?"
"Tại sao lại không chứ?" Vong Ưu cười gian nói: "Đừng quên, nơi đó ngoại trừ long cốt nhiều không đếm được ra, còn có rất nhiều long linh thảo, chẳng lẽ phu quân không động tâm sao?"
“Điều này!" Bần đạo nói không động tâm chắc chắn là giả, không nói đâu xa, chỉ riêng long linh thảo cũng đủ khiến ta động tâm, loại linh dược cấp thấp này đối với ta không có tác dụng gì, nhưng mà đối với người thường lại có trợ giúp rất lớn, tỷ như hai vị công chúa Băng Hỏa, thiên phú của các nàng vốn cao, nếu như lại có long linh thảo để ăn, hắc hắc, vậy thì hết xảy.
“Đừng nói nhiều nữa, chàng có đi hay không?" Vong Ưu thấy ta do dự, lại thúc giục nói:" Ta nghe nói ngươi từng đi qua long đảo, như vậy lấy trí nhớ của chàng mà nói, rất không có khả năng nhanh như vậy quên đi vị trí của nơi đó chứ?"
"Ta cùng long tộc quan hệ không tệ, bọn hắn còn tặng hữu nghị của long tộc cho ta, nàng nói đối với bằng hữu của mình xuống tay, có phải rất thiếu đạo đức hay không?" Bần đạo cười khổ nói: "Còn nữa, trộm cắp mộ là chuyện quả thực rất xấu xa, với thân phận của ta đây, tuyệt đối không thể làm. Dọa người, rất dọa người, ta mà làm việc này để cho sư tôn biết được, không đuổi ta ra khỏi sư môn mới là lạ."
“Ngưng! Chàng còn là tam hại sao? Chúng ta lúc trước tìm kiếm cổ di tích khắp nơi, bên trong không ít mộ huyệt, ngươi cũng cầm đi không ít đồ vật, đúng không?“ Vong Ưu cười nói: "Như thế nào nơi này chàng lại trở thành thánh nhân như thế? Hãy khôi phục lại bản sắc của tam hại đi, loại bò sát cấp thấp này xứng làm bằng hữu với những cường giả chúng ta sao. Để cho bọn hắn biết, đem tam hại mời vào nhà là chuyện ngu xuẩn cỡ nào.
“Mặc kệ!" Bần đạo dứt khoác từ chối nói: "Bọn họ và ta có giao tình bằng hữu, ta tuy rằng cảm thấy lũ tiểu tử long tộc ngạo mạn tự đại, nhưng mà ít ra còn chưa đến mức xấu xa, hơn nữa đối với ta còn từng trợ giúp. Ta tuyệt đối không thể trộm cắp phần mộ tổ tiên của bọn hắn, đó không chỉ là vũ nhục bọn hắn, mà còn là vũ nhục chính ta.
"Quên đi, cái lối suy nghĩ của người phương đông các người, ta sợ vĩnh viễn không hiểu được." Vong Ưu nhún nhún vai nói: "Bất quá, ta muốn cốt long, rất nhiều rất nhiều cốt long, chàng phải kiếm cho ta. Không quản chàng làm cách nào, tóm lại, trong vòng nữa năm phải đưa cho ta ba ngàn cốt long, đương nhiên còn có những tài liệu cần thiết."
“Không thể nào?" Bần đạo vội vàng hô: "Kháng nghị, nhiệm vụ này quá khó khăn, long cốt trong thời gian dài sẽ chuyển thành hóa thạch, như vậy cũng không còn cơ hội làm cốt long. cho nên, cho dù long cốt trong long chi mộ địa có nhiều bao nhiêu đi nữa cũng không kiếm ra được đủ long cốt thích hợp a?"
"Kháng nghị không có hiệu quả!" Vong Ưu trêu chọc nói: "Tìm không được thì đi giết sống, tóm lại nhất định phải kiếm đủ, bằng không, ha ha~! Không cho chàng chút áp lực, chàng cũng không phát huy được tiềm lực. Ta tin tưởng chút chuyện nhỏ này không làm khó được chàng cố lên!"
Sau khi được sự trợ giúp mạnh mẽ của ta, bọn hắn đều đã tự dẫn dắt tín đồ di chuyển về mười hai hành tỉnh ở phía tây Đại Hán. Đối với Mạt Khắc, ta đặc biệt sắp xếp Chu Tước quân đoàn trợ giúp cho bọn hắn. Tại trong địa bàn của thúc thúc ta, liệt hỏa thần giáo dần lớn mạnh, thậm chí ta đem lệnh bài hỏa chi tổ cũng tạm thời cho bọn hắn mượn, khiến cho bọn hắn có thể tại trong phạm vi có hỏa nguyên tố đạt được trợ lực lớn nhất.
Giáo Đình của liệt hỏa thần giáo sản sinh ra thêm hai chức nghiệp đặc hữu, một là liệt hỏa đấu sĩ, cũng chính là Mạt Khắc. Chức nghiệp giả này am hiểu sử dụng liệt hỏa độc hữu của bọn hắn, lợi hại nhất là có thể cả người bùng lên liệt diễm có nhiệt độ rất cao, người thường chỉ cần đứng gần là có thể bị hỏa diễm đốt cho chết cháy, là một trong những binh chủng tốt nhất để đối phó với địch nhân dày đặc công kích.
Bởi vì hỏa diễm của bọn họ có nhiệt độ rất cao, ngay cả vũ khí cũng có thể thiêu rụi, cho nên bọn họ chỉ có thể tay không đối địch, cũng không thể mặc bất luận chiến giáp gì. Dù vậy, thử tưởng tượng khi một đội liệt hỏa chiến sĩ trần truồng xuất hiện trên chiến trường cho dù là trọng kỵ binh hung mãnh nhất cũng phải cắm đầu mà chạy.
Về phần một loại chức nghiệp đặc thù khác, chính là liệt hỏa cuồng bạo pháp sư sở trường hỏa nguyên tố. Những gia hỏa này trải qua ma pháp nghi thức đặc thù khiến cho thể chất của bản thân biến chuyển. Sau khi biến chuyển uy lực hỏa hệ pháp thuật của bọn họ sẽ tăng lên gấp đôi, thời gian làm phép giảm đi một nửa, đồng thời ma lực hao tổn cho một cái pháp thuật cũng giảm bớt đi một nửa. Năng lực tăng lên cực lớn như thế, đủ để cho bọn hắn trở thành cái máy giết người danh xứng với thực trên chiến trường.
Một gã pháp sư cuồng bạo cấp cao bình thường nhất cũng có thể phát huy ra được lực phá hoại của ma tầm sĩ, bất quá cái giá phải trả của bọn hắn cũng rất thê thảm, không chỉ có mất đi tư cách sử dụng bất kỳ hỏa hệ pháp thuật ra, thì đồng thời còn bị mất đi năng lực sinh sản, hơn nữa đối với đầu óc của bọn họ cũng có ảnh hưởng. Chỉ số thông minh của bọn họ sẽ hạ thấp, tính khí sẽ trở nên rất nóng nảy, tới trên chiến trường chỉ biết điên cuồng giết người, không đem địch nhân giết sạch thì không thu tay.
Nhưng mà bất kể thế nào, liệt hỏa cuồng bạo pháp sư vẫn như là hoàn toàn xứng đáng đứng nhất về lực phá hoại trong toàn bộ pháp sư, cho nên bọn họ được gọi là hủy diệt pháp sư . Những gia hỏa này là đối tượng mà bất kỳ kẻ nào cũng không muốn trêu chọc, bởi vì nếu không chú ý, bọn hắn liền sẽ gặp phải tình huống địch nhân tự bạo. Cho nên cho dù có một số pháp sư mạnh mẽ hơn so với bọn họ một chút, cũng không dám đắc tội với những tên điên có khuynh hướng hủy diệt này.
Về phần đại địa mẫu thần giáo bọn hắn cũng không có chức nghiệp đặc sắc gì, bất quá pháp sư của bọn hắn cũng có sự đặc biệt riêng, ngoại trừ chủ tu thổ hệ ma pháp ra, pháp sư của đại địa mẫu thần giáo cũng có thể thoải mái sử dụng các hệ ma pháp khác. Điều này có lẽ có liên quan đến tính chất dung nạp của mặt đất, tóm lại bọn hắn cơ hồ xem như là nửa toàn hệ pháp sư. Hơn nữa tính tình của bọn hắn cũng đều cực kỳ ôn hòa, so với hủy diệt pháp sư quả thực là hai cực đối lập.
Sau khi tìm được giáo phái cho riêng mình, Bất Lại Khắc đem bọn họ phó thác cho ta, còn bản thân thì đi khô lâu đảo. Ta để tỏ lòng tôn kính đối với bọn họ, đồng thời cũng là vì muốn mượn sức bọn họ, nên tự tay viết thư cho lĩnh chủ tứ lĩnh phương bắc, báo bọn hắn chiếu cố tốt cho ta, bằng không ta sẽ không ngại tự mình đi chiếu cố bọn họ, bất quá, e là sau này cũng không còn tứ lĩnh nữa.
Đương nhiên ta ngoại trừ dùng từ ngữ uy hiếp ra thì còn đưa đến lễ vật rất hậu, cũng đồng ý cùng bọn hắn tiến một bước thông thường. Cây gậy và củ cà rốt vĩnh viễn là biện pháp đối phó tốt nhất với đám tiểu đệ. Các lĩnh chủ tứ lĩnh phương bắc cuống quít đáp ứng ta luôn mồm. Mặt khác, ta còn cấp cho đại địa mẫu thần giáo ba trăm vạn cùng năm vạn kỵ sĩ hộ giáo.
Bọn họ đối với sự khẳng khái của ta tự nhiên là cảm phục sát đất, để tỏ lòng cảm kích đã tặng ta năm trăm thổ hệ pháp sư, hắc hắc, bọn họ đều là pháp sư cao cấp trở lên, ma đạo sư có đến hơn ba mươi người. Bình thường không có lộ ra, ai có thể ngờ bọn họ không ngờ ẩn tàng lực lượng mạnh như vậy chứ. Số lượng pháp sư như vậy, cho dù ba đại đế quốc hợp lại cũng chỉ có chừng đó.
Đồng dạng, lễ vật ta cũng tặng cho Mạt Khắc, tiểu tử này hiện tại ở trong liệt hỏa thần giáo đảm nhiệm chức vụ trưởng lão, bận rộn huấn luyện cho các liệt hỏa chiến sĩ trong giáo phái. Sau khi thu được lễ vật của ta, bọn họ cũng tặng cho ta năm trăm cuồng bạo pháp sư.
Sau khi thu được số pháp sư này, ta liền lập tức tận mắt thí nghiệm uy lực của bọn họ, quả nhiên rất biến thái, cho dù là pháp sư cấp cao bình thường nhất, dĩ nhiên cũng có thể dễ dàng thi triển ra pháp thuật cấp năm cấp sao, hơn nữa lực phá hoại không kém hơn so với pháp thuật cấp bảy. Thật không hỗ là trùm phá hoại, hủy diệt pháp sư. Pháp sư mạnh như vậy ném ở chỗ này của ta tuyệt đối chính là lãng phí nhân tài, bần đạo dứt khoát đưa bọn họ đến chỗ thất công chúa.
Vì để lôi kéo những gia hỏa này, ta đầu tiên là tặng trang bị cho các hỏa hệ pháp sư, sau đó lại cho mỗi người một bình nhỏ tử tinh mật, làm cho bọn họ cảm động đến muốn khóc. Một đám vỗ ngực đảm bảo nhất định nghe theo điều khiển của thất công chúa, không đem chiến hạm của Giáo Đình phá vỡ, tuyệt đối không trở về gặp ta. Vốn bọn họ cùng với Giáo Đình có đại thù không đội trời chung lại còn nhận được lễ vật của ta, có thể không bán mạng sao?
Cuối cùng ta cũng đem năm trăm thổ hệ pháp sư đưa cho thất công chúa, bảo nàng sử dụng thật hiệu quả, trong chiến đấu cũng lựa chọn ra cho ta pháp sư có tiềm lực nhất, ta sẽ tặng cho người pháp sư này nguyên tố Tinh Linh làm phần thưởng. Sau khi xử lý xong những chuyện này, bần đạo cũng có được mấy ngày bình thản, bản thân vừa dốc lòng tu hành, vừa dạy dỗ bộ hạ, đặc biệt là một ngàn hoàng kim kỵ sĩ Hương Hương và bà nội tặng cho ta.
Ngoài đáng nhắc tới chính là, Băng Hỏa hai vị công chúa cũng không màng đến phản đối của hoàng thất Đại Hán, khăng khăng đi tới bên cạnh ta. Khi cặp tiểu khả ái song sinh này đến cũng giúp xua tan sự cô đơn trống vắng của ta. Bất quá, cũng đồng thời mang đến cho ta phiền não không nhỏ, ai, thu xếp cho các nàng thế nào đây? Nhất thời khiến cho ta cảm thấy khó khăn, nói không chừng đành phải chờ Vong Ưu trở về rồi thương nghị. Ha ha, hiện tại lưu lại trước, chuyện khác sau này nói.
Thời gian đảo mắt đã qua mấy tháng Giáo Đình lại tập hợp được một hạm đội mạnh mẽ, công tượng thiên giới quả thật năng suất a! Bất quá, thất công chúa lúc này cũng đồng dạng không kém ngoại trừ số lượng thiết giáp chiến hạm tăng lên mười chiếc ra, thì còn có sự trợ giúp của một ngàn pháp sư do ta phái đến. Mặt khác, thương thế của đại hải quái và tà nhãn bạo chúa cũng sắp bình phục, hơn nữa, đại văn tử của Khắc Lý cũng gia nhập vào trong tập đoàn quái thú này.
Lại thêm Ái Liên Na và Tha Khắc Đàn thế lực của thất công chúa bây giờ đã cường đại hơn bao giờ hết, thậm chí còn có năng lực đánh lên thánh sơn. Bất quá, cho dù nàng đã cường hãn như thế, nhưng lại thay đổi tác phong ngang tàng trước đây. Không có chính diện giao chiến với Giáo Đình. Trải qua vài ngày đàm luận với ta, nàng đã hoàn toàn bỏ đi cái loại chiến thuật chiến quy giết địch một vạn tự tổn ba ngàn này, ngược lại hướng ta học tập chiến pháp lưu manh không chính quy.
Sau khi tốt nghiệp một khóa học về chiến thuật ở chỗ ta xong, nơi thứ nhất nàng đi tới là Thiên Không Chi Thành, từ Âu Dương nàng nhận được hơn vạn tiểu hầu tử khả ái. Sau đó đem hầu tử đưa vào biên chế hạm đội của mình, bắt đầu chiến tranh du kích trên biển hơn hai năm. Có sự trợ giúp của huyễn hầu, hạm đội của nàng có thể ở trên biển ẩn thân. Mượn dùng ưu thế này, nàng đem chiến pháp lưu manh không chính quy phát huy tới cực hạn.
Tỷ như, tại bến cảng phe Giáo Đình thường xuyên phát hiện tiểu hạm đội của thất công chúa lượn lờ, hạm đội của Giáo Đình vì thế xuất động một nhóm chiến hạm đi tiêu diệt tiểu hạm đội này, khi chiến hạm của Giáo Đình đuổi theo tiểu hạm đội này tới một nơi nào đó, đột nhiên từ địa phương gần trong gang tấc ở xung quanh xuất hiện đại quân của thất công chúa. Tiếp theo sau không đợi bọn hắn kịp phản ứng một hồi ma pháp ma lệ thêm với hỏa long pháo giáng xuống như mưa. Đánh lén như thế ai có thể chạy được a?
Sau khi trải qua vài lần bị phục kích, Giáo Đình dứt khoát phái ra đại hạm đội đuổi theo, nhưng như thế không ăn thua. Bởi vì thất công chúa lại không phục kích hạm đội, mà đổi thành công kích bến cảng, đem chiến hạm trong cảng đạp thành nát vụn, sau khi ở bốn phía cướp giật liên tục, thất công chúa mới ung dung ly khai. Bình thường đều là thất công chúa vừa mới đi thì hạm đội của Giáo Đình cũng vừa vặn quay trở về, nếu như thất công chúa cảm thấy có được cơ hội, liền sẽ phục kích hạm đội quay về chi viện đó.
Sau khi bị thất công chúa xuất quỷ nhập thần hành hạ như thế vài lần, cơ hồ không ai dám đuổi theo tiểu hạm đội lượn lờ trước bến cảng nữa, vì thế mà xuất hiện ra một tình huống cực kỳ buồn cười, mười mấy bến cảng lớn của Giáo Đình không ngờ bị vây khốn chỉ bởi mấy con thuyền, ra cũng ra không được, vào cũng vào không được, hết sức chật vật.
Giáo Đình suy nghĩ vô số biện pháp nhưng cũng không ra được cách nào hay. Tìm không thấy chủ lực hạm đội của thất công chúa, Giáo Đình ngay cả có khí lực cũng không biết hướng nào mà dùng. Cuối cùng đành phải phái ra một đại hạm đội tuần tra vùng biển của mình. Nhưng không ngờ rằng chính như vậy là trở thành bia ngắm sống cho thất công chúa. Nàng mang theo thiết giáp chiến hạm ẩn nấp ở một bên chờ khi hạm đội Giáo Đình đi qua thì bất chợt giết ra, gây tổn thất nặng cho hạm đội Giáo Đình.
Ngay cả bất ngờ đụng độ, cuối cùng cũng có thể làm chìm trên trăm chiến hạm, sau khi đánh xong thất công chúa liền quay đầu bỏ chạy, tuyệt không hiếu chiến. Chỉ bất quá chờ thêm mấy ngày sau, nàng sẽ lại y theo phương thức cũ, nhất là vào buổi tối, thất công chúa tập kích càng không chút kiêng sợ, cho dù là không đi đánh úp thì cũng sẽ phái người đi quấy rối, khiến cho hạm đội Giáo Đình không ngày nào được yên, khổ không thể tả. Hơn nữa tuy rằng mỗi lần tập kích tạo thành tổn thất cũng không quá lớn, nhưng mà cộng nhiều lần lại thì lớn a!
Giáo Đình một lần nữa bị tổn thất nặng cũng không có nhụt chí, trái lại trong chiến đấu không ngừng gia tăng quân lính cao cấp hơn, đầu tiên là hai vị tứ dực thiên sứ thực lực cực mạnh, tính toán phối hợp với Ni Khoa cùng A Nhĩ Bá Đặc thu thập Ái Liên Na và Tha Khắc Đàn, kết quả lại bị đại hải quái ngăn cản, sau đó bọn hắn lại gia tăng thêm hai người, nhưng vẫn bị tà nhãn bạo chúa ngăn cản.
Thẳng đến khi Giáo Đình xuất động đến sáu tứ dực thiên sứ, chúng ta bên này cũng cho đại văn tử xuất hiện, chính vì thế mà bọn hắn không thể không đình chỉ loại so đấu về số lượng cao thủ này, thành thật đem toàn hạm đội co đầu rút cổ ở trong mười mấy bến cảng lớn. Kỳ thật, đó cũng không phải là một cuộc chiến tranh công bình, bởi vì tình báo của Giáo Đình sớm đã bị Athéna dùng phương thức đặc thù truyền tin cho ta.
Tình báo của Athéna cho thấy, thiên giới tính toán phát động một cuộc công kích lớn chưa từng có trước đây, người chỉ huy là thượng cấp trực tiếp của thiên giới thất tướng quân, là một bát dực thiên sứ tên là Bỉ Đặc. Nhưng mà xuất phát từ đủ loại nguyên nhân, thời cơ thiên giới phát động chiến tranh còn chưa chín muồi, cho nên bọn hắn vẫn còn không có ý trắng trợn cử thiên sứ quân đoàn đến trên đại lục diễu võ dương oai, như vậy không thể nghi ngờ là đang hướng đối thủ tuyên bố mình muốn động thủ.
Điểu nhân thiên giới kỳ thật cũng không dại làm chuyện tuyên chiến ngu xuẩn này, bọn hắn phi thường thực dụng, cho nên bọn hắn hành động trên đại lục phi thường khiêm tốn và bí mật. Xuất động vài tứ dực thiên sứ đã là cực hạn của bọn hắn, nếu như thế còn không động, như vậy bọn hắn sẽ lựa chọn nhẫn nại, cũng sẽ không dễ dàng bại lộ ý đồ.
Có tình báo này tới tay, ta tự nhiên không ngại Giáo Đình giở ra cái ám chiêu gì, cho nên mới yên tâm lớn mật để cho thất công chúa đi gây chuyện. Đương nhiên, vì phòng ngừa vạn nhất, ta đem cả nhà hùng miêu cũng đưa đến chỉ huy hạm của nàng, có bọn họ cho dù có đến ba lục dực thiên sứ, cũng có thể chống đỡ được.
Cứ như vậy, thất công chúa dựa vào tài năng chỉ huy của nàng, dùng đến mười thiết giáp chiến hạm và một số mộc chế chiến hạm, nghênh ngang đem số lượng chiến hạm khổng lồ của Giáo Đình ngăn ở trong hải cảng, kéo dài đến suốt một năm. Mấy chục vạn người, mấy ngàn chiến hạm lớn nhỏ, bị một nữ hài tử mang theo đội quân mấy vạn người đứng ở trước cửa đều sợ tới mức không dám ra ngoài, Giáo Hoàng mỗi lần nhắc tới việc này, đều tức giận đến muốn khóc.
Trong một năm thời gian này, tổng chỉ huy hạm đội Giáo Đình thay đổi ba lần. Vô luận là hai đại đế quốc đề cử, hay nội bộ Giáo Đình chọn lựa, đều không ngoại lệ toàn bộ thất bại hoàn toàn trước thất công chúa. Đương nhiên, căn bản chưa cần đến Giáo Hoàng động thủ, ba gia hỏa này cũng rất dứt khoát cắt cổ tự vẫn.
Vì thế vấn đề lựa chọn vị quan chỉ huy thứ tư lần này ai cũng không dám đề cử, trên thực tế cũng không còn ai dám đảm nhiệm chức vị bỏng đít này, trong mặt những tướng quân, nhiệm vụ khiêu chiến thần thoại bất bại của thất công chúa căn bản không thể hoàn thành.
Nhưng mà chức vị không thề để trống lâu được? Coi như không có trâu cũng phải bắt chó đi cày! Cũng phải có một ai đứng ra để giữ thể diện a? Dưới uy áp của Giáo Hoàng, người phía dưới nhanh chóng tìm người thích hợp, kết quả là, trong một thời gian ngắn ngủi, toàn bộ những người thích hợp để lựa chọn đều nằm ở trên giường dưỡng bệnh.
Hơn nữa, những gia hỏa này không có một ai là dám giả vờ, nói đùa, ai dám giả vờ trước mặt Giáo Hoàng a? Cho nên bọn hắn vô luận là bị thương hay bị bệnh, toàn bộ đều là chân thật, coi như là hồng y giáo chủ đến xem cũng thật sự không đứng dậy được. Mặc dù như thế, bọn hắn cũng là lộ ra sơ hở rất rõ ràng, nào có chuyện trùng hợp cùng một lúc đến mười mấy người thi nhau đổ bệnh chứ? Chỉ cần không phải ngu ngốc thì ai có thể tin a?
Giáo Hoàng tự nhiên không phải ngu ngốc, cho nên ban đầu cực kỳ giận dữ, đem tất cả những người đó bắt tới, sau đó mời chuyên gia của dị đoan sở tài phán kiểm tra tổn thương, đem những thủ đoạn giả bệnh của bọn hắn nhất nhất vạch trần. Nhưng cũng bởi vì chấn thương, bệnh trạng của bọn hắn đều là thật, thật sự cũng không thể ra chiến trường cho nên Giáo Hoàng cho bọn hắn một bài học nhớ đời, đưa vào trong dị đoan sở tài phán phục hồi nhân phẩm.
Sau đó Giáo Hoàng bệ hạ hạ một quyết định nằm ngoài ý liệu của mọi người, đó là đặc biệt đề bạt một thần bí nhân, đảm nhiệm tổng chỉ huy hạm đội. Sở dĩ nói hắn thần bí, là bởi vì người này toàn thân đều trùm kín trong một bộ quân phục đặc chế, trên mặt còn có một cái mặt nạ, ngay cả tay cũng luôn luôn mang găng tay.
Tiếng nói của hắn cũng đã trải qua xử lý đặc thù, khiến cho người khác căn bản nhận không ra tuổi và thậm chí giới tính của hắn. Hơn nữa hắn ngay cả tên cũng không có, mọi người, ngay cả Giáo Hoàng đều gọi hắn là quan chỉ huy các hạ. Mặc dù thần bí nhân là ai không người nào biết được, nhưng mà hai cơ sở ngầm lớn siêu cấp mà bần đạo đứng lên cũng không phải để làm cảnh, bọn hắn thông qua các loại thủ đoạn, rất nhanh liền đào ra nguồn gốc của thần bí nhân này.
Người này tên là Tây Á, là một học viên tài năng vừa mới tốt nghiệp từ Ma Vũ học viện không lâu. Sau khi tốt nghiệp, nhờ vào quan hệ của gia tộc trực tiếp cầu kiến Giáo Hoàng, cũng cùng Giáo Hoàng tiến hành hội đàm bí mật, chỉ không lâu sao, hắn bắt đầu được Giáo Hoàng coi trọng, một đường thăng chức, thẳng đến bây giờ đảm nhiệm chức vụ tổng chỉ huy hạm đội này. Giáo Hoàng sở dĩ muốn hắn đóng giả thành bộ dáng thần bí nhân, đơn giản là cố làm ra vẻ huyền bí che giấu tuổi của hắn mà thôi. Chủ yếu sợ người ta nhìn thấy hắn trẻ tuổi mà sinh ra tâm lý khinh thường.
Hiển nhiên, tên gia hỏa này chính là cái cao nhân phá hư kế hoạch ám sát của ta. Hơn nữa, hắn còn là người quen cố nhân của ta, phụ thân của hắn chính là huy hoàng hổ vương Tây Tư Nhĩ bại vong trong tay ta. Vị tiên sinh này lớn lên chịu sự ảnh hưởng của phụ thân hắn, kế thừa năng lực tư duy phóng khoáng của Tây Tư Nhĩ thân vương cùng cá tính bất khuất, là nhân tài thân vương điện hạ dùng một đời tâm huyết dạy dỗ, điển hình của cha hổ không có con chó.
Bất quá, thân vương điện hạ tuy rằng hiểu được hài tử của mình là một nhân tài khó gặp, nhưng mà hắn càng biết rõ sự đáng sợ của ta, hắn biết rõ một chuyện, đó là nếu như Tây Á ở trên chiến trường đối chiến với ta, chỉ có một con đường chết. Cho nên vì bảo vệ một cái mạng nhỏ của Tây Á, hắn mới dứt khoát cho Tây Á thoát ly vương thất Tạp Đặc, để cho hắn đi Thánh Đô phát triển.
Đáng tiếc, thế sự vô thường, Tây Á tựa hồ số phận chú định là địch nhân của ta. Đương nhiên, ngoại trừ vận mệnh an bài, đây cũng là sự lựa chọn của hắn. Xem ra, Tây Á đối với cừu nhân giết cha mình là ta đây chưa có một giây một khắc nào quên, nếu như hắn không phải luôn luôn chú ý đến ta, chú ý đến tình thế của đại lục, chỉ sợ cũng nhìn không thấu kế hoạch của ta, cũng không thể lợi dụng sự kiện ám sát phát triển sự nghiệp của mình.
Ngay khi bần đạo nhận được tin tức thì Tây Á cũng đã chính thức nhậm chức, giữa hắn và thất công chúa cũng sắp trình diễn một hồi đánh nhau ác liệt. Đồng thời tin tức trên biển đều được toàn bộ đại lục chú ý, mọi người đều tranh luận với nhau, là thần bí nhân Giáo Hoàng tự mình đề bạt phá vỡ thần thoại bất bại, hay Nữ Vũ Thần viết tiếp thành tích huy hoàng.
Thế nhưng màn kịch hay vẫn còn đằng sau, bởi vì Vong Ưu rốt cục đã trở lại. Nàng cưỡi một con kim chúc cự long hỏa hồng sắc xuất hiện trước mặt ta. Vì để khoa với ta bảo bối của nàng, nàng không ngờ một đường bay trở về, mà không có trực tiếp sử dụng pháp thuật ý hợp tâm đầu.
Bất quá, con kim chúc cự long Vong Ưu cưỡi trở về quả thật không tệ, ngoại hình cùng long tộc chính cống giống nhau như đúc, chỉ bấc quá là cả người đều là kim chúc, bề ngoài bóng loáng không có vảy. Hai cánh nó mở rộng ra có thể lên đến ba mươi thước, cao cũng hơn mười thước. Phỏng chừng, nó nếu như là đặc ruột, thế nào cũng hơn trăm tấn. Nặng như vậy không ngờ cũng có thể bay lên, hơn nữa động tác còn linh hoạt, quả thực là một kỳ tích a!
Vong Ưu phi thường đắc ý hướng ta khen ngợi chỗ tốt của cự long này, tốc độ phi hành nhanh, chỉ kém một chút so với long tộc, nhưng cũng chỉ là một chút. Lực lượng cường hãn, gấp mấy lần long tộc, phòng ngự lại càng biến thái, hơn nữa coi như là bên ngoài bị đánh nát, chỉ cần không thương tổn đến khung xương là vẫn có thể thay bộ da mới, sau đó tiếp tục tác chiến.
Bất quá bọn hắn cũng có nhược điểm một là năng lực ma pháp rất kém cỏi, đừng nói so với long tộc, chỉ sợ so với ma thủ cấp tám cấp chín còn kém hơn. chỉ biết phun ra một bạo viêm hỏa cầu, uy lực chỉ gần bằng pháp thuật cấp mười của đại ma đạo sư nhân loại, đây so với long tộc mà nói, thật sự quá yếu.
Một cái khác nữa là sức chiến đấu liên tục của bọn nó tương đối thấp, bởi vì thân thể của bọn nó quả thật rất nặng, phi hành cùng chiến đấu đều phải hao phí rất nhiều năng lượng, cho nên, sau khi bọn nó chiến đấu liên tục mấy giờ liền, thì không còn khí lực để nhúc nhích. Phương pháp bổ sung năng lượng ngoài trù nhân công vận chuyển ma lực ra, còn có chính là một loại kim chúc dịch đặc thù. Ước chừng một giờ sau là có thể hoàn toàn khôi phục, tiếp tục chiến đấu.
Một khuyết điểm cuối cùng dĩ nhiên là phí tổn cùng cốt long. Nếu muốn chế tạo kim chúc cốt long nhất định phải có được một con cốt long chân chính, cũng chính là dùng thi hài của long tộc triệu hoán ra vong linh sinh vật. Cốt long mà Khắc Lý trước kia triệu hoán ra, chỉ là dựa vào ma lực của hắn ngưng tụ xương cốt thành thân thể cho nên sức chiến đấu cũng không mạnh, cốt long chân chính chính là một ma thú cửu cấp thượng vị, sự cường hãn có thể tưởng tượng ra.
Kim chúc long Vong Ưu cưỡi đến là dùng cốt long Bất Lại Khắc mua được từ minh giới chế tạo ra, các Địa Tinh vì để nghiên cứu nên đặc biệt dùng nhiều tiền mua vong linh sinh vật cấp cao này. Chẳng qua là minh giới bình thường cũng không ai nguyện ý bán đi bộ hạ mạnh mẽ như vậy, ngoại trừ cốt long mắc mỏ ra, kim chúc dịch chế tạo bọn nó cũng là một cái giá khổng lồ.
Sau khi Vong Ưu đưa cho ta phối phương, bần đạo liền có một loại cảm giác mê muội. Mặt trên nhiều vô số mấy trăm dạng tài liệu, ngoại trừ tài liệu là đặc sản ở minh giới ta không biết ra, toàn bộ tài liệu ta nhận biết đều là quý hiếm. Không chỉ có tinh thiết thông thường, bạch ngân cùng hoàng kim số lượng kinh người, ngay cả mật ngân, ma tinh thạch cùng tinh kim là những tài liệu hi hữu cũng cần một số.
Bần đạo tính toán một chút, phí tổn cho một con kim chúc long, dựa theo sự nhận biết của ta về cái loại tài liệu cần thiết để chế tạo thì phải tiêu phí không dưới năm mươi vạn kim tệ, cái này còn chưa tính tới tài liệu của minh giới và cốt long cùng với phí nhân công. Nếu tính toàn bộ, vậy nhiều đến cỡ nào a? Bần đạo đành phải lau mồ hôi lạnh, nói: " Quý! Rất quý! Dùng không nổi a!"
"Nhưng mà nó đáng giá!" Vong Ưu cười nói, "Lực chiến đấu của nó không kém hơn bao nhiêu so với long tộc, tốn chút tiền là có thể có một con rồng để tùy ý sai sử, rất có lợi a!"
Dùng nó là phải hao phí ma tinh thạch a?" Bần đạo cười khổ nói :" Nếu chúng ta đại lượng sử dụng chỉ sợ số tiền sử dụng một lần, có thể khiến cho ngân khố của một quốc gia cạn sạch."
“Khi liên tục sử dụng mới cần, nếu chỉ dùng một lần, hoàn toàn không cần phải gấp gáp tiến hành bổ sung, chúng nó như cũ là vong linh sinh vật, có thể tự mình tu luyện, tiến hóa. Rất nhanh không cần phải lo lắng đến chuyện này." Vong Ưu cười nói.
"Nhưng mà đi đâu kiếm cốt long a?" Bần đạo đột nhiên phía sau lưng thoáng qua một trận ác hàn, run rẩy hỏi: "Lão bà thân yêu, nàng sẽ không bảo ta đi trộm long chi mộ địa chứ?"
"Tại sao lại không chứ?" Vong Ưu cười gian nói: "Đừng quên, nơi đó ngoại trừ long cốt nhiều không đếm được ra, còn có rất nhiều long linh thảo, chẳng lẽ phu quân không động tâm sao?"
“Điều này!" Bần đạo nói không động tâm chắc chắn là giả, không nói đâu xa, chỉ riêng long linh thảo cũng đủ khiến ta động tâm, loại linh dược cấp thấp này đối với ta không có tác dụng gì, nhưng mà đối với người thường lại có trợ giúp rất lớn, tỷ như hai vị công chúa Băng Hỏa, thiên phú của các nàng vốn cao, nếu như lại có long linh thảo để ăn, hắc hắc, vậy thì hết xảy.
“Đừng nói nhiều nữa, chàng có đi hay không?" Vong Ưu thấy ta do dự, lại thúc giục nói:" Ta nghe nói ngươi từng đi qua long đảo, như vậy lấy trí nhớ của chàng mà nói, rất không có khả năng nhanh như vậy quên đi vị trí của nơi đó chứ?"
"Ta cùng long tộc quan hệ không tệ, bọn hắn còn tặng hữu nghị của long tộc cho ta, nàng nói đối với bằng hữu của mình xuống tay, có phải rất thiếu đạo đức hay không?" Bần đạo cười khổ nói: "Còn nữa, trộm cắp mộ là chuyện quả thực rất xấu xa, với thân phận của ta đây, tuyệt đối không thể làm. Dọa người, rất dọa người, ta mà làm việc này để cho sư tôn biết được, không đuổi ta ra khỏi sư môn mới là lạ."
“Ngưng! Chàng còn là tam hại sao? Chúng ta lúc trước tìm kiếm cổ di tích khắp nơi, bên trong không ít mộ huyệt, ngươi cũng cầm đi không ít đồ vật, đúng không?“ Vong Ưu cười nói: "Như thế nào nơi này chàng lại trở thành thánh nhân như thế? Hãy khôi phục lại bản sắc của tam hại đi, loại bò sát cấp thấp này xứng làm bằng hữu với những cường giả chúng ta sao. Để cho bọn hắn biết, đem tam hại mời vào nhà là chuyện ngu xuẩn cỡ nào.
“Mặc kệ!" Bần đạo dứt khoác từ chối nói: "Bọn họ và ta có giao tình bằng hữu, ta tuy rằng cảm thấy lũ tiểu tử long tộc ngạo mạn tự đại, nhưng mà ít ra còn chưa đến mức xấu xa, hơn nữa đối với ta còn từng trợ giúp. Ta tuyệt đối không thể trộm cắp phần mộ tổ tiên của bọn hắn, đó không chỉ là vũ nhục bọn hắn, mà còn là vũ nhục chính ta.
"Quên đi, cái lối suy nghĩ của người phương đông các người, ta sợ vĩnh viễn không hiểu được." Vong Ưu nhún nhún vai nói: "Bất quá, ta muốn cốt long, rất nhiều rất nhiều cốt long, chàng phải kiếm cho ta. Không quản chàng làm cách nào, tóm lại, trong vòng nữa năm phải đưa cho ta ba ngàn cốt long, đương nhiên còn có những tài liệu cần thiết."
“Không thể nào?" Bần đạo vội vàng hô: "Kháng nghị, nhiệm vụ này quá khó khăn, long cốt trong thời gian dài sẽ chuyển thành hóa thạch, như vậy cũng không còn cơ hội làm cốt long. cho nên, cho dù long cốt trong long chi mộ địa có nhiều bao nhiêu đi nữa cũng không kiếm ra được đủ long cốt thích hợp a?"
"Kháng nghị không có hiệu quả!" Vong Ưu trêu chọc nói: "Tìm không được thì đi giết sống, tóm lại nhất định phải kiếm đủ, bằng không, ha ha~! Không cho chàng chút áp lực, chàng cũng không phát huy được tiềm lực. Ta tin tưởng chút chuyện nhỏ này không làm khó được chàng cố lên!"
/897
|