Điểu nhân được tăng phúc thêm một tầng áo giáp có thể ngăn cản pháp thuật rất hữu hiệu, hơn nữa tốc độ nhanh hơn rất nhiều nên có thể ngăn cản long tức của rồng kim loại, bị phun trúng thì áo giáp cũng biến mất nhưng mình cũng chỉ bị một ít vết thương nhẹ mà thôi, chỉ cần tự thêm vào một cái trị liệu thuật là có thể lập tức khôi phục sức chiến đấu, mà lúc này, tất cả minh quang tháp dường như bị nghẹn, vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Thoải mái xuyên qua sự ngăn cản của rồng kim loại, mấy ngàn điểu nhân vẻ mặt nham hiểm cười, nhắm về phía các pháp sư đang tiến hành triệu hoán ở bong thuyền, tuy rằng chung quanh các pháp sư đều có ma pháp hộ bích vững chắc bảo hộ nhưng đám điểu nhân lại tin chắc rằng chỉ cần đến gần, pháp thuật cộng với cận chiến thì rất nhanh có thể đánh vỡ, sau đó xử lý Pháp Sư yếu ớt bên trong.
Nhưng ngay khi tiên quân điểu nhân cách Pháp Sư chỉ hai ba trăm thước, một vị Pháp Sư áo xanh đột nhiên xuất hiện trên không trung, trải qua hai năm không ngừng chiến đấu, danh hào mới Lôi Đình Pháp Thần của Tha Khắc Đàn đã vang vọng khắp đại lục, uy danh rất cao, đã không kém Huyết Ma Nữ Ái Liên Na bao nhiêu, thậm chí dù là điểu nhân Thiên Giới cũng ít nhiều biết đến hắn.
Cho nên ngay khi lão đầu tử này mang theo Nguyên Tố Tinh Linh Vương đột nhiên xuất hiện trên chiến trường, cơ hồ lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, dường như theo bản năng, Thiên Sứ sáu cánh Ba Phác Tạp cùng tổng chỉ huy hạm đội Giáo Đình Tây Á không hẹn mà cùng hô: "Cẩn thận!"
Nhưng mà đã quá muộn, pháp thuật Tha Khắc Đàn mưu đồ đã lâu đã rời tay, chỉ thấy ma trượng trong tay hắn nhẹ vung lên, miệng quát to một tiếng: "Lôi Đình Phong Bạo!"
Sau đó ma trượng trên tay Tha Khắc Đàn phát ra ánh sáng màu trắng vô cùng chói mắt, tựa như một khỏa mặt trời khác, cùng lúc đó tất cả minh quang tháp trên hàng không mẫu hạm cũng tản mát ra ánh sáng tương tự.
Khi tất cả ánh sáng này lóe lên, không gian phía trên hàng không mẫu hạm đột nhiên sinh ra vô số đạo tia chớp, những đạo tia chớp này to có nhỏ có, to có đến đường kính hơn một thước, nhỏ cũng chỉ bằng ngón tay mà thôi. Từ xa xa nhìn lại căn bản như một đám mây hình thành từ lôi điện, bao phủ phạm vi mấy ngàn thước. Tia chớp rất nhiều, đủ để từng điểu nhân trong đó trúng vài trăm đến một ngàn phát.
Đây là ma pháp cấm chú Điện Hệ mười ba cấp - Lôi Đình Phong Bạo, vốn pháp thuật trình tự cao như vậy, vẻn vẹn chỉ dựa vào Tha Khắc Đàn thì không thể dễ dàng sử dụng như vậy, có điều vấn đề là năng lượng tinh thạch trong minh quang tháp, khi chúng nó ngừng bắn đã toàn bộ thay thế bằng Lôi Điện Hệ Thủy Tinh Cầu gần đây chúng ta mới chế tạo ra. Đây là một sản phẩm tự mình tạo ra từ sau khi tham khảo ma pháp trụ trong thiên không chi thành, một lần bổ sung năng lượng có thể làm cho một vị Pháp Sư chỉ dẫn chúng nó, thi triển ra các loại pháp thuật.
Tha Khắc Đàn có được nó, đột nhiên linh quang chợt lóe, tìm hơn một trăm vị Pháp Sư phối hợp, lợi dụng loại Thủy Tinh Cầu này liên thủ thi triển pháp thuật, hiệu quả đặc biệt biến thái! Loại quần công cấm chú mười ba cấp diện tích lớn này, bọn họ có thể vẻn vẹn trong chớp mắt liền thi triển ra, như vậy đáng được gọi là biến thái rồi! Bất quá loại pháp thuật này thật sự rất hao phí ma lực, lập tức có thể vét sạch tất cả ma lực bên trong Thủy Tinh Cầu nên hắn cũng chỉ có thể xuất kỳ bất ý phóng một lần, nếu muốn thi triển lần nữa thì phải đổi Thủy Tinh Cầu mới tinh mới được.
Tuy hao phí rất nhiều ma lực nhưng uy lực của Lôi Đình Phong Bạo cũng rất kinh người, tất cả điểu nhân tiến vào khu vực này đều bị trực tiếp giật thành than, kể cả Thiên Sứ bốn cánh cũng không ngoại lệ, bọn hắn cũng chỉ chống đỡ nhiều hơn chút ít thời gian mà thôi, sau đó lại biến thành tro dưới sự oanh tạc lặp đi lặp lại của tia chớp, thật có thể nói là tan thành mây khói.
Mà chuyện làm điểu nhân sợ nhất là, sau khi bọn họ bị giết, linh hồn đáng thương căn bản không kịp trở lại Thiên Giới đã bị rậm rạp tia chớp kia xé thành năng lượng nguyên thủy nhất, cứ như vậy tất cả điểu nhân chết dưới pháp thuật này có thể nói là thật sự tiêu vong.
Đám mây điện khổng lồ giằng co chừng hơn mười giây mới dần dần tiêu tán, điểu nhân vốn dĩ bay đầy trời lập tức mất đi mấy ngàn, trên đầu hàng không mẫu hạm lại "trong xanh", sau đó lại có năm con rồng kim loại bay lên trời, bay về phía đồng bạn ở xa xa...
Cùng nhìn thấy một màn như vậy, tâm tình Ba Phác Tạp và Tây Á lại hoàn toàn khác nhau. Tây Á là sinh ra một loại cảm giác vô lực tuyệt vọng, từ khi Lôi Đình Phong Bạo xuất hiện hắn đã dự cảm thấy Thất công chúa còn có vô số con bài chưa lật, lần này dường như mình rất liều lĩnh rồi, hắn đang suy nghĩ xem có nên lui lại hay không.
Mà Ba Phác Tạp lại là cơn tức tận trời, đám bộ đội hắn mang đến có rất nhiều thân binh và lính chính quy, lập tức tổn thất vài ngàn làm hắn đau lòng chết đi được. Lửa giận hừng hực thiêu đốt trong lòng làm hắn mất đi sự bình tĩnh, cơ hồ không cần nghĩ ngợi hạ lệnh: "Toàn lực tiến công cho ta, ta muốn bọn hắn chết!" Nói xong tự mình thuấn di đến bên cạnh một con rồng kim loại.
Ba Phác Tạp bắt ra một quả cầu năng lượng uy lực mạnh mẽ, thân là Thiên Sứ sáu cánh, Ba Phác Tạp tùy tay thi triển pháp thuật thì ít nhất cũng là cấm chú mười hai cấp, trực tiếp đánh ra một cái động lớn trên lưng con rồng kim loại kia, lộ ra long cốt dày đặc vong linh khí tức, Ba Phác Tạp tuy không rõ nó được chế tạo như thế nào nhưng có thể thông qua khí tức của con rồng này biết được thuộc tính của nó là vong linh.
Nếu là vong linh thì dễ rồi, đối với Thiên Sứ Quang Minh Hệ mà nói, thu thập vong linh là thứ họ sở trường nhất, Ba Phác Tạp một bên cười lạnh, một bên tùy tay thi triển một cái vong linh siêu độ thuật, trực tiếp đánh lên long cốt. Vong linh siêu độ thuật là pháp thuật điểu nhân chuyên dùng để tiêu diệt vong linh, có thể trực tiếp dùng năng lượng ánh sáng đánh tan linh hồn của vong linh, còn rồng kim loại đáng thương kia trúng vào một tí, linh hồn lập tức tiêu tán. Mất đi linh hồn, thi thể của nó lập tức từ trên cao rơi vào biển cả.
Bất quá, điều làm cho Ba Phác Tạp cùng Tây Á buồn bực là, khi thi thể con rồng rơi xuống, bởi chiến hạm ở dưới nhiều lắm nên lập tức đụng trúng một con thuyền, con rồng kim loại nặng hơn trăm tấn, từ trên cao mấy trăm thước rớt xuống, lực đánh sâu vào thật sự quá lớn nên trực tiếp đạp vỡ chiến hạm kia thành hai đoạn, sau đó rất nhanh chìm vào đáy biển.
Tây Á thấy Ba Phác Tạp đích thân động thủ, nhất thời lại dâng lên một tia hy vọng, dù sao sức chiến đấu của Thiên Sứ sáu cánh cũng rất khả quan. Nhưng khi hắn thấy Ba Phác Tạp đi giết rồng kim loại lại cơ hồ tức hộc máu, trong lòng thầm nói tên ngu ngốc này, bây giờ là lúc đi giết rồng sao? Hẳn là trực tiếp giết hết đám Pháp Sư chứ? Có bọn họ ở đấy thì chỉ sợ vĩnh viễn không giết hết được rồng kim loại.
Tuy Tây Á biết Ba Phác Tạp đang làm chuyện ngu xuẩn nhưng xét thấy thân phận người ta nên hắn không dám nhắc nhở, sợ làm Ba Phác Tạp mất mặt mũi, dẫn đến họa sát thân. Lại là khi một con rồng kim loại rơi xuống đập vỡ một chiến hạm của hắn, Tây Á cũng không nhịn được nữa, nếu tiếp tục như vậy thì hắn không thể không thua. Vì thắng lợi, vì giảm bớt thương vong của thủ hạ, dù hắn đắc tội thần một chút cũng không tiếc.
Nghĩ vậy Tây Á vội nói với Ba Phác Tạp: "Đi giết triệu hoán Pháp Sư trước, rồng kim loại này giết không hết!" Tây Á giảo hoạt cố tình bỏ đi chủ ngữ làm người ta không rõ hắn đang nói với ai, cứ như vậy sau này hắn cũng không sợ mị người vu cáo nói hắn vũ nhục thần minh.
Mà Ba Phác Tạp cũng không phải ngu ngốc, nghe thấy Tây Á nói xong lập tức nhận ra sai lầm. Lúc này hắn cũng không nghĩ gì nhiều mà lập tức sửa sai, một cái thuấn di đến gần hàng không mẫu hạm, sau đó hai tay liên tục thủ thế, một viên đạn năng lượng rất lớn phóng ra, lao thẳng đến đám triệu hoán Pháp Sư ở dưới.
Vừa lúc đó một con Hắc Long đột nhiên từ một chỗ nào đó trên hàng không mẫu hạm bay đến, trước tiên dùng thân thể ngăn cản đạn năng lượng của Ba Phác Tạp, sau đó giống như không có việc gì, chầm chậm bay về phía Ba Phác Tạp, nhìn bộ dạng giương nanh múa vuốt kiêu ngạo của hắn tựa hồ không để Thiên Sứ sáu cánh Ba Phác Tạp này vào mắt vậy.
Hắc Long đỡ đạn một chút không sao nhưng Ba Phác Tạp cơ hồ rớt tròng mắt ra ngoài, đạn năng lượng vừa rồi của hắn cũng không nhỏ, dù sao cũng là dùng hai tay vận khí, ít nhất cũng là cấm chú mười ba cấp.
Mà tuy Hắc Long được xưng là ma pháp miễn dịch nhưng trên thực tế, Hắc Long bình thường nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản pháp thuật mười hai cấp, gặp mười ba cấp tuyệt đối sẽ bị thương. Có điều sao con Hắc Long trước mặt lại không coi vào đâu?
Ba Phác Tạp vừa khó hiểu lại không cam lòng, sử dụng thủ đoạn công kích càng mạnh hơn, đơn thể cấm chú mười ba mười bốn cấp liên tiếp nện lên người Hắc Long nhưng hiệu quả giống như lấy trứng chọi đá, pháp thuật thì vô số nhưng Hắc Long lại không chút tổn thương gì làm Ba Phác Tạp buồn bực đến hỏng mất, rốt cuộc là con mẹ nó sao thế này?
Thoải mái xuyên qua sự ngăn cản của rồng kim loại, mấy ngàn điểu nhân vẻ mặt nham hiểm cười, nhắm về phía các pháp sư đang tiến hành triệu hoán ở bong thuyền, tuy rằng chung quanh các pháp sư đều có ma pháp hộ bích vững chắc bảo hộ nhưng đám điểu nhân lại tin chắc rằng chỉ cần đến gần, pháp thuật cộng với cận chiến thì rất nhanh có thể đánh vỡ, sau đó xử lý Pháp Sư yếu ớt bên trong.
Nhưng ngay khi tiên quân điểu nhân cách Pháp Sư chỉ hai ba trăm thước, một vị Pháp Sư áo xanh đột nhiên xuất hiện trên không trung, trải qua hai năm không ngừng chiến đấu, danh hào mới Lôi Đình Pháp Thần của Tha Khắc Đàn đã vang vọng khắp đại lục, uy danh rất cao, đã không kém Huyết Ma Nữ Ái Liên Na bao nhiêu, thậm chí dù là điểu nhân Thiên Giới cũng ít nhiều biết đến hắn.
Cho nên ngay khi lão đầu tử này mang theo Nguyên Tố Tinh Linh Vương đột nhiên xuất hiện trên chiến trường, cơ hồ lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, dường như theo bản năng, Thiên Sứ sáu cánh Ba Phác Tạp cùng tổng chỉ huy hạm đội Giáo Đình Tây Á không hẹn mà cùng hô: "Cẩn thận!"
Nhưng mà đã quá muộn, pháp thuật Tha Khắc Đàn mưu đồ đã lâu đã rời tay, chỉ thấy ma trượng trong tay hắn nhẹ vung lên, miệng quát to một tiếng: "Lôi Đình Phong Bạo!"
Sau đó ma trượng trên tay Tha Khắc Đàn phát ra ánh sáng màu trắng vô cùng chói mắt, tựa như một khỏa mặt trời khác, cùng lúc đó tất cả minh quang tháp trên hàng không mẫu hạm cũng tản mát ra ánh sáng tương tự.
Khi tất cả ánh sáng này lóe lên, không gian phía trên hàng không mẫu hạm đột nhiên sinh ra vô số đạo tia chớp, những đạo tia chớp này to có nhỏ có, to có đến đường kính hơn một thước, nhỏ cũng chỉ bằng ngón tay mà thôi. Từ xa xa nhìn lại căn bản như một đám mây hình thành từ lôi điện, bao phủ phạm vi mấy ngàn thước. Tia chớp rất nhiều, đủ để từng điểu nhân trong đó trúng vài trăm đến một ngàn phát.
Đây là ma pháp cấm chú Điện Hệ mười ba cấp - Lôi Đình Phong Bạo, vốn pháp thuật trình tự cao như vậy, vẻn vẹn chỉ dựa vào Tha Khắc Đàn thì không thể dễ dàng sử dụng như vậy, có điều vấn đề là năng lượng tinh thạch trong minh quang tháp, khi chúng nó ngừng bắn đã toàn bộ thay thế bằng Lôi Điện Hệ Thủy Tinh Cầu gần đây chúng ta mới chế tạo ra. Đây là một sản phẩm tự mình tạo ra từ sau khi tham khảo ma pháp trụ trong thiên không chi thành, một lần bổ sung năng lượng có thể làm cho một vị Pháp Sư chỉ dẫn chúng nó, thi triển ra các loại pháp thuật.
Tha Khắc Đàn có được nó, đột nhiên linh quang chợt lóe, tìm hơn một trăm vị Pháp Sư phối hợp, lợi dụng loại Thủy Tinh Cầu này liên thủ thi triển pháp thuật, hiệu quả đặc biệt biến thái! Loại quần công cấm chú mười ba cấp diện tích lớn này, bọn họ có thể vẻn vẹn trong chớp mắt liền thi triển ra, như vậy đáng được gọi là biến thái rồi! Bất quá loại pháp thuật này thật sự rất hao phí ma lực, lập tức có thể vét sạch tất cả ma lực bên trong Thủy Tinh Cầu nên hắn cũng chỉ có thể xuất kỳ bất ý phóng một lần, nếu muốn thi triển lần nữa thì phải đổi Thủy Tinh Cầu mới tinh mới được.
Tuy hao phí rất nhiều ma lực nhưng uy lực của Lôi Đình Phong Bạo cũng rất kinh người, tất cả điểu nhân tiến vào khu vực này đều bị trực tiếp giật thành than, kể cả Thiên Sứ bốn cánh cũng không ngoại lệ, bọn hắn cũng chỉ chống đỡ nhiều hơn chút ít thời gian mà thôi, sau đó lại biến thành tro dưới sự oanh tạc lặp đi lặp lại của tia chớp, thật có thể nói là tan thành mây khói.
Mà chuyện làm điểu nhân sợ nhất là, sau khi bọn họ bị giết, linh hồn đáng thương căn bản không kịp trở lại Thiên Giới đã bị rậm rạp tia chớp kia xé thành năng lượng nguyên thủy nhất, cứ như vậy tất cả điểu nhân chết dưới pháp thuật này có thể nói là thật sự tiêu vong.
Đám mây điện khổng lồ giằng co chừng hơn mười giây mới dần dần tiêu tán, điểu nhân vốn dĩ bay đầy trời lập tức mất đi mấy ngàn, trên đầu hàng không mẫu hạm lại "trong xanh", sau đó lại có năm con rồng kim loại bay lên trời, bay về phía đồng bạn ở xa xa...
Cùng nhìn thấy một màn như vậy, tâm tình Ba Phác Tạp và Tây Á lại hoàn toàn khác nhau. Tây Á là sinh ra một loại cảm giác vô lực tuyệt vọng, từ khi Lôi Đình Phong Bạo xuất hiện hắn đã dự cảm thấy Thất công chúa còn có vô số con bài chưa lật, lần này dường như mình rất liều lĩnh rồi, hắn đang suy nghĩ xem có nên lui lại hay không.
Mà Ba Phác Tạp lại là cơn tức tận trời, đám bộ đội hắn mang đến có rất nhiều thân binh và lính chính quy, lập tức tổn thất vài ngàn làm hắn đau lòng chết đi được. Lửa giận hừng hực thiêu đốt trong lòng làm hắn mất đi sự bình tĩnh, cơ hồ không cần nghĩ ngợi hạ lệnh: "Toàn lực tiến công cho ta, ta muốn bọn hắn chết!" Nói xong tự mình thuấn di đến bên cạnh một con rồng kim loại.
Ba Phác Tạp bắt ra một quả cầu năng lượng uy lực mạnh mẽ, thân là Thiên Sứ sáu cánh, Ba Phác Tạp tùy tay thi triển pháp thuật thì ít nhất cũng là cấm chú mười hai cấp, trực tiếp đánh ra một cái động lớn trên lưng con rồng kim loại kia, lộ ra long cốt dày đặc vong linh khí tức, Ba Phác Tạp tuy không rõ nó được chế tạo như thế nào nhưng có thể thông qua khí tức của con rồng này biết được thuộc tính của nó là vong linh.
Nếu là vong linh thì dễ rồi, đối với Thiên Sứ Quang Minh Hệ mà nói, thu thập vong linh là thứ họ sở trường nhất, Ba Phác Tạp một bên cười lạnh, một bên tùy tay thi triển một cái vong linh siêu độ thuật, trực tiếp đánh lên long cốt. Vong linh siêu độ thuật là pháp thuật điểu nhân chuyên dùng để tiêu diệt vong linh, có thể trực tiếp dùng năng lượng ánh sáng đánh tan linh hồn của vong linh, còn rồng kim loại đáng thương kia trúng vào một tí, linh hồn lập tức tiêu tán. Mất đi linh hồn, thi thể của nó lập tức từ trên cao rơi vào biển cả.
Bất quá, điều làm cho Ba Phác Tạp cùng Tây Á buồn bực là, khi thi thể con rồng rơi xuống, bởi chiến hạm ở dưới nhiều lắm nên lập tức đụng trúng một con thuyền, con rồng kim loại nặng hơn trăm tấn, từ trên cao mấy trăm thước rớt xuống, lực đánh sâu vào thật sự quá lớn nên trực tiếp đạp vỡ chiến hạm kia thành hai đoạn, sau đó rất nhanh chìm vào đáy biển.
Tây Á thấy Ba Phác Tạp đích thân động thủ, nhất thời lại dâng lên một tia hy vọng, dù sao sức chiến đấu của Thiên Sứ sáu cánh cũng rất khả quan. Nhưng khi hắn thấy Ba Phác Tạp đi giết rồng kim loại lại cơ hồ tức hộc máu, trong lòng thầm nói tên ngu ngốc này, bây giờ là lúc đi giết rồng sao? Hẳn là trực tiếp giết hết đám Pháp Sư chứ? Có bọn họ ở đấy thì chỉ sợ vĩnh viễn không giết hết được rồng kim loại.
Tuy Tây Á biết Ba Phác Tạp đang làm chuyện ngu xuẩn nhưng xét thấy thân phận người ta nên hắn không dám nhắc nhở, sợ làm Ba Phác Tạp mất mặt mũi, dẫn đến họa sát thân. Lại là khi một con rồng kim loại rơi xuống đập vỡ một chiến hạm của hắn, Tây Á cũng không nhịn được nữa, nếu tiếp tục như vậy thì hắn không thể không thua. Vì thắng lợi, vì giảm bớt thương vong của thủ hạ, dù hắn đắc tội thần một chút cũng không tiếc.
Nghĩ vậy Tây Á vội nói với Ba Phác Tạp: "Đi giết triệu hoán Pháp Sư trước, rồng kim loại này giết không hết!" Tây Á giảo hoạt cố tình bỏ đi chủ ngữ làm người ta không rõ hắn đang nói với ai, cứ như vậy sau này hắn cũng không sợ mị người vu cáo nói hắn vũ nhục thần minh.
Mà Ba Phác Tạp cũng không phải ngu ngốc, nghe thấy Tây Á nói xong lập tức nhận ra sai lầm. Lúc này hắn cũng không nghĩ gì nhiều mà lập tức sửa sai, một cái thuấn di đến gần hàng không mẫu hạm, sau đó hai tay liên tục thủ thế, một viên đạn năng lượng rất lớn phóng ra, lao thẳng đến đám triệu hoán Pháp Sư ở dưới.
Vừa lúc đó một con Hắc Long đột nhiên từ một chỗ nào đó trên hàng không mẫu hạm bay đến, trước tiên dùng thân thể ngăn cản đạn năng lượng của Ba Phác Tạp, sau đó giống như không có việc gì, chầm chậm bay về phía Ba Phác Tạp, nhìn bộ dạng giương nanh múa vuốt kiêu ngạo của hắn tựa hồ không để Thiên Sứ sáu cánh Ba Phác Tạp này vào mắt vậy.
Hắc Long đỡ đạn một chút không sao nhưng Ba Phác Tạp cơ hồ rớt tròng mắt ra ngoài, đạn năng lượng vừa rồi của hắn cũng không nhỏ, dù sao cũng là dùng hai tay vận khí, ít nhất cũng là cấm chú mười ba cấp.
Mà tuy Hắc Long được xưng là ma pháp miễn dịch nhưng trên thực tế, Hắc Long bình thường nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản pháp thuật mười hai cấp, gặp mười ba cấp tuyệt đối sẽ bị thương. Có điều sao con Hắc Long trước mặt lại không coi vào đâu?
Ba Phác Tạp vừa khó hiểu lại không cam lòng, sử dụng thủ đoạn công kích càng mạnh hơn, đơn thể cấm chú mười ba mười bốn cấp liên tiếp nện lên người Hắc Long nhưng hiệu quả giống như lấy trứng chọi đá, pháp thuật thì vô số nhưng Hắc Long lại không chút tổn thương gì làm Ba Phác Tạp buồn bực đến hỏng mất, rốt cuộc là con mẹ nó sao thế này?
/897
|